Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28 :

---------------
Hồ Nguyệt vầng trán có chút mồ hôi , thầm mắng kẻ nào lắm chuyện lại đi xây ở cái nơi cao cao này .
Đi cũng hơn một khắc rồi mà vẫn chưa tới nơi !
Không khí dường như ngày càng loãng , cũng bắt đầu lạnh hơn .
Đám tân binh kia từ đi mà bây giờ cơ hồ như vừa nằm vừa lếch đi . Miệng thì vừa thở dốc lại vừa than thở .
Đám Hài Tử kia cũng đã mệt lã đi . Vừa đi được vài bước liền đã than thở .
Nhìn thật có chút khôi hài .
Hồ Nguyệt cũng vì cái cảnh này mà tốc độ ở chân ngày càng gia tăng . Thật sự là lỗ tai của cô không chịu nổi mấy cái tiếng than của lũ đó đâu .
Hoàng Long , Kỳ Âm thấy vậy cũng đi theo sau .
Còn Thiên Ngạo thì lại đang cõng Bạch Phong đi từng bước theo sau .
Đáng lẽ hắn cũng nên luyện tập thể lực cho tên Bạch Phong này thật nhiều .
Mà thôi . Như vầy hắn cũng chẳng ghét bỏ cho lắm .
---------------
Hồ Nguyệt là người đầu tiên đặt chân đến khu vực của Thanh Nha Kĩ tông phái .
Xem ra nơi này hoàn toàn không đến nỗi tệ .
Bốn bề thanh tĩnh . Không khí trong lành , lại hơi se lạnh .
Cây cối bắt đầu chuyển sang màu đỏ rực . Nhìn lại có chút gì đó ưu buồn lại vì sự im lặng này mà khiến Hồ Nguyệt cảm thấy lạc lõng .
Ngước nhìn bầu trời kia . Hồ Nguyệt có cảm thán rằng nơi này giống như Tiên Giới mà cô hằng mong vậy .
Cấu trúc nơi này cũng thật kín .
Phải đi sâu vào mới có thể nhìn rõ hết mọi thứ . Liếc sơ qua liền có thể cảm thấy nơi này chẳng hề đơn giản chút nào .
Nhìn xa hơn nữa thì sẽ biết rằng nơi này gần kề ngay một cái vực sâu .
Nhưng nếu so sánh với cái vực phong ấn Yêu Thần thì cái vực này chẳng thể nào sánh kịp .
Lập tức cảm thấy kẻ nào đó đang vụng trộm nhìn mình .
Hồ Nguyệt cũng chẳng buồn để ý đến mà vẫn tiếp tục nhìn về cái lư bằng đá kia .
Thật sự là có hơi mất khiếu thẩm mĩ không ?
Khi không lại đặt một cái lư bằng đá để cắm nhang giữ cái phong cảnh hữu tình này .
Nhìn qua cũng biết đây là cái vật phẩm giúp đám Thanh Nha Kĩ kia nhìn ra cấp bậc của đám tân binh .
Bốn hồ nước xung quanh hẳn là Tứ Nguyên hồ rồi .
Bốn hồ đại diện cho Tứ Đại Nguyên Tố , gồm : Phong , Thủy , Hỏa , Thổ . Linh Lực thuộc loại nguyên tố nào thì nước của hồ đó sẽ đổi thành màu đỏ .
Còn với các Linh Lực thuộc loại đặc biệt như : Băng , Lôi , và thêm cái loại Linh Lực màu đen giống cô thì chưa rõ .
Trong truyện cũng chưa nhắc đến nhân vật nào giống vậy cả .

Được một lúc thì Kỳ Âm và Hoàng Long mới lên tới nơi .
Khuôn mặt Hoàng Long có chút khó chịu hẳn đi .
Hồ Nguyệt nhìn thấy vậy liền hỏi :
- Huynh có chuyện gì sao ?
- Có kẻ đang nhìn chúng ta . - Hoàng Long nheo mắt lại .
- Không sao . Đây là nơi của Thanh Nha Kĩ . Muội không nghĩ kẻ đó dám hành động dại dột đâu . - Hồ Nguyệt cười nói .
- Nhưng cái lư bằng đá kia cũng thật khó ngửi . - Kỳ Âm nhăn nhẹ mày nói .
Cái mùi của máu , lại thêm cái mùi của thứ gì đó bị cháy khét , pha lẫn là nhiều mùi của nhiều Linh Lực khác nhau .
Đối với Kỳ Âm cái mùi này cực kì khiến nàng ta muốn nôn khan .
Thơm thì cũng chẳng ra thơm . Khét cũng chẳng ra khét . Lại thêm cái mùi tanh nồng của máu . Nàng ta thật sự muốn dùng một chiêu san bằng cái nơi này để cho thoáng mà .
- Đấy là đồ vật giúp bọn họ xem cấp bậc của chúng ta . Chỉ cần nhỏ một giọt máu và rót một ít Linh Lực vào là được . Ngọn lửa ở cái lư kia càng lớn và nóng thì chứng tỏ ta càng có nhiều Linh Lực và càng mạnh . - Hồ Nguyệt tốt bụng mà giải thích cho Kỳ Âm .
- Liệu có thể...? - Kỳ Âm đầy ẩn ý mà hỏi Hồ Nguyệt .
- Được . Cái mà ta dạy các ngươi không phải là thứ dễ bị nhìn thấu . - Hồ Nguyệt hiểu ý liền nói .
- Thiên Ngạo và Bạch Phong đâu rồi ? - Hoàng Long nhìn quanh liền hỏi .
- Đang cõng Bạch Phong . Ta nhìn còn muốn đau mắt . - Kỳ Âm xoa nhẹ đôi lông mày đang nhăn lại kia .
- Tình trong như đã ngoài mặt còn e . Muội thực sự hết cách . - Hồ Nguyệt nhún vai nói .
Hoàng Long nghe vậy cũng đành cười trừ chứ không nói gì thêm .
Hắn cũng có chút đau mắt rồi .
Đợi cũng chưa được bao lâu thì đám người kia mới dần lên đến nơi .
Thiên Ngạo lưng cõng Bạch Phong mặt không biến sắc đến đầu tiên .
- Ngươi cõng Bạch Phong lâu như vậy . Sao còn chưa thả hắn xuống ? - Kỳ Âm cười hỏi .
- Hắn đang ngủ . Ta không nỡ . - Thiên Ngạo lắc nhẹ đầu nói .
Ba người nghe vậy cũng chẳng nói gì thêm .
Âm thầm xoa nhẹ mắt mình .
Không đoái hoài đến những kẻ mắc bệnh tương tư kia nữa .
Đợi tất cả đám tân binh kia lên hết , nam nhân mặc ngoại bào kia mới dõng dạc nói lớn :
- Các tân thí sinh đã đến . Mời các vị chư lão ra bắt đầu .
Hồ Nguyệt âm thầm đánh giá về đám lão già khọm theo lời của nam nhân kia .
Thực thiếu ý thức . Thân làm người có tuổi đáng lẽ phải nên làm gương cho những thế hệ sau . Vậy mà giờ lại phải bắt đám nhỏ tuổi hơn đợi mình . Khái niệm thời gian là bị bọn họ quăng đi đâu ? Hơn nữa như vầy là đang tỏ thái độ không tôn trọng .
Khuôn mặt cũng dần lộ ra vẻ chán ghét . Nhưng vì đang đeo mặt nạ nên chẳng ai thấy được .
Được một lúc thì trên bầu trời dần xuất hiện các Ngự Kiếm .
Từng kẻ mặc ngoại bào màu trắng bắt đầu phi thân từ những thanh kiếm ấy xuống .
Gọi là Ngự Kiếm cho sang . Chứ thực ra đây là cái trò mà Yêu Giới lẫn Tiên Giới đều cho là vô vị và làm màu . Chẳng qua là chỉ rót một ít Linh Lực hoặc Yêu Lực vào một đồ vật bất kì và điều khiển nó theo ý mình .
Mama cũng nghiêm cấm cô làm nó . Vì nó quá ư là vô dụng đi . Cần gì phải tốn Linh Lực , Yêu Lực để di chuyển trong khi phương tiện giao thông ở đầy rẫy khắp nơi .
Đám người mặc ngoại bào màu trắng kia lúc này mới bắt đầu lấy ghế bàn các thứ từ hạp giới ra mà sắp xếp .
Kỳ Âm , Hoàng Long , Thiên Ngạo và cả Bạch Phong ngay lập tức sinh ra cảm giác chán ghét .
Từ lúc phi thân từ trên Ngự Kiếm xuống cho đến tận bây giờ . Cảm giác chán ghét trong bọn hắn vẫn chưa tắt .
Xem ra đám Thanh Nha Kĩ tông phái nàu thực không mấy tốt đẹp như trong lời đồn .
Hồ Nguyệt cũng càng cảm thấy chán ghét hơn khi đám tân binh kia như bị chích máu gà mà loạn hết cả lên .
Nhất là đám Hài Tử ấy . Thực muốn một vuốt mà cắt phăng thanh quản của bọn nó mà !
-------------------
Tầm nửa canh giờ sau mọi việc mới bắt đầu đâu vào đấy .
Bàn gỗ được xếp ở chính điện , đối diện với cái lư bằng đá kia .
Hai bên là bốn chiếc ghế gỗ được chạm khắc hình rồng bay phượng múa tinh xảo .
Phía trên mặt bàn là một ấm trà bằng ngọc .
Hồ Nguyệt cùng bốn người ngay lập tức muốn vứt hết tất cả . Sau đấy liền dùng tất cả thực lực của mình mà giết chết cái đám Thanh Nha Kĩ kia .
- Mời hai vị trưởng lão và hai đại đồ đệ yên vị . - Nam nhân mặc ngoại bào màu trắng lúc nãy lần nữa nói lớn .
Và giống như đám đợt trước .
Một thân ngoại bào phi từ Ngự Kiếm xuống . Nhẹ nhàng mà ngồi vào ghế .
Hồ Nguyệt thầm thắc mắc làm thế nào mà đám ấy có thể canh giờ chuẩn như vậy ?
Không lẽ bọn họ trốn ở một góc nào đó rồi nghe lén sau đấy mới xuất hiện ?
Nếu vậy thì hẳn đám ấy cũng rảnh rỗi lắm .
Hồ Nguyệt nhìn bốn kẻ ngồi trên ghế kia . Liền phát hiện ra Trì Kiêm .
Lão khọm ấy vẫn không thay đổi .
Không biết có nhận ra cô hay không đây .
Mà cái nữ nhân đang cười ôn nhu kia hẳn là Lãnh Hà đi ?
Một thân y phục màu xanh . Là màu xanh mà Hồ Nguyệt yêu thích nhất . Màu xanh giống với bầu trời lúc này . Mái tóc đen và dài đến tận thắt lưng được chải kĩ càng . Trâm cài tóc xem ra cũng được lựa chọn cho phù hợp với khí chất trong trẻo như một đóa hoa mẫu đơn kia .
Khuôn mặt đẹp như tượng tạc . Hồ Nguyệt dùng hết vốn ngôn từ lẫn thành ngữ tích cóp 90 năm của mình cũng chỉ có thể nói rằng đây là :
- Bách Bàn Nan Miêu , Dương Chi Bạch Ngọc , Mỹ Bất Thắng Nhu .
Lông mày phượng mỏng . Đồng tử màu xám như tro tàn kia trông cũng thực đẹp . Mũi không cao nhưng cũng chẳng thấp tuy vậy nhưng vẫn hoàn mỹ . Đôi môi mỏng kia đang nở một nụ cười ôn nhu .

Hồ Nguyệt cũng phần nào biết được cái nữ nhân kia có quá khứ ra sao .
Vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc , mồm ngậm muỗng vàng của một cái đại gia tộc . Chỉ vì một cái xích mích nho nhỏ với Quang Lang tộc mà chỉ trong một đêm cả một gia môn gồm ba thế hệ đều chết sạch .
Trừ Lãnh Hà do được Mẫu Thân đẩy từ trên tầng xuống nhằm giúp thoát khỏi những lưỡi dao sắc lạnh kia .
Truyện về sau cũng dành ra ba bốn chương để nói về quá khứ của Lãnh Hà và đoạn tình cảm giữa Nam Chính với nàng .
Thực giống như một cây mẫu đơn vậy . Dưới cơn mưa vẫn có thể toát lên vẻ đẹp yêu kiều .
Đáng tiếc hoa dẫu có đẹp mấy thì cũng là hoa . Rơi vào tay kẻ không xứng thì dẫu có là xương rồng cũng không sớm thì muộn cũng úa tàn .
Cũng giống như nàng ta . Bạc phước lại đi yêu Nam Chính . Một kẻ lòng lang dạ sói .
Để rồi trở thành bậc thang nho nhỏ trong hành trình giành lấy quyền lực của hắn ta .
Quyết tâm trong lòng Hồ Nguyệt lại tăng cao .
Nhất định cô sẽ bảo vệ những nữ nhân tội nghiệp này khỏi bàn tay dơ bẩn của Nam Chính .
Nhất định sẽ kiếm cho họ một cái bến đỗ bình yên .
Mải lo suy nghĩ mà chẳng biết rằng đang có người dùng ánh mắt khác lạ nhìn mình .
Cũng chẳng biết là cuộc tuyển sinh đã bắt đầu .
Mãi suy nghĩ cho đến khi nghe thấy một cái tên khá là quen tai :
- Tiểu nữ là Dạ Y . Là con của Thanh Quan đại nhân phía Tây . Năm nay vừa tròn 15 tuổi . - Một tiểu cô nương mang y phục màu tím lễ phép thưa .
Tuy còn nhỏ nhưng Hồ Nguyệt có thể nói đây là tiểu mỹ nhân nha .
Khuôn mặt khả ái , trắng trắng . Làn da lại mịn màng không tỳ vết .
Đôi mắt to tròn nhấp nháy . Cánh môi nhỏ nhắn bặm lại vì lo lắng .
Mái tóc đen được buộc thành hai chùm đung đưa theo gió .
Thực dễ khiến người ta bắt cóc đem về mà hảo hảo nuôi dưỡng .

Kỳ Âm cảm thấy trong tâm can của bản thân là một cái cảm giác kì lạ đã xuất hiện .
Rạo rực khắp người . Tâm can cũng trở nên ngứa ngáy .
Cái cảm giác này cứ liên tục đánh vào tâm trí nàng ta mà gào thét rằng
- " Tiểu cô nương kia nhất định phải là của ta !!! "
Kỳ Âm đặt tay trên vai của Hồ Nguyệt mà nắm chặt .
Sau đấy liền cúi người thì thầm vào tai của Hồ Nguyệt :
- Ta dường như là đang bị bệnh .
- Sao lại bệnh ? Rõ ràng lúc nãy còn khỏe mạnh cơ mà ? - Hồ Nguyệt có chút khó hiểu nói .
- Ta không biết . Lồng ngực của ta nãy giờ đập nhanh lắm . - Kỳ Âm nhăn mày nói .
-...Ngươi...bị từ khi nào ? - Hồ Nguyệt cảm thấy cái tình huống này là có chút quen thuộc đi .
Là giống Thiên Ngạo 2 năm trước .
Hồ Nguyệt thần kinh như giật một cái . Chẳng lẽ số kiếp bóng đèn của cô còn có thể tội hơn sao ?
- Từ cái lúc tiểu nha đầu kia bước lên . Lồng ngực của ta cứ nóng . - Kỳ Âm nhăn mày nói .
- Kỳ Âm ngươi muốn tiểu la lị đó ? Ngươi có hứng thú với nàng à ? - Hồ Nguyệt cảm thấy trên trán mình như đã xuất hiện vài đường màu đen .
Kỳ Âm như vậy xem ra lại là luyến đồng sao ?
Thật không nên đánh giá một người qua vẻ bề ngoài mà .
- Ta muốn tiểu la lị đó là của ta . Nhất định phải là của ta . - Kỳ Âm như bị kích thích mà nói .
Nàng ta xưa giờ muốn gì thì bằng mọi giá phải có được thứ đó . Đổ máu hay mất một tứ chi cũng chẳng sao .
Nàng ta nhất định phải biến cái tiểu la lị kia thành của mình .
- Ngươi bình tĩnh lại nào . Giờ nàng ta chỉ mới 15 tuổi thôi . Vẫn còn là một tiểu la lị vô tư . Ngươi bây giờ mà dùng bạo lực để đoạt lấy nàng ta thì sẽ dẫn đến hậu quả ra sao thì ngươi cũng hẳn biết rồi chứ ? - Hồ Nguyệt từ tốn vỗ nhẹ trán mình nói .
- Vậy ta đợi nàng ta 3 năm nữa . Lúc ấy nàng ta lớn rồi thì ta cũng có thể xem xét lại . - Kỳ Âm mang khuôn mặt suy tư mà nói .
- Trong 3 năm đó sao ngươi không tiếp cận nàng ta ? Với nhan sắc của ngươi ta không tin nàng ta không động lòng . Sau khi nàng ta 18 tuổi rồi mà ngươi vẫn thích nàng ta thì lúc ấy khỏi lo nàng ta không yêu ngươi . Sau này cũng không sợ nàng ta chạy trốn khỏi ngươi . - Hồ Nguyệt tốt bụng mà tính kế giùm cả Kỳ Âm .
Xem như vạch trước kế sách sau này khỏi suy nghĩ .
Hơn nữa cái tiểu la lị tên Dạ Y kia tuy chỉ là nhân vật phụ . Nhưng lại vô cùng đáng thương . Đơn phương Nam Chính sau này bị chính hắn cưỡng dâm trong một lần say rượu .
Tuy trong truyện không đề cập kĩ đến nhưng chỉ cần để ý kĩ và có trí nhớ tốt . Thì có thể nhận ra nữ nhân có vết sẹo nhỏ trên lưng và mang theo túi hương màu tím kia là Dạ Y .
Cái này cũng là một trong những cái mà khiến người đọc phẫn nộ .
Nhiều người còn cho rằng Nam Chính không xứng , hoàn toàn là một kẻ bại hoại , vô liêm sĩ chung với cuồng dâm .
Nhưng tiếng xấu thì bao giờ cũng đồn xa . Bộ truyện đương nhiên trở thành HOT nhất với những tai tiếng .
- Ngươi thực tốt . Lại đi tính kế giùm ta . - Kỳ Âm cười nhẹ nói .
- Phòng sau này ngươi lại đi hỏi ta . Ngươi xem tiểu la lị ấy đi . Theo ta nàng ta chưa biết kiểm soát Linh Lực của mình đâu . Chỉ sợ rót Linh Lực vào cái lư bằng đá kia quá nhiều . Lửa bùng lên rất mạnh . Ngươi trông chừng nàng ta cẩn thận . Sẽ có dịp giúp ngươi tiếp cận nàng ta đấy . - Hồ Nguyệt tốt bụng mà nhắc nhở .
Không phải là đoán mà là khẳng định . Trong truyện cũng có nhắc thoáng qua .
Qua cái sự kiện này liền biến Dạ Y trở thành trò cười của Thanh Nha Kĩ .
Cũng vì vậy mà từ một tiểu cô nương hồn nhiên mà trở nên mặc cảm tự ti . Tạo ra cơ hội cho Nam Chính .
Kỳ Âm nghe vậy cũng hướng mắt đến cái tiểu la lị Dạ Y kia .
Đúng như Hồ Nguyệt nói .
Do không biết điều chỉnh Linh Lực mà ngọn lửa trong cái lư kia bùng lên một cách bất ngờ .
Dạ Y ngay lập tức mất thăng bằng mà ngã xuống , nhưng hướng ngã lại xuống phía Phong hồ .
Kỳ Âm thấy vậy cũng dùng hết sức của mình để phi thân đến .
Thành công đỡ lấy Dạ Y vào lòng trước khi ngã xuống Phong hồ .
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Dạ Y đang nằm gọn trong lòng mình . Kỳ Âm có chút buồn cười hỏi :
- Ngươi vô sự ?
-...Muội...vô sự ! - Như bị đánh thức Dạ Y vội vã nói .
- Đi được không ? - Kỳ Âm cười nhẹ nói .
Trong lòng âm thầm tăng quyết tâm biến người kia là của mình .
- Được . - Dạ Y vừa nói xong thì đã đặt chân xuống đất .
Ngay lập tức ngã vào lòng Kỳ Âm một lần nữa .
Thôi chết ! Chân nàng ta bị trật rồi !!!
Thực xui xẻo !
- Trật chân ? - Kỳ Âm ân cần hỏi .
- Ân . Xem ra là do lúc nãy . - Dạ Y thở dài nói .
Kỳ Âm không nói năng gì liền bế người kia lên .
Sau đấy trực tiếp mà đem xuống chỗ Hồ Nguyệt . Mặc kệ những ánh nhìn giành cho bản thân .
- Ngươi trị được không ? - Kỳ Âm mang khuôn mặt có chút tin tưởng mà hỏi .
Người này nàng ta nhất định không để nàng bị đau . Nhất định là không !
- Tỷ cứ nói với bọn họ là tiếp tục đi . Không lại chậm trễ . - Hồ Nguyệt không trả lời câu hỏi của Kỳ Âm mà phẩy tay nói .
Sau đấy cởi hài của người kia ra , nhìn một lúc liền nói :
- Trật khớp nhẹ thôi . Để ta nắn lại cho .
- Nhưng...như vậy thì phiền ngươi quá . - Dạ Y khuôn mặt ái náy nói .
- Không sao dẫu sao ta cũng đang rảnh . Tên tên Hồ Nguyệt . Ngươi thì sao ? - Hồ Nguyệt hỏi tay thì nhẹ nhàng xoa khớp chân của người kia .
Hòng đánh lạc sự chú ý . Có như vậy mới dễ mà nắn khớp lại được .
Kỳ Âm thấy vậy cũng an tâm mà nhìn Thiên Ngạo ra hiệu .
Thiên Ngạo thấy vậy cũng thở dài mà đi lên đài , miệng dõng dạc nói :
- Ta tên Thiên Ngạo . 20 tuổi .
Đám người kia lúc này mới đem sự chú ý của mình dán lên người Thiên Ngạo .
Khuôn mặt tuấn tú kia ngay lập tức khiến cho các nữ tân binh và các đồ đệ của Thanh Nha Kĩ đỏ mặt .
Sau đấy liền cắt một ít máu , Linh Lực của mình truyền vào cái lư bằng đá kia .
Ngọn lửa bùng lên một cách mạnh mẽ , ngay lập tức khiến đám đồ đệ của Thanh Nha Kĩ lập tức biến sắc .
Cấp bậc đã được định là Thi Tông Huyền Thập Nhị Trung Cấp .
Đừng nói là hiếm . Đây là cái cấp bậc mà rất ít người đạt đến . Nhất là khi tuổi của Thiên Ngạo vẫn còn rất trẻ .
Ánh mắt của hai vị trưởng lão kia cũng trở nên có chút thú vị .
Nước bên Hỏa hồ sôi sục lên mạnh mẽ . Dường như là gần bốc hơi đi .
Lập tức Thiên Ngạo đã trở thành trung tâm của sự chú ý .
Bạch Phong thấy vậy cũng có chút khó chịu .
Tên này thực sự muốn gây chú ý đến vậy sao ?
Liền bước lên đài kia đứng bên cạnh Thiên Ngạo , giọng trầm tĩnh mà nói :
- Bạch Phong , 20 tuổi .
Nói xong liền rót Linh Lực một ít máu của mình vào cái lư đá kia .
Ngọn lửa lần như bùng lên có chút lớn hơn lúc nãy .
Cấp bậc cũng nhanh chóng được định ra là Thi Tông Huyền Thập Ngũ Sơ Cấp .
Toàn bộ như kêu lên một tiếng .
Đây là cái gì ? Là hai Thiên Tài đầy tiềm năng cho Thanh Nha Kĩ tông phái sau này .
Hai cấp bậc hiếm thấy đều được hai người trẻ tuổi đạt được .
Kì tuyển sinh năm nay quả là không hề tệ . Cư nhiên lại thu được hai Thiên Tài .
Đến lượt Hoàng Long thì cũng không khó đoán cho lắm .
Cấp bậc là Thi Tông Huyền Thập Nhất Sơ Cấp .
Hồ Nguyệt có chút thở dài .
Hoàng Long thật sự là muốn khiêm tốn đến khi nào đây ?
Rõ ràng  là mạnh hơn hẳn bọ họ vẫn cố ý mà kiềm lại . Rốt cuộc là vì nguyên cớ gì ?
Đến lượt Kỳ Âm thì Hồ Nguyệt có chút cạn ngôn .
Thi Tông Huyền Thập Tứ Sơ Cấp ???
Kỳ Âm ngươi giỡn với ta chắc ?
Sao các ngươi ai cũng đều che giấu "kĩ " đến như vậy ?
Chưa gì mà đã gần hết đám tân binh kia . Hồ Nguyệt cẩn thận mà nói với Dạ Y :
- Ngươi trong vài ngày nữa tốt nhất là đừng cử động mạnh . Chân của ngươi vẫn là nên nghỉ ngơi vài ngày .
- Ta đã hiểu rồi . - Dạ Y ngoan ngoãn đáp .
Nãy giờ nàng cùng với cái người tên Hồ Nguyệt kia trò chuyện thực vui vẻ nha .
Liền biết Hồ Nguyệt nhỏ hơn nàng tận 7 tuổi . Nhưng dường như lại vô cùng bí ẩn . Còn biết được bốn cái người vô cùng mạnh kia là người thân của Hồ Nguyệt .
Nữ nhân đỡ lấy nàng lúc nãy tên là Kỳ Âm . Là tỷ tỷ của Hồ Nguyệt .
Nghĩ đến lúc nãy .
Dạ Y khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên một mảng .
Thực xinh đẹp ! Nàng ta thề . Vừa nhìn thấy mặt của Kỳ Âm nàng ta đã ngay lập tức nghĩ đến Tiên Tử chỉ có trong những câu truyện mà Phụ Thân đã kể . Hơn nữa lại còn là vị Tiên Tử đẹp nhất !
Dạ Y ngây thơ kia cũng biết rằng bản thân đã bị tính kế từ lúc bước lên đài . Kẻ đó không ai khác mà lại là vị Tiên Tử đẹp nhất kia . Chung tay còn có cả một con Cửu Vĩ mất tiền đồ lẫn lười biếng .
Hồ Nguyệt nhàn nhã mà bước lên đài . Chẳng hề xưng tên hay tuổi . Chỉ đơn giản là im lặng mà bước đi .
Đưa ngón tay cái mà cắn thật mạnh . Ngón tay trắng trẻo ngay lập tức xuất hiện vài tia máu đỏ thẫm .
Hồ Nguyệt cảm thấy còn chưa đủ thậm chí còn cố ý cắn thêm cái nữa .
Máu trên đầu ngón tay ngày càng nhiều . Liền nhón chân mà nhỏ một giọt máu vào cái lư bằng đá kia .
Sau đấy chạm tay vào cái đầu rồng được chạm khắc tinh xảo . Truyền một ít Linh Lực vào .
Ngọn lửa ngay lập tức bùng lên dữ dội . Sức nóng cũng đủ để khiến hai vị trưởng lão và hai vị đồ đệ kia cảm nhận được .
Hỏa và Thổ hồ ngay lập tức trở nên sôi đến mức bốc cả hơi .
Kinh hoàng mà mở to mắt .
Một tên trưởng lão ngay lập tức hô to :
- Thi Tông Huyền Thập Lục Trung Cấp ????
Đám tân binh kia ngay lập tức chảy mồ hôi đầm đìa .
Thế quái nào mà năm nay lại gặp được nhiều Thiên Tài thế này ?
Đám bốn người kia kẻ nào cũng ở bậc Thi Tông cũng đủ khiến bọn hắn xanh mặt rồi .
Giờ lại gặp cái tiểu Hài Tử nhỏ hơn bọn hắn cả chục tuổi lại đang ở bậc Thi Tông kia . Hơn nữa lại là Thập Lục Trung Cấp . Đây là cái dạng gì ?
Là Thiên Tài của Thiên Tài ? Hay là Yêu Nghiệt ?
Thực sự cái cấp bậc ấy đếm khắp cái Đế Quốc này cũng chỉ vỏn vẹn vài chục người . Mà kẻ nào cũng đều là thanh niên trai tráng , kẻ già lọm khọm . Giờ lại xuất hiện một cái tiểu Hài Tử đã đạt đến cấp bậc ấy .
Kẻ ngoài nhìn vào chỉ có nước ghen tị đỏ cả mắt .
Trì Kiêm hoảng hốt mà bật người đứng dậy .
Cái cảm giác này...rất giống nha đầu đó !!! Thập phần giống !
- Ngươi còn không nhận ra ta ?
- Nha đầu ? Ngươi ! - Trì Kiêm nghe được chất giọng kia càng thêm khẳng định .
Là nha đầu ở thôn Dạ Lăng . Là cái nha đầu dám mắng hắn ngay khi vừa gặp . Lại dám cùng hắn hợp tác .
- Ta đã hoàn thành lời hứa . - Hồ Nguyệt nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn hảo nói .
- Nha đầu ! Ngươi dám bắt ta chờ lâu như vậy ! - Trì Kiêm chẳng nói chẳng rằng liền phóng lên đài .
Hai tay đã xốc cả người Hồ Nguyệt lên .
- Như ta đã nói . Thời hạn là 2 năm .- Hồ Nguyệt có chút bất đắc dĩ mà nói . Sao cái lão khọm này thích tỏ ra vẻ giống tiểu cô nương mới lớn thế ?
- Không ngờ ngươi bây giờ so với xưa chẳng khác chút nào . Nhưng sao lại đeo mặt nạ ? - Trì Kiêm vẫn duy trì tư thế hỏi .
- Ta chỉ là gặp chút chuyện . Không tiện để người ngoài thấy mặt . - Hồ Nguyệt liền bịa ra một cái lí do mà nói .
- Ta không hỏi nữa . Ngươi vừa đi luyện tập 2 năm thôi mà cũng tiến bộ không ít a . Từ Địa Tông Huyền Thập Cửu Trung Cấp mà bây giờ đã là Thi Tông Huyền Thập Lục Trung Cấp . - Trì Kiêm từ từ hạ Hồ Nguyệt xuống đất .
- Ngươi giải thích với bọn họ đi . Theo ta thấy thì bọn họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra đâu . - Hồ Nguyệt tay chỉnh lại y phục đang bị lệch kia .
Trì Kiêm lúc này như nhận ra toàn bộ ánh mắt đều là đang hướng về hắn và Hồ Nguyệt . Liền vui mừng mà nói lớn :
- Nha đầu này là Hồ Nguyệt . Năm nay nàng ta được 8 tuổi .
- 8 tuổi ??? Chỉ mới 8 tuổi mà đã đạt đến Thi Tông ??? - Một nam nhân khoa trương mà hô lớn .
- Ngươi có vấn đề gì sao ? - Trì Kiêm nheo mắt nói .
" Là đại vấn đề đấy ! " - Đây là tiếng lòng của những kẻ có mặt lúc bây giờ .
- Hay là để ta cho đám người đó thử cảm giác khi gặp một Thi Tông Huyền Thập Lục Trung Cấp ? - Hồ Nguyệt kéo vạt áo của Trì Kiêm mà cười hỏi .
- Ách ! Thôi đừng . Ta sợ đám tiểu Hài Tử kia không chịu nổi mất . - Trì Kiêm vội vã nói .
- Ta sẽ biết kiềm chế . - Hồ Nguyệt nói xong cũng chẳng cần sự đồng ý của Trì Kiêm mà ngay lập tức bạo phát ra Linh Khí của Thi Tông Huyền Thập Lục Trung Cấp .
Đám đồ đệ của Thanh Nha Kĩ tông phái như bị tra tấn .
Thân hình chao đảo , từng giọt mồ hôi rơi xuống theo từng giây . Kẻ thì đã ngất ngay tại chỗ . Kẻ lại ôm lấy lồng ngực như thể trấn an cảm giác đáng sợ kia .
Hồ Nguyệt cũng khéo léo mà tránh chỗ của đám tân binh kia ra .
Dẫu sao trong đó cũng có Dạ Y . Cô mà quá tay khiến nàng ta bị gì thì không biết Kỳ Âm sẽ làm gì cô nữa . Chắc ngày nào cũng phóng vài chục cây kim vào cô quá !
Cô mà thành Cửu Vĩ xiên que thì khẳng định là do Kỳ Âm làm ra .
- Nha đầu ngươi dừng tay đi . Đám đồ đệ ấy sắp chịu không nổi rồi . - Trì Kiêm vỗ nhẹ vai của Hồ Nguyệt .
- Ta đang cao hứng mà . - Hồ Nguyệt có chút mất hứng mà thu hồi lại Linh Khí của mình .
Đám người kia như cá sắp chết liền thấy nước . Vui mừng mà nhìn Trì Kiêm với ánh mắt sùng bái .
- Nha đầu ngươi chơi cũng ác thật . Thôi có gì ta với ngươi sẽ nói chuyện sau . - Trì Kiêm thở dài nói tay gõ nhẹ đầu của Hồ Nguyệt .
Hồ Nguyệt nghe lời mà yên lặng đi về phía bốn người kia .
Kỳ Âm thấy vậy cũng chỉ khinh thường mà liếc mắt .
Xem như con Hồ Ly ấy còn có chút thông minh khi không gây hại đến nha đầu Dạ Y .
Không thì nàng ta sẽ phóng vài vạn cây kim vào nàng ta . Biến nàng ta thành con Hồ Ly bị xiên .
Hồ Nguyệt cảm thấy ánh mắt của Kỳ Âm đang nhìn mình liền có chút hối hận .
Sao cô lại đi nhận cái con rắn mê gái này làm tỷ tỷ chứ ? Giờ thì vừa lòng chưa ? Nàng giờ như muốn leo lên đầu nàng mà ngồi luôn rồi .
Liền dựa theo mùi mà tìm kiếm Dạ Y trong đám tân binh . Sau đấy kéo áo nàng ta về phía bọn họ .
Sau đó kéo nhẹ áo Kỳ Âm mà nói :
- Tỷ ngươi xem chân của Dạ Y bị trật không nên vận động nhiều . Tỷ có thể bế nàng ta lên được không ? Ta sợ nàng ta vận động mạnh lại trật chân nặng hơn nữa thì khổ .
Ném theo một ánh mắt khó chịu như muốn nói rằng :
- " Ta biết ngươi nghĩ gì đấy . Đừng nhìn ta với ánh mắt đấy nữa ta mang cống vật tới rồi . "
Kỳ Âm vô cùng hài lòng nhưng vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt . Không đợi Dạ Y đồng ý liền bế nàng ta lên .
- Muội tự đi được ! - Dạ Y theo bản năng liền vội vã nói , tay thì bấu chặt lấy cánh tay của Kỳ Âm .
- Ngươi ngồi yên . - Kỳ Âm nheo mắt lại nói .
Dạ Y như bị dọa sợ liền im lặng . Ánh mắt cũng thập phần khó hiểu .
Sao nàng ta lại lâm vào cảnh này cơ chứ ?!?!
Mà mùi của vị tỷ tỷ này cũng thật thơm . Không hề khó ngửi giống mấy vị tỷ tỷ ngoài kia .
Hồ Nguyệt lập tức cạn ngôn . Đúng là con rắn dại gái !
Xoay qua xoau lại thì thấy Bạch Phong và Thiên Ngạo đang nói chuyện tình tình tứ tứ . Thấy Kỳ Âm đang bế Dạ Y khuôn mặt ẩn hiện vài tia thỏa mãn .
Chỉ thấy Hoàng Long là đang thẩn thờ nhìn bầu trời .
Liền có chút cảm thông .
Hoàng Long ngươi thực sự là một vị đại ca tốt .
Hồ Nguyệt cũng bắt đầu bị cuốn theo dòng suy nghĩ của mình . Tầm mắt cũng vô thức mà đặt trọn lên người của Lãnh Hà .
Hoàn toàn không biết người kia cũng đang nhìn mình . Hồ Nguyệt chỉ lo thơ thẩn nghĩ đến mọi việc .
Chưa được bao lâu thì đã bị Hoàng Long lay nhẹ bả vai .
Giật mình chuyển tầm mắt đặt lên người Hoàng Long .
- Đến lượt muội rồi . - Hoàng Long có chút buồn cười nói .
Hắn chẳng biết Hồ Nguyệt là bị cái gì vào những lúc thế này . Cả người cứ thơ thẫn , gọi không nghe . Mắt thì cứ nhìn chằm chằm vào một thứ . Có khi cả ngày cũng không di chuyển . Nhiều khi hắn lo sợ Hồ Nguyệt có phải là bị bệnh gì không . Lâu ngày cũng trở nên quen thuộc .
Hồ Nguyệt cũng thừa biết là đang xảy ra chuyện gì .
Đây gọi là cái thu nạp đệ tử .
Hai vị đại đồ đệ sẽ chọn cho mình một vị đồ đệ . Hai vị trưởng lão cũng chọn cho mình mỗi người hai người đồ đệ .
Còn đám đồ đệ Thanh Nha Kĩ kia thì chọn cho mình một hậu bối để chỉ dẫn .
Đúng như dự đoán .
Đến lượt Hồ Nguyệt thì cả ba người liền giơ tay lên . Chỉ trừ Lãnh Hà .
Hồ Nguyệt lập tức bỏ qua ánh mắt mong chờ của Trì Kiêm mà tiến đến trước mặt Lãnh Hà .
- Muốn chọn ta làm sư phụ ? - Lãnh Hà có chút khó hiểu hỏi nhưng khuôn mặt vẫn duy trì nụ cười ôn nhu kia .
- Ngươi so với đống lão khọm ấy thì thú vị hơn nhiều . - Hồ Nguyệt cười nói .
- Ta chỉ sợ là không dạy gì nhiều cho ngươi . - Lãnh Hà cười nói .
- Không cần thiết . Ta tự tu luyện được . - Hồ Nguyệt lắc nhẹ đầu nói .
- Vậy thì ta làm gì ? - Lãnh Hà vẫn duy trì vẻ mặt hỏi .
- Không cần làm gì cả . Chỉ cần ngươi làm sư phụ của ta thôi . - Hồ Nguyệt nở nụ cười có chút ngu ngốc nói .
Lãnh Hà cảm thấy có chút khó hiểu . Tiểu cô nương này là đang muốn gì ở nàng chứ ? So về cấp bậc thì có thể nói Lãnh Hà nhỉnh hơn một chút .
Nhưng so về tài năng thì tiểu cô nương này hơn hẳn nàng .
Vậy thì nàng ta mưu cầu điều gì ở nàng ?
Tuy khó hiểu nhưng Lãnh Hà vẫn phải đưa tay của mình ra .
Nếu từ chối thì thất thố lắm .
Hồ Nguyệt cũng có chút kiêng kị mà nắm lấy bàn tay mảnh mai kia .
Khoảng khắc ấy mọi thứ như đã chuyển biến .
Hồ Nguyệt đã quanh minh chính đại mà giành lấy vị trí của Nam Chính trước khi hắn tới đây .
Cố tình thay đổi số phận của nhân vật phụ . Lấy đi mất hào quang của Nam Chính .
Giờ lại chính thức bắt đầu công cuộc giành lấy Lãnh Hà ra khỏi số phận oan nghiệt được Nam Chính tốt bụng mà ban cho .
Đồng thời lại vô tình khiến cuộc đời của mình trở nên thú vị và khó khăn hơn .
-------------------
Bách Bàn Nan Miêu : Vẻ đẹp khó có thể miêu tả .
Dương Chi Bạch Ngọc : Chỉ sự cao quý thanh khiết .
Mỹ Bất Thắng Nhu : Đẹp khômg sao tả xiết .
-------------------
Ta đã trở lại rồi đây !!! (‐^▽^‐)
Khi viết tới tận đây thì ta cũng công nhận là : Làm việc khi có hứng thật tốt .
5800 từ đấy ! Hú hú !
À mà cho ta hỏi nhỏ một cái .
Các ngươi có muốn tạo group chat trên Messenger không ? Group kiểu cổ trang ấy . Dạo gần đây ta có chút chán nhưng không tìm được group nào vừa ý nên muốn hỏi các ngươi .
Nếu đa phần là đồng ý thì chương sau ta sẽ trả lời .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro