Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18 :

Thấy cả ba đã đi khuất dạng .
Hồ Nguyệt mới từ tốn nói :
- Bản vương biết ngươi còn sống . Thôi giả vờ đi .
Quả đúng như Hồ Nguyệt nói .
Thiên Long Hoàng Cổ nặng nhọc mở đôi mắt màu vàng của mình ra .
-...Khụ...Ngươi muốn...gì... Khụ...ở... ta ? - Thiên Long Hoàng Cổ khó khăn trả lời .
- Làm người của bản vương . - Hồ Nguyệt nhẹ nhàng nói .
-...Người...hầu ? - Thiên Long Hoàng Cổ nheo mắt hỏi .
- Không . Là người thân của bản vương . Ý ngươi thế nào ? - Hồ Nguyệt nhếch mép hỏi .
Giờ nghĩ lại cô muốn có ca ca hơn . Người hầu thì Bạch Phong với Cửu Yêu Thi Mãng là đủ . Tỷ tỷ là có Xà Địa U rồi . Đệ đệ thì không cần . Nên ca ca là thích hợp nhất .
- Người...thân ?...Khụ...ta...không... cần !!!...Khụ...Khụ . - Thiên Long Hoàng Cổ gầm lên đầy tức giận .
- Lí do . Bản vương cần một lí do . - Hồ Nguyệt thong thả ngồi xuống trước mặt Thiên Long Hoàng Cổ .
-...Ngươi...có hiểu...cái cảm giác bị ruồng bỏ...bởi cả gia tộc là thế nào không ?...Khụ...Khụ...Ngươi có hiểu cái cảm giác...bị chính Phụ Thân và Mẫu...Thân...chán ghét không ? - Thiên Long Hoàng Cổ ánh mắt đầy uất hận nhìn về Hồ Nguyệt .
- Bản vương không hiểu cũng không biết ngươi đã trải qua chuyện gì . Nhưng thay vì ngươi ở đây mà uất hận họ . Thì tại sao không ở cạnh bản vương ? Bản vương từng nếm trải cảm giác lạc lõng giống ngươi vậy . Bản vương từng rất sợ nó . Chợt đến một ngày , bản vương nhận ra . Thay vì ở đấy mà uất hận và sợ vào những kẻ không xứng đáng ấy . Thì bản vương sẽ đi tìm những kẻ thực sự cần đến bản vương . Ngươi thì sao ? Ngươi muốn thoát ra ? Hay là mãi chìm vào uất hận ? - Hồ Nguyệt từ tốn nói .
Kiếp trước lúc còn đi học . Cái cảm giác mình chẳng có nổi một người bạn . Cái cảm giác ai cũng ghét mình . Cái cảm giác bất công đến cùng cực mà họ đối xử với cô . Thật sự lúc đó cô cảm giác như mình thật cô đơn và lạc lõng . Thắc mắc là tại sao cô lại phải ở đây ?

Ở chung với lũ tạp nham , hôi hám , ồn ào và phiền phức ấy ? Đến một ngày mà cô nhận ra . Papa , mama và mọi người ở Thiên Giới đều lo lắng cho cô .
Sực nhận ra tại sao cô lại sợ họ ? Tại sao cô lại quan tâm đến lũ người đó ? Cô là Cửu Vĩ Hồ cao quý . Có papa là Hắc Long tàn ác , hùng mạnh . Có mama là Cửu Vĩ xinh đẹp tuyệt trần . Sao cô lại quan tâm đến những kẻ tầm thường kia ?
-...Ta...muốn thoát ra...Nhưng...ta... Khụ...hận bọn chúng...- Thiên Long Hoàng Cổ khó khăn nói .
- Hận bọn chúng ? Ngươi biết không ? Cách trả thù hay nhất là trở nên mạnh hơn bọn chúng . Khiến lũ ruồng bỏ ngươi phải hạ mình kính nể ngươi . Bản vương cho rằng cách như thế là cách trả thù vừa có lợi cho bản vương vừa khiến bọn ấy nhục nhã và tủi thẹn . - Hồ Nguyệt nói .
-...Khụ...Ta...Khụ...có khả năng ? - Thiên Long Hoàng Cổ đưa mắt nhìn con Yêu Thú kia ngờ vực nói .
- Hoàn toàn có khả năng . Bản vương khẳng định . Thế nào ? Ngươi muốn làm người thân của bản vương không ? Trở thành gia đình của bản vương . - Hồ Nguyệt cười nói .
- Gia...đình ?...- Thiên Long Hoàng Cổ trầm mặc .
- Đúng a~ Xà Địa U làm tỷ tỷ . Cửu Yêu Thi Mãng và Bạch Phong làm người hầu . Còn bà nữa . Ta sẽ làm muội muội . Thế nào ? Không đến nỗi tệ đúng không ? - Hồ Nguyệt hưng phấn nói .
-...Ta...có thể ? - Thiên Long Hoàng Cổ ngập ngừng .
- Có thể a~ Bà của ta rất hiền . Nhất định bà sẽ rất vui nếu như có thêm cháu . - Hồ Nguyệt híp mắt nói .
- Ngươi...có vẻ...Khụ...yêu quí họ... nhỉ ? Ta muốn...Khụ...Nhưng có lẽ... ta sắp chịu không...nổi rồi . - Thiên Long Hoàng Cổ vừa nặng nhọc nói vừa khép mắt lại .
Nó muốn có gia đình . Một gia đình trọn vẹn giống như con Yêu Thú kia nói vậy . Rất đầm ấm và đầy đủ . Nhưng sợ là nó đã tới giới hạn rồi .
- Đợi mãi câu này của ngươi a~ - Hồ Nguyệt thoả mãn nói .
Ngay lập tức liền để tay của mình lên giữa hai mắt của Thiên Long Hoàng Cổ . Nhanh nhẹn vận Yêu Lực .
Long Tộc chỉ cần Yêu Lực là có thể sống sót . Những vết thương này chẳng gây chết cho Long Tộc được . Trừ phi là cạn kiệt Yêu Lực thì những vết thương này mới gây điểm chí mạng .
Chẳng qua trong lúc giao chiến . Cô đã lén lút " ăn " Yêu Lực của Thiên Long Hoàng Cổ bằng Hố Đen . Chẳng qua là Thiên Long Hoàng Cổ không chú ý thôi .
Thấy Thiên Long Hoàng Cổ đã bắt đầu có hơi thở trở lại . Hồ Nguyệt lần này mới nhét vào miệng Thiên Long Hoàng Cổ một viên đan dược tự chế .

Loại này không cần nuốt xuống , ngậm thôi cũng có tác dụng mạnh . Kiếp trước do nhận thấy những kẻ ngất đi đều rất khó khăn mới nuốt được .
Nên cô mới tạo ra viên đan này . Hiệu quả của nó đủ trị thương hai con rồng . Nên Thiên Long Hoàng Cổ là cái thá gì mà không thể trị thương được . Hơn nữa lúc nãy cô đã ràng buộc Thiên Long Hoàng Cổ giống Cửu Yêu Thi Mãng và Xà Địa U rồi .
Quả là thần dược . Các vết thương lập tức bốc khói sau đấy nhanh chóng liền lại .
Mấy viên này chế ra cũng là cả một vấn đề . Cô đã phải dùng gần nửa cái kho dược liệu của Thiên Giới , Thiên Đàng , Diêm La điện mới tạo ra được tầm ba trăm chín mươi viên . Nên có thể nói cô giữ rất kín không để cho mama biết điều này . Nếu không công sức của cô sẽ bay sạch .
Thiên Long Hoàng Cổ nhẹ nhàng mở mắt ra . Ánh mắt thập phần ngạc nhiên nhìn con Yêu Thú kia .
Hồ Nguyệt thấy vậy thong thã nói :
- Bản vương chờ ngươi nói mãi câu đấy . Lúc ngươi nói ra câu " Ta muốn " ngươi đã chấp nhận trở thành người thân của bản vương rồi . Thế nên bản vương sẽ cứu ngươi .
- Ngươi...- Thiên Long Hoàng Cổ ánh mắt có chút khó tả .
- Bản vương từ giờ sẽ là người thân của ngươi . Còn ngươi sẽ là ca ca của bản vương . - Hồ Nguyệt chẳng đợi phản ứng của Thiên Long Hoàng Cổ mà bá đạo nói .
-...Ngươi có nhận thức được muốn ta làm người thân của ngươi là điều sai lầm không ? - Thiên Long Hoàng Cổ ngập ngừng nói .
- Bản vương nhận thức được . Ngươi không phải là sai lầm . Gia tộc của ngươi đã chọn ruồng bỏ ngươi . Đó là điều sai lầm mà họ làm . Và ta cần ngươi . Theo ta thì ngươi không phải sai lầm . - Hồ Nguyệt thong thả nói .
- Cần ta ? - Thiên Long Hoàng Cổ nói thân tâm thập phần cảm động . Có kẻ cần hắn . Có kẻ muốn hắn làm gia đình .
- Đúng a~ Là cần ngươi . Sau này bản vương sẽ lành ít dữ nhiều . Cần người bảo vệ người thân của chính mình . Ngươi , Xà Địa U , Cửu Yêu Thi Mãng hoàn toàn hợp . Hơn nữa ta muốn có ca ca và tỷ tỷ . Những kẻ tầm thường không hề hợp ý của bản vương . Ba ngươi đều là Yêu Thú hùng mạnh . Khẳng định là tốt hơn so với nhân loại . - Hồ Nguyệt ung dung nói .
- Ngươi...đúng là con Yêu Thú kì lạ nhất ta từng biết . Yêu Lực của ngươi thậm chí còn dữ dội hơn ta . Ta cũng chưa nhìn qua loại Yêu Thú nào mang vẻ ngoài của cáo . Hơn nữa là có tận chín đuôi . - Thiên Long Hoàng Cổ dường như đang thở dài bất lực nói .
- Ta ? Ngươi không nên tìm hiểu về ta đâu . Hơn nữa ta là Cửu Vĩ Hồ và có dòng máu của Hắc Long . - Hồ Nguyệt cười nói .
- Hắc Long ? Là Long Tộc . Sao ta chưa nghe qua danh xưng này bao giờ . - Thiên Long Hoàng Cổ thập phần thắc mắc nói . Đây là lần đầu tiên nó nghe đến danh xưng " Hắc Long " này .
- Không nghe cũng phải . Sau này ta sẽ giải thích cho các ngươi . Còn giờ thì ta có điều muốn hỏi ngươi .
- Cứ hỏi .
- Ngươi có hang không ?
- Có . Thì sao ?
- Ngươi dẫn ta đến hang của ngươi đi .
- Ngươi vào hang ta làm gì ? - Nói đến đây Thiên Long Hoàng Cổ dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn con Yêu Thú kia .
- Thiết nghĩ sau này chúng ta nên sống với nhau . Hang của Cửu Yêu Thi Mãng và Xà Địa U không lớn cho lắm . Ta đang cân nhắc xem có nên chọn hang của ngươi không . - Hồ Nguyệt từ tốn trình bày lí do .
- Ta nghĩ chắc là sẽ vừa ý của ngươi đấy . - Thiên Long Hoàng Cổ đáp .
- Vậy sao . Ngươi đi tìm Cửu Yêu Thi Mãng . Kêu hắn tới đây . Từ giờ chúng ta sẽ ở hang của ngươi . - Hồ Nguyệt vui vẻ nói .
-...Ta nghĩ ta không nên đi . Ngươi nhìn xem thân thể ta lớn như vầy . Đi rồi chỉ sợ là có chuyện . - Thiên Long Hoàng Cổ lắc đầu nói .
- Nuốt cái này vào . - Hồ Nguyệt vừa nói vừa lấy trong hạp giới ra một viên thuốc màu vàng .
Thiên Long Hoàng Cổ có chút e dè nuốt viên thuốc ấy xuống . Nó sợ Yêu Thú kia đang định chuốc thuốc độc cho nó .
Ăn xong cũng chẳng thấy gì kì lạ diễn ra . Thiên Long Hoàng Cổ thắc mắc nhìn con Yêu Thú kia .
- Ngươi nhắm mắt lại . Cứ tưởng tượng mình sẽ nhỏ lại . - Hồ Nguyệt ẩn ý nói .
Thiên Long Hoàng Cổ nhắm mắt và theo như lời con Yêu Thú kia nói . Mặc dù bản thân nó cũng đang rất thắc mắc .
- Vầy là đủ rồi . Ngươi mở mắt ra đi . - Hồ Nguyệt quan sát nãy giờ bây giờ mới mở miệng .
Thiên Long Hoàng Cổ mở mắt ra . Liền phát hiện bản thân nó mạc danh kì diệu đã thu nhỏ lại .
So với Yêu Thú kia chẳng chênh lệch bao nhiêu .
Ánh mắt không thể tin được nhìn về con Yêu Thú kia . Lòng thập phần thắc mắc con Yêu Thú kia rốt cuộc có bao nhiêu viên thuốc kì lạ nữa .
- Ngươi nhìn ta làm gì ? Còn không mau đi . - Hồ Nguyệt có chút buồn cười nói .
Thiên Long Hoàng Cổ sực mình nhớ ra điều cần làm . Liền bay về phía có mùi của Cửu Yêu Thi Mãng .
Đợi Thiên Long Hoàng Cổ bay mất dạng rồi . Hồ Nguyệt mới thong thả dò theo mùi của Thiên Long Hoàng Cổ . Từ đây về đến hang của Cửu Yêu Thi Mãng là rất xa .
Cô có dư thời gian .
Dựa theo mùi của Thiên Long Hoàng Cổ . Chẳng mấy chốc Hồ Nguyệt đã mò được đến hang .
Hồ Nguyệt có chút ngạc nhiên . Thì ra cánh rừng to lớn này che dấu Thiên Long Hoàng Cổ thậm chí còn che dấu thứ còn lớn hơn .
Một hang động có thể nói là to gấp hai lần Thiên Long Hoàng Cổ .
Phía trong lại có mùi nước và mùi của cây cối .
Kì lạ . Hồ Nguyệt vô cùng tự nhiên mà đi vào trong .
Gần vào sâu trong hang là một hồ nước rất lớn . Nước trong vắt và dường như rất sâu .
Hồ Nguyệt ngước mắt lên . Lập tức ngẩn người .
Ra đây là lí do cô ngửi thấy mùi cây cỏ . Phía đối diện hồ nước là một cái cửa hang nữa . Phía trong cứ như chứa cả một thế giới . Hoàn toàn khác với khung cảnh bên ngoài .

Hồ Nguyệt lập tức dành vô số lời khen ngợi cho Thiên Long Hoàng Cổ khi rất biết cách chọn hang . Thầm kinh ngạc trước sự khéo tay và lạ kì của thiên nhiên .
Xem chừng phía trong còn rộng lớn hơn rất nhiều .
Bỗng phía sau gáy dựng hết lên . Hồ Nguyệt rùng mình trong giây lát .
Có mùi gì đó vô cùng kì lạ !
Thật sự rất kì lạ .
Nồng và khó chịu nhưng lại khó ngửi thấy được . Mùi tanh của thứ gì đó đã thối rữa nhưng lại được che giấu bằng kĩ càng . Xem chừng là không phải bị che giấu mà không chừng cái mùi này quá ư là nhạt ?
( Đến khúc này ta chẳng nghĩ ra từ ngữ nào hợp hơn T^T . Ai đó nghĩ ra giùm ta đi )
Phần lớn đồ vật bốc mùi mà để lâu . Dần dần mùi hôi sẽ giảm dần đi .
Nhưng...là ở đâu ?
Bên cạnh ? Không có .
Dưới mặt đất ? Không có .
Phía trên vách đá ? Cũng không có .
Vậy...
Hồ Nguyệt sau khi loại trừ các khả năng thì mới nheo mắt nhìn xuống phía hồ .
Là mùi nồng nặc của Yêu Lực . Hơn hết là có mùi thối rữa của xác chết .
Hồ Nguyệt bước lại gần cái hồ nước kia . Liền phát hiện ra hồ nước này thậm chí còn sâu hơn cô tưởng . Đáy hồ còn không thấy đâu mà chỉ thấy một màu đen như mực .
Có thứ gì phía dưới sao ?
Hồ Nguyệt do dự một hồi liền nhảy xuống hồ .
Lần này hẳn là phải rất lâu mới khô được bộ lông đây .
Lấy hơi mà bơi sâu xuống .
Càng xuống sâu thì hai bên cạnh càng hẹp lại . Mà áp suất cũng cao hơn .
Khiến cho Hồ Nguyệt có chút khó khăn . Tuy có thể nhìn trong tối nhưng hai cái vách thật sự rất khó chịu . Toàn là đá nhọn với rêu không .
Bỗng Hồ Nguyệt chạm được một cái gì đó . Lần nữa rùng mình .
Khẳng định là cái thứ này . Hồ Nguyệt ngay lập tức cắn chặt lấy nó .
Dường như là bị găm chặt xuống đất . Lực cắm xuống xem ra rất mạnh và sâu .
Hồ Nguyệt ngay lập tức biến thành dạng người . Ở dạng Cửu Vĩ Hồ e là rất khó cầm nắm . Đành phải khoả thân một chút vậy .
Hai chân lấy hai bên vách làm điểm tựa mà kéo vật kia lên . Mỗi lần kéo lên được một ít là mùi thối rữa càng nồng hơn . Cô thề đây là cái mùi mà cô đã từng ngửi qua .
Mùi của xác...rồng . Khẳng định là xác rồng .
Bởi vì khi chết , xác rồng bốc mùi rất lâu và cũng rất lâu để phân huỷ . Có lần cô đã nhìn qua cái xác của một con rồng chết được 47 năm . Nó rất bốc mùi , nhưng bộ phận của nó còn khá nguyên vẹn . Chỉ có da là nhăn nheo và co lại . Phải đốt hoặc chôn thì chúng mới không bốc mùi .
Tuy là khó chịu . Nhưng xác rồng lại có thể phát ra Yêu Lực và phát tán nó . Rồng càng mạnh thì Yêu Lực phát ra càng mạnh . Cụ thể ở đây là Yêu Lực đã hoà tan vào nước . Rất có ích cho Yêu Thú .
Sau một hồi chật vật Hồ Nguyệt đã lôi được thứ kia lên .
Nhanh chóng bơi lên phía mặt nước . Hồ Nguyệt sợ rằng Thiên Long Hoàng Cổ đã về mà không thấy cô . Liền đi tìm chung với bọn họ .
..." ÀO "...
Cố gắng lấy lại hơi của mình .
- Ngươi tính làm món Hồ Ly chết đuối à ? - Xà Địa U nhìn Hồ Nguyệt nheo mắt hỏi .
Nãy giờ nó cùng bọn nó đã tới nơi rất lâu rồi . Vậy mà chẳng thấy con Yêu Thú kia đâu .
Thiên Long Hoàng Cổ đành thuật lại lời nói của Yêu Thú kia cho bọn nó nghe . Bọn nó cũng đi theo Thiên Long Hoàng Cổ đến hang của hắn . Tưởng con Yêu Thú kia đã ở đó sẵn . Ai ngờ lại không thấy đâu .
Hại tên Bạch Phong cứ lo lắng không yên .
Mà con Yêu Thú kia lại đột ngột trồi từ dưới mặt hồ lên .
Tính đùa giỡn với bọn nó à ?
- Hồ Ly chết đuối cái đầu nhà ngươi ! Ta là tìm được thứ kì lạ dưới đáy hồ . - Hồ Nguyệt vừa nói vừa quăng cái thứ mình vừa tìm được lên bờ .
-...Ngươi...có dạng con người à ? - Thiên Long Hoàng Cổ ngạc nhiên hỏi .
- Đương nhiên . Cửu Vĩ Hồ có khả năng biến thành người mà . - Hồ Nguyệt nhún vai nói .
- Sao ngươi lại không ở dạng người đi ? - Cửu Yêu Thi Mãng khó hiểu hỏi .
- Y phục ? Ngươi cho ta ? - Hồ Nguyệt vừa nói xong liền lặn xuống mặt nước lần nữa . Âm thầm biến thành dạng Hồ Ly kia .
Sau đấy mới nhảy lên bờ . Bạch Phong nhìn thấy liền lo lắng hỏi :
- Tiểu Thư người có sao không ?
- Không . Chỉ là bị ướt lông thôi .
- Ngươi nhặt thứ gì lên vậy ? - Xà Địa U thắc mắc hỏi .
Thứ mà con Yêu Thú kia vừa quăng lên bờ là một khối trụ màu đen . Rong rêu bám xung quanh .
- Bảo bối đấy . - Hồ Nguyệt vừa nói vừa phấn khích .
- Bảo bối gì ? Ta nhớ hang của ta đâu có bảo bối . - Thiên Long Hoàng Cổ thắc mắc .
- Ngươi có chịu để ý đâu . Cái này bị cắm xuống tận đáy hồ . Xem chừng là rất lâu rồi . - Hồ Nguyệt nói .
Né tránh việc nói ra xuất xứ của cái thứ kia . Nếu nói là cái thứ ấy cắm trong một cái xác của một con rồng . Hơn nữa xem chừng là đã cắm ở đấy ra là lâu đi . Thì thử hỏi bọn họ có sốc hay không ? Nhất là Thiên Long Hoàng Cổ . Nó đã sống ở đây khá lâu . Mà kẻ nào lại có thể bình tĩnh khi biết mình sống cạnh xác chết suốt nhiều năm ?
Sau đấy nhìn sang Bạch Phong mà nói :
- Bạch Phong ngươi đem cái đó rửa sạch đi .
- Vâng . - Bạch Phong vừa nói xong đã cầm lấy cái thanh kia ra hồ nước . Cẩn thận mà chùi rửa .
Sau đấy đưa trước mặt Hồ Nguyệt .
Là một đoản kiếm ngắn .
Tuy là cắm dưới đó rất lâu . Nhưng màu vàng và độ sáng bóng của nó vẫn ở trạng thái tốt nhất . Cả đoản kiếm có màu chủ đạo là vàng và đen .
Thân kiếm màu vàng sáng bóng . Lại có khắc những kí tự khó hiểu . Ở phía cuối được khắc rất tỉ mỉ . Cán kiếm là màu đen dọc theo là hình con rồng uốn lượn . Chuôi kiếm là hình tròn phía trong khắc hình Phượng Hoàng .

Vừa thấy đoản kiếm Hồ Nguyệt có chút hưng phấn . Khẽ nói :
- Là bảo kiếm . Xem ra là rất cổ .
- Ngươi nói đúng . Kí tự này là thuộc về Yêu Tộc ở đại sa mạc phía Tây . Cổ lắm rồi đấy . - Xà Địa U nheo mắt nhìn những kí tự kia mà nói .
- Sao ngươi biết ? - Cửu Yêu Thi Mãng thắc mắc .
- Lúc trước có đọc qua quyển sách . Ta nhớ là có vài kí tự trông khá giống cái này . - Xà Địa U thành thật nói .
- Ngươi biết đọc sách à ? - Hồ Nguyệt ngạc nhiên hỏi .
- Ba bọn ta đều biết đọc . Nên nhớ bọn ta cũng thuộc Yêu Tộc . - Thiên Long Hoàng Cổ nói .
- Ba người thuộc Yêu Tộc . Vậy ba người có thể hoá người được không ? - Bạch Phong thắc mắc .
Hắn đã từng có nghe qua về việc Yêu Tộc có khả năng biến thành hình dạng của con người . Tuy nhiên rất hiếm khi Yêu Tộc để lộ bản thân mình . Nên rất khó khăn để có được thông tin . Hầu như toàn là tin vịt .
- Được chứ . Nhưng bọn ra chưa tu luyện đến đẳng cấp đó . - Cửu Yêu Thi Mãng nói .
- Được rồi . Bạch Phong cây đoản kiếm này có Yêu Lực mạnh . Có thể giúp các Yêu Thú yếu hơn tránh xa ngươi . Tốt hơn ngươi nên giữ nó . Còn vài ngày sau ta sẽ giúp ngươi biến thanh đoản kiếm này thành thứ vừa bảo hộ ngươi vừa là vũ khí cực phẩm . - Hồ Nguyệt nhìn Bạch Phong mà nói .
- Nhưng...bảo kiếm này rất quý hiếm . Bạch Phong không nhận được . - Bạch Phong vội vã trả lời .
- Ngươi cứ nhận đi . Nàng ta nói vậy tức là có chủ ý của nàng ta . - Xà Địa U nói .
- Đúng đấy . Bọn ta không yếu đến mức cần thanh kiếm đó bảo vệ đâu . Ngươi cứ giữ phòng thân đi . - Cửu Yêu Thi Mãng nói .
- Nếu Tiểu Thư và mọi người đã nói vậy . Bạch Phong xin nhận . - Bạch Phong cúi đầu nói .
- Ngươi cúi đầu làm gì ? Bọn họ giờ là gia đình của ta . Tức cũng là gia đình của ngươi . Ngươi nên thoải mái hơn đi . - Hồ Nguyệt lắc mạnh thân hình mà khó chịu nói . Lông bị ướt đúng là khó chịu thật .
- Bạch Phong...cảm thấy mình chưa đủ...đẳng cấp để nói chuyện thoải mái . - Bạch Phong có chút ngập ngừng nói .
- Ngươi lo cái gì ? Ta sẽ giúp ngươi trở thành cường giả thôi . Sau 2 năm ta khẳng định ngươi sẽ mạnh ngang hàng với họ . - Hồ Nguyệt ung dung nói .
- Ngươi tự tin nhỉ ? - Thiên Long Hoàng Cổ có chút hứng thú hỏi .
- Đương nhiên . Ta cho hắn bảo vật . Hơn nữa cái thứ trong hang của Cửu Yêu Thi Mãng đang trong tay hắn . Mạnh hơn cũng là điều tự nhiên . - Hồ Nguyệt híp mắt nói .
- Trong hang ? Đừng nói với ta là...?? - Cửu Yêu Thi Mãng thần sắc có chút nghi hoặc hỏi .
- Là cái đó . Ngươi cất đồ cũng có chất lượng đấy . - Hồ Nguyệt vui vẻ nói .
- Ngươi...!!! Cái đó ta còn chưa dám chạm . Vậy mà ngươi lại...- Cửu Yêu Thi Mãng nuối tiếc nói .
- Ta còn chục viên kìa . Cho Bạch Phong một bình có sao đâu . Ngươi kiệt xỉ thế . - Hồ Nguyệt nhún vai nói .
- Cái đó là gì thế ? - Xà Địa U tò mò hỏi .
- Là viên Lưu Khối mấy trăm năm của ta . - Cửu Yêu Thi Mãng tiếc nuối nói .
- Lưu Khối ?? Cửu Yêu Thi Mãng ! Ngươi cư nhiên dám cất giữ đồ riêng cho mình !! - Xà Địa U tức giận nói .
- Uổng công ta tin ngươi . Không ngờ chỉ vì Lưu Khối . Mà ngươi dám giấu cả hai chúng ta . - Thiên Long Hoàng Cổ nhìn Cửu Yêu Thi Mãng với ánh mắt thất vọng .
- Ta...!!! Nhưng...- Cửu Yêu Thi Mãng phản kháng nhưng lại không tìm thấy nguyên nhân thích hợp để biện hộ . Đành ấp a ấp úng như gà mắc tóc .
-...Ngươi đừng trách hắn . Ta còn vài trăm viên nữa . Muốn thì ta cho . Viên hắn đang giữ chẳng qua là rất thuần khiết . Bạch Phong có thể hấp thụ được nên ta mới lấy . Ta còn vài trăm viên nữa cần chi ba cái thứ ấy . - Hồ Nguyệt từ tốn giải vây cho Cửu Yêu Thi Mãng .
- Vài trăm viên ? Ngươi biết Lưu Khối khó tìm thế nào không mà dám nói như vậy ? - Thiên Long Hoàng Cổ hỏi .
- Khó tìm ? Phụ Thân ta lúc nào cũng mang cho ta vài trăm viên như vậy . Hơn hết là nếu ta hấp thụ hết đống đó cũng chẳng mạnh hơn được bao nhiêu cả . Nên thôi cho các ngươi hết đấy . - Hồ Nguyệt thoải mái nói .
Ăn hết cái đống đó vào cũng như không . Cô không còn yếu đến mức ăn một viên là đột phá nữa.
-...- Cả ba Yêu Thú trầm mặc nhìn con Yêu Thú kia .
Lưu Khối vốn được tôn là chí tôn bảo ngọc . Trăm năm mới tìm ra vài viên . Khan hiếm vô cùng . Vậy mà nàng ta vừa nói liền khẳng định mình có tận mấy trăm viên . Thiết nghĩ nàng ta là đang xảo biện đi ?
- Đợi các ngươi đạt đến trình độ hoá người đi . Lúc ấy ta liền đem đống Lưu Khối ấy cho các ngươi . - Hồ Nguyệt nheo mắt nói .
Sau đấy quay sang Bạch Phong mà từ tốn nói :
- Bạch Phong ngươi chuẩn bị hấp thu cái thứ kia chưa ?
- Ngay lúc này ư ? - Bạch Phong ngạc nhiên hỏi .
- Ngươi muốn lúc nào nữa ? - Hồ Nguyệt thắc mắc hỏi .
- Nhưng...có phải nhanh quá không Tiểu Thư ? - Bạch Phong có chút ngập ngừng nói .
- Không nhanh . Chúng ta chỉ có 2 năm thôi . Giúp ngươi hấp thu thứ đấy xong . Ta sẽ giúp ba con Yêu Thú kia hoá người . Sau đấy nhờ Cửu Yêu Thi Mãng dạy dỗ ngươi về cách giao chiến . - Hồ Nguyệt không nhanh không chậm nói ra dự định của mình .
- Giúp...chúng ta hoá người ?!?! - Xà Địa U thập phần ngạc nhiên hỏi .
Hoá người được xem là cảnh giới cao nhất mà Yêu Tộc có thể đạt tới . Phàm những con Yêu Thú có thể hoá người đều là từ Hoàng Tông Huyền Cửu trở lên .
Mà Thiên Long Hoàng Cổ lại đang ở Hoàng Tông Huyền Nhị mà vẫn chưa thể hoá người được . Chứng tỏ cần phải có quá trình tu luyện cực kì lâu dài mới có thể hoá người .
- Ta mới sinh ra cũng đã hoá người được rồi . Các ngươi đúng thật là...- Hồ Nguyệt thở dài nói được giữa câu liền dừng lại .
Sực nhớ ra ở cái Thế Giới này làm gì có ai giống cô . Vừa mới sinh ra đã mang ba đuôi lại còn ở dạng người nữa . Hơn nữa lại còn được uống máu của Yêu Thần và Bán Yêu khi mới 12 năm tuổi .
Yếu kém về sức mạnh cũng là điều hiển nhiên .
- Sao vậy ? - Thiên Long Hoàng Cổ tò mò hỏi khi thấy con Yêu Thú kia ngập ngừng .
- À...Ta quên mất một số điều . Các ngươi vào trong đi . Ta bên ngoài giúp Bạch Phong hấp thu thứ này . Khi nào xong sẽ đến lượt các ngươi . - Hồ Nguyệt có chút giật mình nói .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro