#36 Nữ quan - Minh Dã p2
"Ngươi đây là đang dụ dỗ ta sao?" Trữ Dĩ Tầm đưa tay kéo Niên Hữu Ngư qua, tay trực tiếp trượt vào giữa hai chân Niên Hữu Ngư, sờ giữa hai chân một mảnh trơn trợt, hiển nhiên đây không phải là nước trong ôn tuyền, ngưởi này trong xương dâm đãng đạt đến cảnh giới nhất định rồi.
Niên Hữu Ngư mắc cỡ kẹp chặt bắp đùi, cửu vĩ hồ chết tiệt trực tiếp hướng nơi đó sờ như vậy, vừa rồi nàng nhìn Trữ Dĩ Tầm trong đầu toàn ý dâm, khó tránh khỏi động tình nha.
"Thế gian này không có mấy nữ tử giống như ngươi dâm đãng như vậy, quả nhiên là lò cực phẩm!" Trữ Dĩ Tầm tay tuy bị Niên Hữu Ngư kẹp ở trong đùi, thế nhưng cũng không thể ngăn cản tay nàng ở giữa hai chân Niên Hữu Ngư không cố kỵ vỗ về chơi đùa, hơn nữa nàng đem Niên Hữu Ngư từ trong nước kéo lên, để cho nàng nằm bên bờ, sau đó tay dùng sức một chút, đem chân Niên Hữu Ngư mở ra, hơn nữa mở quá lớn, gần như một loại chữ. ( chắc kiểu chữ này 人 hoặc 大 =)))))))) )
Niên Hữu Ngư không biết thẹn thùng mà tư thế này thực sự quá xấu hổ, nàng muốn đem chân khép lại, mà chân của nàng bị Trữ Dĩ Tầm áp chế không thể động đậy, đáng hận nhất miệng Trữ Dĩ Tầm còn đáng ghét hơn.
"Nói thật hồ yêu các ngươi không phải dâm đãng sao, hồ yêu các ngươi mỗi người đều là thiên tính dâm mị, chỉ ngươi giả bộ thanh tâm quả dục, như vậy đừng động ta a!" Niên Hữu Ngư chỗ tư mật không giữ lại chút nào bại lộ ở trước mắt Trữ Dĩ Tầm, dưới tình cảnh cực kỳ xấu hổ như vậy, vẫn không quên phản kích cãi lại. Nhưng thân thể bị Trữ Dĩ Tầm vỗ về chơi đùa đều mềm nhũn hóa thành một vũng nước rồi, hơn nữa chính mình nhìn động tác Trữ Dĩ Tầm thấy rất rõ ràng, nàng cảm giác thân thể chảy ra càng nhiều nước hơn.
Miệng người này lợi hại không ít, Trữ Dĩ Tầm nhìn Niên Hữu Ngư bộ dạng chúng ta tám lạng nửa cân, trong lòng hừ lạnh, người này đoán chừng là đánh giá thấp lực tự chế của mình. Trữ Dĩ Tầm một tay ở giữa hai chân Niên Hữu Ngư vỗ về chơi đùa hoa đế, trong lúc đó bồi hồi hoa huyệt, tay kia ở trên thân Niên Hữu Ngư chạy loạn, dừng lại ở trước ngực đầy đặn trắng nõn xoa bóp, làm cho nụ hoa màu hồng cứng đến nỗi giống như hòn đá nhỏ. Trữ Dĩ Tầm dùng tay trêu chọc làm Niên Hữu Ngư nổi lên dục vọng, làm cho Niên Hữu Ngư cảm thấy thân thể trống rỗng nóng rực, nàng muốn được nhiều hơn, muốn Trữ Dĩ Tầm mau một chút, nhưng Trữ Dĩ Tầm xoa không nhanh không chậm, tiếp tục ở trên người nàng châm lửa.
"Mau một chút...." Niên Hữu Ngư dán thân thể vào thân thể không khỏi khẩn cầu.
Trữ Dĩ Tầm nhếch mép lên, nàng như Niên Hữu Ngư mong muốn ma sát hoa đế giữa hai chân Niên Hữu Ngư sưng lên, làm cho thân thể Niên Hữu Ngư càng động tình khó nhịn.
"Ân.... Ân... A!" Niên Hữu Ngư khắc chế không nổi kêu thành tiếng, cái gì rụt rè, cái gì xấu hổ, đều bị cẩu ăn, ngược lại Niên Hữu Ngư chỉ biết là thân thể hiện tại bị Trữ Dĩ Tầm làm cho thoải mái vô cùng, khiến cho nàng càng muốn nhiều hơn.
Trữ Dĩ Tầm nhìn vẻ mặt Niên Hữu Ngư hưởng thụ, biểu tình phóng đãng, làm cho Trữ Dĩ Tầm muốn đem Niên Hữu Ngư bạo ngược, thế nhưng nàng trả thù, thân thể Niên Hữu Ngư bị chính mình trêu chọc gần đến đỉnh, nàng ngừng tất cả động tác.
Điều này làm cho Niên Hữu Ngư cảm thấy thân thể nửa vời, khó chịu muốn chết, nàng chưa thỏa mãn dục vọng đến độ muốn khóc, Trữ Dĩ Tầm thực sự chán ghét, chỉ biết khi dễ người!
Tức giận nhất là Trữ Dĩ Tầm cứ như vậy kết thúc, nàng nhìn Trữ Dĩ Tầm chuẩn bị từ trong suối nước nóng đứng dậy. Nhìn lưng Trữ Dĩ Tầm trắng nõn mê người, eo thon, cái mông kiều nộn tròn trịa, còn có đôi chân thon dài đẹp, mọi thứ đều hoàn mỹ không chê vào đâu được, xinh đẹp như vậy mê hoặc vô hạn, nàng không hề nghĩ ngợi, mặc cho theo bản năng chính mình hành động, nàng từ phía sau lưng ôm lấy thân thể trần trụi Trữ Dĩ Tầm.
Trữ Dĩ Tầm hiển nhiên không ngờ Niên Hữu Ngư lại đột nhiên ôm lấy chính mình, cơ thể hơi cứng đờ, còn chưa kịp phản ứng, trong nháy mắt một tay Niên Hữu Ngư trượt vào giữa hai chân Trữ Dĩ Tầm, một tay khác bắt đầu chạy trên cơ thể Trữ Dĩ Tầm, cái tay này tham lam tột cùng, hận không thể sờ khắp mỗi một tấc da thịt Trữ Dĩ Tầm. Niên Hữu Ngư lúc đầu theo bản năng hành động, bây giờ sờ giữa hai chân Trữ Dĩ Tầm có dịch thể trơn trợt, sắc đảm lập tức phì to lên, như nàng nói, hồ yêu không dâm tà, Trữ Dĩ Tầm chính là con vịt chết mạnh miệng, cái tay này càng thêm càn rỡ, ở giữa hai chân Trữ Dĩ Tầm bắt đầu vuốt ve bộ vị trơn trợt.
"Buông ra!" Trữ Dĩ Tầm cảnh cáo nói, nhưng địa phương tư mật của nàng bị Niên Hữu Ngư sờ qua, xuất hiện cảm giác trước nay chưa từng có, cực kỳ tê dại làm cho lỗ chân lông của nàng dựng đứng lên, cảm giác như vậy quá mức xa lạ, quá mức cường liệt, làm cho nàng có chút bất an, thậm chí muốn chạy trối chết.
"Không vui sao? Nhưng nơi đây rõ ràng cũng giống ta cũng ẩm ướt như thế, ta rất thích được vuốt ve như vậy, ta nghĩ ngươi cũng sẽ thích..." Niên Hữu Ngư môi ở bên tai Trữ Dĩ Tầm nhẹ nhàng thổi nhiệt khí, nhìn thân thể Trữ Dĩ Tầm rụt lại, Niên Hữu Ngư biết rõ lỗ tai Trữ Dĩ Tầm cực kỳ nhạy cảm, nàng không nhịn được ngậm vào vành tai khả ái xinh xắn của Trữ Dĩ Tầm, nàng nhất định chính là đạo sĩ thông dâm.
Trữ Dĩ Tầm cảm giác lỗ tai một trận tê dại, loại cảm giác đói khát mãnh liệt, xa lạ này làm nàng có chút khủng hoảng, nàng sợ bị này cổ dục vọng mãnh liệt này bao phủ, nhưng cổ dục vọng này lại phóng thích bởi vì nàng áp chế quá lâu.
"Ta nói ngươi buông ra!" Trữ Dĩ Tầm yếu ớt giãy dụa, giọng nói không giống trước kiên định nữa, thậm chí lộ ra cảm giác dâm mị.
Niên Hữu Ngư nhìn khí tức trên người Trữ Dĩ Tầm thay đổi, trong trẻo nhưng lạnh lùng đã giảm đi, thay vào đó là một cổ dâm mị đặc hữu của hồ yêu, Trữ Dĩ Tầm như vậy làm cho Niên Hữu Ngư lòng ngứa ngáy khó nhịn, thời khắc này nàng yêu thích không buông tay, xoa cặp mông vô cùng kiều nộn của Trữ Dĩ Tầm, mỗi một tấc da thịt trên người Trữ Dĩ Tầm đều có sức hấp dẫn trí mạng đối với Niên Hữu Ngư.
Trữ Dĩ Tầm mặc dù thân thể mềm nhũn, trong lòng nàng còn có chuyện không cam lòng, nàng thanh tâm quả dục nhiều năm như vậy, bây giờ phóng túng chính mình có chút không dám, ham muốn mãnh liệt cùng nội tâm kiên trì tu tiên giằng co mạnh mẽ. Nếu không bị hủy gần ngàn năm đạo hạnh, Trữ Dĩ Tầm sẽ không thèm để ý chuyện ham muốn này, nhưng bản thân nàng tư chất tu luyện chỉ có thể coi là bình thường, nghìn năm qua nàng gian khổ hơn người khác nhiều, nếu như bắt đầu lại Trữ Dĩ Tầm càng nghĩ trong lòng càng chán nản, nàng có thể kiên trì sao? Nàng thực sự không xác định được, mà bỏ nghìn năm kiên trì lại không cam lòng, nhưng không cam tâm thì làm được gì? Bây giờ quả thực không có lựa chọn nào khác, có nghĩa là chuyện đã hỏng thì mặc kệ nó vậy. Trữ Dĩ Tầm buông tha lý trí chống lại bản tính làm yêu, nàng biết thân thể mình khát vọng được Niên Hữu Ngư chạm vào, rõ ràng chính mình không vừa mắt nữ đạo cô không học vấn không nghề nghiệp, tham sống, háo sắc này, thân thể của nàng được Niên Hữu Ngư chạm vào phía dưới, lại thoải mái như vậy. Lẽ nào bản tính yêu thật sự là dâm đãng đến bụng đói ăn quàng sao? Loại cảm giác này làm cho Trữ Dĩ Tầm nghĩ phẩm chất thật thấp kém, Trữ Dĩ Tầm quyết định lần sau biến thành người khác, không phải, đổi một yêu khác thử xem. Đương nhiên Niên Hữu Ngư không biết cửu vĩ hồ nhà nàng còn chưa lên giường của nàng, đã muốn hồng hạnh xuất tường leo lên trên giường yêu khác, nếu không.... Niên Hữu Ngư đại khái cắn một ngụm.
Niên Hữu Ngư chạm vào thân thể Trữ Dĩ Tầm so với trong tưởng tượng của nàng thuận lợi hơn, điều này làm cho trong lòng nàng mừng thầm không ngớt, chính mình có thể chiếm lấy Trữ Dĩ Tầm, chết sớm vài năm đều nguyện ý, quả nhiên chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
Mỹ sắc trước mặt, Niên Hữu Ngư đương nhiên sẽ không khách khí, nàng đem đầu lưỡi liếm láp lỗ tai Trữ Dĩ Tầm, khi nãy Trữ Dĩ Tầm không phát ra âm thanh lúc này rốt cục không khắc chế nổi ưm một tiếng, chính mình nhạc mẫu không gạt ta a, lỗ tai hồ yêu quả nhiên là nhạy cảm. Miệng Niên Hữu Ngư bận bịu, tay cũng không nhàn rỗi, nàng hận không chính mình không đề mọc ra thêm một tay, nàng muốn sờ mỗi một tấc da thịt Trữ Dĩ Tầm, vuốt từ trên xuống dưới, sau đó từ dưới lên trên, cuối cùng dừng lại nơi mềm mại đầy đặn, xoa lấy nơi kiều diễm mà xinh đẹp. Niên Hữu Ngư nghĩ Trữ Dĩ Tầm nhất định chính là cực phẩm, khiến người ta mê muội, đầu lưỡi của nàng như thế vẫn chưa đủ, nàng hôn cần cổ thon dài trắng nõn Trữ Dĩ Tầm, nàng cảm thấy mỗi một tấc da thịt Trữ Dĩ Tầm tựa hồ lộ ra hơi thở mê hoặc lòng người, làm cho nàng muốn càng nhiều hơn.
Thân thể Trữ Dĩ Tầm vừa nóng vừa mềm nhũn, đứng không vững, nàng vô lực leo lên trên người Niên Hữu Ngư, Niên Hữu Ngư ôm thân thể Trữ Dĩ Tầm chậm rãi kéo xuống, làm cho Trữ Dĩ Tầm nằm bên cạnh ôn tuyền, da thịt trắng nõn mềm mại so với ngọc còn nhẵn nhụi hơn, lúc này da thịt đỏ ửng nhàn nhạt, như hoa đào nở rộ kiều diễm ướt át.
Môi Niên Hữu Ngư từ cần cổ Trữ Dĩ Tầm chậm rãi đi xuống, nàng đem nụ hoa hồng nhạt đứng thẳng ngậm vào trong miệng, Trữ Dĩ Tầm cảm thấy tê dại khó nhịn, nàng thấy được thân thể của chính mình không giống như lúc bình thường, trong thân thể tựa hồ có một con dã thú đang chạy loạn, kêu gào muốn thả ra.
Ngón tay của Niên Hữu Ngư cũng không nhàn rỗi, ngón tay của nàng học theo Trữ Dĩ Tầm đối với chính mình như có như không vỗ về chơi đùa, tựa như không để ý lướt qua hoa đế, cánh hoa được bắp đùi ma sát, càng thêm trơn trợt, dịch thể trong suốt dính đầy ngón tay của Niên Hữu Ngư, Niên Hữu Ngư giơ ngón tay lên.
"Dĩ nhiên so với ta ẩm ướt...." Niên Hữu Ngư nói xong không quên liếm ngón tay dính đầy mật dịch của Trữ Dĩ Tầm, tư vị này thực sự....
Trữ Dĩ Tầm là hồ yêu, căn bản không xấu hổ, nhưng nhìn Niên Hữu Ngư liếm ngón tay dính đầy chất lỏng kia, lần nữa cảm nhận người này quả nhiên là một đạo sĩ dâm đãng, Trữ Dĩ Tầm không cam lòng tỏ ra yếu kém, ngón tay của nàng trượt tới giữa hai chân Niên Hữu Ngư, giữa chân một mảnh trơn trợt, Trữ Dĩ Tầm không cam lòng yếu thế ma sát hoa đế của nàng, Niên Hữu Ngư suýt chút nữa mềm nhũn té trên người Trữ Dĩ Tầm.
"Ai ẩm ướt hơn!" Trữ Dĩ Tầm đem ngón tay đầy mật dịch của Niên Hữu Ngư lắc lư ở trước mặt Niên Hữu Ngư, sau đó liếm ngón tay, phải biết rằng mật dịch người này có linh lực bám vào, không thể lãng phí.
Niên Hữu Ngư không hiểu, vì sao nàng trêu chọc thân thể Trữ Dĩ Tầm, ngược lại làm cho mình trở nên càng ướt, bất quá, thật vất vả có được quyền chủ động, Niên Hữu Ngư không muốn cứ như vậy đánh mất. Nàng liếm láp nụ hoa trên ngực Trữ Dĩ Tầm, liếm xong vẫn không quên dùng sức hút nụ hoa, sau đó kéo rồi buông, ngón tay giữa hai chân Trữ Dĩ Tầm càng ra sức xoa lấy hoa đế.
Trữ Dĩ Tầm cảm giác bị Niên Hữu Ngư hút có chút đau, rồi lại xen lẫn một ít tê dại, mà trong bụng như có một dòng nước ấm chảy ra giữa hai chân, càng ngày càng nhiều, nhưng Trữ Dĩ Tầm vẫn thấy không đủ, thân thể thoải mái cùng khó chịu, thân thể đói khát rõ ràng được giảm bớt, lại có cảm giác đói khát mãnh liệt khác bao trùm lên dục vọng, sau đó từng đợt từng đợt càng thêm mãnh liệt, tựa như lửa cháy đổ thêm dầu, bùng nổ.
"Nhanh một chút nữa...." Trữ Dĩ Tầm biết dục vọng đạt được thỏa mãn, mặc dù chưa từng có dục vọng, thế nhưng từ nhỏ thấy qua vô số hoan ái, nghe tỷ muội đàm luận, cho nên Trữ Dĩ Tầm đối với lần này không xa lạ chút nào.
Thời khắc này rơi vào trong dục vọng, Trữ Dĩ Tầm xinh đẹp quyến rũ đến mức tận cùng, toàn thân đều lộ ra cảm giác câu nhân, làm cho ngón tay Niên Hữu Ngư động tác không khỏi tăng nhanh.
"Ân.... A...." Âm thanh dâm mị từ trong miệng Trữ Dĩ Tầm phát ta, âm thanh liêu nhân, Niên Hữu Ngư nghe nhiệt huyết lại sôi trào, nàng cảm giác giữa hai chân mình tựa hồ càng ướt, mắc cỡ nhất là nước nhỏ xuống đùi Trữ Dĩ Tầm, Niên Hữu Ngư theo bản năng kẹp hai chân của mình lại, nỗ lực che giấu.
Niên Hữu Ngư nghe hơi thở Trữ Dĩ Tầm ngày càng bất ổn, hô hấp trở nên gấp gáp, kinh nghiệm Niên Hữu Ngư có hạn tự nói với mình, Trữ Dĩ Tầm đại khái sắp lên đỉnh, Niên Hữu Ngư tốc độ tay tăng nhanh.
Thân thể Trữ Dĩ Tầm đạt khoái cảm, bùng nổ mãnh liệt, cơ hồ khiến cho nàng hoa mắt, cuối cùng thân thể chậm rãi hạ xuống.
Niên Hữu Ngư trợn to hai mắt, chín cái đuôi dường như xuất hiện.
"Đem nước liếm sạch cho ta." Chân Trữ Dĩ Tầm còn mở ra, cánh hoa giữa hai chân dịch thể óng ánh trong suốt, thoạt nhìn tựa như sương sớm đọng trên cánh hoa, nở rộ kiều diễm ướt át.
Thời điểm cao trào vừa rồi tiết ra âm tinh, nàng là xử nữ, xử nữ lần đầu tiên tiết ra âm tinh linh lực cùng tinh khí bám vào, mặc kệ đối với người hay yêu đều có lợi ích.
Trữ Dĩ Tầm hào phóng, Niên Hữu Ngư theo không kịp, nàng đã nói hồ yêu thiên tính dâm mị, chuyện này không giả a!, bất quá Niên Hữu Ngư rất vui lòng liếm sạch sẽ, nàng vừa rồi nghĩ muốn liếm, nhìn cánh hoa màu hồng giữa hai chân của Trữ Dĩ Tầm dính dịch thể trơn trợt, thoạt nhìn mê người, Niên Hữu Ngư không nói hai lời, trực tiếp vùi đầu vào giữa hai chân Trữ Dĩ Tầm, liếm âm tinh xử nữ Trữ Dĩ Tầm tiết ra, cùng mình dường như có chút bất đồng.
Trước đó Trữ Dĩ Tầm ép mình liếm dịch thể của mình, nàng nhớ được bản thân không khó uống, có chút vị mặn nhàn nhạt, nhưng của Trữ Dĩ Tầm chẳng những không có vị mặn, còn mang theo nhàn nhạt mị hương, đại khái nguyên nhân bởi vì ích cốc, ngược lại uống ngon hơn, Niên Hữu Ngư còn cố ý một bên hút, một bên liếm láp hoa đế Trữ Dĩ Tầm, nỗ lực làm cho Trữ Dĩ Tầm chảy ra càng nhiều mật hơn. Đang hút không ít mật Trữ Dĩ Tầm, Niên Hữu Ngư cảm giác thân thể một dòng nước ấm chảy vào thân thể, vô cùng thư thái, thế nhưng thân thể lại động tình khó nhịn, nàng kẹp chặt bắp đùi của mình, nỗ lực giảm bớt loại khó nhịn này, trong lúc kẹp chặt đem hoa đế sưng lên kẹp lấy, cảm giác vô cùng thoải mái, nàng cảm giác mình giữa hai chân chảy ra càng nhiều nước hơn. Nàng không biết mật dịch hồ yêu có chứa thành phần kích tình, như đốt cháy thân thể, càng cháy càng dữ dội hơn.
Thân thể Trữ Dĩ Tầm khô nóng, bị Niên Hữu Ngư liếm láp, thân thể lại bắt đầu động tình, nhưng nàng biết thân thể mình không chịu nổi, tiết ra nhiều tinh khí cùng linh lực, cộng thêm lúc đầu linh lực cùng tinh khí đã không đủ, Trữ Dĩ Tầm cảm giác phi thường uể oải.
Niên Hữu Ngư đang nỗ lực đem đầu lưỡi luồn vào hoa huyệt Trữ Dĩ Tầm, hoa huyệt bị kích thích co rút lại một chút, thân thể của nàng tựa hồ so với vừa rồi càng thêm mẫn cảm, một thân thể suy yếu cùng uể oải, một thân thể khác mãnh liệt châm lửa. Trữ Dĩ Tầm bây giờ phải tiếp tục bổ sung đại lượng linh lực, nàng nghiêng người, đem Niên Hữu Ngư áp dưới thân thể, sau đó vùi đầu vào giữa hai chân Niên Hữu Ngư, giữa hai chân Niên Hữu Ngư đã từ lâu ướt đẫm, ngay cả bắp đùi đều dính mật dịch, Trữ Dĩ Tầm suy nghĩ thật lãng phí linh lực thuần khiết, nàng trực tiếp đem môi áp vào cửa hoa huyệt Niên Hữu Ngư, hút linh lực cùng tinh khí Niên Hữu Ngư.
Niên Hữu Ngư lúc đầu làm công nghe Trữ Dĩ Tầm rên rĩ, thân thể của chính mình đã có cảm giác mãnh liệt, khi Trữ Dĩ Tầm môi áp vào giữa hai chân mình, tiếng rên rĩ phát ra, nàng nghe tiếng Trữ Dĩ Tầm đang hút mật dịch của chính mình, thân thể càng động tình, chảy ra càng nhiều mật dịch.
Trữ Dĩ Tầm nghĩ, lò vẫn là lò, thân thể này tựa hồ chảy ra linh khí cùng tinh khí liên tục không ngừng, đặc biệt hấp thu linh lực cùng tinh khí của mình sau đó trở nên càng thêm nồng nặc, Trữ Dĩ Tầm tham lam hút lấy.
Niên Hữu Ngư không nhàn rỗi, nàng đổi tư thế, bò đến giữa hai chân Trữ Dĩ Tầm, cảm thấy tư thế này vô cùng tốt, Trữ Dĩ Tầm có thể giúp chính mình, mình cũng có thể giúp Trữ Dĩ Tầm, tay nàng vuốt ve cái mông kiều nộn mượt mà cùng cái đuôi, mà miệng của nàng không có nhàn rỗi, đang giúp Trữ Dĩ Tầm liếm láp cùng hút. Tư thế này là ngày hôm nay mà rình xem, mới học đã dùng, nàng cho rằng tư thế này bình thường, không nghĩ tới tư thế này chính là song tu. ( tư thế gì a ~: 69 a~ )
Trữ Dĩ Tầm cảm giác chưa từng có vui vẻ, thoải mái làm cho nàng phát ra tiếng rên rĩ dâm mị, âm thanh kia lọt vào tai Niên Hữu Ngư quả thực so với bất kỳ âm thành gì đều dễ nghe. Thảo nào nhạc mẫu nói đuôi hồ yêu là bộ vị cực kỳ nhạy cảm, vẻ mặt và âm thanh Trữ Dĩ Tầm càng phát ra dâm mị, toàn thân đỏ ửng, so với hồi nãy quyến rũ cùng xinh đẹp hơn, đẹp đến nỗi làm cho tim Niên Hữu Ngư run rẩy.
Một người trời sinh tính dâm đãng, một người là thân lò, một cửu vĩ hồ thiên tính dâm mị, lúc ở trên giường trời sinh hoàn hảo, linh lực cùng tinh khí sinh ra càng nhiều linh lực.
Bên trong đại điện, âm thanh rên rĩ liên tục làm cho người đỏ mặt tim đập nhanh, thẳng đến vài giờ sau đó mới yên lặng.
"Bình thường nhìn tiểu Cửu thanh tâm quả dục, xem ra chỉ là bề ngoài đứng đắn, bên trong muộn tao*." Thân thể Hồng Y dựa vào trên người Thanh Bí , nhìn xong xuân cung đồ thân thể nổi lên dục vọng.
(muộn: buồn bực/ im lìm, tao: rối loạn / cợt nhả)
"Nhìn lén xuân cung đồ tiểu Cửu, không sợ tiểu Cửu thẹn quá thành giận?" Thanh Bí cười hỏi, ngón tay đã bắt đầu chạy trên thân Hồng Y.
"Sợ cái gì, trước đây nàng tu tiên đều đánh không lại ta, hiện tại đạo hạnh phế hơn phân nửa, càng là đánh không lại, tiểu Cửu vừa thẹn vừa giận mới tốt chơi, bất quá nàng biết sao?" Hồng Y thở dốc, Thanh Bí càng càng phát ra điêu luyện.
"Nữ đạo cô kia là lò cực phẩm, đợi một thời gian, tu vi của nàng sẽ trên chúng ta." Tiểu Cửu bây giờ lựa chọn tu yêu, có lò cực phẩm, chắc chắn tu vi gấp đôi.
"Đó là sau này, nàng lẽ nào chút chuyện nhỏ này mang thù lâu như vậy? Bất quá, nếu không phải tiểu Cửu giữ quá chặt, ta ngược lại cũng muốn nếm thử tư vị của nữ đạo cô kia, sẽ không kém hồ yêu chúng ta." Hồng Y không cho là đúng nói, bắt đầu cởi y phục trên người Thanh Bí.
"Ta ngược lại muốn nếm tư vị tiểu Cửu." Thanh Bí liếc Trữ Dĩ Tầm bên trong đẹp đến câu hồn phách người vừa cười vừa nói, nàng vẫn cho rằng trừ mẫu thân ra thì tiểu Cửu là hồ yêu đẹp nhất.
"Nói thế ta cũng muốn nếm...." Hồng Y liếm đôi môi đỏ mọng, như có thâm ý nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro