Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36: Ghen ghét


Sinh Sinh biểu tình băng lãnh hơi nhíu nhíu mày, đối với ánh mắt bất nhã của Phàn Tuấn còn đặt lên người Vũ Kiếm khiến hắn có chút phản cảm. Hắn tiến lên một bước, bất tri bất giác che lại tầm nhìn của Phàn Tuấn, ngữ khí không kiên nhẫn:

-Ngươi là ai?

-Ta là bạn trai của Dư Diệp Ân, các ngươi là ?

Phàn Tuấn vừa mở miệng giới thiệu, ba người còn lại đều nhẹ nhàng thở dài một hơi. Sinh Sinh nghĩ tới không cần thủ tiêu nam nhân này, Vũ Kiếm nghĩ rằng nếu như không dính vào nam nhân liền tốt, tiểu muội còn có cơ hội trở về thiên giới càng cao. Tô Vũ lại cảm thấy nhẹ nhõm, kia, chỉ cần không phải tới gây sự cùng tỷ tỷ liền ổn.

-Là người nhà của Tô Gia Thụy. - Ba người ba mặt một lời liền cùng lên tiếng, sau đó không nhanh không chậm liếc mắt nhìn nhau

-Ngươi là ai? - Lần này đến lượt Tô Vũ nhíu mày chất vấn Sinh Sinh cùng Vũ Kiếm

Vũ Kiếm đưa ra mặt lạnh, không cùng Tô Vũ đôi co. Ngược lại Sinh Sinh lại đạm nhạt trả lời :

-Người nhà.

-Vớ vẩn, lại chưa thấy các ngươi bao giờ, như thế nào thành người nhà của tỷ tỷ rồi. - Tô Vũ cười lạnh, lông mày hơi nhướng lên

Sinh Sinh ánh mắt ngóng trông ra xa, cầu mong chủ nhân nhanh nhanh trở về giải quyết con người này, nếu không hắn chính là động phải sát khí. Vừa mới nghĩ tới liền nhanh xuất hiện, hơn nữa còn xuất hiện rất đặc biệt.

Tô Gia Thụy cả người mềm mềm mại mại dán lấy Dư Diệp Ân, nhịn không được hít hít, giống như đối với mùi vị của Dư Diệp Ân đã sinh ra nghiện ngập các loại. Dư Diệp Ân vốn dĩ không quen thân cận, càng đối với hành động của Tô Gia Thụy là sinh ra cứng nhắc. Chính là tiểu học muội này một khi dính đi lên liền dính chặt như keo sơn, đẩy liền đẩy không ra, vì vậy nàng liền bất đắc dĩ mặc kệ Tô Gia Thụy, miễn không quá phận liền tốt.

-Các ngươi vì sao tới đây? - Tô Gia Thụy chọn mi, biểu tình không tốt hướng bốn người phía trước hỏi

Tô Vũ kéo lên một cái mỉm cười hiền lành, hướng tỷ tỷ của hắn hỏi han:

-Muốn xem tỷ tỷ có hay không về nhà an toàn.

-Sao lại không an toàn? - Tô Gia Thụy còn muốn mở miệng hỏi, bên cạnh Dư Diệp Ân cư nhiên cướp lời

Tô Vũ biểu tình mất tự nhiên, hắn tất nhiên sẽ nói cho tỷ tỷ biết, chỉ là có người ngoài ở đây liền không tiện tiết lộ. Tô Gia Thụy đương nhiên nhìn ra, ánh mắt chậm rãi chuyển lên người Sinh Sinh, không nghĩ lại nhìn đến Vũ Kiếm ở phía sau hắn còn đang nghiền ngẫm ánh mắt nhìn nhìn Dư Diệp Ân bên cạnh mình. Nàng tiến lên một bước, vô thanh vô tức che chắn Dư Diệp Ân, ngữ khí mất kiên nhẫn:

-Còn ngươi?

-Nàng muốn kiếm ngươi ôn chút chuyện. - Sinh Sinh đưa mắt nhìn Vũ Kiếm một lát, nhận ra cảm xúc không đúng của chủ nhân liền cẩn thận ngữ khí nói

-Muội muội, cũng đã lâu rồi chúng ta không bàn chút chuyện nhân sinh. - Vũ Kiếm nở ra một nụ cười nhạt, dù đang nói chuyện với Tô Gia Thụy, mắt lại dán lên người Dư Diệp Ân.

-Tỷ tỷ nói đùa, thời gian bất quá nháy mắt mà thôi. Hơn nữa, hôm nay không muốn. - Tô Gia Thụy đưa tay nắm lấy bàn tay Dư Diệp Ân, hơi dùng sức siết lại

Cuộc nói chuyện có chút căng thẳng, Dư Diệp Ân không hiểu sao có chút mê man nghiêng đầu nhìn tiểu học muội đứng phía trước. Lông mi cong cong dày dặn, sóng mũi cao thẳng, môi mọng mấp máy theo tiếng nàng nói, cả người toát ra ân ẩn tức giận. Đột nhiên thấy Tô Gia Thụy quả nhiên đẹp đến ngây người a.

-Nàng là ai ? - Vũ Kiếm hơi hất cằm về phía Dư Diệp Ân

-Cùng phòng trọ học tỷ mà thôi. - Tô Gia Thụy thoáng cười, trào phúng một tiếng liền tiến bên cạnh Vũ Kiếm cùng Sinh Sinh, tiếp tục nói:

-Các người trở về chọn một nhà hàng, ta đổi một bộ quần áo liền tới.

Dư Diệp Ân không hiểu vì sao thời điểm Tô Gia Thụy buông ra tay nàng, đối với nàng một câu nói "cùng phòng trọ mà thôi" liền cảm thấy vô cùng mất mát. Tức giận này học muội mới hôm qua còn dinh dính lấy mình, lúc này liền chạy đến bên người khác ngọt ngào kêu tỷ tỷ. Thật là cái yêu nghiệt nữ nhân phóng đãng, hừ. Nàng cũng không nhìn đến Phàn Tuấn, lạch cạch mở khóa cửa liền tiến thẳng phòng ngủ, bỏ lại bên ngoài 5 người có chút trầm mặc.

Phàn Tuấn càng là không hiểu sao bạn gái của hắn tức giận, vì vậy liền tiến đến gõ gõ cửa hỏi han một chút, không nghĩ tới chính là Dư Diệp Ân mở ra cánh cửa, rất nhanh lôi kéo hắn đi vào. 

Thời điểm bước vào phòng Dư Diệp Ân, Phàn Tuấn đột nhiên sinh ra một chút ngại ngùng. Bạn gái của hắn trước đây cũng không có như vậy nhiệt tình a, trong mắt hắn Dư Diệp Ân là cái lãnh đạm, chỉ thích hợp làm lão bà, ở nhà chăm con dạy cái, quản giáo chút việc trong gia đình, tự nhiên không thích hợp làm bạn gái. Kia, bạn gái, dạng người như tiểu học muội liền thích hợp. Bộ dáng đẹp mắt, tư thái yêu mị, lúc cần gợi cảm liền gợi cảm, lúc nũng nịu liền vô cùng hoạt bát. Này không có nghĩa Dư Diệp Ân không đủ xinh đẹp, chính là nàng quá lãnh. Nhìn không ra được cảm xúc gì, nói gì đến nũng nịu tư thái a.

Dư Diệp Ân chẳng qua trong một phút nóng vội liền lôi Phàn Tuấn vào, hiện tại có chút hối hận rồi. Bất quá biểu tình vẫn là nhàn nhạt nhìn hắn, không hiểu trong đầu hắn nghĩ lung tung cái gì, mặt đều vặn vẹo, khi thì cười, khi thì nhíu mày.

-Ngươi có gì muốn nói sao?

-A? - Phàn Tuấn biểu tình mê man ngẩng đầu nhìn nàng

-Vì sao tới đây? - Dư Diệp Ân nhăn mày, không phải là tới đây để nhìn Tô Gia Thụy đấy chứ, xem ra cái học muội kia quả nhiên là chiêu hoa dẫn điệp.

-Muốn cùng ngươi ra ngoài một bữa, kia, ngươi là của ta bạn gái, thi thoảng chúng ta cũng cần hẹn hò chứ, haha. - Nói xong còn cười một tiếng ngượng ngùng, hắn trước đây cũng là vô cùng săn sóc, chính là chưa bao giờ hẹn được Dư Diệp Ân cùng nhau ra ngoài hẹn hò như một cặp đôi, lần nói nói là vậy, bất quá cũng không mang theo hi vọng gì. Chính là không ngờ Dư Diệp Ân lại gật đầu, ngữ khí thỏa hiệp:

-Được rồi, người chọn trước nhà hàng, ta thay quần áo liền ra.

-Ân.

Dư Diệp Ân có chút đau đầu, nam nhân này không biết ý tứ sao, nói xong còn đứng ngây ra đó.

-Ta phải thay quần áo. Ngươi ra ngoài phòng khách đợi.

-A... phải rồi. Ta đúng là quá vui mừng. - Phàn Tuấn ngây ngốc cười một tiếng, đột nhiên cảm giác hình như Dư Diệp Ân bắt đầu đối với hắn có cảm giác a.

Trong phòng khách không có một bóng người, Phàn Tuấn rất tự nhiên đi tới sofa ngồi một chút. Hắn hiện tại trong lòng vui vẻ, miệng cười không ngớt lại bị Tô Gia Thụy không tiếng động nhìn thấy, nàng hơi nhíu mày, cất giọng :

-Làm sao ngươi lại cười, học tỷ đâu?

-A..,học muội, ngươi cũng chuẩn bị ra ngoài sao? Chúng ta cũng chuẩn bị đi hẹn hò, tiện đường, ngươi muốn ta đưa ngươi đi một đoạn hay không? - Phàn Tuấn vẫn là thân sĩ nhẹ nhàng quan tâm hỏi một câu

Đúng như hắn dự đoán. Tô Gia Thụy trên mặt hiện lên một tia ghen ghét rõ ràng, xem ra hắn quá đa tình rồi, hai nữ nhân đẹp như thiên tiên đều đem lòng yêu thích hắn. Hắn lại chỉ có một, làm sao bây giờ a.

Tô Gia Thụy đúng là ghen ghét, đúng là tức giận, chính là khó chịu khi nghe Dư Diệp Ân cùng với cái nam nhân cặn bã này cùng nhau hẹn hò. Nàng một câu cũng không nói, lập tức xoay người tiến đến trước phòng Dư Diệp Ân, trực tiếp dùng sức mở cửa. Thật đúng là dùng sức, kia, Dư Diệp Ân thay quần áo, đề phòng trong nhà có một nam nhân, sợ hắn đột nhiên thú tính tông cửa vào phòng liền cẩn thận khóa lại, bất quá không nghĩ đến trong nhà này còn một "nữ sắc" sức mạnh hơn người a. Chốt cửa cạch một cái lộp độp rơi xuống đất, ở bên ngoài Phàn Tuấn còn chưa kịp nói Dư Diệp Ân hiện tại đang thay quần áo liền thấy Tô Gia Thụy nghiêng người chui vào phòng. ...

Cửa không khóa sao? Dư Diệp Ân không khóa cửa ư? Nàng là cố tình để cho hắn vào sao? Ám chỉ sao ? Phàn Tuấn vẫn là não bổ nghĩ như vậy, trên mặt tràn đầy sung sướng.

Ở trong phòng cũng đủ ngại ngùng, không khí căng thẳng tản ra xung quanh, Dư Diệp Ân mặt mày đỏ ửng níu lấy áo phông còn cầm trong tay, kín kín hở hở che đi thân trên, bên dưới chân dài liền bại lộ ra trong không khí. Nói cũng không biết nên nói gì, mắng chửi lại không phải phong cách của nàng, vì vậy chỉ có thể miễn cưỡng phun ra một từ :

-Ngươi...

Tô Gia Thụy không nghĩ trong lúc tức giận tông cửa phòng vào chất vấn liền thấy tràng cảnh này, hiện tại trong đầu liền trống rỗng, muốn hỏi gì lúc này liền bị nàng ném ra sau đầu. Tô Gia Thụy chầm chậm tiến đến trước mặt Dư Diệp Ân, ánh mắt dán lên bờ vai trắng nõn của Dư Diệp Ân, nhịn không được liếm môi một cái, ngữ khí khàn khàn:

-Ngươi đẹp mắt.

Dư Diệp Ân không nghĩ tới lúc này tiểu học muội lại lung lay đi đến trước mặt nàng, còn cư nhiên phun ra một câu đầy ám muội như vậy, ánh mắt lại còn hiên ngang dán lấy thân thể mình, một bộ dáng đều là háo sắc, nói nàng không thích nữ nhân, Dư Diệp Ân tuyệt đối không tin. 

---------------------------------------

Chuyện thường ngày:

Dư Diệp Ân: hắt xì !!!

Tô Gia Thụy: Ngươi bị cảm sao? 

Dư Diệp Ân: Chắc là vậy rồi, ngươi hiện tại mau buông ta ra kẻo lây bệnh

Tô Gia Thụy: Kia, vậy để lây, ta bệnh cùng ngươi, ngươi liền không cô đơn.

Dư Diệp Ân: Miệng lưỡi ngọt. 

Tô Gia Thụy: Làm sao ngươi biết, liền thử nhiều một chút, tốt cho bệnh trạng.

Dư Diệp Ân: Ưm, a..

Tô Gia Thụy: Bên dưới cũng rất ngọt nha, có hay không muốn nếm thử?

Dư Diệp Ân: ngậm miệng lại

Tô Gia Thụy: Quên đi, vẫn là để ta thử của ngươi, chắc chắn cũng ngọt ngào a. 

---------------

Tác giả: ÔI mệt wa''''''... Tuần này mới có chương mới, sắp tới cuối kì sẽ càng bận rộn, đợi đến nghỉ đông ta lại đền bù cho mọi người nhaaaaaa <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro