Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tự Tình Oán Khúc Cung Khuynh

Ngày đó nàng không lời ly biệt
Mang theo uất nghẹn lúc rời đi
Một mảnh tình si nàng ấp ủ
Đương xuân bỗng chốc hóa mịt mù

Hoài niệm lúc xưa nơi cung nội
Đêm ngày kề cận với người thương
Nào ngờ người đan tâm phản bội
Giết chết tình chung ái nhân bồi

Nhắc đây biết có ai còn nhớ
Quận chúa mỹ miều, dáng thướt tha
Sống trong nhung lụa, làng xa mã
Khuynh quốc khuynh thành: Dung Vũ Ca

Ái nhân của nàng vốn tài hoa
Hoàng hậu uy nghi chốn điện vàng
Nàng còn gọi người là cửu mẫu
Tên tự danh đề: Vệ Minh Khê

Nhan sắc phi thường vạn người mê
Nàng chỉ để tâm đến một người
Kinh hãi thế nhân, lòng không hối
Đến chết chung tình một người thôi

Không thể là bèo dạt mây trôi
Ban hôn ước định đã xong rồi
Nàng chọn kết duyên cùng thái tử
Dễ bề náo loạn, bớt suy tư

Kéo gần khoảng cách lẫn thời gian
Mỗi ngày bồi bên cạnh mẫu hoàng
Thành thái tử phi - con dâu thảo
Thỉnh an làm cớ, hảo biết bao

Vệ hậu ấy mà lại tổn hao
Tâm tư lay động tự khi nào
Mẹ chồng, nàng dâu đồng tâm ý
Lưỡng tình tương duyệt nghịch lương tri

Vũ Ca vốn chẳng tái nghĩ suy
Say đắm hương yêu buổi đương thì
Hoàng thượng muốn phế đi Vệ hậu
Minh Khê thấp thỏm nỗi lo âu

Vũ Ca biết được, sanh tâm dạ
Ra tay hạ dược cửu cửu hoàng
Dù cho phụ tẫn toàn thiên hạ
Quyết bảo vệ người - Vệ Minh Khê

Phụ mẫu từ nàng không nhìn tới
Lạy tạ song thân, bất hiếu rồi
Nhi nữ luyến thương quên đường lối
Huyên đường nhỏ lệ...cũng đành thôi

Hoàng đế băng hà, nối truyền ngôi
Thái tử đăng cơ gánh san hà
Sắc phong Dung Vũ Ca hoàng hậu
Thái hậu đương triều Vệ Minh Khê

Tình nồng ý đượm khiến tâm mê
Ai biết tan thương đến não nề
Từng giọt rượu nồng nàng uống cạn
Minh Khê dẫn dụ, cũng bầm gan...

Gác lại cõi lòng mớ ngổn ngang
Minh Khê tâm trí khéo bàng hoàng
Cấp Dung Vũ Ca bồi nhi tử
Nàng thời túy tửu, bất thực hư...

Cái gì đến, rồi thì sẽ đến
Vũ Ca thống hận trút giọt sầu
Minh Khê nhẫn tâm gieo hờn oán
Nàng đoạn tuyệt tình, mộng đẹp tan

Đâu ngờ chưa hết nỗi ức oan
Mang mến long thai dạ ngỡ ngàng
Minh Khê tính toan kỳ nguyệt sự
Nhất thời nàng chết lặng tâm tư

Minh Khê...hỗn đản...Vệ Minh Khê
Nỡ để nàng mang nỗi ê chề
Tình yêu trao nàng dùng lí trí
Cho cả đôi đàng vướng sầu bi

Khắc thời nàng nhớ đến Chỉ nhi
Nơi chốn Giang Nam, lớp họa bì
Hội thi, du ngoạn... tình như ý
Chỉ nhi còn sợ mất nàng đi

Trao trọn tâm tình cùng tri kỷ
Tự chịu bên mình bất hiếu nhi
Được chăng là hư tình giả ý...
Mình nàng ôm trọn mối tình si?!

Thấm thoát thời gian cứ thoi đưa
Bao nỗi miên man nói sao vừa
Chín tháng mười ngày âu cũng tới
Đặng sanh hài tử...mảnh tình vơi

Ngoảnh mặt, quay lưng không chờ đợi
Vứt áo ra đi chẳng một lời
Tình nát, hồn tan...tâm dường phế
Rời xa Vệ Chỉ - Vệ Minh Khê...

•••••
Vũ Ca cũng có ngày về
Qua rồi sầu hận, Minh Khê đợi chờ
Nghiệt duyên vẫn nặng tình thơ
Chẳng còn lẻ bóng hững hờ dưới trăng
Minh Khê một dạ ăn năn
Vũ Ca còn nhớ vết hằn năm nao
Luyến thương biết phải làm sao
Đành thôi gác lại hết bao u buồn
Trùng phùng, khóe mắt lệ tuôn
Đêm an giấc mộng, khơi nguồn tỉ tê
Dung Vũ Ca - Vệ Minh Khê
Đôi hồn ước hẹn, lời thề kiếp sau...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro