chương 11 : đối mặt
# kinh thành / khách điếm
" hiểu , chung mộc hán , các ngươi thu xếp đồ đi , lát nữa chúng ta tửu lâu ." tử cơ điềm nhiên nói
"sao lại tửu lâu , hôm nay ngày gì sao " chung mộc hán khó hiểu nhìn tử cơ
" ta làm chút việc .. ngươi không cần quan tâm làm gì "
" azzz.." chung mộc hán bất lực nhìn tử cơ ... con người gì mà sao cứng đầu thế không biết
1 canh giờ sau
" đi được rồi chứ " tử cơ nhìn hai con người vẫn còn đang loay hoay ở trong mà ngán ngẫm
" umm." cố hiểu mỉm cười . hôm nay cô đặc biệt xinh đẹp , tóc buộc nữa phần đuôi xõa dài , áo trắng viền đỏ trông vừa lạnh lùng mà kiều diễm , thêm trang sức nhẹ nhàng mà tao nhã , toát lên được vẻ quý phái của mình
" từ từ " chung mộc hán hôm nay có vẻ chỉnh tề hơn mọi ngày . thân bạch sắc , tóc búi nhẹ tay cầm bạch phiến phe phẩy , nhưng cái nét lười biếng vẫn không dấu đi mà ngược lại còn lan tỏa hơn
" hai người các ngươi đi hội hay sao ... còn ngươi nữa , chung mộc hán ....tửu lâu mà có phải thanh lâu đâu , ngươi cần thế không " tử cơ nhìn hai cái con người kia mà lắc đầu , cô chỉ mang một thân hắc y thôi mà hai người bọn họ trông cứ như đi dự tiệc mà !!!=_=
" hazz ... mau mau , chúng ta đi " tử cơ không thèm để ý nữa
" rồi rồi "
# đại lộ
" tử cơ , sao hôm nay đông thế " cố hiểu cầm tay tử cơ nhẹ nhàng hỏi
" ta không biết , .... chắc , có lẽ là do nàng " tử cơ vừa nói vừa cười ngắt lấy mũi cố hiểu
"ngươi ... không đứng đắn "
"TỬ CƠ " chung mộc hán la to chạy với vận tốc ánh sáng tới . lúc vừa ra khỏi khách điếm hắn ta lại trốn đi chơi , chắc là thanh lâu .
" chuyện gì " tử cơ đầu đầy hắc tuyến nhìn chung mộc hán
" n..n..ng.. ngươi bị truy nã ..."chung mộc hán mặt mồ hôi do chạy quá nhiều nhìn tử cơ ... hắn lo lắm , hắn lo tử cơ xảy ra chuyện , thì hắn phải hối hận cả đời
" truy nã ...? " tử cơ không hiểu ... thật ra cô đã quên chứ không phải không hiểu
"hoàng thượng treo giá ngươi là 3000 lạng vàng , và một chức quan ngũ phẩm .. ngươi mau đi đi " chung mộc hán lo lắng nhìn tử cơ
" hoàng thượng mà ngươi nói tên liệt hàn vụ đúng không " tử cơ dường như đã nhớ ... đồ lão già thù dai
" đúng "
" tử cơ .." cố hiểu cô không biết chuyện , càng khó hiểu nhìn tử cơ
" chung mộc hán , ngươi mau dẫn cố hiểu về khách điếm , ai hỏi thì đừng nói quen ta ... các ngươi an toàn thôi " tử cơ nhìn hai người mà kiên nghị nói
" không được " cố hiểu ngắt tử cơ
" ta tự giải quyết , nàng tin ta .. đây là chuyện ta gây nên , ta sẽ giải quyết " tử cơ cứng lòng nói
" ta sẽ trở về " nhìn cố hiểu , tâm tử cơ như tan chảy
" thật chứ " cố hiểu buồn rầu nhìn
" nàng tin ta "
" um"
#hoàng cung
" liệt hàn vụ " một bóng đen , không rõ dung mạo nói vọng vào
" t..t..thiê..ê.n tử " liệt hàn vụ run rẩy nói
" ngươi lại để lại mầm họa rồi " bóng đen kia vô tình nói
" ta , ta .. ta sẽ giết nó . n..người đừng lo lắng " liệt hàn vụ nuốt ngụm nước miếng nhìn bóng đen kia
"ta tin ngươi lần này " nói xong bóng đen biến mất chỉ để lại mùi hương mộc quế nhẹ thoáng qua ..
" khúc tử cơ ... ngươi hãy trách do vận người xúi " liệt hàn vụ thẫn thờ nhìn về phía bầu trời đen kịt
" người đâu "
" hoàng thượng "
" rạng sáng , đóng cửa thành ... rồi đem quân lùng bắt hắn cho ta "liệt hàn vụ nham hiểm cười
" tử cơ a tử cơ ... ngươi chết chắc rồi , hahahahahah" liệt hàn vụ cười điên dại
###
đi học rồi nên mình đăng lâu lắm nha , mong thông cảm cho bé !!!;((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro