Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Giáo sư Tầm Liễu

Sáng hôm sau, trong phòng điều trị giáo sư Tầm Liễu nằm sấp quần bị tuột đến đầu gối để vểnh cao cái mông sưng bầm đen trước mặt hai đứa em gái Tầm Như và Tầm Y.

"Chị bị chị Vũ Thu đánh đòn" Tầm Như nhìn cái mông sưng của chị hai mà hoảng hồn.

Giáo sư Tầm Liễu đỏ mặt phơi mông mà gật đầu. Sáng sớm sau khi thức dậy cô được Vũ Thu thay tã hiển nhiên chiếc tã nặng trĩu đầy nước tiểu, Vũ Thu giúp cô vệ sinh hạ thể rồi bắt cô nằm sấp phơi bày mông đít chờ hai đứa em đến đón.

"Chị bị đòn thật nặng, sưng bầm đen cả mông" Tầm Y nhìn cảm thán

"Chị xin lỗi đã làm hai đứa lo lắng" Lần nhập viện lần này đã làm cho hai đứa em gái hoảng sợ vì trong nhà chỉ có ba chị em sống nương tựa lẫn nhau. Cả 3 yêu thương nhau nên trong nhà cô hiếm thấy xuất hiện hình phạt theo gia quy. Nên khi phải phơi đít sưng ra trước mặt hai đứa em khiến gương mặt già thật xấu hỗ.

"Lần này chị làm tụi em hoảng sợ nhưng giờ chị đã khỏe lại rồi. Và chị cũng bị chị Vũ Thu phạt đòn sưng đít rồi nên tụi em không giận nữa" Tầm Như nghẹn ngào nói, cô ngồi bên giường cẩn thận quan sát cái mông sưng của chị hai "Mông chị còn đau lắm không?"

Tầm Y cũng tới gần nhìn mông sưng bầm đen của chị hai. Thực sự hai người ít bị đòn nên hiếm khi được nhìn thấy mông sưng phù nề bầm tím đen như vầy.

"Lúc bị đòn rất rất đau, giờ còn hơi nhức đít" giọng giáo sư Tầm Liễu hơi nhẹ, nghe như làm nũng.

Cốc cốc

Tiếng gõ cửa vang lên hai lần không đợi bên trong đồng ý Vũ Thu đẩy cửa bước vào, tay cầm sấp hồ sơ sức khỏe của giáo sư nhà cô.

"Chị Vũ Thu" Tầm Như và Tầm Y đứng dậy chào hỏi

"Chào Tiểu Như, Tiểu Y" Vũ Thu cười chào lại rồi đi thẳng đến giường của giáo sư cẩn thận quan sát cặp mông đít sưng vù của giáo sư rồi khẽ nhíu mày. Cô để tập hồ sơ trên bàn rồi mang bao tay để kiểm tra mông đít giáo sư.

Tầm Như và Tầm Y lui ra để chị Vũ Thu khám mông cho chị hai

"Sáng giờ mông đít chị có biểu hiện gì lạ không?" Vũ Thu sờ nắn hai bên đít

Giáo sư Tầm Liễu nhăn mày, biết không giấu được nên thành thật "cơ mông co rút từng cơn, cơn đau nhứt kèo dài rồi đột nhiên đau nhói như kim châm"

"Còn hậu môn?" Vũ Thu tách khe mông quan sát thì thấy hậu môn sưng đỏ ẩm ướt.

"Hậu môn ngứa râm ran, cảm nhận có dịch tiết ra ngoài"

"Giờ chị quay lại nằm ngửa dang rộng hai chân để em kiểm tra hoa huyệt" Vũ Thu giúp giáo sư cởi luôn chiếc quần ra ngoài rồi giúp giáo sư lật người lại nằm ngửa.

Quả nhiên như cô dự đoán. Hoa huyệt của giáo sư đã sưng đỏ như cà chua và khi sờ nhẹ khám thì thấy nước tiểu rỉ từng giọt ra ngoài.

"Triệu chứng tè dầm của giáo sư đã tăng cao từ khi nào?" Vũ Thu tức giận gầm giọng.

Biết là không thể giấu được nữa, giáo sư Tầm Liễu gượng cười "6 tháng trước ở trung tâm nghiên cứu SP nước M trong lúc làm việc thì chị đột nhiên tè dầm mất kiểm soát nên lúc đó các bác sĩ đồng nghiệp đã giúp chị làm kiểm tra thì phát hiện các chỉ số tè dầm tăng cao bất thường, chỉ số vaccin rất thấp hầu như đào thải hoàn toàn dù chỉ mới tiêm vaccin có 1 tháng. Chị tự nguyện đăng ký thử nghiệm liệu trình điều trị chứng tè dầm mới của trung tâm"

Hoàn cảnh lúc đó vừa bất ngờ vừa xấu hổ, các đồng nghiệp đều biết cô mắc chứng tè dầm thể nhẹ chỉ tè dầm trong lúc ngủ. Nên khi ở trung tâm nghiên cứu luôn có một nữ y tá giúp cô mặc tã và nhét thuốc điều trị vào hoa huyệt mỗi tối hoặc trước khi ngủ nghỉ ngơi. Phòng ngủ của cô tại trung tâm cũng chính là phòng bệnh đặc biệt.

Ban ngày cô vẫn như mọi người nhưng một ngày nọ trong lúc làm việc thì cô lại tè dầm trước mặt các đồng nghiệp và điều mọi người đều cùng suy nghĩ có thể chứng tè dầm của cô đã trở nặng.

Cô được mọi người đưa vào phòng bệnh, y tá giúp cô cởi áo blouse rồi cởi chiếc quần tây và quần lót ướt đẫm rồi cô leo lên giường bệnh nằm ngửa hơi dang rộng chân, phía dưới mông được lót chiếc tã vuông.

Y tá tiến hành lấy máu, dịch hạ thể và hậu môn đi xét nghiệm.

Y tá treo túi truyền dịch rồi ghim kim bên tay trái của cô. Sau đó y tá lấy khăn giúp cô vệ sinh hạ thể rồi đắp chăn lên ngang hông để che chắn sự xấu hỗ

"Giáo sư nằm nghỉ ngơi, em đi gửi mẫu để các giáo sư xét nghiệm"

Cô nằm trên giường nhìn từng giọt dịch truyền vào tĩnh mạch rồi cảm nhận hạ thể trần trụi mát lạnh ẩm ướt mới cảm nhận được sự khó chịu khi bị chứng tè dầm mất kiểm soát hành hạ cả ngày lẫn đêm.

Nghĩ đến đây cô lại nhớ đến bạn thân của Vũ Thu, ảnh hậu Diệc An. Cô ấy hoàn toàn chấp nhận và sống chung với chứng tè dầm của mình mà vẫn cố gắng thành công với những giải thưởng ảnh hậu ở trong và ngoài nước. Thì cô có việc gì phải rầu rỉ như hiện tại.

Giáo sư Tầm Liễu nghỉ thông suốt liền an tâm nhắm mắt ngủ nghỉ ngơi vì cô biết các đồng nghiệp sẽ điều trị tốt cho cô.

Trong lúc ngủ thì một cô gái mặc áo blouse gương mặt trắng nõn, tóc vàng đôi mắt xanh dương sâu thẳm bước vào thì y tá trực bên giường đứng dậy chào

"Giáo sư Elena"

"Giáo sư Tầm ngủ bao lâu rồi?" Giáo sư Elena đến gần xem bình truyền dịch đã được gần 2/3 chai "Đã thay tã mấy lần rồi?"

"Dạ, giáo sư Tầm đã ngủ hơn 1 tiếng rồi. Trong lúc đó đã giúp giáo sư thay tã 4 lần" Y tá báo cáo "Đã gửi tã của giáo sư đến phòng xét nghiệm"

Giáo sư Elena cau mày ghi chép vào sổ theo dõi "Mới hơn 1 tiếng đã thay tã 4 lần, tần suất quá cao. Người bệnh lâu năm thường chỉ thay 1 lần tã trong 1 tiếng, triệu chứng quá nhanh"

"Giáo sư Tầm có nặng lắm không giáo sư Elena" y tá lo lắng hỏi

"Phải đợi kết quả tất cả các xét nghiệm mới trả lời được" Giáo sư Elena cũng lo lắng không kém. Ai cũng biết giáo sư Tầm chỉ tè dầm vào buổi tối mà thôi. Đây là chứng tè dầm nhẹ nhất.

Giáo sư Tầm Liễu ngồi trên giường bệnh cầm ipad lướt xem kết quả xét nghiệm của bản thân. Các đồng nghiệp đứng xung quanh lo lắng, họ chưa đọc hết kết quả vì họ đều biết cô muốn xem toàn bộ kết quả đầu tiên. Vì chính cô là người đại diện cho nhóm nghiên cứu lần này.

Cô xem hết rồi đưa ipad cho các đồng nghiệp, đúng như cô dự đoán các chỉ số đều tăng rất cao gấp 3 lần so với bình thường. Cô khẽ nhắm mắt dựa lưng vào thành giường rồi thở dài, cảm nhận có dòng nước chảy ra làm ẩm ướt hai bên mông. Cô lại tè dầm.

Trong phòng bệnh mọi người vừa đọc kết quả xét nghiệm vừa thảo luận phương án điều trị cho giáo sư Tầm. Vì từ hôm nay giáo sư Tầm vừa là bác sĩ trưởng nhóm nghiên cứu vừa là bệnh nhân tham gia nghiên cứu.

Có một người nhắc nhở "Các bệnh nhân tham gia điều trị đều phải cởi truồng để thuận tiện thăm khám và điều trị"

Mọi người đều im lặng nhìn về phía giáo sư Tầm

Giáo sư Tầm đỏ mặt nhìn mọi người, khẽ ho nhẹ rồi nói "Tôi sẽ làm đúng theo quy định"

Kể từ hôm đó trong nhóm bác sĩ nghiên cứu luôn có một người dẫn đầu đoàn bác sĩ nghiên cứu vô cùng nổi bật khi đi thăm khám các bệnh nhân. Cô ấy chỉ mặc áo sơ mi trắng, khoác bên ngoài áo blosue ngắn đến thắt lưng và nửa thân dưới hoàn toàn trần trụi.

Giáo sư Tầm nửa làm bác sĩ nửa làm bệnh nhân. Nhưng chính vì cô cởi truồng giống các bệnh nhân nên các bệnh nhân rất thân thiện cởi mở khi gặp cô, thoải mái trao đổi những cảm giác riêng hơn lúc trước.

Không ngờ dự án nghiên cứu lại thu hoạch nhiều kết quả tăng mạnh hơn lúc trước. Mọi người nhìn kết quả cười đùa đều nhờ giáo sư Tầm cởi truồng làm việc. Lúc này giáo sư Tầm đang đứng xem kết quả trên máy vi tính, kế bên cô là giá truyền dịch treo túi truyền dịch cỡ lớn dây dẫn truyền dịch ghìm thẳng vào hậu môn còn cái mông của giáo sư thì sưng phù thâm tím hai bên đít. Tuy túi truyền dịch lớn nhưng tốc độ truyền rất chậm, gần như một lần truyền đều mất cả buổi sáng. Nên cứ cách ngày các bệnh nhân sẽ thấy giáo sư Tầm vừa truyền dịch vào cái mông bầm tím vưa đi phòng bệnh thăm khám các bệnh nhân.

Có lẽ vì thương xót giáo sư Tầm vừa đẩy giá truyền dịch mông vừa đến từng giường khám bệnh mà các bệnh nhân ở trung tâm lại ngoan ngoãn nghe lời hơn trước rất nhiều. Đặc biệt mỗi lần họ nhìn cái mông giáo sư Tầm sưng bầm tím thì họ càng không còn giận dỗi sau những lần đánh sưng đít sau khi tiêm thuốc.

Ngoài công tác làm bác sĩ chính việc nghiên cứu thì giáo sư Tầm còn là bệnh nhân đặc biệt và là bệnh nhân vô cùng ngoan. Đúng giờ tiêm là giáo sư Tầm sẽ quay lại phòng bệnh nằm sấp tự giác lấy gối kê cao mông, các đồng nghiệp sẽ sắp xếp thay ca từng người giúp cô tiêm thuốc vào hai bên mông.

Giáo sư Tầm đã hạ biết bao y lệnh là phải tiêm vô đít bệnh nhân bao nhiêu mũi tiêm trong ngày, phải dùng loại kim tiêm to hay nhỏ dùng thuốc nhiều hay ít, tiêm nhanh hay chậm và sau khi tiêm phải dùng thước bản to đánh đít bệnh nhân sưng to và chuyển thành màu gì.

Nhưng không ngờ cũng có ngày cô phải nằm sấp vểnh cao mông đít trên giường bệnh rồi ký vào y lệnh điều trị hôm nay của chính bản thân gồm: tiêm mỗi mông 10ml thuốc F, dùng kim tiêm cỡ lớn,kim tiêm ghim sâu và tiêm chậm. Sau khi tiêm phải đánh mông thật mạnh và liên tục để nhanh ngấm thuốc.

Ban đầu có chút sĩ diện cô không dám khóc nhưng mỗi lần tiêm thuốc thì mông rất đau nhức nên những lần sau bỏ qua sĩ diện thì cô đều cắn khăn và khóc như mưa. Đặc biệt phòng tiêm thuốc dành riêng cho cô có 2 mặt đều mặt kính để thuận tiện các đồng nghiệp quan sát quá trình tiêm và quá trình đánh đít của cô.

Sau mấy tháng thì quá trình điều trị có khởi sắc, chỉ số tè dầm tạm giảm về mức như lúc trước nên cô mới về nước tạm đảm nhận chức vụ giáo sư ở trường đại học và giáo sư hướng dẫn nghiên cứu sinh.

Nhưng không ngờ sáng hôm nay các triệu chứng lại tăng bất thường trở lại.

Vũ Thu nghe giáo sư Tầm Liễu kể và đọc bệnh án của giáo sư ở trung tâm nghiên cứu SP cho thấy cần phải đưa giáo sư trở về trung tâm gấp.

Còn Tầm Như Tầm Y lặng lẽ lau nước mắt, cảm thấy khổ sở vì chứng bệnh của chị hai trở nặng.

"Em sẽ đưa chị về trung tâm điều trị" Vũ Thu lập tức quyết định, mắt Vũ Thu đỏ au gầm giọng "Chuyện quan trọng vậy mà chị lại giấu mọi người. Khi đưa chị về trung tâm e sẽ xử tội chị sau"

Tầm Như và Tầm Y cũng gật đầu đồng ý, do hai người làm việc tự do nên lần này hai người cũng theo chị hai đi trung tâm nghiên cứu SP để thuận tiện chăm sóc chị hai.

Giáo sư Tầm Liễu nhìn ba gương mặt kiên quyết liền thấy ấm áp trong lòng nhưng đột nhiên có chút lo lắng cho cái mông của mình.

Không biết ba đứa này sẽ giày vò cái mông cô đến mức nào.

...

Ps: viết đến đây muốn viết phần riêng cho giáo sư Tầm Liễu





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro