Chương 4
Bên trong phòng nó vẫn đang bị trói và đang hòa hợp với cô làm một, nó như tan chảy, không còn cảm giác chống đối nữa, nó đang hưởng thủ cái mà người ta bảo là đồng tính luyện ái, trước kia nó thấy thật kinh tởm mà bây giờ nó đã thấy rất thích...
Cuộc chơi đến đây gần kết thúc, cô nhịp càng mạnh hơn và nó kêu lớn đạt tới cao trào, tình dịch tràn ra DV của nàng lẫn ga trải giường,nó có thể cảm nhận thấy từng đợt lan tỏa hơi nóng chảy xuống từ người nó.
Ngay hôm nay, trong sự dày vò kinh khủng như ở địa ngục, nó đạt tới cao trào, tại đợt "tập kích" cuối cùng đầy thô lỗ của chủ nhân, cơ thể của nó kịch liệt co quắp, tình dịch trào ra. Trong giây phút đó, nó như trút được gánh nặng, song song trong nội tâm của mình ta thấy dường như nó đã bị thủng một lỗ thật lớn...
-"tôi sẽ giết cô"_nó nức nở nói để chối bỏ cái nhục dục xấu xa này
-"thật ư nãy giờ người nằm hưởng thụ rất vui vẽ đầy chứ"_cô đáp trả một cách mỉa mai.
Nó được cô cởi trói và bồng vào một cái bồn tắm nước ấm, có rải thêm nhưng cánh hoa hồng đỏ. Cô thả nó cùng cơ thể cô vào ngăm mình trong bồn tắm, cô hỏi :
-" Nhìn ngươi có bao nhiêu vui sướng kìa, thích ta đùa bỡn ngươi, vũ nhục ngươi đúng không?"
-"Không"_nó đáp trống không.
-"Vậy sao ta thấy ngươi có vẽ rất thích đó?"_cô hỏi lại lần nữa.
Ta mắc cở, im lặng đỏ mặt không dám nói gì.
Cô không hỏi gì thêm mà chỉ lắc nhẹ đầu và cười mỉm. Sau khi tắm xong nó và cô cùng nhau đi ăn ở một nhà hàng thuộc quản lý của cô. Sau đó về nhà cùng nhau ngủ một giấc đến sáng.
Sáng hôm sau, khi nó tỉnh dậy thì không thấy cô đâu, nó đang tự hỏi cô đi đâu sớm thế nhỉ, nó vệ sinh cá nhân rồi ăn một bữa sáng do nữ hầu dọn ra, sau đó nó lên phòng bật chiếc tivi lên, tin đầu tiên đập vào mắt nó là tìm người thất lạc :
-"Xin Tìm cô bé tên Ái Nghĩa, nhà ở địa chỉ x, học trường x,...ai biết thông tin liên lạc xin vui lòng liên hệ số điện thoại xxx9090"
Nó vui mừng không tả siết đi đến trên tủ điện thoại nhấc điện thoại và quay số đó :
-"Alo, trung tâm tìm người thân xin nghe."
-"Alo, tôi là Ái Nghĩa đây, hãy giải cứu tôi, tôi đang bị bắt cóc."
-"Xin cho chúng tôi địa chỉ nơi cháu."
-"Tôi không rõ, tôi đang ở trong 1 căn biệt thự màu trắng rất rộng."
-"Ok để chúng tôi dò sóng điện thoại cậu xem...Bíp bíp bíp."
-"Alo Alo bên đó có nghe tôi nói không alo."
Có một tiếng nói từ ngoài vọng vào làm nó giật mình.
-"ngươi đang gọi cho ai đó tính bỏ trốn à, ngươi nên nhớ ngươi còn nợ tôi 1 tỷ"
Nó im lặng, sợ sệt như cô đã đi guốc trong bụng nó. Còn về phần cô, cô thét lớn :
-"Người đâu nhốt tên này lại, chỉ cho uống không cho ăn."
-"Vâng"_tiếng đáp bên ngoài vọng vào...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro