Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(HĐ) Mì hoành thánh

Tại phòng bếp bận rộn một đoạn thời gian, mì hoành thánh cũng làm xong. Sư Thanh Y lần lượt đem hai bát mì hoành thánh nóng hôi hổi bưng lên bàn, Lạc Thần thì đem giấy và bút mực dịch chuyển sang một bên, dọn ra chỗ để.

Tinh túy của mì hoành thánh ngoại trừ da cùng nhân bánh, chính là đến từ nước súp. Nước súp gà tuy chưa hầm quá lâu, nhưng đã dậy mùi thơm, nước súp vàng óng, từng miếng hoành thánh đều mỏng tới gần như trong suốt, có thể nhìn thấy tinh tế nhân thịt bên trong, dùng thìa chạm nhẹ một cái, hành thái tô điểm ở bên trong nước súp nhấp nhô lên xuống.

Những miếng mì hoành thánh này đều là Sư Thanh Y tự mình gói, cảm giác cực kỳ trơn mềm. Lạc Thần dùng thìa múc một miếng, đưa đến bên môi chuẩn bị thưởng thức, Sư Thanh Y mong đợi mà nhìn nàng, vẫn không quên quan tâm mà nói lên một câu: "Rất nóng, ngươi thổi thổi hãy ăn."

Lạc Thần chậm rãi mà thổi thổi, ăn miếng mì hoành thánh đầu tiên.

Sư Thanh Y hỏi nàng: "Ăn ngon không?"

Lạc Thần gật gật đầu: "Ừ, ăn ngon."

Khuôn mặt của nàng nhìn qua lại dịu dàng một chút, Sư Thanh Y nhìn nàng, phát hiện trong mắt của nàng hàm chứa mấy phần không để lại dấu vết ý cười, Đoán rằng mùi vị của mì hoành thánh này hẳn là có thể làm cho nàng hài lòng, Sư Thanh Y không khỏi yên tâm.

Cảm xúc của Lạc Thần cũng không tuỳ tiện biểu lộ ra ngoài, vì biết ý nghĩ trong lòng nàng, Sư Thanh Y luôn sẽ nhịn không được mà cẩn thận quan sát vẻ mặt của nàng, nếu như phát hiện nàng biểu hiện ra dù là một tia nửa điểm hài lòng, bản thân Sư Thanh Y cũng có thể vì vậy vui vẻ hồi lâu.

"Ngươi không ăn hoành thánh sao?" Lạc Thần liếc mắt qua đây.

"Đương nhiên ăn." Sư Thanh Y nói.

Lạc Thần nói: "Nhưng ngươi hình như vẫn luôn nhìn chằm chằm ta."

Sư Thanh Y bị nàng phát hiện, vội vàng ngượng ngùng mà cúi đầu, bắt đầu ăn mì hoành thánh.

Bầu không khí thoáng cái có chút xấu hổ, cũng may Lạc Thần lại hướng nàng nói: "Ngươi thường xuyên tự mình làm hoành thánh sao?"

"Ừ, ta rất thích ăn mì hoành thánh, chỉ là mua bên ngoài không hợp khẩu vị của ta, ta thích tự mình làm hơn, cũng tiện gói chút sủi cảo chẳng hạn." Sư Thanh Y cảm thấy khát khao đối với cuộc sống tương lai trong lúc tán gẫu việc thường ngày như thế này, trước kia cảm giác này là chưa bao giờ có qua, cho nên lúc nàng nói chuyện trong mắt đều là sóng nước lay động: "Nếu sau này ngươi có rảnh rỗi, chúng ta cũng có thể cùng nhau làm sủi cảo."

Lạc Thần nói: "Được."

Sư Thanh Y ăn vài miếng, nói: "Ngươi thích ăn mì hoành thánh sao?"

"Đã từng không có cảm giác nhiều về hoành thánh." Ánh mắt Lạc Thần dừng lại ở trên mặt Sư Thanh Y, nói: "Bất quá sau này thì lại rất thích."

"Vì cái gì?" Đến đây Sư Thanh Y thích thú, hỏi nàng: "Chẳng lẽ là ăn được mì hoành thánh nào đấy cực kỳ ngon, từ đó thay đổi quan điểm của ngươi?"

Đôi mắt Lạc Thần hơi rủ xuống, nói: "Thật ra cũng không phải. Chỉ là có người lúc còn nhỏ đi mua hoành thánh, ta không ăn, nàng lại vẫn mua hai bát, một bát cho ta, ta đành phải ăn cùng nàng. Lúc ấy nàng mua hoành thánh cũng không biết phải lấy tiền thừa, từ đó về sau nàng muốn đi chợ, ta sợ nàng không biết được, mỗi lần đều đi theo, nàng đi chợ thường chọn hoành thánh ăn, thường xuyên qua lại, ta tự nhiên cũng theo nàng ăn rất nhiều lần. Có một lần nàng muốn nếm thử hoành thánh chính mình làm, sau đó làm xong đưa tới cùng ta nếm, hỏi ta ăn có được hay không."

Sư Thanh Y nghe đến thích thú: "Vậy ăn ngon không?"

"Khi đó nàng tuổi tác còn nhỏ, đến cả xuống bếp đều là vấp ngã, đương nhiên không biết được phải làm hoành thánh như thế nào." Lạc Thần hỏi lại nàng: "Ngươi nói sẽ ăn ngon sao?"

Sư Thanh Y khúc khích cười, tò mò mà tiếp tục hỏi: "Nếu nàng không biết, vậy ngươi có hay không dạy nàng làm mì hoành thánh? Ngươi lúc đó sẽ làm gì?"

Lạc Thần mặt không chút thay đổi nói: "Ta khi đó trù nghệ, so với nàng còn không bằng, làm sao có tư cách dạy nàng."

Sư Thanh Y: ......

"Đúng rồi." Sư Thanh Y còn nói: "Làm sao còn sẽ có người mua đồ không biết lấy tiền thừa chứ? Ngươi nói người kia tuổi nhỏ,cho dù là cái tiểu hài tử, việc này hẳn là cũng sẽ biết chứ?"

Lạc Thần yên lặng nhìn nàng, nói: "Khi nàng còn nhỏ bị nhốt ở một chỗ không thấy ánh mặt trời, lâu ngày, thần chí hỗn độn, rất nhiều chuyện đều không nhớ được, lúc lần đầu gặp nàng, nàng ngay cả lời nói đều nói đến rất không rõ ràng, chữ cũng quên viết như thế nào, thì làm sao hiểu được những việc như tiền bạc tiền thừa."

Không biết vì cái gì, Sư Thanh Y bị nàng nhìn như vậy, lại nghe nàng nói lên những chuyện cũ này, trong lòng không hiểu giống như bị kim nhỏ châm vào.

Loại cảm giác này cũng không phải đau, chỉ là cảm thấy vô cùng để ý.

Lạc Thần bình thường kiệm lời ít nói, thế nhưng bây giờ nói lên những chuyện này, nàng nhìn qua tựa hồ rất có hứng thú, lời nói khó có được mà linh hoạt không ít: "Cho đến sau này, nàng trưởng thành, thường xuyên làm hoành thánh cho ta ăn."

"Vậy hương vị như thế nào? Có phải hay không đặc biệt ngon, cho nên ngươi liền thích ăn hoành thánh?"

Lạc Thần nói: "Tất nhiên là thập phần mỹ vị."

"Người kia là gì của ngươi thế?" Sư Thanh Y quá hiếu kỳ về người mà Lạc Thần đang nói đến, nhịn không được hỏi vấn đề này đến vấn đề khác.

Nàng có thể nhìn ra được, ý nghĩa của người này đối với Lạc Thần không hề tầm thường, bằng không Lạc Thần một người nhạt nhẽo như vậy, cũng sẽ không ở thời điểm nói về người kia, đáy mắt vẻ mặt đều là phù quang chuyển động.

"Ngươi hỏi rất nhiều vấn đề." Lạc Thần gác lại thìa, nói: "Ta nhớ tới, đây đều là cần cân nhắc giá trị."

Sư Thanh Y: ......

(Weibo 17-11-2021)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bachhop