Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51. Khu Vui Chơi Vạn Vật (9)

Con quỷ phụ trách của Nhà ma không hiểu sao cứ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng vẫn treo lên nụ cười quái dị, "Ba vị khách muốn vào nhà ma ngay bây giờ sao?"

"Trong nhà ma, nếu vẫn không tìm được chìa khóa hoặc lối ngầm thì sẽ bị cưỡng chế đưa ra ngoài sao?" Mộ An Thất hỏi, "Nếu mãi không qua cửa, có phải sẽ bị nhốt luôn trong đó không?"

"Khung cảnh Nhà ma của chúng tôi không lớn, lối ngầm và chìa khóa đều có gợi ý rõ ràng, ngài không cần lo lắng." Con quỷ phụ trách ân cần nói, "Nếu mãi vẫn không thể vượt qua cũng không cần hoảng, 8 giờ sáng ngày hôm sau, nhân viên chúng tôi sẽ đưa các vị ra ngoài an toàn. Trong cảnh Nhà ma cũng có chuẩn bị thức ăn và nước uống rồi đó~"

"Được rồi." Mộ An Thất nhìn sang Triệu Quả Cố, hỏi xem còn có chỗ nào bỏ sót không.

"Nếu trong lúc chạy trốn mà lỡ phá hỏng một số thiết bị thì sao..." Triệu Quả Cố nhớ đến lựu đạn của Tư Túc Anh và cả kẹo sirô phun ra từ cây kẹo của Mộ An Thất, nhịn không được mà hỏi. Dù sao, một cái thì khó sửa, một cái thì khó dọn.

"Chúng tôi có nhân viên chuyên biệt để khôi phục, điểm này các vị không cần lo lắng~"

"Chuyện xảy ra trong nhà ma, tôi không muốn người khác biết. Ở đây các người có thể không phát sóng trực tiếp chúng tôi được không?"

"Xin yên tâm, chúng tôi tôn trọng quyền riêng tư của khách." Con quỷ phụ trách không ngờ 3 người chơi này lại rắc rối thế, nhưng nghĩ đến việc Nhà ma này đã rất lâu không có người chơi nào ghé, cho dù không phát sóng trực tiếp...

"Nhưng chúng tôi vẫn cần nắm rõ số người bị loại và biến động giá trị cảm xúc của khách nhé~"

"Cái đó thì cũng được." Mộ An Thất làm động tác "OK", chỉ cần những khách quỷ kia không thấy được bọn họ ra tay thế nào thì chắc cũng không dễ bị dọa sợ. Dù sao thì, câu được thêm chút quỷ nào hay chút đó.

Mộ An Thất cũng nhận ra vị con quỷ phụ trách này cực kỳ muốn đưa họ vào trò Nhà ma, chắc vốn chẳng có người chơi nào đến nơi hẻo lánh này khiêu chiến cả?

Haizz, đúng là loại quỷ chưa từng bị người chơi trừng trị, hoàn toàn không biết hình phạt của người chơi Không gian Tái Sinh đáng sợ đến mức nào.

3 người sau khi nhận được đáp án vừa ý liền gật đầu, theo sự dẫn dắt của con quỷ phụ trách mà đi đến khu vực xếp hàng, cùng năm vị khách quỷ khác bước vào nhà ma.

Theo yêu cầu của 3 người, ngoài khu xếp hàng nhà ma chỉ hiển thị giá trị cảm xúc của họ.

Ờm, chỉ có giá trị cảm xúc của 3 người chơi, để phân biệt thì màn hình hiển thị là A, B, C. Còn 5 con quỷ cùng vào kia? Quỷ căn bản chẳng thèm để ý cảm xúc đồng loại.

"Không nhìn được tình huống cụ thể thì chẳng thú vị gì cả... Mấy tên kia chắc chắn sẽ không loại người chơi quá nhanh đâu, thật ghen tị với lũ quỷ đó..."

Một vị khách quỷ đứng trong hàng không kìm được mà cảm thán, "Mong là hai đội trước đừng chạm mặt người chơi, như thế thì bọn họ có khi sẽ trực tiếp qua cửa. Như vậy tôi còn có cơ hội vào chơi."

Đám quỷ xếp hàng ngẩng đầu nhìn màn hình giá trị cảm xúc, phát hiện giá trị cảm xúc của người chơi A và B dao động liên tục trong khoảng 10 tới 20, còn người chơi C thì luôn giữ dưới mức 5.

Giá trị cảm xúc dưới 30 đều thuộc phạm vi bình thường. Thế nhưng dưới 5 thì... người chơi kia đang ngẩn ngơ trong nhà ma đó hả?!

Người giữ tâm trạng lặng như nước ấy chính là Tư Túc Anh. Cô nàng cực kỳ bình tĩnh đi theo sau lưng Mộ An Thất và Triệu Quả Cố, nghe hai người kia nhỏ giọng bàn bạc khi nào ra tay. Vừa mới bước vào khu bệnh xá, cánh cổng bệnh viện đã bị đóng chặt, không thể mở ra được nữa. Muốn rời đi, buộc phải tìm ra lối ngầm và chìa khóa.

Mộ An Thất: "Chờ đã, trước tiên chúng ta tìm manh mối đã. Loại bỏ quỷ nhanh quá cũng không hay, nhỡ đâu khiến bọn họ nghi ngờ rồi không dám vào thì rắc rối."

Triệu Quả Cố: "Được, bệnh viện này khá lớn. Trước tiên tôi lục soát tầng một, sau đó lên tầng hai tìm cơ hội loại một con. Tư Túc Anh, lại đây oẳn tù tì, sắp xếp thứ tự đánh dấu."

Tư Túc Anh lặng lẽ đi qua, cùng họ đơn giản oẳn tù tì quyết định thứ tự. Vận may lần này, Triệu Quả Cố thắng đầu tiên, sau đó là trận "chung kết" giữa Tư Túc Anh và Mộ An Thất, hai kẻ xui xẻo.

Sau năm ván hòa, Mộ An Thất nhỉnh hơn một chút, giành lấy vị trí thứ hai.

Năm vị khách quỷ theo sau 3 người chơi với vẻ mặt phấn khích. Nhìn thấy đám người chơi thì thầm to nhỏ, trong lòng bọn chúng tràn đầy hưng phấn và mong chờ, chẳng có chút sợ hãi nào.

Người chơi mà đi chung với quỷ trong nhà ma, chắc chắn phải sợ chứ, không muốn đi cùng họ cũng là bình thường thôi. Nhìn ba người kia rúc rích bàn bạc, run rẩy co ro, thật đáng thương quá đi!

Khu bệnh xá âm u xám xịt, đèn huỳnh quang trên trần giống như tiếp xúc kém, thỉnh thoảng lóe sáng, khiến cả tòa bệnh viện bỏ hoang tĩnh lặng toát ra một cảm giác quỷ dị đến cực độ.

"Chỗ này giống khu nội trú." Mộ An Thất nhịn không được nói, "Vậy quỷ trong nhà ma này đều là bệnh nhân sao?"

"Chắc thế, tôi cảm thấy trong cái tủ kia có nguy hiểm." Triệu Quả Cố chỉ vào chiếc tủ đựng đồng phục làm việc.

Mộ An Thất siết chặt gậy kẹo, dí nòng súng vào khe tủ rồi trực tiếp bắn sirô nóng bỏng vào trong. Tiếng chửi rủa giận dữ của quỷ lập tức vang lên, đúng lúc ấy cả khu bệnh xá đột nhiên bừng lên một luồng sáng đỏ...

Bệnh nhân chạy trốn rồi!? Mộ An Thất hoàn toàn không hiểu đây là kịch bản gì. Nhưng cô rõ ràng cảm giác được mặt đất bắt đầu rung lên, như thể có vật khổng lồ nào đó đang lao nhanh xuống cầu thang.

"Chính là lúc này!" Linh quang lóe lên trong đầu, Mộ An Thất lớn tiếng nói.

Đây chẳng phải cơ hội trời cho sao! Cô nhanh chóng niệm ra năm câu chúc phúc, khống chế 5 vị khách quỷ, sau đó rút khẩu súng lục ra, gắn đạn đặc chế chuyên trị quỷ, 1 phát bắn nổ sọ 1 con đang lộn ngược.

Tiếp theo lại thêm 1 con nữa.

Triệu Quả Cố lấy ra 1 con dao gọt trái cây từ trong ba lô, nhân lúc Mộ An Thất cố định quỷ, liền đâm thẳng dao vào đầu chúng, rồi xử lý tiếp con kế tiếp.

Tư Túc Anh thì phát ra một tiếng "Meo~", dùng móng vuốt mèo sắc bén xé toạc con quỷ cuối cùng.

Gọn gàng dứt khoát!

Tên "Bệnh nhân điên" cao đến hai mét, cố ý dậm chân ầm ầm lao xuống, đúng lúc này nhảy vọt từ trên cầu thang xuống, dùng một dáng vẻ tự cho là "Khủng bố" đứng ở cửa cầu thang tầng một.

Và...... tận mắt chứng kiến toàn bộ hành động của 3 người chơi.

Đây là người chơi yêu nghiệt từ đâu tới vậy chứ?! Con quỷ phụ trách rốt cuộc kiểm duyệt kiểu gì đây hả!

Trong lòng "Bệnh nhân điên" chấn động dữ dội, nhưng hắn vẫn cố gắng bày ra vẻ mặt đáng sợ, oán khí trên người cũng tỏa ra, giơ cao con dao phay dính đầy máu nhỏ giọt không ngừng, gầm lên một tiếng, lao thẳng về phía 3 người chơi!

Hắn phải báo thù cho đồng loại mình!

Á!

Một chân hắn giẫm trúng vũng máu do chính mình nhỏ xuống, hăng hái quá trớn liền trượt ngã, bằng một tư thế lố bịch trượt quỳ đến ngay trước mặt Mộ An Thất, kéo theo hai vệt máu dài loang loáng...

Ánh mắt Mộ An Thất trở nên phức tạp, không biết nên cảm thán con quỷ này thật đáng thương hay nên cảm thán Triệu Quả Cố khủng bố đến mức này.

Cô chỉ khẽ thở ra bốn chữ "Tiền đồ rộng mở", rồi giương nòng súng nhắm thẳng vào đầu con quỷ.

"Nói thật cho tôi biết vị trí chìa khóa và lối ngầm, nếu không tôi sẽ nổ súng."

Để chắc chắn quỷ nói ra sự thật, Mộ An Thất còn cắn răng bỏ ra 1 Hồn Tệ, nhét vào bao lì xì để khởi động kỹ năng.

"Bệnh nhân điên": Sao đợt người chơi này còn giống quỷ hơn cả bọn quỷ bọn tôi thế hả!

Đạn đó thật sự có thể gây sát thương cho quỷ. Lại còn nổ sọ nữa... "Bệnh nhân điên" cảm thấy mình phải tịnh dưỡng một thời gian dài mới hồi phục nổi.

Hắn u sầu liếc nhìn Mộ An Thất, sau đó quay đầu nhìn về phía giám sát: "Ông chủ, các người cũng thấy rồi đấy, tôi cũng hết cách thôi, lứa người chơi này thực sự là quá..."

"Giám sát không mở." Tư Túc Anh cắt ngang màn than vãn của quỷ, "Bọn tôi đã từ chối phát sóng trực tiếp rồi."

"Bệnh nhân điên" sững lại, lập tức ném phịch dao phay xuống đất, "Hầy, nói sớm đi chứ! Được rồi, tôi báo cho hai thông tin, nhưng các người không được nói với ai là tôi tiết lộ đâu. Nếu lát nữa tôi xui xẻo gặp lại các người, thì phải tha cho tôi một lần."

"Được." Mộ An Thất gật đầu đồng ý. Dù sao cô cũng chẳng muốn phí đạn để bắn vào nhân viên, vì trên người mấy con quỷ nhân viên này vốn chẳng có dấu ấn.

"Cái này căn bản không phải nhà ma." Nhìn "Bệnh nhân điên" mặc bộ đồ bệnh nhân nhuốm máu nhặt dao phay rồi lên lầu, Triệu Quả Cố không kìm được mà cảm thán, cái này thì nhà ma gì chứ, rõ ràng chính là "Đại chiến quỷ quái".

"Đi thôi, lấy được chìa khóa thì đến trấn thủ lối ngầm." Mộ An Thất cười nói, "Tôi cam đoan, trước 8 giờ sáng mai, sẽ không có con quỷ nào sống sót mà qua nổi cửa ải này."

......

"Chuyện gì thế này? Tiến độ này không phải bây giờ mới đến lượt 'Bệnh nhân điên' ra sân sao?! Sao lại bị loại mất 5 khách quỷ, còn 3 người chơi kia thì không hề hấn gì?" Đám quỷ bên ngoài trò tức giận bất thường, "Nhân viên Nhà ma của các người có phải muốn độc chiếm giá trị cảm xúc, cố ý loại bỏ khách khác không?!"

"Khách đâu? 5 kẻ bị loại sao chưa thấy ra ngoài?"

"Nhà ma các người là sao vậy? Lại còn dám làm ra chuyện như thế!"

"5 khách quỷ chết, thế mà giá trị cảm xúc cao nhất của 2 người chơi kia chỉ có 45?"

"Cái máy đo giá trị cảm xúc của người chơi C có phải hỏng rồi không, sao cao nhất chỉ mới 10?"

Đúng lúc đám khán giả quỷ còn đang kêu gào "Có gian lận", đội y tế của nhà ma gấp gáp khiêng ra 5 vị khách quỷ thoi thóp, rồi đưa họ đi nghỉ ngơi.

Đám quỷ đứng xem đều nghe thấy rõ một con còn chút tỉnh táo nức nở "Quá đáng sợ rồi"...

Rốt cuộc ai đáng sợ? Người chơi, hay là nhân viên?

Giá trị cảm xúc của 3 người chơi dao động chẳng bao nhiêu, chẳng lẽ đã tách ra rồi? Không có phát sóng trực tiếp ở nhà ma, thật sự khiến quỷ tức muốn điên.

Con quỷ phụ trách liều mạng duy trì trật tự, mấy lần muốn mở miệng lại thôi, chỉ thấy đau đầu khôn xiết. Hắn nhịn không được gọi điện cho hậu đài: "Mấy người đang làm cái quái gì thế hả!? Đùa giỡn người chơi, khơi gợi giá trị cảm xúc, mấy người có hiểu không?!"

"Nhưng mấy người chơi đó vẫn chưa lên tầng hai mà. Vừa rồi tên bệnh nhân điên xuống một chuyến, hạ gục 5 khách, chứ đâu có thấy 3 người chơi! Vừa rồi tôi chưa bật kênh giám sát riêng, giờ tôi bật rồi." Tổng chỉ huy quỷ trong nhà ma giải thích.

Trước kia người chơi đều được chiếu trực tiếp cho bên ngoài theo dõi, lần này do Mộ An Thất yêu cầu đặc biệt, ông ta nhất thời chưa sửa, thành ra không thấy chuyện vừa rồi. Nhưng ông ta cảm thấy chuyện này chẳng ảnh hưởng gì, "Ngài yên tâm, 'bệnh nhân điên' đã có kế hoạch. Chờ 3 người kia phát hiện 5 vị khách đi cùng mình đều bị loại, chắc chắn sẽ bị dọa không nhẹ! Đến lúc đó sẽ xem màn biểu diễn của chúng ta."

Con quỷ phụ trách: "......?"

Không phải, vậy ra thật sự là do các người loại?

Dù muốn độc chiếm giá trị cảm xúc thì cũng đâu cần gấp gáp thế chứ? Ít nhất cũng nên chừa lại 2 vị khách quỷ đi chứ! Hóa ra đây mới đúng là màn gian lận thật sự.

Quỷ phụ trách đau khổ vô cùng, hắn gầm khẽ một tiếng trầm đục: "Giá trị cảm xúc chia cho tôi hai phần mười!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro