Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1. Rạp xiếc Thái Âm (1)

Mộ An Thất lúc nào cũng xui xẻo, nhưng không phải kiểu vận đen tột cùng, mà là đủ loại xui xẻo vặt vãnh liên miên.

Ví dụ như mỗi khi dùng điện thoại mà có việc gấp thì tín hiệu lại yếu, lúc xếp hàng càng đông thì tốc độ quét mã thanh toán của cô lại càng chậm.

Hoặc là mỗi lần quên mang giấy vệ sinh, thì chắc chắn gian nhà vệ sinh cô chọn chỉ còn sót đúng một mẩu giấy bé tí.

Hoặc khi cô cực kỳ muốn ăn món gì đó, mà món đó lại đang hot đến mức phải xếp hàng dài, thì đến lượt cô chắc chắn đã... hết sạch.

Những chuyện kiểu này còn vô số, chẳng hạn như khi thanh toán điện tử chưa phổ biến, tiền lẻ trong ví cô luôn... rơi mất.

Điện thoại mà không cầm trên tay suốt thì sẽ biến mất một cách khó hiểu. Tai nghe thì khỏi nói, tai nghe bluetooth chắc chắn mất một bên, còn tai nghe dây thì sẽ rối như tổ quạ, gỡ không ra.

Mộ An Thất không muốn tiếp tục nhớ lại nữa.

Phải biết là, khi cô mới 8 tuổi, từng gặp một ông thầy bói. Người đó nói rằng năm 20 tuổi cô sẽ có "cơ hội đổi đời"!

Ấy vậy mà kể từ lúc đó, cuộc đời cô bắt đầu chuỗi ngày xui xẻo không ngừng.

"Cơ hội đổi đời"? Ý là 20 tuổi sẽ lên hot search vì chết bất đắc kỳ tử rồi lên hot search? Ngay sau đó sẽ bị người ta moi móc hết 12 năm xui rủi của mình?

Quả là "cơ hội đổi đời" thật.

Mộ An Thất luôn khinh thường lời đó, thậm chí khi tuổi hai mươi càng tới gần, cô lại càng bất an.

Nhưng, năm cô tròn 20 tuổi, cô trúng số ba trăm triệu tệ.

Ba trăm triệu! Dù là trước thuế, nhưng vẫn là ba trăm triệu!

Phát tài! Phát tài! Cô lên hot search thật! Nhưng không ai biết đó là cô, Mộ An Thất luôn ghi nhớ rằng giàu không được để lộ, chỉ cẩn thận kể chuyện này cho ba mẹ biết.

Ngay lúc Mộ An Thất nghĩ rằng đây chính là cơ hội đổi đời mà thầy bói nói, thì trên đường đi nhận thưởng, cô bị xe tông.

Tông bay luôn.

Cơn đau xé toạc toàn thân, cảm giác máu và sức lực rời khỏi cơ thể, nằm trong vũng máu, Mộ An Thất nghe thấy có người vây lại, líu ríu nói gì đó.

Cảnh sát? Cứu thương? Cô chưa kịp đợi đến lúc đó thì ý thức đã tan biến.

May mà... ba mẹ vẫn còn hơn hai trăm triệu để dưỡng già, và...

Cái ông thầy bói khốn kiếp!

Mộ An Thất chết rồi.

Mộ An Thất sống lại rồi.

Khoan... gì đây trời?

Mộ An Thất hơi mơ hồ, cô đưa mắt quan sát xung quanh, đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Một... một căn phòng trống? Mà không giống kiểu phòng trống trong hiện thực, mà giống như một không gian ảo trong game.

Căn phòng này có màu xanh nhạt, hơi trong suốt, bên ngoài lớp trong suốt ấy là một màu đen vô tận.

Mộ An Thất thử đi lại, thử chạm vào "bức tường" xanh nhạt đó, nhưng phát hiện mãi cũng không đến được điểm cuối, cứ như chúng cũng di chuyển theo cô vậy.

Chẳng lẽ là, chết vì tai nạn xe, ý thức lại xuyên vào... game? Nhưng rõ ràng cô chưa từng chơi game, mà nếu xuyên sách, thì mấy cuốn cô đọc gần đây cũng đâu có thể loại khoa học viễn tưởng!

Đúng lúc Mộ An Thất đang mơ hồ, thì giọng hệ thống không mang chút dao động cảm xúc nào chậm rãi vang lên:

[Chào mừng tiến vào Không gian Tái Sinh, chúc mừng bạn trở thành người chơi dự bị của Không gian Tái Sinh.]

[Kiến thức cơ bản về Không gian Tái Sinh đã được gửi vào khu vực tiếp nhận tư duy của bạn, xin hãy tự mình xem qua.]

[Bạn có hai giờ chuẩn bị, hãy nhanh chóng tìm hiểu kiến thức cơ bản về Không gian Tái Sinh và kích hoạt dị năng riêng của mình. Hai giờ sau, bạn sẽ tiến vào Lục địa Gương Vỡ để bắt đầu trò chơi đầu tiên.]

Mộ An Thất trừng to mắt: Chẳng lẽ, chẳng lẽ đây là xuyên nhanh? Công lược? Trò chơi... là loại trò chơi nào? Otome game sao! Cái này, cái này liệu có nội dung 18+ không, có qua kiểm duyệt được không...

Không biết Mộ An Thất vừa nghĩ tới cái gì, sắc mặt dần ửng đỏ.

Ý thức cô vừa động liền cảm nhận được âm thanh kỳ lạ ấy, không, chắc là hệ thống chứ nhỉ? Trong truyện xuyên nhanh đều có hệ thống, có lẽ đó là người của cục xuyên nhanh?

Lúc này cô còn có tâm trạng nghĩ ngợi lung tung, cho đến khi đọc được dòng đầu tiên của mục "Kiến thức cơ bản":

[Người chơi dự bị nếu chết trong trò chơi, đồng nghĩa với cái chết thật, không có cơ hội hồi sinh.]

Mộ An Thất: Má!

[Thông qua trò chơi đầu tiên sẽ trở thành người chơi chính thức, được hưởng hàng loạt đặc quyền như nâng cấp năng lực, cường hóa cơ thể, chữa trị thương tổn, hồi sinh tái tạo...]

[Thế giới trò chơi sinh tồn có cả quỷ quái cùng tồn tại, đây là trò chơi sinh tồn, sống tới cuối cùng là có thể vượt ải. Đánh bại hoặc thu phục quỷ quái sẽ tăng hạng, nhận thêm phần thưởng cơ bản. Sống sót qua cửa với hạng C nhận thưởng 200 điểm. Hạng B nhận 300 điểm. Hạng A nhận 500 điểm. Hạng S nhận 1000 điểm.]

[Trở thành người chơi chính thức sẽ được tặng một lần hồi sinh miễn phí.]

[Chữa trị một lần cần 100 điểm, hồi sinh cần 500 điểm. (Chú thích: Xin người chơi hãy nghiêm túc chơi game, tận hưởng trò chơi.)]

Mộ An Thất nhìn chằm chằm vào hai chữ "Chú thích" kia mà cạn lời.

Cô cứ tưởng đây là loại hệ thống xuyên nhanh yêu đương, ai dè lại là trò sinh tồn tàn sát lấy mạng!

Yêu đương ư? Quỷ quái cùng tồn tại? Cô định yêu quỷ kiểu gì đây chứ!

Còn cái vụ "nghiêm túc chơi game, tận hưởng trò chơi" đây chắc là đang đùa rồi? Vì mạng sống thì có thể không nghiêm túc được à?

Còn tận hưởng? Thôi xin, cô đâu phải kiểu thích ngược đãi bản thân.

Mà thất bại khi còn là người chơi dự bị đồng nghĩa với chết, còn thành công thì kiếm được một mạng bổ sung, cho phép lần thứ hai thất bại một lần.

Nhưng trò chơi lần thứ ba... nếu không có đủ điểm để hồi sinh, chẳng phải vẫn là chết sao?

Thất bại có cho điểm sao? Trên này không ghi, chắc là không có.

Nói cách khác, một khi thất bại lần thứ hai, nếu lần thứ ba không được hạng A thì vẫn phải chết.

Cô cũng không biết đây là loại trò chơi sinh tồn gì, thế giới phó bản là dạng hiện thực hay anime hai chiều, cấp bậc quỷ quái phân bố thế nào, người chơi có thể có năng lực ra sao, hay có đạo cụ sử dụng không.

Phần giới thiệu chỉ có mỗi "quỷ quái cùng tồn tại", đúng là chẳng cho thông tin gì cả.

Còn về quyền lợi của người chơi chính thức... Mộ An Thất thở dài, thôi, cô lo sống sót qua trò đầu tiên đã.

"Này, hệ thống có đó không? Làm sao để tôi có được năng lực?"

[Có muốn thức tỉnh năng lực không?]

"Có." Mộ An Thất nghĩ, hệ thống này cũng nghiêm túc phết, không biết có ý thức hay không.

Không gian Tái Sinh? Tái Sinh? Chẳng lẽ có thể tái sinh?

Sao không gọi là Không gian Chủ Thần nhỉ?

Nhưng ngay giây tiếp theo, Mộ An Thất chỉ thấy từng luồng điện xộc thẳng vào não, cả người run rẩy rồi mềm nhũn ngã xuống đất.

Rõ ràng chẳng nhìn thấy gì, nhưng cơn đau này cắn xé tận xương tủy, như thể cả linh hồn bị thiêu cháy.

Đáng sợ hơn là, cô không thể ngất đi dù đau tới mức trợn trắng mắt, cả người co giật, không hề có cách nào trốn tránh.

Cảm giác này đối với Mộ An Thất kéo dài rất lâu, nhưng thực tế chỉ khoảng ba phút.

[Kích hoạt năng lực...]

Không biết vì sao, giọng hệ thống dường như hơi do dự.

[Bà đây lắm tiền!]

"???"

Mộ An Thất tưởng mình nghe nhầm, sững sờ: "Hệ thống là nữ hả?! Mà có tiền thì liên quan gì tới tôi đâu?!"

Tại sao, tại sao sau khi cho cô chịu đủ đau đớn lại không công bố năng lực thức tỉnh, mà đi khoe khoang một câu lạc quẻ như vậy?

Có tiền thì sao? Cô đây từng là người phụ nữ có ba trăm triệu (trước thuế) đấy nhé!

Hệ thống không nói thêm, nhưng một luồng thông tin được truyền vào ý thức của cô.

Cô liếc nhìn, rơi vào trầm tư.

Người chơi: Mộ An Thất

Hưởng dương: 20 tuổi

Giới tính: Nữ

Dị năng: Bà đây lắm tiền

Điểm: 0

Mộ An Thất im lặng, nhấn vào xem chi tiết.

【Có tiền mua được cả quỷ làm việc】: Có thể thuê sinh vật trong thế giới sinh tồn trong thời gian giới hạn. Mức tiêu hao dựa vào năng lực/ý chí của đối phương và thời gian thuê.

【Bị động • Tiền từ trên trời rơi xuống】: Điểm thưởng sau khi vượt ải +100%.

【Bị động • Con cưng của trời】: Khi vào trò chơi, ngẫu nhiên nhận được một lượng Hồn Tệ.

Chú thích: Dùng năng lực lên người chơi sẽ tốn điểm, dùng với sinh vật trong game sẽ tốn Hồn Tệ.

Bên dưới vẫn còn năng lực khác nhưng đều bị khóa. Rõ ràng phải trở thành người chơi chính thức mới mở được.

Hố! Cái này là hố chỏng vó luôn ấy!

Năng lực đúng thật là rất ngon, nếu dùng tốt thì gần như vô địch. Dù sao thì trên đời này có chuyện gì mà tiền không giải quyết được đâu.

Nhưng vấn đề là!

Cô không có xu nào hết!

Không có Hồn Tệ, không có điểm, tay trắng như tờ giấy.

Với tình trạng này, năng lực có thể trông cậy chỉ là đầu game hên xui vớ được ít Hồn Tệ và qua cửa điểm nhân đôi.

[Hoàn tất thức tỉnh năng lực, tặng kèm ba lô tân thủ. Người chơi có thể dùng để chứa đạo cụ.]

Âm thanh hệ thống vừa dứt, trước mắt Mộ An Thất liền xuất hiện một chiếc ba lô vải màu xanh quân đội cũ kỹ, vá chằng vá đụp.

Cô cầm lên ngó qua ngó lại soi kỹ, nhưng trong đầu không hiện ra cái ô chứa đồ như trong game vẫn hay có.

Thế là cô liếc xuống ngón tay: Chẳng lẽ... phải nhỏ máu nhận chủ?

Mộ An Thất đưa tay lên miệng, còn lưỡng lự chưa dám cắn, thì chiếc ba lô liền hiện ra một dòng giới thiệu:

[Tui chỉ là một cái ba lô bình thường thôi mà~ Nhưng vì là ba lô tân thủ đã liên kết với người chơi, nên sẽ không hỏng cũng không mất đâu nhé~]

"..." May ghê, tí nữa là làm trò hề.

Hai tiếng chuẩn bị, nói dài chẳng dài, nói ngắn cũng chẳng ngắn.

Với những người không thể chấp nhận hiện thực mà bật khóc, hai tiếng rõ ràng là không đủ.

Nhưng với Mộ An Thất, từ nhỏ xui xẻo quen rồi, sau này lại đột ngột trúng số đổi đời, giờ chết cái rụp lại thành người chơi của Không gian Tái Sinh, thì tiếc nuối của cô cũng chỉ có mấy điều:

1. Chưa kịp nói lời tạm biệt với bố mẹ.

2. Chưa nhận được khoản tiền thưởng khổng lồ.

3. Chưa hưởng thụ cuộc sống xa hoa của người giàu có.

4. Chưa từng yêu đương.

Mộ An Thất thở dài não nề, trong suốt khoảng thời gian còn lại, cô toàn ngồi tiếc mấy chuyện này.

Tất nhiên, điều cô oán nhất là, lúc còn sống thì cuối cùng cũng trúng mánh giàu sụ, vậy mà tiền còn chưa kịp chạm tay đã chết. Đến khi chết lại tỉnh dậy, mở ra năng lực thì lại là cái quái đản "Bà đây lắm tiền"?!

Rõ ràng phải là "Bà đây toàn mơ mộng", hay "Bà đây ăn gió Tây Bắc" mới đúng chứ!

Haizz!

Thời gian từng giây từng phút trôi đi, đến khi tròn hai tiếng, giọng hệ thống mới vang lên lần nữa:

[Đang tiến hành rút trò chơi...]

[Đinh! Trò chơi: Rạp xiếc Thái Âm. Xin người chơi chuẩn bị!]

[Đang tiến vào... vui lòng chờ...]

Ý thức trở nên mơ hồ, cảnh vật trước mắt vặn vẹo rồi tối sầm lại.

Mộ An Thất chính thức vào trò chơi.

Rạp xiếc... Thái Âm?!

Đệch! Đây chẳng phải màn khởi đầu tử thần sao?! Ai đời vừa vào trận đầu đã quăng vào rạp xiếc kinh dị chứ?! Cô mới lần đầu chơi thôi mà!

Nhìn mấy cái bị động của cô kìa "Tiền từ trên trời rơi xuống", "Con cưng của trời"!

Hệ thống, đây là cách đối xử với con cưng của trời à?!

Mộ An Thất hơi tuyệt vọng, vừa tỉnh lại ở thế giới trò chơi đã lập tức chắp tay cầu khấn:

"Ba à, xin người! Cho con rút được thật nhiều tiền để mua mạng để sống đi!"

[Đinh! Bị động · Con cưng của trời có hiệu lực!]

[Chúc mừng người chơi nhận được 666 Hồn Tệ.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro