Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33: Các nơi động tĩnh

Tiên Nam đại lục, Vô Tình Cung, Điện Nghị Sự.

Bên trong cung điện rộng lớn hào nhoáng, có khoảng hơn chục người đang bàn truyện với nhau.

Mỗi người mỗi vẻ, nam có nữ có, già có trẻ có, tất cả họ đều có một điểm chung là mặc y phục cổ trang màu trắng. Trên ngực có in hình một thanh kiếm chỉ lên trời.

Tất cả đều có vị trí của riêng mình, thảo luận về lí do họ phải tập trung ở đây. Thi thoảng, một số trưởng lão lén lút liếc nhìn vị trí chủ toạ, sau đó như chuột thấy mèo mà thu hồi ánh mắt.

Đại trưởng lão Đỗ Vân là một lão già râu tóc bạc phơ, khuôn mặt nhăn nheo nghiêm túc nhìn quanh Điện Nghị Sự, ông nói:

"Các vị, hôm nay ta đã nhận được một tin tức hết sức quan trọng!"

Các trưởng lão thu lại biểu tình nghi hoặc, thay vào đó là nghiêm nghị nhìn Đỗ Vân.

Đỗ Vân thấy các trưởng lão đã tập trung nghe ông nói, cung kính nhìn nữ nhân nhắm mắt dưỡng thần trên vị trí chủ toạ, ông thanh thanh giọng:

"Hừm, mật thám của chúng ta vừa thông báo một tin tức, Linh tộc và Ma tộc đã phái một số cao thủ xuống Trái đất!"

Tam trưởng lão Cơ Vô Nguyệt nghi hoặc hỏi lại:

"Ma tộc? Không phải bọn chúng đã gần như tuyệt diệt rồi sao? Chúng vẫn có gan  xuất hiện nữa à?"

Lục trưởng lão Đồng Ngũ Thanh gật đầu phụ hoạ:

"Đúng a, bọn chúng xuất hiện, chẳng nhẽ có kế hoạch gì muốn phục hưng Ma tộc chăng?"

Đỗ Vân chậm rì rì nói:

"Chuyện này ta không rõ lắm. Kể cả Linh tộc cũng xuống Trái đất, rốt cuộc bọn chúng đang có ý định gì thì không ai biết được."

Nói xong, Đỗ Vân liếc nhìn nữ nhân trên ghế chủ toạ, thấy đối phương khẽ gật đầu, ông đứng dậy tuyên bố:

"Cung chủ có lệnh:

Tam trưởng lão Cơ Vô Nguyệt sẽ đồng hành cùng Cung chủ, xuất lĩnh 20 đệ tử có thực lực xuất sắc tiến về Trái đất. Trong khoảng thời gian Cung chủ không có mặt, hoàn toàn do Đại trưởng lão Đỗ Vân điều hành Vô Tình Cung!"

Ngũ trưởng lão Mạt Không không đồng ý kêu lên:

"Không thể nào, một chuyện cỏn con như vậy Cung chủ cũng phải xuất cung sao!"

"Có ý kiến?" Một thanh âm thanh thúy lạnh nhạt vang lên, tuy không to nhưng truyền khắp Điện Nghị Sự. Mạt Không cắn răng nhìn nữ nhân dung mạo mơ hồ ngồi trên vị trí tối cao, mái tóc trắng dài khẽ bay múa như cười nhạo hắn không biết tự lượng sức mình, dám cãi lời Cung chủ Lãnh Sương.

Mặt Mạt Không phút chốc trắng bệch, uy áp từ trên người Lãnh Sương tập trung vào hắn, cảnh giới tu vi chênh lệch khiến hắn không thể cử động được.

Đỗ Vân hả hê nhìn Mạt Không, ông quay về phía các trưởng lão khác rồi hỏi:

"Còn ai có ý kiến gì không?"

Các trưởng lão đầu lắc như trống bỏi, còn ai dám có ý kiến nữa a! Cung chủ nói một không hai, ai dám cãi thì như Mạt Không đó!

Cơ Vô Nguyệt cười khúc khích, vũ mị trừng mắt Mạt Không, thầm mắng câu ngu xuẩn, cung kính hỏi Lãnh Sương:

"Cung chủ, khi nào chúng ta xuất phát?"

"Hiện tại." Lãnh Sương lãnh đạm trả lời.

"Vâng."

---------

Huyễn tộc, Huyễn Thiên Động.

"Báo!"

Một đệ tử thân xuyên một bộ y phục cổ trang màu vàng nhạt, trên ngực có kí hiệu hình thoi màu tím run sợ quỳ trước của động.

Hắn run rẩy chờ đợi vị đại lão trong động lên tiếng, trong lòng sợ hãi không thôi. Nữ nhân bên trong là tộc trưởng của Huyễn tộc, vô cùng nguy hiểm. Chính hắn là một đệ tử của Huyễn tộc, hắn biết nữ nhân này còn nguy hiểm hơn vô số lần so với lời đồn đãi bên ngoài!

Một lúc sau, có giọng nói thấp thấp của một nữ nhân vang lên, thanh âm như ly rượu vang thuần hậu mà không kém phần mê người.

"Chuyện gì?"

"Thưa tộc trưởng, các trưởng lão sai tôi chuyển cáo cho ngài: Lãnh Sương cùng Cơ Vô Nguyệt dẫn theo hơn 20 tên đệ tử ra khỏi Vô Tình Cung!"

"Ồ?" Nữ nhân có điểm bất ngờ kêu lên, nàng trầm ngâm hỏi đệ tử: "Biết bọn chúng đi đâu sao?'

"Thưa tộc trưởng, bọn họ hạ xuống Trái đất!"

"Trái đất?" Nữ nhân lẩm bẩm hai chữ này, "Lui đi."

"Vâng." Tên đệ tử như được đại xá, cuống quýt vận dụng linh lực chạy đi, tóc trưởng quá đáng sợ huhu!

Trong động, bóng tối bao trùm cả không gian rộng lớn. Bên trong chỉ có tiếng cười bừa bãi của một nữ nhân:

"Lãnh Sương? Hahaha, bao nhiêu năm rồi cô mới chịu xuất hiện! Được lắm, được lắm. Chúng ta gặp nhau sớm thôi hahahah!"

Dứt lời, trong bóng đêm một đôi mắt màu đỏ mở ra, con ngươi đỏ như máu lấp loé tràn ngập kích động...







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro