Chương 27
Trong lòng nhiệt huyết quay cuồng, Vũ Tình Nhi nhắm mắt lại, tiếp thu những thông tin mà sinh vật kia mang lại cho nàng.
Tiên Nam Đại Lục, tu võ giả đầu tiên là ở trong cơ thể tu luyện linh lực, tiến vào Luyện Khí Cảnh, tu luyện đến Luyện Khí Cảnh Hậu Kỳ lúc sau, sẽ đột phá đến Trúc Cơ Cảnh, quá trình này, người thường chậm thì ba năm, nhiều thì mười năm, thậm chí một đời, đều vì thiên phú bất đồng có khác nhau như trời với đất mà phân chia.
Võ Hồn chính là thứ quyết định thiên phú của một người.
Trước mười sáu tuổi, phàm là tiến vào Luyện Khí Cảnh thiếu niên thiếu nữ, đều có thể bằng vào thức tỉnh Võ Hồn, tăng lên tốc độ tu luyện.
Võ Hồn tinh cấp bất đồng, hấp thu thiên địa linh khí bất luận là chất lượng, tốc độ, tiềm lực đều khác nhau rất lớn, đây là công nhận thiên phú phán đoán tiêu chuẩn.
Võ Hồn từ một sao đến chín sao, cộng phân chín cấp, càng là cấp bậc cao Võ Hồn, tự nhiên thiên phú càng cao, tương lai thành tựu càng lớn.
Đương nhiên cũng có vạn trung vô nhất tuyệt thế Võ Hồn, tỷ như, mười sao Võ Hồn……!
Loại này trăm năm mới có thể xuất hiện một cái tuyệt thế thiên phú, thành tựu vô thượng võ đạo tuyệt thế cường giả… Chỉ là vấn đề thời gian.
Không nhẽ, sinh vật này chính là Võ Hồn của nàng?
Vũ Tình Nhi khẽ nhíu mày, Võ Hồn này rốt cuộc là gì? Phẩm chất ra sao?
______
Ngồi xếp bằng, Vũ Tình Nhi chìm vào tu luyện……
Bắt đầu vận chuyển linh lực, cảm thụ được trong cơ thể kinh mạch mang cho nàng cao tốc tu luyện khoái cảm.
Trong phòng, lấy Vũ Tình Nhi thân thể vì trung tâm, một nhóm nhỏ thiên địa linh khí, thế nhưng như nước đổ về biển, hướng tới Vũ Tình Nhi thân thể điên cuồng dũng mãnh tràn vào.
Tất cả thiên địa linh khí ít ỏi này, tụ tập càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nhiều, thậm chí cả người Vũ Tình Nhi, đều bị bao trong màu trắng ngà linh khí sương mù.
So với ngày thường tu luyện dẫn động thiên địa linh khí nhiều gấp đôi.
Vũ Tình Nhi trăm triệu không nghĩ tới, thức tỉnh Võ Hồn, thế nhưng sẽ làm chính mình đối thiên địa linh khí hấp dẫn, đạt tới trình độ khủng bố như thế.
Này quả thực là bất khả tư nghị!
Vô số thiên địa linh khí, theo trong thân thể nàng kinh mạch, một đường thông suốt, cơ hồ không có bất luận cái gì tổn thất dũng mãnh vào đan điền.
Tư! Tư! Tư!
Khổng lồ linh khí dung nhập vào trong đan điền, nguyên bản thiếu đáng thương vài tia linh lực cấp tốc tăng lớn lên.
Trong phút chốc, liền tăng lên hơn mười lần!
"Luyện Khí Cảnh Trung Kỳ!”
Vũ Tình Nhi vạn phần kích động kêu lên.
Kiềm chế sự kích động trong người, Vũ Tình Nhi tiếp tục điên cuồng dẫn động thiên địa linh khí tiến vào trong cơ thể, hòng làm lớn mạnh linh lực trong đan điền.
Một đêm qua đi……
Vũ Tình Nhi mở mắt, trong mắt một tia tinh quang hiện lên, nhẹ nhàng há mồm, một đoàn màu trắng phun ra.
"Hậu Kỳ! Luyện Khí Cảnh Hậu Kỳ!”
Vũ Tình Nhi xuống giường, duỗi eo một cái, cảm giác sảng khoái chảy khắp toàn thân, trên người cốt cách phát ra bùm bùm bạo vang, khiến cho tinh thần nàng có chút rung lên.
Nàng liếc nhìn xung quanh phòng, không có một ai.
May mà ở đây không có người khác, nếu không để họ nghe thấy tiếng duỗi lưng như gãy xương của Vũ Tình Nhi chắc chắn sẽ đưa nàng đi bệnh viện kiểm tra mất.
Bật cười lắc đầu, Vũ Tình Nhi chạy vào phòng tắm tắm rửa.
______
Trong phòng tắm, sau khi cởi bộ váy ngủ không biết tại sao lại mặc trên người, Vũ Tình Nhi nhìn thấy rất nhiều vệt đỏ ở trên cổ.
"..." Cái gì vậy a! Hôm qua ai cạo gió cho nàng sao!
Vũ Tình Nhi nhớ mang máng là tối qua đưa chị bác sĩ về phòng, sau đó...
Sau đó thì sao? Vũ Tình Nhi nhớ không ra.
Nàng bất đắc dĩ thở dài, nhận mệnh tiếp tục tắm rửa. Có lẽ, chút nữa nên xuống tầng hỏi chị bác sĩ thì sẽ tốt hơn a.
______
U
ớc chừng mười phút sau, Vũ Tình Nhi cả người thơm tho sạch sẽ, mặc bộ quần áo thể thao đi xuống tầng một.
Vẫn như mọi ngày, sáng sớm trong biệt thự lúc nào cũng luôn thơm phức mùi đồ ăn khiến Vũ Tình Nhi bụng nhỏ ục ục kêu lên.
Bước vào phòng ăn, ba đôi mắt như điện tia thẳng vào người Vũ Tình Nhi.
Khoé miệng điên cuồng run rẩy, Vũ Tình Nhi có điểm trợn mắt há hốc mồm nhìn ba nữ nhân phía trước.
Vương Ngọc Hoài hôm nay trang điểm nhẹ, mặc một bộ tây trang màu đỏ, tóc dài được búi lên cao cao, đôi mắt sắc bén hơi mang trầm ngâm nhìn Vũ Tình Nhi.
Lục Tuyết Nhu mặc bộ váy trắng ngắn đến đầu gối, tóc ngắn xoã ra, ý cười từ trong đáy mắt hiện lên. Nàng cười nhẹ nhàng vẫy tay gọi Vũ Tình Nhi.
Còn Vũ Thi Kỳ hôm nay trông tinh thần có chút sa sút, quầng thâm ở hai mắt khá dễ thấy. Nàng không hề trang điểm như hai người kia, tóc dài được búi lung tung trên đầu. Mắt phượng chứa chút u buồn nhìn Vũ Tình Nhi.
"..."
Rốt cuộc, xảy ra chuyện gì vậy!
--------
Au đến giờ vẫn chưa phân biệt đc cạo gió với hickey mn ạ :(( ai giải thích cho tui đc ko
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro