Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chuyện thú vị!


Ngay khi lời này được thốt ra từ miệng Giản Thanh Thanh, nữ nhân ngồi đối diện trong ánh mắt có chút gợn sóng, trong lòng nổi lên một cổ nhiệt khí khó lý giải từ đâu mà đến.

" Không còn việc gì nữa, ta cũng phải rời đi " Giản Thanh Thanh từ trên ghế đứng lên hướng Uyển Khả Dư hơi cúi đầu chào, vừa định nhấc chân rời đi liền bị người kia nói đến ngưng lại.

" Ngươi muốn đi nơi nào? "

Giản Thanh Thanh hơi nghiêng đầu đáp

" Rảnh rỗi đi tìm chút thú vui "

Uyển Khả Dư cũng đứng lên theo Giản Thanh Thanh, ý cười trên mặt như có như không: " Sẽ còn gặp lại. "

Không hiểu lắm ý tứ trong câu nói này của Uyển Khả Dư, đôi mài đẹp của Giản Thanh Thanh khẽ cau lại.

Gặp lại? Làm sao mà gặp lại? Ta chỉ vô tình có mục đích mà đến nơi này, cũng may mắn gặp mỹ nhân, sau đó liền rời đi. Làm gì có chuyện gặp lại?

Mặc dù không hiểu, nhưng Giản Thanh Thanh cũng không tiện nói nhiều, nhìn cách ăn mặc của nữ nhân này với bốn người kia hẳn là giống nhau đi. Có lẽ cả năm người bọn họ đều là người hoàng gia hoặc quý tộc, dây dưa nhiều cũng không tốt, dứt khoát một lần rời đi.

Thấy bóng dáng của Giản Thanh Thanh khuất dần đến biến mất, Uyển Khả Dư mới từ từ quay lại ghế ngọc trong đình ngồi, khóe miệng lúc này lại giương lên ý cười nồng vị khó lường.

Thú vị thật!

......

Đi một đường, dựa theo trí nhờ tìm cổng lớn để ra, Giản Thanh Thanh lúc này lại thêm một trận ảo não. Bản thân lúc lẻn vào là thân phận quản gia nhà quý tộc, đến giờ muốn rời đi cũng không thể dùng lại thân phận đó.

Suy nghĩ một chút, Giản Thanh Thanh tựa hồ đưa ra quyết định.

" Hừ! Nếu đã khó để vào cũng khó để ra, chi bằng lần này tận mắt ngắm nhìn một phen lâu đài Willos trong truyền thuyết này! "

Nói là làm, Giản Thanh Thanh cư nhiên đi lại bên trong lâu đài Willos, để tránh bị nghi ngờ, cô thay cho mình một bộ đồ xem như là sang trọng, toát ra khí chất vương giả, nhìn vào cũng sẽ nghĩ Giản Thanh Thanh là đến từ một nhà quý tộc nào đó!

......

Đi trên một dãy hành lang, dưới chân trải thảm đỏ, hai phía trái phải đều là tường lớn, lâu lâu nhìn thấy trên tường xuất hiện một cánh cửa hẳn là một phòng nào đó đi. Giản Thanh Thanh tiếp tục đi trên con đường không bóng người này, nhìn ngắm hai bên tường treo những khung ảnh cỡ lớn, có khi là chân dung ai đó, có khi thì lại là một trang giấy được phóng đại với nội dung được viết bằng chữ cổ mà bản thân Giản Thanh Thanh không hiểu được.

Rầm..rầm!

Có tiếng bước chân vừa mạnh vừa nhanh, chưa thấy chủ nhân của tiếng bước chân đâu mà đã nghe thấy thanh âm từ xa như thế. Giản Thanh Thanh giật mình nhưng cũng không hoảng, trước tìm chỗ núp xem là có chuyện gì.

Núp vào một căn phòng, Giản Thanh Thanh mở hé cửa, theo khe cửa nhỏ nhìn ra bên ngoài là có chuyện gì.

Một đoàn quân lính hơn mười ngươi, trên thân giáp vàng, đầu đội nón kim, trên lưng phủ một lớp áo choàng đỏ bên hông mỗi người đều gác trường kiếm. Bọn họ theo quy luật chạy đều theo nhau, từng bước chân nện xuống đất theo số đông mà tạo ra chấn động.

Giản Thanh Thanh đứng bên trong nhìn ra thấy một màn này không khỏi thắc mắc tự nhủ: ' Sao lại có nhiều quân lính như vậy? Có chuyện gì sao? ' Nhìn theo hướng quân lính chạy, là ngược lại với đường Giản Thanh Thanh đi, trên ngươi quân lính mặc khôi giáp vàng không giống hai tên lính tuần khôi giáp bạc kia. Giản Thanh Thanh nghĩ cũng biết đây hẳn là quân lính nội bộ*.

[*] Ý chỉ quân lính cũng được chia cấp bậc, quân lính mặc khôi giáp bạc phụ trách canh cửa, đi tuần, kiểm tra chuyện hoàng thành. Quân lính khôi giáp vàng xử lý chuyện nội bộ như thi hành bắt giam, hoặc khi xảy ra chuyện sẽ đến ứng cứu.

Giản Thanh Thanh trời sinh ưa hiếu kì, nghĩ chắc là đã có chuyện thú vị xảy ra, cô đi theo đoàn quân lính giáp vàng hướng đến nơi xảy ra náo nhiệt.

......

Đến nơi, Giản Thanh Thạn suýt choáng ngợp bởi sự nguy nga tráng lệ nơi này. Cung điện rộng lớn, sáu trụ ngọc sắp thành hàng dọc trải dài mỗi bên ba trụ làm điểm tựa. Cánh cửa lớn của cung điện mở rộng, từ bên ngoài đến trong điện trải thẳng hàng thảm đỏ rực. Nơi cao nhất cũng là nơi tỏa ra khí chất nhất, theo từng bậc từng bậc thang lên cao năm chiếc ghế dành cho người quyền lực nhất ngồi hiện hữu trước mắt Giản Thanh Thanh. Ghế với lưng dựa cao, viền ngoài là kim loại vàng sáng chói, đệm ghế màu đỏ, hoa trên ghế điêu khắc tỉ mỉ tinh xảo, cặp phượng được tinh khắc trên hai trụ hai bên lưng ghế khiến người nhìn vào có cảm giác bị một cỗ khí thế uy nghiêm áp chế.

P/s: ảnh minh họa

Dọc theo hai bên trái phải, quân lính khôi giáp vàng đứng nghiêm chỉnh thành hàng, trên tay cằm trường thương giáo nhọn, mũi giáo hướng lên trên, cán giáo đặt trên mặt đất. Trên mặt mỗi quân lính như mang cùng một nét bất động thanh sắc, không chớp, không lung chuyển.

Trong đại điện đã có sẵn rất nhiều người, trừ quân lính đứng canh một bên còn có các quân thần cũng chia làm hai bên trái phải, trang phục giống nhau hẳn là đồ được đặt may riêng đi.

Quân thần đã có đủ, như chờ ai đó xuất hiện, các quân thần tập trung bàn tán xôn xao ta một câu ngươi một câu. Do tạp âm quá nhiều cộng với việc Giản Thanh Thanh ở xa căn bản là nghe không rõ đám người này nói gì!

Một tiếng ' keng ' vang lên, không quá lớn nhưng cũng đủ để các quân thần đang xôn xao lặp tức im bặt, tất cả đồng loạt quỳ xuống, đầu dán sát đất không một ai dám ngẩng lên.

Ngay sau đó từ ngoài cửa lớn lấp lóa có bóng dáng xuất hiện, Giản Thanh Thanh có thể nhìn rõ xuất hiện đầu tiên là nữ nhân với mái tóc đỏ thẫm như máu bồng bềnh được xõa tự do sau lưng, váy dài lộng lẫy màu đen kéo lê trên thảm đỏ, trên váy còn lấp lánh vài hạt châu sáng. Con ngươi màu lục, trong sáng linh động, trên gương mặt ẩn hiện nét cười dẫn đầu đi vào đại điện đầu tiên.

Theo sau nữ nhân tóc đỏ kia còn có bốn người khác, bên trái nữ nhân với mái tóc vàng óng được búi thành cục, váy dài màu xanh lam trễ hai bên vai, đuôi váy kéo lê trên thảm đỏ, ngũ quan xinh đẹp nhưng có phần làm người ta xa cách, trong con ngươi nhìn ra được nét ảm đạm tiếp bước theo sau nữ nhân tóc đỏ.

Đi song song nữ nhân tóc vàng kia là một nữ nhân khác đi bên phải, ngũ quan không kém hai người trước, xinh đẹp mà quyến rũ, mái tóc đỏ hồng được buộc lại thả sau lưng, váy dài màu trắng nghiêng sắc lam lộng lẫy. Có thể nói nữ nhân này có phần cởi mở hơn, khóe môi lộ rõ ý cười, con ngươi trong đôi mắt cũng không ảm đạm, nó linh động đảo qua lại.

P/s: ảnh minh họa váy. Tại au kiến thức hạn hẹp không biết tả thể nào ^^


Theo sau hai nữ nhân này tiếp tục là hai nữ nhân khác, theo thự tự bên trái, nữ nhân với mái tóc tím nhạt, dung nhan mỹ lệ kinh diễm, con ngươi màu tim trong suốt nhưng sâu hút, kèm theo nét cười như có như không gây cho người nhìn cảm giác ẩn ẩn khó đoán. Làn váy dài màu đen xen kẻ màu tím kéo lê trên thảm đỏ đi theo phía sau nữ nhân tóc vàng.

P/s: ảnh minh họa váy.

Cuối cùng, nữ nhân trong có vẻ lạnh lùng nhất, dù là đứng từ xa Giản Thanh Thanh cũng mơ hồ cảm giác lạnh tóc gáy, mái tóc xanh đậm được cột lại gọn gàng để trên vai đuôi tóc dài xả xuống trước ngực. Váy trắng dài đơn giản nhưng không làm kém đi phần khí chất kia, phần eo thân váy cắt xẻn hai bên, đai lưng đeo vòng bạc. Con ngươi màu đỏ thẫm khiến người không dám nhìn thẳng, gương mặt ngũ quan xinh đẹp nhưng vì không có một nét cười mà trở nên lạnh lùng.

P/s: ảnh minh họa váy

Năm nữ nhân, không ai giống ai, nhưng lại cùng tỏa ra một khí chất khiến người người không khỏi sùng bái, khí chất vương giả, bá đạo cùng xa cách người khác chỉ có thể từ xa mà nhìn không dám đến gần. Theo sau còn có ba người, hai nam một nữ, trang phục giống quân thần cũng không giống quân thần, khí chất tỏa ra cũng như vậy nhưng có phần kém hơn.

Bọn họ cứ như vậy hiên ngang tiến vào đại điện, năm nữ nhân kia dưới sự hộ tống đi thẳng đến nơi cao nhất, dẫm lên thảm đỏ bước lên từng bậc thang, năm ghế ngồi giống nhau với vị trí khác nhau, từng người theo thứ tự mà yên vị trên cái ghế quyền lực đấy.

Cái ghế cao nhất riêng lẻ được yên vị bởi nữ nhân tóc đỏ thẫm kia, lần lượt xuống một tấc bên trái, phải là nữ nhân tóc vàng với ánh mắt lãnh đạm cùng nữ nhân tóc đỏ hồng có vẻ cởi mở hơn. Theo xuống nữa là nữ nhân với màu tóc tím cùng nữ nhân luôn tỏa ra hàn khí tóc xanh mắt đỏ kia.

Vị trí ngồi đã xong, kế tiếp là thanh âm mang đầy lãnh ý vang lên:

" Đứng lên đi! "

***
Author: Hì hì, văn từ con hạn hẹp, có nhiều cái au không biết dùng từ ngữ, gọi, tả thế nào nên sẽ chèn ảnh vào cho mọi người dễ hình dung nha ^^ mọi người có gì không hiểu cứ cmt góp ý cho mình, au sẽ tiếp thu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro