HỒI 19
Ta lấy ba kiếp tình đổi nhân duyên với người một đời
Ko muốn chúng ta phải hẹn đến kiếp sau gặp lại
Ta lấy ba kiếp tình đổi nhân duyên với người một đời
Chỉ vì tìm kiếm người quá lâu mà tương phùng lại quá ngắn
Ta lấy ba kiếp tình đổi nhân duyên với người một đời
Vì ko muốn mỗi ngày của chúng ta trôi qua phí hoài!
Sau khi thua thảm bại ở Ngọc Thạch Liên, C.Nhĩ Ba lao đầu vào luyện tập...cho đến khi kiệt sức đổ bệnh. Hắn sốt cao mê man nhìn thấy bản thân đã trở về quê nhà Tây Dực, một cô gái xinh đẹp nắm lấy tay hắn nũng nịu:
"Ngài nhìn vườn hoa này đi, chính tay thiếp chăm cho nó đấy, đẹp ko?"
" Rất đẹp, mọi việc nàng làm luôn hoàn hảo...Gia Viên muốn ta thưởng cái gì đây?"
Cô ấy ôm lấy hắn nghiêm giọng:"Thiếp chỉ xin ngài hãy ở lại bên thiếp, đừng chinh chiến nữa...hãy từ quan về quê làm ruộng sống an nhàn tốt hơn, được ko?"
"Xin lỗi nàng, ta cũng rất muốn nhưng lệnh vua khó từ...nàng hãy hiểu cho ta." – Nhĩ Ba hôn nhẹ lên trán Gia Viên.
Đó là hình ảnh hạnh phúc mà C.N.Ba nhớ về thê tử của mình, nàng ấy đã hóa thành những vì sao trên trời luôn soi sáng cho Nhĩ Ba trong bóng tối...vì sao nàng ấy chết cũng một phần lỗi của A Lạc vương.
Chuyện xảy ra cách đây 5 năm khi người Tây Dực kéo quân sang xâm lược trung nguyên, triều đình đã cử nhị vương Du Thụy và tam vương Du Lạc chinh phạt chúng; lúc bấy giờ C.N.Ba chính là thống sói của bọn giặc, hai bên đánh với nhau 4 ngày 3 đêm binh lực hao tổn. Tam vương suy nghĩ cho đại cuộc nước nhà, nghe đồn thống sói C.N.Ba rất háo thắng lại ngạo mạn, lấy nhược điểm này của hắn A Lạc hi sinh đem thư thách đấu với thống sói giặc.
"Nhị vương gia tình hình thế này kéo dài hoài sẽ ko hay đối với cả hai bên, ta lấy mạng mình đặt cược cho xã tắc, nếu thắng chúng ta sẽ kết thêm bạn còn ko, nhị vương hãy một mất một còn với chúng!".
Thế rồi C.Nhĩ Ba chấp nhận lời thách đấu ấy, trong lòng hắn luôn nghĩ thân hình A Lạc như một nữ nhân ốm yếu thế làm sao đánh thắng được...cười đắc ý. Ở quê nhà, Gia Viên nghe được tin chồng quyết đấu sinh tử với tam vương gia Du Lạc, nàng bầng thần lo lắng, biết tình phu quân tự cao còn tam vương trầm tĩnh tài cán hơn nhiều( Gia Viên từng sống ở trung nguyên ); chẳng chần chừ nàng phóng lên ngựa lao thẳng ra chiến trường khuyên can phu quân.
Trận chiến sinh tử cuối cùng đã đến, thời tiết hôm nay khá âm u- mây đen phủ kín mặt trời, gió thổi mạnh như bão, hai người đứng đối diện nhau mắt đầy sát khí, vũ khí cầm chắc trong tay...chỉ cần đối phương nhúc nhích là ra tay ngay.
" Du Lạc ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi!" – Nhĩ Ba vương thương nhảy lên cao bổ thẳng xuống A Lạc.
" Ngươi tưởng dễ vậy sao!" – Ngài nhanh tay đưa Nguyệt Ảnh lên đỡ.
Xuất cước đá vào bụng của Nhĩ Ba khiến hắn nhảy ra xa, ngài thừa thế lao tới mũi kiếm sắt nhọn gần như đâm vào mắt hắn, may thay hắn né kịp quất mũi thương trúng người ngài khiến A Lạc lùi vài bước, cứ thế hắn tấn công liên hồi còn tam vương chỉ chống đỡ chờ cơ hội.
"Này làm gì tránh hoài vậy?! HA...HA..." – Nhĩ Ba
Tam vương chỉ im lặng tiếp tục chống đỡ những đòn đánh như hổ dữ của Nhĩ Ba, trong lúc hắn cười lơ là ngài xoay người đá vào chỗ hiểm của hắn; Nhĩ Ba đau ra mặt ôm chổ ấy...A Lạc tấn công hắn lại : những đường kiếm thoăn thoắt nhanh như cắt uyển chuyển đánh Nhĩ Ba, nhiều lần lưỡi kiếm chút nữa đâm trúng nào ngờ chỉ quẹt làm hắn bị ngoại thương...Trong một thoáng Nhĩ Ba đã hầu như thua A Lạc, giờ đây hắn thương tích đầy người, tam vương giơ cao kiếm nhắm vào lồng ngực thống sói giặc dồn nội lực vào Nguyệt Ảnh...
Máu lan ra thấm ướt áo nữ nhân kia, khuôn mặt thanh tú của nàng trắng bệt- trong lúc lưỡi kiếm bay tới Nhĩ Ba, Gia Viên đã lao tới đỡ cho hắn , ngài hơi bất ngờ rút kiếm ra máu của nàng còn vương trên kiếm...
" Gia Viên! Nàng làm gì vậy...tại sao ngu ngốc thế ( tay Nhĩ Ba dính đầy máu ôm chặt tấm thân đang lành lạnh của nàng khóc khan lên )" – Nhĩ Ba đau lòng.
Gia Viên mỉm cười ôn nhu lau những hàn nước mắt của Nhĩ Ba: " Thiếp ko muốn chàng có chuyện, thiếp... khụ...khụ... rất yêu chàng..."
"Nàng đừng nói nữa để ta đưa nàng đi trị thương, sẽ ko sao...ko sao đâu."
Du Lạc chứng kiến Nhĩ Ba tự cao khóc khan, còn người nữ nhân cao cả hết lòng hi sinh vì phu quân, lòng ngài chợt nhói chỉ có thể nói:
" Mong ngươi đừng đau lòng quá! Hiệp ước ngươi nhớ thực hiện..." – Cất bước ra đi.
Nhĩ Ba :" Uhmm..."
" Sau này thiếp ko kề bên chàng...chàng tự chăm sóc bản thân...ko được đầy đọa thân thể...khụ...khụ...và hứa với thiếp đừng trả thù tam vương gia...hãy hứa..." – Gia Viên chẳng còn nhiều thời gian.
" Được rồi...ta hứa...hu...hu." – Hắn cắn chặt môi đau đớn hứa.
Nàng Gia Viên cao cả kia đã trút hơi thở cuối cùng, đôi tay lạnh lẽo ấy tụt khỏi tay Nhĩ Ba mãi mãi ko trở về. Thống sói C.N.Ba rút quân đưa thi thể nương tử về Tây Dực mai táng. Dù đã hứa với Gia Viên nhưng thù giết vợ...mãi mãi ghi sâu, hắn thề sẽ trả thù tam vương.
=============================================================
Lệ Y thấy lo lắng cho Du Lạc, tên sứ giả kia hung hăn như thế ko biết trận sau sẽ sao đây thất thần lột cả vỏ cam ra hết rồi mà vẫn lột...
" YY này quả cam đã trụi rồi nàng lột chi nữa..." Ngài quơ tay trước mặt nàng xem tình hình.
" Ah...cam này ngài ăn đi..."
" Nàng đang nghĩ gì mà đăm chiêu, nói ta nghe thử đi!"
" Thiếp đang lo trận sau của ngài ấy mà...ai như ngài ung dung đọc sách ăn trái cây...hứ." – Nàng lo tới giận trước sự thờ ơ của ngài.
A Lạc tiến sát lại YY ôn nhu vuốt mái tóc nàng :" Xin lỗi ta ko biết nàng quan tâm ta đến vậy...nhưng đừng nghĩ nhiều chi nữa, ta rất tự tin vào bản thân mà...haha."
Nàng thấy mình như làm trò hề quan tâm nhiều như thế lại bị coi thường, khuất mặt nhìn chỗ khác ra vẻ tức giận. Tam vương cảm thấy được mình đùa hơi quá biết ốc sên giận...ngài ôm lấy nàng nhỏ nhẹ dỗ dành :
" Nàng đừng giận, ta vô tâm ko coi trọng sự quan tâm của nàng là ta ngốc được chưa!"
YY chẳng phản ứng, ngáp một cái leo thẳng lên giường định ngủ, A Lạc ma quái nhảy thẳng lên giường, người đè lên người nàng, YY giật mình hỏi:
" A Lạc làm gì vậy, ngủ đàng hoàng đi..."
Tay ngài giữ lấy bờ vai của nàng, đầu bắt đầu nghiêng xuống làn môi mỏng cong chạm lên đôi môi run rẩy của YY, nàng ko chống cự lại được bởi hương thơm thanh khiết phát ra từ cơ thể A Lạc đã giữ chặt tâm trí YY. Đôi mắt đen láy gần ngay trước mắt nàng đang tinh tế quan sát phản ứng của nàng, thấy đôi mi nàng khẽ rung động, ngài chậm rãi nhấn mạnh đầu lưỡi hơn, tách đôi môi của nàng ra, nhẹ nhàng tìm thấy đầu lưỡi của nàng, ôn nhu dẫn dắt phản ứng vụng về của YY.
Tay YY vòng lấy eo A Lạc khéo léo tháo thắt lưng ngài làm hở hết thân thể trắng ngần thu hút ánh nhìn của nàng, thừa cơ hội ngài cũng cởi hết y phục của YY. Cả hai hôn nồng nhiệt hơn khiến nụ hôn điên đảo quấy đảo thành nồi cháo mình mịnh lạ kì. Thân thể cả hai đã thoát ly khỏi quần áo nhưng lại một chút ko thấy lạnh trái lại càng kịch liệt trở nên khô nóng, kéo theo không khí lơ lửng ở chu vi xung quanh họ cũng đều nóng lên, muốn ngừng cũng ko ngừng được.
Thân thể mềm mại của YY khiến A Lạc cảm thấy thỏa mãn nên hết sức nhẹ nhàng với nàng, những ngón tay thon dài lướt nhẹ ở nơi đồi núi YY, nàng phát ra tiếng "ưm" nghe mê hồn, A Lạc càng hứng thú muốn nghe nhiều hơn nữa tiếng kêu ấy. Đôi môi của ngài ko còn đặt trên môi nàng, nó di chuyển lên cổ tạo ra nhiều vết hôn ở đấy, ko dừng lại ngài đưa đôi môi ngọt ngào của mình cắn vào tai YY, nàng giật mình cảm thấy cơ thể mềm nhũn ra, yếu ớt kêu ngài:" A Lạc...đau...đừng."
Ngài chỉ cười tay vuốt nhẹ khuôn mặt đỏ ứng vì xấu hổ của nàng nhỏ nhẹ nói vào đôi tai hồng lên vừa bị cắn kia :" Ta sẽ cố ôn nhu hơn! Đừng lo!". Tiếp tục cuộc mây mưa ngài hôn nàng mãnh liệt, cơ thể cả hai như bốc cháy, hôn đến đâu là người nàng rực nóng, có phần xấu hổ lén nhìn ngài: cặp lông mày mảnh và dài, hàng mi dày im lìm khép lại, đôi môi ửng hồng căng mọng.
YY một mặt nghênh hợp với ngài vừa thở ra khí nóng, giữa hai chân cảm thấy ướt át thật giống như ngâm vào nước ấm, nàng ko có dũng khí nói với ngài...bởi những ngón tay của A Lạc đang lướt nhẹ xuống dưới...thân nhiệt YY càng tăng, nàng ngày càng kêu nhiều hơn.
" A Lạc đừng bao giờ rời xa thiếp, được ko?" .
Ngài ngừng lại nghiêm túc :" Mãi mãi sẽ ở bên nàng!"
YY nhoẻn miệng cười hạnh phúc tới nước mắt cũng rơi, A Lạc lấy tay quệt đi những hàng lệ dài kia, hôn nhẹ lên trán nàng, vòng tay ôm xiết cơ thể ấm áp ấy cười nhẹ. YY vùi đầu vào lòng ngực căng tròn, mềm mại, ấm nóng của A Lạc thiếp đi.
Tác giả: xin các bạn thông cảm nếu cảnh H của mình ko thỏa mãn được, đây là lần đầu mình viết H...có sai sót xin bỏ qua...
End 19
Ha Mi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro