HỒI 18
Mưa ngâu mưa ngâu thấm ướt màn đêm
Ko gian tĩnh lặng giờ nàng nơi đâu
Sợ sấm sợ sét , giờ nàng có còn sợ
Vắng bóng ta ai sẽ bảo vệ nàng?
Tam vương chạy đến bữa tiệc thì đã tàn nhưng tìm ko thấy YY , A Thụy đột nhiên đi đến nói với ngài:
" Tam vương sao trễ vậy mới đến...ah đón Lệ phi phải ko? Hồi nãy ta thấy nàng ấy cùng Diệp Thanh đi về phía Bắc đấy, nghe loáng thoáng cung Hằng...Hằng gì đó!"
" Thái Hằng cung?"
" Đúng rồi!..."
Ngài tạm biệt nhị vương gia, vội vã đội mưa chạy đến Thái Hằng cung.
" YY ngươi có ở đây ko? YY...YY...YY..." – Nước mưa lả chả nhiễu.
Mở cửa ra ngài thấy nàng đang cúi mặt khóc nức nở, hai tay run run ôm chặt bờ vai gầy. Ngài ôm choàng lấy nàng, đau đớn an ủi:
" Ta...ta ở đây rồi, ốc sên ngốc ko sao đâu, nín đi..."
" A Lạc...tôi sợ lắm!" – Nước mắt ướt nhòe hai hàng mi, mắt đỏ cả lên.
Mưa lớn quá ngài ko dám vội đưa nàng về nên tá túc ở đây một lát, căn phòng được thắp sáng, người ngài ướt hết nên chẳng dám ôm nàng.
" Xin lỗi, nếu ta đi dự cùng ngươi, thì Diệp Thanh sẽ ko hại được ngươi rồi!" – Cố hông khô y phục.
" Cũng tại tôi ngốc mà thôi, tin có hoa ngũ sắc chúc phúc tình duyên cho mình nên mới bị lừa!" – Nhìn ngài cười.
Nhìn khuôn mặt gượng cười ấy, ngài thấy tim mình nhói đau, trong khoảnh khắc ấy tâm trí trống rỗng, ngài tiến sát người nàng gần đến mức đầu mũi hai người gần như chạm vào nhau, A Lạc ung dung cúi đầu, tay giữ lấy vai YY, môi chạm môi nàng. Chỉ một cái hôn nhẹ cũng khiến YY đỏ cả mặt đẩy ngài ra.
" A Lạc..."
" Ta yêu nàng!" – Nhìn thẳng mắt ốc sên thổ lộ.
Nhoẻn miệng cười, nàng vô cùng hạnh phúc ôm chặt cổ tam vương cố khẳng định :
" Ngài nói thật chứ? Đừng lừa ta!"
" Ta ko thích nói đùa... ta lấy hết can đảm nói yêu nàng rồi, thật như trăng như sao được chưa!" – Lần đầu tiên ngài cười hạnh phúc đến thế.
" Trời tạnh mưa rồi kìa! Về thôi ốc sên!" – Ngài chìa tay ta .
"Uhm..." – Nàng nắm lấy tay tam vương.
Hai người tay đan tay trở về Lạc Thân cung. Sau khi thay y phục, A Lạc vương ngồi đọc sách uống trò sen trong khi nàng tắm.
" Hù...ngài đọc sách gì thế? Cho ta coi với!" – Nàng đùa giỡn
" Binh thư...nàng thích đọc y thư hơn mà, ko cần đọc chung với ta!" – Nhấp ngụm trà.
" Sao ngài ko để ta đấu với bọn người Tây Dực?" – Xoay xoay tách trà cạn.
Ngài gấp sách lại, tay búng lên trán nàng :" Nàng bị ngốc thật đấy hả! Làm sao ta lại nhẫn tâm đưa nàng vào miệng cọp như thế, bọn họ đích thân thách đấu chắc chắn có chuẩn bị rồi, hiểu chưa ốc sên ngốc!"
Nàng gật đầu nhưng vẫn bất mãn với cái búng đau điếng lúc nảy, ấm ức xoa đầu:
" Đau lắm này, đỏ cả trán..."
Tam vương hôn lên vết đỏ ấy, nhẹ nhàng nói:
" Hết đau chưa? Ta xin lỗi!"
Mặt YY đỏ rực như gấc, ánh mắt nàng hạnh phúc nhìn ngài chan chứa yêu thương, từng câu trong lời nói đó đã làm tan biến nỗi đau vụn vặt trong lòng nàng, một lần nữa nàng khẳng định rằng đây là hiện thực ko phải ảo mộng nữa.
============================================================
Thời hạn ba ngày đã đến, sứ giả Cổ Nhĩ Ba đầy hào hứng muốn đánh bại tam vương. Hôm nay mọi người tập trung tại sàn đấu Ngọc Thạch Liên, như tên gọi trận địa như một đóa sen lớn trạm trổ bằng ngọc xanh hết sức trơn trượt, sàn đấu này là do bên khách lựa chọn.
" Nghe đồn tam vương gia khinh công rất cừ khôi, tại hạ sinh lĩnh giáo. Có một trụngọc cao ở giữa sàn đấu trên đỉnh treo một đóa hồng liên, ai lấy được trước sẽ chiến thắng...nhưng chúng ta đấu quyền cước thôi!" – C.N.Ba
" Ngài khách sáo rồi, ta ko giỏi khinh công nếu lỡ có gì sơ suất mong ngài bỏ qua, đừng cười chê...ha...ha" – A Lạc vui vẻ đáp lời.
Hai người đạp một cái đã phi thẳng lên Ngọc Thạch Liên, quả nhiên muốn đứng vững trên đấy cũng phải mất nhiều năm luyện võ, vừa đặt chân xuống tên sứ giả vội vả tung cước về phía tam vương, hắn liên tục tấn công ngài chỉ né tránh, đắc ý hắn dùng một chưởng nhắm thẳng ngài.
"Ầm" – Một tiếng nổ lớn khói bụi mịt mù, nhiều mảnh ngọc nhỏ văng khắp nơi, mọi người nín lặng; tay Nhĩ Ba đâm vào thành sàn đấu, máu chảy ra khá nhiều, ai ai cũng liếc nhìn xem tam vương đang ở đâu thì thấy ngài đáp nhẹ nhàng trên lưng hắn...ko dừng ở đó ngài tung cước lên đầu tên ngông cuồng, khiến hắn loạng choạng té mặt đập vào sàn chảy cả máu mũi, thế là tam vương thoải mái lấy đó hồng liên giành chiến thắng vòng đầu.
"Qủa thật...tại hạ đã quá bất cẩn...mong ở vòng hai ngài có thể chỉ giáo thêm, tại hạ cáo từ..." – C.N.Ba tức giận.
" A Lạc, ngài có sao ko?" – YY dùng khăn tay lau mồ hôi cho ngài.
" Ta rất khỏe, ko chầy xước gì, nhìn xem...ốc sên ngốc!" – Nhoẻn miệng cười.
"Chúc mừng tam vương gia, hôm nay ngài biểu hiện tốt lắm..."- A Kỳ, A Tự.
"Làm tốt lắm A Lạc, ko hổ danh thần tướng của nước ta...ha...ha..." – A Thụy.
"Khanh hãy nghĩ ngơi đi, hai ngày nữa tiếp tục phát huy..."- A Thể.
Lệ Y đích thân xuống bếp nấu bữa tối cho Du Lạc , mừng chiến thắng . Bàn ăn gồm ba món mặn: Gà tiềm thuốc bắc, Sường heo chua ngọt, Măng xào; cùng canh cá điêu hồng, nàng còn làm bánh quế hoa ngài thích ăn nữa.
" Wow...nhiều món vậy, tất cả là nàng nấu sao?!" – Ánh mắt nghi ngờ.
" Ta ko có nhiều tài lẻ như ngài nhưng chuyện bếp núc, thêu thùa, y thuật thì khỏi chê." – Khá bức xúc.
A Lạc gắp thức ăn cho nàng, hạ giọng năn nỉ:" Thôi mà...lỗi của ta! Nàng nấu ăn là số một được chưa!"
" Ngài mau ăn đi..." – Vui vẻ trở lại.
Bữa ăn tình thương đã xong, cả hai đi dạo ngoài hoa viên, dù thắng khuôn mặt ngài chẳng biểu hiện sự hào hứng nào.
" Hôm nay tên sứ giả ấy hung hãn thật !" – YY khoác tay A Lạc.
" Uhm..."
"Này ( giơ miếng ngọc hồ điệp lên) ta trả lại ngài!"
Tam vương cầm lấy nó nhếch môi cười, xoa đầu YY :
" Sao ko giữ lại làm kỷ niệm...thôi cứ coi như vật định ước của cả hai nha, được ko?!"
Nàng cầm lấy nó đặt vào lòng, vui vẻ nói:" Ta sẽ khóa chặt nó ở đây!"
End 18
Ha Mi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro