Chương 1:Khởi Đầu Ngọt Ngào
Ánh sáng bình minh nhẹ nhàng chiếu rọi qua những tán cây, hòa quyện với âm thanh ríu rít của chim chóc. Trong không khí tươi mát của buổi sớm mai, Tần Lam, một bác sĩ trẻ tuổi, đang bước vào bệnh viện với tâm trạng phấn chấn. Đây không chỉ là nơi làm việc mà còn là nơi cô gặp gỡ những con người đầy nhiệt huyết và những câu chuyện cảm động.
Khi đến nơi, Tần Lam lập tức bị cuốn vào nhịp sống bận rộn của bệnh viện. Mọi người đều hối hả, gấp gáp, nhưng ánh mắt của Tần Lam vẫn hướng về một góc quen thuộc – nơi mà cô luôn tìm thấy niềm vui và sự an ủi. Đó chính là phòng khám nơi có Tân Lôi, một cô gái trẻ và xinh đẹp, đồng nghiệp của cô, cũng là một bác sĩ tình nguyện với nhiệt huyết làm việc không ngừng nghỉ.
Tân Lôi là một người có sức hút đặc biệt. Cô không chỉ tài giỏi mà còn luôn tỏa ra một sự lạc quan, tràn đầy sức sống. Mỗi lần nhìn thấy cô, Tần Lam lại cảm thấy như mình đang đứng trước một cánh cửa mở ra một thế giới tươi đẹp. Hôm nay, Tần Lam quyết định sẽ mời Tân Lôi đi ăn trưa cùng mình để có cơ hội gần gũi hơn.
"Tiểu Lôi, hôm nay em có rảnh không? Chị muốn mời em ăn trưa," Tần Lam ngập ngừng nói, đôi má hồng hồng vì ngượng ngùng.
"Vâng, chị Lam! Em rất muốn đi!" Tân Lôi mỉm cười, ánh mắt lấp lánh.
Hai người cùng nhau đi ra ngoài bệnh viện, trong lòng đầy háo hức. Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, họ đến một quán ăn nhỏ bên đường, nơi phục vụ những món ăn đơn giản nhưng rất ngon miệng. Họ ngồi ở một góc yên tĩnh, thưởng thức từng miếng cơm và cùng nhau trò chuyện.
“Chị Lam, em có một câu hỏi, chị thích gì nhất ở nghề bác sĩ?” Tân Lôi hỏi, ánh mắt tràn đầy sự tò mò.
Tần Lam dừng lại một chút, suy nghĩ. “Chị thích được giúp đỡ người khác, thấy họ hồi phục và cười tươi. Đó là động lực lớn nhất của chị.”
“Em cũng vậy! Em muốn làm cho mọi người cảm thấy tốt hơn,” Tân Lôi nói với sự nhiệt huyết.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, họ trò chuyện không ngừng, chia sẻ những kỷ niệm đáng nhớ trong công việc. Cả hai đều cảm nhận được sự gắn kết đặc biệt giữa họ, như thể thời gian đã ngừng lại để chỉ có họ trong thế giới riêng của mình.
Sau bữa ăn, họ đi dạo quanh công viên gần đó. Ánh nắng ấm áp cùng những cơn gió nhẹ nhàng làm không khí trở nên thơ mộng. Tần Lam và Tân Lôi ngồi trên một chiếc ghế đá, nhìn ra hồ nước trong xanh.
“Tiểu Lôi, em có mơ ước gì không?” Tần Lam hỏi, ánh mắt đầy sự quan tâm.
“Em ước có thể mở một phòng khám của riêng mình, nơi mọi người có thể đến để chữa bệnh mà không lo lắng về tiền bạc,” Tân Lôi chia sẻ, giọng nói tràn đầy nhiệt huyết.
“Chị tin em sẽ làm được điều đó. Em có tài năng và lòng nhiệt huyết,” Tần Lam động viên.
Hai người ngồi bên nhau, cả hai đều cảm thấy hạnh phúc trong từng khoảnh khắc. Họ không hề hay biết rằng tình cảm đang nảy nở giữa họ, dần dần vượt ra ngoài giới hạn của tình bạn.
--
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro