Gặp gỡ Mục Nhạc.
Hiền Phi mệt mỏi gục trong lồng ngực hắn thở đều, sau cuộc hoan ái khiến bản thân rã rời.
" Nói cho ta biết được chưa?" Y trầm giọng nói,sắc khí không mấy ổn thỏa. Mùi phấn hương quá nồng đậm ngửi nhiều chắc chắn kéo tới đau đầu không thôi.
Nàng bị chọc đến mất hứng , tách rời khỏi lồng ngực cùng hơi thở dều ấm áp . Nàng thoải mái dựa vào phía sau, nhếch mắt phượng kiêu ngạo nhìn y.
" Ta cũng chỉ nghe qua trong hậu cung một số chuyện , năm xưa mẫu phi chàng là một sủng phi , hậu cung đố kị , nghe nói lúc đó có một vị ma ma Độc nương hầu cận nàng , mọi chuyện cũng chỉ có thể tìm ra vị ma ma đó sẽ sáng tỏ. Thảm án năm xưa nghe đồn cũng dính dáng tới Tôn Nhã nương nương, sau thảm án bị biếm vào lãnh cung, chưa rõ sống chết." Nàng chậm rãi nói.Manh mối tuy không nhiều nhưng cũng giúp y có manh mối có cơ hội lật lại thảm án năm xưa.
Nghe xong Thần Vũ thở dài , bước chân xuống chậm rãi đi hài, nhặt lại y phục vương vại dưới sàn nhà, một quẳng lên chỗ nàng ta, còn mình chậm rãi mặc vào y phục. Nghĩ tới mùi phẫn hương còn in nặng trên áo mặc vào khiến y khó chịu không thôi.
" Ta phải rời đi rồi." Chỉ để lại một lời ngắn gọn, Thần vũ tiêu sái đẩy cửa rời đi . Sắc trời cũng đã quá trưa, mặt trời trên đỉnh đầu gay gắt. Gian phòng trống vắng chỉ còn đơn độc lại mình nàng , nhìn bóng lưng y rời đi bản thân cũng mệt mỏi mặc lại y phục.
( Xây dựng nhân vật đến đây , sao càng lúc càng thấy một fuckboy . Viết NP quả thực đau đầu )
Thần Vũ cũng chưa liền hồi phủ, thuận tiện lấy một hắc mã phi ra thành Tây . Trong lòng lại là một mớ hỗ độn, nửa muốn lật lại thảm án , một nửa lại sợ hãi khi chấp nhận sự thật. Thảm án năm xưa y không hi vọng chính là cái kia hoàng hậu có liên sự .Sự thật phơi bày , liệu bản thân có thật sự có thể chấp nhận .
Sau khi bản thân bình ổn, ngựa cũng đã phi tới nơi nào . Một chốn phồn vinh , nhưng qua lại chỉ lác đác vài bóng người. Bỗng tiếng ồn ào phía bên kia lâu đã thu hút sự chú ý của y, sau xuống ngựa hắc mã cũng tự chủ rời đi. Nó có linh tính tự ẩn nấp đợi chờ lệnh chủ nhân sẽ quay lại.
Đứng trước cửa lâu, nơi này thật nhộn nhịp. Nhìn thoáng qua y cũng ngầm hiểu chốn này là thanh lâu , hèn gì như vậy đông đúc nam tử . Quả nhiên một đám ô hợp phàm phu tục tử , kia tham mê tửu sắc phụ bạc hiền thê.
Tuy là nghĩ thế nhưng Thần Vũ chân không tự chủ bước vào cùng dòng người .
( hazz, thật là bất lực, vừa mới là nghxi đạo lý, hành động lại một nẻo, Tiểu Vũ Vũ ngươi khiến lão tử thật mất mặt- coan tác giả than thở.
Tiểu Vũ: Cái ông nội ngươi! Bản vương gần bùn nhưng không hôi tanh mùi bùn. Nhưng mà thật sự lão bà kế tiếp là ở đây sao?
Coan tác giả: Ngươi làm cái gì mặt vậy? Nàng cũng giống ngươi gần bùn không hôi tanh mùi bùn. Nhưng nàng mới không phải là một bạch liên hoa .
Tiểu Vũ: Xía, ngươi không nói lão tử cũng biết. Ta là ngươi con ghẻ chắc ngươi cho ta sống yên ổn")
Bước vào lâu, lâu chia ra thành ba tầng. Cũng đồng nghĩa cho ba cấp bậc, tầng hiện tại cũng chỉ là tầng cho kiếm khách lưu lạc giang hồ, tầng hai cho thương nhân quý tộc, công tử. Tầng thứ ba chính là giá cả trên trời , muốn đặt chân lên thân phận không phải tầm thường. Không là kẻ quyền lực chốn kinh thành thì chính là thương nhân đệ nhất đệ nhị.
Lầu 1 2 cũng chỉ là các nữ tử có mỹ mạo thanh tú ưa nhìn, hiếm hoi được vị cô nương xuất chúng . Nhưng lầu ba lại toàn nhân gia cô nương cực phẩm, khuynh quốc khuynh thành, yêu nghiệt . Cũng có người vì muốn một lần thấy mỹ mạo giai nhân chấp nhận tán gia bại sản.
Hazz, nói sao đi nữa, so với ta hiền thê đều là tầm thường.- Tiểu Vũ nghĩ.
Đang mải ngắm nhìn xung quanh , một tiểu đồng tử hớn hở cười tiến lại gần y" Công tử ngài thật hảo có phúc khí, ngài chính là vị khách may mắn hôm nay chiếm được cơ hội gặp Mục Nhạc cô nương. Mời ngài theo tôi." Nói xong cũng liền đẩy y tiến lên lầu.
Trong lúc đó Thần Vũ đại não dinh dong vài tiếng cứng nhắc , rốt cuộc bản thân y đã làm cái gì, y còn chưa làm gì hết? Vị khách may mắn hôm nay , thế quái nào lại rơi chúng đầu y. Rốt cuộc chuyện này không tầm thường.
Thần Vũ bước đi trong ánh nhìn đầy căm phẫn của mọi người, rốt cuộc y cũng không rõ mục Nhạc cô nương là ai? Có sức ảnh hưởng đến như nào mà khiến bọn họ một lòng muốn tranh đoạt gặp mặt.
Đặt chân đến lầu ba, tiểu đồng cũng cúi đầu rời đi, phía trước là một gian phòng . Thần Vũ chậm rãi bước đến khẽ gõ cửa . Bên trong vang vọng ra một thanh âm cô nương nhu nhuận " Mời vào".
Cách cửa kẹt một tiếng mở ra rồi khép lại, Thần Vũ ngắm nhìn xung quanh một lượt, bày bố đơn giản, mùi hương thanh nhẹ an tĩnh khiến người khác thư giãn , nơi đây không như những gian phòng nữ tử khác mùi phấn hương dày đặc.
Đang lúc y ngơ ngác, sau bức bình phong một nữ tử áo lụa mỏng manh tay ôm đàn ngọc tiến lại gần. Cúi đầu nhìn y cùng lúc mời y ngồi xuống thưởng trà .
" Công tử hôm nay là vị khách may mắn , ta là Mục Nhạc , rất vui khi được gặp công tử. Cho hỏi công tử quý danh." nàng thanh âm bình ổn, thuần thục mê luyến, mang một chút cao ngạo nữ tử nhà quan .
Đối diện với một nữ tử thanh tú, nhan sắc khuynh quốc khuynh thành . Thần vũ không khỏi có chút xao động trong lòng. Nhưng nhanh chóng được che lấp đi bởi sự lạnh nhạt trên gương mặt .
" Cô nương cứ gọi ta Vũ , ta cũng không phải thế gia công tử gì đó, chỉ là một hiệp khách giang hồ . Hôm nay có may mắn cùng cô nương gặp gỡ ". Y chậm rãi nói .
Nàng nhu nhuận cúi đầu tỏ ý đã hiểu, chậm rãi đem đàn tấu một khúc. Quả nhiên nàng là người có tài năng, am hiểu âm luật. Thần Vũ tâm tư thoải mái đến phòng bị cũng cởi bỏ. Lúc này lại là một ôn nhu công tử ấm áp.
Tiếng cầm vừa dứt, Thần Vũ cũng vừa mở mắt ra. Xuất hiện lại là một nữ tử y phục không mấy chỉnh tề buông xuống đàn cầm tiến lại gần. Thần Vũ lại như khúc gỗ thân thể bất động, cho đến khi nhận ra chúng phải mê hương cũng đã muộn.
" cô nương...cô..." Chưa kịp dứt lời y đã ngã vào lồng ngực nữ tử xa lạ trước mặt.
Mục Nhạc buông y xuống giường, nàng vội vàng ra sau bức bình phong đem y phục đổi lại. Khẽ vuốt ve dung mạo nam tử xa lạ. Như một loại ma lực nàng nhẹ nhàng đặt xuống môi y một nụ hôn, lưu luyến rời đi.
" Công tử , lần đầu có ngươi am hiểu ta âm luật, lại như thế chịu đựng được cho đến cuối khúc khiến ta thật bái phục. Quả nhiên ta không nhìn nhầm, cuối cùng cũng đã tìm thấy , chúng ta sẽ sớm gặp lại ." Nói xong liền phi thân rời đi.
Sau tỉnh lại Thần Vũ mới ngầm đoán ra nàng không phải nữ nhân tầm thường . Càng không phải người chốn thanh lâu. Y cũng không rõ nguyên do nàng đem mình cải trang thành, tiếp cận y là cái gì mục đích?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro