Phiên ngoại 3
[Ừ ừ ừ ừm?]
[Cái gì? Sau một thời gian dài, vợ tôi là một trong những người đứng đầu bảng xếp hạng?]
[Thật không thể tin được! Ngọt chết tôi rồi!!! Thưa các chị em, các chị em còn nhớ cái ngày tài khoản này xuất hiện không? Không phải là ngày Anh Anh vừa mới đến đây livestream sao? Đây là tài khoản mà Lạp lão sư đặc biệt đăng ký vì Anh Anh!]
[Hắc hắc hắc hắc hắc, mời mọi người ghé thăm siêu thoại.]
Mấy liên kết đập tới, Phác Thái Anh cúi đầu chơi game, ngẫu nhiên nhìn bình luận, kỳ thật trước khi Lạp Lệ Sa thừa nhận, đã có người suy đoán tài khoản này là của cô, đầu tiên là thời gian xuất hiện quá trùng hợp. Sau đó, Lạp Lệ Sa như vậy mà lại xuất hiện trong livestream, không phù hợp với lẽ thường, nhưng ID trước đây của cô quá "tao nhã", không ai dám đem cô và ID kia coi là một.
[Ôi mẹ ơi!]
[Thật sự là Lạp lão sư sao!]
[Lạp lão sư trước kia đã muốn ngủ với Anh Anh, được rồi, không cần phải nói, công thụ rõ ràng!]
[Tấn công, tấn công! Bất kể thế nào, đây chính là sự thật!]
[Đừng giãy dụa nữa, Anh Anh công là không thể nghi ngờ!]
[Thế giới bi thảm, đại thần bách hợp vì yêu mà chịu đựng như thế sao?]
Bình luận trên màn hình có thể làm cho mọi người cười đến chết.
Phác Thái Anh thỉnh thoảng nhìn bình luận, không nhịn được mím môi cười, đương nhiên bình luận không phải đều tốt, cũng có vài lời nhận xét chói tai, nhưng không ít phút sau đều bị Lạp Lệ Sa cấm ngôn vĩnh viễn.
Ván thứ tư kết thúc.
Ván thứ năm, Lạp Lệ Sa tắt trò chơi, chuyên tâm ứng phó bình luận, Phác Thái Anh bắt đầu ván thứ năm, không bị phân tâm bởi bình luận. Lạp Lệ Sa đem một số bình luận không tốt toàn bộ cấm ngôn, vui vẻ hòa thuận với fans.
Phác Thái Anh kết thúc trò chơi nhìn bình luận, phát hiện bọn họ đang trò chuyện cùng nhau, hiếm thấy nhất chính là Lạp Lệ Sa, xuất hiện trong bình luận, màu sắc bình luận của cô rất nổi bật, mỗi lần đều là một hai chữ, trả lời câu hỏi, Phác Thái Anh cắn môi nhìn, người hâm mộ thở dài: [Không thấy chậc chậc.]
[Vợ tôi đang nhìn vào màn hình, cô ấy có phải đang nhìn tôi không?]
[Cô ấy cười với tôi kìa!]
[Trước hết, bạn không có tiền.]
Một câu nói, lập tức im lặng, Phác Thái Anh mím môi cười, lại hát cho bọn họ nghe hai bài, tin nhắn của Tiểu Ngư gửi tới nhóm nhỏ: [Cô gái tốt, giấu đủ sâu!]
Hoa Lạc: [Cậu còn giấu chúng tôi cái gì nữa! Thẳng thắn sẽ được khoan hồng!]
Tiểu Ngư: [Vô dụng, thẳng thắn cũng vô dụng, cậu đã mất đi sự tin tưởng của tôi, trừ phi cậu nói cho tôi biết hai người ai công ai thụ?]
Phác Thái Anh đoán chính là do trước đây ID của Lạp Lệ Sa quá tao nhã, khiến Tiểu Ngư và Hoa Lạc hiểu lầm —— hiểu lầm?
Tại sao nàng lại nói là hiểu lầm.
Nàng cũng có thể làm công.
Phác Thái Anh cắn môi, không trả lời, trong nhóm nhỏ bị Hoa Lạc và Tiểu Ngư làm cho nổ tung, nhìn thấy avatar nhóm chat liên tục nhảy lên, mặt nàng liền đỏ bừng.
Thật vất vả, dỗ dành xong Tiểu Ngư và Hoa Lạc, mới chuyên tâm xem bình luận.
[Có chuẩn bị mà đến, Lạp lão sư.]
[Sói xám lớn trăm phương ngàn kế.]
[Nếu tôi là Lạp lão sư, phỏng chừng đều bị ủy khuất đến chết, nếu hai năm trước không phải tên ngốc kia cướp công lao của Lạp lão sư, Lạp lão sư đã sớm ôm mỹ nhân về nhà!]
[Đúng vậy, Anh Anh của chúng ta cũng phải chịu khổ hai năm.]
Phác Thái Anh nhìn thấy bình luận này trầm mặc hai giây, đứng dậy rót nước, lúc trở về thần sắc bình tĩnh: "Hát cho mọi người nghe, muốn nghe bài gì? Nghe tôi nói về tình yêu? Có gì để nói sao?"
"Gặp nhau lúc nào, năm ngoái, vào tháng 9 tháng 10, thuê nhà gặp phải."
Phác Thái Anh ngoài miệng bảo không có gì để nói, nhưng vẫn rất thành thật trả lời, Lạp Lệ Sa lắng nghe giọng nói dịu dàng của nàng, nghe đến vô cùng thoải mái, nhìn thấy màn hình phẳng lặng, cô mới thu nhỏ màn hình, tựa lưng vào ghế, nghe Phác Thái Anh livestream.
Mãi cho đến buổi tối, Phác Thái Anh mới nghỉ ngơi một lát, lúc ăn cơm Lạp Lệ Sa gọi đồ ăn mang đến, nhân tiện đưa Hanh Hanh đi dạo hai vòng. Phác Thái Anh vừa hát vừa trả lời tin nhắn trên Weibo, có rất nhiều người đến hợp tác, còn có quảng bá, Phác Thái Anh trả lời ngắn gọn rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng đứng dậy đi đến cửa sổ, Lạp Lệ Sa đứng dưới gốc cây cùng Hanh Hanh, Hanh Hanh đang chạy vòng quanh, nàng chụp ảnh Hanh Hanh.
Điện thoại bíp bíp hai tiếng, Phác Thái Anh cầm điện thoại lên xem, Lạp Lệ Sa vừa gửi tới tin nhắn.
Đó là một tấm ảnh, Hanh Hanh ngồi dưới gốc cây, Phác Thái Anh nhìn vài giây rồi đi tới cửa sổ chụp một tấm, gửi cho Lạp Lệ Sa, không được mấy giây Lạp Lệ Sa ngẩng đầu, từ xa nhìn lên lầu, trong lòng Phác Thái Anh ấm áp.
Buổi tối lúc ăn cơm, Phác Thái Anh lướt Weibo, thấy một ít bài đăng tag nàng.
[Ha ha, còn không phải ôm đùi sao.]
[Nói tự lực cánh sinh, trên thực tế vẫn là dựa vào Lạp lão sư để nổi tiếng.]
[Biến đùi thành bạn gái cũng không phải là đùi!]
Lúc Lạp Lệ Sa nghiêng đầu nhìn, Phác Thái Anh đang chuẩn bị tắt Weibo, Lạp Lệ Sa tinh mắt nhìn thấy ba chữ Lạp lão sư, cô nói: "Đưa điện thoại cho chị."
Phác Thái Anh khịt mũi, quay đầu sang một bên, đưa điện thoại cho cô, sau đó thấy cô lần lượt chặn những tài khoản đó, Phác Thái Anh bật cười: "Thật ra em không sao."
Cơ bản nghĩ nàng sẽ không tiếp nhận được, nhìn thấy bình luận như vậy sẽ rất khó chịu, kỳ thật cũng không phải, những lời nói kia của Hà Kim Mai đối với nàng ảnh hưởng rất lớn, khi tiếp nhận Lạp Lệ Sa, nàng đã dự liệu sẽ nhận được những lời nhận xét như bây giờ, thậm chí —— càng quá khích hơn.
Nhưng Lạp Lệ Sa luôn bảo vệ nàng, giảm thiểu thương tổn, hơn nữa cách đây không lâu phát sinh chuyện Đường Nghênh Hạ, cho nên fans và độc giả rất đau lòng vì nàng, gặp phải phát ngôn như vậy, nàng còn chưa trả lời, bọn họ đã mắng ngược lại.
Lạp Lệ Sa hỏi: "Thật sự không sao chứ?"
Phác Thái Anh nói: "Thật sự không sao."
Nàng đã không còn là Phác Thái Anh ban đầu, sẽ không bởi vì bị một chút kích thích liền rút về trong vỏ, hiện tại nàng thản nhiên nghênh đón tất cả.
Lạp Lệ Sa đưa điện thoại lại cho nàng.
Phác Thái Anh ăn tối xong rồi lại lên phòng livestream, Hanh Hanh chạy vòng quanh nàng, Phác Thái Anh mang theo Hanh Hanh chào hỏi mọi người, nhìn khuôn mặt tươi cười trên màn hình, Lạp Lệ Sa buông chuột ra.
Gần tám giờ, Phác Thái Anh nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nàng nhận được có chút bối rối, vội vàng chạy đến phòng làm việc của Lạp Lệ Sa.
Lạp Lệ Sa còn đang đánh máy, cặp kính gọng vàng treo trên sống mũi, khi nghe thấy động tĩnh liền ngước mắt lên, Phác Thái Anh lạch bạch bước vào, cười nói: "Em vừa nhận được một lời mời."
"Lời mời gì." Lạp Lệ Sa nói: "Kịch truyền thanh sao?"
"Không phải!" Phác Thái Anh hưng phấn sắc mặt ửng đỏ, nàng nói: "Là lồng tiếng cho nhân vật trong game!"
Mỗi chữ đều nói rất chậm, mỗi chữ đều mang theo cao hứng, Lạp Lệ Sa hơi giật mình: "Game?"
Phác Thái Anh liên tục gật đầu: "Đúng vậy, vừa rồi người phụ trách của bọn họ liên hệ với em, là một trò chơi mà em từng chơi trước đây, ra một nhân vật mới, bọn họ tìm em lồng tiếng!"
Lạp Lệ Sa cười: "Rất tốt."
Thật sự rất tốt, trước kia Phác Thái Anh chưa từng nghĩ tới, chóp mũi nàng chua xót, đi vòng qua Lạp Lệ Sa, vùi vào trong ngực cô cọ cọ, Lạp Lệ Sa bật cười: "Em không livestream nữa sao?"
"Có." Phác Thái Anh giọng hơi khàn: "Em nói với bọn họ đi rót nước."
Lạp Lệ Sa bật cười, cùng nàng trở về phòng, giúp nàng rót nước, Phác Thái Anh bởi vì kích động mà khóe mắt ửng đỏ, người phụ trách vừa rồi nói sẽ liên lạc với nàng để thảo luận chi tiết, hai tiếng livestream tiếp theo, Phác Thái Anh đều không thể giấu đi sự vui sướng tràn ngập trong lời nói.
Lạp Lệ Sa trở về phòng, lên mạng, nhấp vào Weibo chính thức của trò chơi mà Phác Thái Anh nói, quả nhiên nhìn thấy trailer của nhân vật mới, chỉ là một trailer nhân vật, ngoài ra không có gì khác được công bố, tìm đến Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa cũng không có gì ngạc nhiên, bởi vì Phác Thái Anh trong mắt cô, chính là người ưu tú nhất.
Nhìn thoáng qua trò chơi, Lạp Lệ Sa tải về sau đó thử chơi hai lần, cũng khá thú vị, lúc Phác Thái Anh phát sóng Lạp Lệ Sa còn đang chơi, nàng vừa định nói chuyện chuông điện thoại vang lên, là người phụ trách trò chơi gọi cho nàng, Phác Thái Anh tươi cười đi vào phòng sách, ngồi trên sô pha cùng người phụ trách thương thảo chi tiết.
Điện thoại gọi chừng nửa tiếng nên hơi nóng, vành tai nàng cũng nóng hổi, Phác Thái Anh nghe đối phương báo giá, nói nếu cảm thấy không hài lòng, còn có thể thương lượng.
Cái giá này đối với Phác Thái Anh mà nói, đã xem như là chưa từng chạm tới, nhưng nàng không bị vui sướng làm cho choáng váng chỉ nói: "Vậy để tôi suy nghĩ một chút."
Người phụ trách thảo luận với nàng về thời gian của cuộc điện thoại tiếp theo rồi cúp máy.
Phác Thái Anh vừa buông điện thoại xuống, trên mặt không nhịn được mỉm cười, Lạp Lệ Sa nghiêng đầu: "Thỏa thuận xong rồi sao?"
"Còn chưa." Phác Thái Anh nói: "Nhưng cũng gần xong rồi."
Nàng nói xong nhìn về phía Lạp Lệ Sa, mang theo tươi cười: "Bọn họ đã báo giá cho em, rất cao!"
Nhìn thấy cử chỉ đáng yêu của nàng, Lạp Lệ Sa không nhịn được, kéo nàng ngồi trên đùi mình hỏi: "Cao bao nhiêu?"
"Liền..." Phác Thái Anh vừa định nói, sau đó nghĩ đến giá xuất bản của Lạp Lệ Sa thì buồn bực, không nói gì, chỉ khoanh ngón tay, Lạp Lệ Sa cười: "Em đếm cái gì?"
"Đếm xem bây giờ em đang kiếm được bao nhiêu tiền." Phác Thái Anh nói.
Lạp Lệ Sa tò mò: "Đếm kiếm được bao nhiêu để làm gì?"
Phác Thái Anh nói: "Mua nhà."
Nàng nhìn về phía Lạp Lệ Sa: "Căn nhà đối diện chị có diện tích bao nhiêu?"
Lạp Lệ Sa suy nghĩ một hồi: "100m2."
"Lớn vậy sao." Phác Thái Anh nói: "Em còn tưởng chỉ rộng vài chục mét vuông."
Lạp Lệ Sa khó hiểu: "Em hỏi cái này làm gì?"
"Tiết kiệm tiền để mua một ngôi nhà." Phác Thái Anh nói: "Sau này nếu hai chúng ta cãi nhau, em sẽ không có nơi nào để đi, em phải tiết kiệm tiền mua nhà."
Lạp Lệ Sa nói: "Chúng ta sẽ không cãi nhau."
Phác Thái Anh nói: "Ý em nói để đề phòng."
Lạp Lệ Sa: "Được rồi, vậy nếu như chúng ta cãi nhau, chị sẽ sang bên kia."
Phác Thái Anh cười phốc một tiếng: "Sao chị lại đi, chúng ta còn chưa mua nó, thật sự nếu mua cũng là em qua ở, hy vọng trong phòng có một cửa sổ lồi, giống như cửa sổ phòng em, sau đó có một phòng sách, phòng sách tốt nhất có cửa sổ sát đất, loại lớn, chúng ta có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài, buổi tối chúng ta có thể đứng trước cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài, nếu trời mưa......"
Lạp Lệ Sa lẩm bẩm: "Không phải chúng ta cãi nhau sao?"
Phác Thái Anh trừng mắt nhìn cô một cái, trách cô phá hư bầu không khí, Lạp Lệ Sa cười: "Được, em tiếp tục nói đi, còn muốn gì nữa không?"
Còn gì để muốn nữa.
Phác Thái Anh lắc đầu: "Không còn, chờ sau này em mua được rồi mới nghĩ tiếp."
Lạp Lệ Sa nói: "Có lẽ bây giờ em có thể suy nghĩ."
Phác Thái Anh khó hiểu: "Tại sao?"
Lạp Lệ Sa nhìn nàng vài giây, đưa tay lấy thẻ phòng từ ngăn kéo bàn ra, đưa cho Phác Thái Anh.
Phác Thái Anh chớp mắt, vẻ mặt bối rối.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro