Phiên ngoại 2
Phác Thái Anh được Lạp Lệ Sa đích thân chỉ đạo, "phối" đến gần nửa đêm, nàng lo lắng mình sẽ bị đau họng, lúc sau nhịn không chịu lên tiếng, Lạp Lệ Sa càng thích trêu chọc nàng, Phác Thái Anh cuối cùng đẩy bả vai của Lạp Lệ Sa ra nói: "Ngày mai em còn phải đi làm."
Lời nói mềm mại không hề có sức thuyết phục, nhưng Lạp Lệ Sa vẫn nghe lời không trêu chọc nàng nữa, chỉ hôn lên khóe môi nàng, Phác Thái Anh thấy cô kỳ quái, mỗi lần đều phải hôn đến nàng thở dốc mới chịu buông ra, thực sự là không thể cưỡng lại.
Nửa đêm, trước khi đi ngủ, Phác Thái Anh được Lạp Lệ Sa cho uống một ít nước, làm dịu cổ họng khô khốc của nàng, lại ngậm một viên kẹo, cực kỳ thoải mái, Lạp Lệ Sa ôm nàng nói: "Ngủ đi, sáng mai chị sẽ gọi em dậy."
Phác Thái Anh có một giấc mơ.
Trong mơ, nàng quay trở lại hai năm trước, nghe những người bên cạnh đang thảo luận về Lạp Lệ Sa, nói rằng có chữ ký của cô là một chuyện hạnh phúc cỡ nào, Phác Thái Anh nghe say mê, hồi tưởng lại bản thân mình thật vất vả mới mua được cuốn sách có chữ ký, cúi đầu mỉm cười.
Hai diễn viên lồng tiếng bên cạnh cũng nói: "Lạp lão sư đang ở trong phòng đó, chúng ta có nên đi xin chữ ký không?"
Hai người chuẩn bị đứng dậy, hỏi nàng, Phác Thái Anh nói: "Hai người đi trước đi."
Bọn họ đi trước, Phác Thái Anh đến hiệu sách mua một quyển tác phẩm mới của Lạp Lệ Sa, sau đó xông vào phòng Lạp Lệ Sa, muốn ký tên, Lạp Lệ Sa cứ như vậy bình tĩnh nhìn nàng, một lúc sau mới nói: "Muốn chữ ký? Được, hôn tôi một cái."
Không đứng đắn.
Phác Thái Anh bị chấn động bởi lời nói của Lạp Lệ Sa, cảm thấy không thích hợp, muốn xoay người rời đi thì bị Lạp Lệ Sa bắt lấy cổ tay, kéo vào phòng nghỉ phía sau, hoàn cảnh tăm tối.
Bốn phía tối om, chỉ có hơi thở của Lạp Lệ Sa là rõ ràng, chung quanh bao bọc lấy nàng, Phác Thái Anh không thể nhúc nhích nửa bước, chìm sâu trong đó.
"A—" Khẽ hô một tiếng, Phác Thái Anh mở mắt ra, sau đó bối rối nửa khắc, vẫn là hoàn cảnh tối tăm như trước, nhưng lần này là căn phòng quen thuộc của nàng, phía sau Lạp Lệ Sa đang ôm nàng ngủ, tay vừa vặn đặt trước ngực nàng.
Khó trách có cảm giác áp bức.
Phác Thái Anh dở khóc dở cười.
Nàng hồi tưởng lại nội dung của giấc mơ vừa rồi, không phải giống truyện đồng nhân mà hôm nay nàng đọc sao, thật sự là xem cái gì thì mơ thấy cái đó, nên cũng không suy nghĩ nhiều.
Phác Thái Anh đặt tay lên trán, nghe tiếng hít thở của Lạp Lệ Sa vững vàng kéo dài, làm cho người có cảm giác an tâm, nàng nghiêng đầu, trong bóng tối không có ánh sáng, rèm cửa khép chặt, nàng chỉ có thể dựa vào cảm giác chạm vào mặt Lạp Lệ Sa.
Trán, hốc mắt, lông mi, chóp mũi, môi mỏng.
Phác Thái Anh đặt ngón tay lên đôi môi mỏng của cô, suy nghĩ vài giây, cúi đầu hôn lên.
Ngày hôm sau, hai người thức dậy hơi muộn, Phác Thái Anh còn phải đến phòng thu âm, Lạp Lệ Sa thấy nàng chạy tới chạy lui, cảm thấy buồn cười, liền nói với Kỷ Tử Bạc một tiếng.
Sau khi Phác Thái Anh đến đầy ngượng ngùng, còn mua cho bọn họ không ít điểm tâm, Kỷ Tử Bạc nói nàng khách khí như vậy làm gì, một ngụm cắn bánh ngọt, Phác Thái Anh chỉ có thể ghi âm đến một giờ chiều, cơm nước xong chạy về livestream.
Trước khi livestream, Phác Thái Anh gọi điện thoại cho người phụ trách Trường An, nói sẵn sàng đi qua thử âm, nàng đã đọc xong một phần tiểu thuyết, đối với nhân vật nữ chủ có chút hiểu biết, cũng cảm thấy có thể khống chế được, người phụ trách Trường An rất vui vẻ, cùng nàng ước định thời gian.
Ngoài Trường An, cũng có không ít người hẹn gặp Phác Thái Anh để lồng tiếng cho kịch truyền thanh của bọn họ, có vai chính cũng có vai phụ, Phác Thái Anh đều lựa chọn xem xong kịch bản hoặc tiểu thuyết mới trả lời, cũng có người đến mời nàng hát ca khúc chủ đề, Lạp Lệ Sa hỗ trợ kiểm tra.
Buổi chiều vẫn livestream như thường lệ, Lạp Lệ Sa ở trong phòng sách cùng biên tập viên nghiên cứu việc làm truyện tranh, vừa ngắm Phác Thái Anh trên màn hình.
Phác Thái Anh mặc một chiếc áo len dệt kim màu vàng nhạt, cổ cao, kiểu dáng rộng thùng thình, tóc buộc thành đầu viên thuốc, trang điểm màu nude, làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn, rất đáng yêu, hôm nay ánh mặt trời rất tốt, từ cửa sổ rơi xuống người nàng, một quầng sáng nhàn nhạt, đẹp đẽ lại tự nhiên.
Nàng hiếm khi mở filter, cho nên trên ảnh và bên ngoài không khác nhau lắm, nhưng vẫn có chút khác biệt nhỏ, ví dụ như màu mắt bởi vì khúc xạ máy tính, sâu hơn một chút, sáng hơn một chút.
Lạp Lệ Sa nhìn đến xuất thần, người ở đầu dây bên kia kêu: "Lạp lão sư?"
Cô hoàn hồn: "Hả?"
Biên tập viên hỏi cô: "Cô nghĩ giá này hợp lý không? Nền tảng vẫn giống như trước."
Lạp Lệ Sa suy nghĩ một lát nói: "Giá cả cũng được, kịch bản muốn sửa chỗ nào thì thương lượng với tôi, còn có những quy tắc cũ khác."
Biên tập viên hiểu: "Vâng, tôi sẽ nói chuyện với người kia một lần nữa."
Lạp Lệ Sa cúp điện thoại, tập trung vào màn hình, mùa đầu tiên của bộ kịch truyền thanh trước đó đã kết thúc thành công, trong đó có ba nhân vật lồng tiếng đặc sắc, Phác Thái Anh được vô số độc giả khen ngợi là âm thanh thích hợp nhất, Phác Thái Anh cũng nhận được vô số tag trong bình luận, cô cảm động khi nhìn thấy những bình luận này.
[Ô ô ô, Lư tướng quân, chúng ta sẽ gặp lại nhau trong mùa hai.]
[Tôi đột nhiên không dám nghe mùa hai.]
[Hôm nay tôi lại đọc tiểu thuyết, chết tiệt, tra tấn muốn chết!]
[Lạp lão sư thật sự là giết người vô hình, hôm nay lại vì Lư tướng quân rơi lệ một ngày.]
Phác Thái Anh chuyển tiếp Weibo chính thức của đoàn phim, kèm theo biểu tượng cảm ơn, vài giây sau lại được Lạp Lệ Sa chuyển tiếp, thêm hai chữ: [Cảm ơn.]
Cảm ơn vì đã có bạn.
Không biết là nói kịch bản, hay là Phác Thái Anh.
Độc giả và fans hò hét muốn giết, một giây trước còn khóc vì Lư Âm, một giây sau lại dập đầu, Phác Thái Anh nhìn bình luận bật cười lắc đầu, bình luận cũng đang xôn xao: [Bà xã, cười cái gì vậy?]
[Bà xã Anh Anh, kịch truyền thanh hôm nay đã kết thúc, không có phúc lợi gì sao?]
[Muốn phúc lợi, muốn phúc lợi! Bà xã Anh Anh, cho chút phúc lợi đi?]
[Đúng vậy, tôi cũng muốn xem phúc lợi.]
Phác Thái Anh nhìn bình luận lướt qua, hỏi bọn họ: "Phúc lợi gì?"
[Livestream tour tham quan nhà một ngày!]
[Tán thành tán thành, Lạp lão sư có thể xuất hiện không?]
[Một ngày thì không cần, để cho Lạp lão sư cùng nhau livestream đi.]
[Tôi rất hài lòng với hai người vợ của tôi trong cùng một khung hình, phúc lợi gì không quan trọng.]
Phác Thái Anh cắn môi, vẫn là khéo léo từ chối lời mời tour tham quan nhà một ngày, vừa vặn Tiểu Ngư gửi tin nhắn hỏi nàng có muốn cùng nhau chơi game hay không, Phác Thái Anh thở phào nhẹ nhõm nói: "Như vậy đi, phúc lợi hôm nay chính là mang mọi người đi chiến đấu? Mỗi lần sẽ là ba người hâm mộ, tôi và Tiểu Ngư sẽ xếp thành đội năm người với các bạn."
[Cái này tốt, cái này tốt!]
[Như vậy có phải được kết bạn chơi game với bà xã Anh Anh không?]
[Anh Anh tôi tới rồi!]
[Anh Anh chọn tôi chọn tôi!]
[Anh Anh, lúc nào thì rút thăm?]
Phác Thái Anh ở hậu trường thiết lập danh sách rút thăm trúng thưởng, nàng nói: "Trong lúc livestream rút ngẫu nhiên đi." Sau đó, nàng nhìn thấy một loạt các hiệu ứng quà tặng đặc biệt, nói: "Không cần phải gửi quà tặng, trên màn hình có thể tham gia rút thăm trúng thưởng."
Nàng thiết lập một màn hình rút thăm trúng thưởng, chỉ chốc lát sau màn hình đã đầy, Phác Thái Anh ngẫu nhiên rút ra ba người, đều là fans tích cực trong livestream, có hai người đặc biệt thích gọi là bà xã Phác Thái Anh, tài khoản vừa hiện lên đã kinh hoàng, ngoan ngoãn kêu: "Anh Anh."
Một câu Anh Anh, hai câu Anh Anh, quy củ, khiến người hâm mộ trong livestream đều vui vẻ.
[Ai da, đây không phải là X sao? Bạn không dám gọi vợ sao?]
[Anh Anh rút trúng tôi! Trúng tôi, tôi chắc chắn dám gọi là vợ!]
[Lạp lão sư cầm dao đang tiến vào.]
[Dù sao thì Lạp lão sư sẽ không trốn trong phòng livestream đúng không?]
Phác Thái Anh cúi đầu, quả nhiên nhìn thấy tài khoản của Lạp Lệ Sa sáng lên, chỉ là vẫn không trả lời, treo trong phòng livestream của nàng, chiều nay cô nói muốn thương lượng vấn đề truyện tranh với biên tập viên, đoán chừng vẫn đang bận.
Trò chơi bắt đầu, Tiểu Ngư vẫn ở vị trí C, Phác Thái Anh chơi phụ trợ, ba thủ pháp còn lại cũng không tệ lắm, bọn họ dễ dàng đẩy lùi cao nguyên của đối phương.
Ván thứ hai, nàng lại rút ra ba người hâm mộ khác, nhưng không biết chơi lắm, cấp bậc không khớp, cuối cùng bọn họ không chơi xếp hạng, trong lúc đối xứng bị người ngược đãi thành chó, Phác Thái Anh thủy tinh cũng không thể thoát ra, vừa mới đứng dưới tháp đã bị đối diện câu đi, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
[Anh Anh rất đáng yêu.]
[Mềm quá, thật muốn dính lấy.]
[Thật đáng yêu, muốn ôm về nhà!]
Lạp Lệ Sa nhìn bình luận, tắt lại mở ra, một tay chống cằm, tay kia ấn vào chuột, phòng sách yên tĩnh, liền nghe được tiếng tích tắc không ngừng, đều là âm thanh ấn chuột.
Thật vất vả, ván thứ hai kết thúc.
Ván thứ ba bắt đầu, Phác Thái Anh lại tiếp tục rút thăm trúng thưởng, trúng được người quen cũ, âm thanh chói chang, nghe như vừa tốt nghiệp, tràn đầy sức sống, đều là gương mặt quen thuộc trong livestream, Phác Thái Anh cũng vui vẻ, Tiểu Ngư nói: "Khách hàng cũ trong livestream của cậu vận khí rất tốt."
Phác Thái Anh cũng cảm thấy vận khí của họ không tệ.
Người ta ước tính rằng gia tăng tác động lẫn nhau, xác suất rút thăm trúng thưởng càng lớn hơn một chút.
Ván thứ ba lại bị Tiểu Ngư dẫn đi, em gái kia luyến tiếc rời đi, thổ lộ với Phác Thái Anh vài câu xong mới chịu xuống, bắt đầu rút thăm trúng thưởng ván thứ tư.
[Rút ra tôi, tôi phát trực tiếp ăn bàn phím!]
[Rút được tôi, tôi lập tức tặng một chiếc tình yêu quân hạm!]
[Rút được tôi, tôi lập tức đi thổ lộ với cô gái mình thích!]
Phác Thái Anh cúi đầu cười, thiết lập rút thăm trúng thưởng, tinh mắt nhìn thấy trên màn hình lăn lộn ID quen thuộc.
Nàng ngẩn ra.
Sau đó xem ID của bản rút thăm.
[OMG ! Bà chủ đã được rút trúng!]
[Bà chủ!]
[Bà chủ là ai?]
[Bà chủ chính là vị @A Anh này, người đã phát triển từ fans tiến hóa thành fans CP, hiện tại không biết là thể loại gì.]
Cho dù Lạp Lệ Sa đã sửa lại ID, cô vẫn bị nhận ra trong nháy mắt, bởi vì mức tiêu tiền quá cao, cho nên hiệu ứng đặc biệt của tên cô trong buổi livestream này là độc nhất vô nhị, rất nổi bật.
[Mau mau, Bà chủ tới!]
[Tôi muốn xem bà chủ chơi game!]
Phác Thái Anh cắn môi.
Hai người còn lại rất nhanh đã gửi tin nhắn cho nàng, sau đó kéo vào phòng, nhưng Lạp Lệ Sa vẫn chưa có động tĩnh, Tiểu Ngư nhắn tin riêng cho nàng: "Ai nha, nghiệt duyên gì, cư nhiên rút trúng bà chủ, bà chủ có nói gì về việc cậu yêu đương không?]
Phác Thái Anh:...
Nàng còn chưa trả lời, Tiểu Ngư lại nhắn tiếp: [Này, Lạp lão sư sao lại yêu cầu vào nhóm, cậu không nói với cô ấy là đang livestream sao?]
Phác Thái Anh: [Nói rồi, cho cô ấy vào đi.]
Tiểu Ngư tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn đồng ý cho Lạp Lệ Sa vào nhóm.
Mọi người đều kỳ lạ: [Hả? Chuyện gì đang xảy ra vậy?]
[Bà chủ đâu?]
[Không mời bà chủ sao?]
Bình luận vừa được hiện lên.
Giọng nói của Lạp Lệ Sa vang lên: "Bà chủ là tôi, bắt đầu đi."
Nói xong, còn dùng ID bà chủ đăng ảnh chụp màn hình trận đấu của nhóm.
Tiểu Ngư: ?????
Người hâm mộ: ????????
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro