Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Gặp mặt

Phác Thái Anh đương nhiên biết, trong giới ai mà không biết Lạp Lệ Sa, tuổi trẻ đã thành danh, bộ tiểu thuyết đầu tiên đã vô cùng nổi tiếng, sau đó ra thêm hai ba bộ, những nhân vật đó đều là bạch nguyệt quang cùng nốt chu sa trong lòng mọi người, về sau cô lại lấn sân sang điện ảnh, được mời tham gia biên kịch, rating từng đè bẹp loạt phim truyền hình cùng thời, cứ như vậy triệt để mở ra thị trường bách hợp.

Ở trong lòng của rất nhiều độc giả và tác giả, cô không chỉ là một người viết văn, mà còn là một nữ thần xa xôi không thể với tới.

Nhưng Đường Nghênh Hạ không thích cô.

Đường Nghênh Hạ ở trước mặt nàng không dưới một lần nói chán ghét Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh cũng biết một chút nguyên nhân, hình như là bởi vì một bộ kịch truyền thanh khiến cho mâu thuẫn.

Bộ kịch truyền thanh của Lạp Lệ Sa ra mắt cùng ngày với Đường Nghênh Hạ, vốn không phải chuyện lớn gì, nhưng cùng ngày không tránh khỏi bị đem ra so sánh, mà số liệu của Lạp Lệ Sa tất nhiên không cần phải nói, nhất kỵ tuyệt trần, Đường Nghênh Hạ cảm thấy mất mặt, sau đó hai người lại đụng chung đề tài, ân oán càng kết càng sâu, Phác Thái Anh hiểu tâm trạng của Đường Nghênh Hạ, cho nên hiếm khi nhắc tới Lạp Lệ Sa trước mặt cô.

Bất quá nàng chưa từng nói ra bên ngoài, cho nên Hoa Lạc cũng không biết.

Phác Thái Anh cũng không nghĩ rằng người bạn mà Hoa Lạc nói có nhà cho thuê, chính là Lạp Lệ Sa.

Hai người thoạt nhìn không giống như có liên quan với nhau.

Hoa Lạc hồi lâu không nhận được phản ứng, nhịn không được kêu: "Anh Anh?"

Phác Thái Anh hoàn hồn nói: "Tôi biết rồi."

Hoa Lạc lúc này mới yên lòng nói với Phác Thái Anh: "Vậy tôi làm việc trước, lát nữa cậu đến thì gọi cho tôi."

Phác Thái Anh biết gần đây cô đang bận viết văn, cũng không quấy rầy nhiều, trả lời: "Được."

Phác Thái Anh đặt điện thoại xuống và nhìn xung quanh, đây là căn nhà Đường Nghênh Hạ từng sống, sau đó cô mua một căn hộ khác ở trung tâm thành phố, cảm thấy ở nơi đó thuận tiện hơn, nơi này liền để trống không dùng, đến tận trước khi Phác Thái Anh dọn vào mới thuê người về quét dọn.

Nàng không có tình cảm gì với ngôi nhà, nhưng đối với người thì có.

Lý do chính khiến nàng quyết định đến thành phố này để phát triển là vì Đường Nghênh Hạ, thời điểm mới bên nhau, Đường Nghênh Hạ luôn muốn nàng tới nơi này, hỏi nàng có muốn sống cùng nhau hay không, nhưng nàng cảm thấy tiến triển quá nhanh, không đồng ý, sau đó tiểu thuyết của Đường Nghênh Hạ được cải biên thành công, cô dần dần có nhiều hoạt động trong giới, trở nên bận rộn, đề tài ở chung cũng không còn được nhắc đến nữa.

Phác Thái Anh lần này tới đây là vì ý niệm này, nhưng chuyện của Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn như một đòn cảnh cáo, đánh thẳng vào nàng.

Hoàn toàn thanh tỉnh.

Phác Thái Anh cúi đầu xoa Hanh Hanh, thu dọn túi xách bắt taxi đi tìm Hoa Lạc, trên đường nhận được tin nhắn của Đường Nghênh Hạ: [Vợ?]

Chói mắt đến mức khiến Phác Thái Anh nhắm mắt lại, sau đó liền gửi tin nhắn cho Đường Nghênh Hạ: [Chị đang ở đâu?]

Đường Nghênh Hạ thấy hồi âm liền gọi điện thoại tới, Phác Thái Anh nghe thấy bên cô có chút động tĩnh, Đường Nghênh Hạ mở miệng hỏi: "Hanh Hanh đã tìm thấy chưa?"

Cổ họng của Phác Thái Anh chua xót, nàng ho khan một tiếng nói: "Tìm được rồi."

Đường Nghênh Hạ nghe thấy nàng ho khan thì nhíu mày: "Cảm vẫn chưa hết sao?"

Sự quan tâm quen thuộc khiến Phác Thái Anh hoảng hốt trong giây lát, nàng nắm chặt điện thoại nói: "Đỡ hơn nhiều rồi."

Đường Nghênh Hạ nói: "Tiểu Chu gọi cho chị, nói em không đến nền tảng của cô ấy?"

Tiểu Chu là bạn của Đường Nghênh Hạ, cô ấy là người phụ trách nền tảng mà Phác Thái Anh đã ký trước đó, sau đó nền tảng xảy ra chuyện, Tiểu Chu cũng từ chức và chuyển sang nền tảng khác, hiện tại trong tay không có người dẫn chương trình, nghe nói Phác Thái Anh và nền tảng kia đã chấm dứt trong hòa bình, liền muốn ký hợp đồng với nàng.

Đường Nghênh Hạ và nàng đã thương lượng qua chuyện này, Phác Thái Anh lúc ấy là đang chuẩn bị đi.

Hiện tại nàng không đi nữa.

Phác Thái Anh suy nghĩ một chút rồi nói: "Còn chưa quyết định."

Đường Nghênh Hạ khó hiểu: "Lúc trước không phải đã nói sẽ qua đó rồi sao?"

Phác Thái Anh nói: "Em vẫn đang suy nghĩ."

Đường Nghênh Hạ: "Suy nghĩ cái gì? Điều kiện mà Tiểu Chu đưa ra không tệ, nền tảng kia của em không mang lại bao nhiêu người xem, cô ấy đã nói với chị, đến bên này sẽ hỗ trợ hết sức cho em, chờ ổn định còn có thể nâng giá lên một chút."

Phác Thái Anh không nói gì, một lúc sau mới hỏi: "Chị đang ở đâu?"

Đường Nghênh Hạ sửng sốt: "Chị?"

Cô nhìn xung quanh: "Chị đang ở bên ngoài."

Âm thanh của Phác Thái Anh bình tĩnh: "Bên ngoài có chuyện gì sao?"

Đường Nghênh Hạ định mở miệng, liền có người đi tới, cô nói với Phác Thái Anh: "Có chút chuyện, lần trước chị đã nói với em, nhà đầu tư muốn chị đến công ty bọn họ một chuyến."

Đúng, đã nói qua.

Nhưng Đường Nghênh Hạ không nói nhà đầu tư có liên quan đến Dư Ôn.

Phác Thái Anh mím môi: "Khi nào chị rảnh?"

Đường Nghênh Hạ: "Chắc trễ một chút, có chuyện gì vậy?"

Phác Thái Anh nói: "Có việc muốn nói với chị."

Đường Nghênh Hạ nhìn Dư Ôn đang đến gần liền nói: "Vậy chị sẽ gọi cho em sau."

Phác Thái Anh trầm mặc hai giây rồi cúp điện thoại, Đường Nghênh Hạ cũng không để ý, Dư Ôn cầm trên tay hai ly trà sữa đến gần, đưa một ly cho Đường Nghênh Hạ, hỏi: "Bạn gái gọi kiểm tra sao?"

Đường Nghênh Hạ: "Không có."

Hai người đang ngồi trước một quán trà sữa ngoài trời, Dư Ôn dựa vào bên cạnh cô: "Nghe Tiểu Chu nói, bạn gái chị muốn đến nền tảng của cô ấy à?"

Đường Nghênh Hạ gật đầu, giải thích với Dư Ôn rằng mặc dù ngành phát sóng trực tiếp đang bùng nổ mạnh mẽ nhưng chỉ có hai hoặc ba nền tảng lớn, nhưng nền tảng lớn như vậy, đi sang đó khẳng định bị che phủ, nền tảng của Tiểu Chu không lớn cũng không nhỏ, phù hợp cho người mới phát triển, hơn nữa còn có Tiểu Chu, đến lúc đó tuyên truyền thêm một chút, sẽ không kém so với nền tảng lớn.

Dư Ôn nói: "Điều kiện khá tốt, sao bạn gái chị không đi?"

Đường Nghênh Hạ thở dài nói: "Không biết cô ấy đang suy nghĩ cái gì."

Dư Ôn nói: "Có lẽ cô ấy đang cân nhắc, bất quá sự cạnh tranh trên các nền tảng lớn tương đối kịch liệt, Tiểu Lộc chị biết đấy, ở nền tảng lớn 3-4 năm mới đạt hơn một triệu người theo dõi."

Ở mảng giải trí hơn phân nửa đều lựa chọn nhảy hoặc ca hát vì fans tương đối nhiều, không giống với mảng trò chơi, hơn một triệu fans, chỉ có thể coi là người có chút nhiệt độ, Dư Ôn nhắc đến Tiểu Lộc, Đường Nghênh Hạ có biết, tên là Lộc Ngôn, ban đầu là làm diễn viên lồng tiếng, sau đó ký hợp đồng làm người dẫn chương trình, ăn hai nhà cơm, fans tự nhiên nhiều hơn một chút, hơn nữa các tác phẩm đồng tính ngày càng nhiều, độ nóng tăng vọt, ngay cả những người dẫn chương trình như bọn họ cũng ăn được không ít tiền thưởng.

Đường Nghênh Hạ hôm nay ra ngoài chính là muốn gặp mặt Lộc Ngôn, cô có một bộ kịch truyền thanh muốn mời Lộc Ngôn lồng tiếng cho nhân vật chính, đầu sỏ trong giới lồng tiếng là Bạch Noãn Noãn, Triệu Thanh Hà và Lộc Ngôn.

Bạch Noãn Noãn là bạn tốt nhiều năm của Lạp Lệ Sa, Triệu Thanh Hà cũng từng hợp tác với Lạp Lệ Sa vài lần, cô đều không thích lắm, cho nên mới tìm Lộc Ngôn hợp tác, trùng hợp Lộc Ngôn cũng là bạn của Dư Ôn, lúc này mới cùng nhau tới đây.

Dư Ôn nói: "Được rồi, đừng mặt ủ mày ê nữa."

Đường Nghênh Hạ lắc đầu nói: "Tôi có sao?"

Dư Ôn từ trong túi lấy ra một cái gương: "Tự mình nhìn xem."

Đường Nghênh Hạ nhìn vào gương, Dư Ôn dựa sát vào cô, trong gương hai người kề sát vào nhau, gió đem sợi tóc cả hai dây dưa quấn quýt, bên ngoài một chiếc taxi chạy ngang qua, Phác Thái Anh nghiêng đầu nhìn thấy Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn dựa sát thân mật, nàng không nói gì, chỉ nhìn hai người qua gương chiếu hậu.

Nói chuyện sau.

Tựa hồ cũng không cần thiết.

Phác Thái Anh cúi đầu bỏ theo dõi tất cả tài khoản mạng xã hội của Đường Nghênh Hạ, hai tay run rẩy, sắc mặt trắng bệch, khóe mắt đỏ bừng, nàng hạ kính xe xuống, để gió lùa vào, sườn mặt lạnh như băng.

Đến cửa tiểu khu Hoa Lạc, nàng không trực tiếp đi vào, mà ngồi bên cạnh bồn hoa dưới lầu, người đến người đi tấp nập, nhưng nàng lại hai tay ôm chân, tựa đầu lên đầu gối.

Bốn phía âm thanh huyên náo, nhưng nàng lại giống như bị cô lập, chìm trong thế giới của riêng mình, cô độc lại cô đơn, trong xe cách đó không xa, Lạp Lệ Sa ngồi trong buồng lái, cửa sổ mở ra, một tay chống cằm, một tay khác đặt trên vô lăng, làm động tác gõ nhịp theo thói quen, ánh mắt lẳng lặng rơi vào trên người Phác Thái Anh.

Ba năm trước, lần đầu tiên cô gặp Phác Thái Anh cũng là như thế này, khi đó cô vừa mới cùng đạo diễn có chút mâu thuẫn về việc có nên thêm chi tiết diễn vào hay không, mình đầy hỏa khí xuống lầu thì nhìn thấy Phác Thái Anh đang ngồi bên cạnh bồn hoa, cúi đầu thấp giọng đọc kịch bản. Phác Thái Anh đến thử âm, bên trong quá ồn ào, nàng không thể nào tĩnh tâm được nên mới chạy ra đây, lúc đó vừa mới vào thu, tuy thời tiết không nóng nhưng ngồi lâu vẫn rất ngột ngạt, hai má trắng nõn của Phác Thái Anh ửng hồng, mồ hôi túa ra trên trán.

Cô ngồi bên cạnh Phác Thái Anh, nghe âm thanh hơi thấp của nàng khi đọc lời thoại, đột nhiên trong lòng an tĩnh.

Không lâu sau, Phác Thái Anh cầm kịch bản đứng dậy, có lẽ do ngồi hơi lâu lúc đứng lên có chút choáng váng, thân thể lắc lư, cô vươn tay đỡ lấy cổ tay của Phác Thái Anh, nghe được một câu: "Cảm ơn."

Cô nói: "Không có gì."

Sau khi Phác Thái Anh đi vào, lòng bàn tay cô còn lưu lại sự mềm mại và độ ấm của cổ tay Phác Thái Anh, cùng với mùi nước hoa thoang thoảng.

Lần đầu tiên, cô bởi vì một lần tiếp xúc mà tim đập gia tốc.

Điện thoại đặt ở ghế dựa ting ting hai tiếng, Lạp Lệ Sa hoàn hồn, nhìn màn hình, là tin nhắn của Hoa Lạc, hỏi cô sắp tới chưa, Lạp Lệ Sa một tay trả lời: [Ba phút nữa tới.]

Hoa Lạc vừa thấy tin nhắn này thì từ trên sô pha nhảy xuống!

Cô lập tức gọi cho Phác Thái Anh: "Anh Anh! Cậu tới chưa?"

Phác Thái Anh từ bồn hoa đứng dậy: "Đến rồi, tôi đang ở dưới lầu."

"A, vậy cậu đừng nhúc nhích tôi xuống dưới!" Hoa Lạc nói xong xách túi đi xuống lầu, còn ở trong điện thoại giải thích với Phác Thái Anh: "Tôi không biết địa chỉ cụ thể căn nhà mà Lạp lão sư cho thuê, muốn Lạp lão sư gửi cho tôi vị trí chính xác, không ngờ Lạp lão sư lại có công việc ở gần đó, nói thuận tiện dẫn chúng ta đi!"

Cô hào hứng nói: "Lạp lão sư rất tốt, không xấu tính như lời đồn đâu!"

Phác Thái Anh đồng ý, sau đó nhìn thấy bóng dáng Hoa Lạc, nàng vẫy tay, Hoa Lạc đi tới, đúng lúc này, một chiếc ô tô dừng lại bên cạnh hai người.

"Lạp lão sư!" Hoa Lạc lập tức đứng thẳng tắp, giống như học sinh đột nhiên nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm, cả người đều câu nệ, Lạp Lệ Sa nhìn Hoa Lạc, lại nhìn về phía Phác Thái Anh.

Hoa Lạc giải thích: "Lạp lão sư, đây chính là người muốn thuê nhà, bạn của tôi, tên là Phác Thái Anh."

Phác Thái Anh khẽ gật đầu với Lạp Lệ Sa, vành mắt nàng vẫn còn đỏ hoe, ngấn nước, nhưng trong trẻo có thần, Lạp Lệ Sa sững sờ hai giây mới gật đầu: "Lên xe đi."

Hoa Lạc ừm một tiếng, vốn muốn ngồi ghế sau cùng Phác Thái Anh, lại cảm thấy như vậy không lịch sự, cho nên mở cửa ghế phụ ngồi vào, Lạp Lệ Sa liếc nhìn cô nói: "Người thuê nhà là cô Phác đúng không?"

Hoa Lạc gật đầu: "Đúng vậy, là Anh Anh."

Lạp Lệ Sa nói: "Vậy để cho cô ấy ngồi phía trước đi, thuận tiện nhìn đường."

Hoa Lạc lúc này mới phản ứng: "Đúng đúng." Nói xong còn không quên vuốt mông ngựa: "Lạp lão sư suy nghĩ thật chu đáo."

Lạp Lệ Sa không nói gì, bất động thanh sắc nhìn hai người thay đổi vị trí, Phác Thái Anh ngồi xuống, sau đó Lạp Lệ Sa nói: "Thắt dây an toàn."

Phác Thái Anh cúi đầu thắt lại.

Lạp Lệ Sa dư quang liếc nhìn động tác của nàng, không ngừng lấy tay xoa xoa mép vô lăng, chờ Phác Thái Anh thắt xong cô mới bật động cơ, sau khi xe khởi động, nhạc trên xe tự động vang lên.

***Chia tay vui vẻ... Em phải hạnh phúc... Em có thể tìm được người tốt hơn...

Hoa Lạc nghe được lời này thì da đầu tê dại, cô hắng giọng nói: "Lạp lão sư, có thể đổi bài khác được không?"

Lạp Lệ Sa nghiêng đầu, bình tĩnh nói: "Có thể."

Cô thản nhiên nhấn bài hát tiếp theo, trong xe nhất thời vang lên:

***Hãy để tôi sống một mình... Xin đừng nắm chặt tay nữa... Một người tôi ít nhất sạch sẽ gọn gàng...

Hoa Lạc không nói nên lời.

Nhất thời không biết người chia tay là Phác Thái Anh, hay là Lạp Lệ Sa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro