Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35: Ưu tú

Trong phòng khách đột nhiên hiện lên sự xấu hổ quỷ dị, Lạp Lệ Sa và Phác Thái Anh đều không có nói chuyện, lẳng lặng ngồi trên sô pha, Hanh Hanh vẫn còn đang ăn, âm thanh nhấm nuốt của nó làm giảm bớt sự an tĩnh của phòng khách, Phác Thái Anh cắn môi, mở miệng hỏi: "Lạp lão sư, tôi xóa bạn cùng lớp của cô, cô có phải không cao hứng hay không?"

Kỳ thật có giải thích nhiều lần, nhưng vẫn luôn bị đuổi theo hỏi, thậm chí phát tới giọng nói, không phải là vấn đề đường ngột, mà là nàng cảm thấy đối phương cần phải bình tĩnh.

Lạp Lệ Sa nghiêng đầu: "Hửm?"

Cô hoàn hồn: "Không có, xóa cũng tốt."

Phác Thái Anh nhíu mày, Lạp Lệ Sa giải thích: "Ý của tôi là, cô sẽ không cho người khác kỳ vọng vô vị, vậy rất tốt."

Thấy cô thần sắc tự nhiên, Phác Thái Anh yên lòng, nàng xoa xoa tóc ướt, nghe được Lạp Lệ Sa hỏi: "Bất quá tôi khá tò mò."

Phác Thái Anh quay đầu: "Lạp lão sư tò mò cái gì?"

Lạp Lệ Sa hỏi: "Cô từ chối anh ta, là bởi vì giới tính của anh ta, hay bởi vì cô không muốn yêu đương?"

Phác Thái Anh không chần chừ, trả lời cô: "Tạm thời không muốn."

Chuyện nàng và Đường Nghênh Hạ vừa mới kết thúc, nàng thật sự không có tinh lực để đi duy trì một đoạn tình cảm khác, cũng không có hứng thú đi làm quen với người mới, hiện tại nàng chỉ muốn làm tốt công việc phát sóng trực tiếp cùng ghi âm.

Lạp Lệ Sa gật đầu, không nói thêm nữa, thời điểm Phác Thái Anh đi sấy tóc, điện thoại của cô lại sáng lên, Chu Nguyên nhắn: [Bạn học cũ, cậu có nói giúp tôi không?]

Cô nhướng mày, trả lời: [Nói rồi.]

Chu Nguyên kích động: [Vậy cô ấy nói thế nào? Có thể kết bạn lại với tôi không? Tôi không phải có ý xấu.]

Lạp Lệ Sa: [Không thể, hơn nữa hai người không thích hợp.]

Chu Nguyên: [Chỗ nào không thích hợp?]

Lạp Lệ Sa: [Giới tính không thích hợp.]

Chu Nguyên phát ngốc, Lạp Lệ Sa không giải thích gì thêm, trực tiếp trả lời một câu làm việc liền tắt điện thoại, nghe âm thanh của máy sấy tóc sau phòng vệ sinh ong ong, cô cúi đầu đem túi khép lại, đi đến phòng sách.

Phác Thái Anh trở lại phòng khách nhìn thấy Lạp Lệ Sa xách đồ ngủ chuẩn bị tắm rửa, nàng nói: "Vừa mới bật máy sưởi cho cô."

Hệ thống máy sưởi trong phòng vệ sinh, nàng vừa tắm vừa thuận tay mở, nghĩ đến Lạp Lệ Sa còn muốn tắm liền không liên quan, Lạp Lệ Sa gật đầu: "Một hồi nữa sẽ livestream sao?"

Phác Thái Anh nói: "Thay quần áo xong sẽ livestream."

Lạp Lệ Sa ừ một tiếng, đi vào phòng vệ sinh, mở xong nước trong bồn tắm, cô quay đầu nhìn thấy sữa tắm bên cạnh bồn rửa mặt, bên cạnh cô có một chai mới, là của Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa không đặt tinh dầu mà là nhắn tin cho Phác Thái Anh: [Có thể dùng sữa tắm của cô không?]

Phác Thái Anh vừa mới thay xong quần áo, đang trang điểm, nhìn thấy tin nhắn không do dự: [Có thể, Lạp lão sư tùy tiện dùng.]

Lạp Lệ Sa cầm lấy sữa tắm, xoa thành bong bóng đặt ở trong nước, phảng phất quanh thân đều là hương vị của Phác Thái Anh.

Cô hơi ngửa đầu, dựa vào bồn tắm, trước mặt TV mở ra, là nền tảng phát sóng trực tiếp của Tam Thủy, cô trực tiếp bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của Phác Thái Anh.

Khoảng 3 giờ, phòng phát sóng trực tiếp có động tĩnh, Phác Thái Anh cười chào hỏi: "Mọi người, chào buổi chiều."

Cô nhìn thêm hai lần, là người trả lời đầu tiên: [Chào buổi chiều.]

Phác Thái Anh nhìn thấy cái tên này liền ngẩn ra, cười: "Lão bản, chào buổi chiều."

Mấy ngày nay cảm giác tồn tại của lão bản thấp hơn rất nhiều, cũng không điên cuồng đập quà nữa, Phác Thái Anh mới vừa hoà hoãn hô hấp, liền nhìn đến màn hình hiện lên một mảnh màu tím.

[Tình trong mộng Thái Anh công] tặng [Thái Anh] một con thuyền tình yêu quân hạm.

[Tình trong mộng Thái Anh công] tặng [Thái Anh] một con thuyền tình yêu quân hạm x2.

[Tình trong mộng Thái Anh công] tặng [Thái Anh] một con thuyền tình yêu quân hạm x3.

Phác Thái Anh:...

Nói sớm rồi.

Lão bản như thế nào lại bắt đầu?

Nàng còn chưa nói gì, bình luận đã nhảy lên tới.

[Ai nha nha, lão bản tới!]

[Hôm nay lão bản tới thật sớm!]

[Tôi hiện tại phản xạ có điều kiện, nhìn đến tình yêu quân hạm liền nghĩ ngay đến lão bản.]

Phác Thái Anh nhắn tin riêng cho cô, muốn ngăn cô đừng điên cuồng tiêu tiền như vậy.

Lạp Lệ Sa nhìn vào giao diện tin nhắn riêng, đánh chữ: [Tâm tình không tốt.]

Phác Thái Anh dừng vài giây, hỏi cô: [Làm sao vậy?]

Lạp Lệ Sa: [Có một người thích thật lâu, không biết có nên nói ra hay không.]

Người thích thật lâu, Phác Thái Anh thở ra, vậy khẳng định không phải là mình, các nàng mới quen biết không bao lâu, nghĩ như vậy, cảm giác tội lỗi khi nhận quà tặng của cô ít đi rất nhiều, nàng hỏi: [Người cô thích là độc thân?]

Lạp Lệ Sa: [Ừm, độc thân.]

Phác Thái Anh: [Nếu độc thân tôi cảm thấy có thể thử xem, nhưng đừng vội vàng, từ từ tới, con gái tương đối thích bất ngờ, cô có thể ngẫu nhiên tạo ra một chút bất ngờ nho nhỏ cho cô ấy.]

Lạp Lệ Sa: [Vậy cô có thích bất ngờ không?]

Phác Thái Anh nhăn mày.

Lạp Lệ Sa: [Đừng hiểu lầm, tôi chỉ cảm thấy cô và cô ấy tính cách rất giống nhau, sở thích cũng rất giống, giọng nói cũng rất giống.]

A, đập quà cho nàng nhiều như vậy là bởi vì những điểm tương đồng này sao?

Cảm giác tội lỗi lại lần nữa giảm dần.

Phác Thái Anh hiện tại đối với lão bản đã bắt đầu cảm thấy bình thường, nàng nhắn: [Nếu là người quen thuộc, tôi sẽ thích.]

Người quen thuộc.

Lạp Lệ Sa dập điện thoại lại, các nàng có tính là quen thuộc không? Tuy rằng ăn ngủ chung sống cùng một chỗ, bình thường nói chuyện phiếm cũng không có quá nhiều kiêng kị, nhưng muốn nói các nàng rất quen thuộc, hình như cũng không được.

Cô đem điểm này ghi nhớ.

Phác Thái Anh mắt thấy phòng livestream người càng ngày càng nhiều, nàng không rảnh trả lời trò chuyện riêng, chỉ nhắn cho Lạp Lệ Sa: [Lão bản cố lên, cô khẳng định có thể thành công!]

Lạp Lệ Sa: [Có thể sao?]

Phác Thái Anh: [Có thể.]

Lạp Lệ Sa nhắn hai chữ: [Cảm ơn.]

Không chờ Phác Thái Anh hồi phục lại nhắn: [Cô thật tốt.]

Phác Thái Anh cười, tắt đi tin nhắn, bắt đầu trò chuyện với fans trên màn hình, hôm nay nàng mặc một chiếc áo len màu vàng cam, tiểu khu này đến giữa tháng mười liền bắt đầu ấm áp, cho nên nàng cũng không mặc áo khoác, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào khiến lông mi nàng đều nhuộm thành màu kim sắc.

Không ít bình luận đều hỏi về lão bản, Lạp Lệ Sa không trả lời, mà là tắt điện thoại đứng dậy tắm rửa, cuối cùng thay quần áo xong trang điểm nhẹ nhàng, muốn ra ngoài lại nhận được điện thoại của Triệu Tư Nhiễm, âm thanh hơi gấp gáp nói: "Lạp lão sư, bản quyền có thể tiếp tục nói không? Tôi đã nói chuyện với lão bản, thuế điểm 16 có thể chứ?"

Đây đã là điều kiện tốt nhất mà Triệu Tư Nhiễm có thể bắt được, vẫn là cùng lão bản năn nỉ ỉ ôi mới có, kỳ thật tạp chí mấy năm nay thuận buồm xuôi gió, cũng không hoàn toàn chỉ dựa vào Lạp Lệ Sa, đương nhiên cũng có những cuốn sách bán chạy khác, nhưng không thể phủ nhận, danh tiếng của Lạp Lệ Sa là lớn nhất, có đôi khi một cái dự bán cũng đủ để nàng bận rộn nửa tháng, trước khi ký với Lạp Lệ Sa, tạp chí của nàng cũng không quá nổi danh, sau khi ký xong mới nối liền toàn bộ hoạt động, trong mắt Triệu Tư Nhiễm, Lạp Lệ Sa không chỉ là thương hiệu vàng của tạp chí, mà còn một dòng nước chảy.

Cơ hội đều là thay đổi trong nháy mắt, nước chảy cũng vậy.

Hôm nay bọn họ nếm được vị ngọt của nước chảy, người khác cũng có thể nếm được, cũng sẽ mơ ước.

Cho nên nàng thật lòng không muốn thả Lạp Lệ Sa rời đi.

Lạp Lệ Sa nghe nàng nói lại hỏi ngược lại: "16?"

Triệu Tư Nhiễm liên tục đáp ứng: "Đúng, 16, tiền nhuận bút lần sau tôi có thể..."

"Không cần vẽ bánh lớn cho tôi." Lạp Lệ Sa nói: "16 không cần nói chuyện, cứ như vậy đi, tôi còn phải ra ngoài."

Triệu Tư Nhiễm á khẩu.

Nàng nhìn trợ lý đi vào, nhỏ giọng báo cáo: "Chủ biên, nghe nói Lạp lão sư cùng Trần Hồng gặp mặt."

"Trần Hồng?" Triệu Tư Nhiễm cầm điện thoại, mặt âm trầm, Trần Hồng chính là một trong số những người mơ ước có dòng nước chảy này, hai lần trước đã muốn đào Lạp Lệ Sa đi, nghe nói bị Lạp Lệ Sa cự tuyệt rất nhiều lần, không nghĩ tới hiện tại có cơ hội.

Trợ lý thấy nàng sắc mặt khó coi liền nói: "Chủ biên, sự tình đều đã như vậy, nếu không chúng ta phát tuyên truyền trước?"

Triệu Tư Nhiễm thần sắc hòa hoãn một chút, cầm lấy tài liệu của trợ lý, gật đầu: "Phát trước đi."

Đường Nghênh Hạ xuất bản tuyên truyền, nàng nhìn Weibo chính thức vừa mới phát một đoạn video lên, cũng chuyển tiếp qua, đáy lòng còn nhớ thương việc của Lạp Lệ Sa.

Lạp Lệ Sa không thấy được tuyên truyền, ngược lại nhận được điện thoại của Bạch Miêu nói: "Cùng lão chủ nhân hoàn toàn trở mặt rồi sao? Nhìn thấy lão chủ nhân của cậu phát video tuyên truyền cho Đường Nghênh Hạ."

Cô ồ một tiếng, rõ ràng không để ở trong lòng, Bạch Miêu hỏi: "Chuẩn bị đi nơi nào?"

Lạp Lệ Sa nói Mễ Kỳ, Bạch Miêu gật đầu: "Còn có thể, tôi nghe nói mấy năm nay bọn họ cũng xuất bản ra không ít sách bán chạy, kênh tuyên truyền ổn định, không kém lão chủ nhân kia của cậu."

Xác thực không thể so sánh, hơn nữa thuế điểm của bọn họ là 20, Lạp Lệ Sa cũng không ham tổng báo giá, 400 vạn cùng 600 vạn ở trong mắt cô khác biệt không lớn, nhưng thuế điểm không giống nhau, cô một năm bán ra nhiều sách như vậy, thuế điểm khẳng định càng nhiều càng tốt, trước kia niệm tình cũ cùng giao tình với Triệu Tư Nhiễm, đối với những tạp chí khác một mực khéo léo cự tuyệt, hơn nữa còn cho quyền đại diện độc quyền, không nghĩ tới lại cho bọn họ tự tin, nghĩ mình không thể rời khỏi nơi đó.

Con người luôn là như vậy, mất đi rồi mới biết mình đã có được thứ gì.

Lạp Lệ Sa lên xe, Bạch Miêu nói: "Này, buổi tối có rảnh không?"

"Làm gì?" Lạp Lệ Sa kết nối với Bluetooth, giọng Bạch Miêu từ trong xe truyền tới: "Muốn nói với cậu một chút về chuyện kịch truyền thanh, còn có chuyện Thái Anh lồng tiếng."

Lạp Lệ Sa trả lời: "Không rảnh..."

Còn chưa nói xong tới hai giây: "Được rồi, buổi tối có thể, bất quá muộn một chút, 10 giờ rưỡi đi."

"Muộn như vậy?" Bạch Miêu hỏi: "Ăn khuya à?"

Lạp Lệ Sa nói: "Ăn khuya cũng được, tôi mang Thái Anh qua, cậu có chuyện gì thì nói với cô ấy."

"Tôi tôi tôi..." Bạch Miêu đột nhiên nghẹn họng: "Làm gì vậy, đột nhiên dẫn người qua đây, tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt đâu!"

Lạp Lệ Sa cười khẽ: "Cho cậu xem mắt sao? Cậu cần gì phải chuẩn bị? Chỉ là lại đây thảo luận về kịch truyền thanh."

Bạch Miêu ngày thường trên mạng rất sôi nổi, thực tế lại hay sợ hãi, cùng người không quen biết nói không ra hai câu, Lạp Lệ Sa nói xong lại nói: "Đúng rồi, cậu giúp tôi lấy hai vé vào cửa, muốn vị trí ba hàng đầu."

"Vé vào cửa gì?"

Lạp Lệ Sa nói: "Liveshow của Trương Hinh."

Trong nhà Bạch Miêu có người làm việc ở sân vận động, trước kia Bạch Miêu còn nhét cho cô mấy tấm vé vào cửa xem liveshow của người khác, bất quá Lạp Lệ Sa không có hứng thú, lần này khó có được nói muốn đi nghe buổi biểu diễn, Bạch Miêu nói: "Cậu thích Trương Hinh à, thật sự nhìn không ra."

Lạp Lệ Sa trả lời: "Không phải tôi thích, là Thái Anh thích."

Bạch Miêu ồ một tiếng, sau đó phát ra âm thanh quái dị: "Ai??"

Cô ấy vừa mới nghe được cái gì?

Không phải cô thích, là Thái Anh thích? Thái Anh thích cho nên cần giúp đỡ lấy hai vé? Là hai vé, Thái Anh khẳng định không dùng được hai vé, vậy——

Lại kết hợp buổi tối còn muốn cùng Thái Anh ra ngoài ăn khuya.

Bạch Miêu tựa hồ hiểu được cái gì, cô ấy cười: "Chị em tốt yên tâm, nhất định sẽ cho cậu thỏa đáng."

Lạp Lệ Sa nói: "Cảm ơn, buổi tối gặp."

Biết ý tứ của Lạp Lệ Sa đối với Thái Anh, Bạch Miêu đột nhiên có hứng thú với lần gặp mặt này, cô ấy nói: "Buổi tối gặp."

Lạp Lệ Sa cúp điện thoại vào quán cà phê, Trần Hồng đã gọi xong cà phê, còn không quên kêu thêm một phần, Lạp Lệ Sa cúi đầu nhìn phần kia, Trần Hồng nói: "Lạp lão sư, nghe nói bạn của cô không tiện đi ra ngoài, đây là mời bạn của cô uống."

"Cám ơn." Lạp Lệ Sa cười, ngũ quan mềm mại không ít, Trần Hồng thấy tâm tình cô tốt nhân cơ hội nói: "Không biết Lạp lão sư suy xét hợp đồng thế nào rồi?"

Lạp Lệ Sa từ trong túi lấy ra hợp đồng, đã ký tên, cô đưa cho Trần Hồng: "Ký xong rồi."

Tuy rằng là bước đầu hợp đồng, nhưng cô ký liền đại biểu hy vọng hợp tác hơn phân nửa, Trần Hồng cao hứng mặt ửng đỏ, gật đầu: "Cảm ơn Lạp lão sư đã lựa chọn Mễ Kỳ, chúng tôi sẽ cố gắng tuyên truyền thật tốt."

Lạp Lệ Sa cúi đầu: "Vất vả rồi."

"Không vất vả." Trần Hồng nói: "Ở đây có một loại bánh ngọt rất nổi tiếng, không biết Lạp lão sư có thử qua hay chưa?"

Lạp Lệ Sa rất ít tới quán cà phê, lắc đầu, Trần Hồng nói: "Để tôi gọi cho cô một cái." Cuối cùng lại nói: "Thêm một phần cho bạn cô ở nhà nhé?"

Mang cho Phác Thái Anh?

Lạp Lệ Sa cười: "Được."

Trần Hồng gọi hai phần bánh ngọt, trên cùng bánh ngọt còn dùng anh đào điểm xuyết, còn có vòng một cái khung tình yêu, Lạp Lệ Sa cảm thấy hương vị không tệ, thời điểm thanh toán Trần Hồng giành trước một bước, nhưng bị cho biết đã tính tiền, nàng nhìn về phía Lạp Lệ Sa, cười: "Lạp lão sư tiêu phí rồi."

Lạp Lệ Sa nói: "Về sau hợp tác còn cần thường xuyên gặp mặt, những vấn đề này đều là chuyện nhỏ."

Trần Hồng xách theo hợp đồng: "Lạp lão sư nói đúng, cô có lái xe không? Tôi đưa cô trở về?"

Lạp Lệ Sa nghiêng đầu: "Được."

Hai người lại tán gẫu nửa giờ, Trần Hồng tràn đầy ý chí mang theo hợp đồng rời đi, hẹn lần sau ký hợp đồng, Lạp Lệ Sa trở về nhìn thấy ghế phụ đặt cà phê cùng món tráng miệng, nhếch môi cười cười.

Lúc về đến nhà Phác Thái Anh còn đang ca hát, Lạp Lệ Sa ngồi trong phòng sách sửa đổi bản thảo ngẫu nhiên nghe động tĩnh bên cạnh, 5 giờ rưỡi bên cạnh truyền đến âm thanh mở cửa, cô đi ra ngoài, Phác Thái Anh tiến vào phòng vệ sinh.

Chỉ chốc lát sau Phác Thái Anh đi ra, nhìn thấy Lạp Lệ Sa cười: "Lạp lão sư đã trở lại."

Lạp Lệ Sa gật đầu: "Mang trà chiều cho cô, có muốn thử một chút không?"

Phác Thái Anh nhìn qua, là một ly cà phê cùng điểm tâm ngọt, nàng ngượng ngùng nói: "Cảm ơn Lạp lão sư, lần sau không cần mua về."

"Không có gì." Lạp Lệ Sa nói: "Thuận tiện mà thôi, livestream lâu rồi không buồn ngủ sao?"

Phác Thái Anh tiếp nhận cà phê: "Còn tốt lắm, thời gian không dài như vậy."

Nàng nói xong ngẩng đầu lên: "Cô muốn ăn gì vào buổi tối?"

Lạp Lệ Sa còn chưa nói gì, Phác Thái Anh nói: "Đợi tôi một lát."

Nàng nói xong chạy về phòng, lại phốc phốc chạy tới, trên tay có một quyển sổ, nói với Lạp Lệ Sa: "Cái này tôi xem bình luận đối với các cửa hàng, buổi tối không còn cách nào nấu cơm, thực xin lỗi Lạp lão sư."

Lạp Lệ Sa nhìn thấy trên tờ giấy kia viết ba mươi mấy tên cửa hàng, mỗi cửa hàng đều viết món ăn đặc trưng, còn có món ăn được hoan nghênh, còn có Phác Thái Anh họa năm sao, bốn sao bình chọn.

Lạp Lệ Sa cười: "Cứ thuận theo vậy đi, mỗi ngày đổi một nhà."

Phác Thái Anh gật đầu: "Được."

Sợ Lạp Lệ Sa lại muốn cướp điểm cơm hợp, nàng nói: "Cơm chiều tôi mời."

Lạp Lệ Sa rất dễ nói chuyện: "Được."

Phác Thái Anh nghiêng đầu, muốn cầm lấy quyển sổ, Lạp Lệ Sa nói: "Cứ để bên ngoài đi, ngày nào đó tôi muốn ăn cũng có thể tham khảo."

"Được." Phác Thái Anh đặt quyển sổ lên bàn trà.

Chữ viết quyên tú xinh đẹp, giống như con người của nàng, tay của Lạp Lệ Sa sờ sờ giao diện, click mở màn hình nhỏ, nhìn thấy Phác Thái Anh đang uống cà phê.

Nàng điều chỉnh giọng nói của mình.

"Cà phê à? Bạn cùng phòng mua về cho tôi." Phác Thái Anh cười rất ngọt ngào: "Còn có món điểm tâm ngọt."

"Bạn cùng phòng, là con gái, đặc biệt xinh đẹp."

Trong lòng Lạp Lệ Sa nổi lên ngọn lửa không tên, trên mặt đều nóng rát, cô ho nhẹ một tiếng, nghe được Phác Thái Anh tiếp tục nói: "Hơn nữa rất biết chăm sóc người khác, lại rất có tài hoa, dù sao tôi cảm thấy cô ấy phi thường lợi hại."

"Giới thiệu cho mọi người?" Phác Thái Anh cười: "Cô ấy có vẻ không thích lộ trước ống kính."

"Khẳng định so với tôi càng xinh đẹp."

Phác Thái Anh đọc bình luận: "Dùng một từ để miêu tả bạn cùng phòng?"

"Ưu tú đi." Phác Thái Anh từ đáy lòng cảm thấy Lạp Lệ Sa là người vô cùng ưu tú, mặc kệ viết văn hay là kịch truyền thanh hay là biên kịch, cô ưu tú rõ như ban ngày, Lạp Lệ Sa nghe được nàng khen mình trái tim như được rót một dòng nước ấm, có chút ngọt ngào đi vào, khóe miệng không áp được giơ lên, xem kịch bản bên tai đều là âm thanh của Phác Thái Anh.

Cơm chiều hơn 7 giờ mới ăn, Phác Thái Anh gọi hai phần cơm hộp, sau đó nàng nói một tiếng với fans trong phòng livestream, ra cửa nhìn thấy Lạp Lệ Sa ngồi bên bàn trà đang mở túi cơm hộp, bên trong có hai hộp cơm được đóng gói tinh xảo, Phác Thái Anh không biết trình độ tiêu phí của Lạp Lệ Sa, nhưng hẳn là không thấp, cho nên nàng chọn đồ ăn cũng tương đối đắt hơn bình thường.

Lạp Lệ Sa nhìn nàng đi ra vẫy tay: "Lại đây, ngồi xuống."

Phác Thái Anh ngồi xuống, Lạp Lệ Sa đưa đũa cho nàng, nói: "Buổi tối livestream xong không có việc gì chứ?"

"Buổi tối sao?" Phác Thái Anh suy nghĩ một chút: "Không có việc gì."

Lạp Lệ Sa gật đầu: "Dẫn cô ra ngoài ăn khuya."

Phác Thái Anh kinh ngạc: "A? Ăn khuya?"

Lạp Lệ Sa cười: "Ừm, Bạch Miêu muốn gặp cô, muốn cùng cô nói về chuyện kịch truyền thanh, buổi chiều cô không phải livestream sao, chỉ có thể phát sóng kết thúc rồi đi."

Phác Thái Anh phản ứng lại, nàng gật đầu: "Được."

Nói xong nàng cười cười: "Cảm ơn Lạp lão sư."

"Đừng khách khí." Lạp Lệ Sa giương môi: "Ai bảo tôi là bạn cùng phòng ưu tú của cô chứ."

Phác Thái Anh bị sặc, khụ một tiếng, mặt đỏ lên, đáy mắt nổi lên thủy quang, đôi mắt lấp lánh, đuôi mắt hẹp dài đều nhiễm đỏ ửng: "Lạp lão sư cũng xem livestream sao?"

Thần sắc của nàng vô cùng ngượng ngùng, nhấp một ngụm canh, chớp mắt.

Lạp Lệ Sa thấy thế cười: "Có xem một lát."

Xem thì xem đi, không thành vấn đề, trong phòng livestream của nàng nhiều fans như vậy, nghĩ là thế, nhưng sườn mặt của Phác Thái Anh vẫn nổi lên một chút độ ấm, làn da trắng nõn có nhàn nhạt ửng đỏ, nàng cúi đầu ăn cơm, làm bộ không thèm để ý hỏi: "Vậy Lạp lão sư có tài khoản của Tam Thủy sao?"

Lạp Lệ Sa gật đầu: "Có."

Phác Thái Anh lấy điện thoại ra: "Tên là gì, tôi theo dõi cô, cho cô làm quản lý."

Tay Lạp Lệ Sa run lên, đũa thiếu chút nữa rớt xuống bàn, cô ngẩng đầu cùng Phác Thái Anh bốn mắt nhìn nhau, một lúc lâu sau, cô thử nói: "Cô đoán xem?"

*****

Lạp Lệ Sa: Vợ của tôi hy vọng tôi theo đuổi cô ấy sớm một chút, tôi có chụp hình minh chứng.

Phác Thái Anh:......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro