Chương 23: Nhạy cảm
Phòng livestream của Lộc Ngôn bị đóng cửa ba ngày, không chỉ Lộc Ngôn không hiểu chuyện gì, fans ở phòng livestream của Phác Thái Anh cũng có chút bối rối, bình luận toàn là một chuỗi dấu chấm hỏi, ngay cả Phác Thái Anh cũng sững sờ vài giây.
Tiểu Ngư vội vàng hỏi nàng: [Sao lại thế này, có nhầm lẫn gì không?]
Phác Thái Anh: [???]
Tiểu Ngư gửi tin nhắn đi mới cảm thấy có gì đó không ổn, cô vội vàng xin lỗi: [Xin lỗi! Tôi nói sai rồi, có chuyện gì vậy?]
Hoa Lạc: [Tôi thấy phòng livestream của Lộc Ngôn đang rất ồn ào.]
Phòng livestream của Lộc Ngôn quả thật đang ồn ào, fans đều chất vấn chuyện gì xảy ra, vì sao đột nhiên lại vi phạm quy định? Fans của cô ta không ít, diễn đàn rất nhanh đã thảo luận về vấn đề này, Lộc Ngôn cũng vội vàng đi tìm người phụ trách.
Anh Chu căn bản không có thời gian để ý cô ta, đã bị nhân sự mời đi uống trà, Lộc Ngôn điện thoại nhưng không liên lạc được, vội vàng nói với quản lý viên của mình, quản lý viên trấn an cô ta: [Đừng sốt ruột, để tôi xem thử.]
Nói xong liền mở giao diện ra, tim lạnh đi một nửa.
Thông thường, có hai loại trường hợp vi phạm bị đóng chương trình phát sóng, một là người dẫn chương trình làm những việc trái quy định, sửa sai là có thể hủy bỏ, quản lý viên kiểm duyệt là được, còn một loại khác bị đóng chính là do lãnh đạo bên trên, quản lý viên không có quyền hạn hủy bỏ.
Lộc Ngôn chính là loại thứ hai.
Quyền hạn của cô là màu xám, không có quyền để hủy bỏ, buổi chiều cô còn cảm thấy chuyện người dẫn chương trình mới kia là đáng đời, ai ngờ nhân vật chính lại là Lộc Ngôn, quản lý viên cảm thấy việc này không thể kéo dài lâu, cô lập tức đi tìm anh Chu, ngày thường Lộc Ngôn và Anh Chu giao dịch cô đều biết hết, cũng tin tưởng anh Chu sẽ hỗ trợ.
Quản lý viên không nghĩ tới anh Chu hiện tại là tự thân khó bảo toàn.
Cô đi đến văn phòng của anh Chu, nhận được thông tin hắn bị mời đến phòng nhân sự, quản lý viên cau mày, trực tiếp liên hệ người tổng phụ trách, người tổng phụ trách nghe được ý tứ của cô liền nói: "Còn hỏi tôi, rốt cuộc cô làm việc như thế nào? Cô là quản lý viên của Lộc Ngôn, Lộc Ngôn đăng Weibo ám chỉ như vậy, cô chỉ đứng nhìn sao?"
Quản lý viên sửng sốt: "Đó không phải..."
"Cái gì phải hay không phải!" Người tổng phụ trách ngữ khí nặng nề: "Nếu không phải cô ấy không có chứng cứ lại đăng Weibo kia, sẽ bị người ta tố cáo sao?"
"Tố cáo?" Quản lý viên không hiểu: "Ai tố cáo?"
"Còn có thể là ai?" Người tổng phụ trách cười lạnh: "Các người đem thân phận của bà chủ phủi sạch, cô ấy sẽ vui sao? Đặt trên người cô, cô tiêu nhiều tiền như vậy nhưng lại không có mặt mũi, cô sẽ vui sao?"
Quản lý viên ngạc nhiên: "Bà chủ kia không phải là người dẫn chương trình mới sao?"
"Nhảm nhí." Người tổng phụ trách đang một bụng lửa, chuyện này của Phác Thái Anh may mà kịp thời xử lý trước khi bị phát tán, thiếu chút nữa đã đồng ý cho lão Chu đóng phòng livestream của Phác Thái Anh, đến lúc đó mới thật sự là cuốn gói chạy lấy người!
Hắn nói: "Cô chờ lão Chu giải thích cho cô đi."
Điện thoại lạch cạch một tiếng, quản lý viên mắng một câu thô tục rồi đến phòng nhân sự ngồi xổm, lão Chu cũng không tốt lắm, hắn không chỉ cùng Lộc Ngôn có giao dịch mà còn cùng những người dẫn chương trình khác có tiền tài lui tới, đều ảnh hưởng đến toàn bộ đề cử, những người dẫn chương trình kia nhét chút tiền cho hắn, hắn liền an bài vị trí, vốn cho rằng những chuyện này không ai phát hiện, nhưng hiện tại từng chuyện một đều bị khui ra hết.
Lão Chu nuốt nước miếng: "Giám đốc Bùi, chuyện này đã lâu rồi."
"Có lâu hơn nữa cũng không có nghĩa sẽ không có phát sinh." Giám đốc Bùi lạnh lùng nhìn hắn nói: "Bình thường không có người hỏi thì thôi, hiện tại có người tố cáo mà chúng tôi cũng điều tra ra được, anh nói xem phải làm sao bây giờ? Việc công xử theo phép công?"
Lão Chu tim run lên: "Đừng đừng đừng, giám đốc Bùi."
Việc công xử theo phép công, vậy về sau hắn làm sao còn lăn lộn trong giới này được nữa, truyền ra ngoài ai còn dám thuê hắn, lão Chu cuối cùng nói: "Tôi sẽ từ chức."
Có thể giữ được danh tiếng mới là quan trọng nhất.
Giám đốc Bùi đương nhiên không có khả năng thật sự việc công xử theo phép công, làm người nên lưu lại một đường sống, đạo lý này hắn vẫn hiểu, bất quá lão Chu xác thật không thể ở lại Tam Thủy, ăn hối lộ cũng không thể quá phận, quá phận chính là một bên ăn một bên làm đồng lõa, Giám đốc Bùi suy nghĩ một lúc lâu thì gật đầu: "Được, nên nói với bên ngoài thế nào, anh biết chứ?"
Lão Chu gật đầu: "Tôi biết."
Đã làm việc nhiều năm như vậy, quy tắc gì trên nền tảng mà hắn không biết, nếu không biết cũng không thể leo tới vị trí này, lão Chu rời khỏi phòng nhân sự thì nhận được điện thoại của quản lý viên, hắn thở dài: "Là lỗi của tôi."
Quản lý viên nghẹn họng trân trối: "Anh Chu?"
Lão Chu nói: "Nền tảng gần đây bị lỗi, IP lặp đi lặp lại không phải vấn đề của người dẫn chương trình mới, là vấn đề của nền tảng."
Quản lý viên nghẹn lời.
Nói như vậy, người dẫn chương trình kia không có sai? Khó trách phòng livestream của Lộc Ngôn bị đóng, tiết tấu lần này quá nhanh, bất quá họ đều tưởng chứng cứ xác thực, ai ngờ là do nền tảng bị lỗi?
Cố tình quản lý viên không tra được IP, cũng không phải là cấp bậc người phụ trách, hơn nữa quản lý viên đúng là chưa từng nghi ngờ lời nói của lão Chu, bởi vì cô biết tính nết của lão Chu, nếu như không phải là lỗi trên nền tảng, lão Chu khẳng định sẽ cãi nhau với phòng nhân sự.
Quản lý viên cũng không còn gì để nói, nếu là bị lỗi, vậy bọn họ đều hiểu lầm Phác Thái Anh rồi, còn phải đi xin lỗi, vừa nghĩ đến Lộc Ngôn, đầu quản lý viên đau dữ dội, cô vội vàng cúp điện thoại, gọi cho Lộc Ngôn.
"Cái gì bị lỗi? Không có khả năng!" Lộc Ngôn như cũ không tin, quản lý viên nói: "Cô cảm thấy anh Chu cần phải nói dối chúng ta sao?"
Lộc Ngôn nghẹn họng, cô ta nhịn không được, còn gọi điện thoại cho lão Chu, nghe được lão Chu sắp từ chức, có người phụ trách mới tiếp nhận.
Cả người cô ta như bị sét đánh trúng, ngây ngốc tại chỗ.
Không riêng gì cô ta nhận được tin tức, Tam Thủy nhanh chóng đưa ra quyết định, người phụ trách việc này dưới tình huống không có xác minh đã tùy tiện suy đoán bà chủ và người dẫn chương trình mới là cùng một người, hiện tại đã tự nhận lỗi và từ chức, người dẫn chương trình [Lâu Ỷ Phong] và [Lộc Ngôn] trên nền tảng Tam Thủy đăng tin không đúng sự thật, đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp ba ngày.
Tin tức vừa xuất hiện, những fans từng làm ầm ĩ đã hành quân lặng lẽ, còn có vài người chạy đến livestream của Phác Thái Anh xin lỗi.
[Xin lỗi em gái, hiểu lầm rồi.]
[Chỉ là hiểu lầm, Tiểu Lộc của chúng tôi không phải cố tình.]
[Đúng vậy, chúng tôi thay Tiểu Lộc nói lời xin lỗi.]
Phác Thái Anh ngược lại không nói gì, fans của nàng nhắn: [Đã nói không phải Anh Anh của chúng tôi rồi.]
[Anh Anh của chúng tôi thật sự không có nhiều tiền như vậy.]
[Đá vào tấm sắt đi, đáng đời!]
[Quên đi, đừng ầm ĩ, an tâm nghe Anh Anh hát.]
Tiểu Ngư cũng nhắn trong nhóm: [Aaaaa! Bà chủ này của cậu có lai lịch không nhỏ nha @Phác Thái Anh.]
Hoa Lạc hỏi: [Là sao?]
Tiểu Ngư: [Tin tức tôi nghe được là bà chủ của Anh Anh khó chịu khi bị bịa đặt, cử người tố cáo đến Tam Thủy, trực tiếp đem người phụ trách làm cho rớt đài, người phụ trách này đã làm việc nhiều năm, chuyện lần này cho thấy lai lịch của bà chủ không nhỏ.]
Hoa Lạc: [@Phác Thái Anh, nhanh, cho tôi phương thức liên hệ của bà chủ.]
Phác Thái Anh: [@Hoa Lạc, làm gì?]
Hoa Lạc: [Tôi muốn phú bà ôm tôi @Phác Thái Anh.]
Phác Thái Anh trả lời cô ấy một cái biểu tượng xem thường, cuối cùng lên WeChat, từ ngày nàng nói với bà chủ mình thẳng, hai người cũng không còn nói chuyện nữa, vốn cho rằng bà chủ sẽ đổi mục tiêu, không nghĩ tới chuyện hôm nay cô còn giúp mình.
Phác Thái Anh nghĩ nửa ngày vẫn là nhắn tin: [Bà chủ?]
Lạp Lệ Sa nghiêng đầu nhìn thấy điện thoại sáng lên, là tin nhắn của Phác Thái Anh, cô từ trong kịch bản hoàn hồn, thuận tay trả lời: [Hửm?]
Phác Thái Anh: [Chuyện hôm nay, cảm ơn cô.]
Lạp Lệ Sa nhìn thấy tin nhắn này thì nhíu mày.
Cảm ơn cô? Cảm ơn cô làm gì? Theo sau cô vào phòng phát sóng trực tiếp, nhìn thấy màn hình đang thảo luận chuyện của Lộc Ngôn và người phụ trách, cô mím môi, lên Weibo tìm hiểu ngọn nguồn, trả lời Phác Thái Anh: [Đừng khách sáo.]
Đề tài chung kết thúc, Phác Thái Anh nhìn ba chữ này nhất thời không biết nên nói cái gì, muốn gác lại hiện thực, mời người ta ăn cơm, hoặc là mua chút lễ vật trên mạng rồi hẹn ra ngoài, làm bà chủ hiểu lầm thật không tốt.
Hơn nữa bà chủ còn có ý tứ với nàng, Phác Thái Anh thật sự là da đầu tê dại, nghĩ tới nghĩ lui, nàng gửi cho bà chủ một bao lì xì đỏ.
Phác Thái Anh đã bớt xấu hổ hơn nhiều, nàng nhắn: [Bà chủ muốn nghe bài gì có thể nói với tôi, không biết tôi sẽ học.]
Vì hát cho cô nghe mà học?
Lạp Lệ Sa tâm tình khá tốt hỏi: "Học hát thì không cần, bất quá cô có thể thu âm gửi cho mình tôi được không?]
Phác Thái Anh không do dự: [Đương nhiên có thể, bà chủ muốn nghe bài gì?]
Lạp Lệ Sa: [Ấm áp, cô biết không?]
Phác Thái Anh: [Biết, chờ tôi livestream kết thúc sẽ thu âm gửi cô.]
Lạp Lệ Sa: [Được.]
Tắt khung trò chuyện với Phác Thái Anh, tâm tình của Lạp Lệ Sa không tệ, tốc độ đánh chữ cũng nhanh hơn, sớm đem đoạn muốn sửa gửi cho đạo diễn, liền nhận được cuộc gọi của Kỷ Tử Bạc: "Cậu hỏi Thái Anh chưa? Cô ấy có đến phòng thu ghi hình được không?"
Lạp Lệ Sa nói: "Tối nay tôi sẽ hỏi."
Kỷ Tử Bạc: "Không phải chỉ hỏi một câu thôi sao, cậu làm giống như sắp thổ lộ tình cảm, còn muốn chọn ngày lành tháng tốt?"
Lạp Lệ Sa hừ lạnh: "Cút."
Kỷ Tử Bạc cười hì hì trêu chọc hai câu, cút ngay, Lạp Lệ Sa tiện tay mở livestream ra, Phác Thái Anh đang hát, nghĩ đến người này hiện đang ở cách vách phòng cô, đáy lòng của Lạp Lệ Sa tràn ngập dòng nước ấm.
Phác Thái Anh vừa hát xong một bài liền thấy hiệu ứng đặc biệt của quà tặng, nàng nói: "Cảm ơn quân hạm của Lộc Ngôn."
Lộc Ngôn? Phác Thái Anh nhìn cái tên hai lần, thật sự là Lộc Ngôn.
Fans của cô ta trong phòng livestream xúc động bật khóc, sợ Lộc Ngôn đến gây sự, nhưng Lộc Ngôn không có, sau khi tặng mấy món quà thì xin lỗi: [Xin lỗi, Anh Anh, chuyện buổi trưa tôi cũng là nghe người ta nói, nhất thời tức giận đi nói lung tung, cô đừng để bụng.]
Còn rất thành khẩn.
Về phần nghe người nào nói, còn có thể là ai, khẳng định chính là Lâu Ỷ Phong, đem toàn bộ trách nhiệm đẩy lên trên người Lâu Ỷ Phong, fans của cô ta đau lòng: [Đúng vậy Anh Anh, Tiểu Lộc của chúng tôi ngày thường tính tình rất tốt, chính là có hơi ngốc nghếch, khẳng định có người muốn mượn đao giết người.]
[Anh Anh đừng tức giận, cô và Tiểu Lộc đều là người dẫn chương trình mà tôi siêu thích, hy vọng hai người ở bên nhau vui vẻ.]
Mang theo tấm bảng màu hồng trong livestream của Lộc Ngôn, lại nói siêu thích nàng, Phác Thái Anh không nói gì, nhưng nàng thật sự cũng không so đo, Lộc Ngôn nếu dám nói xin lỗi trước mặt nhiều người như vậy, chính là biết nàng sẽ không đánh người chạy lại, nhiều fans đang nhìn nên nàng chỉ nói: "Lần sau chú ý một chút."
Lộc Ngôn: [Cảm ơn Anh Anh, cô thật tốt bụng.]
Theo sau cô ta tặng mười mấy món quà.
Muốn nói Lộc Ngôn làm được top 3 cũng có chút năng lực, có thể khuất có thể duỗi, nhanh như vậy liền phản ứng kéo mặt xuống áy náy xin lỗi, còn Lâu Ỷ Phong vẫn đang bị các diễn đàn mắng chửi, còn cô ta đã nhẹ nhàng đổ hết tội lỗi qua đi.
Cô ta không chỉ xin lỗi trong livestream, còn xóa đi Weibo kia, tag Phác Thái Anh xin lỗi, các tài khoản tiếp thị khác cùng cư dân mạng cũng nhanh chóng biết chuyện gì xảy ra.
[Suy đoán lung tung là không tốt, lần sau nhớ chú ý.]
[Lộc Lộc cô không phát sóng sao?]
[Tiểu Lộc, thương em.]
[Tiểu Lộc của chúng ta chính là ngốc như vậy, bị người lợi dụng.]
Lộc Ngôn trả lời fans một cái biểu tượng đáng thương, fans lại càng đau lòng, chuyện này rốt cuộc cũng bị áp xuống, bất quá danh tiếng của Phác Thái Anh so với trước đây lớn hơn một chút, càng nhiều người hâm mộ đến xem bà chủ vào phòng livestream của nàng, có người nghe nói nàng hát dễ nghe, đến gần như không đi, độ hot phòng livestream của Phác Thái Anh chưa từng giảm, fans nhanh chóng vượt qua 100.000, ngoại trừ fans tặng quà cho nàng, các fans của Lộc Ngôn cũng tặng quà. Đương nhiên cũng có người nhìn không quen chuyện này, âm dương quái khí nói nàng có phải được người bao nuôi hay không, nên tài nguyên mới ào ạt như vậy, đương nhiên những ID này đều bị quản lý cấm ngôn.
Phát sóng trực tiếp đến 9 giờ, Phác Thái Anh gọi một phần đồ ăn giao tới, nhớ đến Lạp Lệ Sa cách vách không biết đã ăn gì chưa, nàng gửi tin nhắn cho Lạp Lệ Sa hỏi có muốn mua cho cô một phần không, Lạp Lệ Sa rất nhanh trả lời nàng: [Tôi ra ngoài mua, thuận tiện dẫn Hanh Hanh đi dạo.]
Phác Thái Anh: [Được, cám ơn Lạp lão sư.]
Lạp Lệ Sa nhìn hai câu đối thoại này nhếch môi cười, dắt Hanh Hanh xuống lầu, đi dạo hơn nửa tiếng rồi mới mua hai phần cơm tối, Phác Thái Anh vội vàng ăn xong lại trở về livestream, Tiểu Ngư tìm nàng chơi game, nàng liền livestream chơi một hồi. Thời gian phát sóng của Phác Thái Anh là 10 giờ, bình thường thời gian phát sóng của người dẫn chương trình đều khoảng 12 giờ, còn có người lâu hơn một hai giờ, Phác Thái Anh hiện đang trong giai đoạn người mới, cần phải phát sóng đến 10 giờ, thực tế lượng truy cập hiện tại của nàng đã vượt qua rất nhiều người mới, quản lý viên cũng có ý muốn nàng kéo dài thời gian một chút, như vậy quà tặng sẽ thu được càng nhiều, chia thưởng cũng nhiều hơn, bất quá Phác Thái Anh vẫn cự tuyệt, gần đây nàng bận rộn quá nhiều chuyện, chờ tất cả ổn định lại nói chuyện kéo dài thời gian.
Vừa qua khỏi 10 giờ, nàng nói tạm biệt với người hâm mộ, fans lưu luyến không rời, gần một triệu lượng truy cập, đặt ở người mới nào cũng không nỡ tắt livestream, nhưng Phác Thái Anh không do dự, liền tắt đi.
Lạp Lệ Sa cũng rời khỏi livestream.
Cách vách động tĩnh thật sự rất nhỏ, có lẽ do Phác Thái Anh cố tình đè thấp âm thanh, hoặc có thể cách âm tốt đến mức cô khó có thể nghe thấy tiếng động, Phác Thái Anh đi chân trần trong phòng, giẫm lên tấm thảm lông, nàng chuẩn bị thu âm, tìm được âm nhạc, bắt đầu ca hát, mấy lần đầu thật sự không hài lòng, âm thanh không đầy đủ, về sau mới dần dần tốt lên, bên tai vang lên âm nhạc ấm áp, vui vẻ lại ngọt ngào, Phác Thái Anh nhắm mắt đắm chìm, bắt đầu thu âm lần mới.
Nàng mất hơn nửa tiếng mới hoàn thành xong bài hát và gửi nó cho bà chủ.
Một lát sau bà chủ đã nhận được, còn trả lời hai chữ: [Cảm ơn.]
Phác Thái Anh có chút ngượng ngùng, bà chủ tiêu nhiều tiền như vậy, nàng chỉ thu âm một bài hát, cô còn nói cảm ơn, nàng rũ mắt đánh chữ: [Không cần, bà chủ về sau muốn nghe bài gì có thể nói trong livestream, không cần yêu cầu bài hát.]
Lạp Lệ Sa: [Tôi biết rồi.]
Phác Thái Anh giải quyết xong chuyện ca hát liền nghĩ đến lúc chiều nói ghi âm, cũng không biết Lạp Lệ Sa ngủ chưa? Nàng ra khỏi phòng, nhìn thấy cửa phòng của Lạp Lệ Sa nửa mở, bên trong đen nhánh, không có ai, ngược lại cửa phòng sách đóng chặt, nàng đi qua, do dự vài giây liền gõ cửa.
Lạp Lệ Sa vừa nhận được tài liệu, mở ra, giai điệu vui vẻ ấm áp tràn ngập trong phòng, sau đó giọng Phác Thái Anh vang lên, không giống như những bài hát cũ kia, bài này giọng nàng có chút ngọt ngào, rất phù hợp với giai điệu, Lạp Lệ Sa nhất thời nghe đến nhập thần, tiếng gõ cửa vang lên hai giây không kịp phản ứng.
"Lạp lão sư." Phác Thái Anh ngoài cửa kêu, Lạp Lệ Sa ngẩn ra, lập tức nhìn về phía cửa, muốn tắt điện thoại thì đụng phải cái ly bên cạnh làm nó rơi xuống, trực tiếp đập vào đầu ngón chân của cô, Lạp Lệ Sa đau đớn khẽ thở nhẹ, cúi người xoa xoa ngón chân, tay kia trên bàn còn cầm điện thoại, sau khi sờ đến mới ngẩng đầu lên, sau gáy đụng vào mép bàn.
Đau đớn trên và dưới cùng lúc.
Còn có tiếng đập cửa.
Lạp Lệ Sa tắt điện thoại bất chấp đi tới mở cửa, Phác Thái Anh đứng ở bên ngoài, nàng nhìn thấy đôi mắt của Lạp Lệ Sa đỏ ửng, còn có nước mắt, kinh ngạc hỏi: "Lạp lão sư sao cô lại khóc?"
Khóc? Lạp Lệ Sa lau một cái, khóe mắt quả nhiên ướt át, khẳng định là vừa rồi đau đến không nhịn được, tràn ra bọt nước, cô giải thích: "Vừa rồi có xem tiểu thuyết một chút."
Thì ra là thế, Phác Thái Anh tràn đầy lĩnh hội, nàng nói: "Lạp lão sư đúng là nhạy cảm."
Lạp Lệ Sa vừa mở miệng đã bị khí sặc đến, cô càng khụ đuôi mắt càng hồng, hai má cũng đỏ ửng, cùng bình thường nghiêm túc, thần sắc đứng đắn hoàn toàn bất đồng.
Phác Thái Anh cũng nhịn không được đi tới bên cạnh vỗ lưng cho cô, quan tâm hỏi: "Không sao chứ?"
"Không có việc gì." Lạp Lệ Sa xua tay, hoà hoãn nhịp thở, rốt cuộc cô là lỗ tai heo hay sao, cư nhiên nghe câu nói kia của Phác Thái Anh thành: "Lạp lão sư đúng là gợi cảm."
Gợi cảm......
Lạp Lệ Sa liếc mắt nhìn Phác Thái Anh bên cạnh, tim đập vì hai chữ chưa bao giờ xuất hiện, lại thình thịch nhanh chóng nhảy lên!
*****
Lạp Lệ Sa: Không có việc gì không cần nói lung tung.
Phác Thái Anh:????????
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro