Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 32-Khẩn cầu

Gió Đông về đêm sao mà lạnh? Trí Tú rúc người trong lớp áo mỏng manh, hai má đỏ ửng vì rượu loạn choạn lê chân trên phố. Dòng người qua lại thưa thớt dần, mọi thứ yên ắng từ từ chìm vào màn đêm tịch mịch. Bóng nữ nhân nhỏ bé ngồi xổm một góc đường, may mắn rằng không ai để tâm đến, để họ bắt gặp Tổng tài cao thượng của Kim thị trong bộ dáng thảm hại thế này thì còn mặt mũi nào.

'đừng kéo tôi vào mớ hỗn độn chị không thoát ra được...

"Hâ!... Hỗn độn? Hâ? Haha... Từ khi nào cuộc đời tôi lại thành một mớ hỗn độn vậy hả? Haha..."

Giữa ngực Trí Tú cơn đau vẫn cứ âm ĩ, như cơn sóng lớn chốc chốc vỗ mạnh, đem tâm can nàng vồ dập đến vỡ ra thành trăm mãnh. Trái tim Trí Tú giờ đã là một chương trình bị lỗi, cứ khôi phục để rồi tiếp tục hư hỏng, không thể cứu chữa nỗi. Chỉ còn cách, phép màu xuất hiện...

-cộp- Mũi giày đen bóng dừng ở sau nàng, lặng lẽ như một tấm màn lớn che chắn từng đợt rét buốt. Chỉ có tiểu nữ ngốc nghếch qua hồi lâu cũng không hay biết, chung thủy thẩn thờ nhìn ra bầu trời rộng lớn, vô thức sẽ rơi vài giọt pha lê trong suốt...

"Chị là trẻ con sao? Ngồi ngẩn người ra đấy liệu có tốt hơn không?" Trí Tú thu mình như một chiếc cún, giương hai mắt to tròn ngước nhìn y, long lanh ánh lệ vẫn còn vương lại. Bộ dáng đáng thương vô cùng, không khỏi khiến y xót xa. Cô đem áo ngoài dày cộm cởi ra, khoác lên người Trí Tú, cẩn thận ngồi xuống bên cạnh. 'Bụp' Lisa bật nắp lon trà trong tay, vẫn còn hơi ấm đem nhét vào tay nàng "Uống đi, vẫn còn nóng."

"L..lisa ân...?"

"Albert khiến chị thất vọng đến vậy sao?"

"........"

"Hừ~ có đau lòng đến đâu cũng không nên hành hạ bản thân ra thế này chứ."

"Lisa à không..."

"Tôi...lạ lắm Trí Tú ân. Lí ra tôi nên vui mừng, nhưng tôi đã tức giận." Tôi không vui vì kết cục mà nữ nhân như chị đáng nhận lấy, mà vì cảm thấy một tia hy vọng nào đó. Còn đau lòng... vì trái tim chị đã tổn thương. . . Một tia đau đớn chớp thoáng, như một đốm pháo sáng dần lụi tàn rồi mất hẳn.

"Tôi xin lỗi. Đáng lẽ không nên thốt ra những lời khó nghe hôm đó. Xin lỗi Lisa ân, xin lỗi em..."

Ngày Lisa trở về, cô đã quyết định dung túng cho trái tim ngu ngốc được bám lấy nỗi tuyệt vọng của Trí Tú để nương nhờ. Chỉ là nhất thời mất hết phương hướng, giữa ranh giới mong manh của quá khứ và thực tại, cõng theo nỗi đau giày vò hiện thực mãi không phải là cách.

"Nhìn tôi một lúc được không Lisa... hức...Từ khi nào điều đó lại trở nên xa xỉ với tôi như vậy? Tôi như sắp phát điên lên mà không thể làm gì, đau đến chết đi được... Thế nên xin em, một lần thôi... hức hức... đừng quay lưng với tôi có được không? Cầu em chỉ lần này thôi... hức hức~"

Trí Tú vùi vào lồng ngực y nhân khóc nấc thành tiếng, nàng đã đi đến cực hạn của khẩn cầu, dù chỉ một chút thương hại của em, nàng vẫn muốn có được. Ôm vết thương rỉ máu, đau đớn thì vẫn cứ giày vò, làm sao nàng tồn tại mà chỉ có thể cam chịu?

"Đừng khóc." Tôi sẽ đau lòng...

_____€€€___€€€_____

'Cốc cốc'

'Cốc cốc'

Bên trong thủy chung im lặng, Lisa đành mạnh dạng đẩy cửa đi vào. Trên giường lớn, chiếc sâu cuộn người trong chăn không muốn chui ra. Cô chỉ đành cẩn thận đặt cốc sữa xuống bàn, nhẹ nhàng lay người Trí Tú

"Trí Tú ân?"

"....."

"Chị không sao chứ? Quản gia bảo từ chiều chị vẫn chưa ăn gì."

Nghe được thanh âm quen thuộc, Trí Tú mới ló cái mặt say ngủ ra khỏi chăn, chằm chằm nhìn cốc sữa "Không phải  sữa do LeO không uống đấy chứ?"

"Gì cơ?"

"Tôi đoán trúng rồi???"

"Hâ, còn nói linh tinh được, hẳn là chị không sao. Vậy tôi xin phép."

Lisa cứ thế rời đi một mạch, bỏ lại Trí Tú ngơ ngác dõi mắt nhìn. Nàng mơ sao? Cái con người đó....???? Sao có thể .....

~hụych hụych hụych~

Cánh cửa sắp đóng lại, từ đâu bay tới một cái bóng trắng, dứt khoát ôm chầm lấy Lisa, đẩy cô ngã xuống giường lớn

"Ách? Cái quái???"

"Em vừa lo cho tôi có phải không?"

"N..này chị... vừa rồi còn...???"

"Tôi còn chưa hỏi, tại sao hôm trước em lại xuất hiện ở đó? Em đã đi tìm tôi sao?" Cái đuôi bị giẫm lên y đã suýt nhảy cẩn. Cô lập tức né tránh, không dám trực tiếp đối diện cùng đồng tử kiên định đầy tà khí của nàng

"K..không có."

"Nhỡ là vô tình, thế sao không lơ tôi như em vẫn làm? Còn cả vừa rồi mang sữa đến tận phòng tôi làm gì?"

Trương quản gia hẳn đã già rồi, bà nhìn thế nào bảo rằng Trí Tú trông rất xanh xao, phờ phệch vô cùng đáng ngại a?? Hại Lisa lo lắng mới chạy đến.... Vừa bị ánh mắt bức người vây kín, vừa bị thân nữ kìm hãm, Lisa ngột ngạt sắp không thở nỗi, bật người muốn đẩy vai Trí Tú "Nói rõ đi, bằng không tôi sẽ không đi đâu hết."

"Gì chứ? Chị ở trên người tôi còn muốn làm loạn?"

"Em nhất quyết không muốn thừa nhận?"

"Kim Trí Tú! Chị ~ hức" Môi đỏ bất chợt bị một lực mạnh mẽ phũ xuống, chắn ngay mọi lời lẽ không thành thật sắp bật ra. Y càng vùng vẫy, Trí Tú càng thô bạo. Nàng ghì chặt khuôn mặt bé xíu dưới thân, ép buộc cạy mở khoang miệng, lưỡi con lập tức tràn vào, khuấy đảo địa phận y.

Lisa đành hết cách, triền miên rơi vào nhục cảnh, dần đáp trả mãnh liệt. "Là chị tự chuốc lấy." Trong chớp mắt y đã an phận dưới thân Lisa, phía trên không lộ chút biểu tình chôn mặt vào cổ nàng tham luyến hít lấy. Những ham muốn trần tục trỗi dậy, nuốt chửng thân xác nữ tử. Quần áo để mặc đối phương rũ sạch, phút chốc chỉ còn lại thân thể trơ trọi không một mãnh che. Nụ hôn nóng bỏng trượt dọc trên phụng thể, nhắm lấy khỏa bầu cắn mút không thương tiếc. Từng đợt khoái cảm thay nhau bổ vào tâm trí, toàn thân nhiễm điện trở nên tê dại. Hạ bộ râm rang cơn nóng như thiêu đốt, cơn khát dục kích thích âm hộ trở nên nhạy cảm, tiết đầy thủy dịch. Con rắn không xương rê nhẹ xuống hạ thể, ướt át đầy ái lực, mỗi nơi đi qua đều đem Trí Tú run rẩy "Ah~ ưm"

Vùng nhạy cảm co giật một trận, cảm khoái sung sướng liền thõa mãn cơn khát dục. Hai bên đùi non bị Lisa giữ chặt, khuôn mặt không ngại vùi vào miền địa đàng bí ẩn. Môi thịt bị mút lấy, giao thoa tạo nên ái dục to lớn. Nộn phấn lộ ra hạt châu cương cứng, bị răng nanh cắn nhẹ làm hạ thân giật bắn một phát. "Ưzz" Nữ nhân dưới thân thống khổ liên tục vặn vẹo cơ thể, đồng tử màu nâu bí ẩn đã nhuốm đầy dục vọng, phũ một lớp sương đục ngầu.

"Ân~ Lisa ah"

Y nhân nghe nữ tử trong khoái lạc gọi tên mình, tâm trí liền đổ dồn vào nàng. Cô vươn người áp sát khuôn mặt Trí Tú, trên môi bóng nhoáng một lớp ái dịch còn sót lại, thanh hầu kiều chuyển: "Nói chị muốn tôi."

"Hâ~... Tôi muốn em~ Muốn em vào trong tôi Lisa." Trong bóng tối mờ ảo, chỉ thấy ẩn ẩn hiện hiện khóe môi vừa giương lên. Y nhân chậm rãi nâng một chân Trí Tú gác ngang eo, hoa đạo mở lối~ dứt khoát đâm vào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro