Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Ký Ức Mơ Hồ

3 năm trước...

Khi đó Ling vừa tròn 30 tuổi, bố cô qua đời vì bạo bệnh. Từ nhỏ, Ling đã sống cùng với bố. Mẹ cô mất do khó sinh ngay lúc hạ sinh cô. Do được bố và anh trai chăm sóc từ bé, Ling trưởng thành khác hẳn những cô gái đồng trang lứa.

Cô rất mạnh mẽ, phóng khoáng. Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai thấy cô rơi nước mắt, hoặc có thể cô cũng từng khóc, nhưng không có ai biết được điều đó...

Khi bố cô qua đời, anh trai của Ling - người thừa kế duy nhất của gia tộc - hiển nhiên tiếp quản vị trí đứng đầu tập đoàn. Nhưng thật không may, năm đó là thời kỳ cải tổ lớn trong giới kinh doanh của Mãn Châu. Những đối thủ vốn đã để mắt đến tập đoàn LO lập tức ra tay khi biết được tin tức về sự ra đi của người sáng lập. Giá cổ phiếu của tập đoàn giảm sút không phanh. Anh trai Ling cố gắng xoay chuyển tình thế, nhưng việc thua lỗ không có dấu hiệu giảm xuống. Áp lực từ bên ngoài lẫn sự nghi ngờ của các cổ đông khiến anh bắt đầu tự nhốt mình trong văn phòng, không gặp bất kỳ ai.

Ling chịu trách nhiệm về phần đối ngoại. Khi cô nghĩ rằng anh trai mình chỉ đang lo lắng cho bước phát triển tiếp theo của tập đoàn LO, thì một chuyện kinh hoàng đã xảy ra.

Cả ngày hôm đó, Ling không gặp anh trai. Gọi điện thoại cũng không được, văn phòng của anh cũng không có ai. Cô gọi cho chị dâu, nhưng chị cũng nói rằng anh chưa về nhà. Ling lúc này mới nhận ra có điều bất thường.

Cô lập tức nhờ Jun - người bạn thân của mình - cùng kiểm tra camera an ninh trong tập đoàn. Camera ghi lại hình ảnh cuối cùng của anh trai Ling hai giờ trước đó. Anh đang đi lên hướng tầng thượng, tay vịn vào tường, từng bước khuất khỏi tầm nhìn của camera.

Ling dường như nhận ra điều gì đó. Đầu óc cô trống rỗng, đôi chân bủn rủn, phải nhờ Jun đỡ mới có thể đứng vững được. Nhân viên bảo vệ tại phòng an ninh lập tức điều động toàn bộ nhân viên an ninh lên tầng thượng.

Vì đang là cuối thu nên gió không ngừng thổi, khi họ lên đến nơi, gió lớn thổi càng lúc càng mạnh. Ling và Jun nhìn thấy anh trai cô ngồi ở mép tầng thượng. Bất kể ai gọi, anh chỉ lặp đi lặp lại một câu: "Anh mệt lắm rồi. Đừng lại gần."

Sau đó cảnh sát cũng đến. Ling buộc mình phải giữ bình tĩnh, cố gắng thuyết phục anh trai. Với sự thuyết phục của Ling và cảnh sát, anh đứng lên đưa tay về phía Ling. Trong giây phút tưởng như anh đã đưa tay để được kéo lại, anh mỉm cười với Ling và nói:
"Xin lỗi, anh đã làm bố thất vọng rồi. Anh mệt lắm rồi, Lingling."

Ling nhận ra điều không ổn, vội vàng đưa tay ra và hét lớn: "Đừng mà!"

Nhưng anh trai cô đã ngả người về phía sau, rơi vào khoảng không vô tận và bị gió thổi đập vào một cái bục của tòa cao ốc bên dưới.

Ling không thể thốt ra lời nào. Cánh tay đưa ra giữa không trung của cô được Jun nắm chặt. Jun cũng bàng hoàng trước cảnh tượng trước mắt. Khi nghe thấy tiếng cảnh sát hét lên qua bộ đàm, Ling mất đi ý thức.

---

Khi tỉnh lại thì Ling đã nằm trong bệnh viện. Jun ở bên cạnh thấy cô tỉnh dậy liền nhấn chuông gọi bác sĩ. Nhưng Ling không đợi bác sĩ đến, cô lập tức rút kim truyền, mặc áo bệnh nhân rồi chạy ra khỏi phòng.

Cô không ngờ trước cửa bệnh viện, đám đông phóng viên đã chờ sẵn. Ánh đèn flash máy ảnh sáng rực lên, tương phản với màn đêm tối tăm.

Đám phóng viên vây kín lấy cô, đưa máy quay và máy ghi âm, không ngừng đặt câu hỏi về sự việc ngày hôm nay.

Lúc từ phòng bệnh chạy ra cổng, trong lòng Ling chỉ lặp đi lặp lại một ý nghĩ: "Chuyện xảy ra hôm nay chỉ là một giấc mơ, nhất định là mơ thôi..."

Nhưng những ánh đèn flash chói mắt kia khiến cô không thể nhìn rõ. Trong khoảnh khắc đó, cô không thể nhìn thấy gì, cũng không thể nghe được gì nữa. Cô biết rằng... đây không phải là mơ. Người anh trai luôn yêu thương cô đã thực sự nhảy xuống trước mặt cô. Ling một lần nữa ngất đi...

---

Hai ngày sau...

"Đợi sau khi tập đoàn LO ổn định lại, anh sẽ đưa em về Hong Kong ở một thời gian nhé. Cả chị dâu của em nữa, ba chúng ta sẽ cùng đi!"
"Thoả thuận vậy đi! Đã lâu rồi chúng ta chưa có trở về Hong Kong, lần này anh không được thất hứa đâu đó."
Anh xoa đầu Ling, cười nói:
"Sao với người ngoài em lạnh lùng mà ở nhà lại như một chú cún nhỏ bám người vậy nè!"
Hai anh em nhìn nhau rồi bật cười.

Cảm giác choáng váng vẫn chưa tan đi thì âm thanh quen thuộc lại vang lên bên tai:

"Cứ sắp xếp như thế đi. Phiền anh chăm lo mọi việc trong tang lễ rồi."

Ling từ từ mở mắt ra, trước mặt cô là chị dâu. Thấy Ling tỉnh lại, chị lập tức gọi bác sĩ vào.

Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ nói:

"Bệnh nhân bị sốc mạnh khiến hô hấp bị ngưng trệ. Hiện tại không còn vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng vẫn phải chú ý tuyệt đối không được để cho bệnh nhân chịu thêm kích động gì nữa."

Nói xong bác sĩ rời khỏi phòng.

Chị dâu nước mắt lưng tròng nắm chặt tay Ling, nghẹn ngào nói:

"May quá...May mà em không sao cả..."

Ling không nói gì, chỉ nắm chặt lại tay của chị dâu.

Lần này có lẽ cô không thể tiếp tục tự lừa dối mình nữa rồi. Ling quay đầu nhìn ra cửa sổ, nước mắt thấm ướt gối.

Ngày cuối cùng trong tang lễ của anh trai Ling cũng đã đến. Theo kế hoạch của chị dâu, tang lễ được tổ chức riêng tư, không mời người ngoài đến chia buồn. Sự ra đi đột ngột của anh trai khiến chị dâu không thể tin tưởng ai. Chị không muốn để những người không thật lòng xuất hiện trong buổi lễ này, để anh trai có thể an nghỉ thanh thản.

Sau nghi thức đơn giản, Ling nhìn chị dâu. Chị dâu như có điều muốn nói nhưng không thể thốt nên lời. Ling ôm lấy chị, nhẹ nhàng vỗ lưng và nói:

"Không sao đâu, chị không cần phải để ý đến cảm xúc của em."

Chị dâu, với đôi mắt đỏ hoe, nói với Ling rằng chị đã mang thai. Chị muốn về Hong Kong để sinh con tại đó.

Ling từ ngạc nhiên chuyển sang vui mừng, cô nhìn về phía bụng của chị dâu, lòng ngập tràn hạnh phúc.

Trước đó, Ling không biết chị dâu sẽ phải sống như thế nào trong tương lai. Nhưng giờ đây, cô cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng trên thế giới này lại có thêm một người yêu thương chị dâu, và cô cũng biết rằng anh trai mình trên trời chắc chắn sẽ rất vui mừng.

Ling mỉm cười, đặt tay lên bụng chị dâu và gật đầu đồng tình. Cô không nói gì thêm, vì cả hai đều hiểu Hong Kong là nơi Ling và anh trai cô sinh ra. Anh trai cô từng nói rằng, nếu chị dâu có con, nhất định phải để đứa trẻ được sinh ra tại Hong Kong.

Giờ đây, Ling và chị dâu không thể không chấp nhận sự thật rằng anh trai đã ra đi mãi mãi.

Ling bắt đầu sắp xếp mọi việc tại Hong Kong. Cô cũng cho người chuẩn bị sẵn một căn biệt thự ở vùng ngoại ô, để chị dâu và đứa trẻ trong bụng có nơi nghỉ ngơi an toàn và thoải mái.

Khi tiễn chị dâu rời đi, Ling đã đưa cho chị một chiếc thẻ ngân hàng. Suốt chặng đường, chị dâu cô khóc nghẹn ngào vì không nỡ rời xa Ling.

Chị cũng đã cố gắng thuyết phục Ling cùng mình trở về Hong Kong, nhưng chị hiểu rằng Ling còn trách nhiệm lớn hơn phải gánh vác ở đây. Cuối cùng, cả hai đành chia tay trong nước mắt.

---

Khi tập đoàn LO đang chìm trong hỗn loạn, Ling tổ chức một cuộc họp khẩn cấp và công bố di chúc của CEO tiền nhiệm, và cũng là anh trai cô.

"... Tôi, Ling, sẽ trở thành tân Chủ tịch Hội đồng Quản trị của LO Group."

Bên dưới không có tiếng vỗ tay, mà thay vào đó là những lời xì xào, nghi ngờ từ các cổ đông. Tuy nhiên, đây là lựa chọn và giải pháp duy nhất lúc đó, vì một tập đoàn không thể thiếu người đứng đầu.

---

Sau gần một năm, Ling đã đưa LO Group trở lại đúng vị trí như khi bố cô còn sống. Trong suốt thời gian đó, Ling gần như dốc cạn sức lực cho công ty.

Từ một tiểu thư phó tổng xinh đẹp, kiêu kỳ, gương mặt cô dần sắc sảo hơn, nhưng lại mang thêm một nét dịu dàng khó tả. Bằng chính năng lực của mình, cô đã nhận được sự công nhận và ủng hộ từ các cổ đông.

Vào thời điểm đó, bên cạnh Ling xuất hiện một người và đồng hành cùng cô, tên là Summer, cô trợ lý 25 tuổi của Ling.

Sau khi chị dâu rời Mãn Châu, chị đã ép Ling phải thuê một trợ lý riêng vì chị biết rằng khối lượng công việc của Ling rất lớn, cần có người giúp cô chăm lo cuộc sống. Hơn nữa việc có một trợ thủ đắc lực sẽ hỗ trợ Ling rất nhiều trong công việc. Và điều quan trọng nhất là chị lo rằng Ling sẽ giống như anh trai mình...

Chị không dám nghĩ nhiều thêm mà chỉ giục Ling mau chóng hoàn thành việc này.

Ling biết chị dâu mình đang nghĩ gì nên đã đồng ý và sau đó lập tức tổ chức tuyển dụng.

Tuy nhiên, dù tập đoàn LO nằm trong top 10 tập đoàn hàng đầu tại Mãn Châu nhưng việc tuyển dụng trợ lý cho CEO lại không thu hút được nhiều ứng viên. Nhân sự phòng tuyển dụng cũng vô cùng khó hiểu. Trước đây, mọi người chen nhau để vào công ty, thậm chí đến mức người dọn vệ sinh cũng có bằng cấp cao. Vậy mà lần này, số lượng đơn ứng tuyển lại quá ít ỏi.

Nguyên nhân chính là Ling, tân CEO của LO Group, được biết đến với nhan sắc xinh đẹp, thuộc hàng hiếm có trong giới kinh doanh. Nhưng chính sự kiêu sa, lạnh lùng của cô lại khiến người ta cảm thấy khó gần.

Ling có gương mặt nhỏ nhắn, gần như không trang điểm ngoại trừ khi dự tiệc hoặc sự kiện. Ấn tượng đầu tiên cô mang lại là sự trưởng thành. Tóc dài, thẳng mượt màu đen tự nhiên và làn da khỏe khoắn tiêu chuẩn. Cô thường mặc vest nữ thiết kế riêng, dáng người cao gầy, đôi giày cao gót đế đỏ khiến mỗi bước chân của cô như in dấu trong lòng người khác. Nhiều người còn nhận xét rằng, chỉ một làn gió thổi qua tóc cô cũng khiến người ta liên tưởng đến những mô tả lãng mạn trong tiểu thuyết.

Ling không có bất kỳ yêu cầu nào đối với trợ lý của mình, cô chỉ yêu cầu người đó là nữ, có trình độ học vấn tốt, thông thạo nhiều ngôn ngữ và có lý lịch trong sạch.

Hôm phỏng vấn, Summer xuất hiện với mái tóc vàng vừa mới nhuộm. Cô ấy có dáng môi cười tự nhiên, luôn giữ thái độ vui vẻ, thân thiện. Dù nhỏ tuổi, nhưng Summer không ngại đối mặt với bất kỳ thử thách nào và có khả năng giao tiếp xã hội rất tốt – đôi khi không thua kém gì Ling.

Summer còn chăm sóc Ling rất chu đáo, mang đến cảm giác ấm áp và dễ gần, đồng thời cô ấy cũng được nhiều nhân viên trong tập đoàn yêu mến. Summer không chỉ giúp đỡ Ling trong công việc mà còn là người bạn đồng hành, luôn chia sẻ mọi tin tức, từ quan trọng đến những chuyện tầm phào.

Dần dần, mối quan hệ giữa hai người ngày càng gắn bó. Summer cảm thấy mình sẵn sàng cống hiến hết mình để luôn ở bên Ling, bảo vệ và đồng hành cùng cô.

Khi Ling lần đầu tiên gặp Summer, cô đã thoáng ngẩn người. Có lẽ vì trên người Summer cô nhìn thấy bóng dáng của một người khác...

Summer cầm trên tay tờ đơn xin việc, đứng ngoài cửa văn phòng thất thần. Cô ấy không ngờ rằng mình lại trúng tuyển!

Với hồ sơ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, cô ấy tự tin bước vào trước mặt các giám khảo. Nhưng chưa kịp ngồi xuống, ánh mắt thoáng thấy một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, hai tay khoanh trước ngực, không có chút biểu cảm nào, đang ngồi ở góc xa nhất của bàn phỏng vấn.

Cô rất đẹp, đến mức Summer quên mất mình đến đây để làm gì, chỉ biết nhìn chằm chằm và đứng ngẩn ra.

Ling cũng nhận ra ứng viên này không có phản ứng gì, ánh mắt rời khỏi hồ sơ trên bàn, ngước lên nhìn... Ling cũng thoáng khựng lại, sau đó khẽ nhướn mày nhìn Summer.

Các giám khảo liên tục hắng giọng, nhắc nhở Summer. Lúc này cô ấy mới hoàn hồn. Dù miệng trả lời câu hỏi của giám khảo, ánh mắt Summer vẫn không tự chủ được mà hướng về phía người phụ nữ xinh đẹp kia. Không phải vì Summer muốn nhìn người đó, mà là... người phụ nữ đó luôn nhìn cô ấy chằm chằm?

Khi trả lời xong các câu hỏi và chuẩn bị rời đi, Summer bị người phụ nữ xinh đẹp đó gọi lại. Cả cô ấy và các giám khảo khác đều ngạc nhiên. Chỉ thấy Ling hạ hai tay đang khoanh xuống bàn, hỏi:

"Summer phải không?" Giọng nói dịu dàng cất lên.

Summer nhất thời không nói được gì. Từ góc nhìn của các giám khảo, ánh mắt lấp lánh như sao của Summer và dáng vẻ si mê dường như đã gắn chặt vào người Kwong tổng.

Chỉ đến khi Ling trên đôi giày cao gót bước từng bước đến gần, khoảng cách ngày càng gần thì Summer mới nhớ ra mà đáp lại:
"Dạ... đúng rồi, Kwong tổng."

Ling nghiêng người thì thầm điều gì đó bên tai Summer, khoảng cách rất gần. Ngoài giọng nói của Ling, Summer còn nghe thấy cả nhịp tim của chính mình. Đoạn hội thoại này cũng chỉ có hai người họ biết được mà thôi.

Ngày hôm sau, Summer đến làm việc tại tập đoàn LO. Nhưng khác với hôm qua, mái tóc vàng óng khi đi phỏng vấn của cô đã được nhuộm thành màu nâu đen, để xoã dài với những lọn tóc xoăn nhẹ. Summer mặc một chiếc áo sơ mi denim kết hợp với quần âu trắng, mang giày cao gót và trang điểm nhẹ nhàng, toát lên vẻ thanh nhã, lạnh lùng.

Thậm chí nhân viên lễ tân của tập đoàn LO suýt không nhận ra Summer. Họ không ngờ cô gái mặc áo hoodie rộng thùng thình hôm qua lại trở nên lịch lãm và khác biệt đến vậy!

Khác biệt một cách xinh đẹp!

Summer hôm nay ăn mặc rất chỉnh chu vì hôm qua Ling đã nói với cô ấy rằng cô ấy đã trúng tuyển. Summer nghĩ rằng dù sao mình cũng vào được một tập đoàn lớn, lại làm trợ lý tổng giám đốc, không thể tùy tiện như trước. Còn về phần mái tóc là do chính Ling đã bảo cô ấy nhuộm lại màu tối.

Kể từ hôm đó, nơi nào có Ling, nơi đó đều có Summer. Điều này khiến Jun rất yên tâm khi có một cô gái rạng rỡ như ánh mặt trời ở bên Ling trong công việc.

Jun không còn phải lo lắng về cái dạ dày luôn chịu khổ vì cái tật không chịu ăn uống đúng giờ của Ling nữa.

Duy chỉ có một điều khác với trước đây mà Jun và nhóm bạn của Ling đều nhận ra, đó là Ling đã thay đổi.

Vẻ cao ngạo, lạnh lùng, không muốn người lạ tiếp cận trước đây dường như dần biến mất. Giờ đây, Ling thường xuyên mỉm cười và trở nên thân thiện hơn rất nhiều. Cô còn chủ động hẹn Jun và nhóm bạn đi ăn, và còn rất ít khi từ chối lời mời tham dự các buổi tiệc thương mại của Jun.

Họ cũng không biết sự thay đổi này của Ling là tốt hay xấu. Bởi trước đây, vẻ ngoài của Ling đôi khi lạnh lùng đến mức khiến người khác không khỏi run rẩy.

"Tóm lại... chỉ cần cậu ấy hạnh phúc là được rồi." Một người bạn của Ling vỗ nhẹ vào lưng Jun và nói.

Summer không biết Ling trước đây như thế nào, nhưng nghe các nhân viên kể lại, Kwong tổng trước đây rất khó gần, tính tình cũng không tốt, luôn mang vẻ mặt như muốn xua đuổi người khác, giống như một con sói hoang khiến người ta không dám lại gần.

Nhưng qua lời kể, Summer biết rằng trong tập đoàn LO từ trên xuống dưới, chỉ có một người không sợ Kwong tổng, cũng chỉ khi người đó ở bên cạnh, người ta mới thấy được nụ cười của Kwong tổng. Đó chính là trợ lý trước đây của cô, Orm.

Mọi người hay nói Orm như một chú chó nhỏ trung thành luôn kề bên Ling, còn Ling như con sói chỉ dịu dàng với Orm. Đây cũng là điều mà các nhân viên trong tập đoàn luôn bàn tán xôn xao. Có vẻ như Ling và Orm đã biết nhau từ trước vì Orm đã được bổ nhiệm làm trợ lý của Kwong tổng mà không thông qua bất kỳ cuộc phỏng vấn nào. Và một nhân viên đã đưa Orm đến công ty vào 4 năm trước, lúc Ling vừa đảm nhiệm chứ vụ phó tổng, xác nhận rằng họ không phải là họ hàng.

Summer tò mò: "Vậy vì sao trợ lý Orm lại rời đi? Có phải bị Kwong tổng sa thải không?"

Nhân viên khác trợn mắt đáp: "Cô cũng nghĩ vậy sao?! Chúng tôi cũng từng nghĩ thế!"

Mọi người càng nói càng hăng, Summer chỉ im lặng lắng nghe những câu chuyện phiếm và chấp nối chúng lại với nhau.

Sau một lúc lâu, Summer dường như cũng hiểu được đôi chút.

4 năm trước, khi Ling 26 tuổi và Orm 22 tuổi, lúc đó Orm trông như một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, rất trẻ trung và xinh đẹp. Nàng được Ling đích thân đưa về làm trợ lý mà không cần qua phỏng vấn.

Bởi vì làn da của Orm rất trắng và đẹp, nên mỗi khi nàng cười lên, thế giới xung quanh như tràn ngập ánh nắng. Và cũng không có gì ngạc nhiên khi Ling luôn mỉm cười lúc Orm ở bên cạnh.

Orm từng rất vụng về khi mới bắt đầu công việc, nhưng Ling luôn kiên nhẫn hướng dẫn nàng từng chút một. Nhân viên tập đoàn chưa từng thấy Ling đối xử với ai như vậy. Sau gần 3 năm làm trợ lý, khi tất cả mọi người trong tập đoàn nghĩ rằng Orm sẽ ở mãi bên Ling, nàng đột ngột biến mất. Bộ phận nhân sự nói rằng chưa nhận được đơn từ chức và lãnh đạo cũng chưa cho phép nàng rời đi. Orm dường như đã biến mất khỏi thế giới... Tài khoản WeChat công việc của nàng và tất cả phần mềm xã hội cũng đã bị xoá.

Trong khoảng thời gian Orm rời đi, gần một tháng trời, mọi người trong tập đoàn từ trên xuống dưới đều không thấy Ling xuất hiện. Ban đầu, ai cũng nghĩ cô đi công tác, cho đến một tháng sau, Ling mới lộ diện. Lúc này, bên cạnh cô đã không còn bóng dáng Orm, và mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.

Kể từ đó, biểu cảm lạnh lùng, cấm người lạ đến gần như khắc sâu trên gương mặt của Kwong tổng. Không ai dám bàn tán công khai, nhưng vẫn có những tin đồn rằng trợ lý Orm ra nước ngoài du học, hoặc bị doanh nghiệp khác mời chào với mức đãi ngộ cao hơn. Nói tóm lại, Orm như thể biến mất hoàn toàn.

Ban đầu Orm thường hay mắc lỗi, nhưng dần dà về sau lại trở thành cánh tay đắc lực của Ling. Giữa Ling và Orm có một sự ăn ý hoàn hảo, đôi khi chỉ cần một ánh mắt, họ đã hiểu ý nhau.

Sau khi tìm hiểu, Summer đã phần nào hình dung được về người trợ lý trước đây, dù chỉ là một bức tranh mơ hồ. Nhưng cô ấy có linh cảm rằng mối quan hệ giữa trợ lý Orm và Kwong tổng không hề đơn giản.

Summer cũng hiểu tại sao Kwong tổng đột ngột tuyển trợ lý. Có hai sự kiện liên tiếp xảy ra trong tập đoàn LO mà cô ấy đã theo dõi. Thật lòng mà nói, khi Summer đến phỏng vấn, cô ấy không quá kỳ vọng vào việc được nhận, nhưng Summer thực sự rất ngưỡng mộ vị tổng giám đốc này.

Summer tò mò không chỉ về diện mạo của Ling mà còn về người phụ nữ dũng cảm và tài giỏi đến mức đưa một tập đoàn hàng ngàn nhân viên trở lại vị trí top 10 tại thị trường Mãn Châu. Vì vậy, khi biết LO tuyển trợ lý tổng giám đốc, Summer quyết định thử vận may để được gặp vị tổng giám đốc huyền thoại. Cô ấy không ngờ mình lại trúng tuyển, nhưng Summer nghĩ có lẽ cũng vì những điều kiện của cô ấy đáp ứng đúng yêu cầu của Kwong tổng mà thôi.

Kể từ khi làm việc cùng Ling, Summer nhận ra rằng ngoài nhan sắc và vóc dáng cao ráo cùng khí chất sang trọng của Kwong tổng đúng như lời đồn, thì tính cách của cô không hề nghiêm khắc hay xa cách như người ta hay nói.

Dù ấn tượng ban đầu khiến Summer cũng có cảm giác như vậy, nhưng sau khi làm việc cùng, cô ấy nhận ra một sự trái ngược hoàn toàn.

Do Summer sống một mình, sau giờ làm thường không có việc gì làm. Vì thế, Summer đã chọn ở lại công ty làm thêm giờ cùng vị sếp xinh đẹp này. Thời gian trôi qua, hiệu suất làm việc của Summer ngày càng tốt hơn, và Ling cũng ngày càng tin tưởng cô ấy hơn.

Summer thậm chí còn theo Ling đến một số buổi tiệc chiêu đãi. Cô ấy phát hiện ra rằng sếp của mình không giỏi uống rượu. Thế nên vai trò của cô chính là... chắn rượu thay Ling!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro