Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 52

“Bằng không… ngươi nghĩ nàng ta có vì ngươi mà chấp nhận đánh đổi thần thể hay không?”

“Tiểu cô nương, nàng ta rất trân trọng ngươi. Lẽ nào ngươi không trân trọng nàng ta sao?”

Giờ phút này, Nhan Hoan thật sự đã lung lay. Nàng liếc mắt nhìn Tàng Ẩn, hai tay vô thức siết chặt. Bản thân hiện tại dù có tỉnh dậy, đối với cảnh giới nguyên anh của nàng, làm sao địch lại hàng trăm tu sĩ độ kiếp. Huống hồ, bọn chúng lại dùng nàng để uy hiếp Liệt Hỏa Ca.

Không chỉ muốn thiên tâm bổ nguyên đan, mà còn muốn cướp đi thần thể của người. Nếu Nhan Hoan hiện tại không tự cứu lấy chính mình, người hi sinh nhất định sẽ là lão tổ. Mắt thấy tiểu cô nương đã bắt đầu lung lay, Tàng Ẩn lại mỉm cười gian xảo.

“Tiểu cô nương, do dự thêm nữa thì người trong mộng của ngươi thật sự không thể cứu nổi nữa đâu…”

Bàn tay nữ nhân càng thêm siết chặt, cuối cùng liền buông lỏng. Nàng hít sâu một hơi, trong lòng giống như đã thông suốt.

“Được… chỉ cần có thể bảo vệ lão tổ, chỉ cần người không bị tổn thương gì… cái gì ta cũng chấp nhận.”

Bên ngoài, Liệt Hỏa Ca đã bị dồn ép đến bước đường cùng. Sát khí trong mắt càng thêm nồng đậm. Nếu không phải Nhan Hoan còn đang trong tay bọn họ, người cũng không cần phải nhún nhường thêm lâu.

Thời điểm hèn mọn muốn buông xuôi, Nhan Hoan đang trong trạng thái ngủ say bỗng dưng có chút cử động. Huyết Vực được Liệt Hỏa Ca cất giấu lập tức xuất hiện, sau đó chuẩn xác bay vào trong tay nữ nhân.

Xung quanh Nhan Hoan mơ hồ hiện lên một luồng khí đỏ quấn quanh. Hiện trường hỗn loạn dường như càng hỗn loạn hơn, kỳ thực đã không thể kiểm soát.

“A Hoan!” Liệt Hỏa Ca hoảng hốt gọi một tiếng, biểu cảm vô cùng khó coi.

Tận mắt thấy nàng bị luồng khí đỏ nhấc bỗng lên cao, người liền tiến lên muốn ngăn cản. Với thực lực của nàng hiện tại, muốn một mình địch lại hàng trăm tu sĩ độ kiếp, còn có một tu sĩ kim tiên, thật sự là điều không thể.

Thế nhưng, sự thật chứng minh những suy đoán kia là hoàn toàn sai. Nhan Hoan chậm rãi mở mắt, đồng tử trong trẻo hiện tại lại phủ lên một lớp màng trắng mờ đục, so với kẻ không nhìn thấy gì kỳ thực không khác gì nhau.

“Nghe nói… các ngươi muốn đoạt lại thiên tâm bổ nguyên đan, còn muốn hưởng lợi từ thần thể của lão tổ ta…”

Nhan Hoan chậm rãi mở lời, dáng vẻ hiện tại hoàn toàn khác xa với trước kia. Nàng hơi nhếch môi, đáy mắt không lộ ra chút cảm xúc nào.

“Nếu đã như vậy, vậy thì… mạng của các ngươi đều bỏ lại đây hết đi.”

Liệt Hỏa Ca càng nhìn càng thấy lạ lẫm, đây vốn dĩ không phải những lời mà tiểu cô nương nhà người có thể nói ra. Không đúng, đây rõ ràng là Nhan Hoan, nhưng người lại có cảm giác đối phương không phải.

Nàng khẽ hất tay áo về sau, xung quanh lập tức phóng ra một tầng uy áp chấn kinh, thô bạo đẩy lùi tất cả.

Tu sĩ kim tiên cho rằng Nhan Hoan hiện tại chỉ là một nguyên anh thấp bé, vậy nên sau những lời nói cảnh cáo vô cùng lạnh lẽo của nàng, hắn ta liền cười phá lên.

“Nhóc con đừng học theo người khác ăn nói hàm hồ, muốn diệt tất cả chúng ta… ngươi tốt nhất nên tu hành thêm vạn năm nữa.”

Khóe môi Nhan Hoan chậm rãi nhếch lên. Nàng kề Huyết Vực trên môi, lấy hơi thổi ra một tầng giai điệu nhẹ nhàng. Chưa đầy một khắc, hàng trăm tu sĩ lập tức bịt chặt tai mình, sau đó gào lên một cách dữ dội. Huyết khí trên người bọn chúng đồng loạt bị Huyết Vực hút hết toàn bộ. Lần này không ai ngăn cản, việc đoạt mạng diễn ra vô cùng suôn sẻ.

Trừ Liệt Hỏa Ca, toàn bộ đều bị sáo ngọc của nàng hút thành xác khô, sau đó hóa thành tro tàn, vĩnh viễn biến mất như từng tồn tại. Thời điểm hàng trăm tu sĩ độ kiếp cùng một tu sĩ kim tiên biến mất, tiếng sáo như ẩn như hiện của nàng mới không còn nữa. Tất cả đều bị Nhan Hoan giải quyết toàn bộ, thậm chí còn không nghĩ đến bản thân vậy mà lại thật sự bỏ mạng.

Kết thúc rồi, hiện tại đã không còn ai có thể đe dọa đến Liệt Hỏa Ca được nữa. Lần này nàng cũng đã trở nên mạnh mẽ, sẽ không để người vì mình mà chịu thiệt thòi trước bất kỳ ai.

Huyết Vực trong tay biến mất, nàng hơi ngẩng đầu, cảm nhận làn gió nhẹ nhàng thổi qua vành tai, lại khiến mái tóc phía sau tung bay phấp phới. Liệt Hỏa Ca chậm rãi bước đến gần nàng. Tầm mắt vẫn luôn đặt trên bóng lưng nửa lạ nửa quen đó.

“A Hoan…”

Nhan Hoan dựa theo vị trí âm thanh mà quay đầu, cho dù trước mặt chính là lão tổ mà nàng yêu thương nhất, đáy mắt vẫn không tồn tại bất kỳ cảm xúc nào.

“Lão tổ, không sao rồi… đã không còn ai có thể đe dọa được người. Lần này coi như đổi lại là đệ tử bảo vệ người đi.”

Nàng vừa dứt lời, thất khiếu lập tức rỉ máu. Có lẽ đón nhận sức mạnh cực đại một cách đột ngột khiến nhục thể nàng nhất thời không chịu đựng nổi, dẫn đến bài xích. Cho dù là vậy, Nhan Hoan hiện tại đã đủ tư cách để khống chế tốt Huyết Vực, không phải chịu thêm bất kỳ ảnh hưởng nào từ ma đế.

Liệt Hỏa Ca lau máu trên khuôn mặt nàng, sau đó nhìn sâu vào mắt hoa đào đã hoàn toàn mất đi thần sắc, trong lòng bỗng dưng cảm thấy đau nhói.

“A Hoan… ngươi rốt cuộc… đã làm gì vậy?”

Lần đầu tiên Liệt Hỏa Ca cảm nhận được thứ gọi là đau lòng cùng cực. Người run rẩy huơ tay phía trước mặt nàng. Mắt thấy đối phương không có phản ứng, ngón tay người bất giác siết chặt.

“Nói cho bốn tọa biết, ngươi rốt cuộc đã làm gì rồi? A Hoan!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro