Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2


Năm năm sau

Tiêu hầu gia nhìn xem hai tiểu hài tử chạy nhanh trong sân, trên đầu đều có hai cái bím tóc, gương mặt đỏ bừng, đặc biệt làm cho người ta yêu thích.

"Hành nhi, Diễn nhi, đừng chạy nữa, sẽ mệt mỏi, " nói rồi một tay ôm lên tiểu nhi tử bế đến đại sảnh.

"Để các phu nhân đợi lâu, đều là này hai tiểu gia hỏa này, chạy trốn quá là nhanh, vi phụ đều không đuổi kịp, Ha ha ha" đùa giỡn với tiểu nhi tử, Hầu gia vui vẻ nở nụ cười.

Ngôi bên trái là  Đại phu nhân Văn Nhân Đồng, bên phải là nhị phu nhân Lý Xuân Mi, Hầu gia đưa các con giao cho nhũ mẫu ngồi vào chủ vị, mới cau mày nói ". Hôm nay vào triều, biên giới bị Ngụy quốc xâm phạm, Hoàng thượng mệnh ta ba ngày sau, nắm giữ ấn soái xuất chinh, Hành nhi, Diễn nhi, cũng đã đến tuổi vỡ lòng rồi (khoảng 5 tuổi), vi phu tìm  tiên sinh tới dạy dỗ, chuyện ở nhà phiền phức các phu nhân rồi." Nói rồi thở dài một hơi, nhi tử ở tuổi phát triển , chính mình không có ở bên làm bạn, vốn cho là mình có thể dạy bọn chúng thành tài, bây giờ suy nghĩ một chút, ít nhiều cũng có chút tiếc nuối.

"Lời này của lão gia  khách khí rồi, Hành nhi của chúng ta a, thông minh lanh lợi, thứ gì vừa học liền biết, sau khi lớn lên nhất định là nhân tài hữu dụng đây" Nhị phu nhân thấy thế tranh thủ thời gian ôm lấy cánh tay Hầu gia, hung hăng mà nói, sợ Hầu gia không nhận thức nhi tử mình tài giỏi.

Văn Nhân Đồng thấy cũng vậy không thèm để ý, những năm này, nhị phòng bên kia mỗi ngày như vậy một tiết mục, hài nhi năm tuổi , có thể nhìn ra cái gì? Ngược lại nữ nhi của mình, sinh hoạt mấy năm nay đều do một mình Trương di chăm sóc, Đông viện nha hoàn đã ít nay càng thêm ít, vì không để thân phận của nữ nhi bị phát hiện. Không cho bất luận kẻ nào tùy ý xuất nhập Đông viện. Mọi người đều biết Đại phu nhân yêu thích yên tĩnh, đây xem như là quy tắc trong nhiều năm qua.

Sau khi ăn xong trở lại Đông viện, Đại phu nhân nói với Trương di  ". Trương di, đợi tí nữa ta viết phong thư, ngươi thay ta đưa cho đại biểu ca, để hắn ba ngày sau đến Hầu phủ" nói rồi lấy bút liền viết.

"Công chúa nhưng là muốn cho Biểu thiếu gia đến dạy tiểu công tử tập võ?" Trương di một chút cũng không kinh ngạc, từ nhỏ Biểu thiếu gia cùng thái tử, nay là Hoàng thượng là hiểu rõ công chúa nhất rồi, Trương gia cũng là võ tướng thế gia, mà Biểu thiếu gia này lại dựa vào chính mình cố gắng được phong làm Đại tướng quân, không có chút nào dựa vào quyền lực của trong nhà.

Văn Nhân Đồng gật nhẹ đầu, "Thân phận của Diễn nhi  nếu là bị phát hiện, đó chính là tội khi quân, sẽ liên lụy toàn bộ người trên dưới  Hầu phủ, nếu bổn cung nghĩ sai thì hỏng hết." Nói xong khóc không thành tiếng.

Trương di thấy vậy vội vàng an ủi "Công chúa a, đây không phải lỗi của người, tiểu công tử như vậy chưa hẳn là không tốt, nếu là tiểu thư về sau tìm phu quân, chắc chắn trở thành vật hi sinh chính trị, nếu là công tử kia lại bất đồng, nàng có thể lựa chọn cuộc sống mà mình muốn, nếu sau này không muốn thân phận nhi tử của vợ cả Hầu phủ thì nàng có thể đi tha hương, khôi phục thân phận nữ nhi, tìm một trượng phu, bình bình đạm đạm nhàn nhạt qua hết đời này "

Văn Nhân Đồng cảm thấy Trương di nói rất có đạo lý, lau nước mắt ở khoé mắt. Chỉ có vậy nghĩ, mới cảm thấy giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng mình.

Mười một năm sau

"Mẫu thân, hài nhi trở về rồi"  một thiếu niên tuấn lãng, mặc hoa phục màu trắng, Tường Vân tối văn màu bạc, tóc đen bị kim quan buộc lên cao phối hợp với một gương mặt vừa cương vừa nhu. Tuyệt tuyệt đối đối là một thiếu niên nhanh nhẹn, tuấn tú.

Ung dung hoa quý (Duyên dáng sang trọng) Văn Nhân Đồng nhìn xem hài tử cười cười."Diễn nhi, hôm nay lại đi thanh lâu rồi? Vi nương từ xa đã ngửi được mùi son phấn nồng đậm" nói xong che  mũi lại.

Tiêu Thành Diễn cười cười "Mẫu thân, người lại không phải không biết rõ hài nhi đi thanh lâu thì có thể làm được cái gì." Nói xong đối với mẫu thân nghịch ngợm chớp chớp mắt nhìn.
Những năm nay, nữ nhi vì giấu giếm thân phận, trà trộn thanh lâu, thanh danh hỗn loạn, chỉ sợ có người cầu hôn. Rành rành bụng đầu kinh luân, nỗ lực tập võ, lại phải làm bộ nói văn không biết  văn, nói võ không biết  võ, bộ dạng như một tên con nhà giàu chính hiệu."Khổ ngươi rồi, Diễn nhi." Nói rồi sờ lên đầu nữ nhi.

"Mẫu thân, ngài chớ tự trách, hài nhi ưa thích cuộc sống bây giờ, hài nhi ưa thích tự do tự tại, không muốn giống như những tiểu thư khuê các khác  mỗi ngày đều phải học thêu thùa, hài nhi không thích như vậy" thấy mẫu thân lại đang tự trách, vội vàng khuyên nhủ.

"Diễn nhi, cám ơn ngươi, có thể hiểu được nương "

Tiêu Thành Diễn tranh thủ thời gian thay mẫu thân lau nước mắt,  cuộc sống bây giờ chính mình cầu còn không được, nhớ đến từ trong lòng ngực móc ra bánh hoa quế vì mẫu thân đặc biệt mua "Mẫu thân, ngài nếm thử, ăn rất ngon, vẫn còn nóng” Nói rồi m ngây ngốc cười cười.

"Mẫu thân, ngài ăn trước, có việc phái Tiêu An tới tìm ta" Tiêu Thành Diễn nhìn mẫu thân nói.

Văn Nhân Đồng biết rõ nữ nhi lại sắp đi ra ngoài, nhẹ gật đầu.

Tiêu Thành Diễn ra khỏi Đông viện liền thay đổi bộ dạng du côn, ném bỏ quạt xếp nghênh ngang đi  theo phía sau  tiểu tùy tùng của chính mình là Tiêu Khoan.

"Ơ, đây không phải đại ca sao, đây là muốn đi đâu , không bằng đệ đệ mời ngươi đi chơi?" Tiêu Thành Diễn thật xa đã nhìn thấy đại ca trên danh nghĩa của mình, bởi vì hơn mười năm phụ thân chưa về, đại phòng nhị phòng tranh đấu gay gắt, đại ca của mình nhìn qua tao nhã, lễ độ kỳ thật là lén  xem thường mình.

Tiêu Thành Hành chán ghét nhìn vào Tiêu Thành Diễn, chính mình Nhị đệ bùn nhão không thể trát tường, như thế nào xứng kế thừa tước vị của phụ thân?"Ta không đi, chính ngươi đi đi." Nói xong rồi  đi  xa.

Tiêu Thành Diễn cười  cười lắc đầu, đây chẳng phải là hiệu quả như mình muốn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bhtt