Chương 83: Phiên ngoại Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa cúi đầu nhìn bản thân nằm trong vũng máu, hoặc có thể nói là thể xác đã chết, trong lòng lại như nhận được một chút giải thoát.
"Đã chết rồi sao? Tốt lắm, ít nhất mình có thể rất nhanh nhìn thấy Anh Anh rồi. Nhưng mà... Anh Anh là ai?" Lạp Lệ Sa nổi lơ lửng giữa không trung, bất quá trầm mặc một hồi, tựa hồ cảm giác trong lòng khó chịu, sắc mặt biến đổi giùng giằng muốn trốn ra, nhưng lại như bị người cố định đứng yên tại chỗ không thể động đậy.
Lạp Lệ Sa cũng không cảm giác khó chịu lắm, đối với sự giam cầm vô hình kia cũng mặc kệ không giãy dụa nữa, có thể là tùy tâm đã quen, giờ phút này cảm giác nội tâm trống một khối, Lạp Lệ Sa ngược lại không quen.
Cho đến khi một âm thanh máy móc vang lên trong đầu, Lạp Lệ Sa mới cảm thấy có chút thú vị.
【 Ký chủ tôn kính, ngài đã không còn thuộc về thế giới này, hy vọng ngài có thể phối hợp tôi đi đến một thế giới khác. 】
Lạp Lệ Sa hơi cong khóe miệng hỏi nhỏ : "Ồ? Vậy sao, nhưng tôi không muốn đi."
【 Ký chủ tôn kính, ngài đã không thuộc về thế giới này, thỉnh ngài nhất định phải phối hợp tôi rời khỏi. 】
"Có một chuyện muốn hỏi rõ, tôi hình như không nhớ chuyện lúc còn sống." Lạp Lệ Sa cảm thấy đáy lòng trống một khối, nhất định có liên quan chuyện này, ký ức nàng mất đi rốt cuộc là gì?
【 Ký chủ tôn kính, ngài không có quyền biết được ký ức khi còn sống. 】
Lạp Lệ Sa đồng ý gật đầu một cái: "Vậy sao, cũng đúng. Bất quá có chút tò mò, cậu có quyền gì mang tôi đi?"
【...】
"Không nói lời nào sao? Có phải là hệ thống xuất hiện loạn mã?" Lạp Lệ Sa trêu ghẹo nói, tâm tình kɧօáϊ trá không ít.
【 Ký chủ tôn kính, thỉnh ngài phối hợp tôi rời khỏi thế giới này. 】
Lạp Lệ Sa giữ yên lặng, ba ngày sau...
【 Ký chủ tôn kính, hệ thống năng lượng không đủ cần ngài trợ giúp, thỉnh ngài phối hợp... 】
"Om sòm, tôi tại sao phải giúp cậu? Tôi ngay cả chính mình là ai cũng không biết, tôi dựa vào cái gì đi trợ giúp một thứ đồ chơi hỏng không nhận thức? Có bản lãnh cậu liền giết chết tôi, không chịu nổi thì chờ tôi chơi xong." Lạp Lệ Sa hiển nhiên không phải trái hồng mềm, nàng muốn biết ký ức của mình, cho nên phải lợi dụng những điều kiện có thể lợi dụng đi đàm phán với cái gọi là hệ thống trong đầu này.
【 Ký chủ tôn kính, dưới đây là tin tức khi còn sống của ngài, thỉnh tiếp nhận. 】
"Cự tuyệt." Lạp Lệ Sa khóe miệng hơi cong lên, tâm tình đột nhiên trở nên rất kỳ lạ: "Cậu gửi cho tôi là vãng sinh chú, sau khi tiếp nhận liền sẽ bị cậu mang đi một thế giới khác thì có. Hệ thống-kun, cậu có phải cần đi thăng cấp một chút? Kỹ xảo lừa gạt của phiên bản hiện tại có hơi thấp này."
【... 】 Hu hu hu, ký chủ của tôi thật đáng sợ. 311 mang đi Phác Thái Anh mềm manh bao nhiêu, nói gì tin nấy. Hu hu, mẹ ơi mang con về nhà thăng cấp đi...
"Này? Cậu vô duyên vô cớ tới, không có bất kỳ giải thích nào liền muốn mang tôi rời khỏi, cậu không cảm thấy rất quỷ dị sao?" Lạp Lệ Sa bị hệ thống giam cầm tại chỗ không thể động đậy, cho nên chỉ có thể nhắm mắt lơ lửng giữa không trung giả vờ ngủ.
【 Ký chủ tôn kính, tôi đến từ cục quản lý thời không, thời không hiện tại phát sinh vết nứt dẫn đến một số tiểu thế giới khác phát sinh biến hóa lớn, cục trưởng chính đang ở chủ thế giới chọn một số người phù hợp để tu bổ vết nứt thời không. Ký chủ tôn kính chính là người mà tôi chọn trúng, phối hợp với chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đạt được phần thưởng phong phú. 】
"Ồ, cần tôi đi cứu thế giới đúng không?" Lạp Lệ Sa đổi một phương hướng khác tiếp tục lềnh bềnh: "Tôi ngay cả bản thân là ai cũng không biết, tôi dựa vào cái gì đi cứu người khác? Tôi yêu cầu cũng không cao, chỉ cần cậu nói cho tôi biết tôi quên cái gì?"
Thật rất muốn biết đã quên lãng điều gì, luôn cảm thấy những người và chuyện đã quên mất kia, chính là thứ trọng yếu nhất của nàng khi còn sống.
【 Ký chủ tôn kính, tất cả mọi người sau khi chết đều sẽ quên mất chuyện khi còn sống. 】
Lạp Lệ Sa đột nhiên phì cười ra tiếng: "Cậu ngốc, hay là cậu cho rằng tôi ngốc? Chúng ta ở chỗ này giằng co ba bốn ngày, nếu quả thật người sau khi chết sẽ quên chuyện khi còn sống, cậu tại sao không nói sớm? Có thể thấy cậu vừa rồi đang dối gạt tôi, để tôi nghĩ xem tại sao cậu phải lừa gạt tôi nào. Đầu tiên, tôi không có trí nhớ, không có trí nhớ sẽ không có bận tâm hoặc có thể nói là không có ràng buộc, sau đó sẽ an tâm nghe theo các người phân phó đi tiểu thế giới nhẫn nhục chịu khó làm việc. Có thể thời gian lâu dài, tôi cũng quên đi chuyện tôi đã từng bị mất trí nhớ này."
Hệ thống một mảnh trầm mặc, Lạp Lệ Sa cũng không thèm để ý, lẳng lặng phiêu giữa không trung như đang tự độc thoại: "Nếu như những thứ đã nói trêи đều đúng, vậy thì ký ức của tôi liền chỉ có ba loại khả năng. Một, khi còn sống tôi bởi vì ngoài ý muốn bị mất trí nhớ; Hai, sau khi tôi chết, các người vì để có thể dễ khống chế hơn xóa đi ký ức của tôi; Hoặc có thể là ba, do nguyên nhân thời không sinh ra khe hở dẫn đến ký ức của tôi bị mất. Tôi nói không sai chứ?"
【... 】 Hệ thống lại một hồi trầm mặc.
Lạp Lệ Sa tâm tình biến đổi, không còn vui thích như ngày hôm qua, hiện tại ngữ khí có chút bất thiện nói: "Suy luận thêm chút nữa, chú ngữ cậu lúc trước muốn sử dụng lừa gạt tôi rời khỏi là vãng sinh chú, nếu như vãng sinh chú là thật, vậy liền chứng minh người trêи thế gian này có ba hồn bảy vía. Ba hồn bảy vía có một hồn khống chế trí nhớ con người, tôi sở dĩ không có ký ức sợ là bởi vì do vết nứt thời không nên mất đi một luồng hồn phách." Lạp Lệ Sa đứng mệt, dứt khoát nằm sấp giữa không trung cho thoải mái.
【... 】 Mẹ ôi cái hồn phách này thật đáng sợ... Người ta không nói gì, nàng tất cả đều biết.
"Còn không nói lời nào, xem ra tôi đoán trúng rồi." Lạp Lệ Sa tâm tình rất tốt: "Bất quá hẳn chỉ đoán trúng một bộ phận, chúng ta tiếp tục đoán xem. Cậu sở dĩ giấu diếm không nói, chẳng qua là sợ tôi đi tiểu thế giới cố chấp tìm kiếm ký ức, vì vậy mà làm trễ nãi công việc của các người. Bất quá đây cũng không phải mấu chốt, cho dù có ký ức hay không tôi cũng đã chết rồi, cho nên ký ức chuyện này đối với tôi cũng không phải cái gì trọng yếu, nhưng mà cậu giấu giếm khả năng chỉ có thể là vì nội dung của ký ức. Trong ký ức có những chuyện và người mà tôi cố chấp, những thứ không muốn quên không thể quên, bởi vì chấp niệm sâu, cho nên tôi rất có thể bị những chấp niệm kia ảnh hưởng.
Chúng ta ở đây đã ba ngày, trong lúc đó trừ cảnh sát và xe cứu thương ra không có bất cứ ai đến, hiện trường tai nạn xe cộ xuất hiện thân nhân người chết rất bình thường, nhưng mà một người cũng không tới, chỉ có thể nói khi tôi còn sống hoặc là đã cắt đứt liên lạc với người nhà, hoặc chính là cô nhi cô đơn. Cho nên chấp niệm trong ký ức của tôi cũng không phải thân nhân, trừ thân nhân ra chính là người yêu và bằng hữu. Tôi cũng không cảm thấy bằng hữu có thể để cho tôi cố chấp như vậy, loại bỏ khả năng bằng hữu.
Như vậy tôi hiện tại không muốn quên nhất chính là người yêu của tôi."
Lạp Lệ Sa trường thiên đại luận trinh thám một phen, hệ thống chỉ cảm thấy nó sắp biến thành mã loạn rồi, ủy khuất rưng rưng nhìn Lạp Lệ Sa bay phiêu phù.
Một lát sau, Lạp Lệ Sa vẻ mặt bi thương đầy thống khổ nói với hệ thống : "Tôi biết bắt cậu giúp tôi tìm về trí nhớ, sẽ phá hư quy củ của các người. Điểm này tôi không miễn cưỡng, nhưng mà có thể nói cho tôi, người yêu của tôi còn khỏe hay không? Nàng trôi qua hạnh phúc không? Như vậy cũng coi như chấp niệm của tôi đi."
【 Ký chủ tôn kính, người yêu của ngài khi ngài còn sống cũng đã qua đời. Thỉnh ngài nén bi thương. Bất quá trong các nhiệm vụ về sau, đối tượng nhiệm vụ của ngài sẽ là đủ loại người bất đồng, tin tưởng luôn sẽ có một vị có thể làm ngài yêu lại lần nữa. 】
Lựa chọn không chú ý câu nói phía sau, Lạp Lệ Sa đột nhiên bật cười: "Được, tôi sẽ nén bi thương. Bất quá tôi còn một ít lời chưa nói xong, cậu vừa rồi có thể trả lời tôi, chứng tỏ hết thảy suy đoán của tôi đều chính xác, nếu không cậu sẽ trực tiếp phản bác tôi mà sẽ không thuận theo lời của tôi, nói ra tình huống người yêu của tôi.
Nếu như người yêu của tôi đã chết, vậy thì tôi hiện tại coi như không vướng bận gì. Cậu nếu thật sớm nói ra chuyện này, tôi tất nhiên sẽ theo cậu rời khỏi. Nhưng mà trước đó cậu lại không nói ra, không thể nào là cậu quên, dẫu sao cậu chỉ là một chương trình kỳ kỳ quái quái thôi mà. Như vậy có khả năng nhất chính là, người yêu của tôi không có chết, hoặc có thể nói là người yêu của tôi chết nhưng các người có biện pháp làm sống lại nàng.
Bởi vì không muốn để tôi biết chân tướng, sợ tôi dùng công việc tới uy hϊế͙p͙ các người giúp tôi có thể gặp nàng, hoặc có thể là sống lại nàng. Cho nên các người lựa chọn ngay từ khi bắt đầu liền giấu giếm tôi, đúng không?"
【...】 Hu hu hu, mẹ ơi cứu con, con thật phải biến thành mã loạn rồi.
"Tại sao phải giấu giếm người yêu của tôi cùng ký ức đã mất của tôi đây? Nguyên nhân à, để tôi nghĩ xem." Lạp Lệ Sa khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt nhìn xe cộ phía xa chạy trong đêm tối, ngữ khí không nhanh không chậm: "Chuyện các người muốn tôi đi làm là xuyên vào các tiểu thế giới sửa chữa vết nứt thời không, cậu lúc trước từng nói cục trưởng của các người đang chọn một ít người giống như tôi đi sửa chữa thời không.
Người yêu của tôi sau khi chết sợ là cũng bị các người mang đi, bất quá vì không để chúng ta nhận nhau trong tiểu thế giới từ đó hư hại kế hoạch sửa chữa vết nứt thời không của các người, cho nên từ sớm liền diệt sạch khả năng chúng ta có thể nhận nhau. Nếu tôi đoán không lầm, các người đại khái cũng dùng các loại lý do kỳ kỳ quái quái ở trước mặt người yêu của tôi nói xàm một trận, lừa gạt nàng cho rằng tôi và nàng không còn khả năng gặp lại nhau. Cho nên dù về sau gặp mặt, cũng chỉ có cảm giác quen thuộc mà sẽ không nhận ra nhau đúng không.
Ngoài ra phần linh hồn mang theo ký ức kia, nó hẳn đã phá hư tiểu thế giới nào đó. Nhưng cho dù là phá hư, thế giới kia cũng thuận theo tự nhiên tiếp tục đi tới, sợ là vô lực sửa lại.
Suy luận thêm chút nữa, vừa rồi nói các người có thể làm sống lại người yêu của tôi. Vậy thì có thể cũng có khả năng đem tôi sống lại, nếu đã sống lại thì phải cần hồn phách nguyên vẹn, cho nên các người sợ tôi sẽ mang đi hồn phách có ký ức trong tiểu thế giới, từ đó phá hư tiểu thế giới kia, cũng sợ sau khi tôi sống lại sẽ không còn một lòng làm việc cho các người nữa, cho nên từ lúc bắt đầu cậu liền lựa chọn giấu giếm."
【...】 Hu hu ~ triệu hồi cục trưởng, hệ thống 312 thỉnh cầu trở về lò tái sinh lại.
"Ê, sao còn không nói chuyện? Chẳng lẽ tôi nói bỏ sót chỗ nào?" Lạp Lệ Sa nhíu mày một cái, hồi tưởng kết quả suy luận của bản thân, hẳn không bỏ sót chỗ nào mới đúng.
Hệ thống nghe vậy vội trả lời nàng, rất sợ suy luận một hồi nữa sẽ nói ra một đống lớn bí mật người thường không biết.
【 Ký chủ tôn kính, suy luận của ngài rất chính xác. Người yêu của ngài đích xác bị hệ thống chúng tôi mang đi, ký ức của ngài cũng đích xác ở trong tiểu thế giới hợp với một bản thân khác của ngài. 】
"Một bản thân khác của tôi? Cái này ngược lại có chút thú vị, thật sự là tôi sao?" Lạp Lệ Sa cuối cùng không cố chấp suy luận nữa, ngược lại đối với luồng hồn phách đã rời khỏi sinh ra hứng thú.
【 Ký chủ tôn kính, người kia có thể nói là ngài cũng có thể nói không phải ngài. Dẫu sao trong cơ thể có mang theo linh hồn có ký ức của ngài, bất quá mảnh hồn kia cũng không làm được bất kỳ chuyện gì, chỉ có thể đem hết thảy ký ức của ngài cung cấp cho nàng. Đến mức tạo thành loại chuyện như trải qua kiếp trước kiếp này vậy. 】
"Ồ, vậy thì tốt. Nói như vậy phần linh hồn kia của tôi như được sống lại, mà tôi thì lại biến thành hồn phách phiêu phù giữa không trung. Đem ra so sánh, sao cảm giác tôi rất thảm?" Lạp Lệ Sa khóe miệng dâng lên nhàn nhạt cười đểu, tính toán trong lòng lan tràn ra.
【 Ký chủ tôn kính, năng lượng của tôi thiếu hụt nghiêm trọng, thỉnh ngài mau sớm phối hợp tôi đi một thế giới khác. Nếu không hậu quả ngài gánh không nổi. 】
"Ngốc hệ thống, cậu thật nên trở về lò tái tạo lại. Uy hϊế͙p͙ tôi, hẳn nên nói ngay lần đầu gặp mặt. Hiện tại tôi suy luận thêm một chút, tôi đối với các người mà nói rất trọng yếu. Trọng yếu đến mức cho dù các người nắm giữ cả cái thời không, cũng không dám cưỡng ép ra lệnh cho tôi, cho dù muốn mang tôi rời khỏi, đều chỉ có thể đùa bỡn chút mưu kế, dùng vãng sinh chú mang tôi đi. Hừm, nếu cái hồn phách này của tôi đã quan trọng như vậy, không đàng hoàng lợi dụng một phen không thật có lỗi với bản thân sao? Nếu tôi có thể biết đến vãng sinh chú, tôi khẳng định cũng có thể biết dùng cách gì làm cho bản thân hồn phi phách tán.
Ngàn vạn lần chớ hoài nghi tôi có can đảm này hay không, dù sao tôi không có ký ức, cũng không tìm được người yêu, tôi tội gì mất công làm việc cho các người?
Cứu thế giới sao? Nếu như tôi không nhìn lầm, khi còn sống tôi phát sinh tai nạn xe cộ cũng là con người làm ra, tôi đều bị người hại chết, tôi dựa vào cái gì đi cứu người khác? Có muốn đánh cuộc một lần không? Nhìn xem tôi có thể hồn phi phách tán hay không, trong lúc đó những thứ khe hở thời không kia của các người liệu có triệt để phát sinh ngoài ý muốn hay không?"
【 Ký chủ tôn kính, cục trưởng thỉnh cầu nói chuyện với ngài. 】
"Xì, sớm thế có phải tốt không?" Lạp Lệ Sa trêи mặt hiện ra ý cười, cái hệ thống ngu xuẩn này chơi rất vui.
Lạp Lệ Sa thấy người đến, là một nữ nhân lớn tuổi hơn, xem ra bảo dưỡng vô cùng tốt, bất quá nếp nhăn khóe mắt vẫn bán đứng tuổi tác của nàng.
"Xin chào, tôi là Lạp Lệ Sa. Bởi vì có chút nghi hoặc khẩn cấp muốn có được đáp án, cho nên mới muốn gặp cô." Lạp Lệ Sa cho dù biến thành hồn phách thân bất do kỷ, nói chuyện qua lại vẫn rất đúng mực.
Cục trưởng nhìn nàng như có điều suy nghĩ gật đầu một cái, không hổ là người chủ thần chọn trúng, đích xác có quyết đoán có khả năng gánh nổi trách nhiệm.
"Cô muốn biết cái gì?"
Lạp Lệ Sa thay đổi vẻ đùa giỡn bình thường, sắc mặt nghiêm chỉnh rất nhiều: "Những thứ các người giấu giếm tôi, phần lớn tôi đã biết rồi. Tôi chỉ là muốn một ít quyền lực, tôi có thể giúp các người làm việc, nhưng tôi hy vọng có thể có một kỳ hạn. Ngoài ra cho dù không có ký ức, tôi vẫn không bỏ được người tôi yêu, tôi hy vọng tôi có thể gặp nàng cũng như cùng nàng cùng một chỗ."
"Chỉ cần ô có thể trong vòng thời gian ngắn đem các tiểu thế giới bị phá hư trở về bình thường, tôi có thể để cô gặp người cô yêu, bất quá các người liệu có thể nối lại tiền duyên hay không, cái này hẳn phải xem các người còn yêu lẫn nhau hay không."
Lạp Lệ Sa suy tư một hồi, tựa hồ đang nghĩ xem lời cục trưởng nói độ đáng tin bao nhiêu.
"Đối tượng nhiệm vụ sẽ là các loại người bất đồng, nói cách khác trong thời gian thay các người làm việc, người yêu của tôi và tôi cần cùng đủ loại đối tượng nhiệm vụ khác nhau gặp dịp thì chơi. Các người đã nói với nàng, tôi sẽ không gặp lại nàng nữa, cho nên ở trong chuỗi nhiệm vụ dài dằng dặc, nàng vô cùng có thể sẽ yêu người khác.
Nếu quả thật là vậy, tôi tại sao phải giúp các người làm việc, người yêu của tôi cuối cùng yêu người khác, nói khó nghe một chút... Tôi đều thảm như vậy còn sống làm gì? Dứt khoát hồn phi phách tán cho xong, tôi nói đúng không chúa cứu thế vĩ đại của tôi, cục trưởng đại nhân cục quản lý thời không?"
"Nếu như cô có thể bảo đảm không phá hủy hình tượng thế giới nguyên định của đối tượng nhiệm vụ để tiến hành theo quỹ đạo, tôi có thể đem đối tượng nhiệm vụ của người cô yêu thiết trí thành người. Bất quá bởi vì phần hồn nắm giữ ký ức của cô bị mất, mỗi lần đến một tiểu thế giới đều sẽ không nhớ về chuyện tiểu thế giới trước đó, một khi ở trong nhiệm vụ cô yêu người khác, tôi có quyền hoàn toàn nắm giữ cô, từ đó biến thành tượng gỗ chỉ làm nhiệm vụ, dù vậy cô cũng muốn trao đổi với tôi sao?"
Lạp Lệ Sa cười khẽ gật đầu: "Trừ nàng ra, tôi sẽ không lại yêu bất kỳ ai."
Cục trưởng cười khẽ: "Quả rất giống nhau, người yêu của cô đã từng đến một tiểu thế giới dừng lại nửa giờ. Gặp được một bản thân khác của cô, mà bản thân kia của cô lại cự tuyệt hôn nàng, bởi vì cho dù trong ký ức Phác Thái Anh kiếp trước cùng Phác Thái Anh kiếp này là cùng một người, nàng cũng không cách nào yêu kiếp trước."
"Thật khó tin thế gian này sẽ có hai người giống nhau như đúc, bất quá ngay cả chuyện huyền huyễn như vậy đều xảy ra, những chuyện khác, tôi nghĩ tôi có thể tiếp thụ." Lạp Lệ Sa khẽ cười, đột nhiên đối với một bản thân khác sinh ra tò mò.
【 Ký chủ tôn kính, xin hỏi liệu có bắt đầu nhiệm vụ hay không? 】
"Hả? Bắt đầu đi, bất quá cậu thăng cấp chưa?" Lạp Lệ Sa hiện tại thú vui duy nhất, có lẽ là trêu đùa cái hệ thống-kun nghiêm trang này.
【 Ký chủ tôn kính, tôi đã tra tài liệu, hiện tại tôi là phiên bản cao nhất trong cục quản lý thời không. Không cần thăng cấp nữa. 】
"Vậy sao, vậy phiên bản của các người có lẽ cần nghiên cứu lại từ đầu."
【 Ký chủ tôn kính, xin hỏi có lựa chọn kỹ năng trước khi đi vào tiểu thế giới hay không? Kỹ năng hiệu lực: Ngay lập tức】
"Tiểu thế giới đầu tiên a, cụ thể là cái dạng địa phương gì?"
【 Vườn trường thanh xuân, trợ giúp học tra sa đọa trở lại thành học bá 】
"Ờ, vậy không cần lựa chọn kỹ năng, đầu óc tôi mang theo dư sức có thừa, bắt đầu tiến vào tiểu thế giới đi. Tôi đã không kịp chờ đợi muốn thấy được người yêu của tôi rồi."
【... Nhiệm vụ bắt đầu 】 Hu hu hu, số 11 cách vách nói loại hành động này của ký chủ là tự luyến cộng thêm tự tìm chỗ chết, hừ ╭(╯^╰)╮ ngộ chờ xem ngươi ở thế giới thứ nhất bị học bá ngược thảm. Xem ngươi về sau còn dám càn quấy hay không.
Sau một trận nhức đầu, Lạp Lệ Sa ở trường thi tỉnh lại, nhìn bạn học bốn phía viết thoăn thoắt, Lạp Lệ Sa cúi đầu nhìn bài thi trắng tinh trêи bàn, tức thì Lạp Lệ Sa mặt đầy kinh ngạc.
Hệ thống nhìn Lạp Lệ Sa bộ dáng "hoảng sợ", tức thì tâm tình kɧօáϊ trá lên: Cho cô vừa rồi lên mặt này, hiện tại toàn bộ không viết được chứ gì. Hừ ╭(╯^╰)╮ đừng vọng tưởng bổn hệ thống sẽ giúp cô, bất quá nếu có thể cầu xin bổn hệ thống, bổn hệ thống còn nguyện ý bố thí cho cô kỹ năng học bá.
Lạp Lệ Sa sau khi kinh ngạc liền một trận cảm thán, tiểu thế giới khảo thí cũng quá đơn giản đi. Sau khi cảm thán chính là viết thoăn thoắt hết cả bài thi, nàng muốn đi ra ngoài dạo một chút, biết đâu có thể vô tình gặp được người yêu ở chủ thế giới cũng không chừng.
——————
Tác giả có lời muốn nói:
Kinh hỉ không? Kϊƈɦ thích không? Đáng sợ không?
Có cảm thấy Lạp tổng rất tuyệt không, nhưng mà Lạp tổng kiếp trước càng tuyệt hơn. Mặc niệm cho tiểu hệ thống đáng thương kia của nàng, mặc niệm cho Phác Thái Anh kiếp trước, cho dù không có trí nhớ, Lạp tổng của tôi vẫn là vô địch.
Não độngc ó chút lớn, cảm giác còn có thể viết một thiên xuyên nhanh... Hít, tôi có độc.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Editor giải thích một chút:
Đến chương này thì có thể thấy bản chất bộ truyện này không phải "trọng sinh" hay "sống lại". Chúng ta có thể hiểu những chuyện xảy ra trong các chương Kiếp trước là chuyện ở chủ thế giới, Phác Thái Anh gốc bị tạt axit gặp được Lạp Lệ Sa gốc, sau đó Phác Thái Anh gốc chết, qua một thời gian lơ lửng làm ma thì bị hệ thống số 311 chụp được, đem đi làm nhiệm vụ.
Còn Lạp Lệ Sa gốc thì sau khi chết bị mất đi phần hồn chứa ký ức, phần hồn này xuyên qua thế giới song song khác nhập vào Lạp Lệ Sa ở thế giới kia, tạm gọi là Lạp Lệ Sa 2, cũng chính là nhân vật chính bộ truyện này. Thế giới song song này chậm 10 năm so với chủ thế giới, Lạp Lệ Sa 2 mang theo một phần hồn + một đời ký ức của Lạp Lệ Sa gốc nên cứ tưởng mình được trọng sinh (thực ra méo phải), Lạp Lệ Sa 2 đi gặp Phác Thái Anh 2, từ từ thay đổi số phận.
Trước khi Phác Thái Anh gốc chính thức bị bắt đi làm nhiệm vụ, đã từng xuyên qua thế giới song song kia nhìn thấy Lạp Lệ Sa 2, lại cũng tưởng mình quay về 10 năm trước.(xem chương Phiên ngoại Phác Thái Anh)
Nhân tiện, nghe Phác Thái Anh gốc kể về số phận sau này của Tiêu Luyến ở chủ thế giới chắc ai cũng có thể đoán được câu chuyện ma giáo giáo chủ của Lạc Huyền Ca và An Nhược Thủy cũng là xảy ra ở chủ thế giới.
Về phần Lạp Lệ Sa gốc, sau khi chết cũng bị một hệ thống khác số 312 chụp lấy, đi làm nhiệm vụ. Quá trình Lạp Lệ Sa gốc tìm lại Anh Anh gốc sẽ được kể trong bộ truyện xuyên nhanh tên là "Ngồi chờ tức phụ đến công lược", ed có add bản QT của miango24 vào danh sách Truyện crossover ngoài trang chủ, ai có hứng thú thì có thể tìm đọc.
Còn bộ truyện hiện tại thì vẫn sẽ tiếp tục tập trung các sự việc ở thế giới song song của cặp Lạp - Anh số 2.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro