Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8 : Kết Giới Bị Mất Tác Dụng

Chương 8 : Kết Giới Bị Mất Tác Dụng

Thiên Nhược cảm thấy phiền, không muốn nói thêm về chuyện đó. "Ngươi hỏi nhiều quá, chuyện ngươi muốn biết ta đã nói xong. Giờ ta cần nghỉ ngơi lấy lại linh khí, mau chóng rời khỏi đây," cô nói, giọng điệu rõ ràng thể hiện sự mệt mỏi.

Nguyễn Minh nhận ra sự bất mãn trong giọng nói của Thiên Nhược, cô đứng dậy. "Được rồi, ta không làm phiền ngươi nữa. Nghỉ ngơi đi," cô nói rồi rời khỏi phòng.

Dọc hành lang của ngôi nhà lớn, ánh sáng buổi sáng chiếu qua các ô cửa sổ, tạo nên những dải ánh sáng ấm áp trên sàn nhà lát đá. Nguyễn Minh cảm nhận từng bước đi của mình, lòng tự nhủ rằng cô phải mạnh mẽ và quyết đoán hơn trong những quyết định sắp tới. Khi bước ra ngoài, cơn gió lạnh của buổi sáng lập đông khiến cô rùng mình. Nguyễn Minh kéo áo khoác chặt hơn quanh người.

--0-o-0--

Khi đến hoàng cung, Nguyễn Minh được dẫn thẳng vào đại điện. Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào cô, nhưng Nguyễn Minh giữ cho mình bình tĩnh tự tin. Đối diện với Hoàng thượng, cô cúi đầu chào một cách kính cẩn.

Hoàng thượng nhìn cô với vẻ nghiêm nghị, hỏi: "Nguyễn Minh, nghe nói ngươi đã để tên phản tặc trốn thoát. Ngươi có biết hậu quả của việc này không?"

Nguyễn Minh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Hoàng thượng. "Thần nữ biết, và thần nữ sẵn sàng chịu trách nhiệm. Nhưng thần nữ cũng có những thông tin quan trọng muốn báo cáo lên Hoàng thượng."

Hoàng thượng khẽ nhíu mày, ra hiệu cho Nguyễn Minh tiếp tục.

"Thần nữ nghi ngờ Tôn Khắc Phong vì bảo vệ mạng sống nên đã bán thân cho quỷ dữ," Nguyễn Minh kể lại những chuyện đã xảy ra trong rừng, ngoại trừ sự xuất hiện của viên đá và Thiên Nhược.

Những lời của Nguyễn Minh khiến Hoàng thượng lắng nghe một cách cẩn trọng. Sự bất ngờ làm hiện rõ trên khuôn mặt của ông. "Bán mình cho quỷ?" Hoàng thượng nhấn mạnh, ánh mắt đầy nghi ngờ.

"Điều này có thật không, ngươi đã thấy những bộ xương biến mất cùng Tôn Khắc Phong?" Hoàng thượng suy tư một chốc trước khi trả lời.

Nguyễn Minh nhìn Hoàng thượng với ánh mắt chắc chắn. " Thần và các binh sĩ đã chứng kiến toàn bộ sự việc."

Hoàng thượng gật đầu, ánh mắt vẫn chứa đựng sự nghi ngờ. "Thiên hạ rộng lớn, yêu ma quỷ quái xuất hiện cũng là chuyện bình thường. Nhưng ngươi phải điều tra kỹ, tránh kinh động nhân dân. Hiện giờ không nên để mọi người đi vào khu rừng đó ."

"Dưới mệnh lệnh của Hoàng thượng, thần nữ sẽ tổ chức một cuộc điều tra cẩn thận và đảm bảo rằng không có ai bước vào khu rừng đó mà không được phép," cô nói, chắc chắn với nhiệm vụ của mình.

Hoàng thượng gật đầu một lần nữa, biểu hiện sự tin tưởng vào khả năng của Nguyễn Minh. "Rất tốt. Ta tin tưởng vào khả năng của ngươi."

Sau khi nhận nhiệm vụ, Nguyễn Minh tổ chức các biện pháp an ninh để đảm bảo an toàn cho người dân, tránh kinh động không cần thiết. Cô chỉ đạo binh sĩ dựng lều trại, rào lại đường vào cánh rừng với lý do rõ ràng :  'Tập huấn và đào tạo binh lính để tăng cường sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ đất nước.'

--0-o-0--

Trong cánh rừng, ánh sáng mặt trời chiếu qua tán cây xanh mát, tạo ra những bóng cây dài trên mặt đất rêu phong. Thanh Mai chỉ đạo các người Đá làm việc chăm chỉ, những viên đá lớn nhỏ được bưng ra khỏi hang động, trong khi những cây cỏ bị đổ ngã được dọn dẹp, cắt tỉa lại.

Bỗng một vòng sáng bất ngờ xuất hiện từ dưới lòng đất, bao quanh bởi những tia sáng pha lẫn màu xanh dương, khiến không khí trở nên thanh mát.

Lão Sư Trần Cửu Môn hiện ra từ vòng sáng, ánh mắt sáng đầy uy nghiêm. "Thanh Mai, có chuyện gì xảy ra?" Lão Sư hỏi, giọng điệu trầm ngâm.

Thanh Mai chợt hỏi: "Lão Sư, tại sao người lại đến đây?"

Lão Sư đáp: "Ta đang tu luyện trên Núi Yên Tử, nhìn thấy phù quang của ngươi sáng lên liên tục, nên đã tới đây."

Thanh Mai, khuôn mặt buồn rầu, kể lại câu chuyện vừa xảy ra cho Lão Sư nghe. Hắn nhìn cô với sự đồng cảm, dùng tay phát ra một tia sáng vào không trung. Tia sáng lấp lánh đi qua không gian, bỗng gặp một vật cản rồi tạo ra những vòng tròn ánh sáng xung quanh, trước khi tiếp tục bay xa về phía trước.

"Kết giới của cha ngươi dường như đã hết tác dụng, nên người trần mới có thể nhìn thấy hang động của ngươi," Lão Sư giải thích, ánh mắt nhìn vào điểm ánh sáng phản chiếu.

Sự ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt của Thanh Mai. "Kết giới của cha con đã mất, con lại không biết. Tiên lực của mình có vẻ quá thấp," cô tỏ ra buồn rầu

Lão Sư tiếp tục giải thích: "Viên đá ấy đã được cha ngươi giấu kín trong suốt 800 năm, nhờ nó mà không có tên yêu quái nào xuất hiện ở đây. Nhưng bây giờ, vì nó mà yêu quái mới xuất hiện," âm thanh của Lão Sư sâu sắc.

Thanh Mai khó chịu nói: "Nếu người tới sớm hơn một chút thì tốt rồi, con không cần phải sử dụng linh khí để đối phó với bọn yêu quái, linh khí đã thấp lại còn đánh nhau, mệt muốn đứt hơi."

Lão Sư cốc đầu Thanh Mai. "Ai bảo ngươi học tập không đến nơi đến chốn. Tiên khí của ngươi quá thấp, ngươi càng phải nỗ lực hơn. Chuyện học, ngươi phải kiên nhẫn mới tu thành chính quả. Hiện giờ, ngươi nên ở lại Lý Phủ một thời gian, tạm thời không nên ở đây lâu. Nếu có việc gấp, thông báo qua phù quang. Ta có việc cần phải làm, vài ngày nữa gặp ngươi ở Lý Phủ."

Nói xong, Lão Sư tạo ra một vòng sáng rồi biến mất, để lại Thanh Mai xoa đầu, chu mỏ vì đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro