Chương 70: Ông cùng Viễn Dương hoàn toàn tiêu rồi
Lục Tuần vốn đã cùng đường, Sầm Mặc Tiêu nhục nhã hắn nhiều lần như vậy, hắn cũng biết muốn cô hỗ trợ căn bản không có khả năng, khả năng duy nhất là làm giao dịch với cô.
Lúc Lý Nguyên tiếp quản Thái Hòa, bởi vì thân phận của hắn, vẫn luôn có người bất mãn. Cho dù Lý Khải Thắng ở phía sau duy trì hắn, vẫn không thay đổi được, có người muốn lợi dụng cơ hội Sầm Mặc Tiêu không thể tiếp nhận Thái Hòa, giành lấy chức tổng giám đốc. Mà Lý Nguyên tranh cường háo thắng, cho dù có Lý Khải Thắng hỗ trợ, hắn vẫn muốn tự mình bịt miệng những kẻ coi thường hắn, bởi vì muốn tạo nên thành tích, hắn bí quá hoá liều làm không ít chuyện vượt rào.
Những người cấp tiến trong ngành sản xuất này, trên tay đều không thể nào sạch sẽ, bao gồm cả Lục Tuần. Cho nên khi hợp tác, hai người xem như cấu kết với nhau làm việc xấu.
Lý Nguyên rất cẩn thận, nhưng Lục Tuần cũng không ngốc. Lý Nguyên cho rằng Lục Tuần không có gan đi tính kế hắn, cũng xem thường Lục Tuần, nhưng Lục Tuần lại rất xảo trá tại phương diện này. Ngay cả Lục Tử Cẩn là con gái ruột của hắn, hắn còn có thể tính kế lợi dụng, huống chi là Lý Nguyên.
Lý Nguyên coi Sầm Mặc Tiêu là cái đinh trong mắt, theo lý thuyết, Sầm Mặc Tiêu là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lý gia, Lý Nguyên căn bản không tư cách tranh với cô, huống chi sau lưng cô còn có Sầm Khang Hồng.
Cho nên Lục Tuần chắc chắn Lý Nguyên không dám công khai cùng Sầm Mặc Tiêu xé rách mặt, nếu Lý Nguyên không chịu giúp hắn, như vậy hắn tội gì không đi làm chút sinh ý với Sầm Mặc Tiêu, để cô ra tay cứu Viễn Dương. Càng nghĩ Lục Tuần càng cảm thấy con đường này rất thông thuận, hắn cơ hồ thấy được một tia sinh cơ, thế cho nên hắn quên mất khi trước Sầm Mặc Tiêu trào phúng hắn có bao nhiêu tàn nhẫn.
Nghe được Lục Tuần tới cửa bái phỏng, Sầm Mặc Tiêu có chút kinh ngạc, cô nhìn Lục Tử Cẩn, không khỏi cười một tiếng: "Ba chị lần trước bị em dỗi chưa đủ, lần này còn muốn tự đưa tới cửa?"
Lục Tử Cẩn nhíu mày, sau đó lắc đầu: "Chỉ sợ là dụng tâm kín đáo, ông ấy tới tìm em hẳn là vì Viễn Dương, xem ra Lý Nguyên cũng cứu không được, ông ấy chỉ có thể liều một lần."
Sầm Mặc Tiêu có chút buồn cười: "Em cảm thấy mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của chị. Em nghĩ ông ta cũng không có mặt mũi lấy thân phận nhạc phụ đến cầu em, hẳn là trong tay có thứ gì." Nói xong cô suy tư một chút, lộ ra tia hứng thú: "Vậy gặp chút đi."
Phân phó Lưu tẩu để Lục Tuần vào, Sầm Mặc Tiêu ngồi ở sô pha, nhìn chằm chằm Lục Tử Cẩn gọt vỏ táo cho cô, trong miệng lẩm bẩm nói: "Đừng để đứt, gọt đứt em sẽ không ăn đâu."
Nội tâm Lục Tuần mang một tia thấp thỏm cùng chờ mong, lúc nhìn đến Sầm Mặc Tiêu một ánh mắt cũng chưa cho hắn, trực tiếp lạnh tới tâm rồi.
Hắn đứng nửa ngày, môi động vài lần, cuối cùng vẫn không nhịn được nhỏ giọng nói: "Mặc Tiêu, Tử Cẩn, hôm nay ba tới là có chuyện quan trọng muốn bàn...."
Còn chưa nói xong, Lục Tử Cẩn động tác trong tay nặng xuống, vỏ táo còn thừa một vòng đột nhiên đứt gãy.
Sầm Mặc Tiêu sách một tiếng, lắc đầu nói: "Chị gọt đứt, vợ không ăn." Nhìn như thở dài, thật ra trong lòng lại rất vui.
Lục Tử Cẩn liếc cô một cái, Lục Tuần bên kia đang muốn nói cái gì, lại thấy Lục Tử Cẩn dùng dao gọt hoa quả nhẹ nhàng gọt xong, cắt một miếng táo đút cho Sầm Mặc Tiêu, nhàn nhạt nói: "Chị gọt, em phải ăn."
Sầm Mặc Tiêu không thích ăn táo, nhưng Lục Tử Cẩn cảm thấy táo tốt cho sức khoẻ của cô, mỗi lần mua về đều ép cô phải ăn mấy miếng.
"Tử Cẩn, con thật sự muốn đối xử với ba như vậy sao? Cho dù con trách ba, hận ba, nhưng cũng là ba cho con sinh mệnh, con công tác ở Viễn Dương đã nhiều năm, chẳng lẽ con nhẫn tâm nhìn Viễn Dương sụp đổ?"
Trong lòng Lục Tuần bực đến không được, nhưng vẫn bày ra bộ mặt đau khổ, hốc mắt mệt mỏi, thoạt nhìn vô cùng đau đớn.
Lục Tử Cẩn lại đút cho Sầm Mặc Tiêu một miếng táo, miệng Sầm Mặc Tiêu bị ngăn lại, có chút không vui mà nhìn Lục Tử Cẩn.
Lục Tử Cẩn không dao động, khẽ nheo mắt, tiếp tục động tác trên tay.
Sầm Mặc Tiêu có chút buồn cười, vừa nỗ lực nhấm nuốt phiến táo, vừa bớt thời giờ nói với Lục Tuần: "Lục tổng chẳng lẽ hồ đồ rồi, khi trước không phải Lục Tuyết còn nói là Tử Cẩn đưa Viễn Dương vào tuyệt lộ sao? Chị ấy đều làm Nhất Phương sụp đổ, Viễn Dương có tính là gì."
Khóe miệng Lục Tuần run rẩy, suýt nữa bạo phát. Sầm Mặc Tiêu và Lục Tử Cẩn đều thấy rõ hắn ẩn nhẫn, xem ra ở trước mặt con gái chính mình ăn mệt thật sự là kích thích lớn đối với hắn.
Cũng may hắn không bại lộ hoàn toàn, lại nặn ra một tia cười, "Là Tuyết Nhi không hiểu chuyện. Sao có thể là Tử Cẩn làm, hợp đồng với Nhất Phương Thiên Địa là ưu tiên hàng đầu của chúng ta, bởi vì danh tiếng của đối phương lúc ấy quá tốt, ai có thể nghĩ được sẽ xảy ra chuyện, đây chỉ là ngoài ý muốn, ba thay mặt Tuyết Nhi xin lỗi con."
Lục Tử Cẩn nhìn người đàn ông cúi đầu khom lưng đầy vẻ hèn mọn, trong lòng cũng không có quá nhiều thống khoái, cô rốt cuộc là phạm phải ma chướng gì, đời trước mới có thể coi ông ta là người mình kính yêu và tín nhiệm nhất.
Lục Tử Cẩn nhìn Lục Tuần, ánh mắt từ mê mang đến phức tạp, sau đó chỉ còn lại trào phúng và lạnh lẽo, cô cười nhạo một tiếng, tiếp tục không coi ai ra gì mà đút táo cho Sầm Mặc Tiêu, sau đó hờ hững nói: "Con không dám nhận. Hợp đồng kia vẫn là đề danh Lục Tuyết, vốn dĩ không liên quan đến con."
Sắc mặt Lục Tuần vô cùng khó coi, giờ khắc này hắn mới ý thức được, lúc trước hắn cứ cho rằng Lục Tử Cẩn mềm yếu dễ ức hiếp, chịu thương chịu khó mà giúp Lục Tuyết lót đường, thực tế mỗi một bút cô đều nhớ kỹ.
Mắt thấy hắn nghẹn lời, Lục Tử Cẩn không hề nhìn hắn, mà Sầm Mặc Tiêu từ đầu tới đuôi cũng chưa để ý tới hắn, chỉ là dùng ánh mắt lên án Lục Tử Cẩn ép cô ăn táo. Tuy rằng vẻ mặt không vui, miệng vẫn chịu thương chịu khó mà nhấm nuốt.
Tình cảnh này Lục Tuần như thế nào không biết Sầm Mặc Tiêu là cố ý, nhưng cô dung túng Lục Tử Cẩn, đã vượt qua tưởng tượng của Lục Tuần. Vốn dĩ muốn mượn vài thứ trong tay làm Sầm Mặc Tiêu rời xa Lục Tử Cẩn, tựa hồ đã không thể thực hiện.
Hắn chỉ có thể lại cắn răng nuốt máu, thấp giọng nói: "Đều là lỗi của ba, trước đây ba quá ích kỷ không có suy xét cảm nhận của con, những chuyện ba làm thật quá đáng."
Bên kia Sầm Mặc Tiêu không chịu ăn nữa, mở miệng oán giận nói:
"Vợ cũng đã ăn được nửa quả, không được lại ép vợ ăn."
Lục Tử Cẩn nhìn nhìn, đúng là đã ăn nửa quả, cười gật đầu, buông quả táo xuống
Miệng rảnh rỗi, Sầm Mặc Tiêu rốt cuộc phát huy sở trường, cười nói: "Nói xin lỗi có ý nghĩa gì. Chuyện các người làm cũng không phải xin lỗi là có thể tiêu triệt, hơn nữa, chuyện Nhất Phương Thiên Địa là Tử Cẩn cố ý, không nghĩ tới đi? Ông chưa bao giờ hảo hảo nhìn thẳng vào Tử Cẩn, căn bản không biết chị ấy ưu tú thế nào, chị ấy đã sớm đoán được nguy cơ của Nhất Phương Thiên Địa, cho nên mới trăm phương nghìn kế bắt lấy những hợp đồng kia, chị ấy đoán rất chuẩn, kết quả cực kỳ sảng khoái."
Sắc mặt Lục Tuần trắng bệch, nhìn Lục Tử Cẩn môi cũng run run, này phân tái nhợt vừa oán hận vừa vô lực, làm Lục Tuần không nghĩ lại tiếp tục vòng vo:"Chuyện đã xảy ra, tôi biết đã cách nào thay đổi. Nhưng tôi không thể để Viễn Dương sụp đổ, nó không chỉ là tâm huyết của tôi, càng là bát cơm sinh tồn của mấy ngàn nhân viên, tôi bị huỷ hoại thì cũng thôi, bọn họ không nên theo chịu tội, cho nên tôi muốn làm một bút sinh ý với Tiểu Sầm Tổng, tôi nghĩ cô nhất định có hứng thú."
Có vẻ ý thức được đánh bài tình cảm không có ý nghĩa, Lục Tuần sửa lại luôn xưng hô, kêu Sầm Mặc Tiêu là Tiểu Sầm Tổng, nghiễm nhiên là đang cùng cô bàn chuyện làm ăn.
Sầm Mặc Tiêu nhìn Lục Tử Cẩn, sau đó cười như không cười nhìn chằm chằm Lục Tuần: "Tôi đối việc làm ăn cũng không rành lắm, muốn bàn sinh ý, mời Lục tổng đi tìm ông ngoại tôi, ba tôi, hoặc là Lý Nguyên."
Lục Tuần lần này rất bình tĩnh, hắn nhìn Sầm Mặc Tiêu nói: "Nếu tôi nói chuyện này có liên quan Lý Nguyên, Tiểu Sầm Tổng cũng không quan tâm sao?"
Sầm Mặc Tiêu trong mắt rõ ràng có tia hứng thú, lại là nhìn về phía Lục Tử Cẩn, sau đó mới không nhanh không chậm nói: "Lục tổng còn có tâm tư đi lo chuyện nhà chúng tôi?"
Lục Tuần cười nói: "Tuy rằng tôi không có tư cách, nhưng con gái tôi gả cho Tiểu Sầm Tổng, tôi thân là ba nó, ít nhiều cũng coi như người nhà. Đặc biệt là cùng Lý tổng, chúng ta hợp tác chặt chẽ, cho nên mới nói như vậy. Không biết Tiểu Sầm Tổng có hiếu kỳ không, vì sao ở Trường Thanh nhiều doanh nhân nổi tiếng như vậy, Lý gia lại cố ý chọn Lục gia, còn chọn Tử Cẩn."
Sầm Mặc Tiêu chậm rãi thu lại ý cười trên mặt, híp mắt hỏi hắn: "Vì sao?"
Lục Tuần thấy cô có hứng thú, trầm giọng nói: "Tử Cẩn là con gái riêng của tôi, theo lý mà nói, liền địa vị của Tiểu Sầm Tổng, không có khả năng chọn Tử Cẩn, chẳng lẽ không phải?"
Sầm Mặc Tiêu bỗng nhiên nở nụ cười:
"Đúng vậy, chuyện này tôi còn phải cảm ơn ông tử tế, bằng không chỉ sợ hôm nay tôi không phải ly hôn chính là tang ngẫu."
"Xì." Lục Tử Cẩn nhịn không được bật cười, mạc danh nghĩ tới ban sơ cô cùng Sầm Mặc Tiêu gặp mặt, phát sinh rất nhiều hiểu lầm, còn có câu nói kia là cô lỡ miệng, nhưng gia hỏa này lòng dạ hẹp hòi một chút cũng không bỏ qua cho cô.
Lục Tuần mặt đều đen, "Tiểu Sầm Tổng thật biết nói giỡn."
"Kỳ thật ông tới chỗ này muốn nói cái gì tôi rất rõ ràng, đơn giản là muốn nói cho tôi, tuy rằng thân phận địa vị của tôi khiến người đỏ mắt, nhưng một đại tiểu thư trong lời đồn bệnh tật chỉ có kỳ danh, trong tay không có thực quyền, quan hệ cùng ông ngoại lại căng thẳng, một chút chỗ tốt đều không vớt được. Càng thêm không tốt chính là, các người chắc chắn tôi sống không được bao lâu, vạn nhất tôi chết, nếu người gả cho tôi là Lục Tuyết....tê....." Sầm Mặc Tiêu đang thuận miệng nói đột nhiên khựng lại, vì bị Lục Tử Cẩn nhéo một chút thịt mềm.
Lục Tử Cẩn không nói gì chỉ liếc cô, biểu đạt bất mãn với lời nói gở bậy bạ của Sầm Mặc Tiêu.
Sầm Mặc Tiêu xoa xoa mới tiếp tục nói: "Vậy con gái ông cuối cùng phải thủ tiết, cho nên ông sẽ không lựa chọn Lục Tuyết, mà đẩy Tử Cẩn tới. Huống hồ khi đó ông tràn đầy lòng tin, Tử Cẩn một mực nghe lời ông, cho dù ông yêu cầu chị ấy giúp đỡ, hoặc là Lý Nguyên muốn chị ấy làm gì, cũng không khó. Thậm chí vạn nhất kế hoạch các người bại lộ, Tử Cẩn và tôi sớm chiều ở chung, là người chịu tội thay tuyệt hảo, ông thấy tôi đoán đúng không? Nhạc phụ đại nhân?"
Gương mặt Lục Tuần bất giác vặn vẹo, trán đầy mồ hôi, cả người có vẻ gượng không nổi nữa. Hắn yếu ớt biện giải nói: "Tôi thật sự không rõ lắm, tôi chỉ biết Lý Nguyên có âm mưu, là nhằm vào cô, chính là tôi có táng tận lương tâm thế nào, cũng không dám cùng hắn mưu tài hại mệnh. Tôi chỉ biết được tin tức từ hắn, nói sức khoẻ Tiểu Sầm Tổng không tốt, sống không được bao lâu. Lúc đó tôi mới......"
"Lúc đó mới đẩy tôi vào hố lửa? Ông thật đúng là người cha tốt, thật khiến cho người ta cảm động." Lục Tử Cẩn lạnh giọng nói.
Sầm Mặc Tiêu khụ một tiếng:
"Vợ cũng không phải là hố lửa, rõ ràng là ôn nhu hương."
Nói xong, cô mắt lạnh đánh giá Lục Tuần: "Ông hẳn là minh bạch, ông đối với phu nhân tôi từ đầu tới cuối cũng chưa có gì tốt, bởi vậy tôi nhìn ông đặc biệt không vừa mắt, vậy ông lấy cái gì tới thuyết phục tôi giúp ông thay đổi cục diện rối rắm này?"
"Tiểu Sầm Tổng, nếu cô đã biết Lý Nguyên tính kế cô, cô lại vẫn án binh bất động, thậm chí cùng Tử Cẩn hát tuồng mê hoặc Lý Nguyên, là bởi vì cô còn có băn khoăn, mà băn khoăn này thậm chí là chủ tịch Sầm nhúng tay đều không giải quyết được, cho nên tôi lớn mật suy đoán, người cô phải đối phó không phải Lý Nguyên, mà là Lý Khải Thắng."
Sầm Mặc Tiêu tức khắc trầm mặc, thực hiển nhiên, Lục Tuần chọc trúng chỗ đau đớn nhất trong lòng cô.
Lục Tử Cẩn vốn đã rất không kiên nhẫn với hắn, thấy Sầm Mặc Tiêu đột nhiên trầm mặc thất thần, sắc mặt tức khắc lạnh đi.
"Ông không cần uổng phí tâm cơ, tôi nhẫn nại hai năm, chính là vì hôm nay, cho dù A Tiêu chịu giúp ông, cũng không cứu được Viễn Dương. Ông hẳn là còn chưa biết đi, ở hạng mục An Viễn Lục Tuyết che giấu rất nhiều thứ, nếu bây giờ tuôn ra, ông không chỉ là phá sản, chỉ sợ còn phải vướng vào vòng lao lý."
"Còn có, tập đoàn Bạc Thương hẳn là hứa hẹn sau Nguyên Đán sẽ đầu tư một khoản lớn, nhưng hiện giờ đã qua hai tuần, bọn hắn cũng không một tiếng động?"
Lục Tuần hai mắt phát xích, cả người đầu choáng váng não trướng, trong lòng từng đợt lạnh cả người: "Cô có ý gì? Lục Tử Cẩn, cô nói cho rõ!"
"Nói rõ ra, chính là, ông cùng Viễn Dương đều hoàn toàn tiêu rồi."
------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro