Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28: Ngay cả tỷ tỷ đều không gọi nữa sao?

Cưỡng, cưỡng hôn?!

Khương Xu bởi vì lời nói của nàng mà ánh mắt trở nên đờ đẫn.

Vốn cho rằng hôn một chút thì cũng thôi đi, không nghĩ tới Thích Trường Ninh lại còn muốn cưỡng hôn mình?!

Thích Trường Ninh dường như không có ý định nhiều lời với nàng, cúi đầu nhìn chằm chằm nàng, mắt phượng dần dần sâu hơn. Bị ánh mắt nàng chăm chú nhìn, Khương Xu chỉ cảm thấy trái tim của mình đều như muốn nhảy ra, vô thức tại dưới tình huống đó, sắc mặt càng đỏ như lửa đốt.

"Chờ, chờ đã . . . Tỷ, tỷ tỷ . . ."

!

Lời còn chưa nói hết, nàng liền bị Thích Trường Ninh hôn đến mọi âm thanh sau lưng đều như bị nuốt chửng.

Hai tay của nàng chống đỡ tại trên bờ vai Thích Trường Ninh. Bởi vì nụ hôn mà nàng dần dần nắm chặt vạt áo của mình, đầu óc trống rỗng. Chỉ có thể cảm giác được nhiệt độ cùng độ ẩm ở giữa răng và môi của nữ nhân này, thân thể nàng sợ run đến hồn bay phách lạc.

Nhắc mới nhớ, đây không phải là lần đầu tiên nàng và Thích Trường Ninh hôn nhau cùng trải qua đủ loại tình huống với nhau, thế nhưng tình huống dưới mắt hoàn toàn khác biệt!

Hai người các nàng đều hoàn toàn tỉnh tảo, ý thức mình đang làm cái gì!

Thích Trường Ninh . . . đang hôn nàng!

Dù cho nhiều lần tự nhủ với chính mình, nàng cùng Thích Trường Ninh đều là nữ nhân, đang hôn cùng mình chính là nữ nhân, thế nhưng thân thể nàng lại hoàn toàn trái ngược, dường như mất khống chế.

Hơi thở của nàng ấy lên xuống theo hô hấp của mình, tâm đi theo răng và môi nàng nhảy lên . . . Khương Xu căn bản là không có cách lấy tâm bình thường mà đối đãi.

Nói thì dễ, coi như bị chó cắn một cái đi . . . Thế nhưng bị chó cắn là loại cảm giác này sao?

Bị chó cắn làm sao hô hấp lại hỗn loạn, thân thể như nhũn ra, mặt đỏ tai đỏ đâu?!

Hai mắt Khương Xu nhắm chặt bỗng mở ra, dùng sức đẩy nữ nhân bên trên mình ra. Bối rối đi cùng với luống cuống ngồi dậy, nàng nhìn thấy một vệt son dài trên khóe môi Thích Trường Ninh, trần trụi bày ra lấy hai người vừa mới làm cái gì.

Bộ dạng không đúng đắn này như mang theo ý dâm loạn của người kia rốt cục mang một tia xung kích đến Khương Xu. Nàng tức giận đến nhánh hoa run rẩy, đỏ mặt cắn răng chỉ về phía người trước mặt mà nói: "Thích Trường Ninh, ngươi cái này là biến thái!"

Thích Trường Ninh vô tội nháy nháy mắt.

Khương Xu hoàn toàn không nghĩ ngợi nhiều được, nắm lên gối đầu bên cạnh mà hung hăng ném ở trên người Thích Trường Ninh. Nàng giận đùng đùng rời đi, nhất thời để cho người ta nhìn không ra là thẹn quá hoá giận hay là chạy trối chết.

Bởi vì thân thể yếu ớt, Khương Xu suýt chút nữa đã ngã xuống ở ngưỡng cửa, khi nghe thấy tiếng cười của Thích Trường Ninh từ phía sau, nàng càng tức giận, bước nhanh hơn.

Ban đêm gió lạnh thổi vào tựa hồ đánh lấy một quyền mà chui vào bên trong vạt áo của nàng. Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu nương nương lạnh đến mức cuối cùng cũng đem chính mình bình tĩnh trở về.

Quay đầu nhìn xem Mai vườn sau lưng, nghĩ đến nữ nhân còn ở bên trong Mai vườn kia, Khương Xu cảm thấy bản thân như muốn nổ tung mất, vô luận như thế nào, tối nay nàng đều không muốn đối mặt với Thích Trường Ninh!

Tha thứ hai đời làm việc một mình đến nay, nàng thực sự là người mới đối với khía cạnh của loại chuyện này. Cho nên nàng không hiểu, bị nữ nhân hôn cũng có cảm giác như vậy sao?

Nghĩ đến lúc trước Thích Trường Ninh hôn nàng, nói là muốn để nàng nếm thử cảm giác bị cưỡng hôn. Chẳng lẽ Thích Trường Ninh bị nàng cưỡng hôn lúc đó, cũng giống như nàng giờ phút này trong người cực kỳ khó chịu?!

. . . Gạt người ư?

Nữ nhân Thích Trường Ninh kia, thực sự không tưởng tượng nổi bộ dạng hoảng loạn của nàng, lý trí vĩnh viễn bình tĩnh như vậy, cay nghiệt quả ân. Đoán chừng thời điểm cùng mình hôn, một cái cảm giác nàng cũng không có. Có lẽ khả năng được trả thù cùng khi dễ mình mới tạo khoái cảm cho nàng . . . Chỉ có chính mình mới là đồ vô dụng, bị Thích Trường Ninh hôn đến cảm giác muốn ra tới . . .

Nghĩ tới đây, Khương Xu hận không thể đào cho mình một cái địa đạo để chui vào đi!

Nếu như bị Thích Trường Ninh biết việc này, sợ là nàng muốn cười chế giễu mình cả đời đi!

Điều đáng buồn hơn nữa là đời dài hay ngắn của mình lại phụ thuộc vào thời điểm Thích Trường Ninh lừa dối mình!

Khương Xu đang chìm ngâm trong đau buồn xen lẫn tức giận thì một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên từ phía sau, mang theo tia cười khẽ.

"Ngươi muốn đi đâu?"

Thân thể Khương Xu cứng đờ, bởi vì âm thanh này không ai khác chính là Thích Trường Ninh.

Nàng vậy mà đuổi tới?!

Nàng ấy theo sau lưng mình trong bao lâu rồi? Nàng vậy mà hoàn toàn không có cảm nhận được một chút gì!

Bất quá cái này cũng không thể trách nàng sơ ý, Thích Trường Ninh võ công cao cường, nếu là cố ý che giấu khí tức, vô luận như thế nào Khương Xu cũng sẽ không phát hiện.

Cũng may nàng không có làm ra cử động kỳ quái. Bằng không Thích Trường Ninh chẳng phải đã nhìn thấy hết toàn bộ rồi sao?

Khương Xu lấy hết dũng khí xoay người sang chỗ khác. Thích Trường Ninh liền đứng tại cách đó không xa, thân ảnh nàng dưới bóng đêm mông lung, sợi tóc bị gió nhẹ phơ phất thổi lên dường như mang theo tia triền miên hương vị.

Trong ngực Thích Trường Ninh đang ôm một chiếc áo choàng, mắt phượng mỉm cười, lẳng lặng nhìn nàng.

Khương Xu không tự giác mà mặt đỏ lên, quay đầu nhỏ giọng nói thầm một câu: "Da mặt ngươi thật dày."

Vừa làm xong loại chuyện đó với nàng, vậy mà người nọ giống như cái gì cũng không có phát sinh, mặt không đỏ tim không đập xuất hiện ở trước mặt nàng.

Quả nhiên, Thích Trường Ninh hôn nàng cũng không có một chút cảm giác gì!

Là vì cái gì đây? Nàng lại có cảm giác thất vọng một chút.

"Ta nghe thấy rồi." Thích Trường Ninh đứng tại chỗ không nhúc nhích, hơi khẽ nâng cao âm lượng khiến âm thanh của nàng nghe càng êm tai, "Dám ở ngay trước mặt ai gia, nói xấu ai gia. Không tệ, lá gan của ngươi cũng lớn lắm rồi đó."

Có lẽ là bởi vì cảm xúc xấu hổ chiếm thế thượng phong, Khương Xu cũng không quỳ xuống như trước nữa, mà ngược lại có chút không tin. Nàng chỉ chỉ vào mũi Thích Trường Ninh, gọi nàng ấy là đồ biến thái, thậm chí còn dùng gối đánh luôn cả nàng ấy.

Coi như nàng là Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu cao cao tại thượng, nhưng Thích Trường Ninh lại so sánh chuyện cưỡng hôn nàng qua phân!

Thích Trường Ninh tựa hồ chỉ là nói một câu, cũng không có tiếp tục so đo, lạnh nhạt nói: "Cùng ai gia trở về đi ngủ, Mai vườn hay Khôn Ninh cung đều có thể."

"Đêm nay ta không muốn ngủ cùng một chỗ với ngươi đâu!" Khương Xu cự tuyệt nàng.

Sắc mặt Thích Trường Ninh không có âm trầm, ngón tay nghịch nghịch áo choàng trong tay, chậm rãi hỏi: "Vì cái gì?"

Khương Xu hầm hừ nói: "Tại sao ngươi có thể xem như cái gì đều chưa từng xảy ra? Ta không biết làm sao đối mặt với ngươi!"

Thích Trường Ninh giống như cười mà không phải cười mà nhìn nàng: "Vậy thời điểm ngươi cưỡng hôn ai gia, ngươi không có nghĩ tới làm như thế nào để đối mặt với ai gia sao?"

"Ta . . ." Ngữ khí của Khương Xu dường như yếu đi mấy phần, "Ta đã nói, lúc ấy ta không phải cố ý, chỉ là tức giận bốc đồng nên lúc đó ta căn bản không có cảm giác!"

Thích Trường Ninh bỗng nhiên bước nhanh đi về phía Khương Xu, đem áo choàng lên vai người kia. Từ phía sau lưng mà ôm người thật chặt, ghé vào bên cạnh tai nàng, khóe môi mỉm cười, nói thật nhỏ chỉ đủ hai người nghe: "Cho nên ý của ngươi là . . . Thời điểm vừa mới bị ai gia cưỡng hôn, ngươi là có cảm giác đúng chứ?"

Mặt Khương Xu "Oanh" đến một chút liền đỏ lên.

Nữ nhân Thích Trường Ninh này, muốn hay không như thế nhạy cảm?!

Khương Xu chỉ có thể mạnh miệng: "Ý ta không phải như này, ngươi không nên cắt câu lấy nghĩa!"

Thích Trường Ninh cắn lỗ tai của Khương Xu: "Ngay cả tỷ tỷ đều không gọi nữa sao ~"

Chân Khương Xu mềm nhũn, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, tại sao bầu không khí lại trở nên mờ ám như vậy?!

Mặc dù đêm tối gió lộng, nhưng vẫn có người từ trong cung đi qua, nếu nhìn thấy hai vị Thái hậu nán lại giằng co ở một nơi như thế này, ai biết sẽ truyền ra tin đồn gì!

Khương Xu khuất phục: "Tỷ tỷ, chúng ta đi về trước đi, ban đêm gió lạnh, tỷ tỷ để bị cảm lạnh thì sẽ không tốt lắm đâu."

Thích Trường Ninh trầm thấp cười, "Ngươi như vậy mà đau lòng cho tỷ tỷ sao? Vậy ngươi làm như thế nào để giúp tỷ tỷ ủ ấm?"

Nói xong, nàng bắt đầu cởi nút thắt trước vạt áo Khương Xu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro