Chương 4: Mở màn
Tại phòng làm việc của Faye , không khí trong căn phòng căn thẳng tột độ
Yoko mở cửa đi vào đánh tan bầu không khí
' Ông , ông muốn gặp cháu sao '
' Ôi cháu dâu của ta lâu lắm rồi không gặp cháu. Ngày càng xinh ra , nhớ cháu quá đi '
' Cháu cũng nhớ ông ạ '
' Nhớ ta mà không về thăm ta sao '
' Đây là thiếu xót của cháu '
' Phải rồi , bà cũng đâu thích Yo tiểu thư đến chơi . Vì mỗi lần cô ấy đến bà cũng phát bệnh '
' Cô nói đủ chưa , đủ rồi thì về đi '
' Cô nghĩ cô là ai chứ , tôi đến để gặp P'Faye . Chị ấy không đến đuổi tôi thì cô có tư cách gì '
Faye từ cửa đi vào ' Lời cô ấy cũng là lời của tôi'
' P'Faye ~~~' Đi đến ôm lấy cánh tay của Faye
Nhìn phản ứng của Yoko , thấy Faye không phản kháng Yo liền trừng mắt . Faye vội chuyển hướng nhìn
' Ông khỏe thật đấy , đến tận đây '
' Ta đúng là rất khỏe đến gặp người muốn gặp lại gặp người không muốn gặp ở đây ta mệt rồi ta muốn quay về '
' P'Faye vậy chúng ta đưa ông về. Bà chắc chắn rất nhớ chị đấy ' Nũng nịu vòng một của cô ấy hơi hở mà chà sát vào cánh tay của Faye
' Ta ngứa mắt quá ta đến như nào thì về như đấy '
' Ông à , người ta đã có lòng thì ông cũng nên nhận đi chứ '
' Nếu có em đi cùng thì chắc ông sẽ suy nghĩ lại đó '
' Đúng, đúng ,đúng có Yo về cùng ta ông già này sẽ suy nghĩ lại '
' Nhưng mà..... '
Thấy Yo có chút chừng chừ ông ấy vội lên tiếng ' Cháu không nhớ ta sao '
' Cháu hơi mệt '
'Faye cháu chăm sóc con bé như vậy sao'
' Không phải tại P'Faye đâu ạ , cháu về cùng ông ạ '
' Cháu chăm sóc cô ấy tốt quá dẫn đến quá sức đấy ạ , ông đừng hiểu lầm'
Thấy ông lão cười Yoko mặt cũng đỏ lên , nghiến răng nhìn Faye
Faye mừng thầm vậy coi như buổi hẹn của nàng với Jeff lúc nãy coi như hủy rồi . Yoko dìu ông đứng dậy . Nim không buông cánh tay Faye giọng nũng nịu
' P' Faye ~ Đi thôi '
Hai người họ xoay người rời đi trước
' Yo con xem vậy mà được à '
' Chị ấy thích thế mà ạ '
Yo và ông của Faye đi phía sau hai người , Faye nhấn giữ thang máy chờ hai người họ . Đến bãi đỗ xe trợ lý Pam lại xuất hiện
' Lão gia , cô Nim mời bên này '
Nim ngơ ngác còn ông lão thì thấy hài lòng. Faye mở cửa xe ghế trước nhìn Yoko . Yoko đứng im tại chỗ . Faye thấy vậy liền đi lại nắm lấy tay Yo kéo vào trong xe . Nim nhìn với vẻ mặt không cam lòng rồi cũng yên vị ngồi trên xe của Pam .
' Không muốn nói gì với tôi sao '
' Tôi thì có gì nói với chị chứ '
' Không phải lúc nãy em muốn tôi tách ra khỏi Nim à '
' Vậy thì sao '
' Cũng như em đối với tôi sáng nay thôi '
' Chị đang trả đũa '
' Có qua có lại '
' Chị được lắm đúng là doanh nhân trẻ . Suy nghĩ 1:1 '
' Em không muốn đến thì đừng đến tôi sẽ nói với ông và bà, đến đó em lại không được vui . Chúng ta về biệt thự của tôi hoặc căn hộ của em , em sẽ thoải mái hơn'
' Không sao đã lỡ nói với ông rồi . Ông rất vui vì điều này '
' Em không sợ bà sao '
' Sợ chứ . Không đến thì thất lễ lắm sẽ âm điểm đấy '
Faye nghiêng người về phía Yoko , nhướng mày mỉm cười ' Vậy là em muốn gã cho tôi đúng không '
Đẩy mạnh Faye ra ' Chị đừng nói chuyện hoang đường .Tôi , tôi , tôi không có chỉ là '
' Tôi , tôi , tôi , em còn rất nhỏ xưng hô như vậy thật không phải phép . Chúng ta không phải người xa lạ , chúng ta thân thiết với nhau nhưng sao chỉ khi lên giường em mới gọi là em '
' Vì vì vì '
' Có phải lúc đó em bỏ đi lớp phòng bị của mình để trao thân cho tôi không '
' Chị mau lái xe đi đi đi xe của Pam chắc cũng đến nơi không chừng'
' Được . Đừng tỏa ra xa cách với tôi , em mất tôi khi nào không hay đó ' Faye dùng giọng nghiêm túc nói rồi lái xe đi
Yoko chóng tay vào cửa nghiêng đầu nhìn vẻ mặt của chị lái xe nghĩ đến câu nói lúc nãy quả thật con gái cứng rắn quá cũng không nên đôi khi cũng phải yếu mềm phụ thuộc vào đối phương để được bảo vệ . Tại sao mình phải tạo khoảng cách với người của mình chứ . Nhưng trông dáng vẻ lái xe của chị ấy lúc thật tiêu soái , vẻ đẹp sắc xảo đường nét quyến rũ , tập trung lại toát ra dáng vẻ lạnh lùng khó gần nhưng lại cuốn hút .
Chìm đắm trong nhiều suy nghĩ Yoko đã chìm vào giấc ngủ . Đường hơi dài căn biệt thự tận ngoại ô phải chạy xe đến 3 tiếng mới đến . Faye lúc dừng đèn đỏ đã hạ ghế ra sau một xíu chỉnh lại tư thế cho Yo khoác lên người Yo chiếc áo vest của mình .
Vừa đến nơi cũng là chiều lúc hoàng hôn . Xe của Pam đã đến cách đây cũng lâu,Faye lái xe vào trong sân người hầu vội lại tiếp đón Faye ra hiệu dừng lại vì trên tay cô là cả thế giới đang ngủ say chắc vì hai người đã hoạt động quá sức thật .
Căn nhà theo lối xưa cổ điển đa số đều là đồ cổ và gỗ . Bà của Faye mặc bộ sườn sám trong vô cùng thanh lịch , nho nhã . Điệu dáng thước tha , nhẹ nhàng trò chuyện với Nim . Bà khi thấy Faye thì vui nhưng lại thấy Yoko đang ngủ đang được Faye bế thì liền nhăn mày
' Chả có phép tắc gì ' Thưởng thức trà
' Cháu về rồi , cháu xin phép lên phòng trước '
Bà tỏa vẻ không hài lòng với Faye ' Cháu nên gọi con bé dậy trước khi vào gặp trưởng bối chứ '
' Bà à Yoko đang tuổi ăn tuổi lớn mà '
' Trẻ con không hiểu chuyện . Tại sao cứ bám lấy chứ . Nim vừa xinh đẹp ngoan ngoãn trưởng thành hợp với cháu hơn . Nghe nói con bé vừa quay về đã đến đây , người nào đó cũng mới về lần gặp lại này thật không ra gì '
Faye không muốn nghe nữa cứ nói chuyện thế này bảo bối của cô sẽ thức
' Cháu xin phép ' Bế Yoko lên phòng của mình nhưng đi được vài bước thì dừng lại trước lời nói của bà
' Chẳng ra hệ thống gì , đây là phép tắc nhà họ Lertprasert dạy con cháu sao . Ông ấy khi không lại không biết mắt nhìn thế nào lại chọn trúng đứa nhỏ này '
Yoko dụi mắt vừa mở mắt có chút hoa mắt
'Này mau bỏ ra P'Faye ' Nhéo vào eo P'Faye
Faye đành bỏ cô xuống , Yoko chỉnh trang quần áo lại đi lại cúi chào bà của P'Faye đúng lễ nghi của Thái
Bà ấy không nói cũng không để hành động vào đó mắt , nhẹ nhàng từ tốn hỏi về Nim hai người họ trò chuyện như Yoko không tồn tại , ông lão đã lên phòng nghĩ ngơi nên không thấy cảnh này .
P'Faye nhìn Yoko cũng không cầm lòng được mà đi lại . Thấy Faye đi lại bà liền lên tiếng
'Đứng lại đó '
Faye không nghe lời mà nắm lấy cánh Yo kéo nàng đứng dậy 'Nếu bà không tôn trọng cô ấy thì cô ấy cũng không cần hành lễ để bà chấp nhận đâu ạ '
'Faye cháu nói chuyện với bà như vậy sao '
'Cháu đáng ra không nên quay về đây làm gì để người con gái cháu yêu lại không được tôn trọng '
' Cháu rốt cuộc có phải mang họ Peraya không hả ' Tức giận đứng dậy
Faye liền kéo Yoko ra phía sau mình , thấy cả hai căng thẳng Nim cũng đứng dậy
' Bà ơi bình tĩnh đi ạ , chú ý sức khỏe của mình '
'Cháu thấy không một người ngoài còn quan tâm bà hơn cả cháu đấy ' vừa nói vừa nhìn Yoko
Yoko bước lên phía trước ' Bà cháu biết bà không thích cháu nhưng P'Faye rất thương bà '
' Cháu đang làm khoảng cách của ta và Faye ngày càng xa nhau đấy '
'Bà , bà mới là người đẩy cháu ra xa đấy ạ mong bà chú ý lời nói của mình '
Faye liền nhận một cái tát của bà , Yo và Nim liền sững sờ .Bởi họ luôn có những cuộc cãi vã nhưng không đến mức này .
Faye vẫn đứng im đó tay nắm chặt tay Yoko nhìn bà rồi nói ' Cháu xin lỗi '
Vừa dứt lời Faye liền kéo Yoko rời đi ra đến xe Faye mở cửa xe ra , Yoko không vào xe mà lại xoay người Faye lại đối diện với mình , tay nàng nhẹ nhàng áp lên một bên má vừa bị bà tát của Faye
'Chị đau không , phải chi em không đồng ý quay về , phải chi em nghe lời chị , phải chi em không ngủ , phải chi ...'
Faye liền khóa môi Yoko lại bằng một nụ hôn ngăn chặn lời nói của Yoko
' Đừng tự trách , cũng đừng thấy có lỗi . Đây là vấn đề của chị và bà , không phải tại em biết không hả ' Hôn lên trán Yoko
Hai người họ rời đi , bà Peraya cũng không đứng vững sau khi Faye rời đi , tim của bà trở nên đau nhói bác sĩ của gia đình lập tức có mặt .
Hai người họ trở về căn hộ của Yoko trời cũng đã tối khuya , Yoko xõa tóc với váy ngủ hai dây có chút gợi cảm lại có chút mỏng manh ngồi trên giường xem tài liệu về y học bởi cô đam mê về mảng y học hơn lúc du học cô ấy đã trở thành một bác sĩ thực thụ của một bệnh viện lớn chính tài năng cộng đam mê đã dẫn đến sự thành công của cô ở nước ngoài, Faye mặc đồ ngủ basic nút áo chỉ cài hờ hợt vài nút ngồi ở sofa xử lý công việc ở công ty . Không gian trầm lặng mãi đến khi tiếng gõ phím dừng lại Yoko nhìn màn hình đồng hồ điện thoại đã hơn 4h sáng .
Faye đi lại cầm lấy tài liệu trong tay Yoko , nâng nhẹ càm nàng lên ' Trời đã sắp sáng , em đến khi nào thì mới ngủ đây'
' Vậy tại sao chị không ngủ thì được '
'Cứng đầu thật đấy , tại sao không nói là chờ tôi '
' Nói nhiều quá , buồn ngủ rồi ' nằm xuống đắp kín chăn
Faye mỉm cười , không nằm xuống cạnh Yo mà tắt đèn rồi đi ra phòng khách tiếp tục làm việc . Việc của Faye rất nhiều dù đã có trợ lý Pam hỗ trợ nhưng cô ấy không thể ngưng làm việc , Yoko cũng không muốn làm phiền biết rằng chị ấy rất bận rộn hôm nay chị ấy đã dành cả ngày cho cô rồi .
Tầm 6h sáng thời tiết sương sớm có chút se lạnh . Yoko mở mắt ra đã thấy một chiếc vali bên cạnh liền rời giường ra phòng khách thấy Faye đang dọn thức ăn sáng lên bàn chị ấy đeo một cái tạp dề màu hồng tóc búi cao mặc chiếc áo len ôm người với chiếc quần jeans rộng . Thấy Yoko , Faye tiến lại trao cho Yoko một nụ hôn nhẹ
' Chào buổi sáng '
' Chị đi công tác sao '
' Chị cần bay đến Anh chi nhánh ở đó gặp một chút vấn đề '
' Chị đi bao lâu thế '
' Khi nào xong việc tôi sẽ về , đừng nhớ tôi quá đó '
' Xía , đừng có mơ '
Điện thoại của Faye reo lên ' Alo '
' Sếp tôi đã đến rồi '
' Được ' Tắt máy , cởi tạp dề ra để lên sofa
' Tôi phải đi rồi , thức ăn sáng cũng đã chuẩn bị xong em dùng đi . Nhớ nghe điện thoại của tôi đó , có chuyện gì cứ gọi cho tôi '
' Để xem '
' Em đừng có chọc giận tôi ' Faye vào phòng kéo vali ra không quên ôm lấy Yoko một cái thật chặt rồi mới rời đi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro