Chương 95
Tư Ngữ vốn là nhất thời cao hứng, vừa muốn quảng bá cho phim mới, vừa tranh thủ đùa cợt một chút về việc Lục Tịch sợ xem phim kinh dị. Ý định ban đầu chỉ là muốn chia sẻ niềm vui nhỏ này với mọi người, để ai nấy cùng nhau cười thoải mái. Nhưng thật không ngờ, Lục Tịch lại có thể tiếp tục tung ra một đòn "tao tao" như vậy.
Với tư cách là hai người phụ nữ nóng bỏng nhất trên Weibo lúc này, chỉ sau vài phút kể từ khi Lục Tịch chia sẻ lại bài viết của Tư Ngữ, số lượng bình luận dưới bài viết đã vượt xa con số của Tư Ngữ, hơn nữa tốc độ tăng trưởng còn đáng sợ đến mức mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
【 Lục tổng ngài quá rụt rè, để tôi nói thay ngài! Vợ ơi, chị muốn cọ ngực em @Tư Ngữ! 】
【 Lục tổng có phải bị hack tài khoản không thế??? 】
【 Chỉ cần xem thiết lập tài khoản là biết ngay không bị hack rồi, không ngờ Lục tổng lại là người như vậy. 】
【 Cao lãnh cái gì chứ? Này cũng quá tao 2333】
【@Tư Ngữ mau quản lý vợ của mình đi, cô ấy sắp tự thả bay mình rồi kìa. 】
【 Tư Ngữ: Đừng nói nhiều, mau để cô ấy cọ ngực đi. 】
【 Một Lục tổng như thế này, không biết trên giường có phải cũng... Tư Ngữ thật có phúc, hâm mộ ghê gớm. 】
【 Tôi nghi ngờ hai người này đang ghs và tôi có bằng chứng. 】
【 Trời ạ! Chưa đầy năm phút mà đã có hơn hai nghìn bình luận, đúng là đỉnh lưu không thể phủ nhận. Lục tổng, mau xuất đạo đi thôi. 】
【 Nhìn tốc độ bình luận này, chắc chắn sẽ lên hot search đấy. 】
......
Quả nhiên, chưa đầy nửa giờ sau, hai chủ đề #Tư Ngữ phun tào Lục Tịch sợ xem phim kinh dị# và #Hình tượng Lục Tịch cao lãnh sụp đổ# đã leo lên top đầu hot search, thậm chí vượt qua cả # Buổi công chiếu đầu tiên của《 Lâu Đài Cổ Biến Mất 》#.
Khi họ còn chưa kịp về đến nhà, Weibo đã nổ tung.
Tư Ngữ không rõ Lục Tịch viết hai chữ "Muốn cọ" là thực sự có ý đó hay chỉ là trùng hợp với suy đoán của cư dân mạng. Nhưng khi nhìn thấy bình luận dưới bài viết toàn là những lời lẽ táo bạo, nàng bắt đầu lo lắng rằng mọi chuyện sẽ bị đẩy đi quá xa. Vội vàng, nàng chộp lấy điện thoại của Lục Tịch để kiểm tra, nhưng bị mật mã chặn lại.
"Mật mã là gì?" Tư Ngữ hung dữ hỏi.
"Chính mình đoán xem." Lục Tịch trả lời một cách thản nhiên.
Tư Ngữ đầy tự tin nhập sinh nhật của mình, nhưng hệ thống báo sai mật mã.
Sắc mặt nàng chợt cứng lại, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác khó chịu.
Không phải người ta vẫn nói, thích một ai đó thì sẽ đặt sinh nhật của họ làm mật mã điện thoại sao? Tư Ngữ cũng làm như vậy, mật mã điện thoại của nàng chính là sinh nhật của Lục Tịch. Vậy mà, Lục Tịch lại không dùng sinh nhật của nàng... Xem ra, tình cảm cũng không sâu đậm như nàng tưởng tượng rồi.
Tư Ngữ buồn bực, chuyển sang thử sinh nhật của Lục Tịch, nhưng kết quả vẫn sai. Nàng sững lại trong một thoáng, rồi quay sang hỏi Lục Tịch: "Không phải sinh nhật của chị cũng không phải của em, đã sai hai lần rồi, rốt cuộc là gì?"
Lục Tịch bận rộn nhưng vẫn dành thời gian liếc nhìn nàng một cái, thấy giữa đôi mày của Tư Ngữ lộ ra vẻ bực bội, môi cô khẽ nhếch lên thành một nụ cười: "Là một ngày vô cùng quan trọng đối với chị và em."
Ngày trọng đại?
Đầu óc Tư Ngữ nhanh chóng chạy qua hàng loạt suy nghĩ, cuối cùng chần chừ nhập vào sáu con số mà mình nghi ngờ. Lần này, điện thoại cuối cùng cũng được mở khóa.
Nàng đứng ngẩn ra một lúc lâu.
Mật mã điện thoại của Lục Tịch, không ngờ lại là ngày đầu tiên hai người gặp nhau...ngày mà Tư Ngữ xuyên vào thế giới này, cũng chính là ngày hôm sau khi nàng bắt đầu cuộc sống trong thân phận mới.
Khi nỗi buồn bực cùng sự không vui trong lòng tan biến như bong bóng xà phòng, Tư Ngữ ôm di động của Lục Tịch với vẻ mặt mãn nguyện, nhìn ngắm bức ảnh hai người chụp chung đầy tình cảm trên màn hình, nàng cười tươi rói: "Em muốn vào Weibo của chị, xóa cái bài chị vừa chuyển phát kia đi."
Lục Tịch bận rộn lái xe, không có thời gian lướt Weibo nên cũng không biết rằng chỉ hai chữ ngắn ngủi của mình đã gây ra cơn bão như thế nào. Cô cũng chẳng hỏi vì sao Tư Ngữ muốn xóa bài, chỉ nhướng mày, thản nhiên đáp: "Tùy em."
Được sự đồng ý, Tư Ngữ nhanh chóng đăng nhập vào Weibo của Lục Tịch, xóa đi bài chuyển phát kia. Nhưng nàng cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, liền đổi sang điện thoại của mình, sửa lại bài viết cũ, xóa bỏ câu phun tào về Lục Tịch. Xong xuôi, Tư Ngữ lại cầm lấy điện thoại của Lục Tịch.
Lục Tịch thoáng liếc qua, thấy Tư Ngữ đang bận rộn với hai tay trên điện thoại, không kìm được hỏi: "Em đang làm gì vậy?"
Tư Ngữ mỉm cười, đưa màn hình cho Lục Tịch xem dòng trạng thái mới mà nàng vừa biên tập lại: "Em đăng nha?"
Lục Tịch nhìn thoáng qua, khóe miệng hơi co giật, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Quang Ảnh giải trí - Lục Tịch V: "Không khủng bố, rất đẹp. // Tư Ngữ V: Lễ chiếu đầu kết thúc, điện ảnh thật sự rất đẹp, đến lúc đó đại gia nhất định phải đến rạp chiếu phim duy trì nga ~"
Tuy nhiên, các cư dân mạng tinh mắt rất nhanh đã phát hiện ra sự bất thường.
【 Bài chuyển phát trước đó bị xóa rồi! 】
【 Còn cả Tiểu Ngữ nữa, cô ấy cũng chỉnh sửa lại nội dung bài viết của mình. 】
【 "Không khủng bố"? Lục tổng cô đừng cố giữ tôn nghiêm nữa, vợ của cô đã phun tào cô rồi, tôi đã kịp chụp màn hình, hiện tại cả mạng xã hội đều biết cô sợ phim kinh dị rồi [ hình ảnh ]】
【 Tôi chắc chắn là Tiểu Ngữ sợ hình tượng của Lục tổng tan vỡ, nên đã cầm di động của Lục tổng xóa bài, rồi chỉnh sửa lại bài viết của mình, sau đó dùng tài khoản của Lục tổng chuyển phát lần nữa. 】
【 Đồng ý với lầu trên, tôi cũng cảm thấy Tiểu Ngữ đã làm thế! 】
【 Tư Ngữ: Vợ quá lộ liễu, bị phát hiện rồi, chạy nhanh tiêu diệt chứng cứ. 】
【 Tóm lại, Lục tổng không chỉ đáng yêu mà còn sợ phim kinh dị, và đặc biệt là rất sợ vợ [ cười khóc ]】
【 Nào nào, mọi người thử đoán xem, Lục tổng sợ cái gì hơn, vợ mình hay phim kinh dị? 】
......
Cư dân mạng bắt đầu rời xa chủ đề chính, thay vào đó họ quay sang bàn tán về Lục Tịch và những điều nhỏ nhặt giữa cô cùng Tư Ngữ, chẳng ai còn quan tâm đến bộ phim nữa. Điều này khiến Tư Ngữ không khỏi lo lắng về doanh thu phòng vé sau này.
Thế nhưng, lo lắng của nàng đã nhanh chóng tan biến khi ngay trong ngày đầu công chiếu, 1/8, doanh thu phòng vé đã vượt qua con số hai mươi triệu tệ!
Cả khán giả lẫn giới phê bình đều đánh giá rất cao bộ phim, khắp Weibo và các trang mạng xã hội đều tràn ngập những lời khen ngợi. Với đà phát triển này, việc doanh thu cán mốc trăm triệu không phải là điều khó khăn.
Quang Ảnh vốn đã nổi tiếng với những bộ phim chất lượng cao, mỗi năm đều có ít nhất một hoặc hai bộ phim đạt doanh thu trăm triệu. Nhưng việc《 Lâu Đài Cổ Biến Mất 》— một bộ phim có dàn diễn viên chính chỉ gồm chín người, với mức đầu tư vỏn vẹn năm mươi triệu—lại đạt được thành tích ấn tượng như vậy, vượt xa mọi kỳ vọng của công chúng.
Sau khi bộ phim được công chiếu, ngoài những lời khen ngợi dành cho cảnh quay tuyệt vời, kỹ thuật diễn xuất tinh tế của Tư Ngữ cũng được khán giả đặc biệt chú ý.
【 Lần đầu tiên đóng phim điện ảnh mà phòng vé đã vượt trăm triệu, Tư Ngữ đúng là một ngôi sao đầy triển vọng. 】
【 Tư Ngữ thực sự rất giỏi trong việc chọn kịch bản. Dù là vai diễn Trần Sương lộng lẫy sắc sảo hay yêu phi Anh Cơ đầy mưu mô với tâm cơ thâm sâu, mỗi nhân vật mà cô đảm nhận đều được thể hiện một cách xuất sắc, không thể không nhắc đến vai diễn tâm thần phân liệt của cô trong 《 Lâu Đài Cổ Biến Mất 》. 】
【 Cảm giác như nhân vật Trần Nhỏ Nhỏ là vai diễn khó nhất trong bộ phim này. Khi thì bình thường, khi thì điên loạn, bên ngoài trông yếu đuối như vậy mà khi giết người lại tàn nhẫn vô cùng. Tư Ngữ đã thể hiện xuất sắc, hoàn toàn khiến nhân vật này trở nên sống động 】
【 Vai diễn nào cô ấy cũng có thể diễn, và còn diễn đến mức tuyệt vời thế này, khả năng biến hóa của Tư Ngữ thực sự quá đỉnh! 】
【 Phải thổi bùng lên kỹ năng diễn xuất thần tiên của Tiểu Ngữ! Rất mong đợi tác phẩm tiếp theo của cô ấy! 】
......
Tác phẩm tiếp theo của Tư Ngữ có lẽ phải đợi đến năm sau mới ra mắt.
Hiện tại, nàng cũng không có chút thời gian rảnh rỗi nào. Lịch diễn sân khấu kịch toàn quốc đã được ấn định, với điểm dừng chân tiếp theo là H thị vào tháng sau.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Tư Ngữ bận rộn không ngừng, vừa phải cùng đoàn phim luyện tập, vừa tham gia hàng loạt sự kiện.
Đặc biệt nhất chính là buổi lễ thời trang thường niên do Lisa Thời Thượng tổ chức, kỷ niệm hai mươi năm ra đời của hai tạp chí danh tiếng《 Hồng Nhan 》và《 Nam Sắc 》. Tư Ngữ cùng Lục Tịch nhận được lời mời tham gia sự kiện lần này.
Năm trước, Tư Ngữ và Lục Tịch cũng đã tham dự buổi lễ long trọng này, nhưng khi đó, mối quan hệ giữa hai người vẫn còn là bí mật. Họ chỉ có thể giữ khoảng cách, giả vờ như không quen biết nhau.
Năm nay, buổi lễ được tổ chức với quy mô hoành tráng hơn hẳn những năm trước, không chỉ về hình thức mà còn về nội dung. Từ việc quyên tiền trực tiếp, sự kiện đã chuyển sang hình thức đấu giá, thu hút sự chú ý của đông đảo giới thượng lưu. Nếu năm ngoái, thảm đỏ chỉ là một phần thiếu vắng, thì năm nay, nó trở thành điểm nhấn không thể thiếu, được phát sóng trực tiếp trên các kênh truyền thông hàng đầu, biến từng bước chân của nghệ sĩ thành tâm điểm của sự chú ý.
Tư Ngữ và Lục Tịch ngồi chờ trong khách sạn đã được ban tổ chức sắp xếp. Đúng giờ, nhân viên sự kiện đến đón họ, chuẩn bị đưa hai người đến hiện trường buổi lễ.
Thảm đỏ dài 50 mét, tuy không quá dài, nhưng các nghệ sĩ đều bước đi chậm rãi và duyên dáng để các phóng viên có thể chụp được những khoảnh khắc đẹp nhất.
Giải Trí Quang Ảnh là nhà tài trợ lớn nhất của buổi lễ năm nay, nên Lục Tịch và Tư Ngữ được sắp xếp là những người cuối cùng bước lên thảm đỏ.
Đây là lần đầu tiên Lục Tịch bước lên thảm đỏ, trong khi Tư Ngữ đã có kinh nghiệm trải qua không biết bao nhiêu lần sự kiện như thế này trước khi xuyên không. Với sự tự tin tràn đầy, Tư Ngữ hứa hẹn sẽ dẫn dắt Lục Tịch, đảm bảo cô không phải lo lắng gì cả.
Kết quả mới vừa bước lên thảm đỏ, Tư Ngữ đã gặp sự cố khi đôi giày cao gót bảy centimet của nàng vướng vào thảm đỏ.
May mắn thay, Lục Tịch phản ứng nhanh nhẹn, ôm lấy nàng một cách kịp thời, rồi trêu chọc: "Xem ra, người lần đầu tiên đi thảm đỏ chính là em đấy."
Tư Ngữ cố tỏ ra bình tĩnh, giải thích: "Chị mặc quần còn em mặc váy, váy này bó sát quá, chân em bước không thoải mái nên mới vấp ngã thôi."
Lục Tịch chỉ là cười cười không có chọc thủng nàng.
Các phóng viên giải trí xung quanh nhanh chóng chớp lấy khoảnh khắc này, hối hả bấm máy liên tục để không bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào. Ngoài phóng viên, còn có không ít fan hâm mộ đã chờ sẵn từ lâu.
"Tiểu Ngữ, Lục tổng, cuối cùng cũng thấy hai người rồi!"
"Tiểu Ngữ, đi chậm thôi, cẩn thận kẻo ngã!"
"Lục tổng, chi bằng ngài ôm luôn Tiểu Ngữ đi cho chắc!"
"Phải đó, ôm kiểu công chúa đi!"
Fan thật sự chỉ đơn thuần muốn náo nhiệt, làm cho bầu không khí càng thêm sôi động. Tư Ngữ vội giơ tay ra hiệu bảo mọi người nhỏ tiếng lại.
Lục Tịch, vẻ mặt nghiêm túc, bất ngờ hỏi: "Chị ôm em nhé?"
Tư Ngữ bối rối, vội vàng từ chối: "... Không cần đâu."
Lục Tịch nhẹ nhàng dìu Tư Ngữ bước trên thảm đỏ, chỉ trong tích tắc, hình ảnh của họ đã trở thành tâm điểm trên các nền tảng mạng xã hội. Tư Ngữ, vốn luôn tự tin, giờ đây cũng không khỏi cảm thấy hồi hộp.
Hai người sánh bước bên nhau, khoác tay thân mật, tiến tới cuối thảm đỏ.
Các lễ nghi viên trao cho họ chiếc bút để ký tên. Tư Ngữ là người đầu tiên đặt bút ký, sau đó, Lục Tịch cũng nhẹ nhàng viết tên mình ngay bên cạnh chữ ký của Tư Ngữ. Tư Ngữ khéo léo vẽ một vòng tròn, bao quanh tên của cả hai, như muốn nhấn mạnh tình yêu giữa họ.
Cả hai cùng nhìn nhau, ánh mắt trao nhau nụ cười đầy ấm áp.
"Oa oa oa, chỉ ký tên thôi mà cũng không quên phát cẩu lương cho mọi người nữa!" Người dẫn chương trình trên thảm đỏ không giấu nổi sự phấn khích, anh chàng MC nam vui vẻ tiến đến trò chuyện với họ.
MC nữ thêm vào: "Hôm nay hai vị thật sự rạng rỡ, đúng là cặp đôi thần tiên có khác, danh bất hư truyền."
Tư Ngữ đáp lại bằng một nụ cười lịch sự. Lục Tịch vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, không quá biểu cảm như thường ngày, nhưng cũng không còn lạnh lùng như trước.
Vì các khách mời trước đó đã được phỏng vấn ngắn gọn, nên khi không còn người xếp hàng phía sau, hai MC tận dụng cơ hội kéo dài thời gian, đặt ra nhiều câu hỏi để giữ chân họ trên sân khấu, nhằm thu hút thêm lượng người xem cho buổi phát sóng trực tiếp.
MC nam tiếp tục: "Nghe nói bộ phim《 Lâu Đài Cổ Biến Mất 》đã đạt doanh thu hơn năm trăm triệu, xin chúc mừng Tiểu Ngữ và cũng chúc mừng Lục tổng."
Tư Ngữ và Lục Tịch đồng thanh đáp lại: "Cảm ơn."
MC nữ hào hứng chia sẻ: "Lúc điện ảnh công chiếu, tôi cùng bạn bè đã ra rạp xem. Có vài phân đoạn thật sự khiến người ta thót tim, nhưng đây đúng là một tác phẩm xuất sắc. Tiểu Ngữ đã diễn xuất quá tuyệt vời. Không biết dự án tiếp theo của chị là gì, có thể tiết lộ một chút không?"
Tư Ngữ khẽ liếc nhìn Lục Tịch, rồi trả lời: "Dự án tiếp theo là một bộ phim hành động. Nhân vật của tôi sẽ là một nhiếp ảnh gia, và bộ phim này sẽ được quay tại Châu Phi. Mặc dù đã lên kế hoạch, nhưng có lẽ phải đến năm sau mới có thể chính thức bắt đầu quay."
MC nữ chuyển hướng hỏi Lục Tịch: "Phim này cũng do Quang Ảnh đầu tư phải không?"
Lục Tịch gật đầu, đáp ngắn gọn: "Đúng vậy."
MC nữ cười nhẹ, nói thêm: "Lục tổng quả nhiên rất cao lãnh."
Tư Ngữ vội vàng giải thích: "Thật ra chị ấy chỉ ít cười, ít nói, nhưng không hề lạnh lùng chút nào."
Để làm rõ thêm điều này, MC nữ tiếp tục hỏi Lục Tịch vài câu nữa. Lục Tịch trả lời đúng từng câu hỏi, nhưng ngôn từ rất ngắn gọn, đến mức hơi cứng nhắc.
Đoạn phỏng vấn này diễn ra khá khô khan, khiến khán giả xem livestream bắt đầu chán nản và thảo luận về sự thiếu hấp dẫn.
MC nam liếc nhanh qua phần bình luận của khán giả, ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy một ý tưởng hay, liền nói: "Tôi vừa mới để ý, hình như cả hai đều không đeo nhẫn cưới!"
Cả Tư Ngữ và Lục Tịch đồng loạt cúi xuống nhìn ngón tay trống trơn của mình, sau đó cùng ngẩng lên nhìn nhau.
"......"
"......"
Khán giả không biết họ đang nghĩ gì, chỉ thấy cả hai đều im lặng trong chốc lát, khiến bầu không khí trở nên bí ẩn hơn bao giờ hết.
Tư Ngữ là người đầu tiên phản ứng, khẽ mỉm cười với ống kính, nói: "Nhẫn cưới của chúng tôi khá lớn và sáng, đeo vào có chút không thoải mái, vì vậy chúng tôi thường không mang khi ra ngoài."
Lục Tịch liếc nhìn nàng, trong ánh mắt chứa đựng một điều gì đó sâu xa hơn.
Nhiều ngôi sao sau khi kết hôn cũng ít khi mang nhẫn cưới khi xuất hiện trước công chúng, vì vậy người dẫn chương trình không có nghi ngờ gì thêm, tiếp tục hỏi họ vài câu hỏi khác. Sau khi thấy thời gian đã đủ, MC mới mời họ vào trong khán phòng.
Chỗ ngồi trong khán phòng đã được sắp xếp từ trước, tên của từng khách mời được dán sẵn trên ghế. Tư Ngữ và Lục Tịch được đưa đến hàng ghế VIP phía trước.
Trước khi buổi đấu giá từ thiện bắt đầu, có một màn trình diễn vũ đạo sôi động. Tư Ngữ say sưa theo dõi, định vỗ tay tán thưởng khi màn biểu diễn kết thúc, nhưng chợt nhận ra tay phải của mình đang bị Lục Tịch nắm chặt.
"Sao lại ngẩn ngơ thế?" Tư Ngữ khẽ rút tay về, vừa vỗ tay vừa hỏi.
Ánh mắt Lục Tịch lóe lên một tia không rõ, rồi lắc đầu, không nói gì.
Sau khi vỗ tay xong, Tư Ngữ cố tình đặt tay lên bàn, tránh để Lục Tịch nắm nữa, vì nàng nhận ra camera luôn hướng về phía họ, thể hiện tình cảm nơi công cộng quá mức có thể không phù hợp.
Lục Tịch chăm chú nhìn đôi tay đang đặt trên bàn, rơi vào trầm tư.
Làn da trắng mịn như ngọc, những ngón tay thon dài tinh tế, đôi tay ấy quả thực trông như thiếu đi một món trang sức để tô điểm thêm phần hoàn mỹ.
Bộ phim hành động sẽ được khởi quay vào năm tới vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị, với bối cảnh câu chuyện diễn ra tại Châu Phi. Trước tiên, cần có sự phối hợp và thảo luận với chính phủ địa phương.
Khi nghe tin Lục Tịch sẽ cùng đoàn phim đến Châu Phi để khảo sát, Tư Ngữ phấn khích thốt lên: "Sao lại không nói sớm hơn!"
Lục Tịch tỏ vẻ khó hiểu: "Nói sớm hay muộn thì có gì khác nhau?"
"Nếu biết sớm, em đã có thể sắp xếp công việc để cùng đi Châu Phi chơi với chị rồi!"
"Nhớ không lầm thì ngày mốt em không có lịch trình gì phải không?"
Tư Ngữ thở dài, đáp: "Đúng là không có, nhưng trưa nay Lục Vi tìm gặp và mời tham gia tập tiếp theo của chương trình《 Cố Lên Xông Lên 》. Mỗi người phải mời một người bạn thân tham gia, em ấy đã gọi em, nên em đã đồng ý."
Lục Tịch ngạc nhiên: "Lục Vi chủ động mời em sao?"
"Đúng vậy."
Khi nhận cuộc gọi từ Lục Vi, Tư Ngữ cũng ngạc nhiên không kém.
"Dạo này ngoài lịch diễn sân khấu, chị hình như không có công việc gì khác đúng không?" Lục Vi bắt đầu cuộc trò chuyện bằng câu hỏi.
"Không có công việc gì khác thật," Tư Ngữ đáp lại, cảm thấy bối rối, "Sao tự nhiên lại hỏi chuyện này?"
Lục Vi ấp úng mở lời: "Chuyện là... Chương trình của bọn tôi sắp quay tập cuối, đạo diễn yêu cầu mỗi người mời một người bạn thân trong giới đến tham gia... Dù sao cũng thấy dạo này chị ở nhà nhàn rỗi, không làm gì. Thay vì ngồi không, chị nên nhận thêm vài lịch trình, nếu không cái eo này sắp thành eo thùng nước mất rồi! Còn bảo muốn diễn sân khấu kịch nữa chứ. Chị thấy có đúng không?"
Tư Ngữ giận dỗi đáp lại: "Em thon thả thế này mà em ấy dám nói eo em giống thùng nước sao! Cái cô em này EQ thấp thật đấy, rõ ràng cần người giúp, vậy mà không biết nói năng sao cho khéo, ai mà muốn giúp cho được."
Lục Tịch mỉm cười, tay khoanh lại ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tư Ngữ, hôn nhẹ lên cổ nàng rồi bật cười: "Thế mà cuối cùng vẫn đồng ý giúp đỡ sao?"
Tư Ngữ hừ nhẹ, ngẩng cằm đầy kiêu hãnh: "Thấy em ấy chịu khó gọi em hai tiếng 'chị dâu', nên em nể mặt mà đồng ý thôi."
Lục Tịch cười khẽ, dịu dàng nói: "Thật ra Lục Vi cũng không phải người xấu, chỉ là đôi khi thiếu suy nghĩ. Cứ rộng lượng với em ấy một chút."
Tư Ngữ gật đầu: "Em biết mà, nên cũng không thật sự so đo gì với em ấy."
Lục Tịch vuốt nhẹ mái tóc của nàng, nói: "Thấy hai chị em có thể hòa thuận, chị thực sự rất vui."
Đã hứa rồi thì không thể đổi ý, hai ngày sau, Tư Ngữ thu dọn hành lý, lên đường đến thành phố S để tham gia ghi hình chương trình thực tế《 Cố Lên Xông Lên 》.
Đây là lần thứ hai Tư Ngữ tham gia chương trình, mối quan hệ với các thành viên thường trú cũng khá tốt, không có gì xa lạ.
Lần trước, ai cũng nhận ra Lục Vi và Tư Ngữ dường như có chút mâu thuẫn, nhưng lần này, Tư Ngữ lại trở thành khách mời đặc biệt do chính Lục Vi mời đến. Đội trưởng Dương Đào đùa: "Hai người rõ ràng là người một nhà, còn giả vờ làm kẻ thù để diễn trò sao?"
Tư Ngữ liếc nhìn Lục Vi đang lúng túng, chỉ mỉm cười mà không nói gì thêm.
Chương trình《 Cố Lên Xông Lên 》có bảy thành viên thường trú, ngoài Lục Vi là nữ, những người còn lại đều là nam. Tư Ngữ là nữ khách mời đầu tiên xuất hiện, khiến các thành viên nam như thấy món ngon, thi nhau kéo nàng về làm cộng sự.
Dù hiểu rằng tất cả chỉ là để tăng hiệu ứng chương trình, nhưng sự nhiệt tình này khiến Tư Ngữ hơi khó xử.
Lục Vi lập tức bảo vệ Tư Ngữ, đứng chắn phía trước và nghiêm giọng: "Ai dám đụng đến chị dâu của tôi, coi chừng bị chị của tôi xử đẹp đấy!"
Câu nói này ngay lập tức khiến các thành viên nam lùi bước.
"Đạo diễn, đoạn vừa rồi cắt đi nhé."
"Lục tổng đừng giận, chúng tôi chỉ đang đùa với Tư Ngữ thôi mà."
"Lục tổng tha mạng!"
Nhìn một đám người đầy vẻ cầu xin, hướng về phía màn ảnh mà giải thích và xin lỗi Lục Tịch, Tư Ngữ không khỏi bật cười. Chẳng trách chương trình này lại hot đến vậy, các thành viên thường trú đều quá đỗi hài hước.
Một lát sau, các khách mời khác lần lượt đến đông đủ.
"Không phải chỉ có bảy khách mời thôi sao? Sao phía sau còn có một chiếc xe nữa?" Đội trưởng Dương Đào vươn cổ ra, chỉ vào chiếc SUV có dán logo của chương trình, tò mò hỏi: "Đạo diễn, chẳng lẽ lần này còn có khách mời bí ẩn?"
Đạo diễn cười đầy ẩn ý: "Không phải khách mời, là người từ bên phía nhà đầu tư đến thăm."
Một thành viên thường trú bất ngờ kêu lên: "Chẳng lẽ là Lục tổng???"
Hơn mười cặp mắt lập tức đổ dồn về phía Tư Ngữ.
"Chắc không phải đâu," Tư Ngữ nói, "Chị ấy sắp đi Châu Phi rồi, hai tiếng trước còn đăng ký."
Dương Đào làm mặt quỷ, cười đùa: "Biết đâu Lục tổng đang lừa cô, muốn tạo bất ngờ thì sao?"
Tư Ngữ thoáng sững người, trong lòng thầm nghĩ: Không thể nào.
Nhưng vẫn không kìm được mà mong đợi, mắt dõi theo chiếc SUV đang tiến đến gần.
Chiếc xe dừng lại, cửa mở ra, một bóng dáng cao gầy đeo kính râm bước xuống, theo sau là một người có vẻ là trợ lý.
"Hình như không phải Lục tổng thì phải?" Có người tỏ vẻ nghi ngờ.
"Không phải," Tư Ngữ khẳng định.
Chỉ cần liếc mắt một cái, Tư Ngữ đã nhận ra người đến không phải Lục Tịch, mà là Viên Kiều.
Việc Viên Kiều đến cũng không có gì lạ. Cô ấy hiện đang giữ chức Tổng giám đốc giải trí của Quang Ảnh, chủ yếu phụ trách các chương trình tạp kỹ. Năm nay, Quang Ảnh không có được kịch bản phim điện ảnh nào xuất sắc, nên các dự án trọng điểm đều đặt vào mảng tạp kỹ. 《 Cố Lên Xông Lên 》là chương trình thành công nhất trong năm, việc Viên Kiều đích thân đến thăm trước khi quay tập cuối cũng là điều dễ hiểu.
Lần ghi hình này sẽ được chia thành hai tập, dự kiến phải quay trong khoảng ba ngày.
Hành trình lần này của Lục Tịch đến Châu Phi kéo dài, dù đi bằng máy bay tư nhân của tập đoàn Lục Thị, nhưng vẫn mất hơn mười tiếng trên đường.
Tận dụng lúc mọi người đang ăn tối, Tư Ngữ tìm một chỗ vắng vẻ để gọi video cho Lục Tịch: "Mọi người đến nơi rồi chứ?"
"Ừ," Lục Tịch trông có vẻ rất mệt mỏi, "Vừa mới đến không bao lâu, bây giờ đang nghỉ ngơi tại khách sạn."
Nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Lục Tịch, Tư Ngữ không khỏi xót xa, nàng đưa tay vuốt nhẹ màn hình như thể đang chạm vào gương mặt người yêu.
Lục Tịch hỏi cô về chương trình có vất vả không.
Tư Ngữ lắc đầu, cười nhẹ đáp: "Mọi người đều rất quan tâm em, không có gì vất vả cả, thật sự rất vui và thú vị."
Cảm thấy hơi khát, nàng mở chai nước có ga và uống liền nửa chai.
"Nước này có đá không?" Lục Tịch nhìn chằm chằm vào chai nước trong tay nàng hỏi.
Tư Ngữ ngẩng đầu uống một hơi dài, rồi thở phào: "Đúng vậy, nước đá mới ngon chứ, trời nóng thế này mà."
Lục Tịch nhíu mày, nghiêm giọng: "Sắp đến kỳ sinh lý của em rồi mà còn dám uống nước đá, lỡ đau bụng thì sao?"
Tư Ngữ thản nhiên đáp: "Còn mấy ngày nữa mà, không sao đâu."
Lục Tịch nghiêm mặt dặn dò hồi lâu, nhưng Tư Ngữ chỉ nghe tai này lọt tai kia, cảm thấy Lục Tịch đang quá lo lắng.
"Thôi không nói nữa, để em đi ăn cơm. Chị cũng nghỉ ngơi đi. Hôn một cái nè, yêu chị lắm, vợ nhớ về sớm nhé~"
Tư Ngữ ngắt cuộc gọi, cảm thấy khó hiểu vì không biết sao Lục Tịch mệt mỏi như vậy mà vẫn còn sức để mắng mình. Nàng cười khúc khích, cất điện thoại, rồi cầm lấy nửa chai nước còn lại định uống tiếp, nhưng vừa quay người lại thì bất ngờ bắt gặp Viên Kiều đang đứng đó.
Viên Kiều liếc qua điện thoại của Tư Ngữ, ánh mắt bình thản dừng lại trên gương mặt nàng, nhẹ giọng nhắc: "Nên tranh thủ thời gian ăn cơm đi, đừng để trễ giờ quay tối nay."
Tư Ngữ không rõ Viên Kiều đã đứng phía sau mình từ lúc nào, có chút ngạc nhiên, nàng nhìn Viên Kiều rồi nhanh chóng bước về phía mọi người để cùng dùng bữa.
Khoảng cách giờ giữa quốc nội và Châu Phi có sự chênh lệch, đoàn phim sau khi đến nơi sẽ nghỉ ngơi trong ngày đầu tiên, rồi mới bắt đầu khảo sát thực địa vào hôm sau.
Việc khảo sát thực địa là công việc nặng nhọc, đạo diễn không dám để Lục Tịch tham gia cùng, dự định trước tiên sẽ chọn vài địa điểm quay phù hợp rồi quay về hỏi ý kiến cô sau.
Trong lúc chờ đợi tại khách sạn, Lục Tịch thấy buồn chán nên rủ Trần Nghiên cùng đi dạo trung tâm thương mại.
Khi bước vào một cửa hàng trang sức, Trần Nghiên liền đoán được ý định của Lục Tịch, cười hỏi: "Lục tổng định mua quà tặng cho Tư tiểu thư sao?"
Lục Tịch dường như không nghe thấy câu hỏi, đôi mắt lướt qua từng món đồ trong cửa hàng, biểu cảm chuyên chú như đang đắm chìm trong suy nghĩ riêng.
Nhân viên cửa hàng, một người da đen, nhanh chóng tiến đến chào đón khách, sử dụng tiếng Anh trôi chảy để lịch sự hỏi Lục Tịch muốn mua loại trang sức gì.
Quốc gia này nổi tiếng với kim cương, nhưng dù đã nhìn quanh một lượt, Lục Tịch vẫn không tìm thấy món đồ nào vừa ý. Cô dùng tiếng Anh trả lời nhân viên: "Tôi muốn mua một đôi nhẫn cưới, loại có viên kim cương lớn và lấp lánh nhất."
Lục Tịch đang tìm mua hai chiếc nhẫn cưới dành cho nữ, nhưng cửa hàng này không có sẵn, cần phải đặt làm riêng. Cô để lại kích cỡ ngón tay của mình và Tư Ngữ.
Cuối cùng, cả hai rời khỏi cửa hàng trang sức mà không mua được gì.
Mặc dù không mua được nhẫn, Trần Nghiên vẫn nhận thấy tâm trạng của Lục Tịch rất tốt.
Tối đến, mãi vẫn không thấy Tư Ngữ gọi video như thường lệ.
Lục Tịch không chắc liệu Tư Ngữ có phải vẫn đang bận quay chương trình hay không, không thể chờ thêm được nữa, cô chủ động gọi cho nàng.
Tiếng chuông vang lên thật lâu, mãi mới có người bắt máy, nhưng trên màn hình không phải là Tư Ngữ mà là Lục Vi với gương mặt tái nhợt.
"Chị dâu đâu rồi?" Lục Tịch hỏi ngay.
"Chị dâu... Chị dâu..." Lục Vi lắp bắp, môi run rẩy, rồi đột nhiên òa khóc, "Thật sự xin lỗi, là lỗi của em, em không nên mời chị ấy làm khách mời, là em hại chị ấy..."
Lục Tịch cảm thấy tim mình như bị thắt lại, lo lắng hỏi: "Tiểu Ngữ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Chị ấy bị ngất trong lúc quay chương trình, đã hai tiếng rồi... vẫn chưa tỉnh lại..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro