Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 164: Hành trình nghiền ngẫm (5)

Edit: phuong_bchii

_________________

Thẩm tổng gợi ý khiến cuộc sống ngày càng bình thản của hai người cuối cùng lại có thú vui mới, so sánh với kích tình cuồng nhiệt trong quá khứ, hôm nay là trên cơ sở quen thuộc an tâm điểm xuyết vài phần kích thích, hiệu quả thực tế không tệ.

Trong một năm này, thời gian Thẩm Chi Băng và Tề Tranh sống ở Hải Thành rõ ràng đã nhiều hơn. Cơ hội gặp mặt trong công việc rất ít, nhưng thật ra đã gặp Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh vài lần.

Hôm nay, Khương Nghiêm nhận được tin Tề Tranh gửi tới, hỏi các cô cuối tuần sau có rảnh không. Tuần này Khương Nghiêm vừa quay xong video thực đơn nấu ăn mới nhất, còn rất rảnh rỗi. Nhưng Hạ Y Ninh đã đi công tác mấy ngày rồi, tối nay mới về đến nhà.

Khương Nghiêm nói chuyện này với nàng, Hạ Y Ninh suy nghĩ: "Cuối tuần sau chị có thể sắp xếp thời gian."

"Nếu chị có thời gian, vậy em sẽ trả lời Tề tổng."

Trước kia Hạ Y Ninh và Thẩm Chi Băng trao đổi nhiều, sau khi đánh golf vài lần, biến thành Tề Tranh và Khương Nghiêm tương đối thân thiết.

Ngược lại Tề Tranh đã nói không cần lúc nào cũng gọi cô ấy là Tề tổng, quá khách sáo. Nhưng bởi vì Hứa Tri Dao, Khương Nghiêm cũng không thể xưng hô quá mức tùy ý, như vậy có vẻ cô và lão Hứa có "khoảng cách" xa.

Tề Tranh bên kia nhanh chóng trả lời tin nhắn, nói cuối tuần sau dẫn các cô đến một nơi mới.

Khương Nghiêm cầm di động đưa cho Hạ Y Ninh xem: "Lần này em phải nói trước với Hứa Tri Dao một tiếng, nếu không cô ấy sẽ oán hận em rất lâu."

Hạ Y Ninh tựa vào sô pha không muốn động đậy, đi công tác mấy ngày nay thật sự nhớ nhà. Nàng ôm Khương Nghiêm cũng lười nói quá nhiều, lẳng lặng nghe cô nói.

"May là cuối tuần sau, nếu hẹn là tuần này, cô ấy khẳng định đến không kịp."

Khương Nghiêm cười gửi tin nhắn cho Hứa Tri Dao, đối phương hiện tại đang ở châu Âu, lúc này hẳn còn chưa dậy.

"Vì có thể cho cô ấy tiếp xúc với thần tượng nhiều hơn, em thật đúng là rầu thúi ruột, nắm lấy tất cả cơ hội có thể lợi dụng."

Hạ Y Ninh cảm thấy ôm vẫn có chút mệt mỏi, thay đổi tư thế, nằm ở trên đùi Khương Nghiêm, như vậy còn có thể nhìn thấy mặt cô, cảm giác càng tốt: "Không biết lần này chị Tư có đi hay không."

"Khả năng lần này chị Tư đoạt giải rất lớn, tâm trạng tốt chắc sẽ đồng ý."

Hạ Y Ninh giơ tay nhẹ nhàng chọc cằm Khương Nghiêm: "Không nhất định, còn phải xem Hứa Tri Dao có thể dỗ hay không."

Những năm trước đây, quan hệ của hai người này trước sau không thay đổi. Một năm trước bởi vì duyên cớ tuyên truyền phim cùng nhau ở nước ngoài hơn nửa tháng, sau khi trở về hình như có chút khác.

Nhưng bất luận người bên ngoài tìm hiểu như thế nào, họ đều không hé răng, trước sau không nói rõ ràng cái gì. Duy chỉ có trước mặt Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh là hơi thả lỏng một chút, thỉnh thoảng thể hiện ra một chút thân mật không giống với bạn bè bình thường, nhưng cũng chỉ giới hạn ở đây.

Chờ Hứa Tri Dao vội vàng từ châu Âu về, còn ba ngày nữa là đến cuối tuần. Cô ấy ngay cả chênh lệch múi giờ cũng chưa kịp đổ, liền trực tiếp tới tìm Khương Nghiêm.

"Tề tổng có tiết lộ lần này đi nơi nào mới mẻ không?"

Khương Nghiêm đang xem bình luận trên mạng, ngày hôm qua nàng viết một quyển tiểu thuyết mới, vừa mới đăng mười ngàn chữ, hiện tại các độc giả đang đoán hướng đi của nội dung cốt truyện phía sau.

Nhìn thấy Hứa Tri Dao căng thẳng lại phấn khích chờ mong, không khỏi buồn cười: "Cậu có cần khoa trương vậy không, lần trước đều cùng nhau chơi golf rồi, cậu còn sợ cái gì?"

"Chơi golf mình đâu có sợ, nhưng lần này nói là đi chơi chỗ mới đấy, mình sợ mình hoàn toàn không biết hoặc là không rành đấy, một chút chuẩn bị cũng không có chẳng phải là sẽ xấu mặt trước mặt Tề tổng à?"

Nhìn vẻ mặt lo lắng của cô ấy, Khương Nghiêm thu lại nụ cười: "Tề tổng cũng không phải người ghét bỏ, mình cảm thấy cô ấy rất dễ ở chung cũng rất bao dung."

Hứa Tri Dao càng thêm khổ não: "Bởi vì thần tượng quá hoàn hảo, cho nên mình mới phải thể hiện tốt hơn!"

Khương Nghiêm không nhịn được bật cười, vỗ vỗ chân cô ấy: "Có là fan cậu cũng phải tém tém lại, nếu không sẽ khiến Tề tổng có gánh nặng thần tượng. Làm thần tượng khổ lắm, mấy cái này chị Tư hiểu rất rõ, cậu cũng rõ mà đúng không?"

Hứa Tri Dao theo bản năng liền nhấn mạnh: "Mình làm sao biết rõ mấy cái này."

"Ê mà, sao chị Tư không về cùng cậu à?"

Hứa Tri Dao thở dài: "Vốn đã mua vé rồi, ai ngờ bên châu Âu có công ty điện ảnh muốn mời cô ấy nói chuyện hợp tác mới, vì vậy liền ở lại."

Khương Nghiêm có chút tiếc nuối: "Thật đáng tiếc, hoạt động cuối tuần cậu phải cô đơn lẻ bóng rồi."

Tề Tranh chào hỏi trước, cuối tuần này là hoạt động CP, ngoài cô ấy và Thẩm tổng ra, còn có thư ký Vân và vị kia của cô ấy. Đối với việc Hứa Tri Dao muốn tham gia cô ấy cũng không phản đối, chỉ là nhắc nhở tình bạn: Không nên một mình tới đây, rất có thể bị ngộ thương.

Hứa Tri Dao càng buồn bực.

Cũng may, tối thứ sáu Nhan Tư trở về. Ngoài miệng cô ấy nói bởi vì công việc kết thúc nên trở về sớm một chút, thật ra trong lòng Khương Nghiêm các cô biết rõ, ngồi chuyến bay trung chuyển cũng phải trở về trước cuối tuần, là vì cái gì.

Hứa Tri Dao vừa vui vừa giận, mang theo một bình canh từ nhà Khương Nghiêm: "Mình phải dạy dỗ cô ấy đàng hoàng một chút, khiến bản thân mệt mỏi thành như vậy!"

Khương Nghiêm tiễn cô ấy ra cửa: "Vậy cậu phải dạy dỗ cho đàng hoàng nha, sẵn tiện giúp chị Tư bồi bổ!"

Hạ Y Ninh ở nhà nghe được lời này của cô, cười vuốt đầu Khương Nhĩ Quân: "Mẹ con càng ngày càng xấu."

"Hình như em nghe thấy ai đó nói xấu em."

Hạ Y Ninh ôm chặt mèo mập, mỉm cười nhìn cô: "Chị không có."

Khương Nghiêm ôm Khương Nhĩ Quân qua, thuận tiện cũng ôm Hạ Y Ninh, cả nhà đều làm ổ ở phòng khách tiếp tục xem phim: "Chị không thể hủy hoại hình tượng của em trước mặt con, nếu không sau này nó càng không nghe lời."

Hạ Y Ninh dựa sát vào lòng cô, trong lời nói không giấu được ý cười: "Chị nghe lời còn chưa đủ sao."

Khi các cô dựa theo địa chỉ Tề Tranh gửi tới cuối tuần để đến nơi, mới biết được thì ra hoạt động cuối tuần này là: chơi trò chơi trong nhà.

Thẩm Chi Băng giới thiệu cho các cô chủ nơi này, thế mà là người ấy của thư ký Vân, hơn nữa còn là giám đốc bộ phận của Thẩm Thị, Vu Hân Nghiên.

"Chỉ là sở thích cá nhân của tôi, không kinh doanh ra ngoài, chỉ có bạn bè qua đây chơi một chút mà thôi."

Đi theo sau Vu Hân Nghiên, bọn họ chậm rãi đi vào trong. Đây là một căn biệt thự tư nhân ở ngoại ô Hải Thành, mặc dù kém chỗ ở xa hoa của Tề tổng nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Của cải như vậy, quả thật không cần kinh doanh ra ngoài với nghề phụ này.

Hạ Y Ninh nhỏ giọng nói với Khương Nghiêm: "Quả nhiên là tiền bối, biết hưởng thụ cuộc sống hơn chúng ta."

Khương Nghiêm khóe miệng mỉm cười: "Vậy lát nữa chị học tập nhiều một chút."

Hạ Y Ninh không hiểu đã cảm thấy học được không phải là chuyện đứng đắn gì, liếc cô một cái không nói gì nữa.

Vân Phỉ làm nữ chủ nhân, vẫn như cũ hào phóng dịu dàng như vậy. Nhìn Vu Hân Nghiên hào hứng giới thiệu cách chơi cho mọi người, cô ấy chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng không ngăn cản.

Vu Hân Nghiên phát cho mỗi người một cái máy tính bảng: "Đây, mở hộp kịch bản trước, mở cái gì thì diễn cái đó."

Thẩm Chi Băng và Tề Tranh nhìn không giống lần đầu tiên tới chơi, đối với chuyện này rất bình tĩnh. Hôm nay lần đầu tiên hai đôi làm khách thì có vẻ mờ mịt, tuy rằng vừa rồi đã nghe xong  giới thiệu trò chơi.

Hứa Tri Dao giật khóe miệng: "Chúng ta nào có diễn xuất, đây không phải là để ảnh hậu Nhan thắng chắc sao?"

Cô ấy ngược lại không ngại để Nhan Tư thắng, nhưng thực lực chênh lệch đến mức trước đó có thể biết kết quả, quả thực làm cho người ta thiếu niềm vui thi thố.

Vu Hân Nghiên an ủi cô ấy: "Đừng nóng vội, hai người không cần so với người khác, chỉ cần đọ sức với cộng sự là được rồi."

Hứa Tri Dao càng lo lắng, cộng sự của cô ấy không phải là Nhan Tư sao? Người khác có lẽ đều là tám lạng nửa cân, chỉ có cô ấy là chưa đánh đã bại.

Hôm nay hiếm khi có thể ở chung với thần tượng lâu một chút, Hứa Tri Dao cũng không muốn quá mất mặt.

Vu Hân Nghiên không nói thêm gì nữa, mở trình tự: "Mọi người tùy ý chọn kịch bản bên trong, xem lát nữa mọi người muốn diễn vai gì."

Hạ Y Ninh tò mò hỏi: "Nếu chỉ so sánh với cộng sự, vậy phải diễn ở đâu?"

Vu Hân Nghiên chỉ lên lầu: "Phòng trên cũng đủ dùng."

Ở đây đều là người trưởng thành, nghe đến mức độ này cũng đều đoán được rốt cuộc diễn cái gì. Hạ Y Ninh ở dưới bàn nhéo bàn tay Khương Nghiêm, ý bảo cô chọn kịch bản.

"Thật sự muốn em chọn?"

Hạ Y Ninh gật đầu: "Chị tin tưởng em có vận may cá chép."

Khi Khương Nghiêm chọn kịch bản số 11 hộp mù được mở ra, hai người lại đều có chút thất vọng.

Bởi vì nhân vật trong kịch bản này thế mà là: bác sĩ và bệnh nhân.

Các cô  ở nhà không biết diễn qua bao nhiêu lần, thật sự đều có chút chán.

Nhưng cũng không đành lòng mất hứng, cho nên không nói gì. Chờ tất cả mọi người chọn xong kịch bản, Vu Hân Nghiên mới tiếp tục giải thích: "Nhân vật bên trong mọi người có thể thương lượng trao đổi, cũng không hạn chế ha, có thể tự do phát huy."

Hạ Y Ninh nhanh chóng quét qua kịch bản sơ lược một lần, có chút đỏ mặt.

"Vậy nếu như là hai người ở trong phòng thi đấu, cuối cùng làm sao xác định thắng thua?"

Vu Hân Nghiên búng ngón tay, cho Hạ Y Ninh một nụ cười thật to: "Rất đơn giản, xem ai lúc đi ra chân không run."

......

Bất kể chất lượng kịch bản như thế nào, diễn xuất vẫn phải đầu tư đầy đủ. Tay cầm kịch bản số 11 các cô tiến vào phòng 11, ở lầu ba.

Số lượng phòng ở lầu ba ít hơn lầu hai một chút, cũng yên tĩnh hơn.

Các cô mở cửa đi vào, bên trong ngay cả trang hoàng cũng hoàn toàn chiếu theo kịch bản, là phòng khám nha khoa.

Hạ Y Ninh cúi đầu nhìn kịch bản, cảm thán nói: "Cũng may là nha sĩ, nếu là bác sĩ ngoại khoa, nơi này chẳng phải là phong cách phòng giải phẫu sao."

Khương Nghiêm cười dạo một vòng trong phòng, cuối cùng mở tủ quần áo ra, bên trong còn treo quần áo của bác sĩ và bệnh nhân mới tinh.

Không chỉ trang hoàng đúng chỗ, ngay cả quần áo đạo cụ cũng đầy đủ mọi thứ.

Hạ Y Ninh đi theo: "Chị cảm thấy Thẩm thị thật sự là nhân tài đông đúc, ngọa hổ tàng long."

Khương Nghiêm phụ họa: "Giám đốc Vu chỉ làm giám đốc nhân tài không được trọng dụng thôi."

Khi Khương Nghiêm chuẩn bị đưa tay lấy áo blouse trắng, Hạ Y Ninh nhìn chằm chằm máy tính bảng một hồi lâu, cắn môi tiến lên ngăn cản: "Hôm nay chúng ta đổi đi."

Tay Khương Nghiêm còn khoát lên giá áo, không rõ ý: "Đổi thế nào?"

"Chị muốn làm bác sĩ."

Khương Nghiêm trong nháy mắt hiểu được, cười như không cười: "Chị chắc chị có thể đảm nhiệm?"

Hạ Y Ninh nhét máy tính bảng vào tay cô, giành lấy áo blouse trước: "Ở nhà làm bệnh nhân lâu rồi, hôm nay cho chị đổi vai một lần đi."

Khương Nghiêm tựa vào phía sau nàng, hơi nóng dán vào tai nàng: "Chị muốn làm bác sĩ, em đương nhiên sẽ không phản đối, em chỉ sợ chị vất vả."

Sau khi nói xong, cô còn khẽ cười một trận.

Hạ Y Ninh đè nén hơi tức giận trong lòng, lưu loát thay xong quần áo, hôm nay nàng mới không muốn làm người thua đâu.

Khương Nghiêm thấy nàng kiên trì, cũng phối hợp thay quần áo.

Chờ Khương Nghiêm nằm trên ghế nằm bằng da, sau khi Hạ Y Ninh đeo khẩu trang che chắn chỉ còn lại một đôi mắt đẹp lộ ra ngoài liền tiến lại gần.

Khương Nghiêm hắng giọng: "Bác sĩ Hạ, lần đầu tiên tôi tới chỗ cô khám bệnh, cô phải nghiêm túc phụ trách đó nha."

Hạ Y Ninh nhẹ nhàng nắm cằm cô, đong đưa trái phải, ngược lại có vài phần tư thế kiểm tra sơ bộ.

Nhưng giọng nói lại không lạnh nhạt bình tĩnh như bác sĩ thật, mặc dù cách lớp khẩu trang, Khương Nghiêm cũng có thể nghe ra từng chút trêu chọc: "Yên tâm, tôi nhất định sẽ khiến cô hài lòng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro