
Chương 147
Edit: phuong_bchii
_________________
Phong ba sáng tạo tạm thời kết thúc, gần đây danh tiếng trên mạng dần dần nổi lên, thị trường từ tiếp nhận yếu tố mới trong series Công Chúa Mèo kéo dài đến dũng cảm đột phá bản thân đối với Thái Công Câu Tranh, tinh thần dám sáng tạo tiến hành theo đuổi.
Hướng dư luận dường như trong vòng vài ngày liền thay đổi, đặc biệt là sau khi mấy vị họa sĩ nổi tiếng trên diễn đàn họa sĩ công bố thư xin lỗi công khai, gần như nghiêng về một bên đồng tình với Thái Công Câu Tranh.
Thái Công Câu Tranh này cố ý bị bôi nhọ, fan hâm mộ vẫn ủng hộ cô lúc trước lại ngẩng đầu ưỡn ngực, sống lưng càng thẳng. Một số fan qua đường từng lung lay bất định bị cảm xúc làm cho choáng váng đầu óc cũng lần lượt biểu đạt áy náy. Về phần những anti fan kia, cho dù trong lòng vẫn có bất bình, cũng không dám công khai chạy đến phía dưới khu bình luận của người ta giương oai.
Sau khi đứng vững trước áp lực nặng nề và sự mê mang của mình trong giai đoạn đầu sáng tạo, Khương Nghiêm cuối cùng đã đón nhận đánh giá thực sự thuộc về mình. Trong âm thanh thị trường, phản hồi chính diện chiếm cứ dòng chính, thỉnh thoảng có một số đánh giá phản diện cũng phần lớn nhằm vào bản thân bản thảo, không còn luận điệu quái gở ở trên người Thái Công Câu Tranh làm văn chương nữa.
Hứa Tri Dao xem như thở phào nhẹ nhõm, mấy ngày nay cô ấy không nhúng tay vào nhưng cũng chú ý không ít, lại không tiện đi tìm Hạ Y Ninh hỏi thăm, lại càng không dám lấy danh nghĩa quan tâm gây quá nhiều áp lực cho Khương Nghiêm. Vì thế không thể làm gì khác hơn là thường xuyên trao đổi với Nhan Tư, cũng may Nhan Tư mặc dù quay phim bận rộn, nhưng trong lúc rảnh rỗi cũng quan tâm đến việc này, hai người cũng coi như có đề tài chung.
Hôm nay, Hứa Tri Dao gửi tin nhắn cho Nhan Tư, hỏi cô ấy cuối tuần có rảnh không. Lúc đó Nhan Tư đang quay phim, đến khi cô ấy nhìn thấy tin nhắn này đã là năm tiếng sau.
Cô ấy suy nghĩ một chút, chủ động gọi điện thoại cho Hứa Tri Dao: "Xin lỗi, lúc cô gửi tin nhắn hình như tôi đang quay phim, cho nên lâu như vậy mới trả lời cô."
Giọng Hứa Tri Dao vẫn như thường, không có không vui, ngược lại như hiểu rõ tình hình công việc của cô ấy: "Công việc quan trọng, không cần xin lỗi. Tôi muốn hẹn cô cuối tuần cùng đến nhà Khương Nghiêm, mọi người đã lâu không tụ tập."
Cô ấy không nói rõ, nhưng Nhan Tư hiểu ý cô ấy. Đám mây sầu đè ở trong lòng mọi người cuối cùng cũng tan, tất nhiên nên chúc mừng đàng hoàng một chút.
"Chiều thứ bảy có lẽ tôi rảnh."
Hứa Tri Dao rõ ràng vui hẳn lên: "Được rồi, đến lúc đó tôi tới đón cô."
Cho đến khi cúp điện thoại, Nhan Tư vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Tuy rằng thái độ của Hứa Tri Dao đối với cô ấy tốt hơn lúc ban đầu một chút, nhưng cũng không thân đến mức muốn cùng đến nhà Ninh Ninh chứ?
Cô ấy không phải là tờ giấy trắng không có kinh nghiệm, trong lòng mơ hồ có chút dự cảm, nghĩ lại lại cảm thấy có lẽ là mình suy nghĩ nhiều.
Không đợi cô ấy cẩn thận phân tích, trợ lý đã chạy tới thông báo cho cô ấy tạm thời quay lại mấy cảnh. Nhan Tư nhẹ nhàng lắc đầu, mặc kệ suy đoán rốt cuộc có mấy phần thật giả, cô ấy cũng không muốn suy nghĩ đến chuyện tình cảm.
Sự nghiệp hôm nay là cô ấy cực khổ lắm mới đổi lấy, không có bao nhiêu người có may mắn như thế, có thể dễ dàng từ bỏ sau đó lại lần nữa đạt được. Cùng một sai lầm, cô ấy sẽ không tái phạm lần thứ hai, hiện tại cô ấy chỉ muốn cố gắng làm tốt sự nghiệp.
Quả nhiên đến cuối tuần, Nhan Tư khéo léo từ chối kế hoạch đón Hứa Tri Dao. Cô ấy bảo trợ lý lái xe đưa cô ấy đến, đúng lúc hai người gặp nhau ở ngoài sân.
Nhan Tư cười chào hỏi Hứa Tri Dao: "Không ngờ lại đi cùng."
Hứa Tri Dao mím môi, cũng cười: "Đúng vậy, chứng tỏ quan niệm thời gian của chúng ta không khác nhau là mấy."
Khương Nghiêm mở cửa thấy hai người đứng cùng nhau, sửng sốt: "Hai người cùng đến à?"
"Phải."
"Không phải."
Khương Nghiêm nhìn các cô, như có điều suy nghĩ gật gật đầu, nghiêng người mời các cô vào nhà. Nhan Tư để quà xuống liền đi thẳng vào phòng khách, nhìn thấy Hạ Y Ninh đang ôm Khương Nhĩ Quân xem TV, cô ấy cũng muốn ôm mèo mập.
Hứa Tri Dao chậm rãi treo áo khoác vào tủ quần áo, lại đặc biệt xếp quà của cô ấy và Nhan Tư mang đến ngay ngắn bên tường. Khương Nghiêm nhìn một loạt hành động cố ý của cô ấy, lại nhìn khuôn mặt vừa nói vừa cười với Hạ Y Ninh, bắt được chút manh mối.
Cô đẩy Hứa Tri Dao: "Rốt cuộc cậu có đi cùng chị Tư không? Sao vừa rồi hai người một người nói phải, một người lại nói không phải."
Hứa Tri Dao vẻ mặt chẳng có gì, ngữ khí cũng thản nhiên: "Mình cảm thấy gặp ở cửa cũng coi như cùng đến đi."
Khương Nghiêm buồn cười, vừa định cười đã bị xem thường, vội vàng dừng lại.
Cô dẫn Hứa Tri Dao đi vào phòng bếp: "Vậy mình đoán bây giờ cậu không muốn cùng xem TV, hay là cùng mình nấu cơm đi."
Hứa Tri Dao vung nắm đấm sau lưng cô, nhưng khi Khương Nghiêm xoay người lại thì lại khôi phục lạnh nhạt.
Khương Nghiêm đưa cho cô ấy một rổ rau xanh: "Rửa giúp đi, đừng dùng sức quá."
Hứa Tri Dao từ trước đến nay không có thiên phú cũng không có hứng thú vào bếp, hôm nay đột nhiên thay đổi: "Biết rồi biết rồi, trong tranh cậu viết hết rồi."
Khương Nghiêm ngạc nhiên: "Cậu cũng xem á?"
Hứa Tri Dao động tác thuần thục, trừng mắt nhìn Khương Nghiêm: "Tác phẩm của cậu mình không quan tâm được à?"
"Ý của mình là cậu cũng xem nội dung thực đơn?"
Hứa Tri Dao lắc lắc cái rổ, vẩy nước một lần, tiếp tục rửa sạch: "Với giao tình của chúng ta, mình cũng không thể thua kém cậu quá nhiều về tài nấu nướng, nếu không sau này sẽ không có đề tài gì nữa, đúng không?"
Khương Nghiêm cười lắc đầu: "Cậu biết mình trước giờ cũng sẽ không vì cậu yếu kém mà ghét bỏ cậu."
Hứa Tri Dao nhấc chân định đá Khương Nghiêm, đột nhiên nghe thấy giọng Nhan Tư truyền đến ngoài phòng bếp.
"Tiểu Khương, có cần chị giúp gì không?"
Chân dài của Hứa Tri Dao lập tức cong lên, nhanh chóng hạ xuống, đứng thẳng tắp.
Khương Nghiêm nhìn động tác nhỏ của cô ấy, nhịn cười quay lại Nhan Tư: "Chị Tư, nếu chị rảnh thì đến giúp em rửa rau được không?"
Vừa dứt lời, đã nhận được một ánh mắt hình viên đạn của Hứa Tri Dao. Khương Nghiêm im lặng nói: "Mình thiếu người."
Nhan Tư đi tới nhìn, Hứa Tri Dao đang rửa rau. Cô ấy có chút xấu hổ: "Hay là, chị vẫn là nên làm cái khác đi."
Khương Nghiêm lại nói: "Chị Tư, chị dạy cô ấy đi, bạn học Hứa bình thường yêu cầu ăn uống cao, năng lực tự mình ra tay không tốt, rửa rau giống như đang tắm mèo."
"Làm sao có thể, mình rõ ràng làm dựa theo trên thực đơn cậu viết mà!"
Nhan Tư chăm chú nhìn, ủng hộ Hứa Tri Dao: "Chị cảm thấy cô ấy làm rất tốt, Tiểu Khương em nghiêm khắc quá rồi."
Trên bàn cơm lại nhắc đến chuyện thực đơn, Nhan Tư nói: "Thực đơn Tiểu Khương vẽ thật ra tính thực tiễn rất cao, trình độ gà mờ như chị cũng có thể làm được."
Hứa Tri Dao ung dung nói tiếp: "Tôi cũng vậy, bây giờ mỗi tuần ở nhà đều làm một hai lần."
Khương Nghiêm cảm thấy bất ngờ: "Hai người không phải là vì dỗ em vui mới cố ý nói như vậy chứ?"
Nhan Tư cười: "Thân với em như vậy, có cần thiết không? Hơn nữa, lúc thật sự nên dỗ em bọn chị cũng không nói, bây giờ lại càng không cần. Tiểu Khương, thực đơn này của em thật sự rất được."
Hạ Y Ninh ở bên cạnh không nói gì, Nhan Tư cho rằng thời gian trước nàng bận rộn bình luận trên mạng mệt mỏi. Đang muốn quan tâm vài câu, chợt nghe nàng đột nhiên mở miệng nói: "Thật ra em và Khương Nghiêm có kế hoạch biến thực đơn thành thương hiệu độc lập, chờ thời cơ chín muồi sẽ tiến hành quảng bá."
Hứa Tri Dao suy nghĩ từ góc độ đầu tư: "Nếu thị trường tiềm năng đủ lớn, triển vọng sẽ rất tốt."
Hạ Y Ninh những ngày này cũng đang suy nghĩ làm thế nào để đóng gói thứ này: "Nếu dựa theo kinh nghiệm trước đây, thời gian quảng bá hình thành sẽ quá dài. Tôi sợ sự nhiệt tình của thị trường giảm đi, cũng lo lắng có những kẻ bắt chước hàng nhái đi trước một bước."
Nhan Tư hỏi: "Nhưng những thứ này đều bao gồm trong bản quyền, nếu quả thật dám bắt chước, không sợ bị kiện sao?"
Hạ Y Ninh bất đắc dĩ lắc đầu: "Cái này không hoàn toàn giống với bản quyền phim và bài hát, cho nên nếu muốn truy cứu, cần tốn rất nhiều sức lực."
Mấu chốt nhất chính là, phòng không được.
Hứa Tri Dao nghe Hạ Y Ninh nói như vậy, đoán được trong lòng nàng đã có kế hoạch sơ bộ: "Nếu hai người có ý kiến, không ngại lấy ra nói chuyện với nhau. Nếu thiếu vốn, tôi có thể giúp giật dây tìm nhà đầu tư."
Khương Nghiêm lại nói: "Tri Dao, lần này mình và Y Ninh định tự mình làm."
Hứa Tri Dao và Nhan Tư đều kinh ngạc: "Tự làm?"
"Sáng tác của Khương Nghiêm hẳn là có độ tự do lớn nhất, giao cho các nhà đầu tư khác chúng tôi đều không quá yên tâm. Hơn nữa, Hạ Diên cũng mở rộng phạm vi nghiệp vụ, đang thiếu một sản phẩm nắm đấm điển hình."
Dưới sự vận hành bố cục của Hạ Y Ninh, Hạ Diên đã dần dần chuyển đổi mô hình từ ngành truyền thông tuyên truyền truyền thống, hiện đã có xu hướng của người tạo dựng kênh truyền thông.
Hứa Tri Dao cười: "Tham vọng lần này của hai người thật không nhỏ."
Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh ngược lại không có quá nhiều lời nói hùng hồn, chỉ coi là một lần hợp tác, cũng coi như là một lần thử nghiệm.
Hứa Tri Dao lại nghiêm túc hỏi Khương Nghiêm một lần: "Việc này là hai người cùng nhau quyết định?"
Lấy hiểu biết của cô ấy đối với Khương Nghiêm, rất có thể là Hạ Y Ninh muốn làm, cô vì phối hợp không thể không đồng ý. Nhưng mấy ngày nay cô ấy cũng hiểu rõ tình cảm sâu đậm của hai người, hôn nhân có thể thay đổi một người, cũng không phải không có khả năng.
Khương Nghiêm vô cùng tự nhiên khẳng định: "Là mình muốn làm, Y Ninh vì giúp mình thực hiện ước mơ, mới đồng ý liều mạng một lần."
Nhan Tư yên lặng ăn cơm, cô ấy đến bây giờ vẫn không có nhiều thiên phú với việc kinh doanh. Nhưng từ trong những lời này của cô, giống như nghe ra chút ý tứ hàm xúc "Sống chết có nhau, vinh nhục có nhau".
Trong lòng cô ấy cười thầm mình nhất định là diễn nhiều, mới có thể liên tưởng nhiều như vậy. Nhưng cô ấy quả thực ngưỡng mộ tình cảm như vậy, quả nhiên là gặp được đúng người mới có thể sống tốt hơn.
Vừa rồi cô ấy đã phát hiện, bất kể là Tiểu Khương hay Ninh Ninh, sắc mặt tốt hơn so với quá khứ, người cũng có tinh thần, đúng là tình yêu nuôi người.
Hứa Tri Dao trong lòng nhanh chóng tính toán một lần, mở miệng nói: "Mình không phải muốn làm bóng đèn điện, nhưng hai người đã không định tìm đầu tư bên ngoài, vậy có thể cho mình đi nhờ xe được không?"
Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh đều tò mò nhìn cô ấy.
"Mình đầu tư 60 triệu, cho mình một cơ hội đi."
Nỗ lực cuối cùng của Nhan Tư để giúp Hạ Y Ninh đã thất bại, và cô ấy vẫn còn giữ tấm chi phiếu. Số tiền đã rút được lúc trước, giờ cô ấy càng cảm thấy bớt áp lực hơn.
Nếu như không phải lúc trước có hai người họ ủng hộ, bản thân cũng không có khả năng thoát khỏi hôn nhân nhanh như vậy. Cô ấy có thể có thành tựu hôm nay, đều nhờ có hai người họ.
Mặc kệ làm ăn thành bại, số tiền này xem như tâm ý của cô ấy cũng là báo đáp của cô ấy.
"Nếu chuyên gia đầu tư Hứa đã tích cực yêu cầu tham gia, vậy không ngại cũng cho chị một cơ hội, chị bỏ ra 50 triệu."
Một bữa cơm, thành công huy động vốn 110 triệu, đây là điều Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh không nghĩ tới.
Giai đoạn đầu Hạ Diên vẫn âm thầm bố trí, hiện tại dần dần sáng tỏ, bắt đầu tự xây dựng nền tảng, chủ yếu quảng bá sản phẩm văn hóa. Mà tác phẩm đại diện chính là bộ sưu tập thực đơn gia đình Khương Nghiêm tách ra từ trong series Công Chúa Mèo, càng thu hút người xem chính là Khương Nghiêm phối hợp với video thực tiễn của người thật.
Để làm nổi bật nội dung thực đơn, Khương Nghiêm không lộ mặt trong video. Hình ảnh chủ yếu tập trung vào tay cô, trong lúc vô tình làm cho toàn bộ mạng lưới phát hiện bàn tay hoàn hảo của cô, còn có mười ngón tay linh hoạt kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro