
Chương 131
Edit: phuong_bchii
_________________
Mặc dù âm thanh vừa nhẹ, hô hấp vừa loạn, Hạ Y Ninh này yêu cầu Khương Nghiêm vừa nghe liền lĩnh hội được rõ ràng. Cô càng thêm dùng sức ôm lấy Hạ Y Ninh, miễn cưỡng kiềm chế tinh thần, nghĩ thuận lợi thực hiện yêu cầu này của vợ.
Hạ Y Ninh vẫn cọ cọ như mèo, trên dưới đều vậy. So với Khương Nhĩ Quân bình thường thật thà cọ xát, động tác của nàng rõ ràng mềm mại và trêu người hơn nhiều.
Hơi thở Khương Nghiêm càng rối loạn, nụ hôn sâu và nụ hôn nhẹ thỉnh thoảng thay đổi. Liên hệ lẫn nhau càng ngày càng nhiều, nhưng muốn tiếp tục đi còn phải suy nghĩ một chút tình huống thực tế: "Trong xe chưa chuẩn bị."
Hạ Y Ninh thần trí mê say, mượn chút rượu cùng ngọt ngào thể hiện tâm ý trong lòng, nàng muốn phóng túng một lần. Ngoại trừ là phần thưởng, cũng là hoàn toàn phóng thích áp lực nặng nề trong khoảng thời gian này.
Bình thường nàng và Khương Nghiêm đều rất chú ý, nhưng tình cảm nồng nhiệt luôn có chút điên cuồng khó có thể khống chế bằng lý trí. Hơn nữa lúc này Hạ Y Ninh càng để ý không phải trong xe thiếu cái gì, mà là Khương Nghiêm có vì vậy mà dừng lại hay không.
"Vậy dùng khăn ướt cũng được." Nàng nhớ trong xe luôn chuẩn bị đầy đủ khăn ướt, còn có mùi hương khác nhau, lần trước hai người đi siêu thị chọn một lượt.
Không gian bên trong xe so sánh với trong nhà, nhỏ hơn quá nhiều, nóc xe, cửa xe hoặc là chỗ ngồi đều là người vừa định càn rỡ đã bị hạn chế. Nhưng không gian nhỏ hẹp khép kín như vậy lại thêm hứng thú đặc biệt, càng hạn chế, lại càng có tính khiêu chiến.
Hạ Y Ninh thỉnh thoảng nghĩ đến những đóa hoa hồng kiều diễm ướt át trong cốp xe, từng đóa giống nàng, lại từng đóa không bằng nàng, nàng nở rộ so với những đóa hoa kia còn diễm lệ và rực rỡ hơn. Cảm giác vừa quen thuộc vừa mới mẻ trong thoáng chốc khiến nàng không thể nhớ lại chi tiết hoa hồng, tình yêu Khương Nghiêm dành cho nàng đâu chỉ là một xe hoa hồng và một tờ hợp đồng.
Cũng may là ở sân nhà mình, yên tĩnh an toàn, không ai quấy rầy. Đợi đến khi đêm đã hoàn toàn khuya, cửa xe mới được mở ra. Khương Nghiêm đi xuống trước, sau đó khom lưng ôm Hạ Y Ninh.
Hạ Y Ninh một chân vừa rơi xuống đất liền nhịn không được cắn môi, nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của Khương Nghiêm, lại càng ngượng ngùng.
"Để chị tự làm."
"Chỉ vài bước, em ôm chị vào được."
Hạ Y Ninh nhẹ nhàng đẩy tay Khương Nghiêm ra, kiên trì nói: "Chị có thể tự vào."
Khương Nghiêm đành phải lui ra một chút, nhưng cũng không rời xa, dùng bả vai chống đỡ nàng một chút, ngược lại không cứng rắn đỡ nàng.
Mở cửa, chợt nghe được vài tiếng meo meo, Hạ Y Ninh nhếch môi, nói với Khương Nghiêm: "Khương Nhĩ Quân không vui rồi."
"Lát nữa em đi xem, chắc là đồ ăn khuya đến muộn."
Hai người đi tới đầu cầu thang, Hạ Y Ninh chờ một chút, phát hiện mèo mập ngày thường đã sớm cọ cọ chạy tới đến bây giờ còn không có động tĩnh. Chỉ là từ ổ nhỏ của nó thỉnh thoảng truyền đến tiếng vang, có tiếng kêu ai oán của mình, cũng có tiếng đá động bát cơm.
"Chị đi tắm trước, em đi xem nó đi, nếu không nó sẽ rất tức giận."
Khương Nghiêm có chút không yên tâm, quan sát nàng từ trên xuống dưới một lần: "Chị có thể tự lên lầu không?"
Hạ Y Ninh vừa định cất bước thì dừng bước, vừa xấu hổ vừa kiên quyết nhìn cô. Vốn định là muốn trừng cô, nhưng sóng nước mênh mông trong mắt còn chưa hoàn toàn biến mất, cái nhìn này có thể nói là muốn nói lại thôi, ngược lại làm cho Khương Nghiêm nhịn không được muốn đi theo.
"Mau đi xem mèo của em đi!"
Khương Nghiêm cười chờ bóng lưng nàng biến mất ở chỗ rẽ mới đi xem Khương Nhĩ Quân, từ lúc xuống xe đến vừa rồi, Hạ Y Ninh vẫn luôn cố gắng che giấu ngượng ngùng sau khi lý trí khôi phục. Đại khái ngay cả chính nàng cũng không nghĩ tới, lại chủ động yêu cầu Khương Nghiêm như vậy.
Chờ Khương Nghiêm đi tới bên cạnh Khương Nhĩ Quân, mèo mập vốn đứng thò cổ lập tức thay đổi tư thế, đưa lưng về phía cô còn cất móng vuốt nhỏ. Khương Nghiêm đưa tay nhẹ nhàng vuốt cái đầu tròn của nó, chỉ đổi lấy mấy tiếng meo meo.
"Ăn khuya muộn, ăn ít thôi, nếu không sẽ no." Khương Nghiêm vừa nói vừa thêm thức ăn cho mèo vào bát cơm.
Ai ngờ cô vừa muốn rút tay lại, một cái móng vuốt mập mạp liền đáp lên, ý bảo cô thêm chút nữa.
"Mày đã rất mượt mà rồi, không thể ăn nhiều nữa." Khương Nghiêm bất đắc dĩ, giọng nói vẫn rất dịu dàng.
Khương Nhĩ Quân cúi đầu, meo meo một tiếng, không vui lắm.
"Ăn đi, bữa sáng ngày mai cho mày thêm đồ hộp."
Chờ Khương Nghiêm dọn dẹp xong lên lầu, Hạ Y Ninh đã tắm rửa xong, tựa vào đầu giường đọc tài liệu.
"Muộn thế này rồi còn làm việc?"
"Vừa vặn lúc này không có việc gì, chị sẽ xem lại phương án quảng bá của Công Chúa Mèo một lần nữa."
Khương Nghiêm vội vàng lấy áo ngủ, cô biết Hạ Y Ninh đang chờ nàng tắm xong cùng nhau ngủ. Bình thường hai người thỉnh thoảng cũng tăng ca đến giờ này, nhưng thể lực tiêu hao tuyệt đối không lớn như hôm nay.
"Đã rất hoàn hảo rồi, chị không cần có áp lực quá lớn."
**
Bộ sưu tập quảng bá mới của Công Chúa Mèo chính thức online, khác với phương thức đưa lên trước đây, lần này là tuyên truyền và tiêu thụ trước thời hạn trong nhóm khách hàng đã mua, hơi có chút thiên vị khách hàng cũ.
Trong nhóm khách hàng chi tiết nhanh chóng có phản hồi và danh tiếng, những người tiêu dùng trước đó đã là fan của series Công Chúa Mèo càng thêm chú ý đến sự thay đổi và nội hàm của bộ sưu tập, trình độ thảo luận cũng rất cao. Nhưng quảng bá hướng ra toàn thị trường chậm chạp không bắt đầu, điều này làm cho một số người qua đường vừa tò mò lại có chút tức giận.
[Cũng quá tự cho là đúng đi, thật sự cho rằng ra mấy tập tranh liền trở thành họa sĩ lớn đương đại, so với marketing đói khát còn khôi hài hơn.]
[Xem trên mạng đánh giá cũng không tệ lắm, thảo luận cũng rất có chiều sâu, nhưng vẫn không chịu toàn diện tiêu thụ là ý gì đây?]
[Thật ra lần này quảng bá phạm vi nhỏ rất tốt, nhắm vào chính xác, độ thảo luận lại tập trung, không cần động một chút là bị người qua đường ngộ nhập giẫm một đạp còn không thể cãi lại, thật vui vẻ.]
[Không thể không nói, đây là lần tôi tiêu tiền thanh tĩnh thư thái nhất, rốt cuộc cũng có thể tập trung tinh thần xem tranh thật kỹ, không cần giải thích trên mạng làm cho người ta không nói gì.]
Từ sau khi Hạ Y Ninh tuyên truyền lên mạng, vẫn luôn chú ý phản ứng trên mạng, Lý Tiểu Nguyên cầm kết quả điều tra nghiên cứu thị trường vừa nhận được đến cho nàng.
"Hạ tổng, series Công Chúa Mèo có hiệu quả tuyên truyền rất tốt, tỷ lệ đầu tư và tỷ lệ mua rất cao."
Hạ Y Ninh vừa xem báo cáo vừa hỏi: "Phản ứng của nhóm khách khác thì sao?"
"Sự chú ý cao hơn cả hai bộ sưu tập trước, nhưng cũng có những tiêu cực."
"Oán giận không mua được?"
Lý Tiểu Nguyên cười: "Đúng vậy, không chỉ oán giận không mua được, còn rất buồn bực ở trong thảo luận không chen lời vào được."
Hạ Y Ninh khẽ cười, nhưng không có chút buông lỏng: "Tiếp tục theo dõi số liệu, chờ đến lúc đạt tới chỉ tiêu chúng ta dự định lập tức tiến hành đưa lên toàn thị trường. Còn nữa, phải chú ý khống chế tỷ lệ đánh giá kém, phòng ngừa có thủy quân phá rối."
"Tôi hiểu rồi, đã làm xong hết rồi."
Lý Tiểu Nguyên vừa đi, Khúc Lan đã tới. Sắc mặt của cô ấy so với Lý Tiểu Nguyên nặng nề hơn rất nhiều, vừa mở miệng nói cũng không phải tin tức tốt lành gì.
"Hạ tổng, Mỹ Ngạo quả nhiên có nội hàm."
Vì thế Hạ Y Ninh sớm có chuẩn bị, nhưng không nghĩ tới Mỹ Ngạo công ty lớn như vậy, vậy mà nhanh như vậy đã có hành động.
"Những thứ này là một số bài post liên quan trên diễn đàn, đều là mới đăng mấy ngày nay, trong lời ngoài đều ở ám chỉ Hạ Diên lấy được hợp đồng mới của Công Chúa Mèo là dựa vào không chính đáng thủ đoạn."
"Chắc chắn là Mỹ Ngạo đăng?"
Khúc Lan gật đầu: "Lúc mới đăng bài còn chưa chắc chắn, mấy ngày nay vẫn luôn xác nhận."
Hạ Y Ninh bảo cô ấy bỏ báo cáo xuống, sắc mặt không thay đổi nhiều lắm: "Cứ như vậy đi, không cần quá để ý, thành tích thị trường sẽ chứng minh tất cả."
Địa vị của Mỹ Ngạo trong giới, đơn giản cũng chỉ là nội hàm một chút, không đến mức thật sự làm gì Hạ Diên, lại càng không công khai trở mặt vì một bản hợp đồng mà cãi nhau. Nhưng Mỹ Ngạo dẫn đầu, những công ty khác trước đó bị Hạ Diên giành lấy đơn hàng cũng đi ra góp vui, trong lúc nhất thời tin đồn quái gỡ trên mạng nhằm vào Hạ Diên thậm chí là Hạ Y Ninh nhiều hơn chứ không ít.
Lý Tiểu Nguyên và Khúc Lan nhìn những ngôn luận kỳ lạ trên mạng, tức giận đến đau gan: "Thật hết nói nổi, rõ ràng là dựa vào năng lực nghiệp vụ lấy được hợp đồng, lại muốn nói cái gì dựa vào quan hệ đặc biệt, dựa vào ông chủ tự mình ra tay, cuối cùng còn đặc biệt nhấn mạnh Hạ tổng là một đại mỹ nữ, quả thực có bệnh mà!"
"Đúng vậy, Hạ tổng là mỹ nữ thì làm sao, mỹ nữ cũng như thường cùng chúng ta họp tăng ca ăn cơm hộp, bên A một cú điện thoại tức giận muốn chết vẫn như thường sửa sửa sửa sửa. Chẳng lẽ phụ nữ xinh đẹp cũng là có tội sao?"
Trong công ty người lòng đầy căm phẫn không ít, Hạ Y Ninh ngược lại trấn an bọn họ chuyên tâm làm việc, dùng thành tích vả mặt chính là phản kích tốt nhất.
Chỉ là sau khi nàng về nhà, cũng sẽ thỉnh thoảng bởi vì những luận điệu này mà đau lòng.
Khương Nghiêm đương nhiên cũng nhìn thấy, Giản Quân nhìn vẻ mặt không vui của cô, hỏi cô: "Bây giờ còn cảm thấy lúc trước kiên trì muốn đưa hợp đồng cho Hạ Diên là đúng không?"
Khương Nghiêm thu hồi suy nghĩ, nghiêm túc nhìn cô ấy: "Tại sao không đúng? Sự thật chứng minh Hạ Diên tuyên truyền rất thành công không phải sao? Không chỉ lượng tiêu thụ rất tốt, điểm chú ý của thị trường cũng rất chính xác, đối với danh tiếng càng xây dựng nhanh hơn bao giờ hết."
Những lời cô nói đều đúng, đây cũng là nguyên nhân Giản Quân dự định chuyển tất cả hợp đồng quảng bá ký hợp đồng với các họa sĩ khác trên diễn đàn tới Hạ Diên. Chẳng qua cô ấy đối với hai vợ chồng hợp tác luôn có chút băn khoăn, bắt được cơ hội liền nhịn không được thăm dò một chút.
Thái độ của Khương Nghiêm không hề dao động, ngược lại khiến cô ấy an tâm.
"Cô đã cho rằng không có vấn đề gì, vậy tôi đoán chừng Hạ Y Ninh bị thực tế ảnh hưởng cũng không lớn, Hạ Diên tiếp nhận tuyên truyền cho tất cả họa sĩ của diễn đàn hẳn là cũng không thành vấn đề."
"Việc này tôi không thể thay cô ấy quyết định, cô tốt nhất tự mình nói chuyện với cô ấy."
"Đó là đương nhiên, tôi chỉ là nói trước với cô thôi. Hạ Diên gần đây danh tiếng dần lớn mạnh, giành được không ít chuyện làm ăn của đồng nghiệp, làm khách hàng tôi đương nhiên vui khi xuất hiện lựa chọn tốt hơn. Nhưng là đối tác của cô, cũng từng là đối tác của Hạ Y Ninh, tôi không thể không nhắc nhở các cô, phải ứng phó cho tốt."
"Chúng tôi sẽ nói chuyện lại."
Ngoại trừ những ngôn luận ám chỉ Hạ Y Ninh dựa vào nhan sắc cướp được việc làm ăn trên mạng, Khương Nghiêm cũng nhận được không ít thư riêng trên diễn đàn. Những bức thư này xen lẫn trong sự bất ngờ và tán thưởng của fan đối với bộ sưu tập mới của Công Chúa Mèo có vẻ đặc biệt chói mắt, những người này mang danh hiệu fan hâm mộ có thâm niên, tận tình khuyên bảo Thái Công Câu Tranh nhất định phải lau sáng mắt, yêu quý lông vũ của mình.
[Thái Công đáng yêu của tôi ơi, tài hoa của bạn toàn bộ dùng để vẽ tranh sao? Tìm một công ty quảng bá như vậy, sẽ không thật sự là coi trọng dung mạo của chủ người ta chứ.]
[Ủng hộ bạn đã lâu, từ lúc Công Chúa Mèo còn đăng nhiều kỳ trên diễn đàn đã là fan của bạn rồi, nhưng lần này lựa chọn của bạn rất kỳ lạ. Thật lo lắng sau khi bạn càng ngày càng nổi tiếng sẽ mất đi tấm lòng ban đầu, chỉ mong là chủ diễn đàn tình nguyện thôi.]
Những lời khuyên nhủ và quan tâm đến từ fan này đối với Khương Nghiêm mà nói, xem qua còn chưa tính, cho đến khi cô thấy được luận điệu càng thêm kỳ lạ.
[Thái Công, chắc bạn còn rất trẻ nhỉ, thích người đẹp không sai, nhưng người ta đã kết hôn có gia đình. Loại người này không quan tâm danh tiếng của mình nhưng bạn thì khác, tương lai của bạn rất có tiền đồ, đừng khiến mình trở nên hôi hám vì một người phụ nữ nhà giàu đã sa cơ.]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro