Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 129

Edit: phuong_bchii

_________________

Lúc Khương Nghiêm về đến nhà vừa vặn nhìn thấy xe của Hạ Y Ninh lái vào sân, cô đút chìa khóa muốn chờ Hạ Y Ninh đỗ xe xong cùng nhau vào nhà. Ai ngờ rõ ràng thấy xe đã tắt máy, lại không thấy Hạ Y Ninh xuống xe.

Khương Nghiêm lại đợi một lát, đang chuẩn bị đi qua xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lúc này cửa xe mới mở ra. Hạ Y Ninh cầm điện thoại trong tay, không ngừng nói chuyện với đối phương, tay kia ôm một đống tài liệu, có chút cố hết sức.

Hạ Y Ninh trước khi dừng xe nhìn thấy bóng lưng Khương Nghiêm đang mở cửa, cho rằng cô đã sớm đi vào, không nghĩ tới giờ còn đứng ở đó. Nàng sửng sốt một chút, trong mắt lập tức nở nụ cười, gật đầu với Khương Nghiêm.

Khương Nghiêm đi tới giúp nàng nhận lấy tập tài liệu, lại lấy túi xách nàng đeo trên cổ tay xuống. Hạ Y Ninh vẫn đang nói chuyện, nghe nội dung hẳn là bên A tạm thời có nội dung cần thay đổi.

"Tình huống này trước đó chúng ta đã thảo luận qua, các anh nói có thể tiếp nhận mới xác định phương án cuối cùng, hiện tại đột nhiên lại muốn điều chỉnh trở lại khuôn mẫu trước đó, có phải có hơi quá khinh suất hay không?" Ngữ khí Hạ Y Ninh không được tốt lắm, người thân thuộc với nàng đều có thể nghe ra đã là trạng thái cực lực kiềm chế.

Giọng đối phương không nhỏ, Khương Nghiêm ở bên cạnh cũng có thể nghe được đại khái: "Ôi Hạ tổng, bộ phận quảng bá của chúng tôi cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng báo phương án lên lãnh đạo của chúng tôi không ký tên! Nói màu sắc khó coi, đồ án không chỉnh tề cũng không may mắn. Làm ơn làm ơn, các cô vất vả làm lại một chút, chúng tôi sớm hoàn thành báo cáo phê duyệt, cũng có thể thanh toán sớm cho các cô."

Hạ Y Ninh được Khương Nghiêm dắt tới cửa, nàng nhìn Khương Nghiêm cầm chìa khóa mở cửa, cố gắng bình phục ngọn lửa trong lòng, khách sáo nhưng nghiêm túc nhấn mạnh với đối phương lần nữa: "Phương thức sửa chữa lần này trong hợp đồng chúng ta ký kết chưa từng rõ ràng, tôi có thể nói chuyện với đội thiết kế, nhưng hiệu quả thực tế chưa chắc sẽ đạt được điều các anh thật sự muốn."

Đầu bên kia cũng bất đắc dĩ thở dài: "Hạ tổng, chúng tôi cũng không còn cách nào, đều do lãnh đạo quyết định. Chúng tôi chỉ cần có thể hoàn thành dự án, các cô có thể nhận được tiền chính là đôi bên cùng có lợi."

Thấy đối phương đã không quan tâm đến hiệu quả thực tế của phương án quảng bá, Hạ Y Ninh cũng ngừng khuyên bảo. Nếu chỉ là đi theo quy trình, vậy cứ dựa theo ý kiến bên A là được.

Về đến nhà, chờ Khương Nghiêm lần lượt cất đồ trong tay, còn chưa xoay người đã bị Hạ Y Ninh ôm lấy từ phía sau.

Nàng không nói lời nào, chỉ tựa vào lưng Khương Nghiêm, nhưng cho dù chỉ lẳng lặng dựa vào, Khương Nghiêm cũng có thể cảm nhận được sự buồn bực và bất đắc dĩ của nàng.

Khương Nghiêm không đẩy nàng ra, chậm rãi đi vào phòng khách. Hạ Y Ninh vẫn ôm chặt lấy cô, đến trước sô pha vẫn không chịu buông tay.

"Cuộc điện thoại vừa rồi là thảo luận phương án của Hằng Nghi?"

Việc này thời gian trước Hạ Y Ninh đã đề cập với cô, các cơ quan liên quan xem như tính chất chiếu cố, giật dây nghiệp vụ đưa truyền thông của một xí nghiệp nhà nước cỡ lớn cho Hạ Diên. Đây là một cơ hội hiếm có, Hạ Y Ninh vì thế liên tục tăng ca mấy ngày.

"Đúng vậy. Giao tiếp với xí nghiệp nhà nước, khó không phải là bản thân nghiệp vụ, khó là không thế nào hiểu được cách suy nghĩ của lãnh đạo." Trong lời nói của Hạ Y Ninh lộ ra bất đắc dĩ mãnh liệt, nếu quả thật là bản thân phương án có vấn đề còn dễ nói, đồ án này không chỉnh tề không may mắn là cái quỷ gì.

Khương Nghiêm kéo tay nàng để nàng ngồi trên người mình: "Quy trình xí nghiệp nhà nước là như vậy, có thể cũng đúng là coi trọng suy nghĩ của lãnh đạo hơn, dù sao dự toán tốn cũng không đau thịt."

Hạ Y Ninh ôm cổ cô, dán vào mặt cô cọ một hồi: "Chị chỉ có chút buồn bực mà thôi."

Buồn bực thì buồn bực, buồn bực xong còn phải dựa theo ý kiến bên A sửa chữa, dù sao Hạ Diên đắc tội khách hàng không nổi, cũng không cần thiết.

"Thực ra thay đổi nhiều hơn một lần ngoài việc ảnh hưởng đến hiệu quả thị trường và khiến đội ngũ tăng ca nhiều hơn một lần, những chuyện khác cũng không có gì khó làm. Chị chỉ cảm thấy thật vô trách nhiệm khi một khoản ngân sách quảng cáo lớn như vậy không tuân theo lời khuyên chuyên nghiệp mà chỉ dựa vào sở thích và ý tưởng cá nhân của lãnh đạo đã được chi tiêu."

Những lời như vậy bình thường ở công ty, Hạ Y Ninh sẽ không nói rõ. Cho dù có ý kiến gì về cách làm của bên A, với tư cách là người quản lý công ty, nàng cũng sẽ lấy cân bằng đội ngũ và khách hàng làm chủ. Nhưng về đến nhà, cái gì chân thật trong lòng và tâm tình nát bét, nàng đều muốn nói cho Khương Nghiêm nghe.

"Đúng vậy, bọn họ vừa không chuyên nghiệp lại tiêu tiền như nước, thật sự đáng giận."

Hạ Y Ninh khẽ cười ra tiếng: "Sao em không khuyên chị nghĩ thoáng một chút, còn cùng chị châm chọc?"

"Bởi vì quan điểm của em với chị nhất trí, cũng là cảm thấy như vậy."

Có người cùng nhau châm chọc cảm giác thật tốt, buồn bực của Hạ Y Ninh tiêu tán không ít. Nàng đang chuẩn bị đứng dậy đi xem Khương Nhĩ Quân, lại bị Khương Nghiêm kéo trở về.

"Coi em như thùng rác dùng xong thì vứt đi à?"

Hạ Y Ninh chớp mắt mấy cái: "Chị cũng không có tuyệt tình như vậy."

"Vậy sao? Hình như em không nhìn ra."

Hạ Y Ninh đã biết ý của Khương Nghiêm, nhưng lại cố tình giả bộ không biết. Thỉnh thoảng thổi vào má và tai cô, nhưng không hôn cô.

Khương Nghiêm bị làm cho ngứa ngáy, vỗ nhẹ nàng một cái.

"Em đánh chị?"

"Cái này gọi là ám chỉ."

"Hừ!"

Hạ Y Ninh nghe được ngoài phòng khách truyền đến tiếng meo meo, sợ lát nữa Khương Nhĩ Quân lại xông tới mát xa một trận, vội vàng nâng mặt Khương Nghiêm hôn chụt chụt.

Sau bữa cơm tối, Hạ Y Ninh mang theo tập tài liệu trở về phòng, Khương Nghiêm cầm bảng vẽ tới. Bình thường hai người thật ra là tách ra làm việc, không quấy rầy nhau, bởi vì cách quá gần không để ý sẽ ánh mắt vô cùng lo lắng.

"Hôm nay vẽ xong sớm vậy?" Hạ Y Ninh nhìn mặt bàn, "Nhưng chị còn rất nhiều."

Khương Nghiêm ngồi đối diện nàng: "Muốn nói chuyện với chị một chút về chuyện hôm nay em thảo luận với Giản Quân."

Hạ Y Ninh biết hôm nay hai người gặp mặt, hiện tại trong lòng đã không còn vướng mắc rõ ràng như trước, hơn nữa công ty cũng nhiều chuyện, càng không rảnh để trong lòng.

"Thảo luận ra idea mới nào chưa?"

Tay Khương Nghiêm gõ nhịp trên bảng vẽ, suy nghĩ từ: "Em đề nghị Hạ Diên tới quảng bá cho bộ sưu tập mới nhất của Công Chúa Mèo."

"Để Hạ Diên làm?" Hạ Y Ninh rõ ràng cảm thấy bất ngờ, nhưng rất nhanh phản ứng lại dụng ý của Khương Nghiêm, có chút cảm động, "Cảm ơn em lúc nào cũng lo lắng cho chị."

Khương Nghiêm cười cười, lại nghiêm túc giải thích: "Em đề cử chị, cũng không chỉ là bởi vì quan hệ của chúng ta, mà là em cảm thấy chị là người thích hợp nhất."

Cô đặt bản thảo đặt ở trước mặt Hạ Y Ninh: "Đây là em vẽ hôm trước, chị có thể nhìn ra ý nghĩa trong tranh không?"

Hạ Y Ninh nhìn kỹ một lần, trên tranh là Công Chúa Mèo đang đuổi theo bươm bướm, có chút buồn cười có chút đáng yêu, nhưng nhiều hơn là cố chấp. Nàng có chút xúc động, giống như nhìn thấy sự cố chấp của mình ở một thời điểm nào đó.

Nàng nhìn chằm chằm trong chốc lát, lực chú ý chuyển dời ánh mắt đến con bướm kia và Công Chúa Mèo, cái này nàng liền không riêng gì xúc động, càng là rung động.

"Chị nghĩ, Công Chúa Mèo hẳn là đang theo đuổi phá kén thành bướm thuộc về mình."

"Hoàn toàn chính xác." Trên mặt Khương Nghiêm là vui mừng cũng là kích động.

Hai người nhìn nhau cười trong chốc lát, Khương Nghiêm lại nói: "Dựa theo phương thức quảng bá lúc trước, rất khó khai thác ra tầng hàm nghĩa này trong tranh. Em không phải ghét bỏ công ty lúc trước, chỉ là cảm thấy series Công Chúa Mèo đến giai đoạn này, cần tăng thêm một chút nội tâm sâu sắc hơn, nhưng yêu cầu đối với đội quảng bá sẽ cao hơn."

Hạ Y Ninh nghe hiểu ý của cô, Khương Nghiêm băn khoăn đúng là có lý.

"Em không sợ bị Mỹ Ngạo mắng sao?"

Mỹ Ngạo là công ty quảng cáo nổi tiếng có địa vị trong ngành. Lúc trước Giản Quân vì để cho Công Chúa Mèo thành công ra khỏi giới, rất cam lòng bỏ tiền, tìm đương nhiên cũng là công ty có thực lực trong ngành.

"Khách hàng của Mỹ Ngạo nhiều như vậy, em tính là ai? Hơn nữa, hợp đồng vốn là một bộ sưu tập nối tiếp một lần, bộ sưu tập mới muốn đổi bên quảng bá, cũng không có vấn đề gì."

Trên quy trình quả thật không có gì để chỉ trích, nhưng Mỹ Ngạo ở trong ngành bá đạo cũng nổi tiếng. Các trường hợp của series Công Chúa Mèo cũng đã được đưa lên trang web của công ty vào đầu năm như một trường hợp điển hình cho những đột phá mới.

Hạ Y Ninh biết, có thể tiếp nhận quảng bá của Công Chúa Mèo đối với Hạ Diên nhất định là lợi nhiều hơn hại, nhưng nàng lại không vội đồng ý.

"Khương Nghiêm, hay là em nghiêm túc suy nghĩ lại một chút? Chị biết em muốn có hiệu quả quảng bá tốt hơn, nhưng nhấn mạnh trao đổi với phía Mỹ Ngạo một chút cũng không phải là không thể làm được. Nếu em cứng rắn đổi công ty, chị sợ sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của em."

Khương Nghiêm cười an ủi nàng: "Em nghĩ kỹ rồi mới có đề nghị này. Bản vẽ này ngày hôm qua em cho đoàn đội người phụ trách chuyên môn chịu trách nhiệm quảng bá cho Công Chúa Mèo xem qua, chị đoán xem người ta nói như thế nào?"

Hạ Y Ninh mô phỏng tình hình công ty bình thường một chút, có chút chắc chắn nói: "Hẳn là sẽ nói, rất đáng yêu, tư thế đuổi bướm rất đáng yêu, màu sắc bối cảnh cũng rất sáng tạo."

Sau khi nói xong, hai người không hẹn mà cùng cười rộ lên.

"Cho nên bây giờ chị hiểu tâm trạng của em rồi chứ. Mỹ Ngạo dùng phương thức đối đãi với khách hàng bình thường đối với em, điều này rất bình thường. Chị coi như em có lòng riêng, muốn một chút đãi ngộ đặc thù, cho nên mới nghĩ tới Hạ Diên."

Thấy cô đã suy nghĩ nhiều như vậy, thái độ lại kiên quyết như vậy, Hạ Y Ninh cũng tạm thời buông băn khoăn: "Vậy chị sẽ mau chóng đưa ra một phương án tuyên truyền, để họa sĩ lớn của chúng ta xem qua."

Hạ Y Ninh đối với việc này quả nhiên rất để ý, hơn nữa bản thân nàng đã có cách giải thích sâu sắc hơn đối với tranh của Khương Nghiêm, sau khi đưa ra phương án quảng bá không chỉ Khương Nghiêm hài lòng, sau khi Giản Quân xem cũng không thể không phục.

"Tôi thừa nhận, phương án của Hạ Diên tỉ mỉ hơn Mỹ Ngạo rất nhiều, phương diện giá cả cũng rất có tình người."

Khương Nghiêm hiếm khi lộ ra vài phần đắc ý: "Tôi đề cử Hạ Diên không chỉ vì Hạ Y Ninh, mà còn vì tôi biết đội ngũ quảng bá nào là thứ tôi cần bây giờ."

Phương án xuất sắc, giá cả hợp lý, hơn nữa bản thân họa sĩ lại cật lực đề cử, Giản Quân cũng không có lý do gì có thể phủ định. Nhưng cô ấy vẫn chậm chạp không tỏ thái độ, điều này làm cho Khương Nghiêm cảm thấy khó hiểu.

"Cô vẫn không muốn để Hạ Diên làm à? Hay là cô có kiềm chế khác?"

"Nói thật thì, nếu hai người không có quan hệ hôn nhân, tôi sẽ không ngần ngại đồng ý."

"Hai vợ chồng không thể ủng hộ, giúp đỡ lẫn nhau sao? Tôi không hiểu lắm quy tắc này, lập ra từ lúc nào?" Khương Nghiêm cười càng thêm tùy ý, khóe miệng lại mang theo chút trào phúng.

"Không có quy tắc rõ ràng, nhưng trong nghề truyền thống chính là sẽ tránh né hạng mục này. Tôi không phải suy xét tình cảm của các cô, cũng không phải phủ định năng lực của các cô, tôi chỉ là cảm thấy như vậy sẽ gia tăng nguy hiểm."

Khương Nghiêm không xông lên làm nghiệp vụ như Hạ Y Ninh, nhưng cô vẫn cảm nhận được rõ ràng cái gọi là quan niệm, thậm chí là thành kiến dẫn đến trói buộc.

"Bất kỳ lựa chọn nào thật ra cũng sẽ có rủi ro. Nếu như cô cảm thấy series Công Chúa Mèo có tiềm năng, không ngại thử đứng về phía chúng tôi, từng có rất nhiều trường hợp thất bại không có nghĩa là tôi và Y Ninh không thể trở thành cái đặc thù kia."

Thái độ của Khương Nghiêm chưa từng có một chút dao động, cho dù sau khi nói xong nguy hiểm tiềm tàng với cô vẫn không thay đổi ý định ban đầu. Giản Quân nghiêm túc suy nghĩ những lời cô vừa nói, nhịn không được lại xem bản kế hoạch của Hạ Diên.

"Được, lần này tôi theo cô, đánh cược một phen."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro