Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 181 & 182


Chương 181: Kỳ Mẫn Cảm Ập Đến

3 giờ chiều, mặt trời nóng bỏng gay gắt.

Nhưng tòa lầu gỗ dành cho các bậc vương công quý tộc nghỉ ngơi lại có nhiệt độ rất dễ chịu, thoải mái vô cùng.

Cố Quân Uyển nhìn cậu bé đang lễ phép đánh giá mình, trong lòng ít nhiều cũng có chút xúc động.

Nói thật, nàng cũng rất tò mò.

Alpha của mình rốt cuộc đã làm gì? Chỉ một trò chơi, mà lại có thể mở được nút thắt trong lòng Frilott.

Nếu nàng đi hỏi Thẩm Hàn, người kia chắc cũng chẳng nói được nguyên do.

Bí mật này, e là chỉ có bản thân Frilott mới có thể giải đáp.

Sự gặp gỡ giữa người với người thực ra rất kỳ diệu.

Vào một thời điểm nào đó, bạn gặp được một người giữa biển người mênh mông.

Giữa các bạn xảy ra một vài va chạm, sau đó liền thay đổi cả quãng đời còn lại của bạn.

Cố Quân Uyển đồng ý với yêu cầu mời Thẩm Hàn đến nhà làm khách của cậu bé.

Trong đó cũng không ẩn chứa bất kỳ mục đích chính trị nào, dù nàng biết Đại công tước Fri là người duy nhất có thể ảnh hưởng đến quyết sách của lão Quốc vương.

Chính vì lý do này, nàng không nhắc đến mối quan hệ vương quyền chằng chịt của Kersen Luodian với Thẩm Hàn.

Chỉ dặn dò đối phương chú ý an toàn, và về sớm một chút.

Trong xe bay, Thẩm Hàn cụp mắt nhìn bốn chữ "Đợi nàng về nhà" bà xã mình gửi đến trong điện thoại mã hóa, cảm giác nóng rát trong lòng lại ẩn ẩn có dấu hiệu bùng lên.

Cô đưa tay day day thái dương đang giật giật, đang định trả lời tin nhắn thì giọng nói tò mò của Frilott đã vang lên.

"Ngươi đang nhắn tin với người nhà à? Ta có thể cảm nhận ngươi rất vui."

Thẩm Hàn cười tít mắt, gật đầu nói: "Đúng vậy, ta đang nhắn tin với bạn gái."

"Chia sẻ với ngươi một bí mật nhé, chiếc điện thoại này chỉ có thể liên lạc với một mình nàng ấy thôi."

Thấy Thẩm Hàn cất điện thoại cẩn thận, Frilott lại hỏi: "Hai người sẽ kết hôn chứ?"

"Sẽ."

"Vậy ta có thể đến dự đám cưới của hai người không?"

"Đương nhiên là được rồi, đến lúc đó ngươi nhìn thấy nàng ấy, nhất định sẽ rất ngạc nhiên."

...

Lâu đài Fri được xây dựng trên vách đá.

Và toàn bộ bán đảo nơi nó tọa lạc đều là tài sản riêng của Đại công tước Fri.

Bên ngoài đảo có binh lính vũ trang canh gác, bên trong lâu đài càng canh phòng nghiêm ngặt.

Tuy nhiên, lâu đài Fri rộng lớn này lại chẳng có mấy hơi người.

So với cung điện ngày nào cũng có tiệc tùng, hội hè, nơi này giống một nhà tù đặc biệt hơn.

Khi Thẩm Hàn đi theo Frilott ngồi xe tham quan lâu đài, cô thấy lính tuần tra còn nhiều hơn người hầu.

Qua loa tham quan vài khu vực có phong cảnh đẹp, Frilott lại kéo đối phương vào khu sinh hoạt trong lâu đài.

Cậu bé có một căn phòng bày đầy mô hình máy bay và tàu thủy, không kịp chờ đợi muốn chia sẻ với người bạn mới của mình.

Nhưng ngay khi hai người vừa đi đến bên ngoài phòng mô hình, tim và hai bên thái dương của Thẩm Hàn đột nhiên đồng thời đập mạnh kịch liệt.

Cô chống tay vào tường cúi người xuống, thở hồng hộc.

Mồ hôi lạnh trên trán chảy dọc theo gò má nhỏ xuống sàn gỗ, tạo thành từng đóa hoa ướt át.

Frilott bị tình trạng bất ngờ của đối phương dọa sợ.

Cậu bé ngẩn ra một chút, rồi mới định đưa tay đỡ đối phương dậy.

"Ngươi sao thế? Bị ốm à?"

Câu hỏi của cậu bé rõ ràng ngay bên tai, nhưng Thẩm Hàn lại cảm thấy giọng nói đó dường như cách mình rất xa.

Cô không trả lời, chỉ từ từ ngước mắt nhìn về phía đối phương.

Trong đôi mắt đen trắng rõ ràng của Alpha vằn lên những tia máu đỏ.

Ánh mắt cô cũng không còn ôn hòa như trước, mà mang theo vài phần tính công kích vô hình.

Thẩm Hàn không bị bệnh.

Kỳ mẫn cảm của cô ập đến!

Sau khi ý thức được điều này, Thẩm Hàn vội vàng cụp mắt xuống, yếu ớt nói: "Có phòng trống không? Phiền ngươi giúp ta mời bác sĩ đến."

Để được ở riêng với người chị gái hờ Thẩm Hàn này, Frilott không cho người hầu đi theo mình.

Nhưng giờ phút này, nhìn thấy bộ dạng vô cùng khó chịu của đối phương, cậu bé cũng không quan tâm đến chuyện khác nữa, lập tức gọi hết người hầu gần đó lại.

Người đến tổng cộng bảy người, có nam có nữ, tất cả đều là Beta.

Theo yêu cầu của Frilott, mọi người hợp sức dìu Thẩm Hàn vào một phòng khách chuyên dùng để tiếp đãi khách quý.

Phòng được trang trí cổ điển và xa hoa, đâu đâu cũng toát lên vẻ quý tộc.

Dù ba năm nay không có khách đến thăm, nhưng mọi đồ đạc trong phòng đều được lau chùi sạch sẽ, sàn nhà không một hạt bụi.

Thẩm Hàn cố ý chọn một chiếc ghế dài làm từ gỗ và thép ngồi xuống.

Cô vòng tay ra sau nắm chặt lấy khung thép lạnh lẽo của lưng ghế, lặng lẽ chờ bác sĩ đến.

Không biết là do thay đổi địa lý hay khí hậu, kỳ mẫn cảm lần này của Thẩm Hàn không chỉ đến sớm rất nhiều ngày, mà còn bùng phát cực kỳ dữ dội.

Thính giác của cô dần trở nên chậm chạp, xung quanh có rất nhiều người đang nói chuyện, nhưng cô không nghe rõ một âm tiết nào.

Chỉ cảm thấy như có đàn ong ồn ào bay qua bay lại, khiến người ta vô cùng bực bội.

Tiếng ồn bên ngoài hỗn loạn, trong đầu cô lại xuất hiện những âm thanh phóng đại một cách khó hiểu.

'Trong túi áo ngươi có chiếc điện thoại mã hóa, gọi cho Omega của ngươi đi, nàng sẽ đến ngay lập tức.'

'Hơi thở của nàng là thánh vật tốt đẹp nhất thế gian này, ngươi có thể chiếm hữu nàng, nhuộm lên nàng nhiệt độ của ngươi.'

'Trưa nay ngươi chẳng phải rất muốn hôn nàng sao? Môi nàng mềm mại như vậy, bên trong có sự ngọt ngào mà ngươi khao khát nhất lúc này.'

Vừa nghĩ đến Cố Quân Uyển, hơi thở của Thẩm Hàn liền không tự chủ được trở nên dồn dập.

Trong miệng, răng nanh nhô ra, phát ra tín hiệu nguy hiểm muốn xâm lược.

Thẩm Hàn cắn đầu lưỡi mình.

Cơn đau nhói bất ngờ giúp cô giảm bớt chút nôn nóng trong lòng.

Cô không lấy điện thoại ra gọi cho Cố Quân Uyển.

Chỉ nhắm mắt tựa vào chiếc ghế cứng lạnh lẽo, cầu nguyện bác sĩ đến nhanh một chút.

Bỏ qua hoàn cảnh đất khách quê người này, cho dù là ở trong Cung Hòa Bình, Thẩm Hàn cũng sẽ không gọi Cố Quân Uyển đến trong tình huống này.

Kỳ mẫn cảm lần này của cô khác với mọi khi.

Cô sợ mình không kiểm soát được tin tức tố mà làm tổn thương đối phương.

Một tràng tiếng bước chân vội vã vang lên.

Bác sĩ mặc áo blouse trắng, đeo kính lão chạy tới.

Bác sĩ là một người đàn ông trung niên lớn tuổi, sau lưng hắn là một trợ lý xách hộp thuốc.

Không cần Frilott ra lệnh, bác sĩ đã bước nhanh tới, kiểm tra cho Thẩm Hàn một lượt.

"Thiếu gia Lott không cần lo lắng, vị khách quý này gặp chút tình trạng nhỏ trong kỳ mẫn cảm, tiêm thuốc xong sẽ không sao đâu."

Nghe lời bác sĩ già, trái tim đang treo cao của Frilott mới hạ xuống.

Cậu bé vừa nhìn bác sĩ và trợ lý pha thuốc, vừa thắc mắc một chuyện khác trong lòng.

Đại công tước Fri vẫn luôn ở trong lâu đài, nhưng Tiểu Lott nhắn tin liên lạc hai lần, đối phương đều không trả lời.

Cậu bé vốn định để ông nội xem người bạn mới của mình, kết quả chuyện còn chưa thành, bên phía Thẩm Hàn đã xảy ra sự cố.

Cậu bé biết ông nội mình không xảy ra chuyện gì, nếu không lâu đài Fri đã sớm loạn lên rồi.

Trước mắt, chỉ có thể đợi Thẩm Hàn bớt khó chịu, rồi mới tính tiếp những sắp xếp sau đó.

Bác sĩ của lâu đài Fri trình độ rất tốt, mọi việc đều được tiến hành đâu vào đấy.

Nhưng ngay tại nơi không ai chú ý, trợ lý của bác sĩ già đã nhanh tay thêm chút "gia vị" vào thuốc.

Thứ đó một khi vào cơ thể người sẽ rất khó bị phát hiện.

Nó sẽ không trực tiếp gây tổn hại cho người dùng thuốc, tác dụng là làm thuốc ức chế mất hiệu lực.

Trợ lý của bác sĩ già đương nhiên không có thù oán gì với Thẩm Hàn.

Hắn làm việc này, thực ra mục tiêu muốn nhắm đến là Frilott.

Vị thừa kế duy nhất của Đại công tước Fri này nếu mãi không bước qua được cái rào cản tâm lý đó, cậu bé sẽ mãi chỉ là một chú chim non mất đi nanh vuốt.

Đối với dòng thứ của gia tộc Fri mà nói, gia sản khổng lồ này chắc chắn sẽ nằm trong tầm tay.

Đợi đến khi Đại công tước Fri qua đời, một Tiểu Lott sợ giao tiếp, không muốn nói chuyện với người khác chắc chắn chỉ có thể mặc người ta thao túng.

Tuy nhiên, biểu hiện hôm nay của Frilott ở thôn Stray đã khiến tất cả mọi người kinh ngạc.

Dòng thứ nhà Fri vẫn luôn để ý đến cậu bé càng cảm thấy nguy cơ mãnh liệt.

Thế là, mới có màn giở trò của tên trợ lý bác sĩ kia.

Ngoài người này ra, trong lâu đài Fri còn có rất nhiều người hầu bị dòng thứ mua chuộc.

Họ âm thầm tác động, vô hình trung ảnh hưởng đến sự hồi phục của Frilott.

Tiêm thuốc ức chế xong chưa được bao lâu, Thẩm Hàn đã cảm thấy có gì đó không ổn.

Cảm xúc bực bội không những không giảm bớt, ngược lại còn ẩn ẩn biến thành táo bạo.

Máu như nước sôi sùng sục trong cơ thể, gân xanh trên hai bàn tay trắng nõn của cô đã nổi lên rõ rệt.

"Vừa rồi ngươi tiêm thuốc gì cho ta?"

Thẩm Hàn ngước mắt nhìn bác sĩ, hàn ý bùng phát trong mắt cô khiến người sau run rẩy, lùi lại liên tiếp mấy bước.

Bác sĩ già còn chưa trả lời, trợ lý của ông ta đã bước lên, đưa tay định đè vai Thẩm Hàn.

Cảm giác đó, giống như muốn đề phòng đối phương đột ngột nổi điên hại người vậy.

Thẩm Hàn vốn cũng không có ý định động thủ, nhưng thấy người đàn ông giơ tay về phía mặt mình, cô lập tức loạng choạng đứng dậy khỏi ghế, dùng sức nắm lấy tay đối phương.

Cơn đau thấu tim ập đến, nhưng trong lòng tên trợ lý bác sĩ kia không những không giận mà còn mừng thầm.

Hắn muốn chính là kích thích Alpha tấn công, sau khi tạo ra cảnh hỗn loạn, hắn mới dễ ra tay với Tiểu Lott.

Cơ hội một mũi tên trúng hai đích bày ra trước mắt!

Vừa có thể phế bỏ thiếu gia Lott, lại có thể đổ vạ vụ tai nạn này lên đầu Alpha Liên bang kia.

Trong lúc tên trợ lý đang tính toán như ý, gáy hắn đã bị một cú chặt tay đánh trúng.

Trợ lý tối sầm mặt mũi, người cứng đờ ngã xuống đất.

"Alpha phát điên rồi! Mọi người cùng lên, mau ngăn nàng ta lại!"

"Gọi cảnh vệ đến! Bảo vệ thiếu gia Lott!"

Thấy Thẩm Hàn đánh ngất trợ lý bác sĩ, lập tức có người hầu hét toáng lên.

Mấy nam Beta cường tráng xông lên, vây quanh Thẩm Hàn bắt đầu bắt giữ.

Trong lúc nhất thời, cả căn phòng náo loạn thành một đoàn.

Tiếng đồ đạc rơi vỡ hòa lẫn với tiếng la hét và kêu đau của đám người hầu, kịch liệt và hỗn loạn.

Frilott được binh lính nghe tiếng chạy đến bế ra khỏi phòng.

Cậu bé nhìn đám cảnh vệ lao vào Thẩm Hàn, sốt ruột hét lớn.

"Không được làm nàng ấy bị thương! Không được bắt nạt chị gái của ta!"

Những cảnh vệ chạy đầu tiên đã bị đá ngã một mảng.

Nghe lời thiếu gia Lott, bọn họ không khỏi thầm kêu khổ trong lòng.

Alpha trước mắt là cấp S, bản thân đã rất lợi hại.

Hiện tại đang trong kỳ mẫn cảm, ra tay càng bạo ngược, bên mình lại phải nương tay, chỉ có nước bị đánh.

Phát hiện mình đã làm bị thương mấy người, Thẩm Hàn vội vàng chủ động dừng tay.

Cô lùi về bên cạnh chiếc ghế dài bằng gỗ và thép ngồi xuống, mò mẫm lấy ra một chiếc còng tay khác từ túi áo trong, còng một tay mình vào khung thép.

"Xin lỗi, là ta phản ứng quá khích."

Thẩm Hàn làm sao ngờ được có người giở trò trong thuốc ức chế của mình.

Cô nhìn căn phòng hỗn độn trước mắt, biết mình mà còn đánh tiếp, nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Thế là, đành dùng cách này, hy vọng có thể vượt qua kỳ mẫn cảm đầy bất ngờ này.

Đám cảnh vệ cũng không dám động vào cô, sau khi buộc chặt một chiếc rọ mõm bằng da lên mặt cô, mới cho Frilott đang khóc lóc ngoài cửa vào.

Lúc này, tóc Thẩm Hàn đã hơi rối, mái tóc đen không bị buộc xõa xuống lưng.

Khuôn mặt cô bị chiếc rọ mõm đen che khuất quá nửa, ánh mắt mờ mịt lộ ra từ những lọn tóc rối trên trán.

Dáng vẻ đó cực kỳ giống con thú bị thương đang một mình liếm láp vết thương.

Đôi mắt Frilott khóc đến hơi sưng, nhưng giờ phút này đầu óc cậu bé lại vô cùng tỉnh táo.

Cậu bé dùng thân phận người thừa kế Đại công tước Fri đuổi hết cảnh vệ và người hầu ra ngoài.

Sau đó, ngồi xổm trước mặt Thẩm Hàn như một chú cún con, nghẹn ngào hỏi:

"Bạn gái của ngươi ở đâu? Ta có thể phái chuyên cơ đi đón nàng ấy đến không?"



Chương 182: Ứng Phó Của Nữ Quân

Frilott tuy vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa phân hóa, nhưng đã được học qua các bài giảng sinh lý về giới tính thứ hai.

Cậu bé biết Alpha trong kỳ mẫn cảm vô cùng cần sự trấn an của bạn đời.

Cho nên, mới đưa ra đề nghị như vậy với Thẩm Hàn.

Tiểu Lott cho rằng bạn gái của đối phương đang ở tận Liên bang Tự Do xa xôi, mà việc dùng chuyên cơ xuyên quốc gia đón người cần ông nội ra mặt lo liệu quan hệ.

Dù sao, Thẩm Hàn đến Kersen Luodian là vì công việc, đón bạn gái đến rõ ràng không hợp quy củ.

Chính vì cân nhắc như vậy, Frilott mới cưỡng ép đuổi những người khác ra ngoài.

Trong tai Thẩm Hàn vẫn còn tiếng ù ù vang vọng.

Cô không nghe hết lời cậu bé nói, chỉ nghe được hai chữ "bạn gái".

Cô run rẩy dùng bàn tay không bị còng lấy chiếc điện thoại mã hóa ra.

Ma xui quỷ khiến mở khóa màn hình, ấn vào số điện thoại của Cố Quân Uyển, sau đó liền dừng lại.

Cô không thể gọi điện cho Cố Quân Uyển vào lúc này.

Hiện tại cục diện trong nước Liên bang vừa mới ổn định, chuyện tình cảm của Nữ Quân nếu bị lộ ra theo cách này, nhất định sẽ gây ra sóng gió cực lớn!

Frilott thấy đối phương đã mở danh bạ, nhưng mãi không chịu ấn nút gọi, trong lòng sốt ruột không chịu được.

Cậu bé ngửa mặt nhìn chằm chằm Thẩm Hàn hai mắt thất thần, thử vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy đầu điện thoại, sau đó thuận lợi rút ra khỏi tay đối phương.

Suy nghĩ của Thẩm Hàn đang chìm trong cơn bão dư luận tưởng tượng.

Ngay cả việc Frilott lấy mất điện thoại mã hóa của mình cũng không có phản ứng gì.

Frilott mang điện thoại đến bên bàn trà cách đó không xa, cậu bé trải giấy ra, cầm bút ghi chép, lúc này mới nhấn nút gọi.

Khi gọi điện, dây thần kinh cậu bé căng như dây đàn.

Cậu bé lo lắng nhỡ đâu bạn gái Thẩm Hàn không biết tiếng Kersen Luodian, vậy mình căn bản không thể thông báo tình hình ở đây cho đối phương biết.

Điện thoại rất nhanh được kết nối, nhưng đầu dây bên kia không có bất kỳ âm thanh nào truyền đến.

Frilott căng thẳng đến quên cả lên tiếng, chỉ bưng điện thoại lắng nghe động tĩnh đầu bên kia.

Khoảng hai ba giây trôi qua, một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng cuối cùng cũng vang lên.

"Ngươi là ai? Nàng ấy sao rồi?"

Giọng nói lọt vào tai vô cùng êm tai, Frilott cảm giác trong đầu mình như có dòng suối mát chảy qua.

Nhưng nội tâm cậu bé lại vô cùng lo lắng, bởi vì đối phương nói không phải tiếng Kersen Luodian, cậu bé nghe không hiểu.

Lúc này, trong ống nghe lại truyền đến câu hỏi y hệt vừa rồi.

Chỉ có điều lần này, đối phương nói bằng tiếng Kersen Luodian.

Frilott hơi sững sờ, cậu bé cảm thấy giọng nói mình nghe được có chút quen thuộc.

Ký ức còn rất mới, nhưng nhất thời cậu bé không nhớ ra nổi giọng nói dễ nghe đó thuộc về ai.

"Xin chào, ngươi là bạn gái của Thẩm Hàn phải không? Kỳ mẫn cảm của nàng ấy đến rồi, nàng ấy rất khó chịu."

"Ngươi... Ngươi có thể đến với nàng ấy không..."

Lời còn chưa nói hết, Frilott đã nhỏ giọng khóc thút thít.

Bởi vì cậu bé nhìn thấy Thẩm Hàn vốn đang ngồi thẳng, đột nhiên nghiêng đầu đập vào tay vịn ghế.

...

Khi Cố Quân Uyển nhận được cuộc gọi từ Thẩm Hàn, trong lòng đã có chút nghi ngờ.

Trong tình huống bình thường, người kia đều sẽ nhắn tin trước, rồi mới gọi điện.

Bởi vì công việc của Cố Quân Uyển thường xuyên phải họp hành, gọi điện trực tiếp có thể sẽ ảnh hưởng đến tiến trình hiện tại của nàng.

Sau khi nghe máy, đầu dây bên kia không có âm thanh truyền đến, trong lòng Cố Quân Uyển lập tức cảnh giác.

Nàng ban đầu dùng tiếng Liên bang đặt câu hỏi, vừa là nói thẳng, vừa là đang thăm dò thân phận của đối phương.

Người ở đầu dây bên kia có thể lấy được chiếc điện thoại này, còn mở khóa màn hình gọi cho nàng, chứng tỏ Thẩm Hàn đã rơi vào tay bọn họ.

Cố Quân Uyển trong lòng vô cùng sốt ruột, trong vài giây chờ đợi đối phương nói chuyện, đầu óc nàng đã bắt đầu vận hành nhanh chóng, để bản thân có thể ứng phó với tình huống bất ngờ trước mắt một cách hiệu quả nhất.

Cho đến khi giọng nói của Frilott lọt vào tai, tảng đá treo trong lòng Cố Quân Uyển cuối cùng cũng ầm ầm rơi xuống đất.

Tiểu Lott không thể ghép giọng nói vừa nghe được với người thật, nhưng nàng lại có thể thông qua giọng nói để tìm ra nhân vật tương ứng trong ký ức.

Thêm vào đó Thẩm Hàn vốn được Frilott mời, giờ phút này nghe cậu bé nói, mọi sự bất thường đều có lời giải thích hợp lý.

Cố Quân Uyển hít sâu một hơi chậm rãi, sau đó bắt đầu hỏi: "Nàng ấy đã tiêm thuốc ức chế chưa? Ngươi đừng vội, kể sơ qua tình trạng khó chịu của nàng ấy cho ta nghe một lần."

Nữ Quân làm việc có hệ thống thành thục quen thuộc của mình, trong lòng nàng càng gấp, trạng thái biểu hiện ra ngoài càng bình tĩnh trầm ổn.

Nếu nàng ngay cả tình huống mình phải đối mặt cũng không biết rõ đã tùy tiện ra lệnh hành động, thì sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Sau khi nghe Frilott kể lại, Cố Quân Uyển lập tức nhận ra ẩn tình trong cả câu chuyện.

Hơn nữa điểm có vấn đề không chỉ một hai chỗ.

Những chuyện khác đều không khó đoán, điều khiến Cố Quân Uyển nghi ngờ nhất chính là thái độ của Đại công tước Fri.

Theo lý thuyết, Frilott mở được nút thắt trong lòng, còn đưa bạn mới về nhà làm khách, Đại công tước Fri không nên không có chút phản ứng nào.

Ngoài ra, Thẩm Hàn vì kỳ mẫn cảm bùng phát mà bị thương trong lâu đài, hắn vẫn chẳng quan tâm, điều này không hợp logic.

Cố Quân Uyển suy đoán, hoặc là bên phía Đại công tước Fri cũng xảy ra sự cố ngoài ý muốn nào đó.

Hoặc là, đằng sau loạt hành động bất động thanh sắc của hắn, chắc chắn có thâm ý khác.

Ngay khi Cố Quân Uyển đang suy tính trong lòng nên làm thế nào tiếp theo, giọng nói của Frilott đã mang theo vẻ sợ sệt truyền đến.

"Xin hỏi... ngài là Nữ đế bệ hạ phải không?"

Cậu bé sau khi cố gắng hồi tưởng, cuối cùng cũng nhớ ra mình đã nghe thấy giọng nữ này ở đâu.

Cậu bé quả thực không thể tin nổi phán đoán của mình, thế là hỏi thẳng.

Đầu dây bên kia im lặng hai giây, giọng nói thanh lãnh dễ nghe lại truyền đến: "Là ta."

"Ta cần một chút thời gian để đến lâu đài Fri, trước khi ta đến, ngươi đừng để bất kỳ ai đến gần nàng ấy."

"Còn nữa, ta cần ngươi dùng thân phận người thừa kế của Đại công tước Fri để làm một số việc, vì quan hệ của ta và nàng ấy tạm thời vẫn chưa thể công khai, ngươi có thể phối hợp theo lời ta nói không?"

Frilott nghiêm túc ghi nhớ từng điểm quan trọng Cố Quân Uyển nói.

Sau khi cúp máy, cậu bé liền thực hiện từng việc một.

Việc Cố Quân Uyển muốn cậu bé phối hợp cũng không phức tạp.

Tóm lại, chính là yêu cầu Frilott lấy thân phận chủ nhà báo cho cung điện, mời đoàn người Nữ Quân đến lâu đài làm khách.

Ngoài ra còn có một số điều động cảnh vệ và người hầu trong lâu đài.

Chỉ có như vậy, việc Nữ Quân dẫn theo đội viên đội hộ vệ đến lâu đài Fri mới được coi là hợp quy tắc.

Thêm một điểm nữa, nếu Frilott có thể hoàn thành những việc này, chứng tỏ, sự cố xảy ra trong lâu đài, Đại công tước Fri chắc chắn biết rõ trong lòng.

Nếu không phải vậy, chỉ dựa vào thân phận trẻ con của Frilott, thì không thể nào lách qua ông nội mình trực tiếp gửi thư tín hữu hiệu cho cung điện.

Cố Quân Uyển không mang theo quá nhiều người.

Ngoài sáu thành viên đội hộ vệ do Ninh Hi đứng đầu, còn có Giang Tâm Duyệt, Hứa Chiêu và một bác sĩ.

Nửa giờ sau, họ ngồi xe bay chuyên dụng của Hoàng gia, dưới sự hộ tống của cảnh vệ đến lâu đài Fri.

Nữ đế Liên bang đến, ngoài lác đác vài người biết nguyên nhân thực sự, những người còn lại âm thầm chú ý lâu đài Fri đều cho rằng là chuyến thăm thương mại.

Dù sao, Đại công tước Fri nắm trong tay không ít dự án năng lượng.

Nữ đế được mời đến thăm, cũng không phải là chuyện gì khó hiểu.

Cố Quân Uyển được đón vào lâu đài Fri xong, đi thẳng từ lầu tiếp khách vòng qua khu vực Thẩm Hàn ở.

Dọc đường, không gặp một người hầu nào, chỉ có binh sĩ nghiêm trang kẹp đường đi theo.

Khi đi đến hành lang phòng khách Thẩm Hàn ở, Frilott mắt đỏ hoe đi tới.

Cậu bé nhìn cô gái trẻ có đôi mắt phượng màu vàng kim trước mặt đầy áy náy, không biết mình nên nói gì.

Cậu bé cảm thấy mình mời Thẩm Hàn đến mà không chăm sóc tốt cho người ta, không còn mặt mũi nào đối mặt với bạn gái trưởng quan của đối phương.

Cậu bé vừa nghĩ đến cảnh Thẩm Hàn tự còng tay vào cạnh ghế sẽ rất khó chịu, khí trường trong căn phòng đó đã trở nên cực kỳ đè nén, cậu bé cũng không dám bước vào cửa phòng nữa.

Cố Quân Uyển vừa nhìn vẻ mặt cậu bé, liền biết trong lòng đối phương đang nghĩ gì.

Nàng ngồi xổm xuống, xoa đầu Frilott: "Ngươi đã làm rất tốt rồi, chuyện tiếp theo, cứ giao cho ta đi."

Frilott vô cùng ngoan ngoãn gật đầu, sau đó dẫn Cố Quân Uyển đi đến cửa phòng khách.

Lúc này, Hứa Chiêu đột nhiên vẻ mặt lo âu ngăn cản một chút.

Nàng ấy dùng giọng nói chỉ hai người nghe được nói: "Bệ hạ, hay là để bác sĩ vào trước đi ạ."

Hứa đặc trợ tuy không rõ trong phòng khách cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng nàng ấy có thể cảm nhận được từ trạng thái của Frilott rằng tình hình của Thẩm Hàn không ổn lắm.

Nàng ấy lo lắng Nữ Quân nhà mình cứ thế một mình đi vào không an toàn, nhỡ đâu... Thẩm cẩu tử không kiểm soát được bản thân làm bị thương người sau thì sao?

Cố Quân Uyển khẽ lắc đầu: "Không sao đâu, thay ta canh chừng cánh cửa này, không có lệnh của ta, ai cũng không được vào."

Nhẹ giọng dặn dò xong, nàng vặn tay nắm cửa, một mình bước vào phòng khách.

Nàng không nói với Hứa Chiêu chuyện Thẩm Hàn xảy ra sự cố sau khi tiêm thuốc ức chế.

Nếu Thẩm Hàn dị ứng với thuốc trong kỳ mẫn cảm lần này, thì đổi bác sĩ Liên bang vào cũng chẳng giúp được gì.

Còn nếu thuốc tiêm trước đó có vấn đề, thì tiêm lần hai sẽ rất nguy hiểm.

Bất kể là tình huống nào, Cố Quân Uyển đều định tự mình vào xem đối phương trước đã rồi tính.

Vừa bước vào giữa phòng, tin tức tố mang tính tấn công của Alpha lập tức ập vào mặt.

Hương tuyết tùng dịu dàng ngày thường giờ phút này dường như biến thành tên ác bá cướp bóc, chúng tranh nhau bám vào da thịt Omega, gặm nhấm tỉ mỉ.

Cố Quân Uyển đứng tại chỗ một lúc, đợi bản thân hơi thích ứng với nồng độ tin tức tố trong phòng này, mới bắt đầu tiếp tục đi về phía trước.

Hệ thống thông gió trong phòng khách quý đã được mở toàn bộ.

Chỉ có điều, tốc độ hút tin tức tố đi kém xa sự mãnh liệt khi Alpha giải phóng ra.

Giống như mực nhuộm đen cả chum nước rất dễ, nhưng muốn làm loãng mực đi lại cần thời gian không ngắn.

Cố Quân Uyển bước qua một đống hỗn độn, đi về phía khu vực ghế ngồi bằng gỗ và thép phía trước.

Làn da lộ ra ngoài ở hai má và cổ nàng đã nhuốm màu ửng đỏ, sắc đỏ leo lên đến đuôi mắt nàng, mang theo vẻ diễm lệ rung động lòng người.

Đối với sự hiện diện của Omega nhà mình, Thẩm Hàn giờ phút này không hề hay biết.

Cô ngồi khoanh chân trên sàn nhà, cúi gằm mặt, mái tóc đen như màn đêm che khuất tầm nhìn của cô.

Cổ tay bị còng kim loại khóa chặt đã bị cọ xát rách da, để lại một vòng đỏ chói mắt trên cánh tay trắng nõn của Alpha.

Cố Quân Uyển quỳ ngồi xuống bên cạnh người trong lòng.

Nàng nhìn Thẩm Hàn đầu đeo rọ mõm, tóc tai rối bù, cuối cùng không kìm được, rơi nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro