
Chương 177 & 178
Chương 177: Gà Cay Hương Xốp Giòn
Căn cứ năng lượng nằm ở một khu vực sa mạc bên ngoài thành phố.
Đoàn đội Nữ Quân đi trên tàu bay chuyên dụng của Hoàng gia, không gian bên trong rộng lớn, trang trí sang trọng cao cấp.
Thẩm Hàn dù ở cùng khoang chính với Cố Quân Uyển, hơn nữa khoảng cách giữa hai người cũng không xa, nhưng cô mãi vẫn không tìm được cơ hội nói chuyện riêng với đối phương.
Bởi vì xung quanh không chỉ có quan chức tùy tùng của Liên bang, còn có mấy nhân viên nghiên cứu khoa học đến từ hai nước đang giao lưu.
Trong khoang chính kín mít, phía trước và hai bên vách đều gắn màn hình lớn thông minh.
Lúc này, màn hình lớn phía trước đang tắt, còn hai bên thì phát hình ảnh chiếu bầu trời đầy sao tuần hoàn.
Sao trời mênh mông bát ngát, mang lại cho người trong khoang cảm giác mộng ảo như đang du hành giữa các vì sao.
Thẩm Hàn nhìn bầu trời đầy sao trên màn hình bên vách, chợt nhớ đến tình cảnh ngày Cố Quân Uyển tặng xe bay cho mình.
Chính là từ ngày đó trở đi, cô đã thực sự có cảm tình trên hành tinh xa lạ này.
Nhớ lại tình cảnh nửa ôm Cố Quân Uyển trong xe bay lúc đó, trong lòng Thẩm Hàn lại nhen nhóm một tia nóng bỏng.
Cô lắc đầu, như muốn rũ bỏ những hình ảnh kiều diễm chợt nảy sinh trong đầu.
Không thể tiến lên nói chuyện với bà xã, cô đành phải đi đến khu vực không người ở góc, lấy điện thoại mã hóa ra nhắn tin cho đối phương.
Cố Quân Uyển đang ngồi ở khu vực trung tâm cúi đầu xem tài liệu, bỗng cảm thấy chiếc điện thoại cá nhân của mình rung lên.
Nàng không lấy điện thoại ra xem ngay, mà hơi ngước mắt, liếc nhìn về phía vị trí đội hộ vệ.
Khi nhìn thấy bộ dạng lén la lén lút của Alpha nào đó, nàng liền biết tin nhắn trên điện thoại cá nhân của mình bắt nguồn từ đâu.
Cố Quân Uyển hơi suy tư hai ba giây, liền giả vờ như không phát hiện có tin nhắn đến, tiếp tục lật xem tài liệu trong tay.
Nàng căn bản không cần kiểm tra điện thoại, cũng có thể đoán được Thẩm Hàn gửi gì cho mình.
Chắc chắn là tin nhắn làm nũng bán manh cầu âu yếm các kiểu.
Về nguyên nhân thì, tất nhiên có liên quan đến việc sáng nay nàng bảo Hứa Chiêu đưa mũ quân đội.
Chuyện đêm qua đào hố cho tiểu công chúa, Cố Quân Uyển cũng không định để Thẩm Hàn biết.
Lúc về phòng nằm trên giường nhỏ nàng đã suy nghĩ, sau khi hoàn thành chuyến thăm chính thức Kersen Luodian, nàng nên sớm tìm cơ hội công khai tình yêu với Thẩm Hàn.
Hai người từ khi hoàn thành đánh dấu lần đầu đến nay, đã hơn nửa năm rồi.
Lúc đó chọn che giấu tình yêu, là vì thời cuộc bất ổn.
Còn bây giờ, chấn động chính trị do gián điệp nước Doanh gây ra đang dần bình ổn.
Phía tài phiệt, trong vòng hai, ba năm tới cũng sẽ không có ai dám ngoi đầu lên gây chuyện nữa, mà hai ba năm sau, thế lực độc quyền của bọn họ chỉ sẽ gặp phải sự suy yếu lớn hơn.
Nếu lần này có thể đạt được hợp tác chiến lược với Kersen Luodian, vậy tình yêu giữa nàng và Thẩm Hàn sẽ không còn trở ngại dư luận quá lớn nữa.
Về chuyện này, Cố Quân Uyển vẫn luôn cảm thấy có chút thiệt thòi cho Alpha của mình.
Đối phương chưa bao giờ phàn nàn với nàng, dường như chỉ cần được ở bên nàng, cô cái gì cũng không quan tâm.
Nhưng Cố Quân Uyển lại rất quan tâm.
Nếu nàng sớm công khai Thẩm Hàn là bạn đời của mình, chuyện nhảy hồ hôm qua sẽ không xảy ra.
Cố Quân Uyển ngoài miệng không nói nhiều, nhưng trong lòng lại rất đau lòng.
Tuy nhiên, đau lòng thì đau lòng, dọa dẫm Alpha nào đó luôn trêu hoa ghẹo nguyệt một chút vẫn là rất cần thiết.
Cho nên, Cố Quân Uyển không định trả lời tin nhắn ngay lập tức.
Đợi cẩu tử kia lo lắng một lúc, trưa nay hẵng đi an ủi.
Thấy bà xã mình mãi không lấy điện thoại ra xem, Thẩm Hàn sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.
Nếu không phải xung quanh còn có nhiều người nhìn như vậy, cô sắp xoay vòng tại chỗ rồi.
Ánh mắt quét qua nửa ngày, nhìn thấy Hứa Chiêu đang ngồi gần Cố Quân Uyển, mắt Thẩm Hàn lập tức sáng lên.
Cô lấy điện thoại công việc của mình ra, vội vàng gửi tin nhắn cầu cứu cho đối phương.
Hứa Chiêu đang cắm cúi so sánh từng quy trình sau khi vào căn cứ, điện thoại trong túi áo liền rung lên dồn dập.
Nàng ấy vừa đánh dấu vào chỗ vừa kiểm tra xong, vừa nhanh chóng mở màn hình điện thoại.
Vừa nhìn, lập tức hơi sững sờ.
Tin nhắn là do Thẩm Hàn gửi, hơn nữa còn gửi liên tiếp mấy tin.
Cảm giác đó, giống như là gửi ít sợ mình sẽ không nghe thấy tiếng rung điện thoại vậy.
[Hứa đặc trợ, cứu mạng với!]
[Cái mũ của ta, các ngươi lấy lại từ đâu thế?]
[À đúng rồi! Trong lịch trình của Quân Uyển, sau bữa trưa có nửa giờ thời gian tự do, ngươi có thể sắp xếp một chút để ta ở riêng với nàng một lát không?]
Nhìn những tin nhắn Thẩm Hàn gửi đến, Hứa Chiêu có chút khó xử.
Từ góc độ cá nhân cô mà nói, thực ra nàng ấy rất muốn giúp đối phương.
Nhưng nàng ấy lại không thể trực tiếp trả lời những thông tin đối phương muốn biết.
Bởi vì nàng ấy là thân tín của Cố Quân Uyển.
Đối với chuyện này, nàng ấy không thể qua mặt Nữ Quân nhà mình, đi giải quyết khó khăn cho Alpha của đối phương.
Tuy nhiên, thăm dò thái độ của Nữ Quân thay cho Thẩm cẩu tử một chút vẫn được.
Nghĩ đến đây, Hứa Chiêu nhẹ nhàng đặt điện thoại của mình dưới mí mắt Cố Quân Uyển.
Tốc độ đọc của Cố Quân Uyển vốn rất nhanh, vỏn vẹn ba tin nhắn, nàng liếc qua là xem xong hết.
Nữ Quân cố nhịn cười, vẻ mặt không chút gợn sóng trả điện thoại cho Hứa Chiêu, nhẹ giọng thốt ra ba chữ: "Không cần trả lời."
Hứa Chiêu gật đầu, cất điện thoại trực tiếp vào túi áo.
Động tác của hai người vô cùng nhỏ, thậm chí có thể nói là không hề gây chú ý.
Nhưng Thẩm Hàn vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên phía bà xã mình, lại nhìn thấy động tác đưa điện thoại của Hứa Chiêu.
Cô vốn tưởng Cố Quân Uyển hẳn là sẽ đưa ra chỉ thị gì đó.
Nào ngờ, sau khi xem tin nhắn xong, hai người lại tiếp tục xem văn kiện.
Mang theo trái tim thấp thỏm, Thẩm Hàn từ tàu bay chịu đựng mãi đến căn cứ năng lượng ở khu vực sa mạc.
...
Thời gian thoáng chốc đã đến trưa.
Nhân lúc Cố Quân Uyển còn đang dùng bữa, cô vội vàng gọi Ninh Hi và Mã Hạo Vũ đến một phòng nghỉ tạm thời dành cho đội hộ vệ.
"Làm sao bây giờ? Ta cảm thấy mình sắp nghèo trở lại rồi!"
Nhìn đội trưởng của mình gục xuống bàn, cả người ủ rũ, Ninh Hi và Mã Hạo Vũ đều giật mình.
"Sao lại thế? Lại bị trừ tiền à?"
"Không đúng chứ, ta nhớ điều kiện kích hoạt trừ tiền không phải là cái đó mà, nơi đất khách quê người này, bình giấm cũng không bay xa thế được đâu!"
Thẩm Hàn mở mắt, nhìn hai đồng bọn vừa ngồi xuống, lẩm bẩm: "Bây giờ vẫn chưa trừ, nhưng ta luôn cảm thấy giây tiếp theo điện thoại sẽ nhận được tin nhắn trừ tiền."
Nói rồi, cô hơi chống cằm, buồn bã nói: "Còn không phải tại tiểu công chúa Quintina à."
"Ta cũng không biết nàng ấy nghĩ thế nào, cứ muốn ta chơi với nàng ấy, hôm qua ta chẳng phải nhảy xuống hồ sao, mũ vứt mất rồi, kết quả các ngươi đoán xem?"
"Sáng nay, là Hứa đặc trợ đưa chiếc mũ quân đội đó trả lại cho ta, bà xã bận rộn cả buổi sáng cũng không thèm để ý đến ta, ta đây là trêu ai ghẹo ai chứ?"
Nghe xong chân tướng sự việc, Ninh Hi và Mã Hạo Vũ cũng chẳng nghĩ ra cách gì hay.
Nhất thời, hai người chỉ có thể cùng đội trưởng của mình thở dài.
...
Cùng lúc đó.
Cố Quân Uyển đã dùng bữa xong sớm đang dẫn Hứa Chiêu đi về phía phòng nghỉ tạm thời của đội hộ vệ.
Biết Alpha của mình muốn mượn thời gian nghỉ trưa để ở riêng với mình, Cố Quân Uyển vốn định chọn địa điểm ở đó.
Bây giờ nghe nói Thẩm Hàn đang ở trong phòng nghỉ, đúng lúc hợp ý nàng.
Phòng nghỉ dành cho đội hộ vệ đó thực ra là một khu vực không nhỏ.
Trong khu vực có mấy phòng họp nhỏ độc lập, thuận tiện cho việc trao đổi công việc hoặc nghỉ ngơi ngắn.
Quan trọng nhất là, khu vực đó trước kia là một khu nhà xưởng cũ kỹ.
Để giữ lại phong cách cũ, đến nay vẫn chưa lắp đặt camera giám sát.
Khu nghỉ ngơi toàn là thành viên đội hộ vệ.
Khi Cố Quân Uyển đến, miễn lễ cho mọi người, đi thẳng đến bên ngoài phòng họp nhỏ nơi nhóm ba người Thẩm Hàn đang ở.
Chưa kịp đẩy cửa vào, giọng nói của Mã Hạo Vũ đã vọng ra trước.
Cách âm không tốt lắm, nhưng vừa vặn có thể bị Cố Quân Uyển và Hứa Chiêu đứng ngoài cửa nghe rõ mồn một.
"Ta thấy ấy mà, việc này là do cô bé ham chơi gây ra, lão đại, ngươi không cần thiết phải để trong lòng đâu."
Vừa dứt lời, giọng nói nhàn nhạt của Thẩm Hàn lập tức vang lên: "Ham chơi thì có thể nuôi hai con mãnh thú chơi mà, ta nghe nói rất nhiều thành viên hoàng gia đều thích báo, hổ các loại, những động vật này ở trong lãnh thổ Kersen Luodian là có thể nuôi hợp pháp."
"Hơn nữa, nàng ấy cũng không nhỏ đâu, làm lễ trưởng thành rồi đấy!"
Nghe thấy ba người trong phòng họp lại đang bàn tán về Quintina, bàn tay Cố Quân Uyển đã giơ lên liền chần chừ không rơi xuống cửa phòng.
Lời của Ninh Hi tiếp nối: "Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cứ lấy nhan sắc và thân phận của tiểu công chúa Quintina, ta nếu là bạn gái của ngươi, ta cũng sẽ căng thẳng."
"Trước đó ngươi từng nhắc đến câu miêu tả kia nói thế nào nhỉ? Ngoảnh lại cười một cái thật đẹp... cái gì sáu cung ấy, quả thực là nói về mỹ nhân như nàng ấy đấy."
"Nếu ngươi là bạn gái ta, một ngày có thể sẽ bị ta đánh ba trận." Thẩm Hàn chống khuỷu tay, nâng má nói tiếp, "Ngoảnh lại một cười trăm vẻ đẹp
Sáu cung nhan sắc tối tăm mày, một câu thuận miệng như thế, sao lần nào ngươi cũng ghép lung tung vậy?"
*Ngoảnh lại một cười trăm vẻ đẹp
Sáu cung nhan sắc tối tăm mày: Chỉ cần nàng quay đầu cười một cái thì toát lên trăm vẻ quyến rũ, khiến cho tất cả các mỹ nhân khác trong cung đều trở nên lu mờ, xấu xí khi so sánh với nàng.
Hứa Chiêu đứng ngoài cửa cẩn thận ngẫm nghĩ hai câu Thẩm Hàn vừa nói.
Chẳng hiểu sao, trong lòng nàng ấy bỗng nảy sinh một cảm giác "cẩu tử sắp gặp họa"!
Hứa Chiêu vừa định lén nhìn sắc mặt Nữ Quân nhà mình, kết quả Cố Quân Uyển đã đẩy cửa phòng ra, chậm rãi bước vào.
"Các ngươi vừa nói gì thế? Ta hình như có nghe thấy một chữ 'cơ 基'."
(Cơ mà Cố Quân Uyển muốn ám chỉ là cơ tình.)
Giọng nữ thanh lãnh bất ngờ xuất hiện, khiến bộ ba sắt trong phòng họp nhỏ đồng thời thót tim.
Nhìn Nữ Quân đã đi đến gần, Mã Hạo Vũ và Ninh Hi lập tức đứng dậy khỏi ghế.
Hai người không dám tiếp lời đối phương, chỉ có thể khoanh tay đứng tại chỗ, giả vờ như không nghe hiểu gì.
Thẩm Hàn cũng đứng lên, nhìn thấy bà xã mình xuất hiện trước mắt, cô vốn nên là vui mừng.
Tuy nhiên giờ phút này, nhìn nụ cười đầy ẩn ý trên khóe môi đối phương, cô lại là kinh hãi nhiều hơn vui mừng.
Thấy Cố Quân Uyển vẫn đang đợi mình trả lời câu hỏi, Thẩm Hàn nghĩ một chút, mở miệng nói: "À, chúng ta đang nói về món gà cay hương xốp giòn."
(Cơ ở đây là gà 鸡, hai từ này là đồng âm, nên ở đây Thẩm Hàn nhanh trí nói thành gà cay để lắp liếm khi thấy Cố Quân Uyển ghen.)
Nghe câu này, Hứa Chiêu vừa đóng cửa phòng họp suýt nữa cười ra tiếng.
Cố Quân Uyển cũng hơi sững sờ.
Nàng chớp mắt phượng, lại hỏi: "Vậy câu thơ vừa rồi ngươi dùng để hình dung mỹ nhân là gì? Ngoảnh lại một cười phía sau nói nghe xem nào."
Mắt Thẩm Hàn đảo nhanh một vòng, nghiêng đầu hỏi lại: "Ngoảnh lại một cười trăm cỏ héo?"
Chương 178: Chỉ Là Chút Tình Huống Nhỏ
Chiếc quạt trần cũ kỹ treo giữa trần nhà, theo cánh quạt quay đều, phát ra tiếng "két két" nho nhỏ.
Trong phòng họp mùa hè, âm thanh như vậy thường mang lại cảm giác bực bội khó hiểu cho người ta.
Tuy nhiên, những người có mặt trong phòng lúc này lại cảm thấy cảnh tượng trước mắt tràn ngập sự hài hước.
Ninh Hi và Mã Hạo Vũ đứng thẳng lưng, nghiêm chỉnh như đang đứng gác.
Trong lòng hai người vừa thấp thỏm vừa thấy mới lạ.
Trước kia họ chỉ nghe đội trưởng nhà mình kể Nữ Quân thỉnh thoảng cũng biết ghen.
Hai người còn từng tưởng tượng, trong tình huống đó, khí trường của Nữ Quân e là có thể làm đóng băng tất cả mọi người xung quanh.
Nào ngờ, sự thật lại khác xa so với phỏng đoán của họ.
Nữ Quân khi ghen không những không lạnh lùng thấu xương, ngược lại mang đến cho người ta một cảm giác vô cùng đáng yêu.
Điều này hoàn toàn trái ngược với sự uy nghiêm và trầm ổn thường ngày của nàng.
Nữ Quân như vậy, sức hấp dẫn không những không giảm sút chút nào, ngược lại còn tăng vùn vụt!
Đối với trạng thái hiện tại của Nữ Quân, Hứa Chiêu cũng không thấy mới lạ như hai người Ninh Hi.
Chỉ là chút tình huống nhỏ này, Hứa đặc trợ tỏ vẻ mình không hề hoảng loạn.
Nàng ấy hơi ngước mắt, nhìn Alpha nào đó đang có cầu sinh dục cực mạnh cách đó không xa, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười.
Hình ảnh Đội trưởng Thẩm nghiêng đầu bán manh hiện tại, truyền ra ngoài chắc chẳng ai dám tin.
Cố Quân Uyển cũng bị dáng vẻ vô tội lại ngốc nghếch của người trước mặt chọc cười.
Nàng khẽ mở môi đỏ, dùng khẩu hình nói với đối phương một câu: 'Ngốc Alpha.'
Mắt Thẩm Hàn sáng lên, hai hàng lông mày dài xinh đẹp cũng nhướn lên theo.
Trong đôi mắt đen trắng rõ ràng kia, lập tức ánh lên tia sáng hân hoan nhảy nhót.
Nếu không phải ngại trong phòng này còn có ba người ngoài, cô thực sự muốn dang tay ôm Omega của mình lên hôn hai cái.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thẩm Hàn không tự chủ được rơi xuống đôi môi đỏ mọng của Cố Quân Uyển.
Dáng môi Omega rất đẹp, chính giữa môi trên có hạt môi nhỏ nhắn.
Khi môi đỏ nàng hé mở, đường cong giữa hai môi rất có cảm giác thẩm mỹ, khiến người ta rất muốn hôn lên.
Tim Thẩm Hàn đập nhanh hơn một chút, cổ họng cũng vô thức trở nên khô khốc.
Cô muốn hấp thụ sự ngọt ngào của Cố Quân Uyển, muốn khiến đối phương vương vấn hơi thở của mình.
Lúc này, bên ngoài phòng họp vang lên tiếng gõ cửa.
"Nữ Quân bệ hạ, Hoàng tử Jools cùng quan chức Bộ Tài chính, Bộ Công thương đã đến, mời ngài di chuyển đến thôn Stray bên ngoài căn cứ, cùng bàn bạc hợp tác."
Giọng nói của đội viên đội hộ vệ ngoài cửa phá vỡ cuộc tụ họp nhỏ trong phòng.
Cố Quân Uyển vốn định nghỉ ngơi riêng với Alpha của mình thêm một lúc, nhưng giờ việc chính trước mắt, nàng chỉ có thể dẫn theo đoàn người rời khỏi phòng họp.
Trên đường đi, Hứa Chiêu lặng lẽ báo cáo những thông tin mình vừa biết được cho Nữ Quân.
"Bệ hạ, thôn Stray là một trong những ngôi làng nghỉ dưỡng đẹp nhất Kersen Luodian, nhưng nơi này không mở cửa cho người ngoài, mà là nơi chuyên phục vụ nhu cầu nghỉ ngơi giải trí của Hoàng gia hoặc giới quý tộc, độ an toàn rất cao."
"Hôm nay đến thôn Stray, còn có không ít con cháu hậu bối của giới quý tộc, họ sẽ tham gia thi đấu đối kháng đạn cao su ở khu vực dã ngoại."
"Hoàng tử Jools rất sẵn lòng hợp tác với chúng ta, các thành viên quý tộc đến hôm nay đều có tước vị, ý định của họ có lẽ có thể ảnh hưởng đến quyết sách cuối cùng của lão Quốc vương."
Khi kể lại những điều này, trong lòng Hứa Chiêu ẩn chứa sự kích động.
Thân là một thành viên của Liên bang Tự Do, nàng ấy tự nhiên hy vọng đất nước mình có thể phồn vinh phú cường.
Tuy nhiên, Cố Quân Uyển lại không lạc quan như trợ lý của mình.
Nàng nhận lấy danh sách các thành viên quý tộc đến thôn Stray từ tay đối phương, vừa xem nhanh vừa bình tĩnh lên tiếng chỉ điểm cho Hứa Chiêu.
"Tình hình trong nước của Kersen Luodian khác với Liên bang Tự Do, Quốc vương có quyền quyết định tuyệt đối, việc hắn không muốn làm, cho dù Thân vương và Công tước liên hợp lại gây áp lực cho hắn, cũng không thể khiến hắn gật đầu."
"Thêm một điểm nữa, Jools tuy muốn thúc đẩy hợp tác, nhưng hắn sẽ không làm trái ý ông nội mình, cho nên, chúng ta không cần thiết tốn quá nhiều công sức đi tranh thủ sự ủng hộ của các quý tộc, chuyện này thành hay bại, cuối cùng vẫn phải xem ý kiến của một mình Quốc vương."
Nói đến đây, ánh mắt Cố Quân Uyển dừng lại một chút ở một cái tên nào đó: "Hả? Cháu trai của Đại công tước Fri cũng đến tham gia thi đấu đối kháng dã ngoại hôm nay sao?"
"Ta nghe nói, cha mẹ và anh chị em của hắn đều không may qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, chỉ còn mình hắn sống sót, đứa trẻ đó sau này bị chẩn đoán mắc chứng rối loạn cảm xúc, rất ít khi mở miệng giao tiếp với người khác, thật sự là thế sự vô thường."
Hứa Chiêu ghé đầu nhìn, xác nhận danh sách mình đưa cho Nữ Quân không sai, trong lòng cũng hơi xúc động.
Nếu không có vụ tai nạn đó, cậu bé ngậm thìa vàng ra đời này vốn nên có một tuổi thơ tươi đẹp và hạnh phúc, chứ không phải như bây giờ luôn chìm đắm trong nỗi đau quá khứ.
Lần này đứa bé đó xuất hiện ở đây, có lẽ là Đại công tước Fri muốn để hắn tiếp xúc nhiều hơn với bạn bè cùng trang lứa chăng.
Dù sao Đại công tước Fri tuổi tác đã cao, mà dưới gối chỉ còn lại một người thừa kế duy nhất này, cứ mãi che chở dưới cánh chắc chắn là không được.
...
Thôn Stray không cho phép xe cộ đi lại, cũng không xây sân bay.
Tất cả mọi người đến đây chỉ có thể đỗ xe bên ngoài làng, sau đó ngồi thuyền gỗ chèo tay vào trong.
Cả ngôi làng yên tĩnh và thanh bình, những con kênh lớn nhỏ nối liền các con đường.
Tất cả nhà cửa đều là kiến trúc gỗ, trông vừa cổ kính vừa trang nhã.
Thẩm Hàn ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ, tò mò ngắm nhìn phong cảnh chậm rãi lùi về phía sau hai bên bờ, cảm giác như mình đang lạc vào phiên bản Venice của Kersen Luodian!
Đoàn người của Nữ Quân leo lên một tòa lầu gỗ giống tháp chuông, các quan chức, quý tộc đứng đầu là Jools đã đang trò chuyện vui vẻ ở khu tụ tập trên tầng cao nhất.
Hai bên tuân thủ lễ tiết chào hỏi nhau xong, một người đàn ông trung niên để tóc vàng dài ngang vai nâng ly đi về phía Cố Quân Uyển.
Khi nhìn thấy dung mạo người đến, trong mắt phượng của Cố Quân Uyển thoáng qua tia u tối.
Nàng nhận ra thân phận người đến, Công tước Frank Cole, chính là cha của Lauren Cole - người từng mạo phạm nàng và sau đó bị Thẩm Hàn xử lý.
Nghe nói vị công tước nắm quyền thế trong tay này cực kỳ bao che khuyết điểm.
Đối phương hiện tại đột nhiên mỉm cười đi tới, Cố Quân Uyển không cho rằng hắn đến để hàn huyên với mình.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, sau khi chào hỏi đơn giản, Frank Cole liền nhìn chằm chằm vào Thẩm Hàn đang đứng phía sau bên phải Cố Quân Uyển.
Hắn cao gần 1m90, thân hình vạm vỡ, dáng vẻ cầm ly champagne trông như đang cầm một lọ thuốc uống.
"Nữ Quân các hạ tôn kính, lát nữa con cái của các vương công quý tộc sẽ tiến hành một cuộc thi bắn súng ở sân tập dã ngoại bên dưới, nhân sự cơ bản đã đến đông đủ, cần hai người lớn dẫn đội, hiện tại còn thiếu một đội trưởng."
"Nghe nói đội trưởng đội hộ vệ của ngài thân thủ nhanh nhẹn, năng lực xuất chúng, liệu có thể để nàng ấy đảm nhận chức đội trưởng tham gia thi đấu, cũng để mọi người chiêm ngưỡng phong thái của sĩ quan Liên bang."
Cũng không biết là Frank Cole đã sắp xếp sẵn tổ cổ vũ hay là tình huống gì khác, sau khi hắn dứt lời, lập tức nhận được sự hưởng ứng tích cực của rất nhiều nhân vật quyền quý.
Nói thật, chút thủ đoạn nhỏ này của Frank Cole, Cố Quân Uyển căn bản không để vào mắt.
Đối phương chẳng phải muốn mượn cơ hội này để chơi xấu Thẩm Hàn sao?
Không ngoài dự đoán, con gái hắn Lauren Cole chính là người dẫn đội còn lại.
Họ muốn tìm lại thể diện trên sân bắn, chẳng khác nào tự đưa mặt ra cho Thẩm Hàn đánh.
Nhưng Cố Quân Uyển cũng không đồng ý với đề nghị của người đàn ông cao lớn trước mặt.
Bởi vì cuộc thi sắp diễn ra, định sẵn không thể là một cuộc thi bắn súng công bằng và thuần túy.
Bên trong toàn là những đứa trẻ thân phận được nuông chiều, nếu thực sự bị thương, hậu quả sẽ rất phiền phức.
Thêm một điểm nữa, Alpha của nàng Cố Quân Uyển, không cần cố ý thể hiện phong thái.
Sự ưu tú của đối phương cũng giống như ánh mặt trời, là thứ tồn tại khách quan, không cần phải chứng minh cho người khác thấy.
Ngay khi Cố Quân Uyển đang suy nghĩ làm sao để từ chối chuyện này một cách khéo léo, Thẩm Hàn đã bước lên nửa bước, hành lễ với nàng: "Bệ hạ, xin ngài ra lệnh đi ạ, thần có thể đảm nhận tốt trọng trách này."
Frank Cole đang tính toán gì trong lòng, Thẩm Hàn cũng đoán ra được đại khái.
Cô không muốn để bà xã của mình vì chuyện nhỏ nhặt này mà giằng co với đối phương, cho nên, mới có màn này.
Lúc nãy khi lên lầu, Thẩm Hàn đã nhìn thấy cách bố trí của sân tập dã ngoại.
Khu chiến đấu mô phỏng rừng núi chân thực, bên trong đâu đâu cũng lắp đặt camera, có kẻ muốn giở trò trong bóng tối là không thể thực hiện được.
Mà chỉ cần không ai có thể giở trò ăn vạ, cô có rất nhiều cách để trừng trị đối thủ.
Bắn súng trong rừng núi, hoàn toàn là kỹ năng sở trường của cô rồi.
Cố Quân Uyển liếc nhìn khu rừng bị nắng gắt thiêu đốt bên dưới, có chút không nỡ để Thẩm Hàn phải vất vả bôn ba.
Nhưng đối phương đã chủ động đưa ra yêu cầu trước, nàng cũng đành gật đầu đồng ý.
Nàng biết Alpha của mình đau lòng mình hao tổn tinh thần, nàng làm sao nỡ để đối phương luôn không quản ngại gian khổ chứ?
Không lâu sau, Thẩm Hàn theo hai người hầu đi xuống lầu gỗ.
Cố Quân Uyển thì được một đám quý tộc vây quanh di chuyển đến khu vực có tầm nhìn tốt nhất, vừa trò chuyện vừa thuận tiện ngắm cảnh.
Nàng nhất tâm đa dụng, một bên ứng phó với chủ đề hợp tác năng lượng, một bên âm thầm dặn dò Hứa Chiêu chuẩn bị sẵn thuốc bổ sung năng lượng và đồ uống giải nhiệt.
Đợi lát nữa Thẩm Hàn từ sân tập dã ngoại ra, liền cho đối phương uống ngay.
...
Khi Thẩm Hàn thay bộ đồ tác chiến ngụy trang toàn thân, mang theo trang bị đơn giản bước vào sân tập dã ngoại, một đám thiếu niên quý tộc nửa lớn nửa bé lập tức bắt đầu ồn ào.
"Đây là đội trưởng đội hộ vệ của Nữ đế Liên bang sao? Sao nhìn chẳng có vẻ gì lợi hại cả."
"Nàng ta thật sự là Alpha à? Tại sao ta không cảm nhận được áp lực?"
"Hi hi, nhiều người chúng ta như vậy đánh một mình nàng ta, thắng cũng chẳng có cảm giác thành tựu gì lớn cả."
"Frilott chẳng phải cùng một đội với nàng ta sao? Hắn không tính là một người đâu."
"Này! Đội trưởng đội hộ vệ Nữ đế Liên bang, ngươi phải bảo vệ Frilott cho tốt đấy nhé, hắn hiếm khi mới ra ngoài tham gia hoạt động."
"Ta thấy hay là để Frilott cùng đội với chúng ta đi, hắn thực ra rất đáng thương."
Người nói cuối cùng là một cậu bé khoảng 7 tuổi.
Cậu bé vừa dứt lời, lập tức bị những đứa trẻ lớn hơn phản bác.
"Hắn đến nói cũng chẳng muốn nói, làm sao cùng đội với chúng ta được?"
"Yên tâm đi, sĩ quan Liên bang sẽ chắn đạn cao su thay hắn."
"Ai thấy bên họ ít người, thì người đó qua đấy đi!"
Các thiếu niên nói rất nhanh, lại ồn ào thành một đám.
Thẩm Hàn cũng không nghe được quá rõ ràng, chỉ nghe đại khái là đối phương không chỉ muốn vây công mình, còn sắp xếp cho mình một đồng đội chẳng có chút sức chiến đấu nào.
Cô cúi đầu lấy một viên đạn cao su từ túi tác chiến bên hông, nắn nắn đầu đạn cao su có độ cứng nhất định.
Trong lòng cảm thán: 'Xem ra bài tập về nhà thầy cô giao vẫn còn ít quá, đám nhóc ranh, chuẩn bị đối mặt với gió lốc đi!'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro