
Chương 15 & 16
Chương 15: Dụng Cụ Chống Cắn
"Cố... Bạn học Cố."
Thẩm Hàn vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của đối phương, ngăn lại động tác bôi thuốc.
Da thịt trong lòng bàn tay mềm mại mịn màng, tựa như loại lụa thượng hạng nhất thế gian.
Trái tim Alpha càng lúc càng nóng rực.
Thấy Cố Quân Uyển không hề tức giận hay có ý định rụt tay lại, Thẩm Hàn như được tiếp thêm can đảm.
Tim cô treo lơ lửng, cơ thể nghiêng về phía trước, chậm rãi ghé sát vào đôi môi đỏ mọng mềm mại dễ bắt nạt kia.
Hương tuyết tùng phả vào mặt, hô hấp của Cố Quân Uyển ngưng trệ.
Hàng mi dài như cánh bướm khẽ rung, đôi mắt hồi hộp nhắm lại.
Môi Alpha còn chưa chạm vào, tin tức tố tuyết tùng dường như đã xâm chiếm vị giác của Nữ đế Omega.
Khiến đầu lưỡi nàng lúc này tràn ngập mùi vị của đối phương.
"Reng reng reng!"
Tiếng chuông điện thoại dồn dập và chói tai vang lên trên bàn trà, cắt ngang sự thân mật sắp hoàn thành của hai người.
Thẩm Hàn như con mèo bị giẫm phải đuôi, giật bắn người, suýt nữa thì lăn từ trên ghế sofa xuống đất.
Còn Cố Quân Uyển vội vàng cụp mắt, đưa tay vén lại mái tóc vốn chẳng hề rối loạn.
Đôi vành tai nhỏ nhắn đỏ bừng, trông cực kỳ đáng yêu.
Chuông điện thoại vẫn tiếp tục gào thét.
Có vẻ như nếu không nghe thì nó thề sẽ không bỏ qua.
Chiếc điện thoại đang reo là máy riêng của Cố Quân Uyển.
Bình thường, chỉ có người nhà của Nữ đế mới có thể gọi vào số này.
Những người khác dù biết số cũng không thể kết nối được.
Thẩm Hàn thầm mắng người gọi điện cả trăm lần trong lòng.
Sau đó nhanh chóng cầm điện thoại trên bàn lên, đưa cho Cố Quân Uyển.
Nhìn thấy tên người gọi là Cố Vũ Vi.
Vẻ ngượng ngùng trên mặt Nữ đế lập tức tan biến quá nửa, thay vào đó là sự bình tĩnh nghiêm nghị.
Điện thoại vừa kết nối.
Giọng nói dương dương tự đắc của Cố Vũ Vi lập tức nổ bên tai: "Chị gái thân yêu của ta, giáo sư Ô Diên mà ngươi coi trọng đã bị ta lôi kéo về phía Bắc rồi!"
"Ta thực sự không kìm được phải chia sẻ tin vui này với ngươi ngay, hy vọng có thể giúp ngươi đêm nay ngủ ngon!"
"Được, ta biết rồi." Cố Quân Uyển buông một câu rồi cúp máy.
Nghĩ ngợi một chút, nàng cài đặt điện thoại sang chế độ tạm thời tắt máy.
Ở đầu dây bên kia, Cố Vũ Vi ngẩn ra trọn nửa phút, sau đó tức tối gọi lại.
Nhưng chỉ nhận được tiếng báo bận.
Cố Quân Uyển cất điện thoại đi, nói: "Giáo sư Ô Diên mà nàng ta nhắc tới là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực khí động học, cũng là nhà khoa học giỏi nhất của Liên bang Tự Do."
Thẩm Hàn gật đầu, giọng nói trong điện thoại vừa rồi quá lớn, cô nghe rõ mồn một.
Thấy Cố Quân Uyển không kiêng dè kể cho mình nghe chuyện này, cô cũng cười nói: "Em gái ngươi tâm lớn thật đấy, thế này có tính là tự tiết lộ tình báo quân sự không?"
Cố Quân Uyển nhếch môi cười.
"Về phương diện này nàng ta rất ngây thơ. Thật ra giáo sư Ô Diên cũng là do ta sắp xếp sang phía Bắc 'đầu hàng địch' đấy."
Có sự cố nhỏ này chen ngang, bầu không khí mập mờ lúc trước tự nhiên không thể tiếp tục.
Trò chuyện thêm một lúc, Cố Quân Uyển đứng dậy chuẩn bị ra về.
"Khoan đã!" Thẩm Hàn bưng bát chè chưa vơi đi bao nhiêu lên, nhìn đối phương với ánh mắt đầy mong chờ, "Cái này ngươi còn chưa ăn hết mà."
Thực ra Cố Quân Uyển không thích ăn đồ ngọt vào buổi tối.
Nhưng lại không muốn phụ lòng Thẩm Hàn.
Nàng cúi đầu xuống bát chè trên tay đối phương, thanh nhã uống hai ngụm.
"Ta phải đi rồi, đợt tập huấn sắp tới sẽ rất vất vả, ngươi nhớ chăm sóc bản thân cho tốt."
Cố Quân Uyển nói xong, mang theo gương mặt xinh đẹp lại ửng hồng lần nữa, nhanh chóng rời khỏi phòng Thẩm Hàn.
Vừa rồi khi cúi đầu uống chè, nàng vẫn luôn chạm vào mu bàn tay Thẩm Hàn.
Điều này khiến vị Nữ đế Omega có ảo giác như mình đang hôn lên tay đối phương.
Thẩm Hàn nhìn cánh cửa đã đóng lại.
Trong không khí và trong lồng ngực cô tràn ngập hương mai lạnh thấm vào ruột gan của Cố Quân Uyển.
Cô cúi xuống nhìn bát chè còn thừa hơn một nửa trên tay.
Đưa bát lên môi, "ực ực" uống cạn phần ngọt ngào mà đối phương để lại cho mình.
...
Đợt tập huấn đặc biệt tiếp theo không diễn ra trong căn cứ.
Thẩm Hàn và hơn ba trăm Alpha khác được chuyển đến doanh trại biên giới thuộc khu vực trực thuộc thứ sáu phía Nam.
Đi một mạch hơn một tháng trời.
Sau khi loại bỏ hơn hai trăm người, Thẩm Hàn mang theo làn da rám nắng và trái tim nhớ nhung Nữ đế trở về căn cứ.
Ninh Hi và Mã Hạo Vũ cũng xuất sắc vượt qua vòng tuyển chọn này.
Qua một tháng chung sống, Ninh Hi đã trở thành bạn rất thân của Thẩm Hàn.
Tình bạn trên chiến trường luôn nảy nở nhanh chóng và thuần khiết.
Ninh Hi bây giờ hận không thể dính lấy Thẩm Hàn cả ngày, cùng ăn cùng chơi cùng tiến bộ.
Nàng ấy còn đổi cách xưng hô, gọi thẳng Thẩm Hàn là "lão đại".
Nghe mà Mã Hạo Vũ cau mày khó chịu, gã đặc công nhỏ con này thường xuyên cảm thấy vị trí "đệ tử ruột" của mình đang bị lung lay!
Trở về ký túc xá, Thẩm Hàn tranh thủ tắm rửa sạch sẽ thơm tho.
Sau đó cô bật tivi, vừa giết thời gian vừa vểnh tai nghe động tĩnh bên ngoài.
Khoảng 11 giờ đêm, cửa phòng bị gõ vang.
Nhưng khi Thẩm Hàn hớn hở chạy ra mở cửa, người đứng ngoài lại là Hứa Chiêu.
Thấy vẻ mặt Alpha cao gầy trước mắt lập tức xụ xuống, Hứa đặc trợ không khách khí lườm cô một cái.
"Cầm lấy! Đây là Bệ hạ đưa cho ngươi, bảo sáng tối bôi một lần, kẻo biến thành cục than đen!"
Nói xong, Hứa đặc trợ nhét cái hộp vào tay đối phương rồi quay người bỏ đi.
Thẩm Hàn ôm cái hộp đuổi theo, chắn trước cửa thang máy hỏi: "Nàng ấy đâu? Sao nàng ấy không đến?"
Hứa Chiêu tháo kính xuống, để lộ đôi mắt đầy tơ máu, bình tĩnh nói:
"Thấy mắt ta không? Áp lực trên vai Bệ hạ còn lớn hơn gấp trăm lần, ngài cũng mệt mỏi hơn ta gấp trăm lần."
"Nếu ngươi khăng khăng đòi Bệ hạ đến thăm, ta sẽ chuyển lời, ngài ấy cũng chắc chắn sẽ đến. Nhưng ta nghĩ, ngươi nên thông cảm cho Bệ hạ nhiều hơn một chút, ngươi thấy sao?"
Thẩm Hàn đương nhiên sẽ không đòi hỏi nữa.
Cô ôm hộp thuốc lặng lẽ quay về, trong lòng tràn đầy xót xa và thương cảm.
...
Đội hộ vệ ngự dụng của Nữ đế cuối cùng chỉ giữ lại ba mươi người.
Vì vậy, trong số hơn một trăm người đã qua vòng tập huấn, còn phải tiến hành sàng lọc vòng hai, thậm chí vòng ba.
Thể lực, độ dẻo dai, cận chiến, vũ khí, và lòng trung thành tuyệt đối.
Đều là những hạng mục mà các hộ vệ tương lai bắt buộc phải vượt qua.
Sau một tuần nghỉ ngơi, hơn một trăm Alpha lại đón chào đợt đặc huấn bài bản hơn.
Thẩm Hàn và Ninh Hi sóng vai đi trong hành lang sáng choang, theo sau là Mã Hạo Vũ đang ngó nghiêng lung tung.
Lúc này, Ninh Hi đột nhiên huých tay người bên cạnh, thì thầm đầy vẻ bí hiểm: "Lão đại, tin mật đây! Lát nữa chúng ta sẽ được huấn luyện rèn luyện ý chí, he he he!"
Thẩm Hàn quay sang nhìn nàng ấy như nhìn kẻ ngốc.
Cô đưa tay định sờ trán đối phương, giọng đau xót: "Lần trước leo núi có phải não bị thiếu oxy hỏng rồi không? Để ta xem nào!"
Ninh Hi né đòn "tập kích" của đối phương, che miệng cười, tiếp tục tiết lộ:
"Hôm nay sẽ có một Omega cấp S đến, cực kỳ gợi cảm, cực kỳ chuyên nghiệp! Nàng ấy sẽ giải phóng tin tức tố để dẫn dụ. Lão đại, ngươi phải giữ mình cho chắc đấy! Hai đứa mình chắc chắn là mục tiêu bị chăm sóc đặc biệt rồi!"
Nghe vậy, Thẩm Hàn tò mò: "Sao lại chăm sóc đặc biệt hai đứa mình?"
"Không chỉ hai đứa mình đâu, còn cả tên Quý Khang nữa. Trong đội chỉ có ba đứa mình là cấp S, người ta đương nhiên phải tấn công mạnh rồi! Không biết vị tỷ tỷ Omega kia mùi gì nhỉ? Hóng quá đi mất!"
Sau đó Ninh Hi còn nói hươu nói vượn gì nữa Thẩm Hàn không để ý lắm.
Trong lòng cô đang suy nghĩ một vấn đề.
Dục vọng chiếm hữu bùng cháy mỗi khi chạm vào Cố Quân Uyển, liệu có phải tất cả đều do thiết lập tin tức tố của thế giới này gây ra không?
Nếu thật là vậy thì không ổn.
Chẳng lẽ mình cũng sẽ nảy sinh dục vọng khó kiềm chế với người khác sao?
Gặp ai yêu người nấy?
Rồi đổ lỗi là: Tất cả là tại tin tức tố?
Thế thì còn ra thể thống gì nữa? Hóa ra mình là "tra nữ" chính hiệu à!
Như thế sao được!
Dường như bị suy nghĩ của chính mình dọa sợ, Thẩm Hàn lắc đầu thật mạnh, quay lại xin Mã Hạo Vũ một xấp miếng dán ngăn cách.
...
Cố Quân Uyển vừa xử lý xong công việc, day day ấn đường, ngả người ra sau ghế tựa.
Một tháng bận rộn liên tục cuối cùng cũng tạm dừng vào hôm qua.
Mồi câu đã thả, thời gian tới phải kiên nhẫn chờ đợi, không thể nóng vội.
Bỗng nhiên, Cố Quân Uyển nhớ ra điều gì, ngước mắt hỏi Hứa Chiêu đang đứng bên cạnh: "Dạo này việc huấn luyện bên đội hộ vệ thế nào rồi?"
Biết Nữ Quân nhà mình thực ra muốn hỏi về ai, Hứa đặc trợ rất tâm lý, báo cáo toàn những tin tức liên quan đến Thẩm Hàn.
Ví dụ như, đối phương giành hạng nhất trong môn bắn súng.
Lại ví dụ như, kỹ năng cận chiến của đối phương khiến huấn luyện viên cũng phải tấm tắc khen ngợi.
Nói xong, Hứa Chiêu cố ý bồi thêm một câu: "Nhưng có một điểm hơi lạ, nàng ấy không biết lái xe bay, lúc đó cả đội đều kinh ngạc."
Cố Quân Uyển tưởng tượng ra cảnh đó, khóe môi cong lên một nụ cười nhẹ mà chính nàng cũng không nhận ra.
"Đúng rồi Bệ hạ, hôm nay ngài không có lịch trình bắt buộc, đội hộ vệ dự bị sắp tiến hành bài kiểm tra ý chí lực, ngài có muốn qua xem không?"
Nghe Hứa Chiêu hỏi, Cố Quân Uyển khẽ lắc đầu.
"Ta không đi, thường xuyên xuất hiện ở sân huấn luyện ảnh hưởng không tốt lắm."
Hứa Chiêu đẩy kính: "Tiếc quá, vốn định báo cáo với ngài, Omega cấp S lát nữa sẽ dùng tin tức tố để kiểm tra họ cũng có lai lịch không nhỏ đâu."
Nghe câu này, Nữ đế đang nhắm mắt nghỉ ngơi lập tức mở bừng mắt.
Trong đôi mắt phượng màu vàng kim ánh lên tia sáng khó lường.
"Đến sân huấn luyện."
Hứa Chiêu mím môi cười, nhanh chóng đi trước dẫn đường cho Nữ Quân.
...
Tại một phòng đặc huấn có tông màu ấm áp, nhóm Thẩm Hàn lần lượt ngồi vào vị trí quy định.
Đây là một căn phòng kín mít không có bất kỳ đồ đạc nào khác.
Hơn một trăm chiếc ghế thẩm vấn màu đen được xếp ngay ngắn, hai bên tay vịn còn có đai da để khóa cổ tay.
Thẩm Hàn vừa ngồi xuống, hai nhân viên công tác lập tức đi tới, cố định cổ tay cô vào tay vịn ghế.
Ngay sau đó, một người lấy từ hộp dụng cụ phía sau ra một thiết bị "chống cắn".
Thứ đó làm bằng da thuộc, trông y hệt mặt nạ ma cà rồng cực ngầu trong truyện tranh.
Mắt Thẩm Hàn trợn tròn.
Cô nghiêng đầu tránh né sự "phục vụ" của nhân viên, hỏi: "Cái này để làm gì thế? Đây là rọ mõm dắt chó đi dạo à!"
Nhân viên công tác bị hỏi đến ngớ người.
Hắn đang nghĩ cách giải thích thì một huấn luyện viên đã bước nhanh tới.
"Đây không phải rọ mõm thú cưng, đây là dụng cụ chống cắn được thiết kế chuyên biệt cho Alpha, xin ngươi hãy hợp tác!"
Nói xong, huấn luyện viên giữ chặt đầu Thẩm Hàn.
Nhân viên công tác vội vàng đeo thiết bị bằng da lên mặt Alpha.
----
Lời tác giả: Mọi người ơi, hôm nay có bình luận không ạ ~ hức hức hức ~
Chương 16: Ta Có Thể Nếm Thử Mùi Vị Của Ngươi Không?
Trong phòng huấn luyện, các nhân viên công tác bưng hộp dụng cụ đi lại tất bật.
Hơn một trăm Alpha đều được "hưởng thụ" sự đối đãi giống hệt Thẩm Hàn.
Phía sau bức tường cách họ vài mét, Cố Quân Uyển đang ngồi ngay ngắn trên ghế quân dụng đơn giản, mắt nhìn thẳng về phía trước, thần sắc bình tĩnh.
Giáo quan Lưu ngồi bên cạnh nàng, những người còn lại thì im lặng đứng khoanh tay ở phía sau.
Bức tường trong phòng huấn luyện thực chất là một tấm kính nhìn một chiều.
Nhóm Cố Quân Uyển có thể nhìn rõ mọi thứ bên trong, nhưng người trong phòng huấn luyện lại không hề hay biết gì.
Nhìn Thẩm Hàn đeo chiếc "mặt nạ chống cắn" ngồi trên ghế với vẻ mặt xụ xuống, trong đôi mắt phượng màu vàng kim của Nữ đế tràn ngập ý cười nhàn nhạt.
Chẳng hiểu sao, nàng cảm thấy dáng vẻ bị cưỡng chế cấm dục này của Thẩm Hàn lại toát lên một sức hấp dẫn khác biệt.
Ninh Hi ngồi cách Thẩm Hàn khoảng nửa mét.
Bị đeo món đồ chơi này lên mặt, nàng ấy lại tỏ ra vô cùng phấn khích.
"Lão đại, xem ra Omega sắp đến huấn luyện chúng ta lợi hại lắm đấy!"
"Vũ trang tận răng thế này, là sợ chúng ta xông lên cắn chết nàng ấy sao? Cảnh tượng đó, chậc chậc chậc!"
Thẩm Hàn quay đầu sang, nhìn đối phương với vẻ nghiêm túc: "Ngươi có thể tém tém lại chút được không, nước miếng sắp bắn hết lên áo ta rồi này!"
Ninh Hi: "..."
Bên kia tấm kính một chiều.
Giáo quan Lưu nheo mắt quan sát mọi chuyện diễn ra trong phòng huấn luyện, vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng lại hả hê.
Âm thanh trong phòng huấn luyện được truyền trực tiếp ra ngoài.
Cuộc đối thoại vừa rồi giữa Thẩm Hàn và Ninh Hi, mọi người ở đây đều nghe rõ mồn một.
Giáo quan Lưu thầm nghĩ: Đợi lát nữa khi chỉ đạo viên Hà ra tay, để xem ngươi còn giữ được vẻ bình tĩnh như bây giờ không.
Mười lăm phút sau.
Tất cả nhân viên công tác rời khỏi phòng huấn luyện, ánh đèn trong phòng cũng mờ đi vài phần.
Những chiếc đèn rọi nhỏ tỏa ra chùm sáng vàng nhạt, dường như bao bọc hơn một trăm Alpha vào từng khu vực độc lập.
Con người thường dễ bộc lộ bản tính trong bóng tối và khi không có ai chú ý đến mình.
Hoàn cảnh trước mắt rất dễ kích thích yếu tố dã tính trong máu của các Alpha.
Lúc này, cửa phòng "két" một tiếng mở ra.
Sau đó, một người phụ nữ bước vào.
Người phụ nữ mặc chiếc váy da quây ngực màu đen, bờ vai trần quyến rũ và xương quai xanh tinh xảo lộ ra ngoài. Khi nàng ta bước đi, ngay cả không khí dường như cũng trở nên nóng rực.
Mái tóc đen dài buông xõa tùy ý sau lưng, dưới ánh đèn vàng ấm áp, ngũ quan của nàng ta trông càng thêm sắc sảo, đôi môi đỏ rực như lửa, cả người toát lên vẻ nóng bỏng cực độ!
Ninh Hi nhìn đến ngây người, theo bản năng muốn đứng dậy.
Vừa cử động, cổ tay đã bị đai da giữ chặt lại tại chỗ.
Ánh mắt Thẩm Hàn cũng di chuyển theo người phụ nữ gợi cảm kia.
Trong lòng lại thầm nghĩ đến cái lỗ nhỏ cô vừa lén tạo ra trên đai da ở cổ tay.
'Lát nữa nếu nàng ta dám kéo cái rọ mõm của mình dắt đi như dắt chó, mình vùng ra phản kháng chắc sẽ không bị phạt đâu nhỉ?'
Trong lúc mọi người đang mỗi người một suy nghĩ, Omega cấp S quyến rũ kia đã đi đến phía trước nhất.
Nàng ta mỉm cười chậm rãi quét mắt qua từng người, khẽ thở ra một hơi: "Ta họ Hà, các ngươi có thể gọi ta là chỉ đạo viên Hà. Trong thời gian tới, hy vọng có thể chung sống vui vẻ với chư vị."
Lời mở đầu của nàng ta cũ rích và có phần sáo rỗng.
Nhưng chẳng hiểu sao, khi giọng nói của nàng ta cất lên, cả phòng huấn luyện đều ngập tràn sự mê hoặc.
Hà Mộng đi giày cao gót gót nhọn, đôi chân dài thẳng tắp dưới chiếc quần da ngắn di chuyển một cách đầy khiêu khích.
Nàng ta đi đến bên cạnh Ninh Hi, người đang nhìn chằm chằm mình không chớp mắt đầu tiên, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve cần cổ cứng ngắc của Alpha, giọng nói mềm mại chậm rãi.
"Có rất nhiều cách để kiểm soát dục vọng. Ám thị tâm lý tuy không phải là cách hiệu quả nhất, nhưng lại ít bị hạn chế nhất."
"Giống như các ngươi bây giờ, chẳng làm được gì cả. Khi cơn sóng tình dục dâng trào, phải làm sao để chống cự đây?"
Vừa nói, Hà Mộng vừa hơi cúi người, đôi môi đỏ mọng ghé sát tai Ninh Hi.
Như đang hỏi tất cả mọi người, lại như đang thì thầm riêng với nàng ấy.
Ninh Hi lập tức không chịu nổi nữa.
Nhưng chưa kịp làm gì, Hà Mộng đã mạnh tay xé toạc miếng dán ngăn cách sau gáy nàng ấy.
Ngay sau đó, vị chỉ đạo viên họ Hà này lại lắc hông đi về phía sau, lần lượt bóc từng miếng dán ngăn cách của các Alpha, để tin tức tố của mình ảnh hưởng đến từng người ở mức độ lớn nhất.
Thẩm Hàn liếc nhìn tất cả qua khóe mắt, trong lòng thầm kêu "Khá lắm!".
Đối phương quả nhiên vừa vào đã ra tay ngay!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, phản ứng của mấy Alpha phía sau có phải hơi quá lố rồi không?
Vậy mà đã bắt đầu thở hổn hển rồi! Chẳng lẽ chỉ đạo viên Hà đã sắp xếp sẵn "đội cổ vũ" à?
Đang mải suy nghĩ, một bàn tay nhỏ bé đã đặt lên vai cô.
Lưng Thẩm Hàn cứng lại, cả người toát lên vẻ "coi cái chết nhẹ tựa lông hồng".
Có lẽ phản ứng của Alpha trước mặt khiến Hà Mộng thích thú.
Nàng ta vòng tay qua cổ Thẩm Hàn, đi tới trước mặt đối phương, hơi cúi người, một mùi hương nồng nàn phả vào gò má Thẩm Hàn.
"Đừng căng thẳng, ta sẽ rất nhẹ nhàng."
Nói rồi, bàn tay Hà Mộng bắt đầu di chuyển, vén những lọn tóc rối của Thẩm Hàn, lướt về phía gáy cô.
Cách một bức tường, Cố Quân Uyển im lặng quan sát cảnh tượng này.
Dù biết đây chỉ là huấn luyện đặc biệt, nhưng trong lòng nàng vẫn không kiểm soát được sự bực bội đang nhen nhóm.
Nàng nhìn chằm chằm vào phản ứng của Thẩm Hàn không chớp mắt, nhưng trong một khoảnh khắc, lại đột nhiên cảm thấy sợ hãi khi phải tiếp tục xem tiếp.
Nếu Thẩm Hàn có phản ứng dưới sự dụ dỗ của một Omega chỉ đạo viên chuyên nghiệp.
Vậy nàng nên thông cảm hay thất vọng đây?
Dù sao, bản năng sinh học không phải cứ ý chí mạnh mẽ là có thể kiểm soát được.
Thẩm Hàn có thể tự đâm gãy xương cánh tay để giết địch, đã quá kiên nghị và quả cảm rồi. Nhưng mỗi lần ở trước mặt nàng, Thẩm Hàn thậm chí còn không kiểm soát được nhịp thở và nhịp tim.
Bị tin tức tố Omega quấy nhiễu và hấp dẫn, đây là bản tính đã ăn sâu vào máu và gen của Alpha.
Huống chi, vị chỉ đạo viên họ Hà kia còn là một Omega cấp S sở hữu mùi hương đặc biệt.
Mạn đà la, loài hoa mang sự cám dỗ chết người, thậm chí còn có hiệu quả gây ảo giác.
Tâm trạng Cố Quân Uyển đang rối bời.
Đột nhiên, trong phòng huấn luyện vang lên giọng nói đầy nghi hoặc của Hà Mộng: "A?!"
Chỉ thấy trong phòng huấn luyện, chỉ đạo viên Hà phong tình vạn chủng đang bóc từng lớp từng lớp miếng dán ngăn cách từ sau gáy Thẩm Hàn.
Trên tay nàng ta đã chồng chất năm, sáu miếng, mà đây vẫn chưa phải là tất cả.
Cảnh tượng có phần hài hước này khiến tất cả mọi người trong và ngoài phòng huấn luyện sững sờ một lúc lâu.
Những Alpha đang sắp chìm vào cơn sóng tình dục cũng nhân cơ hội này mà lấy lại chút tỉnh táo.
Dù sao, có thể bước vào phòng huấn luyện này, ý chí của họ đều vượt xa người thường.
Hà Mộng cũng có chút hoang mang.
Sau khi bóc thêm ba miếng nữa, nàng ta trực tiếp túm lấy tóc sau gáy Thẩm Hàn.
Khi nhìn rõ những lớp dán chằng chịt bên dưới, Hà Mộng cảm thấy cạn lời.
Nàng ta cười khẩy một tiếng, sau đó móng tay giữa ấn sâu vào khe hở giữa da thịt Thẩm Hàn và lớp lưới bảo vệ, giật mạnh một cái, lột sạch tất cả miếng dán xuống.
Cơn đau ập đến khiến Thẩm Hàn rít lên một hơi lạnh.
Đây không phải cô giả vờ, tuyến thể bị giật mạnh một cách thô bạo như vậy thực sự rất đau!
Hà Mộng bắt đầu giải phóng tin tức tố của mình ngay lúc này.
Mùi hương mạn đà la mị hoặc lan tỏa trong căn phòng kín mít. Mấy Alpha vừa mới hơi tỉnh táo lại, trong mắt dần dần vằn lên những tia máu đỏ.
Thẩm Hàn rụt cổ lại, đắm chìm trong cơn đau do hành động bạo lực của chỉ đạo viên bên cạnh gây ra.
Đồng thời cũng chửi thầm đối phương một trận tơi bời trong lòng!
Mùi hương mạn đà la bắt đầu kích thích thần kinh của các Alpha.
Hương hoa nồng đậm say lòng người lại khiến Thẩm Hàn cảm thấy hơi khó chịu.
Vẫn là hương mai lạnh dễ ngửi hơn!
Vừa nghĩ đến chủ nhân của hương mai lạnh, Thẩm Hàn cảm thấy không biết có phải do ảo giác hay không, mà mùi mạn đà la xung quanh dường như nhạt đi rất nhiều.
'Haizz, bao giờ mới có thể tùy ý gọi điện, nhắn tin cho bạn học Cố được nhỉ.'
'Nhưng nàng bận rộn như vậy, chắc không có thời gian tán gẫu đâu.'
Đang lơ đễnh, đôi chân dài trắng nõn của chỉ đạo viên Hà lại xuất hiện trong tầm mắt Thẩm Hàn.
Hà Mộng đi một vòng quanh phòng.
Nhìn những Alpha mắt đỏ ngầu, vẻ mặt như muốn nuốt chửng mình vào bụng, đáy lòng nàng ta dâng lên một tia tự đắc bí ẩn.
Thấy chưa, Alpha có ưu tú đến đâu cũng không thể cưỡng lại sức quyến rũ của nàng ta.
Cho đến khi nàng ta quay lại bên cạnh Thẩm Hàn.
Nàng ta phát hiện Alpha này lại chẳng có mấy phản ứng với tin tức tố của mình.
Điều này đi ngược lại với phạm vi hiểu biết của nàng ta.
Trừ khi, tuyến thể của Alpha kia đặc biệt, hoặc là có vấn đề gì đó.
Suy nghĩ một chút, Hà Mộng đột nhiên nảy sinh hứng thú với Alpha cấp S trước mặt.
Nàng ta đưa ngón tay nâng cằm Thẩm Hàn lên, bắt đối phương ngước mắt nhìn mình.
Khóe môi đỏ mọng hơi nhếch lên, giọng nói mang theo sự trêu chọc nồng đậm: "Ta có thể nếm thử mùi vị của ngươi không?"
Chỉ một câu nói này, cả phòng huấn luyện lập tức sôi trào.
Ninh Hi ngồi bên cạnh suýt nữa thì hét toáng lên: Nếm ta đi! Ta ngon hơn nàng nhiều!
Bên kia tấm kính một chiều.
Giáo quan Lưu và Hứa Chiêu không hẹn mà cùng lén nhìn về phía Nữ đế.
Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần Nữ đế ra hiệu một cái, họ sẽ lập tức ra lệnh kết thúc buổi huấn luyện này!
Nào ngờ, Cố Quân Uyển lại không có bất kỳ hành động nào.
Nàng bình tĩnh nhìn chằm chằm vào phòng huấn luyện, nhưng ở nơi mọi người không nhìn thấy, đôi bàn tay nhỏ bé đã nắm chặt lại.
Trong phòng huấn luyện.
Thẩm Hàn nghe xong ý tứ trong lời nói của đối phương, lập tức xù lông.
Cô quay đầu đi, thoát khỏi bàn tay đang nâng cằm mình.
Qua lớp "mặt nạ chống cắn" đầy vẻ cấm dục, cô nói: "Ngươi nói cái gì đấy? Đừng có mà làm bậy!"
Đôi mắt đen láy của thiếu nữ Alpha khẽ chớp, dưới ánh đèn vàng mờ ảo trông càng thêm quyến rũ.
Hà Mộng khẽ liếm môi, nửa đùa nửa thật nói: "Ngươi sẽ thích mùi vị của ta đấy."
Nói xong, nàng ta định cúi xuống hôn lên cổ đối phương.
Đúng lúc này.
Thẩm Hàn, người rõ ràng đang bị trói chặt trên ghế, đột nhiên phát lực, giật đứt đai da ở cổ tay.
Thiếu nữ Alpha đứng phắt dậy, giật phăng thiết bị chống cắn trên đầu xuống.
Gào lên với Hà Mộng: "Ngươi đủ rồi đấy nhé! Đừng tưởng ngươi là Omega thì ta không dám đánh ngươi !"
Hương tuyết tùng mạnh mẽ ập tới, Hà Mộng bắt đầu run rẩy không kiểm soát, lùi lại phía sau.
Dù trước khi bước vào phòng huấn luyện nàng ta đã tiêm thuốc ức chế quân dụng liều cao, nhưng trong khoảnh khắc này, nàng ta vẫn bị tin tức tố Alpha áp chế hoàn toàn.
Bước chân nàng ta loạng choạng, cuối cùng ngã ngồi xuống chiếc ghế ở hàng đầu tiên.
Nàng ta mở to đôi mắt đẹp nhìn Alpha đang nổi giận đùng đùng với mình, đáy lòng hiếm khi nảy sinh một nỗi tủi thân và sợ hãi.
Thẩm Hàn vẫn chưa hả giận.
Cô nhíu mày, chậm rãi tiến về phía chỉ đạo viên. Mỗi bước chân nặng nề như tiếng chuông dội vào lòng tất cả mọi người trong và ngoài phòng huấn luyện.
Giáo quan Lưu bật dậy đánh "soạt" một cái, định ra lệnh cho cảnh vệ xông vào phòng.
Hắn biết rõ sức phá hoại của một Alpha cấp S khủng khiếp đến mức nào!
"Đợi đã." Giọng nói bình tĩnh của Cố Quân Uyển vang lên.
"Nàng sẽ không làm bị thương chỉ đạo viên đâu. Còn 30 giây nữa là kết thúc thời gian huấn luyện, bảo người của ngươi đợi ngoài cửa, hết 30 giây hãy vào."
----
Lời tác giả: Ai đi qua lại, bình luận đừng quên để lại nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro