Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32

Hai người dựa vào đầu giường, Vưu Phi Phàm cuộn tròn người lại, đầu vùi vào lòng Phoebe. Tay Phoebe không ngừng nghỉ, không biết mệt mỏi mà vỗ về lưng cô ấy hết lần này đến lần khác. Vưu Phi Phàm rầu rĩ oán trách: "Sau này có thể đừng luôn nói đến trăm tuổi sẽ đi trước em được không, em không thích cái lý do đó, nó làm người ta sợ hãi."

"Được, sau này chị sẽ không nói nữa."

"Vậy... có thể đừng luôn nghĩ đến việc tặng tài sản của chị cho em không?"

"Không được."

"Tại sao? Em chẳng qua không muốn, đối với em mà nói quá nhiều tài phú chính là sự ràng buộc, sẽ chỉ khiến em cảm thấy áp lực gấp bội."

Tính cách ngoan cố của Vưu Phi Phàm lại nổi lên. Phoebe dịu dàng nhìn cô ấy: "Chị phí công phí sức gây dựng sự nghiệp là vì cái gì?"

"Đương nhiên là để có cuộc sống giàu có, thoải mái rồi."

"Khi em gặp khó khăn nên nghĩ rằng, vợ em tài giỏi như vậy, không chuyện gì là vợ không giải quyết được. Chị có thể cho em cuộc sống tốt nhất, đạo lý rõ ràng em hiểu, nhưng việc nghe lời quá mức ngược lại làm chị lo lắng. Cho dù em không mua lại tiệm Then Café, chị cũng sẽ mua. Dù sao, nơi đó đối với chúng ta mà nói ý nghĩa phi thường."

"Vậy... vậy chị cũng không thể gần đây liền chia cổ phần gì đó, em không gánh nổi, vẫn là để lại hết cho Khuynh Phàm là hợp lý nhất."

"Thế này đi, cổ phần của Doris và Bắc Thịnh Quốc Tế chị có thể không tặng, nhưng cổ phần của Tập đoàn Lam thị phải được thêm vào 10%, em nhất định phải nhận lấy. Đây là sự đảm bảo, là lời hứa của chị dành cho em. Nếu một ngày nào đó chị thay lòng đổi dạ không cần em..."

Vưu Phi Phàm lập tức ngồi dậy, trừng mắt kêu to: "Chị nói lại lần nữa thử xem? Tin hay không, ngày chị không cần em chính là ngày giỗ của em..."

Phoebe lập tức bịt miệng cô ấy: "Phì, nói cái gì mê sảng vậy?"

"Không phải chị cũng nói bậy à!"

"Được được được, chúng ta đều treo cổ trên cái cây này của nhau, được chưa? Chị chỉ là muốn bày tỏ, chúng ta là vợ chồng đã kết hôn, đã đăng ký, vốn dĩ không phân biệt của em hay của chị. Thật ra việc chia cổ phần cho em còn có một nguyên nhân khác. Nếu chúng ta lại gặp phải những chuyện như Kiều Tâm và Quan Thư Quân trước đây, việc phân tán một phần cổ phần sẽ đóng vai trò then chốt khi có khủng hoảng."

Vưu Phi Phàm hậu tri hậu giác, vẻ mặt khinh thường: "Làm nửa ngày đây mới là trọng điểm à! Lam Phi Ỷ, chị là đồ tính kế mà lại tính kế đến cả em!"

"Cái này sao có thể gọi là tính kế chứ. Nguyện vọng ban đầu của chị là vì muốn tốt cho, sau đó mới là những tác dụng khác của chuyện này. Cho nên em nhất định phải ngoan ngoãn chấp nhận."

"Vậy chị chia cổ phần cho em, có làm ảnh hưởng đến địa vị của chị không?"

"Sẽ không, chị vẫn là người nắm giữ cổ phần lớn nhất."

"Vậy em yên tâm rồi, dù sao cuối năm chia hoa hồng, tiền vẫn phải nộp lại cho chị."

Sợ rằng mình đang yêu phải một kẻ ngốc, Phoebe dở khóc dở cười.

Vưu Phi Phàm một lần nữa vùi vào lòng cô, tận hưởng mùi hương dễ chịu trên người. Phoebe thân mật hôn lên tai cô ấy: "Không phải muốn ngủ, muốn chị dỗ em không?"

"Không ngủ được, chỉ là muốn ôm chị như thế này. Chúng ta phải nắm bắt thời gian tận hưởng những giây phút ở riêng, nếu không chờ chị bận đến mức bay lên trời, em có kéo cũng không kéo về được."

Phoebe cười khẽ cắn tai cô ấy: "Buổi tối không phải cũng có thể ôm nhau như thế này ngủ ngon sao."

"Cái đó không giống nhau đâu. Em đã tưởng tượng ra cảnh lúc đó chị từ công ty bận rộn đến thư phòng, em lại phải chuẩn bị bánh trôi nhỏ làm bữa khuya cho chị rồi. Chị quên rồi sao, em chính là con giun đũa vừa béo vừa thô trong bụng chị, chị nghĩ gì em đều biết hết mà ~"

"Em lại bắt đầu làm người ta buồn nôn!"

Tuy Phoebe ngoài miệng ghét bỏ Vưu Phi Phàm, nhưng trong lòng lại tràn đầy vui vẻ. Vưu Phi Phàm vén tóc dài của cô lên, mân mê trong đầu ngón tay, rất nghiêm túc khen: "Thật ra chị đã đối xử với em tốt lắm rồi, từ lúc bọn mình kết hôn, tính khí của chị đã cũng bớt lại nhiều, nhưng ngược lại, em lại nóng nảy luôn làm chị không vui.... em xin lỗi...."

Nhìn vẻ mặt xịu xuống thừa nhận sai lầm của Phi Phàm thật sự rất đáng yêu. Phoebe nắm mũi cô ấy véo nhẹ, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ: "Sao đột nhiên lại lương tâm phát hiện biết nhận lỗi rồi?"

"Lần này em dẫn Khuynh Phàm đi, còn tưởng đâu chị sẽ nổi trận lôi đình, không ngờ chị không trách em, ngược lại làm em băn khoăn. Quay đầu lại nghĩ, mỗi lần nói tốt là cả nhà ba người đi chơi, nhưng cuối cùng đều bỏ rơi chị. Cho dù phong cảnh có đẹp đến mấy, thiếu chị vẫn cảm thấy thiếu đi một màu sắc. Em thề, sau này dù đi đâu chơi, hai chúng ta nhất định phải ở bên nhau."

"Đang yên đang lành đột nhiên lại bắt đầu tự kiểm điểm, cái này không giống phong cách của em. Nhưng mà... nói rồi đấy nhé, em dẫn Khuynh Phàm đi chơi phải dẫn chị đi đấy, em để chị, người làm mẹ này, tận hưởng chút thời gian vui vẻ bên con cái đi."

Nhìn vẻ mặt đáng thương đầy ủy khuất của Phoebe, Vưu Phi Phàm cười gian ôm cổ nàng, ngẩng đầu trao một nụ hôn ngọt ngào, tự lẩm bẩm: "Vưu Phi Phàm đáng chết, nhìn xem làm vợ ủy khuất đến mức nào kìa!"

Vưu Phi Phàm luôn cảm thấy mỗi lần môi mình dán vào môi Phoebe, cảm giác điện lưu khiến người ta không thể dừng lại sẽ quét khắp cơ thể, mang lại sự thoải mái toàn thân. Nổi da gà khắp người, cô muốn nhận được nhiều sự đáp lại hơn từ người yêu.

Sau nụ hôn,

Cuộc sống vui vẻ chính là có thể cùng Phoebe làm các loại chuyện không biết xấu hổ đại hài hòa. Có lẽ là vì cô đang bị bệnh, Phoebe cưng chiều để cô làm càn. Vưu Phi Phàm tùy ý hôn môi nhưng lại cố ý tránh né những điểm nhạy cảm khiến người ta sung sướng. Hơi thở của Phoebe dần trở nên hỗn loạn, nhưng cô ấy lại nghịch ngợm đột ngột dừng lại.

Phoebe tức giận: "Em nói xem em có thiếu sót gì không?"

"Vợ ơi, em cảm thấy chúng ta nên khai phá thêm chút hạng mục vui hơn ~ nữa ~"

Nghe những lời tục tĩu của Vưu Phi Phàm, Phoebe mạnh mẽ chọc vào đầu cô ấy: "Cả ngày ăn không ngồi rồi, trong đầu toàn nghĩ những chuyện dâm uế!"

Vưu Phi Phàm vùi vào lòng Phoebe hít sâu, giọng điệu đáng yêu lại đáng đòn: "Ai bảo chị là thuốc kích tình của em ~ vừa chạm vào là có hiệu quả, cai không được nha, cai không được ~"

Hai người cứ đơn giản ôm nhau, cuộc sống bình đạm như vậy đã khiến người ta hài lòng đủ.

...

Trở lại công ty, Phoebe tiến vào trạng thái làm việc với tốc độ cực nhanh. Để tránh giờ cao điểm buổi sáng, cô đã ngồi trong văn phòng từ trước giờ làm việc.

Cô dựa lưng vào ghế giám đốc, lật xem từng báo cáo công việc của các phòng ban. Lông mày nhíu chặt từ đầu đến cuối không hề giãn ra, thường xuyên khoanh tròn và đánh dấu vào báo cáo. Từ biểu cảm không khó để thấy, cô rất không hài lòng với việc quản lý công ty trong thời gian gần đây.

Vưu Phi Phàm cũng không nghỉ ngơi, đã nhiều năm không đến công ty làm việc. Văn phòng trợ lý trước kia thuộc về cô đã bỏ trống một thời gian dài, lúc này cô đang bận rộn dọn dẹp vệ sinh. Cuối cùng, cô dựa vào khung cửa thăm dò, giả vờ là một trợ lý cao cấp: "Lam Tổng, ngài có cần một ly cà phê để tỉnh táo không?"

Phoebe nghe tiếng ngẩng đầu nhìn Vưu Phi Phàm ở cửa. Cô ấy chẳng thay đổi chút nào, vẫn giống như nhiều năm trước. Vì thế mỉm cười hiểu ý: "Trợ lý Vưu đến vừa lúc, chị muốn một ly Americano không quá lạnh. Em suy nghĩ một chút xem? Ở lại công ty tiếp tục làm trợ lý cho chị."

Vưu Phi Phàm tinh ranh khoa tay múa chân ngón tay, mở lời đùa giỡn: "Lương cao, em có thể suy xét."

Phoebe đứng dậy đi đến trước mặt cô ấy, nhân lúc công ty vắng lặng, cô như một cô gái nhỏ ôm lấy người trước mặt làm nũng đòi hôn, giọng điệu không giấu được vẻ cưng chiều: "Lương cao mời em làm trợ lý 24 giờ bên cạnh chị, đương nhiên chị sẽ không bạc đãi em, ra giá đi."

Ngược lại, Vưu Phi Phàm tỏ vẻ chột dạ, cô nhìn xung quanh phía sau mình rồi mới nhanh chóng đáp lại nụ hôn rồi vội vàng thoát ra: "Đây là ở công ty, ai! Khắp nơi đều là camera, chị là sếp lớn, chú ý chút hình tượng!"

Phoebe không cho là đúng, cô khiêu khích móc lấy cằm Vưu Phi Phàm thản nhiên trêu ghẹo: "Toàn bộ công ty từ trên xuống dưới, ngay cả cô lao công quét dọn cũng biết hai chúng ta là vợ chồng đã đăng ký kết hôn, em lại còn biết ngại, da mặt em không phải rất dày sao?"

Vưu Phi Phàm dùng hai tay đỡ lấy eo Phoebe, nghiêng đầu thưởng thức khuôn mặt xinh đẹp của vợ, nhưng ngữ khí lại là cảnh cáo: "Nếu chị còn dám quyến rũ em, em không dám đảm bảo tiếp theo sẽ làm ra chuyện gì khác người đâu! Chẳng lẽ... chị muốn thử 'Office Play'?"

Phoebe lập tức đỏ mặt, vội vàng đẩy Vưu Phi Phàm ra, rất sợ mình dụ dỗ người khác gian dâm, dẫn sói vào nhà: "Đồ không đứng đắn, mau đi pha cà phê."

Buông tay ra, Vưu Phi Phàm chụt một tiếng hôn lên trán Phoebe rất vang dội: "Chị mau làm việc đi, làm xong thì tan tầm sớm chút. Cà phê lát nữa em sẽ mang đến cho chị."

...

Vưu Phi Phàm nhìn chằm chằm máy tính, thỉnh thoảng gõ bàn phím, lông mày nhíu lại thành chữ 川. Cô không ngừng sửa chữa, sửa đổi phương án tiêu thụ thịt phẩm cung cấp cho Dư Đinh Chi, nhưng vẫn không được như ý muốn.

Sau khi kết thúc cuộc họp định kỳ, Phoebe đi đến cửa văn phòng cô ấy. Nhìn thấy vẻ mặt bơ phờ của người yêu, cô dùng tập tài liệu trong tay gõ cửa: "Người trẻ tuổi, có ổn không?"

Vưu Phi Phàm bĩu môi không ngừng lắc đầu, trông có vẻ đáng thương: "Không ổn, em lâu lắm không đi làm, bây giờ đối diện với máy tính, đầu óc trống rỗng, sắp hói đầu vì suy nghĩ rồi, vẫn không nghĩ ra được phương án hay."

Phoebe bước những bước tự tin đi đến trước mặt Vưu Phi Phàm, kéo ghế dành cho khách ngồi xuống, ngay sau đó chỉ bảo: "Một phương án hoàn chỉnh và chuyên nghiệp, từ việc xây dựng đến thực hiện đòi hỏi rất nhiều bước đi. Em ngồi trước máy tính chỉ dựa vào tưởng tượng, dù có gãi rách da đầu cũng không viết ra được đâu. Chị đề nghị em tìm hiểu một số trường hợp tiêu thụ thịt phẩm thành công để cân nhắc lại từ đầu.

Lấy ví dụ, nguồn gốc thịt cừu của Thu Kỳ là ở Ý, đây chính là cái gọi là 'kênh đường'. Em có thể kết hợp đặc sắc văn hóa địa phương để mở rộng đến quảng cáo và tuyên truyền hậu kỳ. Đây có thể trở thành một mánh lới, cũng là điểm bán hàng đầu tiên cô triển lãm cho nhà đầu tư.

Tiếp theo, về tính chất đặc thù của việc nhập khẩu thịt, em cần phải hiểu sâu sắc về ba mảng lớn là vận chuyển, khai báo hải quan và kiểm nghiệm kiểm dịch. Khi trình bày với nhà đầu tư, cần phải làm cho đối phương biết em chuyên nghiệp và đáng tin cậy đối với ba phân đoạn này. Điều này đòi hỏi em phải dành thời gian và tinh lực đi khảo sát thực địa, thu thập tài liệu.

Tiếp theo chính là bước quan trọng nhất: Em và nhà đầu tư chỉ có một mục đích chung, đó chính là kiếm tiền. Bán như thế nào là vấn đề cơ bản của em, làm thế nào để lợi dụng tư bản hữu hạn mà tối đa hóa lợi ích mới là điều nhà đầu tư muốn biết nhất. Điều này chia thành hai điểm:

Thứ nhất, bán như thế nào: Mô hình tiêu thụ có thể được chia nhỏ thành nhiều loại, giống như em nói, mở rộng tại quầy đông lạnh của siêu thị, nhà máy chế biến thực phẩm, hay bán hàng điện tử, hoặc là phân phối đại lý, mở cửa hàng thực thể, thậm chí livestream bán hàng. Chỉ cần là mô hình tiêu thụ em có thể nghĩ ra, cô đều phải trình bày ra, phân rõ chủ thứ, suy nghĩ kỹ lợi và hại. Ý tưởng nhất thiết phải rõ ràng.

Mỗi loại mô hình tiêu thụ đều cần tiến hành điều tra thị trường, thông qua kết quả điều tra để phỏng đoán mô hình nào là khoa học nhất, tức là có thể kiếm được nhiều nhất. Ở đây cần phải tính toán ra số liệu cụ thể, đáng tin cậy để thuyết phục nhà đầu tư. Các mô hình còn lại trong giai đoạn đầu cũng có thể thử nghiệm.

Thứ hai, kiếm tiền như thế nào: Khi nhà đầu tư công nhận mô hình của em, họ sẽ tìm cơ quan chuyên nghiệp thứ ba để tiến hành đánh giá thị trường. Việc đánh giá sẽ dung hợp nhiều yếu tố để phán đoán phương án của cô có thể mang lại lợi nhuận phong phú cho nhà đầu tư hay không, từ đó đưa ra số tiền đầu tư hợp lý.

Khi hoàn thành các bước trên, hai bên sẽ phải thảo luận về việc chia lợi nhuận. Đa số thương nhân cần vốn đầu tư sẽ phải hạ thấp mình để chia lợi nhuận cho nhà đầu tư, như vậy có thể tăng cao khả năng đầu tư.

Làm thế nào để chia lợi nhuận, chia bao nhiêu là một môn học vấn cao thâm. Phân phối không đều sẽ dẫn đến việc em vất vả bận rộn trước sau, cuối cùng chỉ là làm công cho nhà đầu tư. Cho nên em cần phải làm rõ sự phân chia lợi nhuận giữa hai bên, bản thân em phải kiếm được và cũng phải làm nhà đầu tư công nhận sự sắp xếp của em.

Được rồi, khung sườn của phương án chị đại thể đã nói cho em, ý tưởng cũng đã cho em rồi. Chuẩn bị tốt đi, cố lên nha ~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro