Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28

Cho phép Đồng Hàm một ngày nghỉ, Quan Thư Quân cũng lười biếng theo. Đã lâu rồi cô không bỏ mặc công việc như thế này, dù sao cái giá phải trả cho việc ham chơi một ngày chắc chắn là tăng ca làm việc để bù lại.

Cửa phòng bị tiếng gõ làm gián đoạn giấc mộng của Đồng Hàm. Cô mơ mơ màng màng nghiêng đầu nhìn về phía Quan Thư Quân còn chưa tỉnh ngủ, đành phải nhón chân xuống giường, nhẹ nhàng đi đến phòng khách. Mở cửa ra, cô thấy thư ký của Quan Thư Quân đứng đó, chuyện này có chút xấu hổ. Đồng Hàm cười gượng gạo không rõ ràng: "A..."

Làm việc cùng Quan Thư Quân nhiều năm, giống như cô Đỗ thư ký của Phoebe, loại nhân viên cao cấp này làm việc quả quyết, hiệu suất cực cao và trước nay không bao giờ suy đoán chuyện riêng tư của sếp. Công việc là công việc, cô mang quần áo đã chuẩn bị sẵn đặt vào tay Đồng Hàm, nói rõ mục đích: "Quan Tổng tối qua đã dặn mang mấy thứ này đến nhà cô, còn có cà phê cô ấy thích."

Đồng Hàm nhận lấy một đống đồ lớn ôm vào lòng, khách sáo một hồi: "À, được... Cái đó... cô vào uống ly trà không?"

Cô thư ký nhìn chằm chằm Lão Potter và Tách Trà Có Nắp ở phía sau Đồng Hàm, cảm thấy cả nhà này chỗ nào đặc biệt. Cô mỉm cười nhẹ nhàng từ chối: "Chắc là Quan Tổng hiện tại không tiện, tôi xin phép không quấy rầy."

Đóng cửa lại, Đồng Hàm tùy ý ném đống trang phục xa xỉ, đắt tiền của nhãn hiệu lớn mà Quan Thư Quân mang đến lên sofa. Cô giơ cà phê lên, vừa ngáp vừa quay lại phòng ngủ. Giấc ngủ của Quan Thư Quân rất nông, có động tĩnh là tỉnh dậy. Cô ôm mặt tỉnh táo lại, theo thói quen sai khiến người khác: "Cà phê đặt qua một bên đi."

Đồng Hàm đâu có quản nhiều như vậy, cô trực tiếp mở nắp, thổi bớt hơi nóng: "Cô Quan tiểu thư rộng rãi ơi, mua thêm một ly cà phê cô sẽ phá sản sao?"

Nói xong liền ực ực uống một ngụm lớn. Quan Thư Quân trực tiếp túm lấy gối đầu ném qua: "Cô đánh răng chưa?!"

Đồng Hàm nhún vai không cho là đúng, mặt dày đến mức như tường thành: "Không kịp rồi, ly cà phê này đã bị tôi ô nhiễm. Cô muốn uống một ngụm không?"

"Cô có thấy ghê không hả?"

Lật chăn lên, Quan Thư Quân tức giận đi vào phòng tắm chuẩn bị rửa mặt đánh răng. Đồng Hàm cũng không tranh phòng tắm với cô, dựa vào cạnh cửa tiếp tục thưởng thức cà phê, chép miệng: "Chậc chậc, hôm nay có sắp xếp gì không?"

"Không có."

"Vậy vừa hay, tôi có sắp xếp, cô phải đi cùng tôi đấy ~"

Giơ bàn chải đánh răng lên, Quan Thư Quân liếc nhìn Đồng Hàm: "Cô có nhiều ý đồ xấu lắm, thích bày trò biến đổi đa dạng. Nói đi, cô muốn làm gì?"

"Đi thay lốp xe với tôi đi. Cái lốp xe đó của tôi bị đâm thủng ở bãi đỗ xe công ty, có được chi trả không?"

Nhìn vẻ mặt không biết liêm sỉ của Đồng Hàm, Quan Thư Quân cảm thấy kẻ này quả thực hết thuốc chữa: "Cô lỡ mà té ngã ở bãi đỗ xe bằng phẳng bị gãy chân, có phải cũng định kiếm cớ lừa đảo tống tiền tôi một khoản không? Chi bằng đi ngủ thêm một giấc đi, mơ mộng hão huyền gì cũng có."

Xem ra việc chi trả lốp xe là không có hy vọng, Đồng Hàm hung hăng uống cạn ngụm cà phê còn lại: "Giàu nứt vách mà keo thôi rồi!"

Nói rồi cô đâm đầu chui vào phòng ngủ thay quần áo. Quan Thư Quân nhìn vào gương nhếch miệng cười: "Chi trả là không thể nào, nhưng đi cùng tôi thì sẽ không để cô chết đói. Nói đi, hôm nay lại muốn ăn cái gì?"

Đồng Hàm lập tức thò đầu ra, gân cổ lên hoan hô: "Tôi muốn ăn buffet hải sản, cái loại một người một con cua hoàng đế ăn no nê ấy!"

"Mục tiêu theo đuổi thật đáng sợ."

Đồng Hàm nhanh chóng thay xong quần áo ra cửa, như lốc xoáy chạy vào phòng tắm nặn kem đánh răng: "Tôi đâu có theo đuổi cái gì Michelin ba sao, vừa không thực tế lại đắt muốn chết. Tôi chỉ thích tiệc buffet thôi, vừa rẻ vừa nhiều món, quan trọng nhất là ăn no được."

"Để xem biểu hiện hôm nay của cô thế nào, nếu biểu hiện không tồi, tôi sẽ dẫn cô đến nhà hàng buffet tốt nhất."

"Thật hả?"

"Tôi giống người nói mà không giữ lời sao?"

Từ giờ khắc này trở đi, thái độ của Đồng Hàm liền bắt đầu thay đổi 360 độ. Cô cười nịnh nọt: "A ha ha, Quan Tổng, ngài có cần phục vụ gì không?"

"Giả tạo."

"Trang phục của ngài tôi lập tức mang vào phòng ngủ. Tôi bảo Tiểu Harry nấu cho ngài một ly cà phê vương bài ~"

"Không cần."

"Lão Potter, mau hâm nóng một ly sữa bò cho Quan Tổng. Tiểu Harry, tấu cho Quan Tổng một bản nhạc dương cầm thư giãn. Tách Trà Có Nắp không được đánh rắm!"

Đồng Hàm giống như một vị chỉ huy, trịnh trọng sắp xếp cho đám tôm tép trong nhà. Quan Thư Quân bị cô chọc cười đến không khép miệng lại được. Trang điểm thật xinh đẹp xong cô mới đi vào phòng ngủ thay quần áo, cuối cùng xách theo váy ngủ nhét vào lòng Đồng Hàm: "Không chừng ngày nào đó tôi lại đến nhà cô, cái váy này cứ để ở chỗ cô. Chất liệu tơ lụa không thể giặt máy, chỉ có thể giặt tay. Không được làm tôi thất vọng."

Mặc dù trong lòng mười vạn phần không vui, nhưng trên mặt Đồng Hàm vẫn treo bộ dạng vui vẻ cống hiến sức lực: "Ngài yêu cầu chính là điều tôi theo đuổi. Quan Tổng yên tâm, tôi sẽ nghiêm túc giặt tay, phơi khô, ngày ngày cúng bái cái váy ngủ của ngài bằng ba nén hương ~"

"Một bữa buffet đến nỗi đó sao, hừ, vua nịnh hót."

Vừa ngồi lên xe, Quan Thư Quân liền sắp xếp: "Chia sẻ địa chỉ nơi thay lốp xe của ngươi cho tôi. Tôi đã đánh tiếng với người bên đội bảo vệ rồi, lát nữa sẽ đưa chiếc Halley nhỏ của cô qua đó."

Mặc dù việc Quan Thư Quân sắp xếp trước nay đều là nói một là một, nói hai là hai, nhưng vẫn khiến Đồng Hàm ngớ người: "Phí xe tải sẽ không tính lên đầu tôi chứ?"

"Cô không phải lẩm bẩm rằng do sơ suất của bảo vệ dẫn đến việc lốp xe bị người khác ác ý đâm thủng sao. Chi phí sẽ được khấu trừ vào kinh phí phúc lợi của họ."

"A! Vậy chẳng phải tôi đã đắc tội với cả bộ phận rồi sao?"

"Tính nóng nảy của cô còn sợ đắc tội với người khác à?"

"Thôi mà, chia sẻ cho cô đây. Xuất phát thôi."

Vừa đỗ chiếc Bentley lớn của Quan Thư Quân trước cửa hàng thay lốp được một lát, đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Quan Thị đã cùng tài xế xe tải chạy đến. Mọi người bận rộn chuyển chiếc Halley nhỏ của Đồng Hàm sang cửa hàng thay lốp. Đội trưởng bảo vệ nhân lúc có sếp lớn ở đây muốn thể hiện thật tốt, quả thực là cúi đầu khép nép xin lỗi Đồng Hàm.

Đồng Hàm thấy người ta cũng chỉ là làm công kiếm sống, tự nhiên sẽ không làm khó, cô gãi tai pha trò: "Không sao không sao. Chỉ là cái lốp này quá đắt, tôi đổi không nổi thôi. Phiền đội trưởng đa tâm hỗ trợ trông coi một chút nhé, cảm ơn!"

Đồng Hàm tiễn đội trưởng, phát hiện Quan Thư Quân đã đi dạo trong cửa hàng thay lốp. Cô vội vàng đuổi theo: "Đi dạo cái gì thế?"

Quan Thư Quân nhìn chằm chằm bức tường đầy mũ bảo hiểm, ánh mắt dừng lại ở bảng giá: "Lần trước cái mũ bảo hiểm cô tặng cho tôi là mua ở cửa hàng này sao?"

"Ừm."

"Giá cả không hề rẻ đâu nha. Cô keo kiệt như vậy mà lại chịu chảy máu sao?"

"Tôi dám mua đồ rẻ cho cô sao? Cái đầu cô quý giá như vậy mà, đương nhiên phải chọn cái đắt nhất rồi ~"

Đúng lúc hai người đang nói chuyện, nhân viên thay lốp chào hỏi Đồng Hàm: "Cô Đồng, hôm nay thay lốp tiện thể làm bảo dưỡng luôn nhé."

"Được, nhân tiện hôm nay tôi rảnh thì làm luôn. Lát nữa tôi quay lại lấy xe sau nha."

"Không thành vấn đề."

Nói xong, Đồng Hàm rất tự nhiên khoác tay Quan Thư Quân: "Đi thôi."

"Đi đâu?"

"Tôi nhớ đêm qua cô nói muốn mời tôi ăn món Nhật, bị tôi từ chối rồi. Ai biết hôm nay lại tình cờ có được một ngày nghỉ chứ. Cô nhớ nhé, cô còn nợ tôi một bữa buffet hải sản lớn. Hôm nay tôi dẫn cô đi một nơi hay ho, lát nữa cô sẽ biết thôi."

Quan Thư Quân không phản bác gì, cô muốn xem thử tên này có thể lừa mình đi đâu. Xe chạy trên đường cao tốc thành phố khoảng một tiếng, cho đến khi năm chữ lớn Suối Nước Nóng Thiên Đường đập vào mắt Quan Thư Quân, cô kinh ngạc há hốc mồm: "Trời nóng như vậy, cô dẫn tôi đến suối nước nóng?"

"Cô không hiểu rồi, thời tiết càng nóng càng phải ngâm mình. Nó giúp tăng cường trao đổi chất, thải độ, là một hạng mục giải trí dưỡng sinh tuyệt vời!"

"Dưỡng sinh? Cô bao nhiêu tuổi mà đã bắt đầu dưỡng sinh?"

"Tôi đương nhiên còn trẻ, vấn đề là tuổi của cô thì nên dưỡng sinh nhiều hơn."

"Cô thử nói lại xem!"

Quả nhiên, tuổi tác của phụ nữ là một rào cản không thể vượt qua. Đồng Hàm không cẩn thận đã chạm vào chỗ đau của Quan Thư Quân. Quan Thư Quân dứt khoát quay người muốn bỏ đi, Đồng Hàm lập tức giữ chặt cô: "Không gian ở đây cực kỳ tốt, là suối nước nóng thuê phòng độc lập kiểu Nhật. Đến rồi thì ở lại đi, tôi mời, tôi mời khách!"

Quan Thư Quân hất tay Đồng Hàm ra, vô cùng tức giận: "Có phải ngày nào mà cô không kiếm chuyện là thấy không thoải mái không?"

"Tôi phải tổng hợp hạng mục giải trí như thế nào mới có thể xứng đôi với người phụ nữ quý khí như cô chứ? Đây là do tôi tỉ mỉ sắp xếp đấy! Ngâm suối nước nóng dưỡng nhan, chăm sóc da rất tốt mà. Đi mau đi!"

Bị Đồng Hàm nài nỉ kéo vào đại sảnh của khu du lịch suối nước nóng, Đồng Hàm nhanh chóng làm thủ tục nhận phòng, sợ chậm nửa nhịp là người phụ nữ này sẽ đòi chạy mất. Mặc dù khu du lịch trông rất xa hoa, nhưng những người như Quan Thư Quân nếu muốn giải trí nghỉ dưỡng thì đều đi các hội sở tư nhân có tính bảo mật cực cao.

Đồng Hàm đau lòng: Cô cầm thẻ phòng quơ quơ trước mặt Quan Thư Quân: "Quan đại mỹ nữ, tôi thuê là căn phòng suite xa hoa cực phẩm, giá 6888 tệ một đêm. Tương đương với việc mỗi phút cô hít thở ở đây đều trị giá bốn tệ tám hào. Nào, cười một cái, vui vẻ lên đi."

Bị tên này làm chuyện vô ích nhưng Quan Thư Quân vẫn giữ im lặng. Đừng nói 6888 tệ, cho dù có thêm hai số 0 nữa cô cũng không hiếm lạ. Đồng Hàm biết người phụ nữ này đang giận dỗi, đơn giản nắm chặt tay cô, kiểu đan xen ngón tay vào nhau ấy.

Hai người đi qua hành lang kiểu Nhật dài hun hút, cuối hành lang lại là con đường lát đá giữa rừng cây rậm rạp. Người dẫn đường đi trước ân cần giải thích: "Cùng với gọi là phòng suite, chi bằng gọi đây là một biệt viện độc lập kiểu Nhật trọn gói. Suối nước nóng cũng là suối nguồn tự nhiên thuần khiết. Áo tắm chúng tôi cung cấp đều là thương hiệu cao cấp nhập khẩu từ Nhật Bản và còn chuẩn bị những món ăn kiểu Nhật chính gốc nhất cho quý khách. Hai vị mời vào."

Quẹt thẻ đi vào sân, đập vào mắt là thiết kế sân vườn kiểu Nhật với cảnh núi non sông nước. Tiếng suối róc rách hòa cùng vài tiếng chim hót, khiến người ta lập tức đắm chìm vào một không gian thoải mái, không còn nóng nảy.

Người dẫn đường đẩy cửa phòng chính bằng gỗ, giới thiệu sơ qua về chiếu Tatami đã được dọn dẹp và khu suối nước nóng ở sân sau. Cuối cùng, anh ta sắp xếp một phần trái cây thập cẩm đầy đặn rồi không quấy rầy nữa. Đồng Hàm gắp một miếng dưa hấu nhét vào miệng: "Cô xem, phong cảnh nơi này đẹp thật đấy, chuyến đi này không tệ chút nào. A, cô lẽ nào lại nghĩ tôi muốn dẫn cô đi cái loại bồn tắm lớn như nồi luộc sủi cảo sao?"

Nói rồi, cô bắt đầu không kiêng dè cởi quần. Quan Thư Quân lập tức ngăn lại: "Cô làm gì?"

"Tắm suối nước nóng không cởi quần áo sao?"

"Phòng thay đồ ở vách ngăn bên kia, thật là thiếu phép tắc."

Bất chấp tất cả, Đồng Hàm túm lấy cánh tay Quan Thư Quân rồi kéo cô đi về phía vách ngăn: "Chẳng lẽ cô đang thẹn thùng?"

"Cái này của tôi gọi là biết cảm thấy xấu hổ, còn cô thì mặt quá dày."

Nói xong, Quan Thư Quân một mình bước vào vách ngăn và đóng cửa nhốt Đồng Hàm ở ngoài: "Tôi không gọi thì cô không được mở cửa bước vào!"

"Biết rồi, nói nhiều quá!"

Rất nhanh, Quan Thư Quân quấn khăn tắm dài đi ra đến bên hồ suối nước nóng. Đồng Hàm ôm mâm trái cây kêu lên: "Sao cô còn chưa xong nữa vậy?"

"Vào đi."

Đồng Hàm đẩy cửa vách ngăn, chỉ thấy Quan đại mỹ nữ đã hoàn toàn ngâm mình trong hồ suối nước nóng, để lộ bờ vai ngọc xinh đẹp. Đồng Hàm thành thạo quấn khăn tắm, đang chuẩn bị nhảy ùm xuống thì lại một lần nữa bị Quan Thư Quân ngăn lại: "Ngoan ngoãn đi xuống, không được nhảy!"

Đồng Hàm dừng xe, đành phải ôm mâm trái cây dưới chân, chầm chậm đi đến bên cạnh cô: "Độ ấm thích hợp chứ? Giữa mùa hè, họ đều đã điều chỉnh rồi, sẽ không quá nóng đâu."

"Cũng tạm được."

Dựa vào phiến đá, Đồng Hàm ngửa đầu thoải mái nhắm mắt lại. Cây lớn che khuất ánh mặt trời, ánh sáng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống lấp lánh từng đốm nhỏ. Cô đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Quan Thư Quân giải thích: "Tôi biết, một nhân viên kéo sếp đi ngâm suối nước nóng, chuyện này nghe có vẻ đặc biệt thái quá. Cô nhất định có những băn khoăn riêng. Chỉ là đêm qua cô nói luôn ngủ không ngon giấc, tôi thật sự không nghĩ ra được cách nào tốt hơn để làm thần kinh cô thả lỏng. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có ngâm suối nước nóng là thực tế nhất."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro