Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Ra Toà

Truyện được đăng trước tại page Làng Bách Hợp- Gei+
----------------------------------------------------------------------

"Lâm tiểu thư xin hỏi cô có suy nghĩ gì khi làm chứng cho nghi phạm lần này?"

"Lâm tiểu thư, cô có chắc rằng kết quả khám nghiệm tử thi của mình có hợp pháp, không trái lương tâm, và ảnh hưởng đến phán quyết không?"

"Tôi nghe nói rằng cha của nghi phạm là chủ công ty Tâm Nghiệp, mà tập đoàn Lâm Thị có giao tình kinh doanh với Tân Nghiệp, chuyện này có thật không?"

"Lâm tiểu thư, có tin đồn cô cùng Trương Đổng của tập đoàn Trung Thành có quan hệ thân mật......"

Vừa xuống xe, Lâm Yến đã bị cánh phóng viên bao vây, ánh đèn flash lóe lên, đủ loại thương trường đạn pháo tập kích

Quản gia che chắn chớt nàng vào trong. Những vệ sĩ đi  trước mở đường, nhưng người ở  tức giữa tâm bão vẫn vẻ mặt trước cf s sau grtsuirt như một, bất biến giữa dòng tyfwđời vạn biến, đối mặt với nhiều câu hỏi phức tạp và quái ggđản cũng bà không chút phản ứng dù một cái nhướng mày.

Cho đến khi --

Lâm Yến tháo tháo kính râm xuống, khóe môi nghiền ngẫm ý cười nhìn những biểu ngữ và vòng hoa được đặt trên bậc thềm trước  cổng Tòa án.

"Pháp y vô lương tâm làm chứng cho hung thủ, sẽ không được chết tử tế !"

"Pháp y lòng dạ hiểm độc coi thường đạo lý nên trục xuất khỏi Pháp viện!"

"Tiểu thư --" quản gia muốn đi ra ngăn bọn họ lại.

Lâm Yến lại đeo kính râm lên, thậm chí sung sướng mà huýt một tiếng :"Lần sau đổi ảnh nào chụp đẹp hơn chút."

Bức ảnh đen trắng họa nữ nhân mày xếch, xương gò má hơi cao, không giống hình ảnh nữ nhân truyền thống ôn hòa nhu mỹ, ánh mắt kia vĩnh viễn lộ ra vài phần cao cao tại thượng, khóe môi lúc nào cũng mỉm cười trào phúng, chế nhạo thế gian này hoang đường vô lý.

Trước khi phiên tòa chuẩn bị mở, Lâm Yến thay đồng phục pháp viện, sơ mi sọc cùng áo khoác blouse trắng, khác với ký hiệu chữ thập đỏ của bác sĩ. Trên ngực là tên Tiếng Anh viết tắt của viện. Và logo hình kim tự tháp có màu xanh lam đậm.

Mọi thứ chuẩn bị ổn thỏa, luật sư cùng nàng vừa đi vừa nói: "Lần này phía công tố có chuẩn bị mà đến đây, chứng cứ trong tay cô đủ để thuyết phục giúp thân chủ tôi thoát tội không?"

Lâm Yếm nhún nhún vai, tỏ vẻ bất lực: "Thoát hay không thoát tội là do thẩm phán định đoạt, tôi làm việc vì đồng tiền, chỉ phụ trách cung cấp chứng cứ có lợi cho hắn, chuyện khác không liên quan."

Phiên toà phúc thẩm bắt đầu, hai bên luật sư tranh luận giằng co hơn hai tiếng đồng hồ làm Lâm Yến mơ màng sắp ngủ, nhưng khi thẩm phán chỉ đích danh đến nàng, đôi mắt không màng thế sự mở ra, lóe lên một tia sắc bén lạnh lùng.

Nàng chậm rãi đứng lên, đi đến bên bàn dành cho nhân chứng.

Luật sư bên công tố hít một ngụm khí lạnh, theo bản năng xem xét nhân chứng mình sắp phải đối mặt, một vị pháp y có kinh nghiệm nhiều năm.

Lâm Yến cũng xem đối phương như đại địch, hai người liếc nhau, đều mang theo vài phần quyết tâm đánh thắng.

"Trên quần lót và khăn lau của nạm nhân, kiểm nghiệm ra tinh dịch cùng với DNA của nghi phạm Cận Vĩ Hâm đối với điểm này cô có gì để nói không?" Luật sư bên công tố dẫn đầu đặt câu hỏi.

Lâm Yến cũng rất bình thản:" Không có gì để nói. "

Ngồi ở phía dưới nghi phạm mang còng tay tựa hồ có chút kích động bị cảnh sát đè lại.

Lời nói như vàng ngọc, Lâm tiểu thư liếc nhìn hắn một cái, rốt cuộc lại bổ sung thêm một câu:" Cũng chỉ có thể chứng minh nghi phạm cùng nạn nhân từng phát sinh quan hệ, không có nghĩa người chính là hắn giết. "

Luật sư đối phương hơi cong khóe môi:" Căn cứ vào điều tra của cảnh sát kết quả cho thấy, khoảng 10h đêm ngày 18 tháng 04 năm 2007, nạn nhân cùng nghi phạm và bạn của anh ta cùng nhau vào KTV thuê phòng, đây là video do camera trên hành lang ghi lại. "

Trợ lý luật sư mở ra máy tính, ấn nút mở đoạn video, Lâm Yếm xem qua, bên trong là cảnh Cận Vĩ Hâm thân mật ôm nạn nhân là Vương Lệ, bước chân lảo đảo, giống như uống rất say.

Lúc này bọn họ đi qua khu vực camera có thể quan sát rõ ràng, thoáng qua Vương Lệ nét mặt không chút kiên nhẫn, rồi lại không thể không chịu đựng được nữa.

Thời gian trên video lúc đó là 10 giờ 15 phút, hai tiếng sau, Cận Vĩ Hâm hốt hoảng loạng choạng chạy ra khỏi phòng, chừng 10 phút sau, lại kéo một cái vali tới phòng.

Cái vali kia chính là công cụ hắn dùng để vứt xác, hành vi vốn dĩ khả nghi, nhưng hắn là ông chủ lớn, nhân viên tự nhiên không dám nói cái gì, huống chi lúc ấy đã là rạng sáng, thời điểm mọi người ngủ say, như ngựa hết hơi, hắn thuận lợi chạy thoát tới bãi đỗ xe, nhưng camera dưới tầng hầm cũng ghi lại tiến trình của hắn. Nghi phạm có động cơ gây án, cũng có phạm tội sự thật, kết quả khám nghiệm càng là chứng cứ vô cùng xác thực, cho dù khẩu cung vụn vặt cũng có thể định tội.

Ngồi ở phía dưới Cận Vĩ Hâm mang còng tay, thần sắc lộ rõ vài phần né tránh, hai tay vô thức đan lại, biểu hiện khẩn trương.

" Theo như lời khai nhân chứng, đêm đó khi vừa ngồi không lâu, nghi phạm liền động tay động chân với nạn nhân, nạn nhân vì là tiếp viên, không dám thái độ, mãi đến nghi phạm..... " Luật sư bên công tố vừa nói vừa hướng ánh mắt về phía Cận Vĩ Hâm.

" Bảo nạn nhân dùng miệng ngậm lá bài poker hắn kẹp giữa hai chân lên. "

" Ngậm, sao cô không ngậm, dùng miệng ngậm lên cho bố mày, số tiền này liền là của cô. "Cận Vĩ Hâm dùng tiền quất lên mặt nữ nhân đang quỳ gối cạnh hắn.

Nữ nhân mặc một áo sơ mi mỏng, quần soóc ngắn, tên đàn ông thấy nàng bất động, trực tiếp dùng tay đem tiền nhét tiền vào cổ áo trễ xuống của nàng.

" Ngậm! Ngậm lên cho lão tử! Không ngậm thì đừng mong đứng dậy! "Nói xong liền ấn đầu nàng xuống, cô gái nước mắt đã giàn dụa chảy ra.

Người vây xem lúc này xôn xao, bàn tán.

Thẩm phán gõ búa:" Yên lặng! "

Lâm Yến lắc đầu cười nhạo một chút, đột nhiên mở miệng đánh gãy mấy lời bốc phét mà đối phương sắp nói:" Bọn họ trong lúc đó đã xảy ra cái gì tôi không có hứng thú muốn biết, cũng không cần phải thuật lại cho tôi nghe, tôi chỉ trình bày kết quả giám định tử thi....."

Nhân chứng bên công tố đứng dậy lên tiếng:" Nạn nhân tử vong vì bị vật sắt nhọn gây thương tích mất máu quá nhiều, hung khí chính là con dao gọt hoa quả. "

Luật sư giơ lên túi vật chứng, công tố viên cũng thêm lời:" Hung khí dài 10cm, rộng 3cm, vừa khớp với vết thương trên người nạn nhân, máy và vân tay của nghi phạm đều tìm thấy trên con dao này, cô có gì muốn nói không? "

Lời này là đang hỏi Lâm Yến.

Trầm mặc vài giây, vị đại tiểu thư này không chút để ý dựa vào lưng ghế:" Luật sư, tiếp tục trình ra chứng cứ số 4 đi. "

Được bồi thẩm đoàn cho phép, luật sư mở máy tính ra, đem PPT chiếu lên trên màn hình lớn.

" Đây là vết bầm tím được phát hiện trên thắt lưng nạn nhân "

" Tôi phản đối, đây là bằng chứng không liên quan đến vụ án! "Luật sư bên biện lập tức nhấc tay lên tiếng.

Thẩm phán nhìn hắn một cái, dời ánh mắt trở lại trên màn hình lớn.

" Phản đối không có hiệu lực. "

Lâm Yến hơi hơi mím môi:" Lần thứ hai giải phẫu phát hiện, trên người nạn nhân chỉ có vết bầm cùng vệt tụ máu xung quanh vết thương 3cm, mọi người đều biết, hiện tượng tụ máu là do mạch máu vỡ gây ra, kết lại dưới da tạo thành những đốm đỏ bầm. "

" Một người sau khi chết, trái tim sẽ ngừng đập, máu không tuần hoàn, đông máu chỉ diễn ra vài phút sau đó, hiển nhiên sẽ không tạo được mấy vết thâm tím đó. "

" Này cũng chẳng chứng minh được gì, chỉ là một vết bầm mà thôi, cũng không thể dẫn đến sát thương trí mạng, có khả năng là trong quá trình phản kháng va chạm vào thứ gì đó. "

Pháp y bên công tố viên nói tiếp.

Lâm Yến búng tay một cái:" Nói không sai, kế tiếp đưa ra chứng cứ số 2. "

Trên màn hình xuất hiện hình ảnh bên trong KTV, là hiện trường vụ án.

Chỉ thấy trên bàn một mảng hỗn độn, chai rượu bừa bãi ngang dọc, trên sàn là một vũng máu, còn có chút máy vắng tung toé trên chân ghế sofa.

" Phóng to lên xem hình dạng góc bàn. "

Mọi người như chìm trong sương mù.

Lâm Yến liễm mi cợt nhã, nhìn vị pháp y " Kinh nghiệm đầy mình "kia.

Nàng tuy đang cười, nhưng đáy mắt lại rõ ràng là mỉa mai.

Trán đối phương chảy một tầng mồ hôi mỏng.

" Người khác có khả năng xem sẽ không hiểu, nhưng pháp y có kinh nghiệm nhiều năn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ngay, vết bầm này từ đâu mà có, bàn trong phòng là bàn tròn, cho dù hai người lăn lộn như nào đi nữa cũng không tạo ra vết thương như đã thấy. "

Vết bầm trên người nạn nhân chỉ nhỏ hơn ngón tay cái, phạm vi hẹp, tối sẫm xanh tím là hiện tượng xuất huyết nội.

Bàn tròn xác thật không thể tạo ra dấu vết như vậy.

" Này nhiều lắm cũng chỉ có thể giải thích vết bầm có khi nạn nhân còn sống, trên hung khí vẫn có dấu vân tay hung thủ, sự thật đã phơi bày ra rồi. "

Lâm Yến trả lời mỉa mai:" Ai nói nguyên nhân cái chết là do vết thương và mất máu quá nhiều gây ra? "

Nếu nguyên nhân cái chết vẫn chưa xác định, trên hung khí cho dù có vân tay của Cận Vĩ Hâm cũng chỉ thừa thải qua mặt cảnh sát.

Cả phiên toà ngay lập tức rộ lên.

Thẩm phán lại một lần yêu cầu mọi người trật tự.

" Vậy cô nói xem, nguyên nhân dẫn đến tử vong là cái gì? "

" Trúng độc của cây Mao Địa Hoàng. "

Nghe thấy nàng nói nguyên nhân này, pháp y bên công tố thở dài nhẹ nhõm một hơi:" Cảnh sát cũng đã lưu ý điểm này, nạn nhân có tiền sử bệnh tim, thường dùng Mao Địa Hoàng như một loại thực vật, chúng tôi cũng đã kiểm tra đo lường hàm lượng trong máy bệnh nhân, liều lượng cũng không đủ hại người chết. "

Lâm Yếm cười lạnh một tiếng:" Vậy sao? "

Trợ lý của nàng hiểu ý mà mở máy tính ra.

" Trong quá trình khám nghiệm tử thi lần hai, chúng tôi đã kiểm tra mô gan và túi mật của nạn nhân, phỏng đoán nồng độ lưu thông trong máu, chính xác một giờ trước khi chết, liều lượng...."

Nàng dừng lại một chút, chầm chậm nói:" Đủ để giết chết một người. "

Luật sư bên kia đầu đổ đầy mồ hôi, từng giọt to như hạt đậu, pháp y cũng không khác gì liếm môi liên tục.

Cả khán phòng trầm mặc chỉ còn lại tiếng còng tay xê dịch của nghi phạm.

Ngoài trời đã xế chiều, ánh hoàng hôn  in sắc trên mặt bàn , nơi nàng đứng là nơi ánh sáng không thể với tới được, tựa như ẩn mình trong bóng tối.

Lâm Yến hài lòng nở nụ cười, nụ cười điên đảo chúng sinh.

Nụ cười chưa tắt đã tiếp tục những lời mỉa mai, châm chọc.

" Cho dù máu đã phần nào đem độc tố thanh tẩy, nhưng gan và mật là nơi hấp thụ độc tố trước khi xâm nhập vào cơ thể, huống chi pháp y giám định chuyên nghiệp sẽ không bao giờ  chỉ dựa vào phương pháp kỹ thuật mà đưa ra kết quả, vì thế chúng tôi đã trích mẫu dịch thể trong mắt nạn nhân, kết quả đưa ra vẫn như cũ là dùng mao địa hoàng quá nhiều dẫn đến tử vong, kết quả giám định đã được trình lên tòa. "

Luật sư công tố đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía pháp y bên hắn, đối phương đổ mồ hôi lạnh, môi mấp máy, lại không dám hé răng.

Xét nghiệm dịch thể nhãn cầu là một phương pháp vô cùng đặc biệt, bất cứ ai vừa thấy thi thể với vết thương cùng một con dao đều kết luận nạn nhân mất máu quá nhiều mà chết.

Lâm Yếm quả thật không đi nhầm đường.

Sau khi trình này một loạt bằng chứng Lâm đại tiểu thư liếm liếm môi có chút khô khốc trở lại vị trí.

Cảm giác đầu tiên là -- Chết thật, buổi sáng không quên thoa son dưỡng môi.

Cảnh sát chú ý đến điểm này, mà tòa án cũng cân nhắc mức độ nghiêm trọng để đưa ra bản án xác đáng, bản án một lần nữa được dời lại vì có thêm bằng chứng thuyết phục

Tay mang còng bị cảnh sát áp giải, Cận Vĩ Hâm đi ngang qua người nàng, yết hầu giật giật, giọng nói có chút khô khốc, nhẹ nhàng phun ra hai chữ:" Cảm ơn. "

Lâm Yếm nhướng mày, trên gương mặt vẫn như cũ không chút biểu tình gì, còn chưa đi được hai bước, đã bị phóng viên bên ngoài vây quanh.

" Lâm tiểu thư, Lâm tiểu thư, cô làm chứng cho nghi phạm là bởi vì quan hệ với ba cô sao? "

" Lâm tiểu thư, cho dù tội danh của Cận Vĩ Hâm không thành lập, nhưng hắn vẫn bị khép tội cưỡng bức nạn nhân, đều là phụ nữ, cô có điều gì muốn nói không? "

" Lâm tiểu thư, cô những năm gần đây giúp không ít nghi phạm làm chứng, trong đó không ít lần thành công thoát tội, thí dụ như tháng trước tuyên án "Giết người phanh thây ở Thành Nam" từ tuyên án tử hình thành tù chung thân, nghe nói cô đã bị liệt vào "Kẻ thù số 1" của cảnh sát-công tố- lẫn pháp viện là thật sao? "

Câu hỏi được đưa ra ngày càng sắc bén, người được trong vòng vây của vệ sĩ cùng trợ lý bước ra ngoài, mắt nhìn thẳng phía trước, không nói một lời.

" Nhường đường, chờ một chút, Lâm tiểu thư, tài sản kết xù tại sao cô lại lựa chọn làm một chuyên viên pháp y? "

Một phóng viên thoạt nhìn vừa mới tốt nghiệp đại học không lâu, giơ microphone mồ hôi đầy đầu, khó khăn với tay về phía nàng.

Vấn đề này nhìn như không liên uan tới vụ án, Lâm Yếm bước chân lại dừng một chút, gương mặt xuất hiện trong máy quay dường như trở nên rất nhỏ.

Nhưng mà, cũng chỉ là trong nháy mắt, Lâm Yếm nhấc chân tiếp tục đi về phía trước, trợ lý cùng vệ sĩ đẩy đám phóng viên kia ra.

" Này.... Lâm tiểu thư "mắt thấy nàng sắp ra khỏi cổng toà án, đám phóng viên lại nháo nhào chật kín.

Có người lớn tiếng hô to:" Lâm tiểu thư, cô dựa vào cái gì cho rằng Cận Vĩ Hâm không phải hung thủ!?"

Lâm Yếm bước chân rốt cuộc dừng lại, vẽ lên nụ cười như không cười độ cong hoàn hảo, tùy tay lấy một cái microphone của một phóng viên đang đeo bán mình:" Vậy các ngươi lại dựa vào cái gì cho rằng hắn nhất định chính là hung thủ? "

"Chuyện này...... Căn cứ vào kết quả điều tra của cảnh sát..... "

" Chỉ bằng mấy ảnh chụp hiện trường, một đoạn video cắt ghép và cán dao lưu lại vân tay? "

Nàng trả lời lại một cách mỉa mai, đèn flash chớp loé loạn xạ, mọi người á khẩu không trả lời được, tầm mắt nàng lại không né không tránh đón nhận mọi khiêu khích đủ sắc thái.

" Nói đến cùng đều không phải, chỉ là phỏng đoán thôi, trong mắt các người, người nghèo xứng đáng được đồng tình thương hại, người giàu có liền là làm giàu bất nhân tội ác tày trời tàn nhẫn độc ác. "

" Phụ nữ thì làm sao, không được làm pháp y? Đàn ông thế nào, não bằng tinh trùng xúc động là giết người, là hung thủ? Các người....."

Nàng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào máy quay, nữ nhân đôi mắt xinh  đẹp, đẹp đến nao lòng, con ngươi đen nhánh sâu không thấy đáy, tròng trắng mắt so người khác nhiều chút, chợt liếc mắt một cái kinh diễm còn có chút dọa người.

" Thiển cận. "

Giọng nói lạnh lẽo, lại có khí phách.

Không riêng phóng viên sửng sốt, camera cũng không kịp phản ứng đơ vài giây, sau đó bắt đầu điên cuồng chớp nhá.

Lúc này Lâm Yến đã nhanh chóng rời khỏi cổng Toà án, phía sau đàn phóng viên vẫn truy đuổi không tha, trước mặt cũng chật kín người vây xem náo nhiệt, không biết là ai lớn giọng hô to:" Lâm Yến, cô đồng lõa làm chứng cho nghi phạm nhưng có nghĩ tới cảnh ngộ gia đình nạn nhân chưa, cô không xứng làm pháp y, đi chết đi! "

Giọng nói kịp ngưng thì phóng viên đã tách sang hai bên, bóng người thất tha thất thểu vọt tới bên cạnh nàng.

Vệ sĩ cũng vì cảnh tượng hỗn độn trước mắt trở tay không kịp, giày cao gót nhẹ phía sau nhẹ nhàng lui một bước, Lâm Yến tùy tay đi qua túm cổ áo trợ lý đem hắn chắn trước người mình.

Một đại nam nhân cao 1m8 còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã hứng cả thùng uế thải từ đầu đến chân.

Phóng viên lập tức bóp mũi lui ra phía sau, cảnh sát nhanh tới đem kẻ gây rối kìm chặt ở trên mặt đất.

Lâm Yếm chán ghét nhíu mày, lùi ra rất xa, vệ sĩ lúc này mới rãnh tay chạy lại nàng:" Tiểu thư, người không sao chứ? "

" Không có việc gì "Lâm Yếm cởi áo blouse trắng đưa cho hắn:" Ném đi. "

" Vâng. "

Cũng nhờ kẻ gây rối này, không ai dám tới gần nàng, sợ tiếp theo cái bị dội phân là chính mình.

Thấy nàng càng lúc càng xa, nam nhân khóc không ra nước mắt, hốc mắt đỏ hoe, toàn thân bốc mùi hôi thối, cực kì chật vật.

Hắn cơ hồ muốn khóc ra tới nơi rồi:" Lâm pháp y..... "

Lâm Yếm không xoay người:" Ngày mai cậu không cần đi làm. "

Nam nhân lạnh lẽo, nếu vừa rồi là một  vũ khí sắc bén, Lâm Yếm cũng sẽ đem cậu ra chắn sao?

Chẳng lẽ một cái "mạng người" đối với nàng bé nhỏ không đáng kể sao?

Nếu Lâm Yếm có thể nghe thấy tiếng lòng hắn, nhất định sẽ nói: "Thi thể  trên bàn giải phẩu còn ít quá à?"

_ _ _ _ _ _ _ _ _ • _ _ _ • _ _ _ _ _ _ _ _ _

Màn đêm buông xuống xuống, chiếc Mercedes lớn màu đen lặng lẽ chạy trên đường, Lâm Yến ngồi ở ghế sau, nhắm mắt dưỡng thần, ánh đèn thành thị luân phiên chiếu ở trên cửa sổ xe, đem gương mặt kia có chút thâm trầm.

Quản gia quay đầu thấp giọng nói:" Tiểu thư, vẫn đi nơi cũ sao? "

Nàng không nhẹ không nặng" ừ "một tiếng.

Quản gia là nguyên lão ở Lâm gia, từ hầu hạ bên ba nàng đến chiếu cố nàng, có thể nói là tận mắt thấy nàng trưởng thành, thấy thần sắc nàng có chút mệt mỏi, liền nhẹ nhàng dùng tay ra hiệu, ý bảo tài xế trực tiếp chạy về nhà.

Lâm Yếm mở mắt ra:" Không cần, tôi muốn đi gặp người đó."

———————————————-
——————-
Dịch: Chuột🐹
Chỉnh sửa: Chuột🐹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bh#bhtt