
Giới thiệu
Tác phẩm: Thư Tình
Tác giả: Ngư Sương
Editor: pastanista
Thể loại: Hiện đại, sống lại, gương vỡ lại lành, học đường, một lòng một dạ, HE
Nhân vật chính: Tần Tranh x Vân An
---
Tần Tranh sở hữu vẻ đẹp rạng ngời, người theo đuổi đông không đếm xuể. Thời đi học, thư tình cô nhận được nhiều đến mức tủ đồ nhét không vừa. Trong số đó, có một bức thư đặc biệt nhất, nội dung chỉ vỏn vẹn một câu:【Hôm nay trời mưa rồi】
Cô nhận ra đây là nét chữ của Vân An - người cô đã yêu bảy năm. Cả hai từng có một mối tình mãnh liệt nồng cháy, nhưng sau đó Vân An lại vứt bỏ cô rồi bặt vô âm tín.
Tần Tranh oán giận xé nát bức thư ấy, rồi lại dán lại từng chút một. Cô nghĩ, dẫu muốn xé thì cũng phải đợi đến khi Vân An xuất hiện, xé ngay trước mặt nàng.
Cô đợi, đợi mãi, nhưng không đợi được Vân An, thay vào đó lại đợi được chín mươi tám bức thư khác của nàng.
Hóa ra, bức thư ấy không phải thư tình, mà là thư tuyệt mệnh.
【Tiểu kịch trường sau khi kết hôn】
Tần Tranh thích ăn dâu tây. Cô nghĩ, do hồi nhỏ không mấy khi được ăn, nên cô cứ nhớ mãi không quên, dẫn đến việc lớn rồi có ăn thế nào cũng không thấy đủ. Vân An biết chuyện liền trồng nửa sân nhà toàn là dâu. Mỗi lần tan làm về, Tần Tranh luôn thích ở trong sân vặt dâu ăn.
Một hôm nọ, Vân An tan làm về, thấy Tần Tranh đang nằm sấp trên sô pha, mắt nhìn chằm chằm ngoài sân.
Nàng bước tới: "Hôm nay không hái dâu ăn à?"
Tần Tranh nói: "Ăn hết rồi."
Vân An quay đầu nhìn ra sân, những quả dâu hơi chín đỏ quả nhiên đã bị ăn sạch. Thấy Tần Tranh không vui, nàng kéo tay cô về phòng.
Tần Tranh không hiểu: "Làm gì vậy?"
Vân An ôm cô: "Trồng dâu tây." [1]
[1] Trồng dâu tây: cụm từ lóng trong tiếng Trung, ám chỉ việc tạo hickey.
Hôm sau.
Tần Tranh bò ra khỏi phòng uống ngụm nước, thoáng nhìn thấy những vết đỏ lấm tấm trên người mình.
Cô cắn môi.
Sao Vân An còn thích ăn dâu tây hơn cả cô thế này!
Tần Tranh
Vân An
---
Chia sẻ của editor:
Tóm tắt: Sau 7 năm đằng đẵng kiếm tìm người yêu cũ biệt tăm, thứ mà Tần Tranh nhận lại được chỉ là một hũ tro cốt lạnh lẽo và 99 lá thư tình chưa bao giờ được gửi đi. Vụ tai nạn xe thảm khốc ngay sau đó cứ ngỡ là dấu chấm hết, nhưng lại bất ngờ trở thành cánh cửa đưa Tần Tranh sống lại năm 18 tuổi, thời điểm tình yêu của họ vẫn còn vẹn nguyên. Đối mặt với một Vân An ngây thơ của quá khứ, người mang trong mình ký ức của cả một kiếp đau thương như Tần Tranh đã có những lần giằng xé nội tâm giữa "yêu" và "hận", nhất là khi hai người không cùng một hệ quy chiếu thời gian. Hành trình sống lại ấy cũng mở ra những câu chuyện khác, với góc nhìn khác về các mối quan hệ xung quanh hai nhân chính, mang đến những thông điệp ý nghĩa về tình cảm gia đình và tình bạn.
Cảm nhận: Thoạt nhìn thì đây có vẻ là hành trình "đơn phương" của Tần Tranh, khi một mình gồng gánh bí mật và nỗ lực thay đổi định mệnh. Nhưng không, ngòi bút dịu dàng của Ngư Sương đã khéo léo "xoắn" câu chuyện thành một dải mobius. Ở "mặt" này, Tần Tranh nỗ lực hàn gắn và che chở, thì ở "mặt" kia, Vân An cũng đang dùng sự ấm áp của mình để xoa dịu những vết sẹo vô hình nơi người mình yêu. Hành trình chuộc lỗi của người này lại chính là sự đáp lại cho những chờ đợi thầm lặng của người kia. Họ không theo đuổi, mà là hai mảnh vỡ của một linh hồn đang tìm cách khớp lại với nhau, trên cùng một vòng lặp của định mệnh.
Điều mình thích ở "Thư Tình" là cách tác giả xử lý mệnh đề "nếu cuộc đời có thể làm lại". Ngư Sương không cho các nhân vật một khởi đầu hoàn toàn mới, mà buộc họ phải đối mặt với những mảnh vỡ của ký ức, học cách chữa lành vết sẹo cho chính mình và cho đối phương. Truyện không né tránh nỗi đau, mà cho thấy rằng tình yêu đẹp nhất đôi khi không phải là thứ trong trẻo không tì vết, mà là đóa hoa kiên cường nở ra từ mảnh đất của sự thấu hiểu và thay đổi.
Cuốn tiểu thuyết này giống như một tách trà nóng giữa ngày mưa, sưởi ấm tất cả những ai đã từng bỏ lỡ và mang trong lòng một bóng hình. Nó thì thầm với chúng ta rằng, chỉ cần sự chân thành vẫn còn đó, thì lời "Xin lỗi" và "Mình vẫn luôn yêu cậu" không bao giờ là quá muộn. Dù tháng năm đã nhuốm màu tang thương, thì vẫn có những người xứng đáng để ta nắm tay thêm một lần nữa.
Mời mọi người cùng đọc với mình nhé.
30.03.2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro