Chương 10
Trong tiếng ồn ào, Trầm Vãn vội vàng kéo tay Hứa Niệm rời khỏi phòng học. Khu tam giáo nằm gần cổng sau của trường, đoàn người nhanh chóng đón xe đi về khu mới. Khu cũ là khu nam, còn khu mới được gọi là khu đông tân. Nơi này hoàn toàn khác với khu cũ lạc hậu và khu tây ồn ào, náo nhiệt. Khu đông tân là trung tâm phồn hoa và phát triển, với những con đường rộng rãi và yên tĩnh. Người qua lại ăn mặc lịch sự, san sát những tòa nhà cao tầng và các cửa hàng lớn. Cảnh tượng của những biển quảng cáo liên tục thay đổi, bên cạnh là những chiếc xe sang trọng đi lại trên đường — nơi đây chính là trung tâm kinh tế và phát triển của thành phố G.
Nơi tắm sauna mà họ đến nằm sau một dãy văn phòng, là một tòa nhà hai tầng có không gian thanh nhã. Đây là lần đầu tiên Hứa Niệm đến một nơi như thế này, khiến nàng có chút ngượng ngùng và không thoải mái. Trước đây, ở khu cũ, những nơi tắm sauna thường chỉ là các trung tâm tắm công cộng bình dân, không mấy lịch sự. Một vài năm trước, những nơi không hợp pháp đã bị chính quyền đóng cửa.
"Nơi này chỉ tiếp đón khách nữ, có gì cần thì cứ gọi nhân viên. Họ rất thân thiện," Trầm Vãn nhỏ giọng dặn dò. "Mình đi trước đây, lát nữa gặp lại."
Hứa Niệm có chút lúng túng, không biết phải làm gì. Nàng nhìn quanh một chút, vô tình thấy Cố Dung cùng một nhân viên nữ bước vào một căn phòng nhỏ, ánh sáng trong đó hơi mờ tối. Trong lòng Hứa Niệm có chút do dự, nhưng rồi một nhân viên khác mỉm cười bước tới và nhẹ nhàng nói: "Chào cô, mời cô đi theo tôi."
Hứa Niệm hỏi: "Vị tiểu thư vừa rồi sẽ sử dụng dịch vụ gì vậy?"
Nhân viên vừa đi vừa trả lời: "Cô Dung sao? Cô ấy bị cảm nên không thể tắm sauna, cô ấy đã chọn dịch vụ massage."
Hứa Niệm gật đầu, ghi nhớ vị trí căn phòng. Sau đó, nhân viên dẫn nàng đi thay quần áo và rửa mặt. Nhân viên còn hỏi thêm: "Trước đây cô đã từng tắm sauna chưa?"
"Chưa từng, có yêu cầu gì đặc biệt không?" Hứa Niệm kéo nhẹ khăn tắm trước ngực, cảm thấy không quen với cách ăn mặc như thế này.
"Đây là lần đầu tiên cô đến đây, vậy không nên tắm sauna quá lâu," nhân viên vừa đưa cho Hứa Niệm một ly nước, vừa dặn dò, "Trước khi vào, hãy uống một ít nước để bổ sung. Cô ngồi chờ một chút, tôi sẽ sắp xếp mọi thứ cho cô."
Hứa Niệm gật đầu. Nàng chưa từng trải nghiệm những dịch vụ này nên không hiểu nhiều, cứ nghe theo lời chỉ dẫn. Phòng sauna là phòng đơn, nàng vào đó khoảng năm phút thì cảm thấy không quen, nên sau đó không tiếp tục nữa. Thay vì tắm sauna, nàng ngồi bên ngoài nghỉ ngơi. Nhân viên rất chu đáo, thấy Hứa Niệm không muốn tiếp tục tắm, liền đề xuất các dịch vụ khác. Hứa Niệm chọn dịch vụ mát-xa.
Vì biết cả hai đều đến cùng người quen, nhân viên lại hỏi: "Cô muốn đi cùng Cố tiểu thư, hay tôi sắp xếp phòng riêng cho cô?"
Hứa Niệm nhấp một ngụm nước ấm, môi khẽ động rồi nói: "Cho tôi vào phòng đôi đi."
Nhân viên gật đầu và nhanh chóng thu xếp. Sau đó, họ dẫn Hứa Niệm đến phòng mát-xa. Bên trong, một nhân viên khác thấy họ bước vào liền lễ phép cười và cúi đầu chào. Căn phòng có ánh sáng nhẹ nhàng với tông màu cam ấm áp, xung quanh được bao phủ bởi bóng tối dịu nhẹ. Từ góc phòng phát ra tiếng nhạc êm dịu, tạo không khí thư giãn.
Ở phía bên trái của căn phòng, có hai chiếc giường mát-xa đặt song song với khoảng cách chừng một mét. Cố Dung đang nằm úp sấp, lưng trần, khi nghe thấy động tĩnh liền quay đầu nhìn về phía Hứa Niệm.
Hứa Niệm cúi xuống, ánh mắt trầm ngâm nhưng gương mặt lại giữ nguyên vẻ bình tĩnh, không thể hiện chút dao động nào.
Cố Dung vẫn chưa bắt đầu mát-xa, dường như nàng đang chờ mọi người đến đủ, vì vậy đã đặc biệt nghỉ ngơi nửa giờ trước khi gọi nhân viên phục vụ. Không muốn gây ra hành động lớn nào, nàng chỉ liếc mắt nhìn Hứa Niệm mà không hề có thêm bất kỳ cử chỉ nào khác.
Nhân viên phục vụ Hứa Niệm mang đồ cần thiết ra, nhẹ nhàng nhắc nhở nàng nằm xuống và kéo khăn tắm xuống để bắt đầu quá trình mát-xa. Để tôn trọng sự riêng tư, nhân viên còn xoay người đi, không nhìn nàng trong lúc chuẩn bị. Hứa Niệm ngẩn ra một lúc, theo bản năng liếc nhìn về phía đối diện. Bên kia, nhân viên của Cố Dung đã chuẩn bị tinh dầu và sắp sửa bắt đầu.
Bản nhạc êm dịu với giai điệu chậm rãi vang lên, hòa quyện với ánh sáng mờ tối trong phòng, tạo ra cảm giác có chút ngột ngạt. Hứa Niệm giơ tay tháo khăn tắm ra, nhưng ánh mắt như bị dính chặt vào phần lưng trần trơn bóng của Cố Dung. Nàng không khỏi nghĩ tới bức ảnh nổi loạn và hoang dã mà nàng từng nhìn thấy, nhưng giờ đây, trước mắt nàng là sự sạch sẽ, tinh tế. Đường cong của lưng Cố Dung toát lên vẻ cuốn hút, eo nhỏ thon thả, phần mông đầy đặn tiếp nối khiến sự quyến rũ của nàng càng nổi bật. Mặc dù phía trước bị khăn tắm che khuất, Hứa Niệm vẫn mơ hồ có thể tưởng tượng hình ảnh phía bên dưới lớp vải.
Nàng siết chặt lấy chiếc khăn tắm trong tay, biểu cảm trên gương mặt vẫn tối tăm, khó đoán. Trong lòng Hứa Niệm chợt nảy sinh một cảm xúc lạ lùng, mà chính nàng cũng không thể xác định rõ đó là gì.
Khi thấy Hứa Niệm dường như không có động tĩnh, Cố Dung thoáng nhìn sang, bắt gặp cảnh Hứa Niệm đang chầm chậm tháo khăn tắm. Ánh mắt Cố Dung dừng lại một chút, rồi thu hồi, không nói gì thêm.
Nhân viên mát-xa hỏi Cố Dung vài câu, nàng gật đầu, nhắm mắt lại và bắt đầu thả lỏng để tận hưởng sự thư giãn.
Cố Dung nhắm mắt khoảng nửa phút, nhưng không hề cảm nhận được bất kỳ động tác nào trên lưng. Thay vào đó, nàng nghe thấy tiếng xột xoạt cùng tiếng cửa đóng lại. Ngạc nhiên, Cố Dung mở mắt, chỉ thấy Hứa Niệm đang đứng trước mặt mình. Nàng theo phản xạ đưa tay che ngực, khẽ ngồi dậy, nhẹ giọng hỏi: "Sao vậy?"
Hai nhân viên phục vụ đã rời đi, trong phòng giờ chỉ còn lại hai người. Hứa Niệm nhanh tay quấn lại khăn tắm, cúi xuống, ánh mắt lạnh nhạt: "Em giúp Dì mát-xa."
Cố Dung muốn nói gì đó, nhưng trong đầu nàng bỗng trở nên trống rỗng, không biết mình muốn từ chối hay đồng ý. Trong khoảnh khắc bối rối, khi nàng còn chưa kịp phản ứng, Hứa Niệm đã ngồi xuống bên cạnh và bắt đầu ấn nhẹ lên vai nàng với lực đạo vừa phải.
Hương thơm nhẹ nhàng của loại trầm hương trên bàn lan tỏa khắp phòng, có tác dụng làm dịu tâm trí. Mùi hương thanh khiết từng chút một vờn quanh không gian. Cố Dung há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ nằm xuống, đầu gối lên hai tay chồng lên nhau, để mặc Hứa Niệm tiếp tục mát-xa.
Hứa Niệm làm theo quy tắc, chỉ chạm vào vai, không đụng đến những phần khác. Khi còn nhỏ, bà ngoại Hứa Niệm thường bị đau nhức ở lưng và chân, chính nàng là người giúp bà xoa bóp. Tuy kỹ thuật không thể so với nhân viên chuyên nghiệp, nhưng cũng không hề tệ.
Sau một lúc, bàn tay của Hứa Niệm từ vai di chuyển xuống phần sau cổ, lực đạo cũng nhẹ dần.
Phần gáy của Cố Dung đặc biệt nhạy cảm, vừa bị chạm tới, nàng đã theo phản xạ rụt lại, ngón tay vô thức co giật.
Hứa Niệm hiểu nhầm, nên liền tăng thêm lực, ấn nhẹ hơn ở phần phía sau tai và vùng nối giữa vai và cổ. Nàng thấp giọng hỏi: "Nơi này có bị đau không?"
Hứa Niệm vừa hỏi vừa dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt qua lại như để thăm dò.
Cố Dung im lặng trong giây lát, giữ bình tĩnh rồi đáp: "Không, chỗ đó không đau, giúp ta xoa bóp phần lưng đi."
Đôi tay Hứa Niệm tạm dừng lại ở sau gáy Cố Dung, rồi chậm rãi di chuyển xuống lưng. Nàng không thực sự biết cách mát-xa lưng, chỉ cố gắng làm theo cảm giác, vuốt nhẹ và nhấn nhá lung tung khoảng hai phút. Khi ngồi chếch xuống để mát-xa, Hứa Niệm bất giác nhận ra rằng mình đang ở trong một góc nhìn không nên thấy, nên nàng vội vã giữ thẳng lưng và mắt chỉ dừng ở phần lưng của Cố Dung.
Lưng của Cố Dung thật đẹp, dù là nhìn hay cảm nhận đều rõ ràng thấy sự cuốn hút. Hai bên bả vai nhô cao như đôi cánh hồ điệp, sống lưng mượt mà, nối xuống phần khăn tắm màu trắng phía dưới, gợi nên một cảm giác quyến rũ đầy sức hút.
Trong phòng vì trời lạnh nên nhiệt độ được điều chỉnh hơi cao, nhưng đầu ngón tay của Hứa Niệm vẫn mát lạnh dù đã mát-xa một lúc lâu.
Cố Dung lên tiếng, giọng nhẹ nhàng: "Em có thấy lạnh không?"
Hứa Niệm đáp: "Cũng tạm ổn." Mi mắt nàng khẽ rung, tay từ từ trượt xuống thấp hơn. Nàng có một chút tư tâm khi hỏi: "Lực như thế này có vừa phải không?"
Cố Dung không trả lời ngay, chỉ khẽ nhúc nhích cơ thể, rồi sau một lúc mới nói: "Mặc quần áo vào đi, đừng để bị cảm lạnh."
Hứa Niệm vẫn không bận tâm, nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu, em không lạnh."
...
Người này rõ ràng thật sự không biết cách mát-xa. Lực đạo không đủ, ấn xuống không đúng vị trí, và có lẽ do còn quá trẻ, không có kinh nghiệm. Nhưng Cố Dung, với độ tuổi và sự trầm tĩnh của mình, dù không phóng túng, cũng không phải không có cảm xúc hay những ham muốn nhất định. Trong không gian mờ tối, tĩnh lặng như thế này, sự gần gũi dễ khiến người ta quên mất lý trí. Cô bán nhắm mắt, nghiêng nhẹ cổ, giọng khàn khàn khe khẽ nói:
"Hứa Niệm..."
Hứa Niệm hơi dừng lại, nhẹ nhàng đáp: "Dạ?"
"Rót cho ta cốc nước."
Nghe lời, Hứa Niệm đứng lên, đi rót nước. Cố Dung ngồi dậy, quấn khăn tắm quanh người. Trong ánh sáng mờ ảo, đáng lẽ không gian này nên làm người ta thư giãn, nhưng lúc này lại mang một không khí đầy ám muội. Khi Hứa Niệm đưa cốc nước, Cố Dung giơ tay nhận, vô tình đầu ngón tay chạm vào tay Hứa Niệm.
Hứa Niệm vội co tay lại, suýt nữa làm đổ nước.
Nàng kịp thời giữ lại cái chén, rồi đi qua góc phòng tắt nhạc, trong lúc vừa uống nước lạnh. Sự lạnh lẽo trượt xuống cổ họng làm nàng bình tĩnh lại không ít.
Trầm Vãn sau khi xông hơi xong, đi tìm Hứa Niệm. Khi hỏi công nhân, cô biết Hứa Niệm đang ở phòng mát-xa, nhưng khi đến nơi thì không thấy ai. Trong lúc tìm kiếm, Trầm Vãn gặp Ninh Chu Di, và được biết Hứa Niệm đang ở ngoài đại sảnh.
Cố Dung cũng đã ra đại sảnh, cả hai đều đã thay xong quần áo.
Trầm Vãn ngồi xuống bên cạnh Hứa Niệm và lên tiếng: "Dì à, Trữ dì nói sau một lúc nữa chúng ta sẽ ra vùng ngoại ô, bảo cháu hỏi ý kiến của dì."
Cố Dung nhẹ nhàng đáp lại, không có ý kiến gì.
Ước chừng khoảng bảy giờ tối, cả đoàn lên xe hướng về vùng ngoại ô. Cả bốn người ngồi chung một xe. Địa điểm nướng thịt nằm trong khu biệt thự ngoại thành, và nguyên liệu nấu ăn đã được đặt mua từ trước, chỉ cần đến là có thể bắt đầu ngay.
Ninh Chu Di chủ động nhận nhiệm vụ nướng thịt, trong khi Trầm Vãn thoải mái ngồi trên ghế nghỉ ngơi. Những người còn lại tụ tập quanh nhau tán gẫu. Hứa Niệm không có việc gì làm, bèn đứng dậy đến giúp đỡ.
"Ta làm được rồi, em đi nghỉ đi," Ninh Chu Di ngăn nàng lại, không cho động tay.
"Dù sao em cũng không có việc gì làm," Hứa Niệm đáp, rồi lấy xâu thịt đặt lên vỉ nướng.
Ninh Chu Di liếc nhìn Hứa Niệm, nhưng không nói gì thêm. Hai người phối hợp khá nhanh, một vòng nướng đã xong, Ninh Chu Di đưa xâu thịt đã chín cho những người khác. Khi trở lại, cô như vô tình nói:
"Hôm nay ở trường, ta thấy em mấy lần, nhưng em luôn đi cùng bạn bè, nên chắc không để ý."
"Hôm nay trường có nhiều người, lại bận một chút nên em không có thời gian," Hứa Niệm nói khéo, thật ra nàng cũng không nhìn thấy Ninh Chu Di, nhưng không muốn nói thẳng ra.
Ninh Chu Di cười: "Vậy lần sau ta nên chào hỏi em."
Hứa Niệm mở lon nước mời Ninh Chu Di.
"Nghe Vãn Vãn nói em đã vào phòng thí nghiệm , còn là nhóm tinh anh, được giáo sư Trương dẫn dắt đúng không? Trước đây ông ấy cũng từng dạy ta, dạy CAD. Giờ các em còn học cái này không?" Ninh Chu Di hỏi.
Hứa Niệm gật đầu: "Dạ, Kết thúc tuè năm nhất rồi."
"Chúng ta hồi đó là năm hai mới học."
Ninh Chu Di vừa tán gẫu vu vơ, vừa tìm cách trò chuyện thêm. Hứa Niệm không nói nhiều, chỉ trả lời ngắn gọn từng câu hỏi. Ninh Chu Di không quan tâm việc nói nhiều hay ít, cuối cùng chuyển sang đề tài khác:
"Em thích dùng WeChat hay QQ hơn?"
Hứa Niệm không nghĩ nhiều, trả lời: "Cả hai đều dùng."
"Có muốn trao đổi cách liên lạc không? Để lần sau khỏi phải nhờ Vãn Vãn truyền lời mãi." Ninh Chu Di nói, vừa hỏi vừa lấy điện thoại ra, mở mã QR.
Hứa Niệm không tiện từ chối, đành quét mã để thêm WeChat, rồi thêm cả QQ. Ninh Chu Di thấy như vậy là đủ, không tiếp tục làm gì thêm.
Những người khác tán gẫu đã gần xong, bắt đầu đến giúp nướng thịt. Một người đưa cho Hứa Niệm xâu thịt đã nướng xong và bảo nàng nghỉ ngơi một lát. Vì mọi người đều vây quanh khu vực nướng thịt, có chút chật chội nên Hứa Niệm bưng đồ ăn đi tìm Trầm Vãn.
Trầm Vãn đang mải chơi game, không rảnh để trò chuyện. Hứa Niệm cảm thấy hơi chán, định đứng dậy đi dạo thì thấy Cố Dung cầm ba chai nước đi tới, rồi ngồi xuống cạnh nàng.
"Đừng quên ủng hộ editor bằng cách vote hoặc donate qua ví Momo 0939608572 để tiếp thêm động lực cho những chương tiếp theo nhé! ❤️"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro