Chương 2: Ai đang qua loa
Edit: phuong_bchii
________________
Nói chuyện điện thoại với Khương Nghiêm xong, Hạ Y Ninh cùng mẹ lên xe ngồi. Xe vững vàng chạy ra khỏi nhà họ Hạ, mẹ Hạ hỏi nàng: "Hôm nay Tiểu Khương không tới đón con?"
Hạ Y Ninh thản nhiên lên tiếng: "Cô ấy ở trường đua ngựa ngoại ô, lát nữa gặp nhau ở cửa hàng."
Thấy mẹ nhíu mày, nàng lại bổ sung: "Cô ấy nói đã xuất phát rồi, sẽ không đến muộn đâu ạ."
Mẹ Hạ gật đầu, lại có chút ý tiếc hận: "Nếu mấy năm trước mẹ và ba con đã sớm thay con trấn cửa ải, cũng không đến mức kéo dài đến bây giờ mà chọn Tiểu Khương."
Hạ Y Ninh năm nay 29 tuổi, đến cái tuổi cả nhà trên dưới đều vì hôn nhân đại sự của nàng mà quan tâm, tất nhiên cũng chịu áp lực không nhỏ. Năm ngoái nàng luôn tìm đủ loại cớ kéo dài thời gian, không ngờ năm nay lại nhả ra.
Ai ngờ nàng tự mình chọn tới chọn lui, lại chọn trúng Khương Nghiêm. Thật ra nhà họ Hạ cũng không hài lòng với người này, nhưng khi Hạ Y Ninh đồng ý cân nhắc kết hôn điều kiện tiên quyết chính là phải tự mình làm chủ, nếu người là chính nàng chọn, bọn họ cũng không dám nói cái gì.
Hạ Y Ninh biết ý của mẹ, an ủi bà: "Khương Nghiêm đối xử với con rất tốt, mấy năm qua mọi người đều đã nhìn thấy."
"Con bé theo đuổi con nhiều năm là không sai, nhưng kết hôn không chỉ phải tìm một người trước mắt đối xử tốt với con. Hôn nhân nói cho cùng, chính là sống cùng nhân phẩm của người này, mẹ sợ sau này Tiểu Khương......"
"Mẹ, mẹ yên tâm, sau khi kết hôn con sẽ quản cô ấy, không cho cô ấy cả ngày qua lại với đám người kia đâu."
Giới hào môn nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không tính là nhỏ. Người phân theo loại, cố gắng phấn đấu xem như một loại, tận tình hưởng lạc chính là một loại khác. Khương Nghiêm cho tới bây giờ không có liên quan gì đến cố gắng phấn đấu kia, Hạ Y Ninh cũng không thích một đám tận tình hưởng lạc kia.
Nhìn trái nhìn phải cũng sẽ không có sự giao thoa giữa hai người, thế nhưng lại sắp đi đến hôn nhân, ngoại trừ Khương Nghiêm lì lợm la liếm làm cảm động giai nhân, thật khó tìm được lý do hợp lý thứ hai.
Mẹ Hạ khẽ thở dài, nếu trong lòng con gái đã hiểu rõ, bà cũng không nói gì nữa.
Đến cửa hàng, Khương Nghiêm đến sớm hơn bọn họ năm phút. Mẹ Hạ thấy cô không đến muộn, sự bất mãn lúc trước giảm đi một chút.
"Cháu chào dì."
"Chào cháu."
Hạ Y Ninh ở bên cạnh mẹ, Khương Nghiêm cười gật đầu với nàng, chào hỏi đơn giản. Cô không còn giống như trước kia, vừa nhìn thấy Hạ Y Ninh liền ân cần tiến tới, còn chưa mở miệng đã giương khóe miệng lên độ cong lớn nhất.
Hiện tại cô đã tiết chế rất nhiều, giống như cuối cùng cũng chịu làm người bình thường. Nhưng mà chuyển biến này trong mắt người ta cô đã luỵ tình những năm này, lại cảm thấy cô không bình thường.
Nhân viên cửa hàng đưa tới album lễ phục, bên trên có giới thiệu chi tiết, lần này tổng cộng chế tác hai mươi bộ để chọn lựa. Váy cưới còn đang đẩy nhanh tốc độ làm việc, hôm nay chủ yếu là chọn ra lễ phục hôn lễ trước.
Khương Nghiêm ngồi cách Hạ Y Ninh không quá nửa mét, không phát biểu ý kiến, phần lớn thời gian đều là mẹ con nhà họ Hạ trao đổi với người phụ trách cửa hàng.
Sau khi chọn xong năm bộ cuối cùng, mẹ Hạ ra hiệu cho con gái: "Con cũng hỏi ý kiến của Tiểu Khương đi."
Nghe thấy bị gọi tên, Khương Nghiêm cũng chỉ cười: "Cháu cảm thấy năm bộ này đều rất đẹp, cháu không có ý kiến."
Ngay cả mẹ Hạ cũng nhìn ra cô qua loa, nhưng trước mặt người ngoài cũng không thể nói thẳng cô, dù sao không lâu sau cô sẽ kết hôn với con gái mình. Cho Khương Nghiêm thể diện, cũng chính là cho con gái thể diện.
"Trong nhà còn có chút chuyện mẹ phải trở về xử lý, còn lại hai đứa tự mình thương lượng quyết định đi." Mẹ Hạ chuẩn bị rời đi, Khương Nghiêm đứng dậy tiễn.
Lúc sắp tới cửa, mẹ Hạ đột nhiên xoay người, nhẹ giọng nói: "Tiểu Khương, dì không phải muốn xen vào chuyện của hai đứa, nhưng hôn lễ không chỉ là chuyện của hai đứa, mà còn là chuyện lớn của hai nhà Hạ, Khương, hy vọng cháu có thể để tâm một chút."
Khương Nghiêm ngẩn ra, đồng ý.
Tiễn mẹ Hạ đi, cô và Hạ Y Ninh lại trở lại cửa hàng, Khương Nghiêm vẫn ngồi cách vị hôn thê hơn nửa mét. Vốn tưởng rằng vừa rồi là ngại người lớn ở đây, cố ý giữ khoảng cách, không ngờ hiện tại mẹ Hạ đã đi rồi, cô lại không giống như trước kia, nắm lấy tất cả cơ hội rút ngắn khoảng cách với Hạ Y Ninh.
Dư quang Hạ Y Ninh quét mắt, thấy Khương Nghiêm vẫn không có hứng thú gì, dứt khoát đưa album ảnh cho cô: "Em xem kỹ lại một lần nữa, có muốn điều chỉnh gì không?"
Lễ phục là hai người, vừa rồi mẹ con nàng chọn ra năm bộ, tất nhiên đã bao gồm luôn phần của Khương Nghiêm.
Khương Nghiêm nghiêm túc lật qua lật lại, không đưa ra dị nghị: "Rất đẹp, em không có gì muốn thay đổi."
Dù sao cũng là hôn nhân hợp đồng, đi ngang qua sân khấu mà thôi, lễ phục lại là chuyên gia thiết kế, tỉ mỉ chế tác, Khương Nghiêm có cái gì để bắt bẻ đâu.
Hạ Y Ninh hơi nhíu mày, âm thầm đánh giá Khương Nghiêm.
Nàng quay sang người đối diện nói: "Chúng tôi muốn bàn bạc thêm một chút, phiền cho chúng tôi một chút không gian."
Nhân viên cửa hàng ngầm hiểu, dẫn người rời đi, trong phòng cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
"Khương Nghiêm, em cảm thấy không vui khi gọi em từ trường đua ngựa tới?"
Khương Nghiêm ước gì mượn cơ hội trốn đi, sao có thể không vui được: "Không có, em rất vui."
"Nhưng biểu hiện vừa rồi của em, tôi nhìn không ra vui vẻ gì. Tuy rằng chuyện hôn lễ không cần em quan tâm, nhưng ít nhất em cũng nên có chút thành ý, vừa rồi tôi đã nhìn ra em qua loa lấy lệ rồi."
Thái độ của Khương Nghiêm hơi nhạt, nhưng cũng không tính là qua loa lấy lệ, dù sao ngay từ đầu mẹ con nàng đã làm chủ đạo, đâu có cho cô cơ hội phát biểu ý kiến. Lúc đã chọn xong, mới hỏi cô một câu tượng trưng, ai qua loa còn nói không chừng.
Lúc Khương Nghiêm xuyên tới, nguyên chủ đã phấn khích đồng ý kế hoạch kết hôn của Hạ Y Ninh, hôn lễ cũng tiến vào giai đoạn chuẩn bị chính thức. Cô hiểu nguyên chủ luỵ tình nhiều năm, cho dù biết rõ Hạ Y Ninh vô tình với nàng nhưng vẫn không nỡ bỏ qua cơ hội có thể tới gần cô.
Đại khái trong lòng mỗi một người cố chấp luỵ tình, đều có một chén canh gà chân thành.
Cũng may là hiệp nghị hôn nhân, nếu thật sự kết hôn, Khương Nghiêm bất luận như thế nào cũng phải đổi ý.
Thấy cô không nói lời nào, Hạ Y Ninh hòa hoãn một hơi, nhưng vẫn không quên nhắc nhở: "Những ngày tiếp theo, còn có không ít chi tiết hôn lễ cần xác định, đến lúc đó còn có người nhà họ Hạ khác sẽ đến."
Ngụ ý, chính là hy vọng Khương Nghiêm bắt mắt một chút, cho dù giả bộ cũng phải giả bộ giống một chút.
"Được."
Khương Nghiêm nhớ tới hôm nay trước khi ra ngoài, bị ông nội và ba gọi đến thư phòng, dặn đi dặn lại cô phải đối xử tốt với Hạ Y Ninh. Còn nhấn mạnh hôn sự này không dễ có được, bảo cô nhất định phải quý trọng.
Nhưng trong lời nói của bọn họ nói tới nói lui, để ý đều là tài nguyên và sự ủng hộ có thể nhận được từ nhà họ Hạ sau khi kết hôn, như là người đói bụng đã lâu trông mong ngóng bánh bao trắng sắp tới tay.
Lúc này, bất kỳ biến cố nào cũng không thể ảnh hưởng đến hôn sự này, cho dù Khương Nghiêm nói không muốn kết hôn, cũng không được.
"Vậy em ngồi xuống bên cạnh tôi." Ánh mắt vừa rồi của nhân viên cửa hàng, Hạ Y Ninh vẫn không bỏ lỡ.
Tuy rằng bọn họ sẽ không trực tiếp biểu hiện ra cái gì, nhưng tiếp đãi cặp đôi hào môn cũng không phải ngày một ngày hai, nàng không muốn trở thành một đôi đặc thù kia.
Khương Nghiêm hiểu dụng ý của nàng, trước khi nhân viên cửa hàng đi vào, đã dịch đến bên cạnh Hạ Y Ninh.
Vừa tới gần, mùi thơm trên người nàng liền bay tới. Không thể phủ nhận, Hạ Y Ninh đẹp đáng để nguyên chủ luỵ đến bốn năm, mỹ nhân như vậy, có rất ít người sẽ không rung động.
Chỉ là Khương Nghiêm không tán thành cách theo đuổi tình yêu của nguyên chủ, cho nên cô sẽ không giống như nguyên chủ. Cô đang cố gắng tìm một điểm cân bằng, hy vọng có thể tìm lại được tôn nghiêm đã từng mất đi.
Để làm đủ phần diễn trò, hai người ở trước mặt nhân viên cửa hàng, ra dáng ra hình thương lượng một hồi, cuối cùng đổi một bộ lễ phục đã chọn trước đó thành một bộ khác.
Lúc chia tay ở cửa tiệm, Khương Nghiêm vẫy tay nói tạm biệt, xoay người đi về phía xe của mình.
"Chờ một chút."
Khương Nghiêm quay đầu lại, thấy Hạ Y Ninh có lời muốn nói.
"Hy vọng em có thể bớt tiếp xúc với Lê Tử Phong, đặc biệt là sau khi kết hôn."
Sau khi kết hôn cô cũng xem như ở rể nhà họ Hạ, tuy rằng Hạ Y Ninh sẽ dọn ra khỏi nhà lớn, nhưng nhà mới cách nhà họ Hạ cũng không xa.
"Lý do?"
"Bọn họ cũng không thể cung cấp trợ giúp gì cho em, chỉ làm hư em. Thứ nhà họ Khương cần, nhà họ Hạ có thể cho, nhưng tôi hy vọng em có thể bận tâm đến thể diện của nhà họ Hạ."
Nói tới nói lui, chính là chướng mắt đám bạn đàng đúm kia, sợ Khương Nghiêm đi theo gây ra chuyện, đến lúc đó sẽ liên lụy đến nhà họ Hạ.
Trước khi đưa ra yêu cầu này, Hạ Y Ninh cũng từng do dự, dù sao Khương Nghiêm thích theo chân với bọn họ cũng không phải một sớm một chiều.
Ai ngờ Khương Nghiêm vô cùng sảng khoái đồng ý: "Được, em sẽ giữ khoảng cách với bọn họ."
Cô xuyên tới một tháng này, sắp bị đám người này phiền chết, ba ngày hai bữa gọi cô đi ra ngoài chơi. Chơi tới chơi lui đều là ăn nhậu chơi bời không có dinh dưỡng gì, nhàm chán vô cùng.
Hiện tại có Hạ Y Ninh danh chính ngôn thuận làm bia đỡ đạn, cô cầu còn không được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro