
Chương 148
Edit: phuong_bchii
_________________
Trong phòng họp của Hạ Diên, Hạ Y Ninh cùng nhân viên bộ phận mở rộng con đường mới ngồi ở bên trong, nghe Lý Tiểu Nguyên tiến hành phân tích tổng kết số liệu thị trường mở rộng chương trình gần đây.
Khoảng thời gian trước Hạ Diên giành đi hợp đồng quảng bá mới của Công Chúa Mèo từ chỗ Mỹ Ngạo, lúc ấy trong ngành phổ biến cho rằng là Khương Nghiêm chiếu cố tình cảm cho nàng. Sau đó Hạ Diên lại thành công thay Nhan Tư thoát khỏi nhãn hiệu "Nữ thế lực" với lời bôi nhọ ác ý, hơn nữa tác động ngược lại, thành công thu hút cho cô ấy một đám fan qua đường. Liên tiếp hai động tác trong ngành đã rất thu hút sự chú ý, về sau Hạ Y Ninh lại đột nhiên dời đi nghiệp vụ trọng tâm, bắt đầu bố cục sản nghiệp mới.
Hiện tại mọi người rốt cuộc cũng biết mục tiêu chuyển đổi của Hạ Diên là đi đâu. Chương trình thực đơn của Khương Nghiêm vừa ra mắt đã giành được sự chú ý của thị trường, không chỉ là bản thân chương trình, còn có nghiệp vụ mới của Hạ Diên, cũng làm cho người ta tràn ngập tò mò.
Lý Tiểu Nguyên chỉ vào dữ liệu liên quan trên màn hình lớn, giải thích: "Hiện tại số lượng khán giả của các kênh mới đang tăng nhanh, thỉnh thoảng có biến động mạng trong giờ cao điểm, về mặt kỹ thuật cần tăng cường hỗ trợ. Về nội dung chương trình, dựa trên hiệu quả phát sóng của các tập trước, tỷ lệ khán giả nữ tương đối cao, hơn 80%."
Hạ Y Ninh nhìn xem màn hình chiếu, hỏi: "Trong khán giả nữ, tỉ lệ người xem hơn 40 tuổi so với chúng ta dự tính cao hơn không ít, có phân tích qua nguyên nhân sao?"
Lý Tiểu Nguyên mỉm cười gật đầu, chuyển PPT sang trang tiếp theo: "Tỷ lệ 20% đúng là vượt quá mong đợi của chúng ta, cho nên chúng ta thỉnh thoảng tiến hành phỏng vấn nghiên cứu với một bộ phận khán giả. Khán giả nói thẳng, là bởi vì thích công thức nấu ăn, cũng thích... tay của Khương Nghiêm."
Cô ấy vừa nói xong, tất cả mọi người đều cười. Sau khi chương trình được phát sóng, Hạ Y Ninh vẫn luôn theo dõi, bình thường lúc ở trong phòng làm việc không bận rộn cũng sẽ mở ra xem bình luận trên mạng, kết quả màn hình toàn bình luận tay là tay, nhìn làm cho nàng sốc lại phiền lòng.
Không nghĩ tới trong kết quả điều tra nghiên cứu, tay cũng trở thành nhân tố chủ yếu, Hạ Y Ninh không thể không nghiêm túc đối đãi với chữ quấy nhiễu này.
"Đó là có chút khác biệt so với ý định ban đầu của chúng ta khi quyết định không quay video xuất hiện. Có thể được khán giả yêu thích, thu hút mọi người đương nhiên là rất tốt, nhưng không thể quên những gì mới là cốt lõi của chương trình, phải lấy nội dung để giữ lại trái tim."
Sau đó đã nói chuyện với đội ngũ sản xuất, xem Khương Nghiêm xuất hiện trước ống kính hay chỉ giải thích, đúng là phải thay đổi tiêu điểm chú ý của toàn mạng.
Một màn hình nhỏ khác đang chiếu chương trình của Khương Nghiêm, Hạ Y Ninh thỉnh thoảng liếc qua nhìn, quả thật ngón tay dài đầy màn hình đong đưa.
Đúng là rất đẹp, cũng rất linh hoạt.
Đặc biệt là bàn tay linh hoạt như rắn bơi lội kia khi bơi xung quanh mang theo tia lửa và kích thích, là kích thích khó có thể nói rõ. Nhưng cái này chỉ thuộc về Hạ Y Ninh, những người khác cũng không biết đến cuối cùng sẽ thần kỳ và thoải mái như thế nào.
Hiện tại toàn mạng đều mơ ước bàn tay tạo ra niềm vui riêng cho nàng, trong lòng Hạ Y Ninh luôn có chút không thoải mái. Bảo bối của nàng đương nhiên là độc nhất vô nhị, chọc người hâm mộ cô vui vẻ, nhưng người khác vọng tưởng quá mức vậy thì không được.
"Chú ý bình luận trên mạng một chút, ngôn luận quá đáng nhất định phải kịp thời khống chế tốt."
Hạ Y Ninh nói tương đối mịt mờ, nhưng Lý Tiểu Nguyên và nhân viên có liên quan đều rất rõ ràng là chỉ cái gì. Bởi vì nàng và Khương Nghiêm là vợ vợ hợp pháp, hai người lại thỉnh thoảng bị chụp được cảnh ngọt ngào đi dạo phố hoặc là lãng mạn tặng hoa các loại, từ trên mạng cảm thán tay đẹp của Khương Nghiêm tự nhiên có người liên tưởng đến chuyện vợ vợ vui vẻ kia.
Cho nên hiện tại trong danh sách nguyện vọng hằng ngày trên mạng không chỉ muốn có được một đôi tay giống như Khương Nghiêm, cũng có cảm khái Hạ Y Ninh thật hạnh phúc có thể độc nhất vô nhị hưởng thụ khoái hoạt như vậy, gần đây phiên bản cải tiến mới xuất hiện lại càng thêm trắng trợn: Hôm nay lại là một ngày muốn biến thành Hạ Y Ninh, muốn được tay đẹp của Khương Khương cưng nựng.
Cưng nựng cái gì, cưng nựng như thế nào, người hiểu đều hiểu, cho nên phía dưới nguyện vọng mới này tụ tập một loạt icon đầu chó.
Tan ca về đến nhà, Hạ Y Ninh nói số liệu thảo luận hôm nay với Khương Nghiêm, đối với hiệu quả mở rộng của chương trình Khương Nghiêm đương nhiên rất hài lòng.
Cô đeo tạp dề, từ trong phòng bếp lần lượt bưng thức ăn ra, dưới ánh đèn nhu hòa thân ảnh bận rộn và ngữ khí săn sóc của cô tăng thêm rất nhiều ý cảnh ấm áp cho ngôi nhà này. Áp lực công việc và mệt mỏi sau khi về đến nhà cũng chậm rãi biến mất, Hạ Y Ninh vẫn nhìn Khương Nghiêm, giống như là quả cầu năng lượng của nàng, nhìn một cái là có thể thêm nhiều sức lực một chút.
Khương Nghiêm dọn đũa xong, nhìn nàng vẫn còn đang thất thần, không khỏi cười nói: "Hôm nay còn có chuyện đặc biệt xảy ra sao? Nhìn chị giống như có tâm sự."
Hạ Y Ninh muốn hỏi cô có thấy những lời hồ ngôn loạn ngữ trên mạng hay không, nghĩ lại khẳng định là thấy được. Thật ra Khương Nghiêm rất để ý đến hiệu quả của chương trình, lúc quay video đối với từng chi tiết đều rất chú ý, phản ứng của khán giả sao cô có thể xem nhẹ.
Nàng cầm đũa lên, thản nhiên nói: "Không có tâm sự, chỉ là thích nhìn em mà thôi."
Bình thường lúc hai người ở nhà nhàm chán ngẩn người cũng sẽ nhìn chằm chằm đối phương, có điều dáng vẻ vừa rồi của Hạ Y Ninh hiển nhiên không quá giống. Khương Nghiêm thấy nàng không muốn nói, cũng cười cười không hỏi nữa.
Đợi đến buổi tối tắm rửa xong, "tâm sự" này của Hạ Y Ninh vẫn còn tiếp diễn. Khương Nghiêm xốc chăn lên ngồi xuống bên cạnh nàng, nhìn máy tính bảng trong tay nàng, là báo cáo điều tra nghiên cứu gần đây của Lý Tiểu Nguyên cách đây không lâu.
Khương Nghiêm nhìn thấy tên mình và chữ tay xuất hiện với tần số cao, nhíu mày: "Nội dung điều tra nghiên cứu của bọn chị còn bao gồm đánh giá của tay?"
Hạ Y Ninh dừng một chút, quay đầu nhìn cô: "Ai bảo tay em đặc biệt thu hút người khác chứ?"
Khương Nghiêm bĩu môi: "Lúc trước không lộ mặt không phải là vì để mọi người tập trung thao tác trên tay em sao?"
Muốn trách cũng trách độc giả của Công Chúa Mèo phần lớn là người trẻ tuổi, kỹ thuật nấu nướng khiếm khuyết, có chút nhận thức đối với nguyên liệu nấu ăn cơ bản đều rất thiếu thốn. Đến nỗi công thức nấu ăn tuy đơn giản, nhưng đối với một số người mà nói vẫn tồn tại chướng ngại.
Vì thế Khương Nghiêm vì chiếu cố đến nhu cầu và cảm xúc của bộ phận độc giả này, mới có thể có ý nghĩ tự mình ra trận. Không ngờ vô tâm cắm liễu, thuận tiện còn quảng cáo cho đôi tay của mình.
"Điều này thật ra nói rõ một đạo lý, đồ tốt nhất định sẽ vượt qua khảo nghiệm." Trong lòng Hạ Y Ninh có chút mâu thuẫn, nàng đương nhiên rõ ràng toàn bộ khoa trương trên mạng là bởi vì tay Khương Nghiêm thật sự rất đẹp, nhưng lại cảm thấy đồ thuộc về mình không còn là đồ dành riêng cho mình nữa, cảm thấy mất mát.
Khương Nghiêm nhìn ra cảm xúc của nàng thay đổi, thử hỏi nàng: "Chị vì những bình luận trên mạng mà không vui sao?"
"Không có."
Đáp nhanh như vậy, sắc mặt lại không thay đổi, Khương Nghiêm còn có thể không biết nàng khẩu thị tâm phi sao?
Tìm đúng phương hướng là tốt rồi, bác sĩ Khương am hiểu nhất chính là đúng bệnh hốt thuốc. Cô giả vờ cầm máy tính bảng từ trong tay Hạ Y Ninh, miệng nói: "Để em nghiên cứu bản báo cáo này một chút, xem trong chương trình sau này còn có cái gì cần cải tiến."
Hạ Y Ninh ngay từ đầu cũng bị giọng điệu nghiêm túc của Khương Nghiêm lừa, còn chuẩn bị giảng giải cho cô một số thuật ngữ chuyên nghiệp. Ai ngờ Khương Nghiêm chỉ vội vàng nhìn lướt qua vài lần, coi như xem xong.
"Em cứ như vậy nghiên cứu?"
Khương Nghiêm đặt máy tính bảng lên tủ đầu giường, thuận tay kéo ngăn kéo lấy ra khăn vuông nhỏ đã giặt sạch, tất cả đều tự nhiên đến không thể tự nhiên hơn.
"Em chỉ muốn tập trung vào một phần nội dung."
Hạ Y Ninh nhíu mày: "Ví dụ?"
Khương Nghiêm cười nhích lại gần, dán sát môi nàng, nỉ non nói: "Ví dụ đôi tay khéo léo này tại sao khiến người ta thèm thuồng, lại ví dụ đôi tay này rốt cuộc có bản lĩnh gì mà không muốn người khác biết..."
Cả người Hạ Y Ninh bắt đầu bốc hơi nóng, tay Khương Nghiêm quả thật lợi hại, đi đến đâu, vừa lạnh vừa nóng. Nhưng những gì cô đang làm, thật đúng là bản lĩnh đặc biệt mà toàn mạng đều không nhìn thấy.
Mà bản lĩnh này, cũng chỉ có một mình nàng biết, cũng chỉ có nàng mới có thể hưởng thụ.
Nghĩ như vậy, chút ham muốn chiếm hữu kia của Hạ Y Ninh trong nháy mắt đạt được thỏa mãn cực lớn, buồn bực sau khi tan làm trở về cứ như vậy bị ngón tay dài của Khương Nghiêm từng chút từng chút đâm thủng, bóp nát.
......
Đến khi khăn vuông dán lại hồi lâu, nàng mới dần dần ổn định lại. Hạ Y Ninh giữ chặt tay Khương Nghiêm, không cho cô rời đi quá lâu. Dư ôn và trơn nhẵn trên đầu ngón tay đã sớm làm cho nàng không thể nào phân biệt đến cuối cùng là mồ hôi hay là cái gì khác, nàng chỉ là theo bản năng muốn ở trong lúc hoảng hốt xác nhận thứ thuộc về mình vẫn còn ở bên người.
Khương Nghiêm dịu dàng hôn lên má nàng, nhẹ giọng dỗ dành bên tai nàng: "Chờ em xử lý đơn giản một chút rồi quay lại với chị được không?"
Hạ Y Ninh không lên tiếng, nhưng động tác nắm lấy ngón tay nàng càng dùng sức, nói rõ ràng, không được.
Khương Nghiêm cười không tiếng động, Công Chúa Mèo nhà cô càng ngày càng yếu ớt.
**
Hạ Diên tích cực sáng tạo, tự xây dựng mặt bằng tạo kênh tuyên truyền cho sản phẩm văn hóa, cũng khiến nhiều nhà sáng tạo văn hóa nhìn thấy con đường kiếm tiền, cổ vũ rất nhiều tính tích cực của nhóm bạn trẻ này.
Thành phố khen ngợi Hạ Diên dốc sức đầu tư bằng vốn tự có, cũng bày tỏ đánh giá cao đột phá xuyên biên giới của Khương Nghiêm. Vì vậy, cô đã nhận lời mời tham gia hội thảo nâng cấp ngành nghề thành phố Hải Thành, trong hội nghị, cô cũng đã đưa ra quan điểm của mình về việc làm thế nào để làm lớn ngành văn hóa.
Sau hội nghị có một bữa tiệc chuyên môn, mục đích là để cho đại biểu các xí nghiệp tham dự có cơ hội tiếp tục trao đổi tìm hiểu, Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh đương nhiên là bị bao vây.
Hôm nay có thể tới tham dự hội nghị đều là xí nghiệp tiềm lực được thành phố trọng điểm coi trọng, bất luận quy mô lớn nhỏ, đều có bản lĩnh giữ nhà của mình. Nhưng đối với hai người, tất cả mọi người là khách sáo, rõ ràng đều là thái độ khen ngợi.
Điều này được lợi từ buổi họp hôm nay, lãnh đạo liên quan mấy lần nhắc tên khen ngợi, những người này nào còn không hiểu Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh bây giờ đã "nổi tiếng" trong mắt lãnh đạo.
Ngay cả cha con nhà họ Lê cũng ở cách đó không xa, chờ có cơ hội có thể dựa vào nói vài câu. Từ lần trước sau khi muốn lập kế hoạch cửa hàng cũ Trăm Năm đưa ra thị trường thất bại, chuỗi nhà hàng của nhà họ Lê bởi vì bị không ngừng tăng tiền thuê nhà cùng với chèn ép giá cả nguyên liệu nấu ăn, không gian lợi nhuận càng ngày càng mỏng.
Đã từng để cho họ nhanh chóng phát tài chính là mô hình kinh doanh dây chuyền, hiện tại để cho họ lún sâu vào vũng bùn cũng là mô hình dây chuyền. Một khi có một công ty thua lỗ, sẽ dễ dàng kích hoạt hiệu ứng dây chuyền, bọn họ phải tìm kiếm mô hình sinh tồn mới.
Ông chủ Tiền bọn họ làm ăn vẫn náo nhiệt như trước, với các cửa hàng cũ nắm giữ vững chắc một phần ba thị trường bán thành phẩm, một thực tế khiến nhà họ Lê phải cay mắt thèm thuồng.
Vừa mắng chửi đĩnh đạc, vừa tìm nhà máy gia công tiến hành dán biển cũng bắt chước lộ tuyến của cửa hàng cũ, chỉ tiếc thiếu cách điều chế cốt lõi, hương vị trước sau không thể để lại ấn tượng sâu sắc cho người ta.
Rơi vào đường cùng, đành dùng đến chiến lược giá thấp để tránh cạnh tranh trực tiếp với các cửa hàng cũ, tiến hành bán sản phẩm tại các siêu thị cấp thấp và siêu thị lớn bình dân.
Buổi họp lần này, tuy nhà họ Lê được mời, nhưng cơ hội phát biểu đã ít lại càng ít, ngay cả chỗ ngồi cũng được sắp xếp ở hàng thứ hai.
Lê Tử Phong chờ đến mất kiên nhẫn, muốn đi trước, lại bị Lê Vạn Niên trừng mắt: "Nếu không phải nể tình mày và Khương Nghiêm có chút giao tình, hôm nay tao mới lười dẫn mày tới đây. Nếu như mày không nắm chắc cơ hội nói vài câu với Khương Nghiêm, trở về tao sẽ cho mày đẹp mặt!"
Lê Tử Phong đành phải thu hồi bước chân, cúi đầu tiếp tục chờ. Khương Nghiêm bọn họ thật sự rất được chào đón, đều chờ vài nhóm người, còn chưa đến lượt bọn họ.
Thỉnh thoảng tầm mắt Khương Nghiêm hướng về bên này, Lê Tử Phong vừa định giơ tay chào hỏi, Khương Nghiêm lại chuyển tầm mắt sang nơi khác, dường như hoàn toàn không nhìn thấy hắn. Sau vài lần như vậy, hắn cũng không nên tự mình đa tình, sợ gây ra chuyện cười.
Trong lúc ngây ngốc, Lê Vạn Niên thấp giọng gọi hắn: "Hiện tại bên cạnh họ ít người, mau đi qua đó, đừng lề mề!"
Lê Tử Phong không nói hai lời liền bước nhanh về phía trước, mắt thấy sắp đến bên cạnh hai người, trên mặt hắn đã nở một nụ cười tiêu chuẩn, đột nhiên bị hai người bên trái đi tới ngăn cản.
Hai người kia hắn biết, là bộ phận lãnh đạo tổ chức hội nghị lần này, Lê Tử Phong lập tức dừng bước thiếu chút nữa té ngã.
Hắn mơ hồ nghe thấy người nọ cười nói với đám Khương Nghiêm: "Cục trưởng Giang vừa họp xong chạy tới, bảo tôi dẫn hai người qua nói chuyện."
Khương Nghiêm đi qua trước mắt hắn, không thèm liếc nhìn. Lê Tử Phong không quan tâm tức giận, lại lo lắng đêm nay trở về sẽ bị Lê Vạn Niên trách phạt như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro