
CHƯƠNG 143 : TRỞ VỀ
CHƯƠNG 143 : TRỞ VỀ
----Vũ anh điện---
Hoàng Hậu đọc quân báo, sắc mặt ngày càng trắng bệch, Lý Tri Dụ vội hỏi "Lẽ nào Tế Nam phủ thất thủ sao?"
Hoàng Hậu ngẩng đầu, đem quân báo đưa cho thái giám, thái giám đi xuống bậc thang đưa cho chúng thần.
Lý Tri Dụ tiến lên phía trước đưa hai tay run rẩy đón lấy, nhìn, mặt biến sắc nói: "Bắc môn thành của Tế Nam phủ bị phá, quân Yến tràn vào trong thành, ba ngày chiến đấu gian nan, Yến binh triệt binh, cửa thành đã bị phá, Tế Nam phủ tổn thất nặng nề.
Tế Nam phủ phòng thủ vừa, không thắng cũng không bại, chỉ là quân đội triều đình tổn thất nặng nề, Tế Nam phủ suýt nữa bị Yến quân chiếm, ngày đêm triều đình đều lo lắng, hiện giờ lại thêm khủng hoảng.
"Yến vương đã tấn công vào thành, vì sao lại muốn *triệt binh?" có đại thần không rõ nói.
*triệt binh : rút quân về
"Lúc trước Giám quân ở Tế Nam phủ dâng sớ nói, trong quân doanh khắp nơi đều đồn đại việc Thái tử điện hạ...."
"Hoàn toàn là nói bậy!" Lý Tri Dụ phản bác nói "Thái tử điện hạ nhiễm phong hàn, đang tĩnh dưỡng ở Đông cung, là ai đã truyền lời đồn đãi."
"Dù cho là lời đồn đãi này là giả, nhưng Ngô Đạt trung thành với Bệ hạ cùng Thái tử, huống hồ người mời Ngô tướng quân xuống núi là Thái tử điện hạ, bây giờ nghe được tin đồn này, nếu là thật, vậy thua trận...."
Quân thần ngờ vực, dồn dập hoảng loạn: "Mấy lần trước Tế Nam phủ chẳng phải phòng thủ vô cùng tốt sao, lần này sao lại để Yến quân vào thành được?"
"Hẳn là Ngô Đạt cùng Yến vương thông đồng, muốn đối phó với triều đình." Có đại thần lại nói.
Các quan văn dồn dập phỏng đoán, trong lòng lo lắng, Ngô Đạt lần này chiến thắng còn tốt, hiện giờ lại để Yến quân vào thành.
Tín nhiệm đối với Ngô Đạt đã không còn nữa, hoảng sợ đã chiếm hết thảy.
Tả quân Tả đô đốc Hứa Nghị là quan đứng đầu võ tướng, nhìn một đám quan văn đang nhốn nháo như gánh hát, đứng đó không hề lên tiếng
"Ta thấy, trước nên đem Ngô Đạt về kinh hỏi tội, phái người khác làm chủ soái." Có đại thần nói.
"Ngô Đạt không thể bình định phản quân, lại phòng thủ bất lực, không bằng thay đổi chủ soái, thủ thành chẳng lẽ so với công thành khó hơn sao?"
"Lâm trận đổi soái là điều tối kị của binh gia, thay đổi sẽ làm quân tâm bất ổn, việc này phải cẩn thận mới đúng."
Ta một ý ngươi một ý, không thể quyết định được, bất đắc dĩ là phải tan triều.
----Hàn Lâm viện---
Lý Tri Dụ tìm Trương Cửu Chiêu, hỏi về việc trên triều hôm nay
"Quần thần mỗi người một lời, muốn đổi chủ soái, Hoàng Hậu nương nương không thể quyết định, hiện tại việc phòng thủ Tế Nam phủ là việc lớn." Lý Tri Dụ ngồi trên ghế xoa trán nói.
Trương Cửu Chiêu bưng tới một chén trà nóng nói "Tế Nam phủ là nơi quan trọng của kinh thành, nếu bị chiếm, thì toàn bộ sơn đông sẽ bị chiếm, Sơn đông mất rồi, kinh thành cũng nguy."
Trương Cửu Chiêu nói thẳng điểm yếu, Lý thị thở dài nói "Lão phu làm sao không biết Tế Nam phủ quan trọng, quân tình lần này làm sao đây."
"Một lần thất bại, tâm lý lung lay lần sau sẽ thất bại." Trương Cửu Chiêu nói
"Thành trì có kiên cố đến mấy bị pháo nã, sẽ lung lay đổ, phòng thủ chính là dù thành có lung lay đi cũng vẫn ngăn được địch."
"Tiên sinh cho rằng, Ngô Đạt có thể đối phó với Yến vương không?"
Trương Cửu Chiêu gật đầu nói "Ngô tướng quân lão luyện dùng binh, không thua Yến vương, nhưng dù triều đình phái đi số lượng nhân mã bao nhiêu, sức chiến đấu thế nào, lâm trận đối địch cùng với phòng thủ không giống nhau.
Hiện giờ phế chức chủ soái của Ngô tướng quân, xuống làm tham mưu, dùng binh điều quân, để giám quân làm, nhưng chiến trường tàn khốc, nếu trễ nãi quân tình sẽ ảnh hưởng toàn bộ thế cuộc."
"Ý ngươi là...." Lý Tri Dụ vuốt râu nghĩ
"Dùng người thì không nên nghi ngờ, nghi ngờ thì không nên dùng." Trương Cửu Chiêu đáp "Ngô tướng quân, tin tưởng hay không, tất cả do đại nhân nói."
Lý Tri Dụ không thể tự quyết nên nói: "Thái tử đã lâu chưa lộ diện, lời đồn đãi ở Tế Nam phủ ít nhiều cũng sẽ làm Ngô Đạt lung lay sự trung thành, hiện giờ hắn đang nắm chủ soái, cũng là một mối nguy lớn."
Trương Cửu Chiêu nhắc nhở "Lâm trận đổi tướng là điều tối kỵ của binh gia.'
"Lão phu làm sao không biết là kiêng kị đây, nhưng tộc Lý thị ta đang cưỡi trên lưng hổ khó có thể xuống được. Lý Tri Dụ đứng dậy nói
Trương Cửu Chiêu đi theo phía sau, đưa tiễn hắn ra khỏi Hàn Lâm viện.
----Càn Thanh cung---
Hoàng Hậu cùng Lại bộ thượng thư Lý Tri Dụ không thể chắc chắn mà quyết định, nên tìm tới Tả quân đô đốc Hứa Nghị
"Ta muốn thay đổi tướng lĩnh, tướng lĩnh mới lần nữa trấn giữ Tế Nam phủ, khanh có ứng cử viên nào thích hợp để nắm ấn soái không?" Hoàng Hậu hỏi Hứa Nghị
Hứa Nghị liếc nhìn Lý Tri Dụ, sau đó hướng Hoàng Hậu trả lời: "Hồi nương nương, thần cho rằng lâm trận thay đổi tướng là chuyện không thích hợp."
"Nói, như nào"
"Một trong những người cùng từng Yến vương đánh trận là Ngô tướng quân, vừa là thầy cũng vừa là bạn, đối với việc dùng binh của Yến vương hiểu rõ hơn ai hết.
Xuất chinh đã nhiều tháng nay, Ngô tướng quân cùng với Yến vương giao chiến nhiều lần, nhiều lần đem địch đẩy lùi ra ngoài thành, đủ giải thích năng lực của Ngô tướng quân.
Nếu như hiện tại thay đổi, sẽ làm quân tâm tan rã, Tế Nam phủ chắc chắn không giữ được, xin nương nương cân nhắc."
"Ta biết rồi.' Hoàng Hậu cho lùi Hứa Nghị
Lý Tri Dụ cũng chẳng có bao nhiêu tín nhiệm đối với vị Tả quân đô đốc này, hắn nói: "Ngô Đạt trước khi xuất binh từng tới bái phỏng Tín quốc công Hứa Nghị, hai người đó là bạn cũ lâu năm, Ngô Đạt hiện giờ xảy ra chuyện, tất niên hắn sẽ nói giúp Ngô Đạt.
Ngô Đạt nếu nương nhờ Yến vương, vậy Hứa Nghị ở kinh thành cũng là một mối hoạ."
"Ngươi muốn làm thế nào?"Hoàng Hậu hỏi
"Hứa Nghị nhiều năm cầm binh, đã sớm đem tả quân nắm giữ trong lòng bàn tay, triều đình đang loạn, giặc ngoài thời khắc có thể đánh tới, nếu không có cách giải quyết việc thủ thành Tế Nam là rất quan trọng.
Thái tử mời hắn xuống núi, hắn mà biết chúng ta giam lỏng Thái tử, hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?" Lý Ti Dụ hỏi ngược lại
"Yến vương với Thái tử cùng một dòng máu, Yến vương là nhi tử của Tiên đế, Tiên đế lại có ân với Ngô Đạt..."
Hoàng Hậu nghe ra ý tứ của Lý Tri Dụ, nói "Ngươi muốn đổi chủ soái?"
Lý Tri Dụ thở dài nói "Thần cũng nghĩ nhiều về việc này, nhưng thời cuộc sinh biến, tin tức phong toả không được, vì sao tin đồn lại xuất hiện trong quân doanh, lẽ nào trời muốn diệt Lý thị ta sao?"
Hoàng Hậu ngồi ở ghế thở dài nói: "Thôi, ta đi một chuyến Đông cung."
"Không được. Nương nương lẽ nào ngài muốn làm tiên Hoàng thái hậu sao?"
"Giam cầm ở Tây cung, mà chết." Lý Tri Dụ nhắc nhở, sau đó quỳ xuống nói "Bộ tộc Lý thị, còn hay mất đều ở một ý niệm của nương nương."
"So với việc ta cùng con ruột của mình đấu đá, để rồi Lý thị thấy Hán vương so với Thái tử tốt hơn sao?" Hoàng Hậu đổi sắc mặt chất vấn.
Lý Tri Dụ nghe xong run sợ, quỳ xuống nhận tội nói "Thần biết tội."
Hoàng Hậu nhìn chằm chằm Lý Tri Dụ nói "Ta biết ngươi muốn một kế sách vẹn toàn, nhưng ta nói cho ngươi biết, nếu như không phải Thái tử đăng cơ, Hán vương cũng tuyệt đối không thể."
"Thần nhất thời hồ đồ." Lý Tri Dụ dập đầu nói.
Hoàng Hậu thở phào nói " Lục nương nhà ngươi bao lớn?"
"Mười ba thưa nương nương, nàng so với Thái tử lớn hơn một tuổi."
"Đưa nàng tới Đông cung, Thái tử cũng nên lập Thái tử phi rồi."
Lý Tri Dụ nghe xong, trong lòng đại hỉ, liên tục dập đầu nói : "Tạ ơn Hoàng Hậu nương nương."
---Tế Nam Phủ----
Yến vương tuy là đã phá được thành Bắc môn, nhưng Ngô Đạt cũng phòng thủ nghiêm ngặt, viện trợ lại đúng lúc. Mấy ngày nay hai bên giao chiến, chém giết khổ sở, hai quân tổn thất nặng nề, đặc biệt là quân Tần tiên phong, nhân mã bỏ chạy, Triều đình nhiều người nên coi như thắng, Yến vương bất đắc dĩ phải lui binh.
----Doanh trại----
Bên trong trại lính, quân Tần còn sót lại không nhiều, đều bị thương, hơn chục người trọng thương trầm trọng đang nằm trên cáng.
Tiếng kêu rên vì đau đớn, cùng với tiếng khóc của binh sĩ vọng ra, Yến vương ở trong trướng soái chạy tới, không để ý quân y còn đang xử lý thương tích cho mình "Ngũ lang.."
Quân Tần vây quanh một thi thể, Tần vương bị pháo nổ chết đang nằm trên cáng. Yến vương bước từng bước hướng thi thể đi tới.
Trận chiến này, trưởng sử cùng với thị vệ, và chủ nhân Tần phủ, toàn bộ chết trận. năm vạn nhân mã, trở về không tới một vạn người, trong đó nửa già bị thương trầm trọng.
Yến vương ôm lấy cánh tay bị thương, quỳ xuống trước thi thể Tần vương, khóc nói : "Ngũ đệ, ngươi thế này, huynh biết ăn nói thế nào với Vương Thái phi đây!"
Trong quân doanh truyền tới tiếng nức nở,Yến vương chùi nước mắt đứng lên nhìn tam quân tướng sĩ nói
"Nam nhi Yến quốc, vì thù này, không phá kinh sư, thề không triệt binh (Lui binh) !" Yến vương rống to
Từng âm thanh hưởng ứng vang lên, trong nháy mắt, một luồng quyết tâm báo thù vang lên trong lòng mỗi binh sĩ.
-----Thát Đát-----
Biết được Yến vương mang binh tiến công Tế Nam phủ, Thế tử Triệu Hi Ngôn nhiều lần ngỏ ý muốn trở về Yến quốc, Khả hãn nhiều lần qua loa từ chối.
Bất đắc dĩ, Triệu Hi Ngôn không thể làm gì khác, tới tìm Công chúa Tô Ninh Na hỗ trợ.
Trong lều, Công chúa Tô Ninh Na cười híp mắt nói "Ân tình, Ninh Na đã trả lại, lần này Thế tử muốn hồi Bắc bình, lại nói thé nào đây?"
"Miễn là Công chúa thuyết phục Khả hãn thả ta rời đi, phần ân tình này, ngày sau ta sẽ trả lại Công chúa." Triệu Hi Ngôn hướng về Công chúa Thát đát bảo đảm nói
Tô Ninh Na cân nhắc một chút, chuẩn bị đáp, thì thị vệ tiến vào trong lều bẩm "Công chúa, Bắc bình phủ phái sứ giả đến, muốn gặp Yến vương Thế tử."
Tô Ninh Na nắm chặt tay trong lòng nói "Xem ra Thế tử không cần Ninh Na hỗ trợ rồi, Yến quốc đã phái người tới đón Thế tử."
Triệu Hi Ngôn vội chạy ra ngoài, đi cùng tên thị vệ bẩm báo.
Trong điện, Triệu Hi Ngôn vừa mới bước vào, sứ giả Yến quốc mặc công phục nhìn thấy Thế tử liền vội vã đứng lên hành lễ "Thế tử."
Khả hãn cười nói "Nếu Yến vương đã phái người tới đón Thế tử, vậy Bản vương cũng không giữ Thế tử ở lại nữa."
Không biết sứ thần cùng Khả hãn của Thát đát đã trao đổi gì, mà hắn lại để Triệu Hi Ngôn thuận lợi rời đi
Ra khỏi thành, sau khi leo lên xe ngựa cực kì xa hoá, nghi trượng cùng với thị vệ đều không ít, nàng liền thò đầu ra khỏi xe hỏi "Thôi đại nhân, đây là đi đâu??"
Bẩm Thế tử, Đại vương phân phó, đưa Thế tử hồi Bắc bình phủ, Vương phi rất nhớ người." đại thần đáp
"Tiền tuyến làm sao rồi?" Triệu Hi Ngôn hỏi
Đại thần lắc đầu nói "Việc này thần cũng không biết, chỉ ở trong cung nhận được thư của Đại vương phân phó, trước khi rời đi khỏi cung, Vương phi cũng đã căn dặn, nhất định phải đưa Thế tử bình an trở về."
Nói tới đây làm Triệu Hi Ngôn không cần phải nhiều lời nữa, mấy ngày sau, đội ngũ thuận lợi tới Bắc bình phủ.
Xa giá đỗ trước cửa cung, Triệu Hi Ngôn khom người xuống xe, không khí ở đây làm cho nàng an tâm thở dài một hơi, thân thể cũng trở nên ung dung hơn "Nơi này, chẳng phải so với kinh thành bẩn thỉu, xấu xa kia tốt hơn sao."
Triệu Hi Ngôn bước vào trong cung, trong cung tất cả đều như thường, ngoài điện có đại thần cùng với võ tướng thảo luận chính vụ.
Vừa sáng được biết hôm nay Thế tử hồi cung, Trương thị từ trên giường nhỏ đứng dậy, lệnh cung nhân vì nàng mà trang điểm, cùng mặc trang phục.
"Thế tử trở về." một âm thanh truyền tới.
Quan chức trong điện đều dồn dập nghênh đón.
"Chúng thần khấu kiến Thế tử." các quan hành lễ nói.
Triệu Hi Ngôn khách khí đem từng đại thần nâng lên nói: "Chư vị đa lễ, phụ vương dẫn binh ở lại bên ngoài, Bắc bình phủ dựa cả vào chư vị đại nhân toạ trấn."
"Hưởng lương bộc, trung thành với quân, chúng thần vì Yến vương điện hạ mà dốc hết sức lực này." Các đại thần chắp tay đáp
"Chư vị cực khổ rồi, ta thay phụ vương cảm tạ chư vị." Triệu Hi Ngôn chắp tay nói.
"Thế tử có thể bình an trở về, Vương phủ sau này có người gánh vác, không cần tiếp tục tranh cãi nữa." có đại thần nói
Sau khi hỏi han ân cần các đại thần, Triệu Hi Ngôn vội vã chạy về nội đình thăm mẫu thân.
Triệu Hi Ngôn đi rồi, các đại thần dồn dập cảm thán "Thế tử lần này trở về, làm sao đổi tính, đổi nết."
Từ nhỏ Triệu Hi Ngôn đã vô cùng nghịch ngợm, cố ý gây sự, thường xuyên chêu đùa đại thần, tính tình không giống Yến vương. Sau này nàng lớn lên cũng không làm việc đoàng hoàng, trong mắt các đại thần, hình tượng công tử bột của Thế tử ăn sâu trong lòng, là con trai duy nhất của Yến vương, không ai dám trêu chọc, chỉ kính sợ, tránh xa.
----Nội Đình----
Triệu Hi Ngôn vội vã bước chân, bước vào Sùng Tín Môn, nội thị cung nhân nhìn thấy Thế tử, muốn mở miệng thông báo với Vương phi, lại bị Thế tử hướng bọn họ ra hiệu.
Trương thị đang ngồi trước bàn trang điểm, tỉ mỉ chỉnh dung nhan, nghe thấy ngoài điện có động tĩnh, nàng quay về gương đồng nhẹ nhàng chỉnh tóc, cầm lấy trâm vàng búi tóc, hướng ra ngoài hỏi "A Như, bên ngoài làm sao, Thế tử trở về rồi sao?"
Không thấy có tiếng đáp lại, Yến vương phi cho rằng không có người nên quay lại tiếp tục việc búi tóc.
Trong gương, gương mặt nữ tử tuy đã qua bốn mươi, nhưng vẫn xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, trắng trẻo, không khác nữ tử đang trong độ tuổi thanh xuân là mấy.
Triệu Hi Ngôn bước vào phòng, bước chân nhẹ nhàng, xuyên qua bức rèm ngọc. hạt châu của rèm va chạm nhau phát ra tiếng xào xạc.
Nàng rời khỏi nhà ròng rã hai năm, một thân một mình ở kinh thành, thường xuyên nhìn trăng nhớ nhà, vào trong phòng, nàng nhìn chằm chằm nữ nhân ngồi bên bàn trang điểm, nghẹn ngào không nói ra lời, nghe được tiếng bước chân, nữ nhân nhìn vào gương, bóng dáng người trong gương làm nàng sửng sốt.
Hai mẹ con đều cương cứng tại chỗ, Vương phi môi đỏ run rẩy, hai mắt hồng hào, Triệu Hi Ngôn ba chân bốn cẳng đi tới run rẩy nói "Nương."
Tác giả có lời muốn nói:
Yến vương phi ngày trước cũng là một mỹ nhân, Hoàng đế cũng nhỏ dãi mà thèm nàng 😊
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro