Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

06: Lâm triều


Ngày thứ hai, trời còn chưa sáng Tần Nhiễm liền thu dọn thỏa đáng ra khỏi Cảnh Bình uyển. Bước ra Cảnh Bình uyển, Tần Nhiễm đánh giá xung quanh một phen, đang nhìn đến dưới cây liễu cách đó không xa, đôi mắt mỉm cười của Bùi Mạch nhìn nàng, trong nháy mắt thần sắc lo lắng lập tức giảm đi phân nữa.

Kéo lên mép váy, chạy đến trước người Bùi Mạch, Tần Nhiễm có thấp thỏm hỏi: "Bùi Mạch, ta là lần đầu tiên mặc cung trang chính thức như thế này, có thể hay không rất kỳ quái?"

Bùi Mạch khóe mắt mỉm cười nhìn thiếu nữ trước mắt, hôm nay Tần Nhiễm mặc một cáicung trang bạch sắc, mép váy điểm một chút bạch mai, giản lược lại không mất ưu nhã, bên hông bó buộc một cái đai lưng bạch sắc bằng gấm quấn quanh chiếc eo nhỏ nhắn, tóc dài kết phối dùng cùng một cây ngọc trâm màu trắng làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng phát ra phần tươi mát thoát tục.

Bùi Mạch không tự giác được đưa tay hướng Tần Nhiễm, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng chơi đùa cùng một chút tóc mai của nàng ở thái dương, bởi vì nàng vừa nãy chạy động nên có chút mất trật tự, chỉ là vô tình lướt qua vành tai của Tần Nhiễm.

Vốn là trong lúc vô tình đụng vào, thế mà toàn bộ tai Tần Nhiễm tê rần, vốn là khuôn mặt hồng thuận mà liền đỏ lên. Tần Nhiễm liền cúi đầu, bối rối tránh thoát đôi tay của Bùi Mạch.

Bùi Mạch nhìn cái đầu nho nhỏ, khuôn mặt như rạng mây đỏ của Tần Nhiễm lập tức thu hồi đôi tay, âm thanh ôn nhu nói: "Trang phục công chúa hôm nay thanh nhã nhưng không mất trang trọng, vào triều mặc rất hợp, xem ra trở lại nên cho nha đầu Cẩm Thu kia phần thưởng."

Vừa dứt lời, thanh âm phóng đãng cùng dáng vẻ lưu manh tự cách đó không xa truyền đến.

"Ta đã nói thế nào không thấy ngươi hóa ra là ở chỗ nào theo ta muội muội trêu ghẹo."

Tần Nhiễm quay đầu liền thấy bản thân nhị tỷ Tần Tranh trong miệng ngậm cây tăm, bên người nàng dẫn theo đệ đệ gần mười tuổi Lục đệ Tần Trạch đang hướng các nàng phía bên này đi tới.

Thấy Tần Trạch, Tần Nhiễm liền đứng chắn phía trước mặt Bùi Mạch hai bước, đôi mi thanh tú chớp động. Lục đệ tuy rằng nhỏ tuổi, thế nhưng tính tình cũng rất cổ quái.

Trong cung hoàng tử công chúa chừng hơn mười người, nhưng chưa bao giờ thấy hắn cùng người nào thân cận, thấy ai đều làm ra bộ dáng tâm cao khí ngạo. Mà khi còn bé, liền xem như gặp qua Bùi Mạch một lần sau đó lại không biết tính tình như thế nào đại biến, chỉ cần thấy Bùi Mạch liền chạy đến bên kề cận giống như bộ dáng lạnh lùng thường ngày kia đều là gạt người.

Quả nhiên Tần Nhiễm dự đoán không sai, Tần Trạch vừa nhìn thấy Bùi Mạch thì tựa như con gấu nhỏ thấy mật ong, không để ý Tần Nhiễm ngăn cản, vòng qua nàng tung tăng nhảy nhót như chim sẻ nhào tới ôm thắt lưng Bùi Mạch, khuôn mặt nhỏ nhắn ục xuống, thương cảm hề hề nói: "Bùi tỷ tỷ, ngươi đã thật lâu chưa đi Nam thư phòng dạy ta đọc sách, Tần Trạch rất nhớ Bùi tỷ tỷ a."

Tần Nhiễm quay đầu, nhíu mày nhìn Tần Trạch đang ôm Bùi Mạch cảm thấy dị thường chướng mắt, khuôn mặt hiện lên một tia tức giận, rất muốn đi tới lấy đôi tay kia từ người Bùi Mạch ly khai.

Tâm tình Tần Nhiễm, Bùi Mạch liền thu hết vào mắt, cũng không để ý, vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tần Trạch, khóe môi mỉm cười dỗ dành: "Nam thư phòng không phải còn có Trần thái phó sao?"

Tần Trạch bĩu môi nói: "Trần thái phó là một lão ngoan đồng, giảng bài luôn khô cằn, cũng không như Bùi tỷ giảng sinh động dễ hiểu, Bùi tỷ tỷ thế nhưng dự định không dạy chúng ta sao?" Nói xong, đôi mắt ươn ướt đáng thương nhìn Bùi Mạch.

Bộ dáng kia, thật giống như Bùi Mạch nói một câu không, một khắc sau hắn sẽ trực tiếp khóc nháo cho Bùi Mạch xem.

Bùi Mạch bất đắc dĩ cười khẽ, "Một hồi hạ triều liền đi Nam thư phòng dạy các ngươi."

Tần Trạch tung tăng nhảy nhót hoan hô một tiếng, liền lại dự định hướng người Bùi Mạch ôm, lại bị Tần Tranh phía sau nắm cổ áo kéo qua một bên.

Thấy Tần Tranh nắm cổ áo hắn, không cho hắn hướng trên ngươi Bùi Mạch ôm, Tần Trạch tức giận giãy dựa "Tần Tranh, ngươi làm sao túm ta" Thanh âm nhẹ nhàng vừa nãy sớm đã không còn, lập tức biến thành ghét bỏ cùng bất mãn.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh đang giãy dựa của Tần Trạch, Tần Tranh không chút khách khí gõ một cái trên đầu hắn một cái, trong giọng nói tràn đầy ghen tuông: "Ngươi là một tiểu tử thối, rốt cuộc ta là thân tỷ tỷ của ngươi hay là Bùi Mạch a. Hai ta cùng một phụ quân sinh hạ cũng chưa bao giờ thấy ngươi gọi ta nhu thuận một tiếng tỷ ty đâu. Đến khi thấy Bùi Mạch liền một tiếng tỷ tỷ hai tiếng tỷ tỷ, ngươi nhìn ngươi đi tiểu quỷ."

Tần Trạch giãy dựa ly khai tay của Tần Tranh, chạy ra vài bước liền hướng nàng bĩu môi lè lưỡi, "Nếu có lựa chọn, ai lại muốn gặp phải cái này tỷ tỷ mê rượu a." Dứt lời liền chạy đi xa.

Bùi Mạch nhìn thấy sáng sớm tỷ đệ hai người diễn diễn, bất đắc dĩ nhíu mi nhìn cái người muốn đuổi theo Tần Tranh nói: "Ngươi trời còn chưa sáng liền chạy tới Cảnh Bình uyển chính là cho ta thấy tỷ đệ hai người đùa giỡn?"

Nghe vậy, Tần Tranh lúc này mới nghĩ đến còn có chính sự chưa nói, ho nhẹ một tiếng nói: "Phụ quân ta biết hôm nay Tần Nhiễm muốn thượng triều, liền cho ta mang theo Tần Trạch nói cái gì cùng Tần Nhiễm thượng triều bàng thính, cũng có thể có thêm một chút kiến thức."

Dứt lời, Tần Tranh hướng về phía Bùi Mạch trên dưới quan sát một phen, vẻ mặt hiểu kì nói: "Ta thật là kỳ quái, hôm qua cũng không gặp ngươi tới chúng ta Chung Trữ cung. Nói cho ta biết một chút, ngươi đến tột cùng thế nào thuyết phục được phụ quân ta? Hôm qua đồng ý thu Tần Nhiễm làm dưỡng nữ còn cho hạ nhân thu dọn Thấm Lạnh hiên. Hôm nay sáng sớm lại vì cho Tần Nhiễm thuận lợi vào triều còn đem ta đệ đệ bên người bồi nàng cùng một chỗ, ngươi đây là làm như thế nào?"

Bùi Mạch cười mà không nói, vỗ vỗ đầu nho nhỏ Tần Nhiễm bên cạnh "Đi thôi, lại thất thần thời gian lâm triều có thể đã qua."

Tần Nhiễm có chút hoàn hồn, thấy Bùi Mạch hướng chính điện đi đến, lại nhớ đến Tần Trạch đã đi trước một bước, e sợ Tần Trạch lại tìm cơ hội dán chặt Bùi Mạch, liền kéo lên mép váy chăm chú theo tới.

"Cả ngày thần thần bí bí, hừ cho dù ngươi không nói, bằng ta đường đường Nhị công chúa chẳng lẽ còn điều tra không được sao?" Tần Tranh phía sau hừ nhẹ một tiếng, gãi gãi đầu liền cũng theo tới.

Lúc lâm triều, quần thần nhìn Bùi Mạch cùng thường ngày có xuất hiện trễ một chút, cùng với nàng bên cạnh ngũ công chúa Tần Nhiễm, quần thần kinh nghi nhẹ giọng nghị luận.

Thường ngày các nàng tuy rằng mơ hồ biết được Bùi Mạch tương đối thiên vị ngũ công chúa, cũng chưa từng nghĩ nàng dĩ nhiên cả gan làm loạn đem Tần Nhiễm thượng triều.

Chung quy chỉ mới mười tám tuổi liền leo lên chức vị thừa tướng, vẫn là tính tình quá mức nôn nóng chỉ vì cái trước mắt đi.

Chúng đại thần đang trầm tư, đã thấy ngoài cửa Tần Tranh cũng bước vào đại điện mà sau đó càng làm cho bọn hắn im lặng chính là thiếu niên gần mười tuổi Tần Trạch cũng đi theo bên người Tần Tranh.

Thấy một màn như vậy, ở vị trí đầu não. Trưởng công chúa Tần Dung cùng Tam công chúa Tần Nguyệt trao đổi ánh mắt, Tần Nguyệt ngầm hiểu nhẹ gật đầu, bước ra khỏi hàng nhìn Bùi Mạch cùng Tần Tranh phẫn nộ quát: "Xin hỏi Bùi tướng quân cùng Nhị công chúa thế nhưng đem triều đình này thành Nam thư phòng? Lại còn đem Ngũ công chúa mới cập kê và lục hoàng tử mười tuổi theo vào triều, xin hỏi còn ra thể thống gì?"

Bùi Mạch giương mắt, thấy nữ hoàng cùng thị nữ tùy thân đi vào đại điện, liền không cùng Tần Nguyệt dây dưa, an bài Tần Nhiễm cùng Tần Trạch đứng cuối cùng, nàng cùng Tần Tranh thì tới vị trí của mình.

Thấy Bùi Mạch đối với lời nói của nàng mắt điếc tai ngơ ở trước mặt quần thần, nàng khó có thể chịu được, Tần Nguyệt không khỏi thẹn quá hóa giận thanh âm đề cao thêm vài phần nói: "Bùi tướng. Ngươi đã cuồng vọng tự đại đến không nhìn bản công chúa sao? Ai giao cho ngươi cái quyền lợi như vậy?"

"Giao cho Bùi tướng quyền lợi này đúng là bản nữ hoàng, Nguyệt nhi thế nhưng có gì bất mãn?"

Một cái thanh âm tràn đầy uy nghiêm từ phía trên truyền ra, Tần Nguyệt thân thể cứng đờ, vội vàng xoay người phù phù quỳ trên mặt đất, cúi đầu giọng run run nói: "Nhi thần sợ hãi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bhtt