
Chương 93
Nói xong lời này, lý trí và ý thức của Bạch Ánh Khê cuối cùng cũng vỡ tan. Mặc dù đã tính toán thời gian, nhưng cô không ngờ rằng dưới tác dụng của chất kích thích, thời kỳ thời kì phát dục của Omega lại khó chịu đến vậy.
Từng bộ phận trên cơ thể đều nhảy nhót, chúng biến thành từng cụm tia lửa, được ngọn đuốc gọi là dục vọng đốt cháy. Dục vọng tột độ, khát khao không thể chịu đựng được. Ngay cả ngâm mình trong nước lạnh cũng không đủ để dập tắt dục vọng vô tận này. Cuối cùng, những xiềng xích này đã bị phá vỡ vào khoảnh khắc Hướng Nam Cẩm xuất hiện.
Bạch Ánh Khê nghĩ rằng đây sẽ là một màn trình diễn một mình do chính cô điều khiển, nhưng cô không ngờ rằng Hướng Nam Cẩm sau khi ngửi thấy mùi hương của cô lại bị dẫn vào thời kì phát dục. Đây là một điều bất ngờ, khiến cô vô cùng phấn khích.
Nhưng trước khi lý trí biến mất, Bạch Ánh Khê vẫn có chút thất vọng. Omega đang thời kì phát dục rất khó để giữ được sự tỉnh táo. Với sự hiện diện của Alpha, chúng sẽ bị đối phương hoàn toàn áp chế. Trong trường hợp đó, cô sẽ không thể ghi lại những thay đổi trong cơ thể mình sao?
Bạch Ánh Khê mơ hồ nghĩ, những suy nghĩ đó chỉ kéo dài trong chốc lát, những suy nghĩ gây mất tập trung này lập tức tan biến. Giống như một màn sương mù mơ hồ đổ vào đầu cô, dày đến mức có thể bao trùm cả thành phố. Bạch Ánh Khê chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại sống động xung quanh mình, xung quanh toàn là màu đen, chỉ có Hướng Nam Cẩm là rực rỡ.
Nếu như nhớ không nhầm thì cấp độ của Tiểu Cẩm cao hơn cô một chút đúng không? Của cô là cấp A, nhưng pheromone của Tiểu Cẩm là S. Mặc dù chỉ là chênh lệch cấp độ, nhưng A và S là khoảng cách cực đoan nhất.
Alpha đang thời kì phát dục không biết cách kiềm chế pheromone. Ngay cả khi rào cản pheromone vẫn còn, thì mùi hương mật đường quá nồng và tinh khiết vẫn tràn ra một cách bá đạo. Giống như một trận mưa rào bất ngờ đổ xuống, đánh vào Bạch Ánh Khê.
Cô ôm chặt Hướng Nam Cẩm, như thể đối phương là niềm tin duy nhất còn lại của cô và là người duy nhất có thể cứu cô vào lúc này, và sự thật đúng là như vậy.
"Ánh Khê, tôi... ừm..." Môi của Hướng Nam Cẩm mấp máy, phần cằm run rẩy. Chỉ trong chốc lát, bộ đồ của cô đã ướt. Chiếc váy bó sát che hông cô là loại chất lượng tốt, sau khi bị ướt đã trở nên dày nặng, bộ đồ ôm sát người này trên cơ thể lại trở nên cực kì khó chịu rồi.
Mà điều khiến Hướng Nam cẩm khó chịu hơn nữa là phản ứng của một số bộ phận nhạy cảm. Cô chưa từng trải qua thời kì phát dục, nhưng cô cũng biết rằng thời kì phát dục của Omega sẽ rất khó chịu và thậm chí mất lý trí. Cô nghĩ rằng mình cũng sẽ như vậy, và sợ rằng mình sẽ làm tổn thương Bạch Ánh Khê giống như những Alpha điên rồ đó.
Nhưng Hướng Nam cẩm không làm vậy, có lẽ vì cô không phải là một Alpha thực sự. Lúc này, mặc dù cơ thể cô bị dục vọng thúc đẩy, cô vẫn có một số lý trí tỉnh táo. Nhưng lý trí này đã gần đến vách núi, chiếc xe đã rơi xuống một nửa, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống vực sâu thẩm, xe hủy người vong.
"Tiểu Cẩm, chị giúp em" con ngươi Bạch Ánh Khê mờ mịt đang nhìn về phía người đối diện, giống như là đang nhìn hnc, thực tế đôi mắt hổ phách đó đã bị dục vọng xâm chiếm và nhuốm tẩy, sớm đã mất đi tiêu cư rồi.
Tất cả những chuyện Bạch Ánh Khê làm là bản năng thôi thúc.
Cô muốn Hướng Nam Cẩm, cô muốn Tiểu Cẩm thuộc về cô. Dục vọng đã bám rễ từ lâu này cuối cùng cũng đến lúc bộc phát. Bạch Ánh Khê không cần lý trí gì nữa, cứ làm theo ý mình thôi.
Cô giơ tay lên, vội vàng xé toạc bộ đồ của Hướng Nam Cẩm từ phía sau. Omega đang trong thời kì phát dục mạnh mẽ hơn nhiều, không yếu đuối và bất lực như thế giới bên ngoài vẫn nói. Những chiếc cúc áo vốn được cài chặt giờ đây bị lôi giật một cách thô bạo, rơi xuống đất kêu lạch cạch.
Chiếc áo sơ mi trắng cũng bị Bạch Ánh Khê xé toạc, nhưng không cởi hết, lơ lửng trên người Hướng Nam Cẩm. Không biết có phải là đang thời kì phát dục không, làn da trắng nõn của Alpha hiện lên một màu hồng kỳ lạ, mà hôm nay cô lại mặc đồ lót màu đỏ.
Màu đỏ tươi quyến rũ và làn da trắng trong suốt hòa quyện vào nhau, tựa như những đám mây trôi bồng bềnh trên bầu trời, nhuộm màu cho nhau. Phong cách đồ lót của Hướng Nam Cẩm luôn gợi cảm. Đồ lót màu đỏ là dạng áo cúp ngực, thậm chí còn áp dụng loại chạm rộng một nửa vải voan.
Hai hạt ti ẩn dưới lớp vải voan đã cứng lên như viên đá nhu lên. Chúng dựng đứng, nâng đỡ lớp vải mỏng thành hai hình tròn. Bạch Ánh Khê nằm sấp trên vai Hướng Nam Cẩm, nhìn cảnh đẹp như vậy, trong mắt lóe lên dục vọng.
"Ánh Khê, tôi... ừm..." Hướng Nam Cẩm nhắm hờ mắt, không biết mọi chuyện đã phát triển đến mức này như thế nào. Cô ngửa đầu ra sau, thở hổn hển như người chết đuối. Đôi bàn tay nóng bỏng của Bạch Ánh Khê đặt lên ngực cô, đẩy áo lót lên phía trên, làm đến mức lộn xộn hết lên, đưa tay vào trong để xoa bóp sự đầy đặn ở bên trong của cô.
Ngực là nơi rất nhạy cảm đối với Hướng Nam Cẩm, và cô thích xoa bóp nó khi thủ dâm. Nhưng cách xoa bóp của Bạch Ánh Khê thì khác. Bởi vì là tay của người khác, nên Hướng Nam Cẩm không biết Bạch Ánh Khê lúc nào sẽ dùng sức, lúc nào sẽ quấn ấn ép bao kẹp cả bầu ngực, cũng không biết lúc nào sẽ ngậm lấy lôi kéo đầu ti ra.
Đây cũng là lần đầu tiên Bạch Ánh Khê thân mật với người khác, trước đây cô chưa từng nghĩ đến chuyện này. Hầu hết thời gian, cô đều dùng thuốc ức chế để vượt qua thời kỳ thời kì phát dục. Khi cô có hứng, cô cũng có rất nhiều đồ chơi nhỏ để giải tỏa ham muốn.
Cơ thể của Hướng Nam Cẩm đúng như cô tưởng tượng, mềm mại ngọt ngào, giống như một chiếc bánh có thịt trái cây ẩn bên trong. Khi cô nếm thử thì ngọt ngào mềm mại, khi cô ăn thịt trái cây bên trong, cô cảm thấy ngọt ngào và giòn tan.
Hai hạt ti mềm mại non nớt trong tay cô giống như quả banh da đã được bơm căng để lâu ngày, vẫn còn cảm giác đầy đặn, nhưng lại rất dễ véo. Lần đầu tiên Bạch Ánh Khê nhào nặn chúng, cô không thể buông ra. Cô điên cuồng véo mạnh, bởi vì cô biết nơi này không mỏng manh như vậy, bóp mạnh cũng không làm vỡ được.
Nếu... chỉ hơi đau một chút, Tiểu Cẩm sẽ không cự tuyệt cô. Đúng vậy, nếu chỉ hơi đau một chút, sẽ thoải mái hơn, đúng không? Bạch Ánh Khê nghĩ, cảm giác bị ngược đãi ăn sâu vào xương cốt cô hiện đã hiện lên trong đầu.
Cô thích cảm giác này, thích hoàn toàn khống chế Tiểu Cẩm. Khoái cảm của cô ấy, đau đớn của cô ấy, đều do mình mang cho cô ấy. Cho nên, nhào nặn ngực có hơi đau một chút, Tiểu Cẩm nhất định sẽ không giận chứ.
"A... Ánh Khê... Ừm... Không..." Hướng Nam Cẩm cao giọng, phát ra một chuỗi dài rên rỉ dồn dập khi Bạch Ánh Khê véo núm vú cô và kéo mạnh. Cô cảm thấy hơi đau, nhưng cơn đau này đối với bộ ngực đầy đặn của cô lại cực kỳ thoải mái.
Hướng Nam Cẩm không nhịn được vặn vẹo thân thể, một tay vươn ra sau, chạm vào vòng eo mềm mại của Bạch Ánh Khê, tay kia nắm chặt gấu váy. Cô không phân biệt rõ là khó chịu hay thoải mái, nếu thoải mái, cô cảm thấy hiện tại như này còn lâu mới đủ. Nhưng nếu không thoải mái, cô lại cảm thấy có chút hưởng thụ.
"Ngực Tiểu Cẩm rất lớn, mùi của Tiểu Cẩm, chị rất thích." Bạch Ánh Khê mơ hồ thì thầm, tay không ngừng nhào nặn, nhất là sau khi thấy Hướng Nam Cẩm không chỉ tiếp nhận mà còn thích, cô càng nhào nặn mạnh hơn.
Cô dùng răng cắn miếng dán pheromone trên cổ Hướng Nam Cẩm, sau đó mãnh liệt cắn mở ra. Trong nháy mắt, toàn bộ pheromone của Alpha đều không phóng thích ra ngoài.
Hơi thở và mùi hương nồng nặc khiến hai chân Bạch Ánh Khê mềm nhũn. Nếu không phải là cô dựa vào Hướng Nam Cẩm, có lẽ cô đã ngã thẳng xuống đất rồi.
Alpha không thể kháng cự được pheromone của Omega, Omega cũng không thể kháng cự được mùi của Alpha, muốn để lại dấu vết trên Hướng Nam Cẩm, muốn lưu lại mùi của mình trên tuyến khẩu của cô.
Bạch Ánh Khê nghĩ như vậy, răng cũng bắt đầu ngứa ngáy. Cô áp môi vào tuyến khẩu đang khai mở căng trương, cắn lấy giống như hôn nhẹ vào nó. Đối với loài người mới, tuyến khẩu là tượng trưng cho điểm chí mạng và nhạy cảm nhất của bọn họ, giống như lõi của một vật thể, như phần đầu của rắn.
Bây giờ, Bạch Ánh Khê hôn và mút ở đó, không chỉ là một nụ hôn đơn giản, mà còn kèm theo sự nhấn nhá và liếm ở đầu lưỡi. Ánh mắt của Hướng Nam Cẩm đột nhiên tối sầm, đến lúc này, cô đã từ bỏ vẫy vùng vô nghĩa, và hoàn toàn rơi vào sâu trong vũng lầy của dục vọng không cách nào tự thoát ra được.
Bộ ngực bị dùng lực véo thành hình dạng kì lại, bởi vì dùng lực quá mạnh, hai quả cầu trắng và mềm mại bị véo ra những dấu vân tay đỏ tươi. Dường như chúng đã bị đánh đập dữ dội, khiến cho phần đầy đặn này trông thật đáng thương.
Lý trí còn lại của Bạch Ánh Khê đã hoàn toàn sụp đổ sau khi hấp thụ pheromone tinh khiết nhất. Cô bất chấp mọi thứ mà mở miệng, cắn mạnh vào tuyến khẩu đang phát nóng và nhô ra của Alpha, mang một lượng lớn pheromone của mình truyền vào bên trong nó.
Đây là dấu vết của Omega đối với Alpha, mùi hương đông bá dường như có khả năng thẩm thấu, là giống như đang mang theo thực thể, như cành lá tươi tốt cắm rễ vào đất, từ vết nứt nở ra chi chít, xâm chiếm hết mức có thể.
"Ánh Khê... Ánh Khê... Tôi không thể chịu đựng được nữa... Tôi... a..." Đây là lần đầu tiên Hướng Nam Cẩm bị đóng dấu. Cô không bao giờ biết rằng, hóa ra tuyến khẩu bị cắn rách, bị pheromone của Omega xâm nhập có thể khiến người ta thoải mái điên cuồng đến vậy.
Hiện tượng sinh lý của cơ thể khiến cô vô thức đẩy eo, chiếc váy hẹp quấn quanh hông bị Miên Miên kéo căng. Nhìn kỹ, lớp vải đen ở phía trước đột nhiên ướt, chất lỏng ướt dần lan ra, khiến chiếc váy cực kỳ nhếch nhác.
"thoải mái quá... vẫn muốn... vẫn muốn thoải mái hơn nữa." Hướng Nam Cẩm mơ hồ mà nhìn ánh đèn ở trên đỉnh đầu, bị vệt sáng trắng chiếu đến ngẩn ngơ. Đã xuất một chút tỉ ti, Miên Miên vẫn tràn đầy năng lượng giống như vừa nãy, có thể thấy ảnh hưởng của thời kì phát dục là rất lớn.
Hướng Nam Cẩm cảm thấy cơ thể mình nóng hơn, sau khi bị Bạch Ánh Khê đóng dấu, ham muốn đối với Omega của cô trở nên mạnh mẽ hơn. Đây là phản ứng hai chiều, Omega sẽ rất phụ thuộc vào Alpha đã đóng dấu mình. Tương tự như vậy, Alpha cũng sẽ cực kỳ khao khác đối với Omega đã để lại dấu vết trên tuyển khẩu của mình.
Rất muốn đưa Miên Miên đến một nơi thoải mái, thực sự muốn...
Hướng Nam Cẩm nghĩ ngợi, hốc mắt bị dục vọng nhuốm đen đến mức đỏ ửng, như thể hoa đào đang khóc lóc. Đôi mắt cô ánh lên sắc đỏ dị thường cực giống những Alpha mất kiểm soát đó, nhưng ngay cả khi cô mất kiểm soát, phản ứng của cô vẫn dịu dàng không đổi.
Hướng Nam Cẩm không thể chịu đựng được nữa mà ấn Bạch Ánh Khê vào tường, tư thế của hai người đột nhiên đổi cho nhau. Bạch Ánh Khê vốn đang dựa vào Hướng Nam Cẩm, lúc này căn bản không có một chút sức lực để cử động.
Lưng cô đập vào tường hơi đau, cô rên nhẹ một tiếng, sau đó bèn đối mắt với đôi mắt như đang khóc của Hướng Nam Cẩm. Bạch Ánh Khê cả người không mảnh vải, cơ thể trắng trẻo của cô dường như đang phát sáng dưới bóng nước và ánh đèn. Là một con suối trong vắt, cũng là một dòng nước lũ đang chảy xiết.
Mái tóc đen kịt của cô ướt đẫm rũ xuống, núm vú giống như tường vi hồng hào đang giao lắc trước mắt mình. Hướng Nam Cẩm khó chịu mà thở dốc, dục vọng trong cơ thể cô lúc này muốn được giải tỏa trực tiếp hơn. Cô vội tiến tới, ôm chặt Bạch Ánh Khê, muốn đưa Miên Miên đến nơi khiến cô cảm thấy thoải mái.
Cô nhích đến, nhưng không cách nào vào được... Không chỉ không vào được, mà còn bị làm ướt... Hướng Nam Cẩm bối rối nghiêng đầu thử lại, nhưng vẫn bị từ chối ở cửa bên ngoài, bị cọ xát liên tục khiến cô cảm thấy đau đớn và khó chịu hơn.
Không được giải tỏa khiến mũi Hướng Nam Cẩm đau rát, nước mắt chảy dài trong chốc lát. Cô không muốn khóc, đó là nước mắt sinh lý, nhưng trông vào giống như đang khóc.
"Tại sao... không vào được... Miên Miên đau quá... Ánh Khê... cứu tôi..." Hướng Nam Cẩm khổ sở, Bạch Ánh Khê cũng không thoải mái. Tuyến thể của Alpha đang cọ xát vào bên đùi trong vốn đã sớm ướt át và mềm mại của cô qua lớp váy vest, cảm giác ma chà mang đến của mỗi lần ma sát khiến đôi chân của Bạch Ánh Khê phát mềm.
Cô cũng mong muốn Hướng Nam Cẩm tiến vào bên trong cô ngay lập tức, xuyên qua mình, nhưng mà... Tiểu Cẩm của cô, ngốc quá à.
"Tiểu Cẩm, váy..." Bạch Ánh Khê chặn hành động của Hướng Nam Cẩm, cô nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy Hướng Nam Cẩm và kéo khóa chiếc váy bó hẹp của cô ấy ra. Cuối cùng, Miên Miên bị trói quấn ở trong chiếc váy bó hẹp đó cũng được thoát ra bên ngoài.
Bạch Ánh Khê nhìn xuống, bèn thấy phần thịt nhỏ trắng nõn mềm mại đang ở trạng thái tươi tỉnh bất thường. Bé dường như đã từng thoải mái qua một lần, có một ít chất lỏng trong suốt còn sót lại ở phía đầu mút trước. Trên chiếc quần lót ren đỏ, cũng chứa đầy những thứ đó.
Bạch Ánh Khê thấy Hướng Nam Cẩm khó chịu, liền cởi quần lót cho cô, cuối cùng thì cũng không còn bị trói buộc nữa. Hướng Nam Cẩm không chịu được nữa, lập tức ấn lấy Bạch Ánh Khê, ôm cô thật chật một lần nữa. Nếu như lúc bình thường sẽ không gấp đến vậy, nhưng bây giờ Hướng Nam Cẩm lđã không chút lí trí, cô là Alpha do Bạch Ánh Khê để lại dấu vết, cô nóng lòng muốn có được sự thương yêu của đối phương.
"A... Tiểu Cẩm..." Bạch Ánh Khê không ngờ Hướng Nam Cẩm lại đột nhiên tiến vào, cả hai đều đang trong thời kì phát dục, cơ thể sớm đã sự chuẩn bị dung nạp từ đối phương. Nhưng Bạch Ánh Khê là lần đầu thân mật với người khác, chưa từng có kinh nghiệm với Alpha.
Cơ thể đột nhiên bị xuyên qua, vừa nhanh vừa mạnh, cơn đau nhẹ khiến Bạch Ánh Khê mím môi. Còn chưa kịp để cô phản ứng, Hướng Nam Cẩm đã bắt đầu gấp gáp đòi hỏi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro